Phi Thiên
Chương 2751: Săn thú (1)
Loại cảm giác kim loại hùng hậu thâm trầm đó tạo cho người ta một loại đè nén không nói ra được. Hôi vụ âm u lạnh lẽo du đãng theo thế cài răng lược, rõ ràng có thể cảm giác được trong hư không có một cổ lực khác lôi kéo, không phải là sức gió, ngắm nhìn chung quanh cũng không phát hiện được cổ lực đạo ấy đến từ chỗ nào, dường như là từ trong minh minh.
Từ xa xa, mơ hồ có ánh sáng đỏ trở nên mềm nhũn và bắt đầu động đậy. Thân ở không trung mở pháp nhãn ra nhìn lại, có dung nham dâng lên, nói xác thực không phải là dung nham trong lòng đất, mà là nước thép. Lúc dung nham phun ra còn chảy ở trên mặt đất, dường như gặp phải một cổ lực lượng lôi kéo một cách khó hiểu. Dung nham nóng bỏng sinh trưởng cất nhanh như măng mọc sau cơn mưa vậy, theo nhiệt độ từ từ thấp, “Măng mùa xuân” đỏ chạch này dần dần trở nên ám hắc, cổ lực lôi kéo đó dường như cũng không kéo nổi nữa.
Đại thế giới không thiếu cái lạ, Miêu Nghị hôm nay xem như mở rộng tầm mắt, thấy tận mắt gai xương lớn có nhỏ có phân bố ở khắp nơi này là làm như thể nào mà tạo thành. Thì ra chính là do cổ minh minh chi lực mà mình cảm nhận được đó. Điều kỳ quái chính là, cổ minh minh chi lực này có thể cảm nhận được, nhưng đối với con người dường như lại không có ảnh hưởng gì.
Mấy người sau khi hạ xuống, Miêu Nghị đưa tay sờ sờ soạng một cây gai xương hình cái nấm bên cạnh, nói:
- Nghe nói vật này có trình độ cứng cáp hơn xa hồng tinh vũ khí, là vật cứng rắn nhất trên đời, cũng là thứ sắc bén nhất trên đời.
Một bên, Lãnh Trác Quần nói:
- Đúng là như thế, cho dù là hồng tinh chiến giáp cao độ tinh khiết đối mặt với gai xương này cũng không chống nổi một đòn công kích. Nhưng mà kỳ quái chính là, trong kim loại này dường như ẩn chứa một cổ minh minh chi lực vô cùng cứng rắn hơn nữa vô kiên bất tồi, khiến cho người ta không biết phải làm gì, mong muốn mà không thể được, không có ai có thể cắt đứt vật này tiến hành lợi dụng. Từng có người hao phí công phu mấy vạn năm từ từ cưa đứt một cây mang đi ra ngoài, kết quả vật này vừa rời khỏi U tuyền lập tức bay ra một cổ hắc khí tiêu tán với trong minh minh, độ cứng cũng biến thành như sắt thép bình thường vậy. Mấy vạn năm lấy được khúc sắt vụn ra ngoài, nghe nói người đó vốn muốn mượn cái này phát một khoản hoạnh tài, cuối cùng lại tức giận đến hộc máu.
- Đáng tiếc rồi.
Miêu Nghị tỏ vẻ tiếc hận một tiếng. Chuyện này hắn cũng đã nghe nói qua, vuốt ve yêu thích không buông tay, vật sắc bén cứng rắn như thế mà không có cách lợi dụng, thật sự là cảm thấy đáng tiếc.
Bất quá tâm tư hắn lúc này cũng sẽ không vướng ở phương diện này, nhanh chóng thu thần, hỏi Thiên La:
- Địa điểm Doanh gia hạ trại tại vị trí nào?
Thiên La nhìn chung quanh một lần, có chút khó khăn nói:
- Địa phương quỷ quái này địa hình bất luận chỗ nào cũng đều đại đồng tiểu dị, tôi trong lúc nhất thời thật đúng là khó phân biệt rõ phương vị, chỉ sợ cần phải tốn chút thời giờ.
- Bảo người theo sát bên đó đánh ra dấu hiệu dễ dàng nhận biết...
Miêu Nghị một phen dặn dò xong, rồi nghiêng đầu tỏ ý một chút về hướng sáu người khác, ý bảo cảnh giới.
Sáu người lập tức lắc mình về 6 phương hướng, phòng ngừa có người tiếp cận nơi này.
Thiên La đang không hiểu nỗi Miêu Nghị là có ý gì, lại không nhịn được đột nhiên ngẩn ra, nhìn chăm chăm mi tâm của Miêu Nghị.
Vết dọc màu đỏ trên mi tâm Miêu Nghị nứt ra, một cái con mắt kim sắc lưu ly lộ rõ, một đạo quang trụ rực rỡ đột nhiên phụt ra ra, Thiên Nhãn mục quang bắt đầu quét qua lại chung quanh.
ܨ ܼ
Trước kia đối với hắn mà nói Thiên Nhãn là bí mật cần phải giữ khá kín, giờ này không ngờ lại ở trước mắt Thiên La thi triển đi ra không chút nào kiêng kỵ.
Ước chừng sau nửa canh giờ, quang trụ rực rỡ của Thiên Nhãn đó khóa chết mục tiêu ở một vị phương vị. Trong tầm mắt Thiên Nhãn của Miêu Nghị, trên một ngọn núi cao nhất ở khu vực nào đó, có người trên người bọc vải trắng đứng ở đỉnh núi.
Người nọ là người của Thiên Hành cung. Dựa theo ước định phải tìm được ngọn núi cao nhất ở phụ cận, phủ thêm vải trắng để dễ dàng nhận ra, thuận lợi để cho Miêu Nghị dùng Thiên Nhãn khóa mục tiêu hắn. Mà hắn cũng dựa theo phương thức ước định trong tinh linh, mặt hướng về phương vị của mục tiêu.
Thiên Nhãn mục quang của Miêu Nghị xoay chuyển, theo phương vị mà mặt hắn hướng tới tuần tra qua, nhanh chóng tìm được giữa hai núi mà Thiên La nói có một tòa doanh trại xây dựng lâm thời, ánh mắt xuyên thẳng vào, tìm tòi trong doanh trại. Lục soát khắp mọi người, ở trong chủ doanh trướng thuận lợi tìm được Doanh Dương, không biết đang nói cái gì với hai người khác.
Vì phòng có gì sơ sót, Thiên Nhãn mục quang cό ý dò xét Doanh Dương một chút, xác nhận không phải là dịch dung giả mạo xong, lại dò xét hai người khác rõ ràng là có dịch dung. Thiên Nhãn dễ dàng đột phá dịch dung ngụy trang của hai người, thấy rõ hình dáng phía sau cái mặt giả hiệu, không ngờ lại là hai lão đầu giống nhau như đúc, dường như là huynh đệ sinh đôi.
Lưu Ly quang trụ vừa thu lại, Thiên Nhãn trên mi tâm dần dần khép kín, Miêu Nghị lừ mắt suy tư điều gì.
Thiên La kinh ngạc nhìn hắn chằm chằm một lát, không nhịn được hỏi:
- Ngươi cái ở mi tâm này là con mắt thứ ba?
Miêu nghị cười điềm đạm:
- Ta tu luyện ra Thiên Nhãn.
“...”
Thiên La á khấu không nói nên lời, đồ chơi này là tu luyện thế nào mà ra được?
Lục đại tướng ở phía xa thấy hắn Thiên Nhãn thu rồi. Lại lục tục lắc mình trở về đến.
Miêu Nghị cười điềm đạm.
- Ta tu luyện ra Thiên Nhãn.
Mấy người vừa đụng đầu, Miêu Nghị liền hỏi:
- Ta thấy được một đôi lão đầu giống nhau như đúc. Doanh gia có người như vậy sao?
Lục đại tướng đưa mắt nhìn nhau, đều nhớ ra hơi hơi gật gật đâu, dường như nghĩ tới cái gì.
Cuối cùng vẫn là Thiên La trầm ngâm nói:
- Thủ hạ của Doanh Cửu Quang có một đôi huynh đệ sinh đôi tên là Yến Tùy, Yến Tòng từ rất sớm đã theo Doanh Cửu Quang chinh chiến bốn phương, tu vi đã đạt cảnh giới Hiển Thánh, nếu như không sai, phải là hai người này.
Từ xa xa, mơ hồ có ánh sáng đỏ trở nên mềm nhũn và bắt đầu động đậy. Thân ở không trung mở pháp nhãn ra nhìn lại, có dung nham dâng lên, nói xác thực không phải là dung nham trong lòng đất, mà là nước thép. Lúc dung nham phun ra còn chảy ở trên mặt đất, dường như gặp phải một cổ lực lượng lôi kéo một cách khó hiểu. Dung nham nóng bỏng sinh trưởng cất nhanh như măng mọc sau cơn mưa vậy, theo nhiệt độ từ từ thấp, “Măng mùa xuân” đỏ chạch này dần dần trở nên ám hắc, cổ lực lôi kéo đó dường như cũng không kéo nổi nữa.
Đại thế giới không thiếu cái lạ, Miêu Nghị hôm nay xem như mở rộng tầm mắt, thấy tận mắt gai xương lớn có nhỏ có phân bố ở khắp nơi này là làm như thể nào mà tạo thành. Thì ra chính là do cổ minh minh chi lực mà mình cảm nhận được đó. Điều kỳ quái chính là, cổ minh minh chi lực này có thể cảm nhận được, nhưng đối với con người dường như lại không có ảnh hưởng gì.
Mấy người sau khi hạ xuống, Miêu Nghị đưa tay sờ sờ soạng một cây gai xương hình cái nấm bên cạnh, nói:
- Nghe nói vật này có trình độ cứng cáp hơn xa hồng tinh vũ khí, là vật cứng rắn nhất trên đời, cũng là thứ sắc bén nhất trên đời.
Một bên, Lãnh Trác Quần nói:
- Đúng là như thế, cho dù là hồng tinh chiến giáp cao độ tinh khiết đối mặt với gai xương này cũng không chống nổi một đòn công kích. Nhưng mà kỳ quái chính là, trong kim loại này dường như ẩn chứa một cổ minh minh chi lực vô cùng cứng rắn hơn nữa vô kiên bất tồi, khiến cho người ta không biết phải làm gì, mong muốn mà không thể được, không có ai có thể cắt đứt vật này tiến hành lợi dụng. Từng có người hao phí công phu mấy vạn năm từ từ cưa đứt một cây mang đi ra ngoài, kết quả vật này vừa rời khỏi U tuyền lập tức bay ra một cổ hắc khí tiêu tán với trong minh minh, độ cứng cũng biến thành như sắt thép bình thường vậy. Mấy vạn năm lấy được khúc sắt vụn ra ngoài, nghe nói người đó vốn muốn mượn cái này phát một khoản hoạnh tài, cuối cùng lại tức giận đến hộc máu.
- Đáng tiếc rồi.
Miêu Nghị tỏ vẻ tiếc hận một tiếng. Chuyện này hắn cũng đã nghe nói qua, vuốt ve yêu thích không buông tay, vật sắc bén cứng rắn như thế mà không có cách lợi dụng, thật sự là cảm thấy đáng tiếc.
Bất quá tâm tư hắn lúc này cũng sẽ không vướng ở phương diện này, nhanh chóng thu thần, hỏi Thiên La:
- Địa điểm Doanh gia hạ trại tại vị trí nào?
Thiên La nhìn chung quanh một lần, có chút khó khăn nói:
- Địa phương quỷ quái này địa hình bất luận chỗ nào cũng đều đại đồng tiểu dị, tôi trong lúc nhất thời thật đúng là khó phân biệt rõ phương vị, chỉ sợ cần phải tốn chút thời giờ.
- Bảo người theo sát bên đó đánh ra dấu hiệu dễ dàng nhận biết...
Miêu Nghị một phen dặn dò xong, rồi nghiêng đầu tỏ ý một chút về hướng sáu người khác, ý bảo cảnh giới.
Sáu người lập tức lắc mình về 6 phương hướng, phòng ngừa có người tiếp cận nơi này.
Thiên La đang không hiểu nỗi Miêu Nghị là có ý gì, lại không nhịn được đột nhiên ngẩn ra, nhìn chăm chăm mi tâm của Miêu Nghị.
Vết dọc màu đỏ trên mi tâm Miêu Nghị nứt ra, một cái con mắt kim sắc lưu ly lộ rõ, một đạo quang trụ rực rỡ đột nhiên phụt ra ra, Thiên Nhãn mục quang bắt đầu quét qua lại chung quanh.
ܨ ܼ
Trước kia đối với hắn mà nói Thiên Nhãn là bí mật cần phải giữ khá kín, giờ này không ngờ lại ở trước mắt Thiên La thi triển đi ra không chút nào kiêng kỵ.
Ước chừng sau nửa canh giờ, quang trụ rực rỡ của Thiên Nhãn đó khóa chết mục tiêu ở một vị phương vị. Trong tầm mắt Thiên Nhãn của Miêu Nghị, trên một ngọn núi cao nhất ở khu vực nào đó, có người trên người bọc vải trắng đứng ở đỉnh núi.
Người nọ là người của Thiên Hành cung. Dựa theo ước định phải tìm được ngọn núi cao nhất ở phụ cận, phủ thêm vải trắng để dễ dàng nhận ra, thuận lợi để cho Miêu Nghị dùng Thiên Nhãn khóa mục tiêu hắn. Mà hắn cũng dựa theo phương thức ước định trong tinh linh, mặt hướng về phương vị của mục tiêu.
Thiên Nhãn mục quang của Miêu Nghị xoay chuyển, theo phương vị mà mặt hắn hướng tới tuần tra qua, nhanh chóng tìm được giữa hai núi mà Thiên La nói có một tòa doanh trại xây dựng lâm thời, ánh mắt xuyên thẳng vào, tìm tòi trong doanh trại. Lục soát khắp mọi người, ở trong chủ doanh trướng thuận lợi tìm được Doanh Dương, không biết đang nói cái gì với hai người khác.
Vì phòng có gì sơ sót, Thiên Nhãn mục quang cό ý dò xét Doanh Dương một chút, xác nhận không phải là dịch dung giả mạo xong, lại dò xét hai người khác rõ ràng là có dịch dung. Thiên Nhãn dễ dàng đột phá dịch dung ngụy trang của hai người, thấy rõ hình dáng phía sau cái mặt giả hiệu, không ngờ lại là hai lão đầu giống nhau như đúc, dường như là huynh đệ sinh đôi.
Lưu Ly quang trụ vừa thu lại, Thiên Nhãn trên mi tâm dần dần khép kín, Miêu Nghị lừ mắt suy tư điều gì.
Thiên La kinh ngạc nhìn hắn chằm chằm một lát, không nhịn được hỏi:
- Ngươi cái ở mi tâm này là con mắt thứ ba?
Miêu nghị cười điềm đạm:
- Ta tu luyện ra Thiên Nhãn.
“...”
Thiên La á khấu không nói nên lời, đồ chơi này là tu luyện thế nào mà ra được?
Lục đại tướng ở phía xa thấy hắn Thiên Nhãn thu rồi. Lại lục tục lắc mình trở về đến.
Miêu Nghị cười điềm đạm.
- Ta tu luyện ra Thiên Nhãn.
Mấy người vừa đụng đầu, Miêu Nghị liền hỏi:
- Ta thấy được một đôi lão đầu giống nhau như đúc. Doanh gia có người như vậy sao?
Lục đại tướng đưa mắt nhìn nhau, đều nhớ ra hơi hơi gật gật đâu, dường như nghĩ tới cái gì.
Cuối cùng vẫn là Thiên La trầm ngâm nói:
- Thủ hạ của Doanh Cửu Quang có một đôi huynh đệ sinh đôi tên là Yến Tùy, Yến Tòng từ rất sớm đã theo Doanh Cửu Quang chinh chiến bốn phương, tu vi đã đạt cảnh giới Hiển Thánh, nếu như không sai, phải là hai người này.