Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Phi Thiên

Chương 2912: Bởi vì không đẹp nên lúng túng (3)



Đại bộ phận của đại quân phủ đô thống trú đóng ở Âm Sơn đã hành động bắt đầu xuất phát. Trực tiếp đến khu vực U Tuyền tiêu diệt toàn bộ cửa vào. Nói là tiêu diệt toàn bộ kỳ thật cũng chẳng khác gì cướp bóc. Người lén lén lút lút trốn ngoài U Tuyền một khi đã bị phát hiện lập thì những đồ vật, tiền tài mang theo trên người sẽ bị sung công, người thuận theo thì sau đó được luyện thành kết đan, còn ai phản kháng thì giết.
Thủ đoạn phích lịch thủ thiết huyết như thế, những kẻ đã từng ở bên ngoài U Tuyền muốn nâng tay trên, kẻ chết đã chết, kẻ trốn cũng trốn đi, chưa đến một tháng bên ngoài U Tuyền đã được chỉnh đốn sạch sẽ, phần lớn nhân mã đã bắt đầu chia ra đóng quân, triệt để khống chế cửa vào U Tuyền, từng chỗ sắp xếp an bài từng trạm đứng ra thu thuế.
Bên kia đã xử lý tốt, phía bên này, Quỷ Thị lần nữa dán thông báo bố cáo, nhưng kẻ dám làm loạn ở khu vực cửa vào U Tuyền đều đã bị Đô thống phủ U Minh quét sạch. Chỉ cần người vào U Tuyền săn giao nộp thuế thì có thể yên tâm ra vào U Tuyền.
Quy củ bao nhiêu năm đột nhiên bị thay đổi, đưa đến tiếng vang không thể ngờ. Thế nhưng hôm nay nội bộ Tứ Quân cũng đã ngừng phong ba. Tứ Quân cũng chỉ là bảo trì sự chú ý động tình ở bên này của khu vực U Minh, không muốn ở thời điểm này lại gây ra chuyện gì phức tạp. Với thêm U Tuyền bên kia cũng chẳng ảnh hưởng gì đến lợi ích của bọn họ, trên triều đình cũng chẳng có động tĩnh gì. Chỉ cần từ phía triều đình không có động tĩnh thì một ít tiếng vang trong giới tu hành căn bản chẳng có tác dụng.
Đây cũng là nguyên nhân mà Miêu Nghị đã lẳng lặng, rất nhanh khống chế được cửa vào U Tuyền, sau này kéo dài còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Thiên Tẫn Cung, Hạ Hầu Thừa Vũ chú ý việc này thấy đã không có phong ba cũng xem như có thể thở ra nhẹ nhõm rồi, phát hiện mình đã suy nghĩ nhiều. Hơn nữa còn hiểu rõ, Ngưu Hữu Đức tương lai là một trợ lực đắc lực cho mình.
- Đại nhân, bên ngoài có người cầu kiến, nói là bạn của người, tự xưng họ Quảng.
Miêu nghị đang nói chuyện với Từ Đương Nhiên về những chuyện triều nghị trong đại điện thì đột nhiên trên đường có thủ vệ báo lại, đưa ra một khối ngọc diệp.
- Quảng...
Miêu Nghị sững sờ một chút, cũng chợt kịp phản ứng. Không lẽ cô gái kia đã đến rồi sao? Cầm lấy viên ngọc điệp trong tay, phát hiện bên trong có chứa một quả pháp ấn, hắn nhanh chóng lấy ra một tinh linh để làm đối lập, không ngoài sự liệu, đã gặp mặt Quảng Mị Nhi qua pháp ấn.
Miêu Nghị nhíu nhíu mày, lại nói với Từ Đường Nhiên:
- Ngươi hãy đi trước đi, trước tiên cho bọn họ chờ một chút.
- Vâng.
Từ Đường Nhiên chắp tay sau đó bước nhanh rời đi. Miêu Nghị do dự một chút, nếu thật là Quảng Mị Nhi đã đến vậy thì thân phận và địa vị của người ta cũng không phải vô lễ được. Suy nghĩ một chút vẫn là mình nên tự đi nghênh đón
Quỷ Thị tổng trấn phủ, mấy người bị cản lại ở bên ngoài, cầm đầu là một người đàn ông gầy yếu hết nhìn khắp nơi đến nhìn đông nhìn tây, trong đáy mắt tràn đầy thần sắc hiếu kỳ, chợt nhìn thấy Miêu Nghị xuất hiện ở trong sân thì lập tức phất tay reo lên:
- Ngưu đại ca.
Giọng nói này là của một cô gái. Miêu Nghị nghe xong thì thầm cười khổ. Thật đúng là cô gái này, phất tay ý bảo thả người cho vào.
Quảng Mị Nhi nữ giả nam trang lập tức phân phó với đám người phía sau vài câu, những người hộ vệ kia hiển nhiên cũng yên tâm hơn trực tiếp xoay người rời đi. Nhìn bên ngoài tuyệt đối không giống như Quảng Mị Nhi ở trong Quỷ Thị Tổng trấn phủ sẽ thiếu an toàn.
Quảng Mị Nhi bước nhanh vào bên trong đứng trước mặt Miêu Nghị bá một tiếng xé toang dịch dung trên mặt, để lộ ra khuôn mặt dễ thương, nhìn Miêu Nghị cười cười.
Miêu Nghị nhìn nàng từ trên xuống dưới một cái ánh mắt lập tức rơi vào ngực nàng ta. Quảng Mị Nhi lập tức đỏ ửng mặt. Dùng dịch dung là không muốn nhìn ra bản thân là nữ nhân, với bộ ngực đã được bó chặt lại.
Miêu Nghị chắp tay nói:
- Bái kiến quận chúa.
Quảng Mị lập tức nghiêm trang chắp tay nói:
- Bái kiến Đô Thống Đại nhân.
Sau khi thả tay xuống lại hỏi:
- Bạn bè với nhau cần gì khách khí như vậy?
Miêu Nghị cười ha hả:
- Sao ngươi lại đến đây?
Quảng Mị Nhi nghe vậy liền đáp:
- Thì sao? Không chào đón hả?
- Ha hai mời.
Miêu Nghị quay người đưa tay ra bày ra dáng mời. Nghe nói đây vốn là Đại Tàng tự, về sau đám đại hòa thượng kia bị ngươi lừa, đổi thành Tông Trấn Phủ?
Quảng Mị Nhi đi vào nhìn hết phía đông lại nhìn sang phía tây, vẻ mặt mặt tò mò hỏi. Miêu Nghị chỉ cười không đáp, trên đường đi lấy ra tinh linh lên hệ với Vân Tri Thu, đi sang phòng khách một chuyến.
Chỉ một lát sau, Hoàn Bội Đinh Đang, Vân Tri Thu dẫn Thiên Nhi đi vào, Vân Tri Thu cũng hành lễ bái kiến:
- Bái kiến quận chúa.
- Không cần khách khí, ta là bằng hữu của Ngưu đại ca, cứ gọi ta là Mị nhi đi.
Quảng Mị Nhi có chút không tự nhiên, thế nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Vân Tri Thu không ngừng dò xét, rất muốn biết nữ nhân này tại sao lại có thể dụ hoặc được Ngưu Hữu Đức.
- Ha ha, Mị nhi, bên kia ta còn có chút việc công phải xử lý, trước tiên xin lỗi không tiếp được.
Sau khi giao lại Quảng Mị Nhi cho Vân Tri Thu thì Miêu Nghị liền chắp tay rời đi.
- Ta đây sẽ không khách khí với người, liền gọi ngươi là muội muội được rồi.
Quan sát sơ qua một chút, Vân Tri Thu chủ động kéo tay Quảng Mị Nhi sang ngồi ở một bên.
Vân Tri Thu biết nhìn mặt nói chuyện, rất có duyên kết giao, thế nên rất nhanh đã làm cho Quảng Mi Nhị mất hết sự không tự nhiên, cả hai đều như rất quen thuộc cười nói với đối phương.
Trong đại điện thảo luận, Từ Đường Nhiên đang nói chuyện phiếm với hai người khác, một người là Nguyên Công, một người khác tên là Mạc Tín Hùng, cả hai người đều là cảnh giới cao thủ hóa liên.
Miêu Nghị vừa bước vào cả ba người đã lập tức đứng dậy chắp tay:
- Đại nhân.
Miêu Nghị bước đến thượng vị ngồi xuống, ánh mắt hơi quét qua trên mặt Nguyên Công sau đó dựng lại, thấy nét mặt hắn thì có thể thấy rằng là bị Hạ Hầu gia loại rồi, bởi vì nét mặt không được tốt lắm. Mạc Tính Hùng đứng bên cạnh sắc mặt cũng không được tốt.
Ánh mắt hắn chuyển đến mặt Mạc Tín Hùng cũng dừng lại một chút, lại mở miệng nói:
- Hai vị, mục đích gọi hai người đến đây chắc hẳn Từ Đường Nhiên vừa rồi cũng đã nói với hai vị rồi.
Cả hai người đều gật đầu, Miêu Nghị lại nói:
- Bổng lộc của mười vạn binh sĩ của chúng ta thật sự là không được chút nào, nguyên nhân hẳn không cần ta phải nhiều lời. Tuy rằng hiện tại khai thông được công việc làm ăn buôn bán ở U Tuyền thế nhưng việc đó cũng không an toàn. Hiện tại đội ngũ Tứ Quân đang bận chỉnh đối cũng không bận tâm đến chúng ta, về sau tình huống ra sao còn chưa biết được, phải mở rộng đường làm ăn. Bên ngoài, từ phó đô thống đã kiếm được một con đường đi, hai người các ngươi phải toàn lực phối hợp với hắn, toàn lực đảm bảo sự an toàn của hắn. Nếu như hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn ta sẽ hỏi tội lên đầu hai ngươi. Đương nhiên, ta cũng không để cho các ngươi tay không mà đi, sẽ phân phối cho các ngươi một nghìn tin binh, và một nghìn phá pháp cung.
Chương trước Chương tiếp
Loading...