Phi Thiên
Chương 3834: Kế ly gián (1)
Tuy là nói như vậy, nhưng cuối cùng vẫn có chút sự tình khiến hắn canh cánh trong lòng.
Chuyện Cao Quán hai lần muốn điều tra Ảnh vệ lại đều bị Thượng Quan Thanh ngăn trở là sự thực.
Bây giờ xem ra, Ngưu Hữu Đức tu luyện Tinh hoa quyết của Bạch lão tam đúng là có năng lực hóa giải vấn đề trong tu luyện của Ảnh vệ.
Luyến bao gia tại Ly cung nằm dưới sự khống chế của Thượng Quan Thanh, nơi được phong thủ nghiêm mật như thế, mà mẹ của sủng thiếp Ngưu Hữu Đức là Lâm Ngạo Tuyết lại được người cứu đi ra.
Tư Mã Vấn Thiên vội vàng ưng tiếng:
- Đúng vậy! Thần cũng cảm thấy đây là kế ly gián, chỉ là cảm thấy chuyện này liên lụy qua lớn, không thể không báo.
Thanh chủ hơi trầm mặc, đột nhiên nhìn Thượng Quan Thanh, hỏi:
- Trong các thiếp thất cuả Lạc Mãng có phải có người tên gọi Đồng Liên Tích không?
Trong ánh mắt hơi mang một tia ý vị sâu xa.
Lời này vừa nói ra, Tư Mã Vấn Thiên ngẩn người một lúc, tức thì kịp thời phản ứng, bệ hạ ngoài miệng nói là kế ly gián, nhưng trong lòng vẫn nảy sinh nghi tâm a.
Hắn khe khẽ quan sát phản ứng của Thượng Quan Thanh.
Thượng Quan Thanh cũng sửng sốt một lúc, lại nhìn Tư Mã Vấn Thiên một cái, ý thức được Thanh chủ đột nhiên nhắc tới chuyện này khẳng định có liên quan đến nội dung hai người vừa mới tán gẫu mà hắn không biết, hơi do dự một chút, cuối cùng nói:
- Đúng vậy, chẳng qua... Bệ hạ, kỳ thực Đồng Liên Tích là người của Quần Anh hội.
Tiếp đó đổi thanh truyền âm, trình bày:
- Thật ra Đồng Liên Tích chính là muội muội của dâm tặc Giang Nhất Nhất.
Thanh chủ khẽ gật đầu lại nhìn Phật chủ, truyền âm nói:
- Phật lão đại, phiền toái người nhắc nhở Quảng Lệnh Công một cái, để hắn cẩn thận Lạc Mãng, đừng cho Ngưu Hữu Đức bắt được sơ hơ.
Lông may Phật chủ khẽ động một cái, không biết vì sao hắn phải truyền âm nói chuyện này, trực tiếp truyền lời cho Thượng Quan Thanh không phải xong rồi, cần gì phải muốn hắn tự thân đi làm, bèn truyền âm hỏi:
- Có ý gì? Thanh chủ không nói rõ ràng nguyên nhân cho hắn
- Vừa lấy được một ít phong thanh, còn không thể xác nhận, vẫn nên cẩn thận là hơn.
Thấy hắn không nguyện nói chân tướng, Phật chủ cũng lại gật gật đầu, không hỏi nhiều thêm, quay đầu ám thị cho đệ tử Kim Xích đi làm.
Về phần Thanh chủ lại truyền âm với Vu Khúc, nói:
- Ngầm rút một ít nhân thủ, chú ý Thượng Quan Thanh, có gì khả nghi lập tức báo cho trẫm.
Vu Khúc tâm đầu khẽ chấn động, ngẩng đầu nhìn lại, Thanh chủ chỉ đưa mắt ra hiệu một cái, không có ý nói gì thêm, nghiêng đầu nhìn tinh không xa xa ngoài cửa sổ, biểu tình thâm trầm.
Người trong long liễn đều phát giác được một tia khí tức dị dạng...
Tinh cầu hoang vu, sơn phong san sát từ gần tới xa, đại quân bố khắp trên đó.
- Xác nhận là Phá Quân bị Ngưu Hữu Đức vây công?
Quang Lệnh Công đứng trên đỉnh núi, có vẻ kinh ngạc quay đầu hỏi.
Câu Việt nói:
- Không sai, Phá Quân một đường lộn ngược thám tử ven đường quan sát rất rõ ràng.
- Không hay rồi.
Sắc mặt Quang Lệnh Công đột nhiên hơi biến:
- Đây có thể là mưu kế dẫn dụ nhân mã Thanh Phật rời đi của Ngưu Hữu Đức, ngăn chặn Phá Quân là giả, tám chín phần mười là đang nhắm tới bản vương, nhân mã Thanh, Phật có dấu hiệu phản hồi chi viện không?
Câu:
- Theo tin từ thám tử ở ven đường bao về thì trước mắt vẫn chưa có dấu hiệu gì là sẽ quay đầu chi viện Phá Quân cả.
Quang Lệnh Công không khói thở phào một hơi:
- Ngược lại là bản vương lo nhiều, chắc hai người Thanh, Phật cũng có thể nhìn ra được điểm này.
Đúng lúc đó, một tên đại tướng gọi là Triệu Tộ lách mình tiếp cận, thủ vệ dò hỏi một tiếng, chạy lại bẩm báo nói:
- Vương gia, Triệu tướng quân cầu kiến. Quảng Lệnh Công gật đầu, tỏ ý cho vào.
- Vương gia!
Triệu Tộ đi tới hành lễ.
Quảng Lệnh Công cười ôn hòa nói:
- Có chuyện gì? Triệu Tộ nhìn quanh bốn phía một chút, hạ thấp thanh âm nói:
- Vương gia, vừa rồi có một tên gia nô quản lý sản nghiệp bên ngoài của mạt tướng truyền đến tin tức, nói là giám sát hữu sứ Cao Quán mới tự thân lộ diện tìm đến hắn.
- Cao Quán tự thân lộ diện tìm đến gia nô quản lý sản nghiệp mặt ngoài của ngươi?
Quang Lệnh Công hồ nghi nói:
- Cao Quán không phải đang tùy giá bên người Thanh chủ ư?
Triệu Tộ nói:
- Mạt tướng cũng cảm thấy kỳ quái, gia nổ của mạt tướng nói, Cao Quán kể là Thượng Quan Thanh đã bị Bạch chủ xúi giục, hắn vừa phát giác ra chút dấu hiệu thì bị Thượng Quan Thanh hãm hại, vu cho là gian tế, đã đào thoát khỏi Thanh chủ rồi.
Lời này khiến cho cả Quảng Lệnh Công cùng Câu Việt đều chấn kinh không nhẹ, hai người đối mặt nhìn nhau, có và khó mà tin tưởng, bên người Thanh chủ không ngờ đã xảy ra chuyện lớn như vậy?
Bọn họ lại không biết một chút tin tức nào, kỳ thực đừng nói bọn họ, nếu không phải có Ngọc La Sát làm tại mắt, chỉ sợ ngay cả Miêu Nghị cũng không biết chuyện này.
- Lời này là thật?
Quảng Lệnh Công truy hỏi một tiếng.
Chuyện Cao Quán hai lần muốn điều tra Ảnh vệ lại đều bị Thượng Quan Thanh ngăn trở là sự thực.
Bây giờ xem ra, Ngưu Hữu Đức tu luyện Tinh hoa quyết của Bạch lão tam đúng là có năng lực hóa giải vấn đề trong tu luyện của Ảnh vệ.
Luyến bao gia tại Ly cung nằm dưới sự khống chế của Thượng Quan Thanh, nơi được phong thủ nghiêm mật như thế, mà mẹ của sủng thiếp Ngưu Hữu Đức là Lâm Ngạo Tuyết lại được người cứu đi ra.
Tư Mã Vấn Thiên vội vàng ưng tiếng:
- Đúng vậy! Thần cũng cảm thấy đây là kế ly gián, chỉ là cảm thấy chuyện này liên lụy qua lớn, không thể không báo.
Thanh chủ hơi trầm mặc, đột nhiên nhìn Thượng Quan Thanh, hỏi:
- Trong các thiếp thất cuả Lạc Mãng có phải có người tên gọi Đồng Liên Tích không?
Trong ánh mắt hơi mang một tia ý vị sâu xa.
Lời này vừa nói ra, Tư Mã Vấn Thiên ngẩn người một lúc, tức thì kịp thời phản ứng, bệ hạ ngoài miệng nói là kế ly gián, nhưng trong lòng vẫn nảy sinh nghi tâm a.
Hắn khe khẽ quan sát phản ứng của Thượng Quan Thanh.
Thượng Quan Thanh cũng sửng sốt một lúc, lại nhìn Tư Mã Vấn Thiên một cái, ý thức được Thanh chủ đột nhiên nhắc tới chuyện này khẳng định có liên quan đến nội dung hai người vừa mới tán gẫu mà hắn không biết, hơi do dự một chút, cuối cùng nói:
- Đúng vậy, chẳng qua... Bệ hạ, kỳ thực Đồng Liên Tích là người của Quần Anh hội.
Tiếp đó đổi thanh truyền âm, trình bày:
- Thật ra Đồng Liên Tích chính là muội muội của dâm tặc Giang Nhất Nhất.
Thanh chủ khẽ gật đầu lại nhìn Phật chủ, truyền âm nói:
- Phật lão đại, phiền toái người nhắc nhở Quảng Lệnh Công một cái, để hắn cẩn thận Lạc Mãng, đừng cho Ngưu Hữu Đức bắt được sơ hơ.
Lông may Phật chủ khẽ động một cái, không biết vì sao hắn phải truyền âm nói chuyện này, trực tiếp truyền lời cho Thượng Quan Thanh không phải xong rồi, cần gì phải muốn hắn tự thân đi làm, bèn truyền âm hỏi:
- Có ý gì? Thanh chủ không nói rõ ràng nguyên nhân cho hắn
- Vừa lấy được một ít phong thanh, còn không thể xác nhận, vẫn nên cẩn thận là hơn.
Thấy hắn không nguyện nói chân tướng, Phật chủ cũng lại gật gật đầu, không hỏi nhiều thêm, quay đầu ám thị cho đệ tử Kim Xích đi làm.
Về phần Thanh chủ lại truyền âm với Vu Khúc, nói:
- Ngầm rút một ít nhân thủ, chú ý Thượng Quan Thanh, có gì khả nghi lập tức báo cho trẫm.
Vu Khúc tâm đầu khẽ chấn động, ngẩng đầu nhìn lại, Thanh chủ chỉ đưa mắt ra hiệu một cái, không có ý nói gì thêm, nghiêng đầu nhìn tinh không xa xa ngoài cửa sổ, biểu tình thâm trầm.
Người trong long liễn đều phát giác được một tia khí tức dị dạng...
Tinh cầu hoang vu, sơn phong san sát từ gần tới xa, đại quân bố khắp trên đó.
- Xác nhận là Phá Quân bị Ngưu Hữu Đức vây công?
Quang Lệnh Công đứng trên đỉnh núi, có vẻ kinh ngạc quay đầu hỏi.
Câu Việt nói:
- Không sai, Phá Quân một đường lộn ngược thám tử ven đường quan sát rất rõ ràng.
- Không hay rồi.
Sắc mặt Quang Lệnh Công đột nhiên hơi biến:
- Đây có thể là mưu kế dẫn dụ nhân mã Thanh Phật rời đi của Ngưu Hữu Đức, ngăn chặn Phá Quân là giả, tám chín phần mười là đang nhắm tới bản vương, nhân mã Thanh, Phật có dấu hiệu phản hồi chi viện không?
Câu:
- Theo tin từ thám tử ở ven đường bao về thì trước mắt vẫn chưa có dấu hiệu gì là sẽ quay đầu chi viện Phá Quân cả.
Quang Lệnh Công không khói thở phào một hơi:
- Ngược lại là bản vương lo nhiều, chắc hai người Thanh, Phật cũng có thể nhìn ra được điểm này.
Đúng lúc đó, một tên đại tướng gọi là Triệu Tộ lách mình tiếp cận, thủ vệ dò hỏi một tiếng, chạy lại bẩm báo nói:
- Vương gia, Triệu tướng quân cầu kiến. Quảng Lệnh Công gật đầu, tỏ ý cho vào.
- Vương gia!
Triệu Tộ đi tới hành lễ.
Quảng Lệnh Công cười ôn hòa nói:
- Có chuyện gì? Triệu Tộ nhìn quanh bốn phía một chút, hạ thấp thanh âm nói:
- Vương gia, vừa rồi có một tên gia nô quản lý sản nghiệp bên ngoài của mạt tướng truyền đến tin tức, nói là giám sát hữu sứ Cao Quán mới tự thân lộ diện tìm đến hắn.
- Cao Quán tự thân lộ diện tìm đến gia nô quản lý sản nghiệp mặt ngoài của ngươi?
Quang Lệnh Công hồ nghi nói:
- Cao Quán không phải đang tùy giá bên người Thanh chủ ư?
Triệu Tộ nói:
- Mạt tướng cũng cảm thấy kỳ quái, gia nổ của mạt tướng nói, Cao Quán kể là Thượng Quan Thanh đã bị Bạch chủ xúi giục, hắn vừa phát giác ra chút dấu hiệu thì bị Thượng Quan Thanh hãm hại, vu cho là gian tế, đã đào thoát khỏi Thanh chủ rồi.
Lời này khiến cho cả Quảng Lệnh Công cùng Câu Việt đều chấn kinh không nhẹ, hai người đối mặt nhìn nhau, có và khó mà tin tưởng, bên người Thanh chủ không ngờ đã xảy ra chuyện lớn như vậy?
Bọn họ lại không biết một chút tin tức nào, kỳ thực đừng nói bọn họ, nếu không phải có Ngọc La Sát làm tại mắt, chỉ sợ ngay cả Miêu Nghị cũng không biết chuyện này.
- Lời này là thật?
Quảng Lệnh Công truy hỏi một tiếng.