Phi Thiên
Chương 2781: Hắn nói hắn không biết (1)
“Chuyện xưa?” Vệ Xu ngẩn ra, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc.
Hạ Hầu Thác thấy thế cười ha ha nói:
- Chuyện xưa này ngay cả cha ngươi cũng chưa nghe nói qua, bất quá lại thay đổi vận mạng của Hạ Hầu gia, định phương hướng cho ta dẫn đường Hạ Hầu gia đi suốt tới hôm nay!
Còn có chuyện xưa liên quan trọng đại như thế ư? Vệ Xu lập tức nghiêm túc, hơi khom người, tỏ ý chăm chú lắng nghe.
Hạ Hầu Thác đi tới sờ lên thân cây sần sùi, lộ ra
Vẻ mặt nhớ lại thuở xa, từ từ nói:
- Thời điểm đó cha ta còn sống, ta nhàn rỗi được đi du lịch thế tục thiên hạ, với thân phận người thường trải qua bề dâu thế tục, vừa lúc gặp mấy nước đánh nhau, cảm thấy thú vị, liền dùng thân phận mưu sĩ vào một quốc gia làm phụ tá. Lúc đó quốc gia ở vào thế yếu, đối mặt đại quân cường quốc áp sát, nước yếu trên dưới hoảng sợ không chịu nổi một ngày. Vì không có phần thắng, đối mặt với tài sản tánh mạng bị uy hiếp, đa số triều thần trong triều đều đề nghị Quốc quân đầu hàng. Tuy nhiên có một người lại tận lực khuyên Quốc quân chống lại đến cùng! Hắn nói, triều thần chúng ta đầu hàng còn có thể đổi làm bề tôi của người khác, dựa vào tài năng lại làm quan trên địa phương nào đó, còn có cơ hội được trọng dụng lần nữa tấn thăng làm đại quan; còn Quân Vương mà đầu hàng, chức vị chẳng qua là phong hầu, còn là hư danh, xe chẳng qua một chỗ ngồi, cười chẳng qua một con ngựa, tùy tòng chẳng qua mấy người, còn chưa nhất định có thể lâu dài! Triều thần đều có thể đầu hàng, vì để bảo đảm vinh hoa phú quý; còn Quân Vương vứt bỏ thiên hạ thì kết quả ra sao? Được nghe lời ấy, vị Quân Vương kia liền quyết chí chống lại đến cùng!
Hạ Hầu Thác nói tới đây, dừng lại.
Vệ Xu cẩn thận lắng nghe, suy nghĩ rồi ngẩng đầu hỏi:
- Cuối cùng nước yếu kia chống lại kết quả như thế nào?
- Có trọng yếu không? Mấu chốt là triều thần kia nỗ lực khuyên có đạo lý, cũng giúp ta hoàn toàn tỉnh ngộ: người đứng ở chỗ cao nhất, luôn là người trước tiên thừa nhận gió táp mưa sa. Núi lớn sừng sững, cơ sở sụp đổ, đỉnh núi phải theo đó sụp xuống, mà đỉnh núi sụp đổ, cơ sở thì chưa chắc sẽ sụp đổ theo. Từ nay về sau Hạ Hầu gia đi là con đường gì? Ngươi cũng biết, yêu tăng Nam Ba sụp đổ, sáu đồng tử lên đỉnh, tiếp sau sáu đồng tử sụp đổ Thanh, Phật, Bạch thượng vị; sau đó Bạch tan rã Thanh, Phật cùng chung thiên hạ. Qua mấy đời bá chủ hưng suy lên xuống, Hạ Hầu gia ta mặc dù một mực ở vị trí dưới người, nhưng duy nhất chỉ có Hạ Hầu gia ta hưng thịnh không suy!
Hạ Hầu Thác trên mặt lộ ra mấy phần tự đắc, lại tự hỏi tự trả lời:
- Nếu có một ngày Thanh, Phật sụp đổ thì sao? Hạ Hầu gia ta trên tay nắm bắt thực dụng, cần gì phải đi làm cái rui mục nát trước mặt kia? Phải trước sau như một mới là đạo sinh tồn lâu dài!
Vệ Xu khẽ gật đầu, nhưng lại có điều không hiểu nói:
- Vậy lão gia vì sao đối với chuyện lập con nối dòng sau này...
Vệ Xu nói đến một nửa câu, cảm thấy hình như có điều không ổn, liên ngừng lại.
Hạ Hầu Thác lại cười ha hả, nói ra giúp hắn:
- Vì sao để ý như thế có phải không?
Thây lão gia không tị hiềm mình, Vệ Xu lần nữa gật đầu
- Ít nhất người ở bên ngoài xem ra, Hạ Hầu gia là muốn dựa vào cháu ngoại tương lai, để...
Vệ Xu do dự một chút còn là nói ra:
- Để quyền khuynh thiên hạ!
Hạ Hầu Thác khoát khoát tay:
- Sai rồi! Lần trước ngươi hỏi lão nhị tại sao không cho con gái Hạ Hầu gia thông minh một chút vào cung làm hậu, lão nhị nói là đề dễ dàng không chế... ha ha.
Vệ Xu kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ cách nói của nhị gia có sai lầm?
Hạ Hầu Thác khẽ cười lắc đầu:
- Sai lầm thật ra không có sai lầm gì, chỉ là hơi lệch lạc mà thôi. Thật ra càng trọng yếu hơn là không muốn để cho Thanh Chủ cưới được vợ hiền. Người đứng ở chỗ cao nhất là dễ dàng bị che mắt nhất, người trong thiên hạ đều sợ Thanh Chủ, cho nên người trong thiên hạ đều muốn lừa gạt Thanh Chủ. Nếu Thanh Chủ có được vợ hiền trợ giúp, nếu bên cạnh xuất hiện địa vị Thiên Hậu có thể ngồi ngang hàng với Thanh Chủ, lại biết phân rõ đúng sai, có năng lực nói khiến Thanh Chủ nghe lọt tai... thì thậm chí còn đáng sợ hơn so với quân cận vệ trên tay Thanh Chủ. Điều này đối với Hạ Hầu gia mà nói, không là chuyện tốt gì, cho nên lúc mới thành lập thiên đình, Hạ Hầu gia liền kiên quyết muốn lấy được vị trí đó, giúp Thừa Vũ cũng cố hậu vị cũng là nguyên nhân này. Về phần lập con nối dòng... ha ha. Hạ Hầu gia muốn thông qua khống chế cháu ngoại để khống chế thiên hạ ư? Thanh Chủ cũng không ngốc, chỉ là rơi vào hỗn loạn, mọi việc bị người phía dưới làm đầu óc mê muội mà thôi! Ngươi thật coi Thanh Chủ là kẻ ngốc, không biết làm phòng bị sao? Đây chỉ là thủ thuật che mắt của Hạ Hầu gia giấu giếm lừa Thanh Chủ và người trong thiên hạ, cũng là thủ đoạn tiến hai bước lui một bước mà thôi! Đến lúc đó Hạ Hầu gia nhường một bước bỏ qua khống chế đối với cháu ngoại mà chuyển từ làm cháu ngoại chọn vợ chiếm cái hư danh, bất luận là Thanh Chủ, hay là cháu ngoại kia, hoặc là Thừa Vũ, hay là cả đại thần trong triều, ngươi nói xem bọn họ đáp ứng hay không đáp ứng? Mọi người đều đáp ứng và chấp nhận người được chọn, đó chính là danh chánh ngôn thuận đảm nhiệm Thiên Hậu tiếp theo. Vì lý do cháu ngoại chọn vợ và lý do đưa Thừa Vũ vào cung cùng một dạng mà thôi. Hạ Hầu gia tuy rằng không muốn ra mặt, nhưng muốn bảo vệ vị trí dưới người kia, sao có thể không làm chút tính toán lâu dài chứ? Người không mưu toàn cục không đủ mưu một vực, người không mưu muôn đời không đủ mưu nhất thời!
Vệ Xu nghe nói kinh ngạc cảm thán không thôi, trong lòng thực sự cảm thán khó trách lão gia này có thể dẫn dắt Hạ Hầu gia đi tới bước ngày hôm nay.
- Nói với ngươi những thứ này là hy vọng tương lai khi ngươi phò tá chủ mới...
Nói đên đây, Hạ Hầu Thác dừng lại, lần nữa khoát tay có vẻ sầu não, không có nói tiếp ý đó, xoay người nhìn về phía hắn:
- Đây cũng chính là chỗ “Lòng tự tin” và “Tàn nhẫn” của lão nhị làm cho ta lo lắng, hắn chưa chắc có kiên nhẫn từ từ mưu đồ lâu dài, một khi tương lai hắn tiếp chưởng Hạ Hầu gia, hoàn toàn hiểu biết nội tình của Hạ Hầu gia, có thực lực nơi tay, ta lo lắng hắn còn có thể kềm chế mình chấp nhận ở dưới người hay không?
Vệ Xu im lặng không nói gì, thầm nghĩ: “Lo lắng có tác dụng gì ngoài lựa chọn được sao? Đổi là người tài trí bình thường chấp chưởng loại quái vật lớn Hạ Hầu gia này, chỉ sợ ngài sẽ càng lo lắng hơn!”
Hạ Hầu Thác thấy thế cười ha ha nói:
- Chuyện xưa này ngay cả cha ngươi cũng chưa nghe nói qua, bất quá lại thay đổi vận mạng của Hạ Hầu gia, định phương hướng cho ta dẫn đường Hạ Hầu gia đi suốt tới hôm nay!
Còn có chuyện xưa liên quan trọng đại như thế ư? Vệ Xu lập tức nghiêm túc, hơi khom người, tỏ ý chăm chú lắng nghe.
Hạ Hầu Thác đi tới sờ lên thân cây sần sùi, lộ ra
Vẻ mặt nhớ lại thuở xa, từ từ nói:
- Thời điểm đó cha ta còn sống, ta nhàn rỗi được đi du lịch thế tục thiên hạ, với thân phận người thường trải qua bề dâu thế tục, vừa lúc gặp mấy nước đánh nhau, cảm thấy thú vị, liền dùng thân phận mưu sĩ vào một quốc gia làm phụ tá. Lúc đó quốc gia ở vào thế yếu, đối mặt đại quân cường quốc áp sát, nước yếu trên dưới hoảng sợ không chịu nổi một ngày. Vì không có phần thắng, đối mặt với tài sản tánh mạng bị uy hiếp, đa số triều thần trong triều đều đề nghị Quốc quân đầu hàng. Tuy nhiên có một người lại tận lực khuyên Quốc quân chống lại đến cùng! Hắn nói, triều thần chúng ta đầu hàng còn có thể đổi làm bề tôi của người khác, dựa vào tài năng lại làm quan trên địa phương nào đó, còn có cơ hội được trọng dụng lần nữa tấn thăng làm đại quan; còn Quân Vương mà đầu hàng, chức vị chẳng qua là phong hầu, còn là hư danh, xe chẳng qua một chỗ ngồi, cười chẳng qua một con ngựa, tùy tòng chẳng qua mấy người, còn chưa nhất định có thể lâu dài! Triều thần đều có thể đầu hàng, vì để bảo đảm vinh hoa phú quý; còn Quân Vương vứt bỏ thiên hạ thì kết quả ra sao? Được nghe lời ấy, vị Quân Vương kia liền quyết chí chống lại đến cùng!
Hạ Hầu Thác nói tới đây, dừng lại.
Vệ Xu cẩn thận lắng nghe, suy nghĩ rồi ngẩng đầu hỏi:
- Cuối cùng nước yếu kia chống lại kết quả như thế nào?
- Có trọng yếu không? Mấu chốt là triều thần kia nỗ lực khuyên có đạo lý, cũng giúp ta hoàn toàn tỉnh ngộ: người đứng ở chỗ cao nhất, luôn là người trước tiên thừa nhận gió táp mưa sa. Núi lớn sừng sững, cơ sở sụp đổ, đỉnh núi phải theo đó sụp xuống, mà đỉnh núi sụp đổ, cơ sở thì chưa chắc sẽ sụp đổ theo. Từ nay về sau Hạ Hầu gia đi là con đường gì? Ngươi cũng biết, yêu tăng Nam Ba sụp đổ, sáu đồng tử lên đỉnh, tiếp sau sáu đồng tử sụp đổ Thanh, Phật, Bạch thượng vị; sau đó Bạch tan rã Thanh, Phật cùng chung thiên hạ. Qua mấy đời bá chủ hưng suy lên xuống, Hạ Hầu gia ta mặc dù một mực ở vị trí dưới người, nhưng duy nhất chỉ có Hạ Hầu gia ta hưng thịnh không suy!
Hạ Hầu Thác trên mặt lộ ra mấy phần tự đắc, lại tự hỏi tự trả lời:
- Nếu có một ngày Thanh, Phật sụp đổ thì sao? Hạ Hầu gia ta trên tay nắm bắt thực dụng, cần gì phải đi làm cái rui mục nát trước mặt kia? Phải trước sau như một mới là đạo sinh tồn lâu dài!
Vệ Xu khẽ gật đầu, nhưng lại có điều không hiểu nói:
- Vậy lão gia vì sao đối với chuyện lập con nối dòng sau này...
Vệ Xu nói đến một nửa câu, cảm thấy hình như có điều không ổn, liên ngừng lại.
Hạ Hầu Thác lại cười ha hả, nói ra giúp hắn:
- Vì sao để ý như thế có phải không?
Thây lão gia không tị hiềm mình, Vệ Xu lần nữa gật đầu
- Ít nhất người ở bên ngoài xem ra, Hạ Hầu gia là muốn dựa vào cháu ngoại tương lai, để...
Vệ Xu do dự một chút còn là nói ra:
- Để quyền khuynh thiên hạ!
Hạ Hầu Thác khoát khoát tay:
- Sai rồi! Lần trước ngươi hỏi lão nhị tại sao không cho con gái Hạ Hầu gia thông minh một chút vào cung làm hậu, lão nhị nói là đề dễ dàng không chế... ha ha.
Vệ Xu kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ cách nói của nhị gia có sai lầm?
Hạ Hầu Thác khẽ cười lắc đầu:
- Sai lầm thật ra không có sai lầm gì, chỉ là hơi lệch lạc mà thôi. Thật ra càng trọng yếu hơn là không muốn để cho Thanh Chủ cưới được vợ hiền. Người đứng ở chỗ cao nhất là dễ dàng bị che mắt nhất, người trong thiên hạ đều sợ Thanh Chủ, cho nên người trong thiên hạ đều muốn lừa gạt Thanh Chủ. Nếu Thanh Chủ có được vợ hiền trợ giúp, nếu bên cạnh xuất hiện địa vị Thiên Hậu có thể ngồi ngang hàng với Thanh Chủ, lại biết phân rõ đúng sai, có năng lực nói khiến Thanh Chủ nghe lọt tai... thì thậm chí còn đáng sợ hơn so với quân cận vệ trên tay Thanh Chủ. Điều này đối với Hạ Hầu gia mà nói, không là chuyện tốt gì, cho nên lúc mới thành lập thiên đình, Hạ Hầu gia liền kiên quyết muốn lấy được vị trí đó, giúp Thừa Vũ cũng cố hậu vị cũng là nguyên nhân này. Về phần lập con nối dòng... ha ha. Hạ Hầu gia muốn thông qua khống chế cháu ngoại để khống chế thiên hạ ư? Thanh Chủ cũng không ngốc, chỉ là rơi vào hỗn loạn, mọi việc bị người phía dưới làm đầu óc mê muội mà thôi! Ngươi thật coi Thanh Chủ là kẻ ngốc, không biết làm phòng bị sao? Đây chỉ là thủ thuật che mắt của Hạ Hầu gia giấu giếm lừa Thanh Chủ và người trong thiên hạ, cũng là thủ đoạn tiến hai bước lui một bước mà thôi! Đến lúc đó Hạ Hầu gia nhường một bước bỏ qua khống chế đối với cháu ngoại mà chuyển từ làm cháu ngoại chọn vợ chiếm cái hư danh, bất luận là Thanh Chủ, hay là cháu ngoại kia, hoặc là Thừa Vũ, hay là cả đại thần trong triều, ngươi nói xem bọn họ đáp ứng hay không đáp ứng? Mọi người đều đáp ứng và chấp nhận người được chọn, đó chính là danh chánh ngôn thuận đảm nhiệm Thiên Hậu tiếp theo. Vì lý do cháu ngoại chọn vợ và lý do đưa Thừa Vũ vào cung cùng một dạng mà thôi. Hạ Hầu gia tuy rằng không muốn ra mặt, nhưng muốn bảo vệ vị trí dưới người kia, sao có thể không làm chút tính toán lâu dài chứ? Người không mưu toàn cục không đủ mưu một vực, người không mưu muôn đời không đủ mưu nhất thời!
Vệ Xu nghe nói kinh ngạc cảm thán không thôi, trong lòng thực sự cảm thán khó trách lão gia này có thể dẫn dắt Hạ Hầu gia đi tới bước ngày hôm nay.
- Nói với ngươi những thứ này là hy vọng tương lai khi ngươi phò tá chủ mới...
Nói đên đây, Hạ Hầu Thác dừng lại, lần nữa khoát tay có vẻ sầu não, không có nói tiếp ý đó, xoay người nhìn về phía hắn:
- Đây cũng chính là chỗ “Lòng tự tin” và “Tàn nhẫn” của lão nhị làm cho ta lo lắng, hắn chưa chắc có kiên nhẫn từ từ mưu đồ lâu dài, một khi tương lai hắn tiếp chưởng Hạ Hầu gia, hoàn toàn hiểu biết nội tình của Hạ Hầu gia, có thực lực nơi tay, ta lo lắng hắn còn có thể kềm chế mình chấp nhận ở dưới người hay không?
Vệ Xu im lặng không nói gì, thầm nghĩ: “Lo lắng có tác dụng gì ngoài lựa chọn được sao? Đổi là người tài trí bình thường chấp chưởng loại quái vật lớn Hạ Hầu gia này, chỉ sợ ngài sẽ càng lo lắng hơn!”