Phi Thiên
Chương 2521: Không cần đi nữa (2)
Trên lầu, không biết từ lúc nào Vương phi Mị nương đã lặng lẽ lên dự thính nghe thấy được những lời âm thầm ca ngợi của Câu Việt, thầm khen quản gian này quả nhiên không hổ là người Vương gia coi trọng nhất, năng lực làm việc quả nhiên không phải bình thường, nói vài ba lời liền đem một gậy đánh chết mấy nhà khác.
Quan trọng nhất chính là, lời của Câu Việt đi vào trong tâm khảm của bà, Ngưu Hữu Đức một khi lấy con gái bà, chính là đứng sau lưng bà, chính là lực lượng trong tay bà, người khác không thể cướp được!
Tu vi của Câu Việt cũng không phải là Miêu Nghị có thể so sánh được, đương nhiên là Câu Việt đã phát giác được Vương phi đang ở trên lâu.
Miêu Nghị trầm mặc, lời của đối phương ngược lại đã thức tỉnh hắn, trở về phải nhắc nhở Vân Tri Thu, trở sau khi thành nghĩa nữ của Khấu Lăng Hư không nên tùy tiện bị cuốn vào trong nội đấu của con cháu Khấu gia mới được. - Thấy hắn trầm mặc, Câu Việt vẫn tưởng rằng mình đã nói động đến hắn rồi, lại tiếp tục tranh thủ rèn sắt khi còn đang nóng, nói:
- Ngoài ra, vẫn là phải trở lại hiện thực, việc tướng quân gây ra suy cho cùng là ở Tây Đinh Vực, nằm trong khu quản hạt của Vương gia, lần này tam bộ liên tra, cũng chỉ có Vương gia mới có thể chân chính giúp đỡ tướng quân, Tây Đinh Vực cũng chỉ là trong một ý niệm của Vương gia sống lại ta là bát giới.
Mà được Vương phi coi trọng, có Vương phi ở bên cạnh Vương gia nói vài lời, tiền đồ của tướng quân lúc nào cũng được bảo đảm.
Cảnh Vân Đường hậu viện nhã địa, Đường Hạc Niên đột nhiên trừng mắt nhíu mày, nói:
- Có ý nghĩa. Câu Việt này thật đúng là có đủ năng lực, đoán chừng Vương phi đó gây cho hắn áp lực không hề nhỏ, hoặc là sau lưng mấy nhà khác gây áp lực cho hắn, đây là ngay cả thể diện của cũng cần nữa rồi, lộ liễu để người khác biết rằng Quảng Lệnh Công đang công khí tư dụng (mượn việc công làm việc tư), cuối cùng lại giả mạo thượng chỉ đưa người đi mất, đây là khi dễ người khác không có cách nào vạch trần hắn mà, thực sự là nằm ngoài ý liệu của tất cả mọi người. Sợ rằng hai nhà đó đã bị hắn làm cho không còn cách nào khác nữa rồi, phải vội rồi. Đến bước này rồi, rõ ràng là Câu Việt không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua, cho dù Ngưu Hữu Đức có thể ngăn chặn được, phỏng chừng Câu Việt cũng sẽ không để cho Ngưu Hữu Đức có cơ hội đi đến những nhà khác. Thiếu gia, có thể liên lạc với Ngưu Hữu Đức một chút, bằng không bên này chúng ta không có bất kỳ một động tĩnh gì sẽ khiến cho người khác hoài nghi, tiện thể nhắc nhở Ngưu Hữu Đức một chút, nếu như Câu Việt muốn ngăn không để hắn đi đến các nhà khác, cũng đừng miễn cưỡng, bằng không có khả năng lại biến khép thành vụng, lại kéo thêm Cao Quán tới việc này có Quảng Lệnh Công ở bên đó nhả ra, cũng đủ rồi. Còn có... cho hắn ăn uống cẩn thận một chút. Câu Việt cũng không đếm xỉa đến rồi, cái gì mà thủ đoạn thấp hèn cũng có thể dùng được hết, để cho hắn cố gắng tận lực không muốn một mình đợi ở trong phòng, tránh tình huống cô nam quả nữ sống chung một phòng, thực sự không được nữa thì một khi phát hiện điều bất thường thì để cho hắn lập tức dùng tinh linh truyền tin liên hệ với các bộ khác tấn công vào Tàng Chân Các, chúng ta ở bên này sẽ phái cao thủ ra trợ giúp.
Khấu Văn Lam nghe thấy giật mình hoảng hốt, vội vã cầm lấy tinh linh liên lạc.
Ngay sau đó Miêu Nghị đang ở trong Tàng Chân Các móc tinh linh ra, hơi làm động tác trả lời sau đó đứng lên nói:
- Khấu Văn Lam truyền tin đến thúc giục ta nhanh chóng qua bên đó, mạt tướng ở đây đã quá lâu rồi, cáo từ!
Câu Việt đứng dậy chắn trước mặt Miêu Nghị, hỏi:
- Tướng quân có thể có thể quyết định không?
Miêu Nghị trả lời:
- Cho ta trở về suy nghĩ một chút, ta có thể bảo đảm với tiên sinh, lời của tiên sinh mạt tướng đều nghe hết cả, muốn đồng ý chỉ có thể đồng ý với tiên sinh thôi, sẽ không đồng ý với ba nhà kia.
Ánh mắt Câu Việt sáng lên, nói:
- Lời này là thật!
Miêu Nghị hỏi lại:
- Chẳng lẽ tiên sinh cảm thấy Ngưu mỗ là người
nói không giữ lời sao?
Câu Việt trả lời:
- Nếu đã như vậy, thế thì hà tất gì lại đi rước lấy phiền não nữa, không bằng hãy ở lại đây suy nghĩ để chứng minh thành ý của tướng quân, thế nào? Khấu gia cũng không cần đi nữa!
Miêu Nghị trầm mặc một lát, cuối cùng gật đầu nói:
- Cũng được!
Câu Việt lộ ra một nụ cười, vốn muốn sắp xếp chỗ ở cho Miêu Nghị đi nghỉ ngơi, nhưng Miêu Nghị lại cự tuyệt, nói là muốn đi giải sầu một chút.
Câu Việt đương nhiên là đã có chuẩn bị, dựa vào lan can nhìn theo Miêu Nghị chậm rãi dong chơi đi dạo bên hồ, Hàn Đông ở một bên đi ra, bẩm báo:
- Ngô gia và Doanh gia thỉnh thoảng lại phái người đến cửa thúc giục, muốn mời Ngưu Hữu Đức qua đó.
- Để cho hắn đi thật, còn không biết mấy lão gia hỏa đó sẽ dùng thủ đoạn gì để đối phó với hắn, cứ nói rằng việc công còn chưa xong. - Câu Việt thản nhiên nói.
- Vâng! - Hàn Đông nhận lệnh rời đi.
- Câu Việt quay người lại, bước nhanh lên trên lầu các, thấy Mị Nương đang chờ, bèn hành lễ tham kiến.
Mị Nương nóng ruột hỏi:
- Liệu hắn có đồng ý không?
Câu Việt cười nói:
- Mười phần thì có tám, chín phần đã động tâm rồi, nếu không dựa vào tính cách kiều ngạo bất tuân của người này một khi bị kích thích sẽ không do dự như vậy, mà điều kiện của chúng ta ở bên này trên thực tế cũng mạnh hơn ba nhà còn lại. mấu chốt là có thể giúp được hắn. Chỉ là việc này không thực sự lắng xuống sẽ có biến số, nếu như có thể. - Do dự một chút, rồi lại nói tiếp: - Tốt nhất là gạo nấu thành cơm, đó mới là ổn thỏa nhất, không biết tiểu thư bên đó.
Mị Nương nhướng mày, nói:
- Không nói đến những thứ khác, Mị Nhi đứa trẻ này tính cách như thế nào ta biết rất rõ, cứ cho là có cảm tình với Ngưu Hữu Đức, mới lần đầu gặp mặt nó không thể nào đồng ý chuyện này được.
Ánh mắt của Câu Việt lóe lên, chợt cất tiếng cười, nói:
- Vậy coi như xong, cứ để thuận theo tự nhiên đi. Vương phi, dựa vào dung mạo của tiểu thư có khả năng sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với quyết định cuối cùng của Ngưu Hữu Đức, không biết có thể thuyết phục tiểu thư nhân dịp Ngưu Hữu Đức đang có một mình đi tiếp xúc với hắn một chút để tăng thêm khả năng hay không?
Mị Nương mỉm cười, cái này bà tán thành…
Quan trọng nhất chính là, lời của Câu Việt đi vào trong tâm khảm của bà, Ngưu Hữu Đức một khi lấy con gái bà, chính là đứng sau lưng bà, chính là lực lượng trong tay bà, người khác không thể cướp được!
Tu vi của Câu Việt cũng không phải là Miêu Nghị có thể so sánh được, đương nhiên là Câu Việt đã phát giác được Vương phi đang ở trên lâu.
Miêu Nghị trầm mặc, lời của đối phương ngược lại đã thức tỉnh hắn, trở về phải nhắc nhở Vân Tri Thu, trở sau khi thành nghĩa nữ của Khấu Lăng Hư không nên tùy tiện bị cuốn vào trong nội đấu của con cháu Khấu gia mới được. - Thấy hắn trầm mặc, Câu Việt vẫn tưởng rằng mình đã nói động đến hắn rồi, lại tiếp tục tranh thủ rèn sắt khi còn đang nóng, nói:
- Ngoài ra, vẫn là phải trở lại hiện thực, việc tướng quân gây ra suy cho cùng là ở Tây Đinh Vực, nằm trong khu quản hạt của Vương gia, lần này tam bộ liên tra, cũng chỉ có Vương gia mới có thể chân chính giúp đỡ tướng quân, Tây Đinh Vực cũng chỉ là trong một ý niệm của Vương gia sống lại ta là bát giới.
Mà được Vương phi coi trọng, có Vương phi ở bên cạnh Vương gia nói vài lời, tiền đồ của tướng quân lúc nào cũng được bảo đảm.
Cảnh Vân Đường hậu viện nhã địa, Đường Hạc Niên đột nhiên trừng mắt nhíu mày, nói:
- Có ý nghĩa. Câu Việt này thật đúng là có đủ năng lực, đoán chừng Vương phi đó gây cho hắn áp lực không hề nhỏ, hoặc là sau lưng mấy nhà khác gây áp lực cho hắn, đây là ngay cả thể diện của cũng cần nữa rồi, lộ liễu để người khác biết rằng Quảng Lệnh Công đang công khí tư dụng (mượn việc công làm việc tư), cuối cùng lại giả mạo thượng chỉ đưa người đi mất, đây là khi dễ người khác không có cách nào vạch trần hắn mà, thực sự là nằm ngoài ý liệu của tất cả mọi người. Sợ rằng hai nhà đó đã bị hắn làm cho không còn cách nào khác nữa rồi, phải vội rồi. Đến bước này rồi, rõ ràng là Câu Việt không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua, cho dù Ngưu Hữu Đức có thể ngăn chặn được, phỏng chừng Câu Việt cũng sẽ không để cho Ngưu Hữu Đức có cơ hội đi đến những nhà khác. Thiếu gia, có thể liên lạc với Ngưu Hữu Đức một chút, bằng không bên này chúng ta không có bất kỳ một động tĩnh gì sẽ khiến cho người khác hoài nghi, tiện thể nhắc nhở Ngưu Hữu Đức một chút, nếu như Câu Việt muốn ngăn không để hắn đi đến các nhà khác, cũng đừng miễn cưỡng, bằng không có khả năng lại biến khép thành vụng, lại kéo thêm Cao Quán tới việc này có Quảng Lệnh Công ở bên đó nhả ra, cũng đủ rồi. Còn có... cho hắn ăn uống cẩn thận một chút. Câu Việt cũng không đếm xỉa đến rồi, cái gì mà thủ đoạn thấp hèn cũng có thể dùng được hết, để cho hắn cố gắng tận lực không muốn một mình đợi ở trong phòng, tránh tình huống cô nam quả nữ sống chung một phòng, thực sự không được nữa thì một khi phát hiện điều bất thường thì để cho hắn lập tức dùng tinh linh truyền tin liên hệ với các bộ khác tấn công vào Tàng Chân Các, chúng ta ở bên này sẽ phái cao thủ ra trợ giúp.
Khấu Văn Lam nghe thấy giật mình hoảng hốt, vội vã cầm lấy tinh linh liên lạc.
Ngay sau đó Miêu Nghị đang ở trong Tàng Chân Các móc tinh linh ra, hơi làm động tác trả lời sau đó đứng lên nói:
- Khấu Văn Lam truyền tin đến thúc giục ta nhanh chóng qua bên đó, mạt tướng ở đây đã quá lâu rồi, cáo từ!
Câu Việt đứng dậy chắn trước mặt Miêu Nghị, hỏi:
- Tướng quân có thể có thể quyết định không?
Miêu Nghị trả lời:
- Cho ta trở về suy nghĩ một chút, ta có thể bảo đảm với tiên sinh, lời của tiên sinh mạt tướng đều nghe hết cả, muốn đồng ý chỉ có thể đồng ý với tiên sinh thôi, sẽ không đồng ý với ba nhà kia.
Ánh mắt Câu Việt sáng lên, nói:
- Lời này là thật!
Miêu Nghị hỏi lại:
- Chẳng lẽ tiên sinh cảm thấy Ngưu mỗ là người
nói không giữ lời sao?
Câu Việt trả lời:
- Nếu đã như vậy, thế thì hà tất gì lại đi rước lấy phiền não nữa, không bằng hãy ở lại đây suy nghĩ để chứng minh thành ý của tướng quân, thế nào? Khấu gia cũng không cần đi nữa!
Miêu Nghị trầm mặc một lát, cuối cùng gật đầu nói:
- Cũng được!
Câu Việt lộ ra một nụ cười, vốn muốn sắp xếp chỗ ở cho Miêu Nghị đi nghỉ ngơi, nhưng Miêu Nghị lại cự tuyệt, nói là muốn đi giải sầu một chút.
Câu Việt đương nhiên là đã có chuẩn bị, dựa vào lan can nhìn theo Miêu Nghị chậm rãi dong chơi đi dạo bên hồ, Hàn Đông ở một bên đi ra, bẩm báo:
- Ngô gia và Doanh gia thỉnh thoảng lại phái người đến cửa thúc giục, muốn mời Ngưu Hữu Đức qua đó.
- Để cho hắn đi thật, còn không biết mấy lão gia hỏa đó sẽ dùng thủ đoạn gì để đối phó với hắn, cứ nói rằng việc công còn chưa xong. - Câu Việt thản nhiên nói.
- Vâng! - Hàn Đông nhận lệnh rời đi.
- Câu Việt quay người lại, bước nhanh lên trên lầu các, thấy Mị Nương đang chờ, bèn hành lễ tham kiến.
Mị Nương nóng ruột hỏi:
- Liệu hắn có đồng ý không?
Câu Việt cười nói:
- Mười phần thì có tám, chín phần đã động tâm rồi, nếu không dựa vào tính cách kiều ngạo bất tuân của người này một khi bị kích thích sẽ không do dự như vậy, mà điều kiện của chúng ta ở bên này trên thực tế cũng mạnh hơn ba nhà còn lại. mấu chốt là có thể giúp được hắn. Chỉ là việc này không thực sự lắng xuống sẽ có biến số, nếu như có thể. - Do dự một chút, rồi lại nói tiếp: - Tốt nhất là gạo nấu thành cơm, đó mới là ổn thỏa nhất, không biết tiểu thư bên đó.
Mị Nương nhướng mày, nói:
- Không nói đến những thứ khác, Mị Nhi đứa trẻ này tính cách như thế nào ta biết rất rõ, cứ cho là có cảm tình với Ngưu Hữu Đức, mới lần đầu gặp mặt nó không thể nào đồng ý chuyện này được.
Ánh mắt của Câu Việt lóe lên, chợt cất tiếng cười, nói:
- Vậy coi như xong, cứ để thuận theo tự nhiên đi. Vương phi, dựa vào dung mạo của tiểu thư có khả năng sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với quyết định cuối cùng của Ngưu Hữu Đức, không biết có thể thuyết phục tiểu thư nhân dịp Ngưu Hữu Đức đang có một mình đi tiếp xúc với hắn một chút để tăng thêm khả năng hay không?
Mị Nương mỉm cười, cái này bà tán thành…