Phi Thiên
Chương 2789: Đừng ép ta (1)
Đứng thẳng trong điện, với Phá Quân và Vũ Khúc cầm đầu, mọi người chắp tay hành lễ, cùng kêu lên:
- Tham kiến bệ hạ!
- Ừm!
Thanh Chủ ậm ừ một tiếng, mắt lạnh lẽo quét qua mọi người đứng dưới:
- Yên ổn đã nhiều năm như vậy, dường như có người không nhẫn nại được, các ngươi cũng đã lâu chưa trải qua đại chiến, trẫm muốn hỏi các ngươi một câu, một khi thiên hạ có biến, quân cận vệ của trẫm còn có khả năng chiến hay không?
Thanh âm trầm lạnh “ông ông” quanh quẩn
trong điện.
“Xoạt” 20 giáp sĩ trong điện đồng loạt quỳ một chân trên đất, bao gồm Phá Quân và Vũ Khúc trong đó, cùng cao giọng nói:
- Bệ hạ chỉ đạo nơi đầu, quân cận vệ quyết thẳng tiến không lùi bước!
- Tốt!
Thanh Chủ cười lạnh một tiếng, đứng lên:
- Đội ngũ các vệ hôm nay là tình huống gì?
Phá Quân nói:
- Đội ngũ sáu vệ đã chạy tới, tập trung hỏa lực bố phòng chung quanh Tinh Vực, những đội ngũ các vệ khác đang khẩn cấp lui về, đội ngũ tìm kiếm ở Đinh Mão Vực bên kia cũng đang lui về dự tính trong vòng 3 ngày, tất cả đại quân có thể toàn bộ về vị trí, để ứng phó bất kỳ bất trắc!
- Thượng Quan!
Thanh Chủ kêu một tiếng.
- Có lão nô!
Thượng Quan Thanh vội vàng xoay người khom người lĩnh mệnh.
Thanh Chủ lạnh lùng nói:
- Nghiêm lệnh người các cung ở bên trong tường cung của mình, bất kể người nào, không phận sự không được tự tiện đi ra ngoài đi lại, tăng thêm một chi đội ngũ quân cận vệ vào cung phòng bị? Nghiêm lệnh cho Ảnh Vệ ngầm phục, một khi có người tạo loạn, bất kể là người nào, giết không tha!
- Dạ!
Thượng Quan Thanh lĩnh mệnh.
Thanh Chủ nói tiếp:
- Cho Quần Anh Hội hành động đi!
- Dạ!
Thượng Quan Thanh lần nữa khom người lĩnh mệnh.
- Còn ngươi nữa!
Thanh Chủ phất tay chỉ Mã Vấn Thiên đứng dưới:
- Ngươi làm ăn cái gì không biết! Xảy ra chuyện lớn như vậy, Giám Sát Tả Bộ trước đó thậm chí ngay cả một chút tiếng gió đều không nghe được, lưỡi đao của người ta đều sắp chém tới trên cổ trầm, có phải muốn đợi người ta đánh vào Thiên Cung chặt bỏ đầu trầm, Giám Sát Tả Bộ mới đốt vàng mã báo cho trẫm trên trời có linh thiêng được biết hay không?
- Là thần không có năng lực!
Tư Mã Vấn Thiên đúng là bị nói cho toát ra mồ hôi lạnh, “phịch” một tiếng quỳ xuống đất:
- Thần nhất định mau chóng điều tra rõ chân tướng!
Chuyện lần này có thể nói hắn là xui xẻo nhất, bởi vì hắn là phụ trách phương diện tình báo chủ yếu cho nên trách nhiệm của hắn cũng là lớn nhất.
Thanh Chủ còn chỉ chỉ vào hắn mấy lần:
- Cho ngươi thời gian mười ngày, trong vòng mười ngày không đưa cho trẫm đáp án, trẫm liền chém đầu ngươi, đổi cái đầu khác nắm Tả Bộ!
- Dạ!
Tư Mã Vấn Thiên phục xuống tại chỗ lĩnh mệnh, mặc kệ có thể làm được hay không, hắn cũng phải nhận lời.
Thanh Chủ lại đưa tay chỉ vào Cao Quán:
- Bí Điệp của Hữu Bộ cũng phải hành động đi!
- Dạ!
Cao Quán chắp tay lĩnh mệnh.
Thanh Chủ phất ống tay áo một cái, người quỳ đứng dậy, mọi người rời đi, các ty các chức ở đâu về chỗ đó.
Đi ra Tinh Thần Điện không bao xa, sắc mặt Tư Mã Vấn Thiên lúc ở trong điện, nhìn như hết sức lo sợ đã khôi phục bình thường, người ngoài căn bản nhìn không ra trước hắn là làm thế nào run rẩy như thế. Hắn đuổi kịp Cao Quán, đi song song, lặng lẽ truyền âm nói: “Cao Quán! Hữu Bộ nếu như có phát hiện gì, còn xin trước thông báo ta bên này một tiếng!”
Cao Quán cau mày nhìn hắn một cái, cũng hiểu áp lực của hắn, một khi ngay cả Hữu Bộ điều tra ra đầu mối gì, mà Tả Bộ của hắn là chuyên về tình báo lại không biết, sao còn cần hắn chức Tả Sứ Giám Sát này làm gì? Chỉ sợ vị trí Tả Sứ Giám Sát này đúng là ngồi không yên, ngồi ở vị trí này biết quá nhiều bí mật, một khi đổi vị trí, chỉ sợ sẽ là lúc đầu người rơi xuống đất!
Trong ánh mắt mong đợi của hắn, Cao Quán yên lặng gật đâu, tỏ ý biết rồi.
Tư Mã Vấn Thiên nhanh chóng liếc nhìn bốn phía, sau đó hai tay ôm ngực, lặng lẽ chắp tay hướng Cao Quán nói cảm ơn:
- Bất kể cuối cùng như thế nào, Cao huynh có thể đáp ứng, mối nhân tình này hôm nay ta ghi nhớ!
Cao Quán gương mặt lãnh đạm, nhìn không ra hỉ nộ ái ố, tăng nhanh bước chân bỏ lại hắn.
Tư Mã Vấn Thiên cũng đã sớm quen với gương mặt khó chịu của hắn này, không cho là ngang ngược, ngược lại nhẹ thở ra, chỉ cần Hữu Bộ không giành trước, hắn đã ít đi phần nguy hiểm.
Quay đầu lại nhìn xem, hắn cũng không có vội vã ra cung, còn có người cần thu xếp.
Sau khi hộ tống Thanh Chủ đi Thiên Tẫn Cung, Thượng Quan Thanh cấp tốc quay đầu, hắn còn phải phân phó an bài phòng bị Thiên Cung theo lệnh của Thanh Chủ.
Nhưng mà trên đường đụng phải Tư Mã Vấn Thiên đang chờ. Hai người vừa chạm trán nhau, Tư Mã Vấn Thiên lại là lời nói kia:
- Quần Anh Hội bên kia nếu có phát hiện gì, mong rằng tổng quản trước thông báo ta bên này một tiếng, trong nỗi khổ của ta nói vậy tổng quản cũng hiểu rõ!
- Ôi!
Thượng Quan Thanh buông tiếng thở dài, đích xác cũng hiểu nỗi khổ của hắn. Huống chi không đáp ứng cũng không được, lần trước thiếu người ta mối nhân tình, cùng nhau đóng kịch lừa Thanh Chủ, một khi tên này xảy ra chuyện nói loạn bậy lung tung, mình cũng phải dính xui xẻo theo... vì thế khẽ gật đầu nói:
- Chỉ cần là chuyện có lợi với bệ hạ, có tin tức do ai điều tra, ngươi yên tâm, ta bên này sẽ không để cho ngươi khó xử. Ngược lại thì Cao Quán bên kia, ngươi phải nghĩ biện pháp dàn xếp một chút, tên kia tuy rằng mặt mũi khó chịu, nhưng nếu so sánh, năng lực làm việc của hắn lại không chê vào đâu được, thật nếu để cho hắn đi trước một bước, hậu quả cũng không cần ta nói!
- Đa tạ, đa tạ! Cao Quán bên kia ta sẽ nghĩ biện pháp!
Tư Mã Vấn Thiên vội vàng chắp tay cảm ơn, bất quá lại không có nói ra Cao Quán đã đáp ứng!
Thu xếp hai bên này xong, Tư Mã Vấn Thiên mới xem như yên tâm rời Thiên Cung.
Rất nhanh, nhóm lớn quân cận Vệ xông vào Thiên Cung, mặc kệ nữ nhân trong Thiên Cung là thân phận gì, nhất luật xua đuổi về sân viện của mỗi người.
- Tham kiến bệ hạ!
- Ừm!
Thanh Chủ ậm ừ một tiếng, mắt lạnh lẽo quét qua mọi người đứng dưới:
- Yên ổn đã nhiều năm như vậy, dường như có người không nhẫn nại được, các ngươi cũng đã lâu chưa trải qua đại chiến, trẫm muốn hỏi các ngươi một câu, một khi thiên hạ có biến, quân cận vệ của trẫm còn có khả năng chiến hay không?
Thanh âm trầm lạnh “ông ông” quanh quẩn
trong điện.
“Xoạt” 20 giáp sĩ trong điện đồng loạt quỳ một chân trên đất, bao gồm Phá Quân và Vũ Khúc trong đó, cùng cao giọng nói:
- Bệ hạ chỉ đạo nơi đầu, quân cận vệ quyết thẳng tiến không lùi bước!
- Tốt!
Thanh Chủ cười lạnh một tiếng, đứng lên:
- Đội ngũ các vệ hôm nay là tình huống gì?
Phá Quân nói:
- Đội ngũ sáu vệ đã chạy tới, tập trung hỏa lực bố phòng chung quanh Tinh Vực, những đội ngũ các vệ khác đang khẩn cấp lui về, đội ngũ tìm kiếm ở Đinh Mão Vực bên kia cũng đang lui về dự tính trong vòng 3 ngày, tất cả đại quân có thể toàn bộ về vị trí, để ứng phó bất kỳ bất trắc!
- Thượng Quan!
Thanh Chủ kêu một tiếng.
- Có lão nô!
Thượng Quan Thanh vội vàng xoay người khom người lĩnh mệnh.
Thanh Chủ lạnh lùng nói:
- Nghiêm lệnh người các cung ở bên trong tường cung của mình, bất kể người nào, không phận sự không được tự tiện đi ra ngoài đi lại, tăng thêm một chi đội ngũ quân cận vệ vào cung phòng bị? Nghiêm lệnh cho Ảnh Vệ ngầm phục, một khi có người tạo loạn, bất kể là người nào, giết không tha!
- Dạ!
Thượng Quan Thanh lĩnh mệnh.
Thanh Chủ nói tiếp:
- Cho Quần Anh Hội hành động đi!
- Dạ!
Thượng Quan Thanh lần nữa khom người lĩnh mệnh.
- Còn ngươi nữa!
Thanh Chủ phất tay chỉ Mã Vấn Thiên đứng dưới:
- Ngươi làm ăn cái gì không biết! Xảy ra chuyện lớn như vậy, Giám Sát Tả Bộ trước đó thậm chí ngay cả một chút tiếng gió đều không nghe được, lưỡi đao của người ta đều sắp chém tới trên cổ trầm, có phải muốn đợi người ta đánh vào Thiên Cung chặt bỏ đầu trầm, Giám Sát Tả Bộ mới đốt vàng mã báo cho trẫm trên trời có linh thiêng được biết hay không?
- Là thần không có năng lực!
Tư Mã Vấn Thiên đúng là bị nói cho toát ra mồ hôi lạnh, “phịch” một tiếng quỳ xuống đất:
- Thần nhất định mau chóng điều tra rõ chân tướng!
Chuyện lần này có thể nói hắn là xui xẻo nhất, bởi vì hắn là phụ trách phương diện tình báo chủ yếu cho nên trách nhiệm của hắn cũng là lớn nhất.
Thanh Chủ còn chỉ chỉ vào hắn mấy lần:
- Cho ngươi thời gian mười ngày, trong vòng mười ngày không đưa cho trẫm đáp án, trẫm liền chém đầu ngươi, đổi cái đầu khác nắm Tả Bộ!
- Dạ!
Tư Mã Vấn Thiên phục xuống tại chỗ lĩnh mệnh, mặc kệ có thể làm được hay không, hắn cũng phải nhận lời.
Thanh Chủ lại đưa tay chỉ vào Cao Quán:
- Bí Điệp của Hữu Bộ cũng phải hành động đi!
- Dạ!
Cao Quán chắp tay lĩnh mệnh.
Thanh Chủ phất ống tay áo một cái, người quỳ đứng dậy, mọi người rời đi, các ty các chức ở đâu về chỗ đó.
Đi ra Tinh Thần Điện không bao xa, sắc mặt Tư Mã Vấn Thiên lúc ở trong điện, nhìn như hết sức lo sợ đã khôi phục bình thường, người ngoài căn bản nhìn không ra trước hắn là làm thế nào run rẩy như thế. Hắn đuổi kịp Cao Quán, đi song song, lặng lẽ truyền âm nói: “Cao Quán! Hữu Bộ nếu như có phát hiện gì, còn xin trước thông báo ta bên này một tiếng!”
Cao Quán cau mày nhìn hắn một cái, cũng hiểu áp lực của hắn, một khi ngay cả Hữu Bộ điều tra ra đầu mối gì, mà Tả Bộ của hắn là chuyên về tình báo lại không biết, sao còn cần hắn chức Tả Sứ Giám Sát này làm gì? Chỉ sợ vị trí Tả Sứ Giám Sát này đúng là ngồi không yên, ngồi ở vị trí này biết quá nhiều bí mật, một khi đổi vị trí, chỉ sợ sẽ là lúc đầu người rơi xuống đất!
Trong ánh mắt mong đợi của hắn, Cao Quán yên lặng gật đâu, tỏ ý biết rồi.
Tư Mã Vấn Thiên nhanh chóng liếc nhìn bốn phía, sau đó hai tay ôm ngực, lặng lẽ chắp tay hướng Cao Quán nói cảm ơn:
- Bất kể cuối cùng như thế nào, Cao huynh có thể đáp ứng, mối nhân tình này hôm nay ta ghi nhớ!
Cao Quán gương mặt lãnh đạm, nhìn không ra hỉ nộ ái ố, tăng nhanh bước chân bỏ lại hắn.
Tư Mã Vấn Thiên cũng đã sớm quen với gương mặt khó chịu của hắn này, không cho là ngang ngược, ngược lại nhẹ thở ra, chỉ cần Hữu Bộ không giành trước, hắn đã ít đi phần nguy hiểm.
Quay đầu lại nhìn xem, hắn cũng không có vội vã ra cung, còn có người cần thu xếp.
Sau khi hộ tống Thanh Chủ đi Thiên Tẫn Cung, Thượng Quan Thanh cấp tốc quay đầu, hắn còn phải phân phó an bài phòng bị Thiên Cung theo lệnh của Thanh Chủ.
Nhưng mà trên đường đụng phải Tư Mã Vấn Thiên đang chờ. Hai người vừa chạm trán nhau, Tư Mã Vấn Thiên lại là lời nói kia:
- Quần Anh Hội bên kia nếu có phát hiện gì, mong rằng tổng quản trước thông báo ta bên này một tiếng, trong nỗi khổ của ta nói vậy tổng quản cũng hiểu rõ!
- Ôi!
Thượng Quan Thanh buông tiếng thở dài, đích xác cũng hiểu nỗi khổ của hắn. Huống chi không đáp ứng cũng không được, lần trước thiếu người ta mối nhân tình, cùng nhau đóng kịch lừa Thanh Chủ, một khi tên này xảy ra chuyện nói loạn bậy lung tung, mình cũng phải dính xui xẻo theo... vì thế khẽ gật đầu nói:
- Chỉ cần là chuyện có lợi với bệ hạ, có tin tức do ai điều tra, ngươi yên tâm, ta bên này sẽ không để cho ngươi khó xử. Ngược lại thì Cao Quán bên kia, ngươi phải nghĩ biện pháp dàn xếp một chút, tên kia tuy rằng mặt mũi khó chịu, nhưng nếu so sánh, năng lực làm việc của hắn lại không chê vào đâu được, thật nếu để cho hắn đi trước một bước, hậu quả cũng không cần ta nói!
- Đa tạ, đa tạ! Cao Quán bên kia ta sẽ nghĩ biện pháp!
Tư Mã Vấn Thiên vội vàng chắp tay cảm ơn, bất quá lại không có nói ra Cao Quán đã đáp ứng!
Thu xếp hai bên này xong, Tư Mã Vấn Thiên mới xem như yên tâm rời Thiên Cung.
Rất nhanh, nhóm lớn quân cận Vệ xông vào Thiên Cung, mặc kệ nữ nhân trong Thiên Cung là thân phận gì, nhất luật xua đuổi về sân viện của mỗi người.