Phi Thiên
Chương 1544: Thu lễ mỏi tay
Vân Tri Thu đã nhiều lần nói với hắn, tứ phương túc chủ Tinh Túc Hải thường xuyên đi tìm hắn, nhiều lần tìm không gặp, tứ phương túc chủ đoán được hắn đi Đại Thế Giới, nội tâm bọn họ ngứa ngáy, nếu không cho bọn họ một câu trả lời thỏa đáng, bốn gia hỏa làm ra chuyện chó cùng rứt giậu cũng không chừng, không có người nào chịu nhục khi nhìn thấy hi vọng rồi lại thất vọng.
Về phần phong hiểm, đám người cấp dưới có phần khó tin tưởng, làm không tốt càng nguy hiểm, bản thân mình có ngày hôm nay đều làm bạn với nguy hiểm, có nguy hiểm hơn nữa cũng phải lấy hay bỏ, chỉ cần mình nắm giữ thông đạo đi tới Tiểu Thế Giới, Tiểu Thế Giới chính là đường lui của mình!
Có ý niệm trong đầu, hắn bay ra khỏi phủ thống lĩnh đi tới Thủ Thành Cung tìm Khấu Văn Lam.
Hai người vừa thấy mặt, Khấu Văn Lam kỳ quái nói:
- Có việc?
Dù sao vừa mới tách ra không lâu.
Miêu Nghị cười khổ nói:
- Ty chức trở về xem xét, phía dưới toàn một màu ngân giáp và hắc giáp, không có kim giáp, cũng muốn hỏi ý kiến của Đại thống lĩnh về phương diện nhân sự.
Khấu Văn Lam bảo hắn ngồi xuống, mình cũng ngồi xuống, nói:
- Như thế nào? Uỷ quyền cho ngươi, ngươi lại không tìm thấy người phù hợp? Muốn ta tìm người giúp ngươi?
Miêu Nghị nói:
- Tìm người thì có thể tìm, những người ta quen biết không có người trong Thiên đình. Đại thống lĩnh cũng biết ta gia nhập Thiên đình không quá lâu. Cho nên không quen nhiều người Thiên đình, lập tức bổ sung hơn ba mươi tên tu sĩ Kim Liên cũng không có ai trong Thiên đình. Ty chức không có thế lực nhét toàn bộ bọn họ Thiên đình.
Khấu Văn Lam không phải kẻ ngu dốt, hắn cũng hiểu ý, chạy tới xin chỉ thị là giả, hi vọng mình ra mặt giúp hắn mới là thật, thủ hạ mình vừa đề bạt lại mở miệng cầu xin lần đầu tiên, hắn không dễ cự tuyệt, hắn trầm giọn nói:
- Kéo hơn ba mươi người gia nhập Thiên đình, lại là tu sĩ Kim Liên, việc này khó làm! Ta có thể giải quyết giúp ngươi, ngươi phải lựa chọn người đáng tin cậy, một khi có vấn đề gì, ta không sẽ không gánh trách nhiệm giúp ngươi, gặp chuyện không may sẽ do ngươi ôm lấy!
Hắn tuyệt đối không mang bối cảnh và thế lực của mình ra gánh hậu quả cho người khác.
- Vâng! Ty chức hiểu, ty chức cũng không mở miệng vì người không đáng tin.
Miêu Nghị nói xong, do dự một lát mới nói:
- Đại thống lĩnh, còn có vấn đề, hơn ba mươi người này đều là yêu tu.
“...”
Khấu Văn Lam á khẩu không trả lời được trong chốc lát, hắn dò xét Miêu Nghị vài lần, bề ngoài giống như đang hỏi, chẳng lẽ ngươi không quen ai là người, chỉ liên hệ với yêu quái? Hắn nói:
- Chỉ một lần, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!
- Vâng!
Miêu Nghị lập tức cảm kích chắp tay và nói:
- Ty chức tuân mệnh!
Hắn cũng không có biện pháp tiếp tục tìm Khấu Văn Lam, một người ngoài gia nhập Thiên đình nhất định phải có ba người cấp bậc Đại thống lĩnh dẫn tiến, nói trắng ra chính là đảm bảo, gặp chuyện không may sẽ có người đứng ra nhận trách nhiệm. Nhưng hắn chỉ có thể quen biết một Đại thống lĩnh là Khấu Văn Lam, đi đâu tìm hai Đại thống lĩnh khác bây giờ?
Về phần cái gì ‘ lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa ’, Miêu Nghị cũng không phải lo lắng, mình đã gia nhập Thiên đình, cũng không tin sau này không quen được người cấp bậc Đạ thống lĩnh, cùng lắm lúc dẫn têến người Tiểu Thế Giới, tìm người khác đẫn tiến là được.
Được cho phép, Miêu Nghị xem như yên lòng trở lại phủ thống lĩnh khu đông, trực tiếp quay vào trong sân nhỏ, đi vào chính sảnh điện thờ Thiên đình, thi pháp tiến vào động thiên phúc địa của bản thân.
Bên trong vẫn là đình viện, hoàn cảnh bị Khấu Văn Lam bố cục lúc làm thống lĩnh không tệ, nhưng mà Miêu Nghị không có hứng thú, hắn không phải con người tao nhã,, cũng không hứng thú với những vật phong nhã, hắn đi tới chánh đường.
Bài trí trong chánh đường bị Khấu Văn Lam mang đi, bên trong trống rỗng, đối với Miêu Nghị mà nói đây là chuyện tốt, hắn tính toán Khấu Văn Lam không mang đi, hắn cũng ‘ không đành lòng ’ dùng đồ vật Khấu Văn Lam lưu lại.
Trong đại điện có mâm tròn giống cối xay chiếm hơn phân nửa phòng, phân ba tầng, tầng tầng có rãnh đinh ốc, dường như cung ứng cho cái gì đó, trên đỉnh có một cây nến.
Đồ vật cao tới ngực cắm thẳng xuống mặt đất, nó hợp thành một thể với động thiên phúc địa, là pháp khí thu thập niệm lực châu.
Miêu Nghị vươn tay thi pháp, sau khi thi pháp điều tra điểm lên pháp khí và đánh pháp ấn của mình lên đó.
Pháp ấn vừa vào, phía trên có một đám hào quang nhu hòa như ‘ ngọn nến ’ xuất hiện.
Miêu Nghị mỉm cười, xem ra Khấu Văn Lam làm việc có hiệu sâất rất cao, pháp ấn của mình vừa đánh vào, ngọn nến đã sáng lên, đã nói rõ Khấu Văn Lam cũng giao pháp ấn tồn trong pháp khí bên kia, nếu không bên đây sẽ không phản ứng.
Nói cách khác, hắn thu thập nguyện lực cũng phân phối cho Khấu Văn Lam, đồ chơi này còn tiên tiến hơn pháp khí thu thập nguyện lực châu của Tiểu Thế Giới, ít nhất không cần áp tải giao nộp các loại, chạy tới chạy lui quá phiền toái.
Rất nhanh, một giọt ‘ sáp ’ chảy xuống, nó chui vào trong cái lỗ thủng, một viên nguyện lực châu như trứng cút xuất hiện, nó chui vào bên trong pháp khí.
Miêu Nghị thi pháp cầm lên xem xét, đây là một viên nguyện lực châu thượng phẩm, cũng chính là lương bổng của thống lĩnh.
Đãi ngộ hàng năm của hắn là một trăm vạn khỏa nguyện lực châu thượng phẩm, chính là một trăm triệu nguyện lực châu hạ phẩm, thu nhập không thấp hơn lục thánh trong Tiểu Thế Giới, đương nhiên lục thánh còn có thu nhập khác, hắn cũng có thu nhập của mình, chất béo từ vị trí hắn ngồi rất lớn, hàng năm hơn vạn cửa hàng trong khu đông hiếu kính hắn không nhỏ, căn bản không phải lục thánh có thể so sánh, đây chính là tài nguyên tu hành trong Đại Thế Giới.
Trên mâm tròn không ngừng có tiếng leng keng vang lên, từng viên nguyện lực châu thượng phẩm không ngừng xuất hiện, âm thanh leng keng rất dễ nghe, công tượng thiết kế rất dụng công. Nơi này không chỉ có lương bổng của hắn, lương bổng thủ hạ khu đông cũng do hắn phân phát.
Sau khi xem trong chốc lát, hắn duỗi tay thi pháp lên ngọn núi, tốc độ ngưng tụ nguyện lực châu nhanh hơn nhiều, từng viên nguyện lực châu trung phẩm xuất hiện nhiều hơn. Hắn lại thi pháp lên ngọn núi, nguyện lực châu hạ phẩm rơi xuống như mưa, âm thanh vô cùng dồn dập.
Lại triệu hồi thu thập nguyện lực châu thượng phẩm, âm thanh leng keng không nhanh như trước.
Thiên phố, dùng Thủ Thành Cung làm trung tâm phân thành đông tây nam bắc, thống lĩnh khu đông thay người, người đến chúc mừng thống lĩnh mới không dứt, chưởng quầy các cửa hàng lớn đều tới, tự nhiên cũng dâng hạ lễ, bọn họ đến đây sau khi đã đi phủ Đại thống lĩnh bên kia, chủ yếu và thứ yếu phân biệt rõ ràng, lễ vật nặng nhẹ cũng khác biệt.
Miêu Nghị tọa trấn phủ thống lĩnh mấy ngày qua không có việc gì để làm, tạm thời đặt phương diện nhân sự qua một bên, hắn vội vàng tiếp đãi chưởng quầy các đại thương hộ. Khu đông có hơn vạn cửa hàng, không có khả năng tiếp đãi từng nhà, chỉ có thể ứng phó với các cửa hàng giàu có, ứng phó các thương hộ có lai lịch.
Về phần phong hiểm, đám người cấp dưới có phần khó tin tưởng, làm không tốt càng nguy hiểm, bản thân mình có ngày hôm nay đều làm bạn với nguy hiểm, có nguy hiểm hơn nữa cũng phải lấy hay bỏ, chỉ cần mình nắm giữ thông đạo đi tới Tiểu Thế Giới, Tiểu Thế Giới chính là đường lui của mình!
Có ý niệm trong đầu, hắn bay ra khỏi phủ thống lĩnh đi tới Thủ Thành Cung tìm Khấu Văn Lam.
Hai người vừa thấy mặt, Khấu Văn Lam kỳ quái nói:
- Có việc?
Dù sao vừa mới tách ra không lâu.
Miêu Nghị cười khổ nói:
- Ty chức trở về xem xét, phía dưới toàn một màu ngân giáp và hắc giáp, không có kim giáp, cũng muốn hỏi ý kiến của Đại thống lĩnh về phương diện nhân sự.
Khấu Văn Lam bảo hắn ngồi xuống, mình cũng ngồi xuống, nói:
- Như thế nào? Uỷ quyền cho ngươi, ngươi lại không tìm thấy người phù hợp? Muốn ta tìm người giúp ngươi?
Miêu Nghị nói:
- Tìm người thì có thể tìm, những người ta quen biết không có người trong Thiên đình. Đại thống lĩnh cũng biết ta gia nhập Thiên đình không quá lâu. Cho nên không quen nhiều người Thiên đình, lập tức bổ sung hơn ba mươi tên tu sĩ Kim Liên cũng không có ai trong Thiên đình. Ty chức không có thế lực nhét toàn bộ bọn họ Thiên đình.
Khấu Văn Lam không phải kẻ ngu dốt, hắn cũng hiểu ý, chạy tới xin chỉ thị là giả, hi vọng mình ra mặt giúp hắn mới là thật, thủ hạ mình vừa đề bạt lại mở miệng cầu xin lần đầu tiên, hắn không dễ cự tuyệt, hắn trầm giọn nói:
- Kéo hơn ba mươi người gia nhập Thiên đình, lại là tu sĩ Kim Liên, việc này khó làm! Ta có thể giải quyết giúp ngươi, ngươi phải lựa chọn người đáng tin cậy, một khi có vấn đề gì, ta không sẽ không gánh trách nhiệm giúp ngươi, gặp chuyện không may sẽ do ngươi ôm lấy!
Hắn tuyệt đối không mang bối cảnh và thế lực của mình ra gánh hậu quả cho người khác.
- Vâng! Ty chức hiểu, ty chức cũng không mở miệng vì người không đáng tin.
Miêu Nghị nói xong, do dự một lát mới nói:
- Đại thống lĩnh, còn có vấn đề, hơn ba mươi người này đều là yêu tu.
“...”
Khấu Văn Lam á khẩu không trả lời được trong chốc lát, hắn dò xét Miêu Nghị vài lần, bề ngoài giống như đang hỏi, chẳng lẽ ngươi không quen ai là người, chỉ liên hệ với yêu quái? Hắn nói:
- Chỉ một lần, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!
- Vâng!
Miêu Nghị lập tức cảm kích chắp tay và nói:
- Ty chức tuân mệnh!
Hắn cũng không có biện pháp tiếp tục tìm Khấu Văn Lam, một người ngoài gia nhập Thiên đình nhất định phải có ba người cấp bậc Đại thống lĩnh dẫn tiến, nói trắng ra chính là đảm bảo, gặp chuyện không may sẽ có người đứng ra nhận trách nhiệm. Nhưng hắn chỉ có thể quen biết một Đại thống lĩnh là Khấu Văn Lam, đi đâu tìm hai Đại thống lĩnh khác bây giờ?
Về phần cái gì ‘ lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa ’, Miêu Nghị cũng không phải lo lắng, mình đã gia nhập Thiên đình, cũng không tin sau này không quen được người cấp bậc Đạ thống lĩnh, cùng lắm lúc dẫn têến người Tiểu Thế Giới, tìm người khác đẫn tiến là được.
Được cho phép, Miêu Nghị xem như yên lòng trở lại phủ thống lĩnh khu đông, trực tiếp quay vào trong sân nhỏ, đi vào chính sảnh điện thờ Thiên đình, thi pháp tiến vào động thiên phúc địa của bản thân.
Bên trong vẫn là đình viện, hoàn cảnh bị Khấu Văn Lam bố cục lúc làm thống lĩnh không tệ, nhưng mà Miêu Nghị không có hứng thú, hắn không phải con người tao nhã,, cũng không hứng thú với những vật phong nhã, hắn đi tới chánh đường.
Bài trí trong chánh đường bị Khấu Văn Lam mang đi, bên trong trống rỗng, đối với Miêu Nghị mà nói đây là chuyện tốt, hắn tính toán Khấu Văn Lam không mang đi, hắn cũng ‘ không đành lòng ’ dùng đồ vật Khấu Văn Lam lưu lại.
Trong đại điện có mâm tròn giống cối xay chiếm hơn phân nửa phòng, phân ba tầng, tầng tầng có rãnh đinh ốc, dường như cung ứng cho cái gì đó, trên đỉnh có một cây nến.
Đồ vật cao tới ngực cắm thẳng xuống mặt đất, nó hợp thành một thể với động thiên phúc địa, là pháp khí thu thập niệm lực châu.
Miêu Nghị vươn tay thi pháp, sau khi thi pháp điều tra điểm lên pháp khí và đánh pháp ấn của mình lên đó.
Pháp ấn vừa vào, phía trên có một đám hào quang nhu hòa như ‘ ngọn nến ’ xuất hiện.
Miêu Nghị mỉm cười, xem ra Khấu Văn Lam làm việc có hiệu sâất rất cao, pháp ấn của mình vừa đánh vào, ngọn nến đã sáng lên, đã nói rõ Khấu Văn Lam cũng giao pháp ấn tồn trong pháp khí bên kia, nếu không bên đây sẽ không phản ứng.
Nói cách khác, hắn thu thập nguyện lực cũng phân phối cho Khấu Văn Lam, đồ chơi này còn tiên tiến hơn pháp khí thu thập nguyện lực châu của Tiểu Thế Giới, ít nhất không cần áp tải giao nộp các loại, chạy tới chạy lui quá phiền toái.
Rất nhanh, một giọt ‘ sáp ’ chảy xuống, nó chui vào trong cái lỗ thủng, một viên nguyện lực châu như trứng cút xuất hiện, nó chui vào bên trong pháp khí.
Miêu Nghị thi pháp cầm lên xem xét, đây là một viên nguyện lực châu thượng phẩm, cũng chính là lương bổng của thống lĩnh.
Đãi ngộ hàng năm của hắn là một trăm vạn khỏa nguyện lực châu thượng phẩm, chính là một trăm triệu nguyện lực châu hạ phẩm, thu nhập không thấp hơn lục thánh trong Tiểu Thế Giới, đương nhiên lục thánh còn có thu nhập khác, hắn cũng có thu nhập của mình, chất béo từ vị trí hắn ngồi rất lớn, hàng năm hơn vạn cửa hàng trong khu đông hiếu kính hắn không nhỏ, căn bản không phải lục thánh có thể so sánh, đây chính là tài nguyên tu hành trong Đại Thế Giới.
Trên mâm tròn không ngừng có tiếng leng keng vang lên, từng viên nguyện lực châu thượng phẩm không ngừng xuất hiện, âm thanh leng keng rất dễ nghe, công tượng thiết kế rất dụng công. Nơi này không chỉ có lương bổng của hắn, lương bổng thủ hạ khu đông cũng do hắn phân phát.
Sau khi xem trong chốc lát, hắn duỗi tay thi pháp lên ngọn núi, tốc độ ngưng tụ nguyện lực châu nhanh hơn nhiều, từng viên nguyện lực châu trung phẩm xuất hiện nhiều hơn. Hắn lại thi pháp lên ngọn núi, nguyện lực châu hạ phẩm rơi xuống như mưa, âm thanh vô cùng dồn dập.
Lại triệu hồi thu thập nguyện lực châu thượng phẩm, âm thanh leng keng không nhanh như trước.
Thiên phố, dùng Thủ Thành Cung làm trung tâm phân thành đông tây nam bắc, thống lĩnh khu đông thay người, người đến chúc mừng thống lĩnh mới không dứt, chưởng quầy các cửa hàng lớn đều tới, tự nhiên cũng dâng hạ lễ, bọn họ đến đây sau khi đã đi phủ Đại thống lĩnh bên kia, chủ yếu và thứ yếu phân biệt rõ ràng, lễ vật nặng nhẹ cũng khác biệt.
Miêu Nghị tọa trấn phủ thống lĩnh mấy ngày qua không có việc gì để làm, tạm thời đặt phương diện nhân sự qua một bên, hắn vội vàng tiếp đãi chưởng quầy các đại thương hộ. Khu đông có hơn vạn cửa hàng, không có khả năng tiếp đãi từng nhà, chỉ có thể ứng phó với các cửa hàng giàu có, ứng phó các thương hộ có lai lịch.