Phi Thiên
Chương 1879: Một trăm tám mươi vạn người ngựa (Thượng)
Đây là bi ai khi quyền thế, địa vị đến tình trạng nhất định, tình cảm nhường bước, chỉ có trên và dưới chứ không có huynh đệ!
Khách điếm phía đối diện xéo qua Vân Dung quán, Chung Ly Khoái luôn chú ý Vân Dung quán chặt chẽ. Trước khi Miêu Nghị đi đã sắp xếp Chung Ly Khoái giám sát, còn giao pháp khí mở đại trận phòng hộ Thiên Nhai cho gã, yêu cầu khi bản thân hắn xảy ra chuyện thì xin gã hãy bảo vệ Lão Bản Nương trong Vân Dung quán rút đi.
Chung Ly Khoái đã đồng ý nhưng lòng rất bực bội. Nghe đồn Ngưu Hữu Đức thích phụ nữ có chồng này xem ra đúng thật, Chung Ly Khoái bất đắc dĩ bị sư môn dặn bảo từ lâu là phải nghe theo Miêu Nghị sai bảo. Lúc trước Chung Ly Khoái có nói chuyện này cho sư môn nghe, xác nhận có nên giúp việc làm hoang đường này không.
Ai ngờ chưởng giáo nói một câu: Hết sức phối hợp Ngưu Hữu Đức!
Chưa xong, chưởng giáo sư tôn Phúc Hiển sợ xảy ra chuyện sức một mình Chung Ly Khoái không đủ còn phái ba người đến hỗ trợ gã.
Chung Ly Khoái nghĩ đến đây ngoái đầu nhìn ba người ngồi sát vách tường, hai sư thúc cảnh giới Thải Liên, người lớn tuổi ngồi chính giữa là trưởng lão Thiên Hành cung bế quan nhiều năm chưa ra.
Chung Ly Khoái không dám tưởng tượng trong chuyện này ẩn giấu cái gì, gã không ngờ sư môn phái trưởng lão cảnh giới pháp lực vô biên giúp đỡ mình. Tại sao sự phó thác của Miêu Nghị có thể kinh động sư môn trưởng lão rời núi? Chung Ly Khoái hết sức giật mình cho đến nay chưa bình tĩnh lại.
Trong núi ngoài thành gió mát vi vu, trên một tảng đá núi, Ban Nguyệt Công chắp tay sau lưng đứng nhìn chằm chằm hướng Thiên Nhai.
Ban Nguyệt Công cũng nhận phó thác của Miêu Nghị đến núp ngoài thành. Ban Nguyệt Công không biết Miêu Nghị muốn gã đón ai, hắn chỉ dặn nếu có người ra khỏi thành truyền tín hiệu thì hãy yểm hộ nhóm người đó thoát đi, giúp bọn họ thoát khỏi truy tung.
Làm chuyện này bên ngoài Thiên Nhai khiến Ban Nguyệt Công hơi lo, gã tìm mười mấy kẻ bỏ mạng nhận tiền không nhận thân đến hỗ trợ. Miêu Nghị không cho Ban Nguyệt Công bỏ ra số tiền kia, hắn có để lại số tiền lớn cho gã. Đám người này không biết phải làm gì, bọn họ núp trong núi tiềm tu, nghe kêu một cái sẽ hành động ngay.
Miêu Nghị không biết bên Thiên Hành cung còn phái người đến giúp đỡ Chung Ly Khoái, không thì hắn đã chẳng nhờ Ban Nguyệt Công đến tiếp ứng. Nói chung nếu Miêu Nghị gặp chuyện gì không may thì phải bảo đảm đám người Vân Tri Thu thuận lợi bình an rút về tiểu thế giới.
Lúc này Miêu Nghị ở trong trang viên chân núi phủ Đông Hoa Tổng Trấn hai tháng trời.
Sau hai tháng là đến lúc xuất phát, còn một thời gian mới tới lúc chạy đến địa điểm tập hợp, phải xuất phát trước tiên.
Hơn hai ngàn người đều thay chiến giáp đại biểu phẩm cấp của mình, Miêu Nghị mặc chiến giáp tím nhất tiết tử thượng tướng đứng ở đằng trước rất là nổi bật.
Bích Nguyệt Phu Nhân thay giáp tím từ trên trời giáng xuống trước mặt mọi người, ánh mắt dừng lại trên người Miêu Nghị bắt mắt một chút rồi quét qua mọi người.
Bích Nguyệt Phu Nhân khuyên bảo:
- Các vị đi sát hạch là đại biểu cho phủ Đông Hoa Tổng Trấn ta, sau khi vào Địa Ngục phải đoàn kết một lòng.
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Với Miêu Nghị thì đúng là câu nói vớ vẩn, nhưng hắn vẫn hưởng ứng.
Bích Nguyệt Phu Nhân nói tiếp:
- Đã nói rõ quy tắc tham gia sát hạch cho các người mang vào, thứ không thể mang vào Địa Ngục thì đừng mang, nếu không sẽ tự chuốc rắc rối cho mình.
Bích Nguyệt Phu Nhân nói thứ không được mang là người, sát hạch không cho phép ích kỷ bỏ người vào túi thú mang vào Địa Ngục, đây là quy tắc vốn có sau khi Thiên Đình phong tỏa Địa Ngục, phòng ngừa đồng đảng phản tặc bị cách ly bên ngoài mang theo tài nguyên vào Địa Ngục giúp đỡ phản tặc. Nếu kiểm soát được điều này là có thể khống chế thực lực của phản tặc trong Địa Ngục, không thì chẳng thể nhốt chết phản tặc ở bên trong. Trước khi sát hạch vào Địa Ngục phải bị kiểm tra, nếu phát hiện vi phạm sẽ bị trị nghiêm khắc. Dù Thiên Đình nghi ngờ có đường khác vào Địa Ngục nhưng vẫn chấp hành như cũ.
Mọi người lên tiếng:
- Đã rõ!
Bích Nguyệt Phu Nhân vung tay lên:
- Xuất phát!
Bích Nguyệt Phu Nhân dẫn dắt hơn hai ngàn người bay lên trời, mười vị đại thống lĩnh Thiên Nhai xếp hàng sau lưng nàng phá tan khung trời bay nhanh vào biển sao mênh mông.
Đinh Dậu vực trong Ngọ Lộ cảnh, cũng là nơi xảy ra sự kiện chặn giết ba vị đại thống lĩnh Thiên Nhai, là lối vào thông thường đi đất luyện ngục, cũng thành chỗ tụ tập người tham gia sát hạch. Địa điểm tụ tập ở trên hành tinh mà Hắc Quả Phụ bàn cứ, nơi đó rất gần lối vào Địa Ngục.
Hắc Quả Phụ thì không cần biết chuyện chặn giết mệnh quan Thiên Đình có phần nàng trong đó không nhưng tóm lại nàng cũng bị dính vào. Nếu không phải Hắc Quả Phụ câu địa hồng ngư hấp dẫn ba vị đại thống lĩnh đi thì đã không xảy ra chuyện, nên dù không sai thì nàng vẫn có sai. Không thể nào mọi người đều không bị gì, phải có người đi ra gánh trách nhiệm, có giết Hắc Quả Phụ cũng không gặp gánh nặng gì. Vì thế Hắc Quả Phụ bị chém đầu, tiểu yêu dưới tay bị chém sạch, giết không còn manh giáp để chấn nhiếp kẻ cướp.
Trong lòng núi nào đó, dãy núi vòng quanh lòng chảo tạm thời dựng lên các hàng phòng ốc liên miên vô tận. Nói là phòng ốc nhưng chỉ là cái lều đơn giản để che mưa che nắng, sắp đặt thiên binh thiên tướng canh gác bốn phía đỉnh núi.
Có nhiều người đi vào trong, mỗi người có một cái bàn có thể ngồi hoặc nằm. Một đám người lục tục giáng xuống quanh đỉnh núi, đến báo danh.
Qua mấy tháng bay Bích Nguyệt Phu Nhân cũng dẫn người từ trên trời giáng xuống, ở trên không trung nhìn nhìn nhà lều thênh thang liên miên trong lòng chảo, theo lá cờ tiếp dẫn chống trời cắm trên đỉnh núi mà đáp xuống một góc.
Có người đến kiểm tra thân phận của Bích Nguyệt Phu Nhân ngay, giao tiếp với nàng, kiểm tra từng người nàng mang đến.
Bối cảnh, thực lực của Miêu Nghị không cao nhưng rất nổi tiếng. Người kiểm tra nghe nói vị này là Ngưu Hữu Đức thì không dám nhìn lâu, chỉ thì thầm với đồng liêu khác chỉ trỏ hướng Miêu Nghị, không biết họ nói gì.
Tất cả nhân viên tham gia sát hạch bị kiểm tra đối chiếu gần hết, đám người bị tạm thời dẫn sang một bên, Bích Nguyệt Phu Nhân đi làm giao tiếp cuối cùng với tổng giám.
Trong hang núi tạm đào ra được dọn dẹp sạch sẽ, tổng giám phụ trách giám thị vẫn là Giám Sát Hữu Sứ Cao Quan của Thiên Đình. Bích Nguyệt Phu Nhân gặp lại vị Giám Sát Hữu Sứ mặt lạnh trong điện, đã từng tiếp xúc một lần nhưng nàng vẫn căng thẳng treo tim. Trong tay vị này dính nhiều máu của quyền quý Thiên Đình, nếu xảy ra chuyện Cao Quan sẽ không bỏ qua cho nàng vì thân phận phu nhân Thiên Nguyên Hầu.
Khách điếm phía đối diện xéo qua Vân Dung quán, Chung Ly Khoái luôn chú ý Vân Dung quán chặt chẽ. Trước khi Miêu Nghị đi đã sắp xếp Chung Ly Khoái giám sát, còn giao pháp khí mở đại trận phòng hộ Thiên Nhai cho gã, yêu cầu khi bản thân hắn xảy ra chuyện thì xin gã hãy bảo vệ Lão Bản Nương trong Vân Dung quán rút đi.
Chung Ly Khoái đã đồng ý nhưng lòng rất bực bội. Nghe đồn Ngưu Hữu Đức thích phụ nữ có chồng này xem ra đúng thật, Chung Ly Khoái bất đắc dĩ bị sư môn dặn bảo từ lâu là phải nghe theo Miêu Nghị sai bảo. Lúc trước Chung Ly Khoái có nói chuyện này cho sư môn nghe, xác nhận có nên giúp việc làm hoang đường này không.
Ai ngờ chưởng giáo nói một câu: Hết sức phối hợp Ngưu Hữu Đức!
Chưa xong, chưởng giáo sư tôn Phúc Hiển sợ xảy ra chuyện sức một mình Chung Ly Khoái không đủ còn phái ba người đến hỗ trợ gã.
Chung Ly Khoái nghĩ đến đây ngoái đầu nhìn ba người ngồi sát vách tường, hai sư thúc cảnh giới Thải Liên, người lớn tuổi ngồi chính giữa là trưởng lão Thiên Hành cung bế quan nhiều năm chưa ra.
Chung Ly Khoái không dám tưởng tượng trong chuyện này ẩn giấu cái gì, gã không ngờ sư môn phái trưởng lão cảnh giới pháp lực vô biên giúp đỡ mình. Tại sao sự phó thác của Miêu Nghị có thể kinh động sư môn trưởng lão rời núi? Chung Ly Khoái hết sức giật mình cho đến nay chưa bình tĩnh lại.
Trong núi ngoài thành gió mát vi vu, trên một tảng đá núi, Ban Nguyệt Công chắp tay sau lưng đứng nhìn chằm chằm hướng Thiên Nhai.
Ban Nguyệt Công cũng nhận phó thác của Miêu Nghị đến núp ngoài thành. Ban Nguyệt Công không biết Miêu Nghị muốn gã đón ai, hắn chỉ dặn nếu có người ra khỏi thành truyền tín hiệu thì hãy yểm hộ nhóm người đó thoát đi, giúp bọn họ thoát khỏi truy tung.
Làm chuyện này bên ngoài Thiên Nhai khiến Ban Nguyệt Công hơi lo, gã tìm mười mấy kẻ bỏ mạng nhận tiền không nhận thân đến hỗ trợ. Miêu Nghị không cho Ban Nguyệt Công bỏ ra số tiền kia, hắn có để lại số tiền lớn cho gã. Đám người này không biết phải làm gì, bọn họ núp trong núi tiềm tu, nghe kêu một cái sẽ hành động ngay.
Miêu Nghị không biết bên Thiên Hành cung còn phái người đến giúp đỡ Chung Ly Khoái, không thì hắn đã chẳng nhờ Ban Nguyệt Công đến tiếp ứng. Nói chung nếu Miêu Nghị gặp chuyện gì không may thì phải bảo đảm đám người Vân Tri Thu thuận lợi bình an rút về tiểu thế giới.
Lúc này Miêu Nghị ở trong trang viên chân núi phủ Đông Hoa Tổng Trấn hai tháng trời.
Sau hai tháng là đến lúc xuất phát, còn một thời gian mới tới lúc chạy đến địa điểm tập hợp, phải xuất phát trước tiên.
Hơn hai ngàn người đều thay chiến giáp đại biểu phẩm cấp của mình, Miêu Nghị mặc chiến giáp tím nhất tiết tử thượng tướng đứng ở đằng trước rất là nổi bật.
Bích Nguyệt Phu Nhân thay giáp tím từ trên trời giáng xuống trước mặt mọi người, ánh mắt dừng lại trên người Miêu Nghị bắt mắt một chút rồi quét qua mọi người.
Bích Nguyệt Phu Nhân khuyên bảo:
- Các vị đi sát hạch là đại biểu cho phủ Đông Hoa Tổng Trấn ta, sau khi vào Địa Ngục phải đoàn kết một lòng.
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Với Miêu Nghị thì đúng là câu nói vớ vẩn, nhưng hắn vẫn hưởng ứng.
Bích Nguyệt Phu Nhân nói tiếp:
- Đã nói rõ quy tắc tham gia sát hạch cho các người mang vào, thứ không thể mang vào Địa Ngục thì đừng mang, nếu không sẽ tự chuốc rắc rối cho mình.
Bích Nguyệt Phu Nhân nói thứ không được mang là người, sát hạch không cho phép ích kỷ bỏ người vào túi thú mang vào Địa Ngục, đây là quy tắc vốn có sau khi Thiên Đình phong tỏa Địa Ngục, phòng ngừa đồng đảng phản tặc bị cách ly bên ngoài mang theo tài nguyên vào Địa Ngục giúp đỡ phản tặc. Nếu kiểm soát được điều này là có thể khống chế thực lực của phản tặc trong Địa Ngục, không thì chẳng thể nhốt chết phản tặc ở bên trong. Trước khi sát hạch vào Địa Ngục phải bị kiểm tra, nếu phát hiện vi phạm sẽ bị trị nghiêm khắc. Dù Thiên Đình nghi ngờ có đường khác vào Địa Ngục nhưng vẫn chấp hành như cũ.
Mọi người lên tiếng:
- Đã rõ!
Bích Nguyệt Phu Nhân vung tay lên:
- Xuất phát!
Bích Nguyệt Phu Nhân dẫn dắt hơn hai ngàn người bay lên trời, mười vị đại thống lĩnh Thiên Nhai xếp hàng sau lưng nàng phá tan khung trời bay nhanh vào biển sao mênh mông.
Đinh Dậu vực trong Ngọ Lộ cảnh, cũng là nơi xảy ra sự kiện chặn giết ba vị đại thống lĩnh Thiên Nhai, là lối vào thông thường đi đất luyện ngục, cũng thành chỗ tụ tập người tham gia sát hạch. Địa điểm tụ tập ở trên hành tinh mà Hắc Quả Phụ bàn cứ, nơi đó rất gần lối vào Địa Ngục.
Hắc Quả Phụ thì không cần biết chuyện chặn giết mệnh quan Thiên Đình có phần nàng trong đó không nhưng tóm lại nàng cũng bị dính vào. Nếu không phải Hắc Quả Phụ câu địa hồng ngư hấp dẫn ba vị đại thống lĩnh đi thì đã không xảy ra chuyện, nên dù không sai thì nàng vẫn có sai. Không thể nào mọi người đều không bị gì, phải có người đi ra gánh trách nhiệm, có giết Hắc Quả Phụ cũng không gặp gánh nặng gì. Vì thế Hắc Quả Phụ bị chém đầu, tiểu yêu dưới tay bị chém sạch, giết không còn manh giáp để chấn nhiếp kẻ cướp.
Trong lòng núi nào đó, dãy núi vòng quanh lòng chảo tạm thời dựng lên các hàng phòng ốc liên miên vô tận. Nói là phòng ốc nhưng chỉ là cái lều đơn giản để che mưa che nắng, sắp đặt thiên binh thiên tướng canh gác bốn phía đỉnh núi.
Có nhiều người đi vào trong, mỗi người có một cái bàn có thể ngồi hoặc nằm. Một đám người lục tục giáng xuống quanh đỉnh núi, đến báo danh.
Qua mấy tháng bay Bích Nguyệt Phu Nhân cũng dẫn người từ trên trời giáng xuống, ở trên không trung nhìn nhìn nhà lều thênh thang liên miên trong lòng chảo, theo lá cờ tiếp dẫn chống trời cắm trên đỉnh núi mà đáp xuống một góc.
Có người đến kiểm tra thân phận của Bích Nguyệt Phu Nhân ngay, giao tiếp với nàng, kiểm tra từng người nàng mang đến.
Bối cảnh, thực lực của Miêu Nghị không cao nhưng rất nổi tiếng. Người kiểm tra nghe nói vị này là Ngưu Hữu Đức thì không dám nhìn lâu, chỉ thì thầm với đồng liêu khác chỉ trỏ hướng Miêu Nghị, không biết họ nói gì.
Tất cả nhân viên tham gia sát hạch bị kiểm tra đối chiếu gần hết, đám người bị tạm thời dẫn sang một bên, Bích Nguyệt Phu Nhân đi làm giao tiếp cuối cùng với tổng giám.
Trong hang núi tạm đào ra được dọn dẹp sạch sẽ, tổng giám phụ trách giám thị vẫn là Giám Sát Hữu Sứ Cao Quan của Thiên Đình. Bích Nguyệt Phu Nhân gặp lại vị Giám Sát Hữu Sứ mặt lạnh trong điện, đã từng tiếp xúc một lần nhưng nàng vẫn căng thẳng treo tim. Trong tay vị này dính nhiều máu của quyền quý Thiên Đình, nếu xảy ra chuyện Cao Quan sẽ không bỏ qua cho nàng vì thân phận phu nhân Thiên Nguyên Hầu.