Phi Thiên
Chương 3854: Kiếp này đại hung (1)
Hình tượng có vẻ vô cùng quỷ dị.
Tựa hồ Bạch nương tử còn muốn nói gì đó, nhưng Doanh Nguyệt căn bản không công dài với nàng, cư thế xông thẳng về hướng Bạch nương tử, vung tay lên, một vết nứt hư không như vô số roi ảnh tiểu xà lấp lánh quất tơi, thế như lôi đình, mặc ai cũng đều nhìn ra uy lực công kích tuyệt không tầm thường.
Bạch nương tử hai tay hợp mươi khẽ lật, phiên chưởng đẩy ra, một đạo bạch ngọc chưởng ảnh như một tấm bia đá đón đỡ công kích từ đối phương.
Oanh! Roi ảnh tan vỡ, bị hóa giải, chứng minh tu vi hai người căn bản không ở cùng một tầng thứ.
Thế xông tới của Doanh Nguyệt vẫn không ngừng, lúc tiếp cận lại gần, hai tay một mở một nắm, biên anh (mai tóc?) dựng thẳng sau người đồng thời quăng ra, tấn tốc biến dài, như một chiếc chén lớn bao quanh Bạch nương tử.
- A di đà Phật!
Bạch nương tử nhè nhẹ kêu lên một tiếng Phật hiệu, song chưởng lần nữa hợp mươi trước người, trên dưới khắp người đột nhiên bạo phát ra bạch quang nhu hòa, thể nội phảng phất có một đạo ánh sáng thăng lên, ôm hết biên ảnh vừa bay đến, còn chưa kịp quấn chặt Bạch nương tử thì đa bị bạch quang nhu hòa làm cho căng ra như khí cầu, khó mà chạm được lên người Bạch nương tử.
Doanh Nguyệt không ngừng khua múa hai tay, thân hình lui ra sau, rõ ràng nhìn ra nàng muốn siết chặt áp lực.
Một màn này khiến cho không ít người tâm linh, hai người rõ ràng là đều có thể giá ngự hư quang như vật thật.
Yêu Tăng Nam Ba mặt không biểu tình tử tế quan sát thế giằng co giữa hai người.
- Sao Bạch nương tử chi ngăn cản mà không hoàn thủ! Đây còn là Bạch nương tự tâm ngoan thủ lạt trước kia u?
Trên U Minh Long Thuyền, m Nhi Lang có vẻ sốt ruột nói.
Hắn vừa mới nói xong, Doanh Nguyệt cứ mãi dây dưa tựa hồ thật kích lên phản ứng từ Bạch nương tử, nhu hoa bạch quang bị bao bọc trong hư không biện ảnh đột nhiên như mặt trời nhu ra từ trong biển mây, trán phóng ra quang mang vạn trượng.
Oanh! Biện anh được Doanh Nguyệt liều mạng kéo căng sụp đổ trong nháy mắt, nổ thành hư vô.
Phốc! Doanh Nguyệt ngửa mặt lên trời, cuồng phun một ngụm máu tươi, bị đánh bay đi ra.
Hai người rõ ràng không ở cùng một thứ bậc, Bạch nương tử không phản kích thì thôi, vừa phản kích lập tức Doanh Nguyệt không thể nào ngăn cản được.
Tả Nhi lách mình mà ra, ôm Doanh Nguyệt lui về.
Người còn chưa về lại chỗ cũ, Yêu Tăng Nam Ba đã đột nhiên canh ra một quyền, như kinh lội ngoại chín tầng mây vạch qua tinh không, một đạo ảnh tích vết nứt hư không như phích lịch oanh lên quang mang tràn phóng trên người Bạch nương tử. Uy lực công kích đụng đến bạch quang, dưới sự thúc đẩy liên tiếp của hắn hiện ra một quyền ảnh cự đại, bạch quang gặp phải công kích, tấn tốc bị chèn ép xuống, trực tiếp bị một quyền oanh diệt.
Bạch nương tử bị chấn bay ra sau một đoạn cự ly mới ổn định được thân hình, thân tình nhìn Yêu Tăng Nam Ba dần hiện và ngưng trọng.
- Không nghĩ tới thế gian này lại có thêm một cao thủ Thần hồn cảnh!
Yêu Tăng Nam Ba hừ lạnh một tiếng, lách mình mà ra, đồ đệ chịu thiệt, sự phó lập tức ra tay, vừa ra tay ước lượng sâu cạn đối phương, mới phát hiện cũng chẳng qua như thế, trong ánh mắt nhìn hướng Bạch nương tử lộ ra một tia thần sắc tham lam:
- Pháp môn phá toái hư không, rút ngắn tinh không của người lúc này khiến ta rất là hứng thú!
Trước đó hắn còn tưởng rằng thực lực Bạch nương tử cường hãn đến mức có thể phá toái hư không, đạt đến cảnh giới tùy ý điều khiển không gian, mới khiến hắn không dám khinh cử vọng động, nhưng vừa giao thủ liền phát hiện không phải như vậy, hoàn toàn là chính mình dọa chính mình, hẳn là đối phương nắm giữ một môn thuật pháp cao thâm nào đó mới làm được như thế. Môn thuật pháp này xác thực rất hấp dẫn hắn, không khỏi nảy sinh ý đồ chiếm đoạt.
Cao thu Thần hồn cảnh? Ngô Trường, Hỏa Chân Quân cùng m Nhi Lang trên long thuyền đều lộ ra thần sắc kinh hãi, tựa hồ không cách nào tin tưởng, tu vi Bạch nương tử không ngờ đã đạt tới Thần hồn cảnh? Không ngờ đột phá bậc cửa khó mà vượt qua như thế, là thật hay giả? Yêu Tăng không nói qúa chứ?
Bạch chủ trên lâu thuyền ánh mắt lấp lánh, tựa hồ cũng có chút kinh ngạc.
Chẳng qua bọn họ đều lưu tâm tới pháp tướng trên mi tâm Bạch nương tử, lúc làm phép thì không thấy pháp tướng đầu cả, trước còn tưởng rằng do Bạch nương tử che dấu đi, lúc này được Yêu Tăng Nam Ba nhắc nhở mới biết tu vi Bạch nương tử đa đến cảnh giới phản pháp quy chân!
- Thần hồn cảnh...
Thanh chủ thầm thì một tiếng, ánh mắt nhìn hướng Bạch nương tử của hắn cùng Phật chủ đều có phần nghi hoặc.
Ai cũng đều biết tu vị đột phá Thần hồn cánh đồng nghĩa với cái gì, thực lực chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là đồng nghĩa với trường sinh.
Thân hình Yêu Tăng Nam Ba chợt lóe, mang theo một chuỗi hư ảnh thật dài, xông thẳng về hương Bạch nương tử, một quyền tiếp một quyền liên tiếp oanh ra, nổ vang từng trận, vô số vết tích xé nứt hư không chớp qua như mị ảnh, tập trung cánh hướng Bạch nương tử, chỉ cần nghe động tinh khuấy động tinh không kia, ngươi không lĩnh giáo qua căn bản không biết uy lực cuối cùng đến mức độ nào.
Thần tỉnh Bạch nương tử vô cùng ngưng trọng, song chưởng lật liên hồi, đẩy ra từng đợt bạch ngọc chường ảnh như bia đá khổng lồ, đối oanh mà đi.
Hư ảnh xé nứt hư không chỉ hơi khẽ tiêu tan một ít liền dễ dàng oanh tán từng hồi bạch ngọc chưởng ảnh, pháp lực ba động tung trào bốn phía, thế như bài sơn đảo hải, khiến cho đám người đang quan sát chung quanh như bị phong bạo cuốn qua, người tu vị thấp một chút liền phải làm phép chống cự rất khổ sơ.
Không biết bao nhiêu người kinh hãi, hai người vừa mới giao thủ một chiều, thanh thế đã như muốn khuấy đảo cả tinh không.
Nhân mã đại quân song phương đồng thời làm phép, pháp lực tuôn động hạo hạo đãng đãng đánh tan đi luồng pháp lực ba động cuồng bạo vừa ùa tới kia.
Cách không giao thủ không phân trên dưới, khó nhìn ra thắng thua, có thể thấy thực lực tu vi song phương chênh nhau không lớn.
Hai mắt Yêu Tăng Nam Ba hưng phấn đến sáng lên, chiến ý tung trào, ông ông lên tiếng nói:
- Từ lúc ba tiên đền tội, nhiều năm nay, không có đối thu nào đủ sức đánh một trận với ta, chỉ biết tranh thế gian này nhân tài điêu linh, tịch mịch vô cùng, không ngờ ta vừa xuất hiện, lập tức câu ra được một người. Hay lắm! Lấy ra toàn bộ bản sự đi, để xem ngươi có thể ngăn ta bao lâu?
Dứt lời, tựa hồ cách không giao thủ đã khó mà khiến hắn thỏa mãn, bóng người cuồng xung mà đến, hai tay giao thác hộ lấy đầu, thân thể cường ngạnh đụng tới bạch ngọc chưởng ảnh như cự đại bi văn kia, một đường đụng vỡ vô số chưởng ảnh, tiếng nổ vang chẩn đang giữa tinh không.
Trong tích tắc hai người cận thân đụng nhau, cả hai đồng thời phách ra một chưởng.
Hắc cà sa trên người Yêu Tăng phần phật phiếu đăng, thu chưởng đánh ra ảo ảnh như kim như đồng, kim quang rực rỡ, viền ngoài chưởng ảnh có vết rạn nhỏ bé như vết nứt hư không, tạo thành một tầng hắc quang bao phủ quanh chưởng ảnh, kim quang cùng hắc quang đan chéo nhau vô còng hoa lệ, cũng vô cùng quỷ dị.
Quần áo Bạch nương tử tung bay phần phật, tóc dài cũng phiêu đãng ở phía sau, chưởng ảnh phách ra bạo phát bạch quang dày đặc.
Tựa hồ Bạch nương tử còn muốn nói gì đó, nhưng Doanh Nguyệt căn bản không công dài với nàng, cư thế xông thẳng về hướng Bạch nương tử, vung tay lên, một vết nứt hư không như vô số roi ảnh tiểu xà lấp lánh quất tơi, thế như lôi đình, mặc ai cũng đều nhìn ra uy lực công kích tuyệt không tầm thường.
Bạch nương tử hai tay hợp mươi khẽ lật, phiên chưởng đẩy ra, một đạo bạch ngọc chưởng ảnh như một tấm bia đá đón đỡ công kích từ đối phương.
Oanh! Roi ảnh tan vỡ, bị hóa giải, chứng minh tu vi hai người căn bản không ở cùng một tầng thứ.
Thế xông tới của Doanh Nguyệt vẫn không ngừng, lúc tiếp cận lại gần, hai tay một mở một nắm, biên anh (mai tóc?) dựng thẳng sau người đồng thời quăng ra, tấn tốc biến dài, như một chiếc chén lớn bao quanh Bạch nương tử.
- A di đà Phật!
Bạch nương tử nhè nhẹ kêu lên một tiếng Phật hiệu, song chưởng lần nữa hợp mươi trước người, trên dưới khắp người đột nhiên bạo phát ra bạch quang nhu hòa, thể nội phảng phất có một đạo ánh sáng thăng lên, ôm hết biên ảnh vừa bay đến, còn chưa kịp quấn chặt Bạch nương tử thì đa bị bạch quang nhu hòa làm cho căng ra như khí cầu, khó mà chạm được lên người Bạch nương tử.
Doanh Nguyệt không ngừng khua múa hai tay, thân hình lui ra sau, rõ ràng nhìn ra nàng muốn siết chặt áp lực.
Một màn này khiến cho không ít người tâm linh, hai người rõ ràng là đều có thể giá ngự hư quang như vật thật.
Yêu Tăng Nam Ba mặt không biểu tình tử tế quan sát thế giằng co giữa hai người.
- Sao Bạch nương tử chi ngăn cản mà không hoàn thủ! Đây còn là Bạch nương tự tâm ngoan thủ lạt trước kia u?
Trên U Minh Long Thuyền, m Nhi Lang có vẻ sốt ruột nói.
Hắn vừa mới nói xong, Doanh Nguyệt cứ mãi dây dưa tựa hồ thật kích lên phản ứng từ Bạch nương tử, nhu hoa bạch quang bị bao bọc trong hư không biện ảnh đột nhiên như mặt trời nhu ra từ trong biển mây, trán phóng ra quang mang vạn trượng.
Oanh! Biện anh được Doanh Nguyệt liều mạng kéo căng sụp đổ trong nháy mắt, nổ thành hư vô.
Phốc! Doanh Nguyệt ngửa mặt lên trời, cuồng phun một ngụm máu tươi, bị đánh bay đi ra.
Hai người rõ ràng không ở cùng một thứ bậc, Bạch nương tử không phản kích thì thôi, vừa phản kích lập tức Doanh Nguyệt không thể nào ngăn cản được.
Tả Nhi lách mình mà ra, ôm Doanh Nguyệt lui về.
Người còn chưa về lại chỗ cũ, Yêu Tăng Nam Ba đã đột nhiên canh ra một quyền, như kinh lội ngoại chín tầng mây vạch qua tinh không, một đạo ảnh tích vết nứt hư không như phích lịch oanh lên quang mang tràn phóng trên người Bạch nương tử. Uy lực công kích đụng đến bạch quang, dưới sự thúc đẩy liên tiếp của hắn hiện ra một quyền ảnh cự đại, bạch quang gặp phải công kích, tấn tốc bị chèn ép xuống, trực tiếp bị một quyền oanh diệt.
Bạch nương tử bị chấn bay ra sau một đoạn cự ly mới ổn định được thân hình, thân tình nhìn Yêu Tăng Nam Ba dần hiện và ngưng trọng.
- Không nghĩ tới thế gian này lại có thêm một cao thủ Thần hồn cảnh!
Yêu Tăng Nam Ba hừ lạnh một tiếng, lách mình mà ra, đồ đệ chịu thiệt, sự phó lập tức ra tay, vừa ra tay ước lượng sâu cạn đối phương, mới phát hiện cũng chẳng qua như thế, trong ánh mắt nhìn hướng Bạch nương tử lộ ra một tia thần sắc tham lam:
- Pháp môn phá toái hư không, rút ngắn tinh không của người lúc này khiến ta rất là hứng thú!
Trước đó hắn còn tưởng rằng thực lực Bạch nương tử cường hãn đến mức có thể phá toái hư không, đạt đến cảnh giới tùy ý điều khiển không gian, mới khiến hắn không dám khinh cử vọng động, nhưng vừa giao thủ liền phát hiện không phải như vậy, hoàn toàn là chính mình dọa chính mình, hẳn là đối phương nắm giữ một môn thuật pháp cao thâm nào đó mới làm được như thế. Môn thuật pháp này xác thực rất hấp dẫn hắn, không khỏi nảy sinh ý đồ chiếm đoạt.
Cao thu Thần hồn cảnh? Ngô Trường, Hỏa Chân Quân cùng m Nhi Lang trên long thuyền đều lộ ra thần sắc kinh hãi, tựa hồ không cách nào tin tưởng, tu vi Bạch nương tử không ngờ đã đạt tới Thần hồn cảnh? Không ngờ đột phá bậc cửa khó mà vượt qua như thế, là thật hay giả? Yêu Tăng không nói qúa chứ?
Bạch chủ trên lâu thuyền ánh mắt lấp lánh, tựa hồ cũng có chút kinh ngạc.
Chẳng qua bọn họ đều lưu tâm tới pháp tướng trên mi tâm Bạch nương tử, lúc làm phép thì không thấy pháp tướng đầu cả, trước còn tưởng rằng do Bạch nương tử che dấu đi, lúc này được Yêu Tăng Nam Ba nhắc nhở mới biết tu vi Bạch nương tử đa đến cảnh giới phản pháp quy chân!
- Thần hồn cảnh...
Thanh chủ thầm thì một tiếng, ánh mắt nhìn hướng Bạch nương tử của hắn cùng Phật chủ đều có phần nghi hoặc.
Ai cũng đều biết tu vị đột phá Thần hồn cánh đồng nghĩa với cái gì, thực lực chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là đồng nghĩa với trường sinh.
Thân hình Yêu Tăng Nam Ba chợt lóe, mang theo một chuỗi hư ảnh thật dài, xông thẳng về hương Bạch nương tử, một quyền tiếp một quyền liên tiếp oanh ra, nổ vang từng trận, vô số vết tích xé nứt hư không chớp qua như mị ảnh, tập trung cánh hướng Bạch nương tử, chỉ cần nghe động tinh khuấy động tinh không kia, ngươi không lĩnh giáo qua căn bản không biết uy lực cuối cùng đến mức độ nào.
Thần tỉnh Bạch nương tử vô cùng ngưng trọng, song chưởng lật liên hồi, đẩy ra từng đợt bạch ngọc chường ảnh như bia đá khổng lồ, đối oanh mà đi.
Hư ảnh xé nứt hư không chỉ hơi khẽ tiêu tan một ít liền dễ dàng oanh tán từng hồi bạch ngọc chưởng ảnh, pháp lực ba động tung trào bốn phía, thế như bài sơn đảo hải, khiến cho đám người đang quan sát chung quanh như bị phong bạo cuốn qua, người tu vị thấp một chút liền phải làm phép chống cự rất khổ sơ.
Không biết bao nhiêu người kinh hãi, hai người vừa mới giao thủ một chiều, thanh thế đã như muốn khuấy đảo cả tinh không.
Nhân mã đại quân song phương đồng thời làm phép, pháp lực tuôn động hạo hạo đãng đãng đánh tan đi luồng pháp lực ba động cuồng bạo vừa ùa tới kia.
Cách không giao thủ không phân trên dưới, khó nhìn ra thắng thua, có thể thấy thực lực tu vi song phương chênh nhau không lớn.
Hai mắt Yêu Tăng Nam Ba hưng phấn đến sáng lên, chiến ý tung trào, ông ông lên tiếng nói:
- Từ lúc ba tiên đền tội, nhiều năm nay, không có đối thu nào đủ sức đánh một trận với ta, chỉ biết tranh thế gian này nhân tài điêu linh, tịch mịch vô cùng, không ngờ ta vừa xuất hiện, lập tức câu ra được một người. Hay lắm! Lấy ra toàn bộ bản sự đi, để xem ngươi có thể ngăn ta bao lâu?
Dứt lời, tựa hồ cách không giao thủ đã khó mà khiến hắn thỏa mãn, bóng người cuồng xung mà đến, hai tay giao thác hộ lấy đầu, thân thể cường ngạnh đụng tới bạch ngọc chưởng ảnh như cự đại bi văn kia, một đường đụng vỡ vô số chưởng ảnh, tiếng nổ vang chẩn đang giữa tinh không.
Trong tích tắc hai người cận thân đụng nhau, cả hai đồng thời phách ra một chưởng.
Hắc cà sa trên người Yêu Tăng phần phật phiếu đăng, thu chưởng đánh ra ảo ảnh như kim như đồng, kim quang rực rỡ, viền ngoài chưởng ảnh có vết rạn nhỏ bé như vết nứt hư không, tạo thành một tầng hắc quang bao phủ quanh chưởng ảnh, kim quang cùng hắc quang đan chéo nhau vô còng hoa lệ, cũng vô cùng quỷ dị.
Quần áo Bạch nương tử tung bay phần phật, tóc dài cũng phiêu đãng ở phía sau, chưởng ảnh phách ra bạo phát bạch quang dày đặc.