Phi Thiên
Chương 2445: Tâm tư của Vương phi
Nghiễm Lệnh Công đồng dạng nhìn phía dưới nhận thấy được vương phi ngồi bên cạnh không có phản ứng, từ từ nghiêng đầu làm bộ ho “Khụ khụ” hai tiếng, hắn cũng không nên trực tiếp đuổi vương phi đi, cũng chỉ ám chỉ nhắc nhở vương phi tạm thời tránh mặt một chút.
Mị Nương khẽ cúi đầu xuống, trên mặt hiện lên mấy phần ủy khuất, lại mang theo mấy phần là chã chực khóc, thấp giọng ai oán nói:
- Vương gia nói hôm nay không nói công sự, đáp ứng hôm nay theo ta và Mị nhi một ngày, ngài nhìn Mị nhi hôm nay vui vẻ thế nào, ở đây ra sức khiêu vũ biểu hiện cho phụ vương mình xem. Vương gia nói không giữ lời sao?
Ánh mắt Nghiễm Lệnh Công quăng về hướng phía dưới một vòng oanh oanh yến yến vây quanh, một nữ vũ công ở giữa kỹ thuật nhảy ưu mỹ, chẳng những bề ngoài xinh đẹp, mị thái càng thêm thu hút, từ trong ra ngoài đều là vưu vật trời sinh, hiển nhiên là kế thừa ưu điểm của mẹ mình, còn nữa mẹ nàng không có hơi thở thanh xuân rực rỡ, tên là Quảng Mị Nhi, là nữ nhi nhỏ nhất của hắn. Sở dĩ nhỏ nhất, dĩ nhiên cũng có liên quan đến chuyện Mị Nương vào phủ muộn vậy, lúc này đang cùng một đám cháu gái bằng tuổi cùng nhau chơi đùa.
Hắn lại nghiêng đầu nhìn vẻ mặt ủy khuất của phu nhân, trọng lòng Nghiễm Lệnh Công ít nhiều dâng lên mấy phần có lỗi, nghiêng đầu sang một bên khác, hỏi:
- Chuyện cơ mật sao?
Câu Việt liếc mắt Mị Nương, trả lời:
- Cũng chưa tới mức cơ mật.
Nghiễm Lệnh Công bắt cầm bàn tay mềm mại của Mị Nương đặt lên trên tay mình vuốt ve:
- Nếu không liên quan đến cơ mật, vậy cũng không cần tránh, nói đi, chuyện gì?
Câu Việt nói:
- Là chuyện của Ngưu Hữu Đức.
- Ngưu Hữu Đức...
Nghiễm Lệnh Công sửng sốt một chút, Miêu Nghị mặc dù nổi danh, nhưng còn không đến mức hắn phải đặc biệt quan tâm, ngơ ngác một lúc mới nhớ ra là ai, kỳ quái nói:
- Hắn không phải là người còn sống sót từ Thái Cổ ra ngoài sao? Có thể có chuyện gì? Doanh gia xuất thủ?
Câu Việt:
- Nhận được tiếng gió, có lời đồn đãi nói, Ngưu Hữu Đức là đệ tử của Hỏa Tu La.
- Cái gì?
Thân hình Nghiễm Lệnh Công chấn động, trực tiếp gạt bàn tay của Mị Nương, đứng lên, từ sau bàn đi ra, đối mặt với Câu Việt trâm giọng nói:
- Tin tức có thể tin được không?
Mị Nương đang ngồi bên cạnh cũng chậm rãi đứng lên ánh mắt liên tục lóe lên, nghĩ thầm. Ngưu Hữu Đức mình đã từng nghe nói, nhưng Hỏa Tu La là ai, sao có thê làm cho vương gia khiếp sợ thất thổ như thế?
Câu Việt khẽ lắc đầu:
- Tin tức có thể tin hay không không cách nào xác định, nhưng chín phần mười là thật.
- Tại sao thấy được? A...
Mới vừa hỏi một câu Nghiễm Lệnh Công lại lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, khẽ vuốt cằm nói:
- Đúng rồi, đúng rồi, có lẽ là như vậy, không trách được. Lúc đầu ta đã thấy kỳ quái, tại sao Thanh chủ lại điều một nhân vật nhỏ bé như Ngưu Hữu Đức đến Tả đốc vệ, hôm nay xem ra thật sự cό ý bồi dưỡng rồi.
Câu Việt:
- Không sai! Phá Quân ra sức bảo vệ hắn, cuối cùng lại nhả ra để hắn tới Thái Cổ tử địa chịu phạt, chuyện này không giống tác phong của con lừa bướng bỉnh Phá Quân. Rất hiển nhiên, Thanh chủ đã sớm biết lai lịch của Ngưu Hữu Đức, sau đó lại nói cho Phá Quân, mới có thể làm cho Phá Quân đáp ứng nhả ra. Còn nữa, Ngưu Hữu Đức có thể giống như Hỏa Tu La bình yên rời khỏi Thái Cổ tử địa chính là bằng chứng lớn nhất, hơn nữa nghe nói tu vi của Ngưu Hữu Đức đã đột phá đến cảnh giới Thái Liên, tiến độ thần tốc, rất giống với Hỏa Tu La! Vương gia, không có lửa làm sao có khói, đủ loại mũi nhọn chỉ đến một điểm, chuyện này thật sự khả năng rất lớn.
Mị Nương ở bên cạnh trong lòng mơ hồ có chút kích động nhỏ, tìm được cảm giác lòng tham kích thích, ở bên cạnh nghe lỏm nội dung chính sự của Vương gia, không ngờ nghe được chuyện lớn như vậy, trước kia chỉ xem Ngưu Hữu Đức là người chuyên gây họa, đây cũng là người Chỉ Huy Sứ Tả đốc vệ Phá Quân ra sức bảo vệ, lại là nhân vật Thanh chủ cố ý bồi dưỡng. Hỏa Tu La là bối cảnh gì sẽ từ từ đi hỏi thăm, thế nhưng người có thể làm cho nhiều đại nhân vật cao độ như vậy coi trọng chắc chắn không bình thường.
Nghiễm Lệnh Công nheo mắt vê râu trầm ngâm một lúc lâu, chậm rãi nói:
- Người này tương lai nếu có thể có một nửa bản lãnh của Sư phụ Hỏa Tu La, vậy tiền đồ chắc chắn vô lượng, viên ngọc quý như thế bổn vương làm sao có thể bỏ qua, lấy cái gì mới có thể chiêu dụ được hắn tới đây chứ?
Câu Việt:
- Người ta dù sao cũng đang nằm trong tay Thanh chủ, cho dù nguyện ý gia nhập dưới trướng Vương gia, nếu Thanh chủ không phải thả người cũng không nên làm, biện pháp duy nhất... chính là kết thành thông gia!
Nghiễm Lệnh Công gật đầu:
- Gạo sống nấu thành cơm chín, trở thành con rể của Quảng gia ta, Thanh chủ cho dù giữ chặt không tha cũng nói không được. Tiểu tử kia lại không có bối cảnh gì, sau khi đám hỏi triệt để biến thành người của Quảng gia ta. Tốt!
Xoay người nhìn về phía oanh oanh yến yến đang cười nói vui vẻ phía dưới nói:
- Ngươi xem người nào gả cho Ngưu Hữu Đức là thích hợp nhất?
Câu Việt vượt lên trước, ánh mắt quét xuống phía dưới, đang muốn chọn lựa, Mị Nương ở bên cạnh cắn cắn môi đột nhiên lên tiếng nói:
- Giả Mị nhi cho hắn đi.
Nghiễm Lệnh Công và Câu Việt nhất tề quay đầu lại nhìn, nói tới chính sự, thiếu chút nữa đã quên mất sự tồn tại của nàng, có chút kinh ngạc.
Nghiễm Lệnh Công nhướng mày:
- Mị nhi? Như vậy có thích hợp không? Mị nhi là vương phi chính thất của bổn vương sinh ra. chính là đích nữ chính tông của Thiên Vương phủ, dùng để đám hỏi có phải có chút hơi quá hay không, hay là một người thích hợp trong đám tôn bối đi.
Mị Nương tiến lên kéo cánh tay Nghiễm Lệnh Công:
- Chính là đích nữ, vì phân ưu cho phụ Vương dĩ nhiên phải đứng mũi chịu sào! Thiếp thân hôm nay nếu như không nghe thấy thì thôi, nếu nghe được có thể nào giả câm vờ điếc, vì che chở cho nữ nhi của mình mà để cho nữ nhi của những tiểu thiếp khác phải đi thành thân, truyền đi còn không làm cho người ta đâm vào cột sống vương phi ta sao! Vương gia, gả Mị nhi cho hắn đi!
Trong ánh mắt cất giấu vẻ mong đợi. Không phải không có người muốn kết hôn với con gái nàng, người muốn kết hôn rất nhiều, nhưng cũng phải được nàng để ý mới được. Nếu đặt ở trước kia, tên Ngưu Hữu Đức đó nàng rất khinh thường, nhưng hôm nay nghe được rồi, mặc dù nàng không biết Hỏa Tu La là ai, nhưng người được nhiều đại nhân vật nhìn trúng như vậy, ngay cả Vương gia nhà mình cũng muốn bỏ tiền vốn bồi dưỡng, chỉ cần ánh mắt không mù, cũng biết Ngưu Hữu Đức tương lai tiền đồ vô lượng, đợi một thời gian tất nhiên sẽ là một nhân vật tay cầm trọng quyền!
Cái gì mà đệ tử nhà giàu có cầu hôn, cái gì mà đệ tử quyền quý cầu hôn, con gái nàng không thiếu, thiếu nhất chính là một người tay cầm trọng quyền tương lai có thể để mẹ con nàng cậy nhờ, có chỗ dựa vừng chắc như vậy mẹ con nàng ở vương phủ mới có phân lượng chân chính, mới có thể làm cho mẹ con nàng đứng vừng không đổ, chứ không phải là hào nhoáng bên ngoài, mới không cần lo lắng dễ dàng vứt bỏ vị trí vương phi. Những thứ này, đám đệ tử quyền quý nhà giàu có dĩ nhiên làm không được!
Mị Nương khẽ cúi đầu xuống, trên mặt hiện lên mấy phần ủy khuất, lại mang theo mấy phần là chã chực khóc, thấp giọng ai oán nói:
- Vương gia nói hôm nay không nói công sự, đáp ứng hôm nay theo ta và Mị nhi một ngày, ngài nhìn Mị nhi hôm nay vui vẻ thế nào, ở đây ra sức khiêu vũ biểu hiện cho phụ vương mình xem. Vương gia nói không giữ lời sao?
Ánh mắt Nghiễm Lệnh Công quăng về hướng phía dưới một vòng oanh oanh yến yến vây quanh, một nữ vũ công ở giữa kỹ thuật nhảy ưu mỹ, chẳng những bề ngoài xinh đẹp, mị thái càng thêm thu hút, từ trong ra ngoài đều là vưu vật trời sinh, hiển nhiên là kế thừa ưu điểm của mẹ mình, còn nữa mẹ nàng không có hơi thở thanh xuân rực rỡ, tên là Quảng Mị Nhi, là nữ nhi nhỏ nhất của hắn. Sở dĩ nhỏ nhất, dĩ nhiên cũng có liên quan đến chuyện Mị Nương vào phủ muộn vậy, lúc này đang cùng một đám cháu gái bằng tuổi cùng nhau chơi đùa.
Hắn lại nghiêng đầu nhìn vẻ mặt ủy khuất của phu nhân, trọng lòng Nghiễm Lệnh Công ít nhiều dâng lên mấy phần có lỗi, nghiêng đầu sang một bên khác, hỏi:
- Chuyện cơ mật sao?
Câu Việt liếc mắt Mị Nương, trả lời:
- Cũng chưa tới mức cơ mật.
Nghiễm Lệnh Công bắt cầm bàn tay mềm mại của Mị Nương đặt lên trên tay mình vuốt ve:
- Nếu không liên quan đến cơ mật, vậy cũng không cần tránh, nói đi, chuyện gì?
Câu Việt nói:
- Là chuyện của Ngưu Hữu Đức.
- Ngưu Hữu Đức...
Nghiễm Lệnh Công sửng sốt một chút, Miêu Nghị mặc dù nổi danh, nhưng còn không đến mức hắn phải đặc biệt quan tâm, ngơ ngác một lúc mới nhớ ra là ai, kỳ quái nói:
- Hắn không phải là người còn sống sót từ Thái Cổ ra ngoài sao? Có thể có chuyện gì? Doanh gia xuất thủ?
Câu Việt:
- Nhận được tiếng gió, có lời đồn đãi nói, Ngưu Hữu Đức là đệ tử của Hỏa Tu La.
- Cái gì?
Thân hình Nghiễm Lệnh Công chấn động, trực tiếp gạt bàn tay của Mị Nương, đứng lên, từ sau bàn đi ra, đối mặt với Câu Việt trâm giọng nói:
- Tin tức có thể tin được không?
Mị Nương đang ngồi bên cạnh cũng chậm rãi đứng lên ánh mắt liên tục lóe lên, nghĩ thầm. Ngưu Hữu Đức mình đã từng nghe nói, nhưng Hỏa Tu La là ai, sao có thê làm cho vương gia khiếp sợ thất thổ như thế?
Câu Việt khẽ lắc đầu:
- Tin tức có thể tin hay không không cách nào xác định, nhưng chín phần mười là thật.
- Tại sao thấy được? A...
Mới vừa hỏi một câu Nghiễm Lệnh Công lại lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, khẽ vuốt cằm nói:
- Đúng rồi, đúng rồi, có lẽ là như vậy, không trách được. Lúc đầu ta đã thấy kỳ quái, tại sao Thanh chủ lại điều một nhân vật nhỏ bé như Ngưu Hữu Đức đến Tả đốc vệ, hôm nay xem ra thật sự cό ý bồi dưỡng rồi.
Câu Việt:
- Không sai! Phá Quân ra sức bảo vệ hắn, cuối cùng lại nhả ra để hắn tới Thái Cổ tử địa chịu phạt, chuyện này không giống tác phong của con lừa bướng bỉnh Phá Quân. Rất hiển nhiên, Thanh chủ đã sớm biết lai lịch của Ngưu Hữu Đức, sau đó lại nói cho Phá Quân, mới có thể làm cho Phá Quân đáp ứng nhả ra. Còn nữa, Ngưu Hữu Đức có thể giống như Hỏa Tu La bình yên rời khỏi Thái Cổ tử địa chính là bằng chứng lớn nhất, hơn nữa nghe nói tu vi của Ngưu Hữu Đức đã đột phá đến cảnh giới Thái Liên, tiến độ thần tốc, rất giống với Hỏa Tu La! Vương gia, không có lửa làm sao có khói, đủ loại mũi nhọn chỉ đến một điểm, chuyện này thật sự khả năng rất lớn.
Mị Nương ở bên cạnh trong lòng mơ hồ có chút kích động nhỏ, tìm được cảm giác lòng tham kích thích, ở bên cạnh nghe lỏm nội dung chính sự của Vương gia, không ngờ nghe được chuyện lớn như vậy, trước kia chỉ xem Ngưu Hữu Đức là người chuyên gây họa, đây cũng là người Chỉ Huy Sứ Tả đốc vệ Phá Quân ra sức bảo vệ, lại là nhân vật Thanh chủ cố ý bồi dưỡng. Hỏa Tu La là bối cảnh gì sẽ từ từ đi hỏi thăm, thế nhưng người có thể làm cho nhiều đại nhân vật cao độ như vậy coi trọng chắc chắn không bình thường.
Nghiễm Lệnh Công nheo mắt vê râu trầm ngâm một lúc lâu, chậm rãi nói:
- Người này tương lai nếu có thể có một nửa bản lãnh của Sư phụ Hỏa Tu La, vậy tiền đồ chắc chắn vô lượng, viên ngọc quý như thế bổn vương làm sao có thể bỏ qua, lấy cái gì mới có thể chiêu dụ được hắn tới đây chứ?
Câu Việt:
- Người ta dù sao cũng đang nằm trong tay Thanh chủ, cho dù nguyện ý gia nhập dưới trướng Vương gia, nếu Thanh chủ không phải thả người cũng không nên làm, biện pháp duy nhất... chính là kết thành thông gia!
Nghiễm Lệnh Công gật đầu:
- Gạo sống nấu thành cơm chín, trở thành con rể của Quảng gia ta, Thanh chủ cho dù giữ chặt không tha cũng nói không được. Tiểu tử kia lại không có bối cảnh gì, sau khi đám hỏi triệt để biến thành người của Quảng gia ta. Tốt!
Xoay người nhìn về phía oanh oanh yến yến đang cười nói vui vẻ phía dưới nói:
- Ngươi xem người nào gả cho Ngưu Hữu Đức là thích hợp nhất?
Câu Việt vượt lên trước, ánh mắt quét xuống phía dưới, đang muốn chọn lựa, Mị Nương ở bên cạnh cắn cắn môi đột nhiên lên tiếng nói:
- Giả Mị nhi cho hắn đi.
Nghiễm Lệnh Công và Câu Việt nhất tề quay đầu lại nhìn, nói tới chính sự, thiếu chút nữa đã quên mất sự tồn tại của nàng, có chút kinh ngạc.
Nghiễm Lệnh Công nhướng mày:
- Mị nhi? Như vậy có thích hợp không? Mị nhi là vương phi chính thất của bổn vương sinh ra. chính là đích nữ chính tông của Thiên Vương phủ, dùng để đám hỏi có phải có chút hơi quá hay không, hay là một người thích hợp trong đám tôn bối đi.
Mị Nương tiến lên kéo cánh tay Nghiễm Lệnh Công:
- Chính là đích nữ, vì phân ưu cho phụ Vương dĩ nhiên phải đứng mũi chịu sào! Thiếp thân hôm nay nếu như không nghe thấy thì thôi, nếu nghe được có thể nào giả câm vờ điếc, vì che chở cho nữ nhi của mình mà để cho nữ nhi của những tiểu thiếp khác phải đi thành thân, truyền đi còn không làm cho người ta đâm vào cột sống vương phi ta sao! Vương gia, gả Mị nhi cho hắn đi!
Trong ánh mắt cất giấu vẻ mong đợi. Không phải không có người muốn kết hôn với con gái nàng, người muốn kết hôn rất nhiều, nhưng cũng phải được nàng để ý mới được. Nếu đặt ở trước kia, tên Ngưu Hữu Đức đó nàng rất khinh thường, nhưng hôm nay nghe được rồi, mặc dù nàng không biết Hỏa Tu La là ai, nhưng người được nhiều đại nhân vật nhìn trúng như vậy, ngay cả Vương gia nhà mình cũng muốn bỏ tiền vốn bồi dưỡng, chỉ cần ánh mắt không mù, cũng biết Ngưu Hữu Đức tương lai tiền đồ vô lượng, đợi một thời gian tất nhiên sẽ là một nhân vật tay cầm trọng quyền!
Cái gì mà đệ tử nhà giàu có cầu hôn, cái gì mà đệ tử quyền quý cầu hôn, con gái nàng không thiếu, thiếu nhất chính là một người tay cầm trọng quyền tương lai có thể để mẹ con nàng cậy nhờ, có chỗ dựa vừng chắc như vậy mẹ con nàng ở vương phủ mới có phân lượng chân chính, mới có thể làm cho mẹ con nàng đứng vừng không đổ, chứ không phải là hào nhoáng bên ngoài, mới không cần lo lắng dễ dàng vứt bỏ vị trí vương phi. Những thứ này, đám đệ tử quyền quý nhà giàu có dĩ nhiên làm không được!