Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Phi Thiên

Chương 2910: Bởi vì không đẹp nên lúng túng (1)



Trong nội cung Thiên Tẫn, Hạ Hầu Thừa Vũ đang dạo chơi trong hoa viên, vẻ mặt tràn đầy yêu thương vuốt ve bụng mình. Đô thống phủ U Minh muốn cấp cho một vạn phá pháp cung, bệ hạ lại đồng ý đã phái người đi cấp phát. Bệ hạ còn lại nói với khắp nơi là do chủ ý của mình, nàng biết chắc đây là nhờ ánh sáng của đứa bé trong bụng, tiểu gia hỏa trong bụng này sẽ là tương lai cho nàng dựa vào.
- Nương nương. Đô thống U Minh, Ngưu Hữu Đức đưa tin tạ ân nương nương coi trọng.
Cung nữ Nga Mi đang đi cùng bên cạnh cầm tinh tinh trong tay báo cho nàng một tiếng.
Hạ Hầu Thừa Vũ mỉm cười, gật đầu “Ừ” một tiếng, bản thân được thế lực lớn như vậy ủng hộ Ngưu Hữu Đức biết trọng ân nghĩa là tốt rồi, chuyện Nguyệt Hành Cung không phải nàng không muốn giúp đỡ mà là thật sự không có cách nào giúp.
Ai ngờ còn chưa cao hứng xong, Nga Mị lại nói:
- Ngưu Hữu Đức lần nữa báo cáo, nói người của phủ Đô thống không thể cứ ăn không ngồi rồi ở U Minh được thêm một ít đội ngũ, cần phải nâng cao thực lực của đại quân cùng luyện tập, chuẩn bị phái binh đống giữ U Tuyền.
Hạ Hầu Thừa Vũ gật gật đầu, để lộ dáng tươi cười thỏa mãn:
- Không hổ là kẻ thiện chiến có thể xuất binh, phủ đô thống còn chưa được xây dựng đã nói ra việc ma luyện và nâng cao thực lực của đại quân. Nhìn lại những đội ngũ ở những khu vực khác, biết rõ đã chiếm được địa bàn tốt, cũng khó trách Ngưu Hữu Đức lại đương nhiên tuyên bố có thể đánh những kẻ khác thành bất lực. Ngưu Hữu Đức không làm bổn cung thất vọng.
Điều đó không làm nàng thất vọng, ngược lại còn làm nàng phải cao hứng mới đúng. Không phải nàng không muốn khống chết một thực lực cường hãn, bất cứ lúc nào cũng có thể cầm quân cưỡi ngựa xuất thủ.
Nghe được lời ngày, Nga Mi muốn nói một chút lại thôi, chỉ nghe Hạ Hầu Thừa Vũ nước chảy mây trôi nói:
- Nói cho hắn biết, đây là chuyện bên trong bổn phận của hắn, cụ thể đội ngũ bố trí như thế nào thì tự hắn an bàn là được rồi, không cần bẩm báo với bổn cung. Bổn cung tin tưởng hắn có thể làm tốt.
Nga Mi không thể không nhắc nhở.
- Không chỉ phái binh đi đóng giữ U Tuyền, Ngưu Hữu Đức là muốn trấn giữ hết toàn bộ U Tuyền, đánh thuế.
- Đánh thuế?
Hạ Hầu Thừa Vũ ngạc nhiên quay đầu lại.
- Trấn giữ U Tuyền đánh thuế sao? Bắt thuế cái gì?
Nga Mi nói:
- Ngưu Hữu Đức nói ma luyện cùng nâng cao thực lực đại quân không thể không chỉ tùy tiện nói ngoài miệng, thực tế cần hành động, yêu cầu chỉ cần ủng hồ tài vật, vậy nên hắn muốn khống chế toàn bộ cửa vào U Tuyền, bất luận những ai muốn bước vào U Tuyền để săn bắn thì đều phải nộp thuế, nếu không thì không cho phép tiến vào.
Hạ Hầu Thừa Vũ hít một hơi thật sâu, thiên hạ tu sĩ có vô số. U Tuyền lại chỉ có một, Hàng năm không biết có bao nhiêu người tiến vào U Tuyền săn bắn, đích thực là một việc buôn bán dễ phát tài. Nhíu chặt mày lại, nàng hỏi:
- Chẳng lẽ hắn không biết U Tuyền là khu vực săn bắn tự do được Thiên Đình cấp phép sao? Hắn nói thu thuế là tính làm ra loại chuyện gì vậy?
Nga Mi lại nói tiếp:
- Ngưu Hữu Đức nói sẽ không ảnh hưởng đến việc tự do săn bắn, cũng mặc kệ người vào đi săn có thân phận gì, chỉ cần đóng thuế thì đều có thể vào. Về phần đối phương săn bắn thu hoạch được bao nhiều cũng mặc kệ không hỏi đến, hơn nữa sau khi thu thế còn có thể được phủ đô thống bảo hộ.
- Bảo hộ?
Hạ Hầu Thừa Vũ cau mày.
- Bảo hộ cái gì? Một khu vực nhiều người lui tới như vậy, hắn bảo hộ làm sao hết đây? Bên trong U Tuyền có bao nhiêu mối nguy hiểm hắn ở trong Quỷ thị lâu như vậy mà không biết sao? Chẳng lẽ hắn muốn để cho nhân mà thủ hạ hao tổn bên trong?
Nga Mi lại nói:
- Đội ngũ đầu tiên trấn giữ thu thế vào, sẽ không tiến vào bảo hộ trong U Tuyền, chỉ là bảo hộ ở bên ngoài thôi. Hắn nói ở U Tuyền có nhiều chuyện đen tối lắm, mọi người lúc nộp thuế ủng hộ hắn sẽ phái người khống chế ngựa ở bên ngoài U Tuyền, ít nhất có thể cam đoan ở bên ngoài U Tuyền sẽ không xuất hiện hiện tượng đen tối nào.
Hạ Hầu Thừa Vũ trầm giọng nói:
- Những người có thể chạy đến U Tuyền để săn bắn đều là những người dốc sức liều mạng, nói trắng ra là toàn những người tay không tấc đất. Nếu không thì ai lại không lo lắng cho tính mạng của mình mà chạy đi săn bắn mạo hiểm như vậy, người ta bán mạng kiếm chút tiền. Hắn lại muốn thu thuế, người trong thiên hạ liệu có đồng ý?
Nga Mi nghe vậy thì nói:
- Phương diện này hắn cũng đề cập đến, hắn nói bởi vì trong U Tuyền có bao nhiêu nguy hiểm không thể dự đoán được, thế nên mới có rất nhiều người trong lòng có quỷ đứng canh giữ bên ngoài U Tuyền, đợi đến lúc người bên trong kiếm được lợi phẩm đi ra thì bị cướp. Không chết trong U Tuyền rồi cũng sẽ chết ngoài U Tuyền, hàng năm không biết có bao nhiêu người phải chết ở bên ngoài U Tuyền đâu. Trên thực tế đối với rất nhiều người đi săn mà nói, điều đáng sợ không phải là ở trong U Tuyền mà là những kẻ chực chờ phỏng tay trên ở bên ngoài U Tuyền. Nhưng chỉ cần bọn họ chịu nộp thuế, hắn tập tức phái đại quân tiêu diệt hết những bọn đen tối ở bên ngoài U Tuyền.
Như vậy thì những người đến sẵn bắn đều sẽ rất hài lòng, hơn nữa còn được an toàn ra ngoài, phủ Đô thống lại có tài lực để duy trì thực lực bản thân. Hắn nói đây là chuyện hai bên cùng có lợi, sẽ không có quá nhiều người phản đối đâu. Ít nhất cũng không cần để ý đến một số ít người phản đối. Đây là chuyện tốt cho đại đa số người, cớ sao lại không làm. Mặt khác, Ngưu Hữu Đức nói thực lực dưới trướng phủ đô thống cũng không thấp, nhưng phẩm cấp lại thật phần thần kỳ.
Dựa vào bổng lộc để tu hành cũng nhét không đủ kẽ răng nữa. Những người chưa về phủ đô thống U Minh, đang phân tán ở bên ngoài những nơi xa hoàng để có người nào là không ra bên ngoài tìm kiếm thêm việc làm để kiếm thêm phụ cấp. Nhưng hiện tại đã thống nhất quản khống chế lại với nhau, mọi người không thể chạy loạn khắp nơi kiếm phần sống của riêng mình nữa. Hiển nhiên làm tốt lại được thiên đình xuất cho ít tiền, nhưng phẩm cấp cũng không có cách nào giải quyết được vấn đề này đâu, vì để cho bên trên không có thêm phiền toái đành phải ra hạ sách này thôi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...