Phi Thiên
Chương 2762: Không lưu người sống (2)
Trong thiên địa mênh mông pháp lực như trận gió lạnh thấu xương, chấn động vang dội thiên địa, cũng chính là ở U Tuyền tầng năm, nếu không đại địa sẽ phải hỏng mất.
Doanh Dương xem mà hết hồn, Yến Tùy hí mắt nhìn chằm chằm Tuyết Ngọc cùng Mị Cơ, không nghĩ tới thế nhưng còn có hai cao thủ Hiển Thánh, càng không nghĩ tới Ngưu Hữu Đức có thể lấy ra nhiều cao thủ như vậy, trách không được dám tập kích bên này.
Tuyết Ngọc chiến đấu kịch liệt ở không trung bỗng nhiên quay đầu lại, đấu mắt với Yến Tùy phía dưới. Sự tình đột nhiên nháo thành như vậy, nghĩ muốn giấu diếm thực lực sẽ phải mang đi môn hạ đệ tử cùng thi thể của đệ tử. Doanh gia thế nào lại càn rỡ dung túng như thế, chỉ có thể giết người diệt khẩu!
Một chưởng của Tuyết Ngọc đánh hộc máu người trước mặt, vung tay áo lên, trên trăm Hắc y nhân hiện thân, nhân mã La Sát Môn mang đến rốt cuộc cũng đi ra.
- Không lưu người sống, giết!
Tuyết Ngọc hét lớn.
Trên trăm Hắc y nhân lập tức sát nhập chiến trường, thực lực mạnh mẽ, nhanh chóng ép tới cục diện có lợi nghiêng về La Sát Môn, gần như đồ sát nhân mã Doanh gia.
Không có lợi cũng không được, trong Hắc y nhân đó có năm đệ tử do nàng thân truyền, toàn bộ là tu vi Hiển Thánh, còn có hai mươi tu vi Hóa Liên, toàn bộ còn lại là tu vi Thải Liên. Đội hình cường hãn như thế, nhân mã Doanh gia làm sao có thể ngăn lại.
Tuyết Ngọc lấy ra đội hình cường hãn như thế, chính là vạn nhất không hoàn thành được cam đoan hoàn toàn diệt khẩu, quả nhiên là phạm thượng.
Kịch liệt chém giết, cảm giác thiên địa chấn động trở mình, cảnh tượng như thế khiến Doanh Dương sợ hãi quá mức.
Yến Tùy cũng dựng thẳng mí mắt, đừng nói là hắn, chỉ sợ ngay cả Doanh Cửu Quang cũng không nghĩ đến Ngưu Hữu Đức có thể tìm đến nhiều cao thủ như vậy, cũng không nghĩ thông Ngưu Hữu Đức thế nào lấy ra nhiều cao thủ như Vậy. Ý niệm đầu tiên trong đầu hắn là hoài nghi lên đầu Khấu gia!
Yến Tùy giữ lại thực lực bên này là cho rằng Ngưu Hữu Đức sẽ không lỗ mãng tấn công như vậy. Lo lắng chính là đang thử, lo lắng Ngưu Hữu Đức có lưu lại chuẩn bị phía sau. Vạn nhất Ngưu Hữu Đức trốn ở đâu âm thầm quan sát, làm không tốt sẽ dọa chạy, dù sao người vận dụng Phá Pháp Cung còn chưa xuất hiện.
Ai có thể nghĩ ra Ngưu Hữu Đức có thể lấy ra nhiều cao thư như vậy, còn giữ lại cái rắm à, giữ lại chỉ sợ mạng nhỏ cũng không còn.
Linh tinh trong tay Yến Tùy lại khẩn cấp lay động.
Sáu đại tướng tránh ở xa xa quan sát, nhìn chằm chằm ác chiến trên không trung, biểu tình tương đối phấn khích. Nếu là chém giết trên mặt đất có lẽ sẽ không thể nhìn thấy nhưng trên không trung lại có thể dễ dàng thưởng thức. Mọi người cũng không nghĩ tới Miêu Nghị thần thần bí bí bố trí một phen cư nhiên dẫn tới nhiều cao thủ như vậy đánh cùng người của Doanh gia, đánh đến đủ kịch liệt.
Đan Tình vuốt cằm nói thầm:
- Người giúp đỡ là ai? Thủ pháp đánh nhau có điểm quen mắt...
Bạch Phượng Hoàng cùng Yến Bắc Hồng nhìn nhau, lại cùng quay đầu nhìn về Miều Nghị.
Miêu Nghị cũng không nói cho bọn họ sẽ đưa tới ai ra tay, bất quá Miêu Nghị cũng là vẻ mặt cổ quái: “Quái lạ, La Sát Môn thế nào lại đến nhiều cao thủ như vậy, bí mật Nam Mô Môn kia có bao nhiêu đáng giá? La Sát Môn có thể không tiếc bất cứ giá nào như vậy!”
- Mặc dù Dương Khánh phân tích cho rằng La Sát Môn sẽ hết sức giấu diếm thực lực, chính là xem tiết tấu này, chính là tiết tấu phải diệt khẩu nhân mã Doanh gia!
Cứ theo thế cục này, nếu Doanh gia không có chuẩn bị phía sau, Miêu Nghị tương đối hoài nghi chỗ Doanh Dương cần bản thân tự ra tay hay không. Đừng náo đến đại quân Luyện Ngục trăm vạn còn không có cơ hội lên sân, vậy xem như là đến không công rồi.
U Tuyền tầng mười, Mê Huyễn Giới.
Trong hai toà chủ doanh song song, Hạo Vân Thiên cùng Quảng Thánh ở trong một gian uống rượu. Một gian cách vách có hai lão nhân ngồi đối diện uống rượu, một vị là Trang Tự Cao đến từ Hạo gia, một vị là Ô Kiền đến từ Quảng gia, gia thần của hai nhà Hạo, Quảng.
Hai lão nhân buông chén rượu xuống cơ hồ cùng lấy ra tinh linh, hai người liếc nhau, lại đều tự xử lý tin tức.
Tin tức đến còn có thể là tin tức gì, đương nhiên là thám tử phát ra chém giết của Doanh gia bên kia, khẩn cấp báo cho hai người.
Sau khi lần lượt tạm dừng xử lý tin tức, Ô Kiền trầm giọng nói:
- Doanh gia thật đúng là đợi tới rồi, Ngưu Hữu Đức này cũng đủ càn rỡ, quả thực là to gan lớn mật!
Trang Tự Cao vẻ mặt nghiêm túc:
- Là Ngưu Hữu Đức sao? Sao có thể có nhiều cao thủ như vậy? Sợ là ngoài dự kiến của Doanh gia, không ăn trộm gà thế nào còn mất nắm gạo, bẫy rập không bắt được kẻ trộm mà còn để bản thân rơi vào bẫy!
Ô Kiền nói:
– Ta cũng kỳ quái, không nên có nhiều cao thủ như vậy, chẳng lẽ là Khấu gia ầm thầm ra tay?
Trang Tự Cao:
- Không thể nào? Khấu gia tốn đại giới như vậy đối phó một tiểu bối như Doanh gia, như thế nào có thể?
Hai người sau khi nhận tin tức rất nhanh báo cho chủ tử.
U Tuyền tầng mười một, Lôi Đình Giới, Khấu Hổ cũng cơ hồ là người đầu tiên chiếm được cấp báo của thám tử. “Hưm!” Hít một hơi khí lạnh, có thể nói tương đối chấn động.
Khấu Văn Bạch thấy hắn kinh ngạc như thế, bước lên trước hỏi:
- Hổ thúc, có chuyện gì kinh ngạc như thế?
- Doanh trại Doanh gia bị tập kích, Ngưu Hữu Đức sợ đã động thủ, nhưng thực lực kẻ tập kích không thể khinh thường, cao thủ cảnh giới Quang Hiển Thánh cũng có vài người...
Khấu Hổ bình tĩnh lại nói ra tin tức.
Khấu Văn Bạch nghe vậy cũng kinh hãi:
- Ngưu Hữu Đức làm sao tìm được nhiều cao thủ như vậy?
Tên dượng chỉ biết tiện nghi kia đột nhiên xuất hiện, thực lực như vậy khiến hắn rung động không nhẹ.
Sau khi Tuyết Ngọc quyết định giết người diệt khẩu mà thả ra đệ tử, trên đỉnh đầu phấp phới cuồng phong, nhảy lên cao xoay người, lạnh lùng hướng đến Doanh Dương cùng Yến Tùy. Lắc mình đến, cầm kẻ trộm trước cầm vương, áp chế nhân vật chủ yếu nhất, mau chóng thuận lợi thoát thân.
Yến Tùy biến sắc bắt lấy Doanh Dương vào trong túi, tới tình trạng này rồi còn để Doanh Dương dẫn địch, quả thật chính là đùa giỡn mạng nhỏ của Doanh Dương. Sau khi thu Doanh Dương vào trong túi mặt trở nên trầm lãnh, ngoại biến không sợ!
Tuyết Ngọc khẩn cấp đánh tới, vừa thấy trạng thái của Yến Tùy, lập tức biết gặp phải cường địch.
Doanh Dương xem mà hết hồn, Yến Tùy hí mắt nhìn chằm chằm Tuyết Ngọc cùng Mị Cơ, không nghĩ tới thế nhưng còn có hai cao thủ Hiển Thánh, càng không nghĩ tới Ngưu Hữu Đức có thể lấy ra nhiều cao thủ như vậy, trách không được dám tập kích bên này.
Tuyết Ngọc chiến đấu kịch liệt ở không trung bỗng nhiên quay đầu lại, đấu mắt với Yến Tùy phía dưới. Sự tình đột nhiên nháo thành như vậy, nghĩ muốn giấu diếm thực lực sẽ phải mang đi môn hạ đệ tử cùng thi thể của đệ tử. Doanh gia thế nào lại càn rỡ dung túng như thế, chỉ có thể giết người diệt khẩu!
Một chưởng của Tuyết Ngọc đánh hộc máu người trước mặt, vung tay áo lên, trên trăm Hắc y nhân hiện thân, nhân mã La Sát Môn mang đến rốt cuộc cũng đi ra.
- Không lưu người sống, giết!
Tuyết Ngọc hét lớn.
Trên trăm Hắc y nhân lập tức sát nhập chiến trường, thực lực mạnh mẽ, nhanh chóng ép tới cục diện có lợi nghiêng về La Sát Môn, gần như đồ sát nhân mã Doanh gia.
Không có lợi cũng không được, trong Hắc y nhân đó có năm đệ tử do nàng thân truyền, toàn bộ là tu vi Hiển Thánh, còn có hai mươi tu vi Hóa Liên, toàn bộ còn lại là tu vi Thải Liên. Đội hình cường hãn như thế, nhân mã Doanh gia làm sao có thể ngăn lại.
Tuyết Ngọc lấy ra đội hình cường hãn như thế, chính là vạn nhất không hoàn thành được cam đoan hoàn toàn diệt khẩu, quả nhiên là phạm thượng.
Kịch liệt chém giết, cảm giác thiên địa chấn động trở mình, cảnh tượng như thế khiến Doanh Dương sợ hãi quá mức.
Yến Tùy cũng dựng thẳng mí mắt, đừng nói là hắn, chỉ sợ ngay cả Doanh Cửu Quang cũng không nghĩ đến Ngưu Hữu Đức có thể tìm đến nhiều cao thủ như vậy, cũng không nghĩ thông Ngưu Hữu Đức thế nào lấy ra nhiều cao thủ như Vậy. Ý niệm đầu tiên trong đầu hắn là hoài nghi lên đầu Khấu gia!
Yến Tùy giữ lại thực lực bên này là cho rằng Ngưu Hữu Đức sẽ không lỗ mãng tấn công như vậy. Lo lắng chính là đang thử, lo lắng Ngưu Hữu Đức có lưu lại chuẩn bị phía sau. Vạn nhất Ngưu Hữu Đức trốn ở đâu âm thầm quan sát, làm không tốt sẽ dọa chạy, dù sao người vận dụng Phá Pháp Cung còn chưa xuất hiện.
Ai có thể nghĩ ra Ngưu Hữu Đức có thể lấy ra nhiều cao thư như vậy, còn giữ lại cái rắm à, giữ lại chỉ sợ mạng nhỏ cũng không còn.
Linh tinh trong tay Yến Tùy lại khẩn cấp lay động.
Sáu đại tướng tránh ở xa xa quan sát, nhìn chằm chằm ác chiến trên không trung, biểu tình tương đối phấn khích. Nếu là chém giết trên mặt đất có lẽ sẽ không thể nhìn thấy nhưng trên không trung lại có thể dễ dàng thưởng thức. Mọi người cũng không nghĩ tới Miêu Nghị thần thần bí bí bố trí một phen cư nhiên dẫn tới nhiều cao thủ như vậy đánh cùng người của Doanh gia, đánh đến đủ kịch liệt.
Đan Tình vuốt cằm nói thầm:
- Người giúp đỡ là ai? Thủ pháp đánh nhau có điểm quen mắt...
Bạch Phượng Hoàng cùng Yến Bắc Hồng nhìn nhau, lại cùng quay đầu nhìn về Miều Nghị.
Miêu Nghị cũng không nói cho bọn họ sẽ đưa tới ai ra tay, bất quá Miêu Nghị cũng là vẻ mặt cổ quái: “Quái lạ, La Sát Môn thế nào lại đến nhiều cao thủ như vậy, bí mật Nam Mô Môn kia có bao nhiêu đáng giá? La Sát Môn có thể không tiếc bất cứ giá nào như vậy!”
- Mặc dù Dương Khánh phân tích cho rằng La Sát Môn sẽ hết sức giấu diếm thực lực, chính là xem tiết tấu này, chính là tiết tấu phải diệt khẩu nhân mã Doanh gia!
Cứ theo thế cục này, nếu Doanh gia không có chuẩn bị phía sau, Miêu Nghị tương đối hoài nghi chỗ Doanh Dương cần bản thân tự ra tay hay không. Đừng náo đến đại quân Luyện Ngục trăm vạn còn không có cơ hội lên sân, vậy xem như là đến không công rồi.
U Tuyền tầng mười, Mê Huyễn Giới.
Trong hai toà chủ doanh song song, Hạo Vân Thiên cùng Quảng Thánh ở trong một gian uống rượu. Một gian cách vách có hai lão nhân ngồi đối diện uống rượu, một vị là Trang Tự Cao đến từ Hạo gia, một vị là Ô Kiền đến từ Quảng gia, gia thần của hai nhà Hạo, Quảng.
Hai lão nhân buông chén rượu xuống cơ hồ cùng lấy ra tinh linh, hai người liếc nhau, lại đều tự xử lý tin tức.
Tin tức đến còn có thể là tin tức gì, đương nhiên là thám tử phát ra chém giết của Doanh gia bên kia, khẩn cấp báo cho hai người.
Sau khi lần lượt tạm dừng xử lý tin tức, Ô Kiền trầm giọng nói:
- Doanh gia thật đúng là đợi tới rồi, Ngưu Hữu Đức này cũng đủ càn rỡ, quả thực là to gan lớn mật!
Trang Tự Cao vẻ mặt nghiêm túc:
- Là Ngưu Hữu Đức sao? Sao có thể có nhiều cao thủ như vậy? Sợ là ngoài dự kiến của Doanh gia, không ăn trộm gà thế nào còn mất nắm gạo, bẫy rập không bắt được kẻ trộm mà còn để bản thân rơi vào bẫy!
Ô Kiền nói:
– Ta cũng kỳ quái, không nên có nhiều cao thủ như vậy, chẳng lẽ là Khấu gia ầm thầm ra tay?
Trang Tự Cao:
- Không thể nào? Khấu gia tốn đại giới như vậy đối phó một tiểu bối như Doanh gia, như thế nào có thể?
Hai người sau khi nhận tin tức rất nhanh báo cho chủ tử.
U Tuyền tầng mười một, Lôi Đình Giới, Khấu Hổ cũng cơ hồ là người đầu tiên chiếm được cấp báo của thám tử. “Hưm!” Hít một hơi khí lạnh, có thể nói tương đối chấn động.
Khấu Văn Bạch thấy hắn kinh ngạc như thế, bước lên trước hỏi:
- Hổ thúc, có chuyện gì kinh ngạc như thế?
- Doanh trại Doanh gia bị tập kích, Ngưu Hữu Đức sợ đã động thủ, nhưng thực lực kẻ tập kích không thể khinh thường, cao thủ cảnh giới Quang Hiển Thánh cũng có vài người...
Khấu Hổ bình tĩnh lại nói ra tin tức.
Khấu Văn Bạch nghe vậy cũng kinh hãi:
- Ngưu Hữu Đức làm sao tìm được nhiều cao thủ như vậy?
Tên dượng chỉ biết tiện nghi kia đột nhiên xuất hiện, thực lực như vậy khiến hắn rung động không nhẹ.
Sau khi Tuyết Ngọc quyết định giết người diệt khẩu mà thả ra đệ tử, trên đỉnh đầu phấp phới cuồng phong, nhảy lên cao xoay người, lạnh lùng hướng đến Doanh Dương cùng Yến Tùy. Lắc mình đến, cầm kẻ trộm trước cầm vương, áp chế nhân vật chủ yếu nhất, mau chóng thuận lợi thoát thân.
Yến Tùy biến sắc bắt lấy Doanh Dương vào trong túi, tới tình trạng này rồi còn để Doanh Dương dẫn địch, quả thật chính là đùa giỡn mạng nhỏ của Doanh Dương. Sau khi thu Doanh Dương vào trong túi mặt trở nên trầm lãnh, ngoại biến không sợ!
Tuyết Ngọc khẩn cấp đánh tới, vừa thấy trạng thái của Yến Tùy, lập tức biết gặp phải cường địch.