Phi Thiên
Chương 2182: Có dám đơn độc đấu với ta? (Thượng)
Bá Ước đi theo bên cạnh cười nói:
- Nhưng vẫn biết nặng nhẹ, không làm gì xúc phạm Thiên Nhai, không làm trái điều luật gì, là người ta chủ động đưa đồ lên cửa. Trước kia ta còn lo hắn không có kinh nghiệm thống lĩnh nhiều người, nhưng bây giờ xem ra có chút bản lĩnh, trên dưới Hắc Hổ Kỳ đồng lòng cũng xem như phân ưu cho Tổng Trấn đại nhân.
Câu này tương đương với nói tốt cho Miêu Nghị.
Bá Ước nói đỡ cho vì xem Miêu Nghị thuận mắt, muốn gai mắt hắn cũng không được. Bá Ước định xếp hai nữ nhân của mình vào vị trí phó đại thống lĩnh của Hắc Hổ Kỳ, Ngưu Hữu Đức lập tức tiến cử Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng lên, ai chẳng thích thuộc hạ nghe lời như vậy?
Xem tình hình thì hai nữ nhân của gã cộng tác làm trợ thủ với thượng cấp Ngưu Hữu Đức khá hợp nhau. Miêu Nghị muốn điều động người, Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng chủ động phối hợp. Lần này phát tài lớn trong Thiên Nhai Miêu Nghị liền tính công lớn cho Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng, trước tiên trọng thưởng mỗi người một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan. Bá Ước cảm thấy vì Miêu Nghị biết hai nàng là người gã điều qua, biết Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng là thân tín của gã. Miêu Nghị trọng thưởng là đang nể mặt Bá Ước, không thì chuyện cỏn con đó làm gì đáng giá trọng thưởng mỗi người một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan. Từ những chuyện này là nhìn ra được Ngưu Hữu Đức rất tôn trọng phó Tổng Trấn như gã đây, về mặt mũi hay về lý đều nể nang gã, có thuộc hạ như vậy, Bá Ước không nói giúp hắn vài câu thì coi không được.
Hiện tại Bá Ước hơi bất mãn với đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ. Tại sao Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng làm việc dưới tay Ngưu Hữu Đức thì không có gì bất hòa? Điều này nói lên vấn đề chủ yếu nằm ở đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ không có lòng dạ rộng lớn.
Bá Ước không biết rằng ban đầu Miêu Nghị không định tưởng nhiều cho hai nữ nhân, hắn hốt một mớ từ thương hộ Thiên Nhai xong sai Từ Đường Nhiên, Dương Khánh phân phát cho các huynh đệ đúng theo quy định Hắc Hổ Kỳ. Sau này trên đường về Dương Khánh đề nghị Miêu Nghị là: Nếu ngươi không muốn độc chiếm những tài vật này, muốn lấy chúng ra để thu mua lòng người, dù sao cũng là ban tặng vậy sẵn tiện thưởng cho Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng nhiều chút.
Miêu Nghị nghe nhắc nhở xong rất vui lòng chấp nhận, nên mới có trọng thưởng làm Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng bất ngờ.
Đang nói chuyện Bá Ước bỗng nhận được truyền tấn tinh linh. Nhiếp Vô Tiếu móc tinh linh của mình ra.
Một lát sau Bá Ước biến sắc mặt, gã siết chặt tinh linh, trầm giọng nói:
- Đại nhân, Chiến Như Ý này rất kỳ cục.
Nhiếp Vô Tiếu hỏi:
- Có chuyện gì?
Bá Ước nói:
- Nàng ta không phải muốn chỉnh hợp dưới trướng mà rõ ràng là muốn kiếm chuyện với Ngưu Hữu Đức! Trước tiên là dẫn người đuổi theo sau Ngưu Hữu Đức đến Thiên Nhai nhưng vồ hụt. Giờ dẫn theo mấy vạn người kéo tới Lục Chỉ tinh, nàng ta muốn làm gì? Không lẽ muốn Lam Hổ Kỳ, Hắc Hổ Kỳ tranh chấp mới chịu thôi?
Tóm lại thì hiện giờ Bá Ước đang đứng về phe Miêu Nghị.
Nhiếp Vô Tiếu nhíu mày nói:
- Nói cho hai bên biết, một vừa hai phải thôi, đừng chơi quá đà. Bên Ngưu Hữu Đức làm việc hơi không từ thủ đoạn, hắn không phải lần đầu tiên xuống tay giết tử đệ quyền quý, lần này hắn lại chiếm lý, không chừng sẽ lại xuống tay, khi đó Chiến Như Ý chưa chắc thắng được hắn. Ta nói thẳng cho ngươi biết, Chiến Như Ý không thể xảy ra chuyện.
- ...
Bá Ước ngây người hỏi:
- Chỉ vì nàng ta là ngoại tôn nữ của Doanh Thiên Vương? Doanh gia có tư cách gì nhúng tay vào Tả Đốc Vệ chúng ta?
Nhiếp Vô Tiếu quay đầu lại nói:
- Hai khúc xương cứng này xuất hiện trong Hắc Long Ti đúng là phiền phức, hiện tại ngươi chỉ cần biết nếu Chiến Như Ý chết thì ngươi và ta đều xui xẻo, còn lại ngươi không cần biết, sau này tự nhiên sẽ hiểu.
Bá Ước nói:
- Tu vi của Ngưu Hữu Đức và Chiến Như Ý kém một đại cảnh giới, nếu đánh nhau lỡ Ngưu Hữu Đức chết trong tay Chiến Như Ý thì sao?
Nhiếp Vô Tiếu nói:
- Ngưu Hữu Đức chết là tại hắn vô dụng, Chiến Như Ý chết là chúng ta không làm tròn bổn phận, hiện tại biết nặng nhẹ chưa?
Bá Ước cạn lời.
Tiểu tướng dẫn đường bên ngoài không nhận được lệnh ngăn cản, quát lớn truyền lời:
- Đại quân dừng bước, chỉ cho phép dẫn mười tùy tùng đi.
Người bên Lam Hổ Kỳ nhìn Chiến Như Ý.
Chiến Như Ý cười nhạt:
- Tất cả là đồng liêu Hắc Long Ti, Ngưu Hữu Đức cần gì lo lắng vậy?
Chiến Như Ý quay đầu sang hai bên:
- Mười người đi theo ta, những người khác ở lại.
Mấy bộ hạ thân tín lo lắng nói:
- Đại nhân...
Bọn họ biết Chiến Như Ý tới kiếm chuyện với Ngưu Hữu Đức, họ sợ chọc giận hắn mà phe mình chỉ có vài người đi, nếu xảy ra chuyện khó mà thoát khỏi vòng vây.
Chiến Như Ý giơ tay cản, nàng biết bọn họ đang lo điều gì:
- Yên tâm, ta có cách đối phó hắn, có đông người hơn nữa cũng vô dụng.
Cấp dưới không tiện chống đối Chiến Như Ý trước mặt bao người, đành nghe theo. Mười người bước ra bay theo sau Chiến Như Ý, những người khác chờ trong trời sao.
Bên này phái một tiểu tướng dẫn đám người Chiến Như Ý xâm nhập Lục Chỉ tinh, đập vào mắt thấy rõ hoàn cảnh hành tinh này khốc liệt cỡ nào. Một con sông dài vắt ngang như vết sẹo trên hànhh tinh.
Miêu Nghị cũng nể mặt, trước khi xảy ra chuyện thì còn là đồng liêu cùng cấp trong Hắc Long Ti đến chơi, hắn dẫn theo bộ hạ đi ra đại trận phòng hộ nghênh tiếp.
Đám người Chiến Như Ý từ trên trời giáng xuống trước cửa.
Miêu Nghị vui vẻ chắp tay nói:
- Chiến mỹ nhân đại giá quang lâm, nhà tranh rách nát rực rỡ hẳn lên.
Chiến Như Ý muốn vả mồm hai người, trước tiên là cái miệng tiện của Hạ Hầu Long Thành, thứ hai là cái tên bắt chước theo gã cứ hở chút kêu "Chiến mỹ nhân". Chiến Như Ý có bò lên cao tới đâu bị hai người kia kêu một tiếng vô hình trung khí thế yếu ba phần. Chiến Như Ý hận nhất là cái tên trước mắt, ước gì có thể làm thịt hắn.
Chiến Như Ý liếc môi trường xung quanh, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe mỉa mai một câu:
- Nơi khỉ ho cò gáy ra điều dân.
Chiến Như Ý chắp tay chào:
- Ngưu đại thống lĩnh, lâu không gặp vẫn như xưa.
Miêu Nghị vui vẻ nói:
- Có như xưa cũng không bằng Chiến mỹ nhân. Trong nhà có quyền có thế, muốn điều đi đâu là được đến đó. Lam Hổ Kỳ gặp khó, cấp trên liền có người xuống tọa trấn dàn xếp cho. Như mới đây, Chiến mỹ nhân vừa đến cấp trên liền cảnh cáo ta phải bảo đảm an toàn cho Chiến mỹ nhân. Cuộc sống thoải mái như vậy Ngưu mỗ nằm mơ cũng không tưởng tượng được.
- Nhưng vẫn biết nặng nhẹ, không làm gì xúc phạm Thiên Nhai, không làm trái điều luật gì, là người ta chủ động đưa đồ lên cửa. Trước kia ta còn lo hắn không có kinh nghiệm thống lĩnh nhiều người, nhưng bây giờ xem ra có chút bản lĩnh, trên dưới Hắc Hổ Kỳ đồng lòng cũng xem như phân ưu cho Tổng Trấn đại nhân.
Câu này tương đương với nói tốt cho Miêu Nghị.
Bá Ước nói đỡ cho vì xem Miêu Nghị thuận mắt, muốn gai mắt hắn cũng không được. Bá Ước định xếp hai nữ nhân của mình vào vị trí phó đại thống lĩnh của Hắc Hổ Kỳ, Ngưu Hữu Đức lập tức tiến cử Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng lên, ai chẳng thích thuộc hạ nghe lời như vậy?
Xem tình hình thì hai nữ nhân của gã cộng tác làm trợ thủ với thượng cấp Ngưu Hữu Đức khá hợp nhau. Miêu Nghị muốn điều động người, Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng chủ động phối hợp. Lần này phát tài lớn trong Thiên Nhai Miêu Nghị liền tính công lớn cho Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng, trước tiên trọng thưởng mỗi người một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan. Bá Ước cảm thấy vì Miêu Nghị biết hai nàng là người gã điều qua, biết Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng là thân tín của gã. Miêu Nghị trọng thưởng là đang nể mặt Bá Ước, không thì chuyện cỏn con đó làm gì đáng giá trọng thưởng mỗi người một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan. Từ những chuyện này là nhìn ra được Ngưu Hữu Đức rất tôn trọng phó Tổng Trấn như gã đây, về mặt mũi hay về lý đều nể nang gã, có thuộc hạ như vậy, Bá Ước không nói giúp hắn vài câu thì coi không được.
Hiện tại Bá Ước hơi bất mãn với đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ. Tại sao Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng làm việc dưới tay Ngưu Hữu Đức thì không có gì bất hòa? Điều này nói lên vấn đề chủ yếu nằm ở đại thống lĩnh Địa Hổ Kỳ không có lòng dạ rộng lớn.
Bá Ước không biết rằng ban đầu Miêu Nghị không định tưởng nhiều cho hai nữ nhân, hắn hốt một mớ từ thương hộ Thiên Nhai xong sai Từ Đường Nhiên, Dương Khánh phân phát cho các huynh đệ đúng theo quy định Hắc Hổ Kỳ. Sau này trên đường về Dương Khánh đề nghị Miêu Nghị là: Nếu ngươi không muốn độc chiếm những tài vật này, muốn lấy chúng ra để thu mua lòng người, dù sao cũng là ban tặng vậy sẵn tiện thưởng cho Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng nhiều chút.
Miêu Nghị nghe nhắc nhở xong rất vui lòng chấp nhận, nên mới có trọng thưởng làm Mục Vũ Liên, Khuất Nhã Hồng bất ngờ.
Đang nói chuyện Bá Ước bỗng nhận được truyền tấn tinh linh. Nhiếp Vô Tiếu móc tinh linh của mình ra.
Một lát sau Bá Ước biến sắc mặt, gã siết chặt tinh linh, trầm giọng nói:
- Đại nhân, Chiến Như Ý này rất kỳ cục.
Nhiếp Vô Tiếu hỏi:
- Có chuyện gì?
Bá Ước nói:
- Nàng ta không phải muốn chỉnh hợp dưới trướng mà rõ ràng là muốn kiếm chuyện với Ngưu Hữu Đức! Trước tiên là dẫn người đuổi theo sau Ngưu Hữu Đức đến Thiên Nhai nhưng vồ hụt. Giờ dẫn theo mấy vạn người kéo tới Lục Chỉ tinh, nàng ta muốn làm gì? Không lẽ muốn Lam Hổ Kỳ, Hắc Hổ Kỳ tranh chấp mới chịu thôi?
Tóm lại thì hiện giờ Bá Ước đang đứng về phe Miêu Nghị.
Nhiếp Vô Tiếu nhíu mày nói:
- Nói cho hai bên biết, một vừa hai phải thôi, đừng chơi quá đà. Bên Ngưu Hữu Đức làm việc hơi không từ thủ đoạn, hắn không phải lần đầu tiên xuống tay giết tử đệ quyền quý, lần này hắn lại chiếm lý, không chừng sẽ lại xuống tay, khi đó Chiến Như Ý chưa chắc thắng được hắn. Ta nói thẳng cho ngươi biết, Chiến Như Ý không thể xảy ra chuyện.
- ...
Bá Ước ngây người hỏi:
- Chỉ vì nàng ta là ngoại tôn nữ của Doanh Thiên Vương? Doanh gia có tư cách gì nhúng tay vào Tả Đốc Vệ chúng ta?
Nhiếp Vô Tiếu quay đầu lại nói:
- Hai khúc xương cứng này xuất hiện trong Hắc Long Ti đúng là phiền phức, hiện tại ngươi chỉ cần biết nếu Chiến Như Ý chết thì ngươi và ta đều xui xẻo, còn lại ngươi không cần biết, sau này tự nhiên sẽ hiểu.
Bá Ước nói:
- Tu vi của Ngưu Hữu Đức và Chiến Như Ý kém một đại cảnh giới, nếu đánh nhau lỡ Ngưu Hữu Đức chết trong tay Chiến Như Ý thì sao?
Nhiếp Vô Tiếu nói:
- Ngưu Hữu Đức chết là tại hắn vô dụng, Chiến Như Ý chết là chúng ta không làm tròn bổn phận, hiện tại biết nặng nhẹ chưa?
Bá Ước cạn lời.
Tiểu tướng dẫn đường bên ngoài không nhận được lệnh ngăn cản, quát lớn truyền lời:
- Đại quân dừng bước, chỉ cho phép dẫn mười tùy tùng đi.
Người bên Lam Hổ Kỳ nhìn Chiến Như Ý.
Chiến Như Ý cười nhạt:
- Tất cả là đồng liêu Hắc Long Ti, Ngưu Hữu Đức cần gì lo lắng vậy?
Chiến Như Ý quay đầu sang hai bên:
- Mười người đi theo ta, những người khác ở lại.
Mấy bộ hạ thân tín lo lắng nói:
- Đại nhân...
Bọn họ biết Chiến Như Ý tới kiếm chuyện với Ngưu Hữu Đức, họ sợ chọc giận hắn mà phe mình chỉ có vài người đi, nếu xảy ra chuyện khó mà thoát khỏi vòng vây.
Chiến Như Ý giơ tay cản, nàng biết bọn họ đang lo điều gì:
- Yên tâm, ta có cách đối phó hắn, có đông người hơn nữa cũng vô dụng.
Cấp dưới không tiện chống đối Chiến Như Ý trước mặt bao người, đành nghe theo. Mười người bước ra bay theo sau Chiến Như Ý, những người khác chờ trong trời sao.
Bên này phái một tiểu tướng dẫn đám người Chiến Như Ý xâm nhập Lục Chỉ tinh, đập vào mắt thấy rõ hoàn cảnh hành tinh này khốc liệt cỡ nào. Một con sông dài vắt ngang như vết sẹo trên hànhh tinh.
Miêu Nghị cũng nể mặt, trước khi xảy ra chuyện thì còn là đồng liêu cùng cấp trong Hắc Long Ti đến chơi, hắn dẫn theo bộ hạ đi ra đại trận phòng hộ nghênh tiếp.
Đám người Chiến Như Ý từ trên trời giáng xuống trước cửa.
Miêu Nghị vui vẻ chắp tay nói:
- Chiến mỹ nhân đại giá quang lâm, nhà tranh rách nát rực rỡ hẳn lên.
Chiến Như Ý muốn vả mồm hai người, trước tiên là cái miệng tiện của Hạ Hầu Long Thành, thứ hai là cái tên bắt chước theo gã cứ hở chút kêu "Chiến mỹ nhân". Chiến Như Ý có bò lên cao tới đâu bị hai người kia kêu một tiếng vô hình trung khí thế yếu ba phần. Chiến Như Ý hận nhất là cái tên trước mắt, ước gì có thể làm thịt hắn.
Chiến Như Ý liếc môi trường xung quanh, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe mỉa mai một câu:
- Nơi khỉ ho cò gáy ra điều dân.
Chiến Như Ý chắp tay chào:
- Ngưu đại thống lĩnh, lâu không gặp vẫn như xưa.
Miêu Nghị vui vẻ nói:
- Có như xưa cũng không bằng Chiến mỹ nhân. Trong nhà có quyền có thế, muốn điều đi đâu là được đến đó. Lam Hổ Kỳ gặp khó, cấp trên liền có người xuống tọa trấn dàn xếp cho. Như mới đây, Chiến mỹ nhân vừa đến cấp trên liền cảnh cáo ta phải bảo đảm an toàn cho Chiến mỹ nhân. Cuộc sống thoải mái như vậy Ngưu mỗ nằm mơ cũng không tưởng tượng được.