Phi Thiên
Chương 496: Nghịch thiên tu luyện
Yến Bắc Hồng cũng đang mua Vô Ưu quả? Miêu Nghị ít nhiều có chút kỳ quái, lúc ở Tinh Túc Hải Yến Bắc Hồng mới có Thanh Liên ngũ phẩm, dù sao cũng không đến mức chưa đến thời gian mười năm mà đã từ Thanh Liên ngũ phẩm đột phá đến cảnh giới Hồng Liên? Nếu quả thật là như thế, không khỏi quá khoa trương rồi, cần phải biết tu vi càng về sau tốc độ đề thăng càng chậm chạp.
Nhưng mà người bình thường lại không biết trạng huống này. Người ngoài dựa vào cái gì nói kỳ quái, nhất là Văn Phương, nên hắn lại hỏi:
- Thế nào gọi là kỳ quái?
Thiên Nhi trả lời:
- Văn Phương nói đây đã là lần thứ tư Yến đại nhân mua Vô Ưu quả từ trên tay nàng trong vòng một năm qua. Lần đầu tiên mua ba quả, nhưng mà không qua mấy ngày lại mua 10 quả, qua một tháng sau lại tìm nàng mua năm mươi quả. Lần này chỉ một lần là mua luôn 200 Vô Ưu quả.
- Mua nhiều như vậy?
Miêu Nghị giật nẩy mình, cần phải biết một quả Vô Ưu quả giá trị 10 ngàn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, Yến Bắc Hồng chẳng lẽ đã bỏ ra hơn 260 mươi vạn Nguyện Lực châu mua Vô Ưu quả? Đây là tương đương với hơn 26 ức kim tinh!
26 ức kim tinh là cái khái niệm gì? Hắn lúc trước khi đi Tinh Túc Hải Kham Loạn hội, vì làm để có một bộ nhị phẩm chiến giáp, phải nói là táng gia bại sản. Sở dĩ trong tình huống hết sức rõ ràng, lúc đó hắn đã mua 150 hủ tinh đen, giá trị 300 triệu kim tinh.
300 triệu kim tinh này không đơn thuần là luyện chế chiến giáp để bản thân hắn dùng, mà còn có Hắc Thán. Bởi vì Hắc Thán hình thể to lớn, trong 300 triệu kim tinh, hơn phân nửa dùng đến trên người của Hắc Thán. Sở dĩ, bộ chiến giáp đó của hắn, bao gồm cả vũ khí, chỉ tốn khoảng một ức kim tinh. Dựa theo giá thị trường, còn phải tính thêm tiền công luyện bảo của Yêu Nhược Tiên, nếu tính thêm tiêu hao nhị phẩm yêu đan nữa, chỉ vẻn vẹn một mình hắn gần như chi hết 200 triệu kim tinh. Quy ra một ngàn kim tinh một viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, cũng chính là khoảng 200 ngàn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu.
Hay nói cách khác, vì mua Vô Ưu quả, Yến Bắc Hồng chỉ thoáng một cái đã đập bỏ hơn mười bộ nhị phẩm chiến giáp. Không hề biết Yến Bắc Hồng xài lớn như vậy là để làm gì.
- Hắn mua nhiều Vô Ưu quả như vậy để làm cái gì?
Miêu Nghị không nhịn được cất tiếng hỏi. Hắn hiểu biết Yến Bắc Hồng tu vi thăng tiến nhanh chóng, nhưng cho dù là có nhanh chóng hơn nữa cũng không đáng phải dùng nhiều Vô Ưu quả như vậy chứ?
Thiên Nhi trả lời:
- Văn Phương cũng không biết Yến đại nhân mua nhiều Vô Ưu quả như vậy để làm cái gì. Chẳng qua là trong hai lần trước khi giao dịch, gặp được Yến đại nhân, còn sau đó khi giao dịch năm mươi quả, 200 quả thì đã do Hồng Tụ, Hồng Phất ra mặt, không còn gặp Yến đại nhân nữa. Văn Phương muốn bái kiến một chút, nhưng Hồng Tụ, Hồng Phất dường như cũng ý ngăn cản không cho nàng gặp mặt Yến đại nhân, khác hẳn với bình thường. Mà Văn Phương cũng không tiện hỏi người ta mua nhiều Vô Ưu quả như vậy để làm cái gì. Trước đó khi cùng chúng ta hàn huyên, còn nổi hứng nói giỡn rằng, toàn bộ tu hành giới một năm cũng không có bbao nhiêu tu sĩ lên cấp đại cảnh giới, sở dĩ ở trên thị trường Vô Ưu quả lưu thông cũng không nhiều. Mà nơi sản sinh ra Vô Ưu quả vì để khống chế giá tiền của Vô Ưu quả, cũng luôn giữ trang thái cung cấp nhỏ giọt thiếu thốn. Kết quả bây giờ bị Yến đại nhân một người dùng mà đã khiến cho Vô Ưu quả khan hiếm ở trên thị trường. Đoán chừng rất nhanh sau đó chúng nhất định phải lên giá. Văn Phương còn cười nói Yến đại nhân có đầu óc làm ăn, có khi nào chuẩn bị chờ đến lúc giá cao lên lại bán tháo ra kiếm lời một khoản hay không...
Tuyết Nhi cũng nói:
- Văn Phương tuy là thuận miệng nhắc tới, nhưng hai người chúng tôi cảm giác nàng dường như đã nhận ra có cái gì đó không ổn, có ý tiết lộ cho chúng ta biết, như là muốn thông qua chúng tôi chuyển cáo cho đại nhân.
Miêu Nghị yên lặng gật gật đầu, thương hội thường không cho phép tiết lộ trạng huống giao dịch của khách hàng. Văn Phương cũng không phải là người miệng không đáng tin, làm như vậy tất nhiên là cố ý rồi. Nói trắng ra thì là do hiểu biết quan hệ giữa hắn và Yến Bắc Hồng, đã tới tống tặng một món nhân tình cho hắn.
- Xem ra nữ nhân đó lần này lại kiếm lời lớn rồi.
Miêu Nghị cười ha hả, giơ tay lên một cái nói:
- Đi! Đi thăm một chút nghĩa phụ của các ngươi.
Hai người ngạc nhiên nhìn nhau, theo đuôi phía sau lưng Miêu Nghị, trong lòng thì lại thầm lẩm bẩm, không biết lại có chuyện gì mà lại đi tìm nghĩa phụ, đại nhân thường không có chuyện gì cũng sẽ không đi gặp nghĩa phụ bao giờ.
Đến cấm địa, ba người đi vào bên trong trạch viện u tĩnh, chỉ thấy dưới mái hiên của chính sảnh, Hắc Thán đang ngủ gật. Yêu Nhược Tiên thì cũng ở trong sảnh chính, khoanh chân tu luyện trên tháp.
Yêu Nhược Tiên tu luyện tiết tấu dường như thường xuyên hơn không ít. Lần trước dường như thoáng một cái quăng luôn gần 30 bộ nhị phẩm chiến giáp ra, bảo hai nữ đổi cho 5 triệu viên hạ phẩm Nguyện Lực châu. Đến cảnh giới này của lão, tu vi mỗi khi muốn đột phá cấp một cần tiêu hao trên trăm vạn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu. Có đầy đủ Nguyện Lực châu tự nhiên là chịu khó tu luyện rồi vậy.
Miêu Nghị ngẫm lại cũng đều cười khổ. Những cái khác không cần nói nữa, ngoại trừ cung cấp nuôi dưỡng lão gia hỏa này, còn không ngừng tiêu hao yêu đan cho Hắc Thán cùng tiểu Đường Lang. Nếu không phải là hắn phát tài ở Tinh Túc Hải, thật đúng là cung cấp không nổi cho họ rồi. Chỉ mình Yêu Nhược Tiên này tiêu hao Nguyện Lực châu chính là cái con số không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà hắn hiểu biết phần chi tiêu này nhất định phải bỏ ra. Sau khi trải qua Tinh Túc Hải Kham Loạn hội, tính trọng yếu của pháp bảo hắn xem như lĩnh hội rồi, cộng thêm xác nhận Yêu Nhược Tiên “đích xác là không đơn giản”. Cái vị luyện bảo sư nhất định phải nuôi ở bên cạnh. Đợi cho tu vi lên rồi, có pháp bảo tốt còn sợ không giành được Nguyện Lực châu? Sở dĩ không thể chỉ nhìn cái hại trước mắt, mà bỏ qua hồi báo sau này.
"Cha!" Hai nữ tiến vào trong phòng tiếng hô.
Yêu Nhược Tiên mở hai mắt ra cười cười, hai tay các chụp lấy một bó to Nguyện Lực châu thu vào, đến cảnh giới Hồng Liên tu sĩ nội ngoài vòng pháp luật thả tự nhiên, đã không cần thiết "đem" Nguyện Lực châu nhét vào miệng.
- Cái con mập ăn nhiều yêu đan như vậy mà cũng không thấy một chút biến hóa, cả ngày chỉ biết ngủ.
Miêu Nghị nói nhỏ một tiếng, đá hai cái vào Hắc Thán, cũng không thấy Hắc Thán có bất kỳ phản ứng nào. Ngay sau đó hắn vào phòng, ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, chỉ thấy một đám Đường Lang nằm sấp trên rường nhà, ẩn núp bất động, thấy thật ra thì chúng biến hóa không nhỏ, ít nhất khổ người cũng lớn đến hai quả đấm rồi. Hình thể lớn gần như gấp đôi, coi như là không ăn không ngồi rồi uổng công.
- Ngươi lại chạy tới đây làm gì?
Yêu Nhược Tiên hừ lạnh một tiếng, giống như cứ nhìn thấy Miêu Nghị là cảm thấy không vừa mắt vậy.
Nhưng mà nói đi nói lại thì, đổi lại bất kỳ kẻ nào coi hai con gái như trân bảo của mình đều ngủ sạch, đoán chừng ai cũng không cao hứng nổi.
Miêu Nghị lúc này cười ha hả chắp tay nói:
- Đặc biệt tới thăm tiền bối một chút.
Yêu Nhược Tiên xuy một tiếng nói:
- Bớt cái bộ đó đi. Ta còn không biết ngươi sao, không có chuyện gì căn bản sẽ không lộ diện. Thăm ta là giả, muốn cái nhẫn trữ vật cao cấp kia của ngươi mới là thật phải không?
- Tiền bối nghĩ đi đâu rồi chứ, ngài ở trong tu hành giới đã nhiều năm như vậy, kiến thức uyên bác, vãn bối tới đây là có chuyện thỉnh giáo.
Miêu Nghị không đợi lão châm chọc, đã trực tiếp lên tiếng hỏi:
- Tiền bối có biết có cách sử dụng gì mà lại cần sử dụng một lượng lớn Vô Ưu quả không?
Yêu Nhược Tiên sửng sốt:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Miêu Nghị trầm ngâm nói:
- Vãn bối có một bằng hữu, đột nhiên mua sắm một lượng lớn Vô Ưu quả, ước chừng mua khoảng gần 200 trái, cảm thấy có chút kỳ hoặc, đặc biệt đến thỉnh cầu tiền bối giải thích nghi hoặc.
Yêu Nhược Tiên rất tự nhiên nói:
- Vô Ưu quả tự nhiên là sử dụng vào lúc đột phá đại cảnh giới. Ngươi không lẽ ngay cả điều này cũng không biết... Gần 200 quả? Thanh Liên đột phá đến Hồng Liên không dùng nhiều như vậy, Tử Liên đột phá đến Kim Liên dường như là thiếu một chút.
Miêu Nghị hỏi:
- Chẳng lẽ ngoại trừ lúc đột phá đại cảnh giới sử dụng, không có công dụng gì khác?
Yêu Nhược Tiên hỏi ngược lại:
- Vậy còn có thể có ích lợi gì? Chính là bởi vì công dụng không nhiều lắm, Tây Túc Tinh Cung mới hạn chế số lượng Vô Ưu quả bán ra, tránh giảm giá.
- Tây Túc Tinh Cung?
Miêu Nghị ngẩn ra,
- Vô Ưu quả sinh trưởng từ Tây Túc Tinh Cung sao? Ta cũng coi như là đã đi qua Tây Túc Tinh Cung, không thấy có chỗ nào trồng Vô Ưu quả a!
Yêu Nhược Tiên rất khó chịu hừ một tiếng, lão cũng không đi qua Tây Túc Tinh Cung, thế mà tên tiểu tử trước mắt này đã nhìn thấy qua, tức giận nói:
- Vậy khẳng định là ngươi có mắt không tròng, Tinh Túc Hải là chỗ yêu nghiệt hoành hành, không có tín đồ đặt chân, chỉ sản xuất nhiều kỳ hoa dị thảo. Mà Vô Ưu quả chính là thủ đoạn trọng yếu mà Tây Túc Tinh Cung phân chia tài nguyên tu hành từ trong tay Lục thánh. Tây Phương Túc chủ Phục Thanh khống chế rất gắt gao, không trồng ở Tây Túc Tinh Cung còn có thể trồng ở đâu? Vật này rất khó chăm sóc, nghe nói nóng không được, lạnh cũng không xong, tuy là thân thảo, lại chịu không nổi ảnh hưởng của các loài thân thảo khác, cần hoàn cảnh không buồn không lo âu để sinh trưởng, sở dĩ mới gọi là 'Vô Ưu quả'.
Nghe thế, trong đầu Miêu Nghị lóe lên cái gì đó, hỏi:
- Cây Vô Ưu quả dáng dấp ra sao? Có phải màu xanh lá cây sậm hay không?
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Ta chỉ thấy qua trái của nó, chứ không thấy qua cây...
Nói đến đây, con ngươi Yêu Nhược Tiên đảo một vòng:
- Ngươi thấy rồi?
- Tôi không biết có phải hay không, chẳng qua là nghe lời ông vừa nói như vậy có chút giông giống...
Miêu Nghị lúc này mới đem chuyện mình quét sân ở tại Tây Túc Tinh Cung đại khái kẻ qua một lần.
Sau khi nghe xong, Yêu Nhược Tiên vỗ đùi một cú rõ to, kêu lên quái dị:
- Đúng rồi! Ngươi quét sân đó mặt cỏ khẳng định chính là nó! Chà chà, hầu hạ qua vườn trồng Vô Ưu quả, kinh nghiệm từng trải này không phải là ai cũng có, thiên hạ đa số tu sĩ cũng chỉ là nhìn thấy trái cây, chưa từng thấy cây thật, tiểu tử ngươi cũng coi như là vận khí tốt, tích thụ thêm hơn một chút kiến thức rồi.
Cái này mà cũng kêu là vận may? Thiếu chút nữa bắt ta quét muốn sụp bà chè luôn rồi! Miêu Nghị lắc lắc đầu, đối với chuyện kinh nghiệm từng trải này không cho là đáng tự hào gì.
Nơi này không hỏi ra được cái gì, Miêu Nghị cũng không ở lâu, sau khi trở về dinh phủ, viết một phần tin phát về phía Yến Bắc Hồng để hỏi thăm tình hình gần đây.
Cũng không biết nguyên nhân gì, Yến Bắc Hồng chậm chạp không đáp trả thư, chỉ có Hồng Phất đáp từ chút ít lấy lệ, chỉ nói hết thảy đều ổn khỏe!
Điều này càng khiến cho Miêu Nghị hoài nghi có phải là xảy ra chuyện hay không. Tự bản thân mình viết thư cho Yến Bắc Hồng, tại sao lại do Hồng Phất đáp lại? Điều này không bình thường! Yến Bắc Hồng không bận rộn đến mức ngay cả trả lời cho hắn một phong thơ cũng không có thời gian!
Nếu không phải là bởi vì thân phận, hắn là chư hầu trấn giữ một phương chưa được phía trên đồng ý không thể tự tiện rời cương vị công tác, nhất định phải chạy tới Tử Lộ xem xét coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chờ đến khi Yến Bắc Hồng có tin cho hắn, đã là chuyện hơn nửa năm sau này.
Lúc này tu vi của Miêu Nghị đã đột phá đến Thanh Liên tứ phẩm, luyện hóa Nguyện Lực châu với tốc độ đã từ mỗi ngày 5 viên tăng lên tới sáu viên. Mà muốn đột phá đến Thanh Liên ngũ phẩm cần tiêu hao hơn hai vạn viên Nguyện Lực châu, dự tính cần phải hao phí gần tới mười năm mới có thể tu luyện đến Thanh Liên ngũ phẩm.
Hắn tự nhận tốc độ tu luyện của mình đã rất nhanh rồi, nhanh đến mức không dám tùy tiện tiết lộ ra phía ngoài, nhưng khi xem qua tin do Yến Bắc Hồng đưa tới, mặc dù có sự chuẩn bị về tâm lý, hắn cũng vô cùng chấn kinh.
Yến Bắc Hồng hồi âm nói, lần trước sở dĩ chưa hồi âm thư của hắn, chính là tu vi của y đã đến thời khắc mấu chốt đột phá tới cảnh giới Hồng Liên, ra lệnh cho bất kỳ kẻ nào cũng không được quấy rầy, xin thứ lỗi! Nói giờ này tu vi của y đã đột phá đến cảnh giới Hồng Liên nhất phẩm, lại được cung chủ thưởng thức, đã đề bạt thành chủ nhân của một điện rồi!
Bên trong tĩnh thất, Miêu Nghị sau khi hết chấn kinh thì chỉ còn iết cầm ngọc điệp than thở cảm khái, thật sự là Yến Bắc Hồng có tốc độ tu luyện khiến cho hắn cảm nhận được cái gọi là “biến thái” có nghĩa là gì. Đã nhiều năm như vậy rồi, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy đã chạm tới ngưỡng cửa cảnh giới Hồng Liên nhưng vẫn chậm chạp mãi không có đột phá, kết quả Yến Bắc Hồng là kẻ kém hai người này vài cấp, thế mà ngược lại thoắt cái là đã vượt qua, quả thực là quá khó tin rồi vậy.
Hắn không khỏi suy nghĩ, Yến Bắc Hồng tu luyện rốt cuộc là dạng công pháp gì? Đây quả thực là đang nghịch thiên tu luyện a! Hi vọng không bởi vì quá mức làm người khác chú ý mà dẫn tới phiền toái mới được! (..)
---------------
Nhưng mà người bình thường lại không biết trạng huống này. Người ngoài dựa vào cái gì nói kỳ quái, nhất là Văn Phương, nên hắn lại hỏi:
- Thế nào gọi là kỳ quái?
Thiên Nhi trả lời:
- Văn Phương nói đây đã là lần thứ tư Yến đại nhân mua Vô Ưu quả từ trên tay nàng trong vòng một năm qua. Lần đầu tiên mua ba quả, nhưng mà không qua mấy ngày lại mua 10 quả, qua một tháng sau lại tìm nàng mua năm mươi quả. Lần này chỉ một lần là mua luôn 200 Vô Ưu quả.
- Mua nhiều như vậy?
Miêu Nghị giật nẩy mình, cần phải biết một quả Vô Ưu quả giá trị 10 ngàn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, Yến Bắc Hồng chẳng lẽ đã bỏ ra hơn 260 mươi vạn Nguyện Lực châu mua Vô Ưu quả? Đây là tương đương với hơn 26 ức kim tinh!
26 ức kim tinh là cái khái niệm gì? Hắn lúc trước khi đi Tinh Túc Hải Kham Loạn hội, vì làm để có một bộ nhị phẩm chiến giáp, phải nói là táng gia bại sản. Sở dĩ trong tình huống hết sức rõ ràng, lúc đó hắn đã mua 150 hủ tinh đen, giá trị 300 triệu kim tinh.
300 triệu kim tinh này không đơn thuần là luyện chế chiến giáp để bản thân hắn dùng, mà còn có Hắc Thán. Bởi vì Hắc Thán hình thể to lớn, trong 300 triệu kim tinh, hơn phân nửa dùng đến trên người của Hắc Thán. Sở dĩ, bộ chiến giáp đó của hắn, bao gồm cả vũ khí, chỉ tốn khoảng một ức kim tinh. Dựa theo giá thị trường, còn phải tính thêm tiền công luyện bảo của Yêu Nhược Tiên, nếu tính thêm tiêu hao nhị phẩm yêu đan nữa, chỉ vẻn vẹn một mình hắn gần như chi hết 200 triệu kim tinh. Quy ra một ngàn kim tinh một viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, cũng chính là khoảng 200 ngàn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu.
Hay nói cách khác, vì mua Vô Ưu quả, Yến Bắc Hồng chỉ thoáng một cái đã đập bỏ hơn mười bộ nhị phẩm chiến giáp. Không hề biết Yến Bắc Hồng xài lớn như vậy là để làm gì.
- Hắn mua nhiều Vô Ưu quả như vậy để làm cái gì?
Miêu Nghị không nhịn được cất tiếng hỏi. Hắn hiểu biết Yến Bắc Hồng tu vi thăng tiến nhanh chóng, nhưng cho dù là có nhanh chóng hơn nữa cũng không đáng phải dùng nhiều Vô Ưu quả như vậy chứ?
Thiên Nhi trả lời:
- Văn Phương cũng không biết Yến đại nhân mua nhiều Vô Ưu quả như vậy để làm cái gì. Chẳng qua là trong hai lần trước khi giao dịch, gặp được Yến đại nhân, còn sau đó khi giao dịch năm mươi quả, 200 quả thì đã do Hồng Tụ, Hồng Phất ra mặt, không còn gặp Yến đại nhân nữa. Văn Phương muốn bái kiến một chút, nhưng Hồng Tụ, Hồng Phất dường như cũng ý ngăn cản không cho nàng gặp mặt Yến đại nhân, khác hẳn với bình thường. Mà Văn Phương cũng không tiện hỏi người ta mua nhiều Vô Ưu quả như vậy để làm cái gì. Trước đó khi cùng chúng ta hàn huyên, còn nổi hứng nói giỡn rằng, toàn bộ tu hành giới một năm cũng không có bbao nhiêu tu sĩ lên cấp đại cảnh giới, sở dĩ ở trên thị trường Vô Ưu quả lưu thông cũng không nhiều. Mà nơi sản sinh ra Vô Ưu quả vì để khống chế giá tiền của Vô Ưu quả, cũng luôn giữ trang thái cung cấp nhỏ giọt thiếu thốn. Kết quả bây giờ bị Yến đại nhân một người dùng mà đã khiến cho Vô Ưu quả khan hiếm ở trên thị trường. Đoán chừng rất nhanh sau đó chúng nhất định phải lên giá. Văn Phương còn cười nói Yến đại nhân có đầu óc làm ăn, có khi nào chuẩn bị chờ đến lúc giá cao lên lại bán tháo ra kiếm lời một khoản hay không...
Tuyết Nhi cũng nói:
- Văn Phương tuy là thuận miệng nhắc tới, nhưng hai người chúng tôi cảm giác nàng dường như đã nhận ra có cái gì đó không ổn, có ý tiết lộ cho chúng ta biết, như là muốn thông qua chúng tôi chuyển cáo cho đại nhân.
Miêu Nghị yên lặng gật gật đầu, thương hội thường không cho phép tiết lộ trạng huống giao dịch của khách hàng. Văn Phương cũng không phải là người miệng không đáng tin, làm như vậy tất nhiên là cố ý rồi. Nói trắng ra thì là do hiểu biết quan hệ giữa hắn và Yến Bắc Hồng, đã tới tống tặng một món nhân tình cho hắn.
- Xem ra nữ nhân đó lần này lại kiếm lời lớn rồi.
Miêu Nghị cười ha hả, giơ tay lên một cái nói:
- Đi! Đi thăm một chút nghĩa phụ của các ngươi.
Hai người ngạc nhiên nhìn nhau, theo đuôi phía sau lưng Miêu Nghị, trong lòng thì lại thầm lẩm bẩm, không biết lại có chuyện gì mà lại đi tìm nghĩa phụ, đại nhân thường không có chuyện gì cũng sẽ không đi gặp nghĩa phụ bao giờ.
Đến cấm địa, ba người đi vào bên trong trạch viện u tĩnh, chỉ thấy dưới mái hiên của chính sảnh, Hắc Thán đang ngủ gật. Yêu Nhược Tiên thì cũng ở trong sảnh chính, khoanh chân tu luyện trên tháp.
Yêu Nhược Tiên tu luyện tiết tấu dường như thường xuyên hơn không ít. Lần trước dường như thoáng một cái quăng luôn gần 30 bộ nhị phẩm chiến giáp ra, bảo hai nữ đổi cho 5 triệu viên hạ phẩm Nguyện Lực châu. Đến cảnh giới này của lão, tu vi mỗi khi muốn đột phá cấp một cần tiêu hao trên trăm vạn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu. Có đầy đủ Nguyện Lực châu tự nhiên là chịu khó tu luyện rồi vậy.
Miêu Nghị ngẫm lại cũng đều cười khổ. Những cái khác không cần nói nữa, ngoại trừ cung cấp nuôi dưỡng lão gia hỏa này, còn không ngừng tiêu hao yêu đan cho Hắc Thán cùng tiểu Đường Lang. Nếu không phải là hắn phát tài ở Tinh Túc Hải, thật đúng là cung cấp không nổi cho họ rồi. Chỉ mình Yêu Nhược Tiên này tiêu hao Nguyện Lực châu chính là cái con số không tưởng tượng nổi.
Nhưng mà hắn hiểu biết phần chi tiêu này nhất định phải bỏ ra. Sau khi trải qua Tinh Túc Hải Kham Loạn hội, tính trọng yếu của pháp bảo hắn xem như lĩnh hội rồi, cộng thêm xác nhận Yêu Nhược Tiên “đích xác là không đơn giản”. Cái vị luyện bảo sư nhất định phải nuôi ở bên cạnh. Đợi cho tu vi lên rồi, có pháp bảo tốt còn sợ không giành được Nguyện Lực châu? Sở dĩ không thể chỉ nhìn cái hại trước mắt, mà bỏ qua hồi báo sau này.
"Cha!" Hai nữ tiến vào trong phòng tiếng hô.
Yêu Nhược Tiên mở hai mắt ra cười cười, hai tay các chụp lấy một bó to Nguyện Lực châu thu vào, đến cảnh giới Hồng Liên tu sĩ nội ngoài vòng pháp luật thả tự nhiên, đã không cần thiết "đem" Nguyện Lực châu nhét vào miệng.
- Cái con mập ăn nhiều yêu đan như vậy mà cũng không thấy một chút biến hóa, cả ngày chỉ biết ngủ.
Miêu Nghị nói nhỏ một tiếng, đá hai cái vào Hắc Thán, cũng không thấy Hắc Thán có bất kỳ phản ứng nào. Ngay sau đó hắn vào phòng, ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, chỉ thấy một đám Đường Lang nằm sấp trên rường nhà, ẩn núp bất động, thấy thật ra thì chúng biến hóa không nhỏ, ít nhất khổ người cũng lớn đến hai quả đấm rồi. Hình thể lớn gần như gấp đôi, coi như là không ăn không ngồi rồi uổng công.
- Ngươi lại chạy tới đây làm gì?
Yêu Nhược Tiên hừ lạnh một tiếng, giống như cứ nhìn thấy Miêu Nghị là cảm thấy không vừa mắt vậy.
Nhưng mà nói đi nói lại thì, đổi lại bất kỳ kẻ nào coi hai con gái như trân bảo của mình đều ngủ sạch, đoán chừng ai cũng không cao hứng nổi.
Miêu Nghị lúc này cười ha hả chắp tay nói:
- Đặc biệt tới thăm tiền bối một chút.
Yêu Nhược Tiên xuy một tiếng nói:
- Bớt cái bộ đó đi. Ta còn không biết ngươi sao, không có chuyện gì căn bản sẽ không lộ diện. Thăm ta là giả, muốn cái nhẫn trữ vật cao cấp kia của ngươi mới là thật phải không?
- Tiền bối nghĩ đi đâu rồi chứ, ngài ở trong tu hành giới đã nhiều năm như vậy, kiến thức uyên bác, vãn bối tới đây là có chuyện thỉnh giáo.
Miêu Nghị không đợi lão châm chọc, đã trực tiếp lên tiếng hỏi:
- Tiền bối có biết có cách sử dụng gì mà lại cần sử dụng một lượng lớn Vô Ưu quả không?
Yêu Nhược Tiên sửng sốt:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Miêu Nghị trầm ngâm nói:
- Vãn bối có một bằng hữu, đột nhiên mua sắm một lượng lớn Vô Ưu quả, ước chừng mua khoảng gần 200 trái, cảm thấy có chút kỳ hoặc, đặc biệt đến thỉnh cầu tiền bối giải thích nghi hoặc.
Yêu Nhược Tiên rất tự nhiên nói:
- Vô Ưu quả tự nhiên là sử dụng vào lúc đột phá đại cảnh giới. Ngươi không lẽ ngay cả điều này cũng không biết... Gần 200 quả? Thanh Liên đột phá đến Hồng Liên không dùng nhiều như vậy, Tử Liên đột phá đến Kim Liên dường như là thiếu một chút.
Miêu Nghị hỏi:
- Chẳng lẽ ngoại trừ lúc đột phá đại cảnh giới sử dụng, không có công dụng gì khác?
Yêu Nhược Tiên hỏi ngược lại:
- Vậy còn có thể có ích lợi gì? Chính là bởi vì công dụng không nhiều lắm, Tây Túc Tinh Cung mới hạn chế số lượng Vô Ưu quả bán ra, tránh giảm giá.
- Tây Túc Tinh Cung?
Miêu Nghị ngẩn ra,
- Vô Ưu quả sinh trưởng từ Tây Túc Tinh Cung sao? Ta cũng coi như là đã đi qua Tây Túc Tinh Cung, không thấy có chỗ nào trồng Vô Ưu quả a!
Yêu Nhược Tiên rất khó chịu hừ một tiếng, lão cũng không đi qua Tây Túc Tinh Cung, thế mà tên tiểu tử trước mắt này đã nhìn thấy qua, tức giận nói:
- Vậy khẳng định là ngươi có mắt không tròng, Tinh Túc Hải là chỗ yêu nghiệt hoành hành, không có tín đồ đặt chân, chỉ sản xuất nhiều kỳ hoa dị thảo. Mà Vô Ưu quả chính là thủ đoạn trọng yếu mà Tây Túc Tinh Cung phân chia tài nguyên tu hành từ trong tay Lục thánh. Tây Phương Túc chủ Phục Thanh khống chế rất gắt gao, không trồng ở Tây Túc Tinh Cung còn có thể trồng ở đâu? Vật này rất khó chăm sóc, nghe nói nóng không được, lạnh cũng không xong, tuy là thân thảo, lại chịu không nổi ảnh hưởng của các loài thân thảo khác, cần hoàn cảnh không buồn không lo âu để sinh trưởng, sở dĩ mới gọi là 'Vô Ưu quả'.
Nghe thế, trong đầu Miêu Nghị lóe lên cái gì đó, hỏi:
- Cây Vô Ưu quả dáng dấp ra sao? Có phải màu xanh lá cây sậm hay không?
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Ta chỉ thấy qua trái của nó, chứ không thấy qua cây...
Nói đến đây, con ngươi Yêu Nhược Tiên đảo một vòng:
- Ngươi thấy rồi?
- Tôi không biết có phải hay không, chẳng qua là nghe lời ông vừa nói như vậy có chút giông giống...
Miêu Nghị lúc này mới đem chuyện mình quét sân ở tại Tây Túc Tinh Cung đại khái kẻ qua một lần.
Sau khi nghe xong, Yêu Nhược Tiên vỗ đùi một cú rõ to, kêu lên quái dị:
- Đúng rồi! Ngươi quét sân đó mặt cỏ khẳng định chính là nó! Chà chà, hầu hạ qua vườn trồng Vô Ưu quả, kinh nghiệm từng trải này không phải là ai cũng có, thiên hạ đa số tu sĩ cũng chỉ là nhìn thấy trái cây, chưa từng thấy cây thật, tiểu tử ngươi cũng coi như là vận khí tốt, tích thụ thêm hơn một chút kiến thức rồi.
Cái này mà cũng kêu là vận may? Thiếu chút nữa bắt ta quét muốn sụp bà chè luôn rồi! Miêu Nghị lắc lắc đầu, đối với chuyện kinh nghiệm từng trải này không cho là đáng tự hào gì.
Nơi này không hỏi ra được cái gì, Miêu Nghị cũng không ở lâu, sau khi trở về dinh phủ, viết một phần tin phát về phía Yến Bắc Hồng để hỏi thăm tình hình gần đây.
Cũng không biết nguyên nhân gì, Yến Bắc Hồng chậm chạp không đáp trả thư, chỉ có Hồng Phất đáp từ chút ít lấy lệ, chỉ nói hết thảy đều ổn khỏe!
Điều này càng khiến cho Miêu Nghị hoài nghi có phải là xảy ra chuyện hay không. Tự bản thân mình viết thư cho Yến Bắc Hồng, tại sao lại do Hồng Phất đáp lại? Điều này không bình thường! Yến Bắc Hồng không bận rộn đến mức ngay cả trả lời cho hắn một phong thơ cũng không có thời gian!
Nếu không phải là bởi vì thân phận, hắn là chư hầu trấn giữ một phương chưa được phía trên đồng ý không thể tự tiện rời cương vị công tác, nhất định phải chạy tới Tử Lộ xem xét coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chờ đến khi Yến Bắc Hồng có tin cho hắn, đã là chuyện hơn nửa năm sau này.
Lúc này tu vi của Miêu Nghị đã đột phá đến Thanh Liên tứ phẩm, luyện hóa Nguyện Lực châu với tốc độ đã từ mỗi ngày 5 viên tăng lên tới sáu viên. Mà muốn đột phá đến Thanh Liên ngũ phẩm cần tiêu hao hơn hai vạn viên Nguyện Lực châu, dự tính cần phải hao phí gần tới mười năm mới có thể tu luyện đến Thanh Liên ngũ phẩm.
Hắn tự nhận tốc độ tu luyện của mình đã rất nhanh rồi, nhanh đến mức không dám tùy tiện tiết lộ ra phía ngoài, nhưng khi xem qua tin do Yến Bắc Hồng đưa tới, mặc dù có sự chuẩn bị về tâm lý, hắn cũng vô cùng chấn kinh.
Yến Bắc Hồng hồi âm nói, lần trước sở dĩ chưa hồi âm thư của hắn, chính là tu vi của y đã đến thời khắc mấu chốt đột phá tới cảnh giới Hồng Liên, ra lệnh cho bất kỳ kẻ nào cũng không được quấy rầy, xin thứ lỗi! Nói giờ này tu vi của y đã đột phá đến cảnh giới Hồng Liên nhất phẩm, lại được cung chủ thưởng thức, đã đề bạt thành chủ nhân của một điện rồi!
Bên trong tĩnh thất, Miêu Nghị sau khi hết chấn kinh thì chỉ còn iết cầm ngọc điệp than thở cảm khái, thật sự là Yến Bắc Hồng có tốc độ tu luyện khiến cho hắn cảm nhận được cái gọi là “biến thái” có nghĩa là gì. Đã nhiều năm như vậy rồi, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy đã chạm tới ngưỡng cửa cảnh giới Hồng Liên nhưng vẫn chậm chạp mãi không có đột phá, kết quả Yến Bắc Hồng là kẻ kém hai người này vài cấp, thế mà ngược lại thoắt cái là đã vượt qua, quả thực là quá khó tin rồi vậy.
Hắn không khỏi suy nghĩ, Yến Bắc Hồng tu luyện rốt cuộc là dạng công pháp gì? Đây quả thực là đang nghịch thiên tu luyện a! Hi vọng không bởi vì quá mức làm người khác chú ý mà dẫn tới phiền toái mới được! (..)
---------------