Phi Thiên
Chương 1541: Gấu đen nổi giận
Đại thống lĩnh bình thường không thể quản hai người bọn họ, cho nên hai người có việc đều tìm Bích Nguyệt phu nhân. Hôm nay Khấu Văn Lam làm Đại thống lĩnh chắc chắn sẽ không khách khí với hắn.
Khấu Văn Lam chợt phát hiện đen một chút cũng không sao. Cũng sẽ không nh hưởng tâm tình của mình, lườm Hạ Hầu Long Thành đang ngẩn người, ý trêu tức hiện rõ trên mặt.
Hạ Hầu Long Thành ra khỏi cung điện vẫn thất hồn lạc phách, đi đến cửa ra vào một cửa hàng mới phát hiện mình bất tri bất giác đã đến bên ngoài Quần Anh hội quán.
- Đi báo cho Quân Nhu một tiếng.
- Ngươi là?
- Ngay cả ta cũng không nhận ra, lão tử Hạ Hầu Long Thành!
Hạ Hầu Long Thành quát tên tiểu nhị Quần Anh hội quán.
Tiểu nhị giật mình, lúc này mới xác nhận hắc quỷ trước mặt là Hạ Hầu Long Thành, tại sao lại biến thành bộ dạng như thế? Hắn nhanh chóng chạy vào thông báo.
Vừa thấy được Hạ Hầu Long Thành, Hoàng Phủ Quân Nhu cũng giật mình.
- Hạ Hầu, nghe nói Khấu Văn Lam cũng đen, các ngươi bị sao thế?
Cảm xúc của Hạ Hầu Long Thành kích động, hắn bắt tay Hoàng Phủ Quân Nhu và nói:
- Quân Nhu, rời đi cùng ta, rời khỏi nơi này!
- Hạ Hầu Long Thành, xin tự trọng!
Hoàng Phủ Quân Nhu dùng sức rút tay và lui về phía sau vài bước, sắc mặt không tốt.
Hạ Hầu Long Thành cười thảm nói:
- Ta thua, Quân Nhu, ta thua trong tay tên ẻo lả, ẻo lả sắp thành Đại thống lĩnh Thiên phố, hắn chắc chắn sẽ không buông tha ta, nhất định sẽ nhục nhã ta bằng mọi cách, ta đường đường là nam nhân sẽ không chịu nhục trong tay ẻo lả, ta không thể ở lại Thiên Nguyên tinh được nữa, ta phải đi! Quân Nhu, theo ta đi, gả cho ta đi!
Hắn đuổi theo nàng.
Hoàng Phủ Quân Nhu nhanh chóng lách người tránh né, hai người cách nhau một cái bàn, trong nội tâm nói thầm, ta không theo ngươi, có thể tùy tiện lập gia đình cũng không tới phiên ngươi.
Không nhận được đáp án mình muốn, Hạ Hầu Long Thành rất thất vọng, cũng rất phẫn nộ, hắn mang theo bi phẫn rời khỏi Quần Anh hội quán...
Từ Đường Nhiên nhắm mắt nằm trên ghế trong phủ Chấp Sự, trên mặt còn mỉm cười nhàn nhạt, mọi việc đã định, Khấu Văn Lam sắp quản lý cả Thiên phố, Khấu Văn Lam đã nói rõ với hắn và Miêu Nghị, hai người bọn họ, một người quản lý khu tây, một người quản lý khu đông.
Cấp trên đã có người khác chọn trúng hai vị trí này, cần biết tại Thiên phố cửu giới, trừ Thiên đình và thế giới cực lạc, tại nơi ở của Thiên Đế và Phật chủ, còn lại mấy Thiên phố là phồn hoa nhất, Thiên phố là nơi tụ tập tài nguyên tu hành các nơi, Thiên phố chính là khu vực giàu đến chảy mở. Thống lĩnh một khu trong Thiên phố tuyệt đối là công việc béo bở, là vị trí bao nhiêu người muốn giành, đổi người khác căn bản không thừa nhận nổi áp lực, cũng chỉ có Khấu Văn Lam là người có hậu trường đủ cứng mới áp chế được, nếu không làm gì tới phiên hắn và Ngưu Hữu Đức.
Nội tâm Từ Đường Nhiên cảm thấy vui vẻ! Nằm mơ cũng bật cười, nếu không có việc lần này, chính mình không có bối cảnh gì khác, thật không biết ngày tháng năm nào mới có thể ngồi lên vị trí thống lĩnh một khu, cho dù có thể leo lên cấp bậc này, cũng không có khả năng kiếm được công việc béo bở.
Chỉ cần sau này theo sát Khấu Văn Lam, một khi Khấu Văn Lam lại thăng chức, bản thân hắn có khả năng trở thàn Đại thống lĩnh quản lý một Thiên phố, cho dù có đối thủ mạnh mẽ là Ngưu Hữu Đức!
Nghĩ đến Miêu Nghị, Từ Đường Nhiên trừ cười còn nhíu mày thật sâu, lúc này Khấu thống lĩnh đang giao tiếp với Ngưu Hữu Đức nha?
Vừa nghĩ tới Miêu Nghị, lại nhớ tới Miêu Nghị hung ác kiếm được tiền tài nhưng cho mình con số lẻ, nội tâm hắn không được cân bằng.
Hắn tự an ủi bản thân, hắn đã xem như may mắn, những người kia chết cũng không còn lại gì, chính mình giẫm lên xác những người này thượng vị, chỉ cần ngồi lên vị trí thống lĩnh khu tây, chỉ cần có quyền thế hắn sẽ có mọi thứ, nghĩ tới lễ vật hàng năm từ các cửa hàng, hắn nghĩ tới là chảy nước miếng.
- Đại nhân! Bên ngoài có người tìm ngài!
Một thiên binh ngân giáp chạy vào báo tin.
Không có biện pháp, tất cả tu sĩ thiên tướng tu vi Kim Liên trong thành đều chết sạch. Hôm nay chỉ còn thiên binh ngân giáp chạy tới chạy lui.
Từ Đường Nhiên trợn mắt hỏi:
- Ai tìm?
Thiên binh lắc đầu, nói:
- Không biết, hắn chỉ nói là bằng hữu cũ của ngài, không chịu báo lai lịch.
- Bằng hữu cũ?
Từ Đường Nhiên đứng dậy ra ngoài, suy nghĩ là ai.
Đi ra cửa phủ thống lĩnh xem xét, không có bóng người, hắn hỏi thủ vệ.
- Người đâu?
Thủ vệ nói:
- Người đã đi!
- Đi?
Từ Đường Nhiên ngạc nhiên, hắn đứng ở cửa ra vào nhìn đông nhìn tây, bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt co rút lại, trên bầu trời có một người rơi xuống và quát lớn.
- Cẩu tặc nhận lấy cái chết!
Kẻ đánh lén đen thui, trừ Hạ Hầu Long Thành còn ai khác!
Từ Đường Nhiên sợ hãi, nằm mơ cũng không nghĩ tới chó điên này dám động thủ ngay cửa phủ thống lĩnh, hắn úuốn tránh nhưng Hạ Hầu Long Thành có chuẩn bị mà đến, hoàn toàn nhân dịp hắn sơ ý mà đánh lén, tốc độ của hắn không nhanh bằng Hạ Hầu Long Thành đánh lén.
Hốt hoảng tránh né, hắn vung đao nghênh chiến và hô to:
- Thống lĩnh cứu ta!
Hôm nay tu sĩ Kim Liên đều chết hết, vẫn chưa bổ sung thêm người, trừ Khấu Văn Lam thì không ai có thể cứu hắn, hắn cũng không thể trông cậy Miêu Nghị cứu hắn.
Thủ vệ hai bên giải vây lại bị pháp lực của Hạ Hầu Long Thành bức lui, tu sĩ Tử Liên không thể ngăn cản hắn.
Hạ Hầu Long Thành cầm bảo đao hồng tinh ngũ phẩm, vũ khí của Từ Đường Nhiên không thể ngăn cản.
Răng rắc, trường đao bị chém thành hai nửa, suýt nữa thân thể Từ Đường Nhiên bị chém thành hai nửa, hắn may mắn tránh được chiêu thức chí mạng.
- Ah!
Dù vậy hắn vẫn bị chém trúng, một cánh tay bay ra khỏi bờ vai, máu tươi bắn tung tóe.
Từ Đường Nhiên sợ tới mức hồn phi phách tán, hắn chạy trốn khỏi chết, Hạ Hầu Long Thành xông vào thống lĩnh phủ, tiếp tục đuổi giết!
May mắn Khấu Văn Lam nghe tiếng kêu cứu, hắn tức giận đâm Hạ Hầu Long Thành một thương, thương đao va chạm với nhau, Khấu Văn Lam gầm lên:
- Gấu đen, ngươi thật to gan!
Hạ Hầu Long Thành không ngừng tấn công, Khấu Văn Lam vẫn cuốn lấy hắn không tha.
Miêu Nghị đang nói chuyện với Khấu Văn Lam cũng chạy ra ngoài, vừa thấy tình hình này liền giật mình.
Từ Đường Nhiên hoảng hốt chạy ra sau lưng hắn.
- Ngưu huynh cứu ta!
Cứu cọng lông! Gấu đen đang nổi điên, cho tâấy hắn đang tới báo thù, lão tử trốn còn không kịp đấy! Miêu Nghị cầm thương phòng bị.
Giữa ban ngày, thủ vệ Thiên phố không phải ăn chay, biết rõ nhân thủ bên đây trống trải, một đám người từ trên không trung bay tới, bọn họ liên tục ném Khổn Tiên Thằng ra ngoài, trực tiếp cuốn lấy Hạ Hầu Long Thành đang bị Khấu Văn Lam dây dưa.
Hạ Hầu Long Thành bị mấy tên thiên tướng chế phục, hắn dùng ánh mắt tức giận nhìn Từ Đường Nhiên:
- Cẩu tặc! Dám đánh ta, hôm nay xem như ngươi mạng lớn, chờ đó cho lão tử1
Hắn rống giận lúc bị mang đi.
Khấu Văn Lam chợt phát hiện đen một chút cũng không sao. Cũng sẽ không nh hưởng tâm tình của mình, lườm Hạ Hầu Long Thành đang ngẩn người, ý trêu tức hiện rõ trên mặt.
Hạ Hầu Long Thành ra khỏi cung điện vẫn thất hồn lạc phách, đi đến cửa ra vào một cửa hàng mới phát hiện mình bất tri bất giác đã đến bên ngoài Quần Anh hội quán.
- Đi báo cho Quân Nhu một tiếng.
- Ngươi là?
- Ngay cả ta cũng không nhận ra, lão tử Hạ Hầu Long Thành!
Hạ Hầu Long Thành quát tên tiểu nhị Quần Anh hội quán.
Tiểu nhị giật mình, lúc này mới xác nhận hắc quỷ trước mặt là Hạ Hầu Long Thành, tại sao lại biến thành bộ dạng như thế? Hắn nhanh chóng chạy vào thông báo.
Vừa thấy được Hạ Hầu Long Thành, Hoàng Phủ Quân Nhu cũng giật mình.
- Hạ Hầu, nghe nói Khấu Văn Lam cũng đen, các ngươi bị sao thế?
Cảm xúc của Hạ Hầu Long Thành kích động, hắn bắt tay Hoàng Phủ Quân Nhu và nói:
- Quân Nhu, rời đi cùng ta, rời khỏi nơi này!
- Hạ Hầu Long Thành, xin tự trọng!
Hoàng Phủ Quân Nhu dùng sức rút tay và lui về phía sau vài bước, sắc mặt không tốt.
Hạ Hầu Long Thành cười thảm nói:
- Ta thua, Quân Nhu, ta thua trong tay tên ẻo lả, ẻo lả sắp thành Đại thống lĩnh Thiên phố, hắn chắc chắn sẽ không buông tha ta, nhất định sẽ nhục nhã ta bằng mọi cách, ta đường đường là nam nhân sẽ không chịu nhục trong tay ẻo lả, ta không thể ở lại Thiên Nguyên tinh được nữa, ta phải đi! Quân Nhu, theo ta đi, gả cho ta đi!
Hắn đuổi theo nàng.
Hoàng Phủ Quân Nhu nhanh chóng lách người tránh né, hai người cách nhau một cái bàn, trong nội tâm nói thầm, ta không theo ngươi, có thể tùy tiện lập gia đình cũng không tới phiên ngươi.
Không nhận được đáp án mình muốn, Hạ Hầu Long Thành rất thất vọng, cũng rất phẫn nộ, hắn mang theo bi phẫn rời khỏi Quần Anh hội quán...
Từ Đường Nhiên nhắm mắt nằm trên ghế trong phủ Chấp Sự, trên mặt còn mỉm cười nhàn nhạt, mọi việc đã định, Khấu Văn Lam sắp quản lý cả Thiên phố, Khấu Văn Lam đã nói rõ với hắn và Miêu Nghị, hai người bọn họ, một người quản lý khu tây, một người quản lý khu đông.
Cấp trên đã có người khác chọn trúng hai vị trí này, cần biết tại Thiên phố cửu giới, trừ Thiên đình và thế giới cực lạc, tại nơi ở của Thiên Đế và Phật chủ, còn lại mấy Thiên phố là phồn hoa nhất, Thiên phố là nơi tụ tập tài nguyên tu hành các nơi, Thiên phố chính là khu vực giàu đến chảy mở. Thống lĩnh một khu trong Thiên phố tuyệt đối là công việc béo bở, là vị trí bao nhiêu người muốn giành, đổi người khác căn bản không thừa nhận nổi áp lực, cũng chỉ có Khấu Văn Lam là người có hậu trường đủ cứng mới áp chế được, nếu không làm gì tới phiên hắn và Ngưu Hữu Đức.
Nội tâm Từ Đường Nhiên cảm thấy vui vẻ! Nằm mơ cũng bật cười, nếu không có việc lần này, chính mình không có bối cảnh gì khác, thật không biết ngày tháng năm nào mới có thể ngồi lên vị trí thống lĩnh một khu, cho dù có thể leo lên cấp bậc này, cũng không có khả năng kiếm được công việc béo bở.
Chỉ cần sau này theo sát Khấu Văn Lam, một khi Khấu Văn Lam lại thăng chức, bản thân hắn có khả năng trở thàn Đại thống lĩnh quản lý một Thiên phố, cho dù có đối thủ mạnh mẽ là Ngưu Hữu Đức!
Nghĩ đến Miêu Nghị, Từ Đường Nhiên trừ cười còn nhíu mày thật sâu, lúc này Khấu thống lĩnh đang giao tiếp với Ngưu Hữu Đức nha?
Vừa nghĩ tới Miêu Nghị, lại nhớ tới Miêu Nghị hung ác kiếm được tiền tài nhưng cho mình con số lẻ, nội tâm hắn không được cân bằng.
Hắn tự an ủi bản thân, hắn đã xem như may mắn, những người kia chết cũng không còn lại gì, chính mình giẫm lên xác những người này thượng vị, chỉ cần ngồi lên vị trí thống lĩnh khu tây, chỉ cần có quyền thế hắn sẽ có mọi thứ, nghĩ tới lễ vật hàng năm từ các cửa hàng, hắn nghĩ tới là chảy nước miếng.
- Đại nhân! Bên ngoài có người tìm ngài!
Một thiên binh ngân giáp chạy vào báo tin.
Không có biện pháp, tất cả tu sĩ thiên tướng tu vi Kim Liên trong thành đều chết sạch. Hôm nay chỉ còn thiên binh ngân giáp chạy tới chạy lui.
Từ Đường Nhiên trợn mắt hỏi:
- Ai tìm?
Thiên binh lắc đầu, nói:
- Không biết, hắn chỉ nói là bằng hữu cũ của ngài, không chịu báo lai lịch.
- Bằng hữu cũ?
Từ Đường Nhiên đứng dậy ra ngoài, suy nghĩ là ai.
Đi ra cửa phủ thống lĩnh xem xét, không có bóng người, hắn hỏi thủ vệ.
- Người đâu?
Thủ vệ nói:
- Người đã đi!
- Đi?
Từ Đường Nhiên ngạc nhiên, hắn đứng ở cửa ra vào nhìn đông nhìn tây, bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt co rút lại, trên bầu trời có một người rơi xuống và quát lớn.
- Cẩu tặc nhận lấy cái chết!
Kẻ đánh lén đen thui, trừ Hạ Hầu Long Thành còn ai khác!
Từ Đường Nhiên sợ hãi, nằm mơ cũng không nghĩ tới chó điên này dám động thủ ngay cửa phủ thống lĩnh, hắn úuốn tránh nhưng Hạ Hầu Long Thành có chuẩn bị mà đến, hoàn toàn nhân dịp hắn sơ ý mà đánh lén, tốc độ của hắn không nhanh bằng Hạ Hầu Long Thành đánh lén.
Hốt hoảng tránh né, hắn vung đao nghênh chiến và hô to:
- Thống lĩnh cứu ta!
Hôm nay tu sĩ Kim Liên đều chết hết, vẫn chưa bổ sung thêm người, trừ Khấu Văn Lam thì không ai có thể cứu hắn, hắn cũng không thể trông cậy Miêu Nghị cứu hắn.
Thủ vệ hai bên giải vây lại bị pháp lực của Hạ Hầu Long Thành bức lui, tu sĩ Tử Liên không thể ngăn cản hắn.
Hạ Hầu Long Thành cầm bảo đao hồng tinh ngũ phẩm, vũ khí của Từ Đường Nhiên không thể ngăn cản.
Răng rắc, trường đao bị chém thành hai nửa, suýt nữa thân thể Từ Đường Nhiên bị chém thành hai nửa, hắn may mắn tránh được chiêu thức chí mạng.
- Ah!
Dù vậy hắn vẫn bị chém trúng, một cánh tay bay ra khỏi bờ vai, máu tươi bắn tung tóe.
Từ Đường Nhiên sợ tới mức hồn phi phách tán, hắn chạy trốn khỏi chết, Hạ Hầu Long Thành xông vào thống lĩnh phủ, tiếp tục đuổi giết!
May mắn Khấu Văn Lam nghe tiếng kêu cứu, hắn tức giận đâm Hạ Hầu Long Thành một thương, thương đao va chạm với nhau, Khấu Văn Lam gầm lên:
- Gấu đen, ngươi thật to gan!
Hạ Hầu Long Thành không ngừng tấn công, Khấu Văn Lam vẫn cuốn lấy hắn không tha.
Miêu Nghị đang nói chuyện với Khấu Văn Lam cũng chạy ra ngoài, vừa thấy tình hình này liền giật mình.
Từ Đường Nhiên hoảng hốt chạy ra sau lưng hắn.
- Ngưu huynh cứu ta!
Cứu cọng lông! Gấu đen đang nổi điên, cho tâấy hắn đang tới báo thù, lão tử trốn còn không kịp đấy! Miêu Nghị cầm thương phòng bị.
Giữa ban ngày, thủ vệ Thiên phố không phải ăn chay, biết rõ nhân thủ bên đây trống trải, một đám người từ trên không trung bay tới, bọn họ liên tục ném Khổn Tiên Thằng ra ngoài, trực tiếp cuốn lấy Hạ Hầu Long Thành đang bị Khấu Văn Lam dây dưa.
Hạ Hầu Long Thành bị mấy tên thiên tướng chế phục, hắn dùng ánh mắt tức giận nhìn Từ Đường Nhiên:
- Cẩu tặc! Dám đánh ta, hôm nay xem như ngươi mạng lớn, chờ đó cho lão tử1
Hắn rống giận lúc bị mang đi.