Phi Thiên
Chương 428-2: Tiền đồ Vô lượng (Hạ)
Bạch Tử Lương có thể tưởng tượng sau khi trở lại Vạn Yêu Thiên một số người sẽ chê cười, còn có mẫu thân làm ra vẻ kiên cường chịu đựng, chợt nghe tim mình nhói lên một cái.
Trước mắt không phải là thầy trò gặp nhau chính là người nhà gặp mặt, làm trong lòng các tu sĩ không dám tới gần châm chọc cười lạnh không dứt. Con cái và đệ tử các ngươi tham dự Kham Loạn hội, ai dám động tới bọn họ, chắc chắn không chịu bao nhiêu đau khổ. Kẻ trải qua khổ sở chân chính, vượt qua biết bao hung hiểm chính là chúng ta.
Đám người Vân Quảng trao đổi hàn huyên với con cái đệ tử một phen, sau đó mới chính thức đưa mắt nhìn về phía bọn Miêu Nghị.
Không tránh khỏi chuyện quan tâm tới thân nhân mình, nhưng cũng không có nghĩa bọn Vân Quảng là kẻ ngu. Ai cũng biết những người trước mắt này có thể còn sống sót mới là tinh anh trong tinh anh, trải qua núi thây biển máu trui luyện mà ra. Loại bỏ yếu tố về pháp bảo, bàn về thực lực không hề kém hơn con cái và đệ tử bọn họ, nói là cao hơn một bậc bọn họ cũng tin tưởng.
Bọn họ cũng biết con cái và đệ tử bọn họ tham dự mang đến nguy hiểm và bất công lớn hơn nữa cho những người này, cho nên mới tăng thêm tưởng thưởng. Để cho sau khi những người này trở lại các lộ tùy tiện chọn lựa đất làm phủ chủ, chỉ cần có đủ tư cách, địa bàn phong phú nhất tùy nghi lựa chọn, đây coi như là báo đáp.
Người có thể còn sống sót từ Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, không cần phải nói phần lớn cũng là tu sĩ Thanh Liên cửu phẩm, trải qua ma luyện vừa rồi lại giành được rất nhiều tài nguyên tu hành trở về, tu vi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên chỉ là vấn đề thời gian.
Mà những người này có thể thông qua Tinh Tú Hải Kham Loạn hội ma luyện, năng lực và thực lực là không thể nghi ngờ, nếu không cũng không có khả năng còn sống trở về. Cho nên một khi tu vi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên tất sẽ được các lộ cung chủ trọng dụng, tiền đồ vô lượng.
Dĩ nhiên là các lộ cung chủ hy vọng dưới tay có thật nhiều người có năng lực làm việc cho mình, cộng thêm sau khi những người này đột phá đến cảnh giới Hồng Liên, sau này muốn vượt qua các lộ cung chủ tu vi cảnh giới Tử Liên kia là chuyện rất xa xôi. Cho nên cũng không cần lo lắng những người này sẽ chiếm lấy vị trí của mình, có thể yên lòng sử dụng.
Nói cách khác một khi những người này từ Tinh Tú Hải Kham Loạn hội trở về, lập tức sẽ trở thành trọng điểm chú ý và đối tượng bồi dưỡng của các lộ cung chủ, cho nên từ kẻ đứng đầu một phủ thăng cao đến đứng đầu một điện không phải là việc khó gì.
Sự thật trước đây cũng đã chứng minh, tu sĩ từ Tinh Tú Hải Kham Loạn hội sống sót trở về, trừ một ít vận may không tốt, phần lớn hôm nay đã trở thành chủ nhân một điện, xác suất lên chức là khá cao. Có thể lấy tu vi Hồng Liên nhất phẩm ngồi lên bảo tọa điện chủ cũng chỉ có những người này là có cơ hội lớn nhất, cho nên nguy hiểm và kỳ ngộ vĩnh viễn tồn tại song song, cũng là do những người này liều mạng mà có được.
Những người đứng trước mắt này, tương lai không lâu rất có thể cũng là tu sĩ Hồng Liên trấn giữ một phương, đường đường chủ nhân một điện tay cầm ngàn vạn tín đồ vùng vẫy một phương. Cho nên ánh mắt của bọn Vân Quảng nhìn về phía những người này đều lộ ra vẻ tán dương, đây toàn là tinh anh tương lai sẽ tọa trấn một phương cho bản quốc.
Tự nhiên bọn họ có vài phần kính trọng.
Vân Quảng vẫn tương đối tôn kính Thất Giới Đại sư, sau khi trưng cầu qua ý kiến Thất Giới đại sư, đột nhiên vung tay lên với bọn Miêu Nghị, hào khí ngất trời, cao giọng nói:
- Đến đây đi! Các đấng nam nhi, hãy giao nộp thành tích của các ngươi trong mười năm qua, chuẩn bị tiếp nhận vinh dự được tu sĩ thiên hạ ngưỡng mộ, hưởng thụ vinh quang mà các ngươi dùng máu tươi và tính mạng đổi lấy! Hãy để cho những kẻ hèn nhát cúi đầu thần phục dưới chân các ngươi!
Một phen lời nói khiến cho mọi người nhiệt huyết sôi trào, hồi tưởng mười năm qua gặp bao nhiêu khó khăn, cho đến giờ phút này mới thật sự cảm thấy xứng đáng!
Bọn Miêu Nghị đi theo sau lưng bọn Vân Quảng, xuyên qua cửa cung uy nghiêm, tiến vào Tây Tú Tinh cung hùng vĩ.
Vốn mọi người tưởng rằng lời nói Vân Quảng nhiệt huyết sôi trào như vậy, sẽ dẫn Miêu Nghị tiến vào cung điện hùng vĩ nhất cổ kính nhất, kim quang chói sáng kia. Không ngờ rằng sau khi vào cửa cung đi không bao xa, y đột ngột dẫn mọi người rẽ sang, tiến vào một gian điện ngách nho nhỏ bên hông điện chính.
Không ít người nhất thời thóa mạ trong lòng, quả thật là lừa dối, vừa rồi lời của y khiến cho mọi người tưởng rằng mình ghê gớm lắm, bây giờ mới phát hiện ra mình còn chưa có tư cách tiến vào cung điện này.
Bọn họ nào biết, ngay cả bọn Vân Quảng cũng không vào được cung điện hùng vĩ nhất kia, thậm chí ngay cả điện chính cũng không thể xâm nhập, chỉ có thể ngoan ngoãn không chạy loạn ở tòa điện ngách này, làm sao có thể dẫn bọn họ đi kiến thức.
Mọi người tiến vào gian điện ngách có đặt tinh bàn kia, lập tức nhìn thấy hai con trăn lớn có sừng quấn tròn trên cột, có thể ngửi thấy yêu khí và mùi tanh trong điện.
- Tu sĩ Yêu Quốc sang bên này giao nộp vòng định vị.
- Tu sĩ Ma Quốc sang bên này nộp vòng định vị.
Sáu tổ nhân mã được phái tới Tây Tú Tinh cung giám sát lục tục lên tiếng kêu.
Bạch Tử Lương đi tới bên Yêu Quốc nộp đồ trong lúc vô tình vừa quay đầu lại, thấy được Đào Vĩnh Xuân cùng Bì Quân Tử phía sau, sau khi ngẩn ra sắc mặt trở nên đen kịt, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người lộ ra vẻ tàn khốc, làm hai người kinh hãi vô cùng.
Cơ Mỹ Mi nhìn nhân số Yêu Quốc còn lại phía sau con mình, sau đó nhìn sang người của những người khác, cũng quá nổi bật, sắc mặt cũng có chút khó coi, dần dần tái đi.
Bên Tiên Quốc, vừa nhìn thấy nhân số nộp lên Đường Quân lập tức vui vẻ, nghiêng đầu truyền âm nói với Hồng Trần Tiên Tử:
- Sư muội, xem ra lần này tiểu sư muội không cô phụ kỳ vọng của sư phó, nếu như kết quả cuối cùng có thể vượt qua năm nước khác, hẳn là sư phó sẽ cao hứng vô cùng, suy đoán liên đới hai chúng ta cũng sẽ được sư phó khen ngợi.
- Sư huynh nói chí phải.
Hồng Trần Tiên Tử nhàn nhạt đáp lại một câu.
Thật ra thì nàng không quan tâm sư muội Nguyệt Dao có thể lấy được thứ hạng cao hay không, nàng cũng biết thật ra sư muội không muốn tới tham gia Kham Loạn hội này. Nhưng bởi vì sư muội trời sinh Phượng thể có tư chất tu hành cực cao, thân tâm trời sinh băng thanh ngọc khiết, không dễ dàng bị tạp niệm thất tình lục dục trong nguyện lực chúng sinh ảnh hưởng. Cộng thêm từ nhỏ cơ trí, cho nên sư phó ôm kỳ vọng cực lớn đối với sư muội, để cho sư muội tới Kham Loạn hội thật ra chính là muốn cho sư muội thấy nhiều máu tanh một chút, sư muội mới bất đắc dĩ phải tới Kham Loạn hội.
Bất quá vốn là sư phó thích tiểu sư muội, nếu có thể mang thứ hạng cao trở về tự nhiên sẽ càng khiến cho sư phó thích hơn, không giống như nàng không tranh với đời, không được sư phó thích.
---------------
Trước mắt không phải là thầy trò gặp nhau chính là người nhà gặp mặt, làm trong lòng các tu sĩ không dám tới gần châm chọc cười lạnh không dứt. Con cái và đệ tử các ngươi tham dự Kham Loạn hội, ai dám động tới bọn họ, chắc chắn không chịu bao nhiêu đau khổ. Kẻ trải qua khổ sở chân chính, vượt qua biết bao hung hiểm chính là chúng ta.
Đám người Vân Quảng trao đổi hàn huyên với con cái đệ tử một phen, sau đó mới chính thức đưa mắt nhìn về phía bọn Miêu Nghị.
Không tránh khỏi chuyện quan tâm tới thân nhân mình, nhưng cũng không có nghĩa bọn Vân Quảng là kẻ ngu. Ai cũng biết những người trước mắt này có thể còn sống sót mới là tinh anh trong tinh anh, trải qua núi thây biển máu trui luyện mà ra. Loại bỏ yếu tố về pháp bảo, bàn về thực lực không hề kém hơn con cái và đệ tử bọn họ, nói là cao hơn một bậc bọn họ cũng tin tưởng.
Bọn họ cũng biết con cái và đệ tử bọn họ tham dự mang đến nguy hiểm và bất công lớn hơn nữa cho những người này, cho nên mới tăng thêm tưởng thưởng. Để cho sau khi những người này trở lại các lộ tùy tiện chọn lựa đất làm phủ chủ, chỉ cần có đủ tư cách, địa bàn phong phú nhất tùy nghi lựa chọn, đây coi như là báo đáp.
Người có thể còn sống sót từ Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, không cần phải nói phần lớn cũng là tu sĩ Thanh Liên cửu phẩm, trải qua ma luyện vừa rồi lại giành được rất nhiều tài nguyên tu hành trở về, tu vi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên chỉ là vấn đề thời gian.
Mà những người này có thể thông qua Tinh Tú Hải Kham Loạn hội ma luyện, năng lực và thực lực là không thể nghi ngờ, nếu không cũng không có khả năng còn sống trở về. Cho nên một khi tu vi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên tất sẽ được các lộ cung chủ trọng dụng, tiền đồ vô lượng.
Dĩ nhiên là các lộ cung chủ hy vọng dưới tay có thật nhiều người có năng lực làm việc cho mình, cộng thêm sau khi những người này đột phá đến cảnh giới Hồng Liên, sau này muốn vượt qua các lộ cung chủ tu vi cảnh giới Tử Liên kia là chuyện rất xa xôi. Cho nên cũng không cần lo lắng những người này sẽ chiếm lấy vị trí của mình, có thể yên lòng sử dụng.
Nói cách khác một khi những người này từ Tinh Tú Hải Kham Loạn hội trở về, lập tức sẽ trở thành trọng điểm chú ý và đối tượng bồi dưỡng của các lộ cung chủ, cho nên từ kẻ đứng đầu một phủ thăng cao đến đứng đầu một điện không phải là việc khó gì.
Sự thật trước đây cũng đã chứng minh, tu sĩ từ Tinh Tú Hải Kham Loạn hội sống sót trở về, trừ một ít vận may không tốt, phần lớn hôm nay đã trở thành chủ nhân một điện, xác suất lên chức là khá cao. Có thể lấy tu vi Hồng Liên nhất phẩm ngồi lên bảo tọa điện chủ cũng chỉ có những người này là có cơ hội lớn nhất, cho nên nguy hiểm và kỳ ngộ vĩnh viễn tồn tại song song, cũng là do những người này liều mạng mà có được.
Những người đứng trước mắt này, tương lai không lâu rất có thể cũng là tu sĩ Hồng Liên trấn giữ một phương, đường đường chủ nhân một điện tay cầm ngàn vạn tín đồ vùng vẫy một phương. Cho nên ánh mắt của bọn Vân Quảng nhìn về phía những người này đều lộ ra vẻ tán dương, đây toàn là tinh anh tương lai sẽ tọa trấn một phương cho bản quốc.
Tự nhiên bọn họ có vài phần kính trọng.
Vân Quảng vẫn tương đối tôn kính Thất Giới Đại sư, sau khi trưng cầu qua ý kiến Thất Giới đại sư, đột nhiên vung tay lên với bọn Miêu Nghị, hào khí ngất trời, cao giọng nói:
- Đến đây đi! Các đấng nam nhi, hãy giao nộp thành tích của các ngươi trong mười năm qua, chuẩn bị tiếp nhận vinh dự được tu sĩ thiên hạ ngưỡng mộ, hưởng thụ vinh quang mà các ngươi dùng máu tươi và tính mạng đổi lấy! Hãy để cho những kẻ hèn nhát cúi đầu thần phục dưới chân các ngươi!
Một phen lời nói khiến cho mọi người nhiệt huyết sôi trào, hồi tưởng mười năm qua gặp bao nhiêu khó khăn, cho đến giờ phút này mới thật sự cảm thấy xứng đáng!
Bọn Miêu Nghị đi theo sau lưng bọn Vân Quảng, xuyên qua cửa cung uy nghiêm, tiến vào Tây Tú Tinh cung hùng vĩ.
Vốn mọi người tưởng rằng lời nói Vân Quảng nhiệt huyết sôi trào như vậy, sẽ dẫn Miêu Nghị tiến vào cung điện hùng vĩ nhất cổ kính nhất, kim quang chói sáng kia. Không ngờ rằng sau khi vào cửa cung đi không bao xa, y đột ngột dẫn mọi người rẽ sang, tiến vào một gian điện ngách nho nhỏ bên hông điện chính.
Không ít người nhất thời thóa mạ trong lòng, quả thật là lừa dối, vừa rồi lời của y khiến cho mọi người tưởng rằng mình ghê gớm lắm, bây giờ mới phát hiện ra mình còn chưa có tư cách tiến vào cung điện này.
Bọn họ nào biết, ngay cả bọn Vân Quảng cũng không vào được cung điện hùng vĩ nhất kia, thậm chí ngay cả điện chính cũng không thể xâm nhập, chỉ có thể ngoan ngoãn không chạy loạn ở tòa điện ngách này, làm sao có thể dẫn bọn họ đi kiến thức.
Mọi người tiến vào gian điện ngách có đặt tinh bàn kia, lập tức nhìn thấy hai con trăn lớn có sừng quấn tròn trên cột, có thể ngửi thấy yêu khí và mùi tanh trong điện.
- Tu sĩ Yêu Quốc sang bên này giao nộp vòng định vị.
- Tu sĩ Ma Quốc sang bên này nộp vòng định vị.
Sáu tổ nhân mã được phái tới Tây Tú Tinh cung giám sát lục tục lên tiếng kêu.
Bạch Tử Lương đi tới bên Yêu Quốc nộp đồ trong lúc vô tình vừa quay đầu lại, thấy được Đào Vĩnh Xuân cùng Bì Quân Tử phía sau, sau khi ngẩn ra sắc mặt trở nên đen kịt, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người lộ ra vẻ tàn khốc, làm hai người kinh hãi vô cùng.
Cơ Mỹ Mi nhìn nhân số Yêu Quốc còn lại phía sau con mình, sau đó nhìn sang người của những người khác, cũng quá nổi bật, sắc mặt cũng có chút khó coi, dần dần tái đi.
Bên Tiên Quốc, vừa nhìn thấy nhân số nộp lên Đường Quân lập tức vui vẻ, nghiêng đầu truyền âm nói với Hồng Trần Tiên Tử:
- Sư muội, xem ra lần này tiểu sư muội không cô phụ kỳ vọng của sư phó, nếu như kết quả cuối cùng có thể vượt qua năm nước khác, hẳn là sư phó sẽ cao hứng vô cùng, suy đoán liên đới hai chúng ta cũng sẽ được sư phó khen ngợi.
- Sư huynh nói chí phải.
Hồng Trần Tiên Tử nhàn nhạt đáp lại một câu.
Thật ra thì nàng không quan tâm sư muội Nguyệt Dao có thể lấy được thứ hạng cao hay không, nàng cũng biết thật ra sư muội không muốn tới tham gia Kham Loạn hội này. Nhưng bởi vì sư muội trời sinh Phượng thể có tư chất tu hành cực cao, thân tâm trời sinh băng thanh ngọc khiết, không dễ dàng bị tạp niệm thất tình lục dục trong nguyện lực chúng sinh ảnh hưởng. Cộng thêm từ nhỏ cơ trí, cho nên sư phó ôm kỳ vọng cực lớn đối với sư muội, để cho sư muội tới Kham Loạn hội thật ra chính là muốn cho sư muội thấy nhiều máu tanh một chút, sư muội mới bất đắc dĩ phải tới Kham Loạn hội.
Bất quá vốn là sư phó thích tiểu sư muội, nếu có thể mang thứ hạng cao trở về tự nhiên sẽ càng khiến cho sư phó thích hơn, không giống như nàng không tranh với đời, không được sư phó thích.
---------------