Phi Thiên
Chương 543-2: Hạn hán đã lâu gặp mưa rào (2)
Sau khi xác nhận thân thể không có dị thường, Miêu Nghị lại một lần nữa vận chuyển Tinh Hỏa quyết, nội thị pháp nguyên trong cơ thể.
Kể từ khi hắn hấp thu Hỏa linh tố, trong pháp nguyên vốn hỗn độn mông lung đã trộn lẫn không ít tinh quang màu đỏ, giống như những ngôi sao trong vũ trụ mênh mông.
Màu lam? Miêu Nghị cả kinh, hắn thấy được điểm sáng màu lam rót vào trong pháp nguyên, nhưng số lượng thật sự quá ít, vừa rót vào trong pháp nguyên liền vô ảnh vô tung biến mất.
Pháp nguyên cũng không có bất kỳ dị thường, không gặp bất cứ vấn đề gì! Miêu Nghị lập tức vận chuyển Tinh Hỏa quyết, cuối cùng nhìn chăm chú vào biến hóa của pháp nguyên, một khi phát hiện có gì không đúng sẽ lập tức dừng lại.
Mở ra giác quan thứ sáu có thể cảm giác được loại Hỏa linh tố lành lạnh này đến từ trong vách tường của Băng cung này, còn quang điểm lam sắc hấp thu vào trong cơ thể lại tựa như u linh, vừa tiến vào pháp nguyên liền biến mất không thấy.
Chuyện kỳ quái gì vậy! Nó chạy đi đâu rồi? Tốt xấu gì cũng phải cho ta một khai báo chứ? Tiếp tục hấp thu!
Cho đến khi trong miệng luyện hóa xong tám viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, Miêu Nghị đắm chìm trong pháp nguyên, ý thức tỉnh lại.
Một ngày trôi qua nhanh như vậy sao? Cảm giác mới luyện công trong chốc lát, hắn nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ bằng băng trong suốt mỏng manh, sắc trời vẫn tối đen. Miêu Nghị nhớ thợ mộc đã nói, mùa này Nam Cực Băng cung đã tiến vào thời kỳ bóng tối, có thời gian nửa năm đều sẽ đắm chìm trong đêm tối, không cách nào căn cứ vào hiện tượng thiên văn để phân biệt thời gian.
Mặc xác hắn, có việc gì tự nhiên sẽ có người tới gọi mình, tiếp tục nhìn xem chuyện gì xảy ra.
Miêu Nghị lại ném tám viên Nguyện Lực châu vào trong miệng, tiếp tục vận chuyển tu luyện Tinh Hỏa quyết, ý thức lại chìm đắm vào trong pháp nguyên.
Nhưng mới một lát, trong pháp nguyên đột nhiên bộc phát ra một đạo lam quang chói mắt, dọa Miêu Nghị nhảy dựng lên, vội vàng ngưng vận chuyển Tinh Hỏa quyết, nhưng không cách nào dừng lại đạo quang mang lam quang vạn trượng kia, chiếu rọi khắp pháp nguyên.
Chuyện gì xảy ra thế này? Miêu Nghị có chút thấp thỏm bất an, lại thấy đạo lam quang kia đột nhiên lui lại, cô đọng thành điểm nhỏ, giống như mấy điểm tinh quang màu đỏ trong pháp nguyên, thu nhỏ lại thành một viên tinh điểm màu lam.
Ngay sau đó chuyện kỳ quái xuất hiện, một tinh điểm màu hồng bên cạnh tinh điểm màu lam lại khẽ sáng động. Miêu Nghị căng thẳng quan sát, có thể nói ngay cả thở cũng không dám thở gấp, không biết sẽ phát sinh chuyện đáng sợ gì nữa.
Biên độ đung đưa của lam điểm và hồng điểm càng lúc càng lớn, cuối cùng tựa hồ hấp dẫn lẫn nhau, từ từ quen với đối phương, vòng quanh lẫn nhau.
Cả hai chỉ quay một vòng, nhưng giống như có một cuộn sóng vô hình kỳ diệu gột rửa khắp pháp nguyên, mặc dù không nhìn thấy bất kỳ động tĩnh nào, nhưng khắp người Miêu Nghị có một loại cảm giác như thoát tục, thoải mái đến khó tưởng tượng, “Ư”, Miêu Nghị không kìm lòng nổi phát ra một tiếng rên rỉ.
Cảm giác này quả thực quá thoải mái, phảng phất như cả vùng đất khô hạn đã lâu đột nhiên nghênh đón trận mưa rào!
Khoái cảm nối đuôi đến giống như một hạt giống như lòng đất, nhận được tưới tắm dễ chịu chui từ dưới đất lên ra, mọc ra một mầm cây xanh mơn mởn.
Cho tới giờ khắc này Miêu Nghị tựa hồ mới phát hiện thân thể của mình thật ra có thiếu sót, giống như một thời gian dài hắn chỉ có trạng thái nhất cực, sự xuất hiện của tinh điểm màu lam tựa hồ lại là một cực khác, để cho hắn tìm được một loại cảm giác âm dương hòa hợp, vô cùng thoải mái, vô cùng tuyệt vời.
Trong nháy mắt hắn tựa hồ cảm nhận được sự huyền bí vận hành trong vũ trụ mênh mông, biết được tại sao nam nhân không thể rời bỏ nữ nhân, nữ nhân tại sao không thể rời bỏ nam nhân, bởi vì cần một điểm thăng bằng, chỉ có đạt đến điểm thăng bằng nào đó mới có thể sống vĩnh hằng.
Thậm chí mơ hồ cảm giác được trong pháp nguyên có luồng hơi thở cổ xưa cọ rửa trái tim của mình, loại cảm giác xa xưa chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời này, làm cả người hắn rung động, tựa hồ thấy được một loại đại đạo vô hình!
Tại sao có thể như vậy? Khắp người tràn đầy rung động, Miêu Nghị chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt vẫn có vẻ khiếp sợ, lúc này cho dù hắn làm phép vận công, một điểm tinh quang một hồng một lam cũng sẽ không dừng lại, những điểm tinh quang màu hồng khác cũng yên tĩnh bất động, chỉ có hai điểm kia vẫn một mực lẳng lặng xoay tròn.
Hắn mơ hồ cảm giác vừa rồi mình tựa hồ đã sờ vào cái gì, nhưng lại không thể nối rõ ràng, cảm giác tương đối huyền diệu.
Lặp đi lặp lại điều tra, thân thể vẫn không có bất cứ dị thường nào, nói cách khác còn có thể tiếp tục nữa?
Miêu Nghị chậm rãi thu liễm tâm thần, một lần nữa vận chuyển Tinh Hỏa quyết.
Nhưng khi mới luyện hóa một viên Nguyện Lực châu, hắn liền phát hiện không đúng, tốc độ luyện hóa rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.
Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ là ảo giác? Hoặc là viên này vừa rồi đã luyện hóa được không ít, cho nên mới cảm thấy rất nhanh? Giống như không có?
Lại đến rồi! Lần này hắn đặc biệt nhằm vào luyện hóa một viên, đợi đến khi luyện hóa hoàn thành, Miêu tiểu nhị hoàn toàn mở to hai mắt nhìn.
Đối với một người quanh năm suốt tháng đắm chìm trong tu luyện mà nói, không có gì quen thuộc hơn luyện hóa Nguyện Lực châu, cho dù xuất hiện một biến hóa rất nhỏ cũng có thể chính xác bắt được, huống chi tốc độ luyện hóa tăng lên trên phạm vi lớn, không thể nào cảm giác sai lầm.
Dựa theo tốc độ luyện hóa này mà nói, tốc độ mỗi ngày luyện hóa tám viên hạ phẩm Nguyện Lực châu trước đây tựa hồ đã tăng lên chín viên!
Mới thời gian một ngày, làm sao đột nhiên từ tám viên biến thành chín viên, đây không phải là đang nằm mơ sao?
Vấn đề xuất hiện ở đâu, không khó hoài nghi.
Chẳng lẽ nguyên nhân bởi vì viên tinh điểm màu lam xuất hiện? Trừ sự biến hóa này ra, không có bất kỳ biến hóa nào hết!
Miêu Nghị thật sự kích động, muốn xác nhận rất đơn giản, lại tiếp tục hấp thu làm ra viên tinh điểm màu lam thứ hai là biết có đúng hay không.
Ngưng thần bình phục cảm xúc kích động, hắn lại vận chuyển Tinh Hỏa quyết, tiếp tục tu luyện...
Đợi đến khi tám viên Nguyện Lực châu trong miệng luyện hó toàn bộ, lại ném một viên vào trong miệng cho đủ số lượng luyện hóa một ngày, luyện hóa, vứt thêm một viên nữa.
Kết quả một viên cuối cùng mới ném vào trong miệng luyện hóa được một lát, trong pháp nguyên lại chợt lóe lên tinh quang màu lam, lại xuất hiện một viên tinh điểm màu lam, nhưng lần này không xuất hiện tình cảnh thần kỳ viên này chiếu rọi cả pháp nguyên như ban đầu, lại tác động qua lại với một viên tinh điểm màu hồng lân cận, giống như lúc trước, cùng nhau xoay tròn.
Tình huống thoải mái làm cho người ta kìm lòng không được, phải phát ra tiếng rên rỉ ban đầu cũng không thấy xuất hiện.
Nhưng có một điểm kích động khiến Miêu Nghị thiếu chút nữa phun ra máu mũi, tốc độ luyện hóa Nguyện Lực châu lại đề tăng, dựa theo tốc độ tăng lên tính toán, mỗi ngày tốc độ luyện hóa Nguyện Lực châu đã đạt đến mười viên!
---------------
Kể từ khi hắn hấp thu Hỏa linh tố, trong pháp nguyên vốn hỗn độn mông lung đã trộn lẫn không ít tinh quang màu đỏ, giống như những ngôi sao trong vũ trụ mênh mông.
Màu lam? Miêu Nghị cả kinh, hắn thấy được điểm sáng màu lam rót vào trong pháp nguyên, nhưng số lượng thật sự quá ít, vừa rót vào trong pháp nguyên liền vô ảnh vô tung biến mất.
Pháp nguyên cũng không có bất kỳ dị thường, không gặp bất cứ vấn đề gì! Miêu Nghị lập tức vận chuyển Tinh Hỏa quyết, cuối cùng nhìn chăm chú vào biến hóa của pháp nguyên, một khi phát hiện có gì không đúng sẽ lập tức dừng lại.
Mở ra giác quan thứ sáu có thể cảm giác được loại Hỏa linh tố lành lạnh này đến từ trong vách tường của Băng cung này, còn quang điểm lam sắc hấp thu vào trong cơ thể lại tựa như u linh, vừa tiến vào pháp nguyên liền biến mất không thấy.
Chuyện kỳ quái gì vậy! Nó chạy đi đâu rồi? Tốt xấu gì cũng phải cho ta một khai báo chứ? Tiếp tục hấp thu!
Cho đến khi trong miệng luyện hóa xong tám viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, Miêu Nghị đắm chìm trong pháp nguyên, ý thức tỉnh lại.
Một ngày trôi qua nhanh như vậy sao? Cảm giác mới luyện công trong chốc lát, hắn nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ bằng băng trong suốt mỏng manh, sắc trời vẫn tối đen. Miêu Nghị nhớ thợ mộc đã nói, mùa này Nam Cực Băng cung đã tiến vào thời kỳ bóng tối, có thời gian nửa năm đều sẽ đắm chìm trong đêm tối, không cách nào căn cứ vào hiện tượng thiên văn để phân biệt thời gian.
Mặc xác hắn, có việc gì tự nhiên sẽ có người tới gọi mình, tiếp tục nhìn xem chuyện gì xảy ra.
Miêu Nghị lại ném tám viên Nguyện Lực châu vào trong miệng, tiếp tục vận chuyển tu luyện Tinh Hỏa quyết, ý thức lại chìm đắm vào trong pháp nguyên.
Nhưng mới một lát, trong pháp nguyên đột nhiên bộc phát ra một đạo lam quang chói mắt, dọa Miêu Nghị nhảy dựng lên, vội vàng ngưng vận chuyển Tinh Hỏa quyết, nhưng không cách nào dừng lại đạo quang mang lam quang vạn trượng kia, chiếu rọi khắp pháp nguyên.
Chuyện gì xảy ra thế này? Miêu Nghị có chút thấp thỏm bất an, lại thấy đạo lam quang kia đột nhiên lui lại, cô đọng thành điểm nhỏ, giống như mấy điểm tinh quang màu đỏ trong pháp nguyên, thu nhỏ lại thành một viên tinh điểm màu lam.
Ngay sau đó chuyện kỳ quái xuất hiện, một tinh điểm màu hồng bên cạnh tinh điểm màu lam lại khẽ sáng động. Miêu Nghị căng thẳng quan sát, có thể nói ngay cả thở cũng không dám thở gấp, không biết sẽ phát sinh chuyện đáng sợ gì nữa.
Biên độ đung đưa của lam điểm và hồng điểm càng lúc càng lớn, cuối cùng tựa hồ hấp dẫn lẫn nhau, từ từ quen với đối phương, vòng quanh lẫn nhau.
Cả hai chỉ quay một vòng, nhưng giống như có một cuộn sóng vô hình kỳ diệu gột rửa khắp pháp nguyên, mặc dù không nhìn thấy bất kỳ động tĩnh nào, nhưng khắp người Miêu Nghị có một loại cảm giác như thoát tục, thoải mái đến khó tưởng tượng, “Ư”, Miêu Nghị không kìm lòng nổi phát ra một tiếng rên rỉ.
Cảm giác này quả thực quá thoải mái, phảng phất như cả vùng đất khô hạn đã lâu đột nhiên nghênh đón trận mưa rào!
Khoái cảm nối đuôi đến giống như một hạt giống như lòng đất, nhận được tưới tắm dễ chịu chui từ dưới đất lên ra, mọc ra một mầm cây xanh mơn mởn.
Cho tới giờ khắc này Miêu Nghị tựa hồ mới phát hiện thân thể của mình thật ra có thiếu sót, giống như một thời gian dài hắn chỉ có trạng thái nhất cực, sự xuất hiện của tinh điểm màu lam tựa hồ lại là một cực khác, để cho hắn tìm được một loại cảm giác âm dương hòa hợp, vô cùng thoải mái, vô cùng tuyệt vời.
Trong nháy mắt hắn tựa hồ cảm nhận được sự huyền bí vận hành trong vũ trụ mênh mông, biết được tại sao nam nhân không thể rời bỏ nữ nhân, nữ nhân tại sao không thể rời bỏ nam nhân, bởi vì cần một điểm thăng bằng, chỉ có đạt đến điểm thăng bằng nào đó mới có thể sống vĩnh hằng.
Thậm chí mơ hồ cảm giác được trong pháp nguyên có luồng hơi thở cổ xưa cọ rửa trái tim của mình, loại cảm giác xa xưa chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời này, làm cả người hắn rung động, tựa hồ thấy được một loại đại đạo vô hình!
Tại sao có thể như vậy? Khắp người tràn đầy rung động, Miêu Nghị chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt vẫn có vẻ khiếp sợ, lúc này cho dù hắn làm phép vận công, một điểm tinh quang một hồng một lam cũng sẽ không dừng lại, những điểm tinh quang màu hồng khác cũng yên tĩnh bất động, chỉ có hai điểm kia vẫn một mực lẳng lặng xoay tròn.
Hắn mơ hồ cảm giác vừa rồi mình tựa hồ đã sờ vào cái gì, nhưng lại không thể nối rõ ràng, cảm giác tương đối huyền diệu.
Lặp đi lặp lại điều tra, thân thể vẫn không có bất cứ dị thường nào, nói cách khác còn có thể tiếp tục nữa?
Miêu Nghị chậm rãi thu liễm tâm thần, một lần nữa vận chuyển Tinh Hỏa quyết.
Nhưng khi mới luyện hóa một viên Nguyện Lực châu, hắn liền phát hiện không đúng, tốc độ luyện hóa rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.
Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ là ảo giác? Hoặc là viên này vừa rồi đã luyện hóa được không ít, cho nên mới cảm thấy rất nhanh? Giống như không có?
Lại đến rồi! Lần này hắn đặc biệt nhằm vào luyện hóa một viên, đợi đến khi luyện hóa hoàn thành, Miêu tiểu nhị hoàn toàn mở to hai mắt nhìn.
Đối với một người quanh năm suốt tháng đắm chìm trong tu luyện mà nói, không có gì quen thuộc hơn luyện hóa Nguyện Lực châu, cho dù xuất hiện một biến hóa rất nhỏ cũng có thể chính xác bắt được, huống chi tốc độ luyện hóa tăng lên trên phạm vi lớn, không thể nào cảm giác sai lầm.
Dựa theo tốc độ luyện hóa này mà nói, tốc độ mỗi ngày luyện hóa tám viên hạ phẩm Nguyện Lực châu trước đây tựa hồ đã tăng lên chín viên!
Mới thời gian một ngày, làm sao đột nhiên từ tám viên biến thành chín viên, đây không phải là đang nằm mơ sao?
Vấn đề xuất hiện ở đâu, không khó hoài nghi.
Chẳng lẽ nguyên nhân bởi vì viên tinh điểm màu lam xuất hiện? Trừ sự biến hóa này ra, không có bất kỳ biến hóa nào hết!
Miêu Nghị thật sự kích động, muốn xác nhận rất đơn giản, lại tiếp tục hấp thu làm ra viên tinh điểm màu lam thứ hai là biết có đúng hay không.
Ngưng thần bình phục cảm xúc kích động, hắn lại vận chuyển Tinh Hỏa quyết, tiếp tục tu luyện...
Đợi đến khi tám viên Nguyện Lực châu trong miệng luyện hó toàn bộ, lại ném một viên vào trong miệng cho đủ số lượng luyện hóa một ngày, luyện hóa, vứt thêm một viên nữa.
Kết quả một viên cuối cùng mới ném vào trong miệng luyện hóa được một lát, trong pháp nguyên lại chợt lóe lên tinh quang màu lam, lại xuất hiện một viên tinh điểm màu lam, nhưng lần này không xuất hiện tình cảnh thần kỳ viên này chiếu rọi cả pháp nguyên như ban đầu, lại tác động qua lại với một viên tinh điểm màu hồng lân cận, giống như lúc trước, cùng nhau xoay tròn.
Tình huống thoải mái làm cho người ta kìm lòng không được, phải phát ra tiếng rên rỉ ban đầu cũng không thấy xuất hiện.
Nhưng có một điểm kích động khiến Miêu Nghị thiếu chút nữa phun ra máu mũi, tốc độ luyện hóa Nguyện Lực châu lại đề tăng, dựa theo tốc độ tăng lên tính toán, mỗi ngày tốc độ luyện hóa Nguyện Lực châu đã đạt đến mười viên!
---------------