Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Phi Thiên

Chương 152: Luyện bảo (9)



Trải qua một phen giải thích, Miêu Nghị mới hiểu được đầu đuôi.
Sau khi rót một luồng pháp nguyên của mình vào trong thân Nghịch Lân thương, kết hợp với thân thương, Miêu Nghị lập tức cảm ứng được thanh bảo thương này thức dậy, trong nháy mắt tràn đầy sức sống, hoàn toàn tâm ý tương thông với mình.
Đơn chưởng nâng thương lên, pháp tùy tâm động, Nghịch Lân thương lập tức nổ lên thành một luồng sương mù bạc, ảo hóa thành một con tê giác hình thể khổng lồ.
Miêu Nghị lắc mình nhảy ra cửa động, giơ tay lên không chộp ra một trảo, ảo ảnh tê giác bên trong động vọt lên không bay ra, trong nháy mắt hóa thành Nghịch Lân thương rơi vào trong tay hắn.
-----------
Một tháng sau.
Yêu Nhược Tiên đứng trước tụ bảo bồn vẻ mặt chuyên chú, mười ngón tay búng nhanh về phía cửa gió của lò, ống tay áo và râu tóc toàn thân không gió mà lay, chỉ thấy bên trong lò có những điểm bạc li ti bay ra.
Miêu Nghị đang khoanh chân ngồi bên góc trong động, lặng yên ngồi tĩnh tọa tu luyện.
Xác thực mà nói, mới vừa ngồi xuống tu luyện, thình lình Miêu Nghị cảm thụ được một cảnh giới kỳ diệu.
Ngay từ lúc đầu hắn vừa thi triển ra tâm pháp tu luyện Tinh Hỏa Quyết, bởi vì đồng thời phải thi pháp chống lại nhiệt độ cao của ngọn lửa Yêu Nhược Tiên luyện bảo bên ngoài cơ thể, kết quả phát hiện ra một chuyện vô cùng kỳ quái.
Lúc phối hợp tâm pháp tu luyện của mình thi triển pháp lực chống lại nhiệt độ cao, hắn chợt phát hiện dao động pháp lực có thể thao túng biến hóa nhiệt độ.
Hắn không khỏi tạm thời dừng tu luyện lại, không ngừng thử nghiệm thao túng nhiệt độ bên cạnh, càng thử càng quen.
Dưới pháp lực dao động, nhiệt độ cao ập tới biến hóa kỳ dị, điều chỉnh theo pháp lực biến đổi chợt trái chợt phải, chợt cao chợt thấp, hoặc tránh lui ba thước, hoặc bơi lội lượn quanh thân, hoặc ngưng tụ thành luồng.
Miêu Nghị thử không chống lại nhiệt độ cao tập kích thân thể, tiếp xúc với nó, bất ngờ phát hiện ra pháp nguyên xoay tròn trong cơ thể lại đang hấp thu một ít linh tố kỳ quái trong nhiệt độ cao, có diệu dụng cũng giống như trước đây hắn hấp thu Thái Dương Chân Hỏa tu luyện.
Khó tin nhất chính là sau khi pháp nguyên hút vào những linh tố kia, vốn trong pháp nguyên hỗn độn xoay tròn lại xuất hiện điểm điểm hồng quang, có thêm một màu nữa.
Miêu Nghị sợ hết hồn, tình huống này trước đây lão Bạch chưa nói với hắn, không biết tu luyện tiếp tục có xảy ra chuyện gì không…
Vốn định ngưng hẳn thử nghiệm, hắn lại phát hiện pháp nguyên trong cơ thể bởi vì điểm điểm hồng quang rót vào có thêm mấy phần sinh khí. Cảm giác này giống như người hỗn độn u mê đột nhiên có được tinh thần, đây là một cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Miêu Nghị mơ hồ nhận ra được lúc hấp thu linh tố hệ Hỏa sinh ra khi Xích Diễm Chi cháy tựa hồ có chỗ tốt với pháp nguyên mình, nhưng lại không dám xác định thật sự có chỗ tốt có hay không, không biết có xảy ra chuyện gì nguy hiểm không. Nhưng pháp nguyên trong cơ thể bị kích hoạt tựa hồ cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện hấp thu vật kia, làm ảnh hưởng đến cảm giác vui thích trong lòng Miêu Nghị.
Tính hắn lúc nào cũng ưa mạo hiểm, nếu không cũng sẽ không đi Tinh Tú Hải, sau khi do dự bèn quyết định thử từ từ xem sao.
Bèn nhắm mắt tiếp tục khống chế chặt chẽ hấp thu từ từ, chuẩn bị nếu như phát hiện có bất kỳ khó chịu nào, lập tức ngưng hẳn hấp thu.
- Luyện hỏa còn phải rèn chân thân, trường hạo ly hỏa ngạo vô cực!
Một tiếng than dài vang lên, thân ảnh phong hoa tuyệt đại của lão Bạch không biết xuất hiện ở bên cạnh Miêu Nghị lúc nào, nhìn tụ bảo bồn cực lớn phía trên mà Yêu Nhược Tiên đang luyện chế pháp bảo, khẽ lắc đầu:
- Chẳng lẽ là ý trời?
Y truyền cho Miêu Nghị công pháp tu luyện Tinh Hỏa Quyết, nhưng không truyền cho Miêu Nghị chân lý tu luyện Tinh Hỏa Quyết.
Chân nghĩa chân chính của tâm pháp Tinh Hỏa Quyết đều nằm trong hai câu mà y mới vừa ngâm: Luyện hỏa còn phải rèn chân thân, trường hạo ly hỏa ngạo vô cực!
Không truyền tự nhiên có nguyên nhân không truyền.
Đầu tiên là sợ Miêu Nghị ham nhiều khó tiêu, cảm thấy tu vi của hắn trước mắt vẫn chưa tới lúc thích hợp, yên tâm nâng cao tu vi mới là chính sự, chớ nên chạy lung tung khắp nơi.
Tiếp theo là còn phải chờ quan sát, bởi vì cõi đời này lòng người cực kỳ khó dò, lão Bạch cũng không thể bảo đảm sau này Miêu Nghị sẽ không thay đổi, nên y cũng không chịu dễ dàng tung ra đòn sát thủ chân chính khi thời cơ chưa chín muồi.
Nhưng y không nghĩ tới Miêu Nghị lại có nhân duyên chạm tới ngưỡng cửa chân nghĩa tâm pháp Tinh Hỏa Quyết.
Cánh cửa này đã xuất hiện một khe hở, lão Bạch biết chỉ cần Miêu Nghị có cơ hội hẳn sẽ đẩy cửa ra tiếp tục thăm dò đến tột cùng, chỉ có thể buông tiếng than dài sâu kín.
Rầm!
Phía ngoài trên mặt biển lại truyền tới một tiếng nổ vang quen thuộc.
Miêu Nghị thình lình mở mắt, nhanh chóng thu công thoát ra khỏi hố, ánh mắt nhìn về phía địa phương sương trắng bốc lên trên mặt biển, lập tức vọt tới, cấp tốc nhảy xuống biển.
Khoảng thời gian này hắn nhặt bảo đã nghiền, đã vô cùng quen thuộc.
Chỉ chốc lát sau lướt sóng ra, trong tay cầm một chiếc đầu khôi màu bạc nhảy lên bờ cát, mừng rỡ không khép miệng được.
Không cần Yêu Nhược Tiên chỉ dạy gì nữa, hắn nhanh chóng phân ra một luồng pháp nguyên rót vào bên trong đầu khôi, để cho đầu khôi vô chủ nhận chủ nhân.
Hắn ném đầu khôi trong tay đi, bay về phía không trung, nổ tung thành một luồng ảo ảnh hùng sư màu bạc.
Hai tay hắn dang rộng, bên trong nhẫn trữ vật bắn ra từng luồng sương mù bạc phóng vút lên cao.
Chỉ trong thoáng chốc ảo ảnh từng con sư tử, hổ, báo, bạch tuộc, sói, mãng xà, tê giác từ trên trời giáng xuống, xông về phía Miêu Nghị đang dang rộng hai tay.
Sư tử chụp xuống đầu hắn, ngưng tụ thành đầu khôi che mày che tai, phủ dài xuống cổ, trong miệng sư tử há to là gương mặt của hắn.
Bạch tuộc dang rộng tám xúc tua quấn vào thân thể hắn, ngưng tụ thành một bộ giáp đủ cả mềm lẫn cứng, giáp vai, giáp ngực, giáp lưng… trước sau đều có hoa văn sóng lớn ngập trời. Từ eo bụng trở xuống là nhuyễn giáp rũ xuống, ôm vào hai đùi trái phải, trước sau hộ vệ hạ thể.
Hai con hổ chụp vào sau hai vai trái phải, chân sau nửa ôm cánh tay, chân trước leo ở đầu vai, miệng hổ ghê rợn che phía sau đầu, giáp với đầu sư tử phía trước, kéo dài xuống hộ vệ sau vai, luyện chế trông rất sống động.
Hai con báo ôm lấy hai cánh tay từ khuỷu trở xuống, đầu báo nhô lên bảo vệ khuỷu tay, chạy dài tới lưng bàn tay Miêu Nghị, trở thành một đôi hộ uyển khí thế ngất trời.
Mãng xà quấn ngang eo, đầu nó há miệng thè lưỡi ở bụng Miêu Nghị, nhanh chóng ngưng tụ thành đai lưng hình rắn, siết chặt cố định nhuyễn giáp khỏi đung đưa lỏng lẻo, đồng thời còn có thể bảo vệ chỗ yếu hại nơi eo ếch.
Hai con sói chụp vào hai chân, trên bảo vệ đầu gối, dưới ôm lấy mắt cá chân, ngang nhiên biến thành một đôi ủng dài ngân quang chớp lóe, sau gót là hai đầu sói nổi lên, nhe nanh dữ tợn.
Tê giác rơi vào trong lòng bàn tay Miêu Nghị, trong nháy mắt ngưng tụ thành Nghịch Lân thương.
Chương trước Chương tiếp
Loading...