Phi Thiên
Chương 2602: Nhân quả báo ứng (1)
Có thể vào lúc này nói ra những lời này, hiển nhiên là biết bản thân mình phải chết không còn nghi ngờ gì nữa, biết mình cách cái chết không còn xa nữa, thực sự là không có cách nào nữa, người khác và hắn không có bất cứ giao tình gì, duy chỉ có một người có thể cầu xin cũng chỉ có Nguyệt Dao thôi.
Nguyệt Dao lộ vẻ xúc động càng nhiều hơn chính là bi phẫn, lời của đối phương đã thừa nhận mình quả thực là thám tử của Quần Anh Hội rồi, nói:
- Huynh tiếp cận Tú Thủy Sơn Trang thực sự là do Quần Anh Hội phái đến sao?
- Là... - Giang Nhất Nhất kéo thật dài ngữ điệu nói: - Hơn một nghìn năm trước thiên hạ có mười chỗ phân bố các loại Ẩn Tu Chi Địa bị công kích, có trang viên, có nông trang, có quan đạo, có bến tàu, có thôn xóm... ban đầu bề trên cũng không để ý, dù sao thiên hạ rộng lớn như vậy, việc đánh đánh giết giết là quá bình thường, mỗi lần đều tra cũng tra không ra. Sau này tin tức các nơi tập hợp lại, phát hiện mười địa điểm này lại là cùng một lúc bị tập kích, lập tức dẫn đến sự chú ý của Quần Anh Hội, dưới sự tìm tòi điều tra, càng quỷ dị hơn là, lạ không có một chỗ nào có thể tìm được hung thủ, phân bố rải rác ở các nơi trong thiên hạ, cùng lúc gặp phải tập kích, lại cũng không tìm không được hung thủ, càng thêm khiến cho Quần Anh Hội chú ý, điều tra mấy chục năm cũng không điều tra được manh mối gì, cũng dần dần từ bỏ.
Lời này vừa nói ra, Miêu Nghị đang giận giữ công tâm vô thức quay đầu nhìn Vân Tri Thu một cái, hiển nhiên cũng cảm thấy được tình hình Giang Nhất Nhất nói có chút quen thuộc.
Nguyệt Dao tâm tình có chút kích động, thở hổn hển nói:
- Nếu đã từ bỏ, tại sao lại tìm đến ta?
Giang Nhất Nhất thở dài tuyệt vọng, nói:
- Có lẽ là Nguyệt Dao nàng dáng dấp quá xinh đẹp, quá chói mắt, khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng, năm xưa có người của Quần Anh Hội đã từng gặp nàng. Sau mấy trăm năm người đó trong lúc vô ý phát hiện nàng lại xuất hiện ở khu vực Tú Thủy Sơn Trang yên vui an nhàn vốn đang bị hủy diệt kia, ngay sau đó tầm mắt của Quần Anh Hội lại một lần nữa tập trung đến Tú Thủy Sơn Trang. Vốn dĩ cũng không có gì, chỉ là muốn tìm hiểu nguồn gốc để làm rõ chân tướng sự tình năm đó, thế nhưng lại phát hiện ra Tú Thủy Sơn Trang ngoài lỏng trong chặt, phòng bị quá chặt chè, bất luận là cách gì cũng đều sử dụng, thậm chí ngay cả mỹ nhân kể cũng dùng rồi, nhưng trước sau vẫn không có cách nào đưa vào được chỉ là một sơn trang ẩn cư của một ẩn sĩ mà lại phòng bị kín đáo như vậy, lập tức khiến cho Quần Anh Hội càng có hứng thú, thấy hạ thủ với nam nhân trong sơn trang không có hiệu quả. Vì vậy liền đặt ra mục tiêu chú trọng lên người nữ nhân là nàng. Vốn dĩ loại nhiệm vụ này không nằm trong phạm vi của ta, ta cũng không muốn nhận nhiệm vụ này, bởi vì ta thân mang trách nhiệm trọng đại, không tiện bộc lộ quá nhiều, nhưng Quần Anh Hội lại hết lần này đến lần khác tìm tới ta, lý do là ta có kinh nghiệm đối phó với nữ nhân, thứ hai là thân phận của ta cho dù có bại lộ cũng sẽ không đánh rắn động cỏ, bởi vì ta là dâm tặc Giang Nhất Nhất, tội phạm đại danh đỉnh đỉnh mà Thiên Đình truy nã. Quần Anh Hội đem tiền căn hậu quả nói rõ ràng, sau khi nhắc nhở ta rất nhiều nơi cần phải chú ý, ta mới biết ngọn nguồn của việc này, cũng không thể không đồng ý nhiệm vụ lần này.
Nguyệt Dao đang ở trong tay Thiên Nhi kích động dãy dụa, nói:
- Ngươi vẫn luôn lừa gạt ta!
Nhiều năm trôi qua như vậy, không dễ dàng gì có một nam nhân thấy được nội tâm của mình, không ngờ rằng lại là một tên lừa đảo, hơn nữa còn là một tên lừa đảo cực kỳ nguy hiểm, là đang tuần tự từng bước dụ dỗ nàng vào lồng, nàng cũng không ngốc, nhưng vừa đụng vào trong lưới tình khó có thể tự kiềm chế được, biến thành một kẻ ngốc, bỗng nhiên tỉnh táo lại hiểu rõ sự việc, loại ý vị này người ngoài sợ là khó mà lý giải được.
Tâm tình của Miêu Nghị và Vân Tri Thu vừa phức tạp vừa khiếp sợ, cuối cùng cũng hiểu rõ nguyên nhân ngọn nguồn của chuyện này rồi.
Đã nói rõ ràng như vậy rồi, Miêu Nghị sẽ không nghĩ không ra năm đó là ai sắp xếp người của Thiên Hành Cung tiến hành huyết tẩy chấn nhiếm cứ điểm Ngũ Đạo, không phải người khác, chính là bản thân Miêu Nghị hắn. Miêu Nghị có nằm mơ cũng không ngờ được rằng một quyết định của mình lúc trước mà hại đến lão tam hại lão tam rơi vào nông nỗi như vậy cũng là bản thân Miêu Nghị hắn, không thể không nói đây chính là nhân quả báo ứng.
Lúc này Miêu Nghị vô cùng ảo não và hối hận, phiền muộn và khiếp sợ, khiếp sợ năng lực trinh báo cường hãn của Quần Anh Hội, hôm nay coi như được lĩnh giáo rồi.
Vân Tri Thu dường như có thể hiểu được tâm tình của Miêu Nghị, lại đi đến gần, nắm lấy cổ tay Miêu Nghị từ từ chống kiếm trên đất.
Mặc dù hôm nay Miêu Nghị nhiều lần nổi giận với nàng, nhưng nàng cũng có thể hiểu được.
Giang Nhất Nhất lại nói:
- Nếu nói lúc bắt đầu là có mục đích lừa gạt nàng, ta thừa nhận, thế như sau này ta cũng không có lừa muội, vẫn luôn bảo vệ muội. Có lẽ là lâu ngày sinh tình cảm, dù sao cũng sống chung với nhau mấy trăm năm, nếu như ta nói ta thật sự thích nàng, nàng có lẽ cũng không tin.
Nguyệt Dao hai mắt đẫm lệ mơ màng hét lớn một tiếng:
- Ta không tin!
Giang Nhất Nhất lại nói:
- Thực sự là lúc nàng và ta giao thủ vạch trần diện mạo thực của ta, ta đã thăm dò ra nàng có chút nội tình, ta cũng mơ hồ hoài nghi thân phận của nàng, cho dù nàng đang cố ý ẩn dấu, nhưng nếu như ta không đoán sai, nàng chính là dư nghiệt của Lục Đạo, nàng tu luyện chắc là vô lượng đạo của Lục Đạo!
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người nào, kinh sợ! Nguyệt Dao sợ ngây người!
Giang Nhất Nhất tiếp tục nói:
- Quần Anh Hội bồi dưỡng ra một con người như ta, tiêu tốn không ít tinh lực, tập trung không ít kiến thức và kinh nghiệm của tiền nhân truyền thụ vào đầu bọn ta, mục đích chính là vì có thể để bọn ta chấp hành nhiệm vụ có hiệu quả đại khái là sau khi thăm dò ra lai lịch của nàng, thực sự nhiệm vụ của ta cũng đà hoàn thành rồi, ta hoàn toàn có thể thượng báo. Thiên Đình cũng lập tức sẽ phái nhân mã đo tiêu diệt các người, hoặc là truy lùng các người đi thẩm vấn, tiếp sau đã không còn là việc của ta nữa rồi.
Nghe thấy lời này, một góc núi cao này Thiên Đình bày ra lại một lần nữa chấn động mấy người, khiến cho người ta cảm thấy phía sau một Thiên Đình không ngừng cãi vã ầm ĩ là một màn kinh khủng, giống như cất giấu một con quái thú dữ tợn trong bóng tối.
Nguyệt Dao thất thanh nói:
- Vậy tại sao ngươi không thượng báo. Vì sao lại tiếp tục mạo hiểm?
Nguyệt Dao lộ vẻ xúc động càng nhiều hơn chính là bi phẫn, lời của đối phương đã thừa nhận mình quả thực là thám tử của Quần Anh Hội rồi, nói:
- Huynh tiếp cận Tú Thủy Sơn Trang thực sự là do Quần Anh Hội phái đến sao?
- Là... - Giang Nhất Nhất kéo thật dài ngữ điệu nói: - Hơn một nghìn năm trước thiên hạ có mười chỗ phân bố các loại Ẩn Tu Chi Địa bị công kích, có trang viên, có nông trang, có quan đạo, có bến tàu, có thôn xóm... ban đầu bề trên cũng không để ý, dù sao thiên hạ rộng lớn như vậy, việc đánh đánh giết giết là quá bình thường, mỗi lần đều tra cũng tra không ra. Sau này tin tức các nơi tập hợp lại, phát hiện mười địa điểm này lại là cùng một lúc bị tập kích, lập tức dẫn đến sự chú ý của Quần Anh Hội, dưới sự tìm tòi điều tra, càng quỷ dị hơn là, lạ không có một chỗ nào có thể tìm được hung thủ, phân bố rải rác ở các nơi trong thiên hạ, cùng lúc gặp phải tập kích, lại cũng không tìm không được hung thủ, càng thêm khiến cho Quần Anh Hội chú ý, điều tra mấy chục năm cũng không điều tra được manh mối gì, cũng dần dần từ bỏ.
Lời này vừa nói ra, Miêu Nghị đang giận giữ công tâm vô thức quay đầu nhìn Vân Tri Thu một cái, hiển nhiên cũng cảm thấy được tình hình Giang Nhất Nhất nói có chút quen thuộc.
Nguyệt Dao tâm tình có chút kích động, thở hổn hển nói:
- Nếu đã từ bỏ, tại sao lại tìm đến ta?
Giang Nhất Nhất thở dài tuyệt vọng, nói:
- Có lẽ là Nguyệt Dao nàng dáng dấp quá xinh đẹp, quá chói mắt, khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng, năm xưa có người của Quần Anh Hội đã từng gặp nàng. Sau mấy trăm năm người đó trong lúc vô ý phát hiện nàng lại xuất hiện ở khu vực Tú Thủy Sơn Trang yên vui an nhàn vốn đang bị hủy diệt kia, ngay sau đó tầm mắt của Quần Anh Hội lại một lần nữa tập trung đến Tú Thủy Sơn Trang. Vốn dĩ cũng không có gì, chỉ là muốn tìm hiểu nguồn gốc để làm rõ chân tướng sự tình năm đó, thế nhưng lại phát hiện ra Tú Thủy Sơn Trang ngoài lỏng trong chặt, phòng bị quá chặt chè, bất luận là cách gì cũng đều sử dụng, thậm chí ngay cả mỹ nhân kể cũng dùng rồi, nhưng trước sau vẫn không có cách nào đưa vào được chỉ là một sơn trang ẩn cư của một ẩn sĩ mà lại phòng bị kín đáo như vậy, lập tức khiến cho Quần Anh Hội càng có hứng thú, thấy hạ thủ với nam nhân trong sơn trang không có hiệu quả. Vì vậy liền đặt ra mục tiêu chú trọng lên người nữ nhân là nàng. Vốn dĩ loại nhiệm vụ này không nằm trong phạm vi của ta, ta cũng không muốn nhận nhiệm vụ này, bởi vì ta thân mang trách nhiệm trọng đại, không tiện bộc lộ quá nhiều, nhưng Quần Anh Hội lại hết lần này đến lần khác tìm tới ta, lý do là ta có kinh nghiệm đối phó với nữ nhân, thứ hai là thân phận của ta cho dù có bại lộ cũng sẽ không đánh rắn động cỏ, bởi vì ta là dâm tặc Giang Nhất Nhất, tội phạm đại danh đỉnh đỉnh mà Thiên Đình truy nã. Quần Anh Hội đem tiền căn hậu quả nói rõ ràng, sau khi nhắc nhở ta rất nhiều nơi cần phải chú ý, ta mới biết ngọn nguồn của việc này, cũng không thể không đồng ý nhiệm vụ lần này.
Nguyệt Dao đang ở trong tay Thiên Nhi kích động dãy dụa, nói:
- Ngươi vẫn luôn lừa gạt ta!
Nhiều năm trôi qua như vậy, không dễ dàng gì có một nam nhân thấy được nội tâm của mình, không ngờ rằng lại là một tên lừa đảo, hơn nữa còn là một tên lừa đảo cực kỳ nguy hiểm, là đang tuần tự từng bước dụ dỗ nàng vào lồng, nàng cũng không ngốc, nhưng vừa đụng vào trong lưới tình khó có thể tự kiềm chế được, biến thành một kẻ ngốc, bỗng nhiên tỉnh táo lại hiểu rõ sự việc, loại ý vị này người ngoài sợ là khó mà lý giải được.
Tâm tình của Miêu Nghị và Vân Tri Thu vừa phức tạp vừa khiếp sợ, cuối cùng cũng hiểu rõ nguyên nhân ngọn nguồn của chuyện này rồi.
Đã nói rõ ràng như vậy rồi, Miêu Nghị sẽ không nghĩ không ra năm đó là ai sắp xếp người của Thiên Hành Cung tiến hành huyết tẩy chấn nhiếm cứ điểm Ngũ Đạo, không phải người khác, chính là bản thân Miêu Nghị hắn. Miêu Nghị có nằm mơ cũng không ngờ được rằng một quyết định của mình lúc trước mà hại đến lão tam hại lão tam rơi vào nông nỗi như vậy cũng là bản thân Miêu Nghị hắn, không thể không nói đây chính là nhân quả báo ứng.
Lúc này Miêu Nghị vô cùng ảo não và hối hận, phiền muộn và khiếp sợ, khiếp sợ năng lực trinh báo cường hãn của Quần Anh Hội, hôm nay coi như được lĩnh giáo rồi.
Vân Tri Thu dường như có thể hiểu được tâm tình của Miêu Nghị, lại đi đến gần, nắm lấy cổ tay Miêu Nghị từ từ chống kiếm trên đất.
Mặc dù hôm nay Miêu Nghị nhiều lần nổi giận với nàng, nhưng nàng cũng có thể hiểu được.
Giang Nhất Nhất lại nói:
- Nếu nói lúc bắt đầu là có mục đích lừa gạt nàng, ta thừa nhận, thế như sau này ta cũng không có lừa muội, vẫn luôn bảo vệ muội. Có lẽ là lâu ngày sinh tình cảm, dù sao cũng sống chung với nhau mấy trăm năm, nếu như ta nói ta thật sự thích nàng, nàng có lẽ cũng không tin.
Nguyệt Dao hai mắt đẫm lệ mơ màng hét lớn một tiếng:
- Ta không tin!
Giang Nhất Nhất lại nói:
- Thực sự là lúc nàng và ta giao thủ vạch trần diện mạo thực của ta, ta đã thăm dò ra nàng có chút nội tình, ta cũng mơ hồ hoài nghi thân phận của nàng, cho dù nàng đang cố ý ẩn dấu, nhưng nếu như ta không đoán sai, nàng chính là dư nghiệt của Lục Đạo, nàng tu luyện chắc là vô lượng đạo của Lục Đạo!
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người nào, kinh sợ! Nguyệt Dao sợ ngây người!
Giang Nhất Nhất tiếp tục nói:
- Quần Anh Hội bồi dưỡng ra một con người như ta, tiêu tốn không ít tinh lực, tập trung không ít kiến thức và kinh nghiệm của tiền nhân truyền thụ vào đầu bọn ta, mục đích chính là vì có thể để bọn ta chấp hành nhiệm vụ có hiệu quả đại khái là sau khi thăm dò ra lai lịch của nàng, thực sự nhiệm vụ của ta cũng đà hoàn thành rồi, ta hoàn toàn có thể thượng báo. Thiên Đình cũng lập tức sẽ phái nhân mã đo tiêu diệt các người, hoặc là truy lùng các người đi thẩm vấn, tiếp sau đã không còn là việc của ta nữa rồi.
Nghe thấy lời này, một góc núi cao này Thiên Đình bày ra lại một lần nữa chấn động mấy người, khiến cho người ta cảm thấy phía sau một Thiên Đình không ngừng cãi vã ầm ĩ là một màn kinh khủng, giống như cất giấu một con quái thú dữ tợn trong bóng tối.
Nguyệt Dao thất thanh nói:
- Vậy tại sao ngươi không thượng báo. Vì sao lại tiếp tục mạo hiểm?