Phi Thiên
Chương 1515: Đến đập phá quán (Thượng)
Thống lĩnh như Khấu Văn Lam bất quá cũng chỉ là kim giáp ngũ tiết. Đại thống lĩnh khống chế bốn nội thành là lục tiết. Bích Nguyệt phu nhân tọa trấn Thiên Nguyên tinh là thượng tướng tử giáp tam tiết.
Mà dưới trướng thống lĩnh khu Đông thành, trừ Khấu Văn Lam là kim giáp ngũ tiết ra, chỉ có hai vị phó thống lĩnh dưới trướng hắn là kim giáp tứ tiết. Thêm phía dưới còn có sáu gã kim giáp tam tiết. Tăng thêm hiện tại Miêu Nghị, tổng cộng có bảy người. Đương nhiên, những người khác đều có chức vụ của mình, duy chỉ có Miêu Nghị là người nhàn nhã.
Có cấp bậc này, tiến vào Chấp Sự điện trong phủ thống lĩnh khu Đông thành tự nhiên không có ai ngăn cản.
Người phụ trách Thiên Nhai khu Đông thành tên là Từ Đường Nhiên, là một trong bảy tên tiểu tướng kim giáp tam tiết trong phủ thống lĩnh khu Đông thành. Một ít cửa hàng khi đăng ký còn không làm kinh động được tới hắn, đều có người phía dưới đi xử lý. Nhưng mà người phía dưới trước đó có người thức thời đi thông báo cho hắn một tiếng. Từ Đường Nhiên lập tức chạy tới, không phải là cho Miêu Nghị mặt mũi, mà là hắn nghe nói Miêu Nghị là một tay Khấu Văn Lam nâng đỡ. Hắn không rõ quan hệ giữa Miêu Nghị và Khấu Văn Lam như thế nào cho nên không dám đắc tội.
Có Miêu Nghị ra mặt chào hỏi, người làm việc phía dưới cũng chỉ tùy tiện hỏi Vân Tri Thu hai ba câu, hỏi lai lịch của nàng, chuẩn bị mở cửa hàng gì. Sau đó sảng khoái phê duyệt. Sai người mang đi cho chấp sự là Từ Đường Nhiên ký tên.
Còn chưa đem giấy cho Từ Đường Nhiên ký thì đối phương đã trực tiếp đi tới. Người phía dưới cung nghênh, Miêu Nghị thì đứng lên ôm quyền nói:
- Đã nghe đại danh chấp sự từ lâu, Ngưu Hữu Đức mới tới, kính xin Từ huynh chiếu cố nhiều hơn.
Từ Đường Nhiên cười ha hả, chắp tay nói:
- Ngưu huynh không nên nói vậy. Chư vị huynh đệ luôn chờ huynh tới làm khách, nhưng mà huynh lại không có chút động tĩnh nào.
- Nhất định, nhất định. Sau đó sẽ tới.
Miêu Nghị cam đoan với đối phương một câu.
- Không biết Ngưu huynh tới đây là vì chuyện gì?
Từ Đường Nhiên mở miệng, phía dưới lập tức có người tiến lên bẩm báo.
Sau khi biết Miêu Nghị cùng tới với người đăng ký cửa hàng, ánh mắt Từ Đường Nhiên nhìn vào trên người Vân Tri Thu, hai mắt lập tức sáng ngời, vô thức nhìn thêm vài lần. Sau đó cười nói với Miêu Nghị:
- Vị này không biết là người như thế nào với Ngưu huynh?
Miêu Nghị nói:
- Bằng hữu.
Sau khi xem qua khối ngọc trong tay, Từ Đường Nhiên không hỏi nhiều, trực tiếp đánh pháp ấn xuống, giao cho Vân Tri Thu. Dường như cố ý trò chuyện với Vân Tri Thu một phen.
Miêu Nghị trực tiếp lên tiếng, bảo Vân Tri Thu đi ra ngoài chờ một lát.
Nào ngờ khi Vân Tri Thu quay người lại, Từ Đường Nhiên lập tức truyền âm nói với Miêu Nghị:
- Nữ nhân này dáng người trước sau lồi lõm, khí chất thượng thừa, đoan trang mà vũ mị, có tướng nội mị, nhìn qua là vưu vật trong nữ nhân? Ngưu huynh? Nếu như tiện, không ngại tác hợp cho huynh đệ ta một phen a?
Tác hợp con bà ngươi. Sắc mặt Miêu Nghị trầm xuống, nói:
- Từ huynh đang đánh vào mặt mũi ta sao? Ta cũng đang theo đuổi nàng ta.
- Ách... Thật có lỗi, thật có lỗi.
Từ Đường Nhiên lập tức xấu hổ chắp tay.
Miêu Nghị nghĩ thầm may mà mình cùng tới, nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tư sắc của Vân Tri Thu thế nào hắn hiểu rõ nhất. Sở dĩ hắn vừa ý nàng tự nhiên là có liên quan tới tư sắc của nàng. Nếu như là người quái dị, Miêu Nghị có thể liều mạng lấy nàng mới là lạ. Tự nhiên chứng minh nàng có chỗ hấp dẫn hắn, mà đã hấp dẫn được hắn tự nhiên cũng hấp dẫn được nam nhân khác.
Đứng ở góc độ của một nam nhân mà nói, tuy rằng có chút ích kỷ, nhưng mà Miêu Nghị không muốn Vân Tri Thu xuất đầu lộ diện. Trong tiểu thế giới dựa vào bối cảnh không ai dám động vào nàng. Tại Đại thế giới này thì không giống. Chỉ là nếu như coi Vân Tri Thu như chim hoàng yến nuôi trong lồng thì không được, không giam được nàng. Chuyện này khiến cho hắn có chút đau đầu.
Hai người nói chuyện một phen, ước định thời gian Miêu Nghị mời khách, Từ Đường Nhiên là người tổ chức, hai người cáo biệt lẫn nhau.
Đi ra ngoài gặp Vân Tri Thu, cùng trở lại cửa tiệm. Vân Tri Thu vội vàng trở lại Tiểu thế giới, giao cho Miêu Nghị một cái nhẫn trữ vật.
Nàng tới đây cũng không phải là tới thăm Miêu Nghị, cũng là mang đồ tới. Nuôi đám đường lang kia sản xuất ra nhóm hồng tinh độ tinh khiết cao đã ra, thấy Miêu Nghị chậm chạp không tới lấy, nàng lo lắng tới an nguy của Miêu Nghị, cho nên tự mình đưa tới. Mang những hồng tinh này đưa cho Miêu Nghị làm đồ phòng thân.
Vân Tri Thu vừa mới tới được một ngày, còn chưa ở lâu, thoáng cái nói đi là đi. Nàng vội kéo người tới cửa hàng này, Miêu Nghị muốn giữ nàng lại cũng không được, cũng không tiện tiễn nàng.
Đêm đó Miêu Nghị ở trong Đông Hoa viên làm ông chủ, mở tiệc chiêu đãi một đám đồng liêu, còn cố ý mời ca múa từ Thiên Hương lâu tới.
Toàn bộ phí tổn mời người ca múa đều được miễn, Từ mụ mụ hào phóng một hồi. Tuyết Lung Linh cũng xuất hiện miễn phí, coi như là giao tình một phen, chúc mừng Miêu Nghị thăng chức, bợ đít Miêu Nghị.
Trong cái đình cỡ lớn ven hồ, đèn đuốc sáng trưng, ca múa nhẹ nhàng.
Bảy vị tiểu tướng khu Đông thành kể cả Miêu Nghị bên trong đều tới đông đủ, trừ Miêu Nghị không có thủ hạ ra, những người khác đều mang theo hơn mười thủ hạ tới. Gần trăm người ăn uống náo nhiệt.
Ca múa say sưa, đợi tới lúc bầu không khí náo nhiệt nhất, Tuyết Lung Linh xuất hiên, lập tức nhận được tiếng trầm trồ khen ngợi của mọi người.
Từ Đường Nhiên dùng sức vỗ vỗ bả vai Miêu Nghị, dường như muốn nói Miêu Nghị đạt tới một trình độ nào đó, ngay cả Tuyết Lung Linh cũng mời tới được.
- Phong Hoa tuyết nguyệt say đêm nay, say đêm nay...
Thanh âm giống như thanh âm của thiên nhiên vừa vang lên, toàn trường tức thì yên tĩnh.
Chén rượu đưa tới môi, tay Miêu Nghị cứng đờ. Trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh diễm, nhìn Tuyết Linh Lung ôn nhu nhảy múa, miệng hát không ngừng, ít nhiều hắn cũng có chút kinh ngạc.
Hắn không chỉ một lần tiếp xúc gần gũi với Tuyết Linh Lung. Nhưng mà đêm nay Tuyết Linh Lung vừa hát vừa múa, trong nháy mắt khiến cho người ta giật nảy mình. Nhất là trên mặt đất có hoa rơi theo nàng nhảy múa, phối hợp không chê vào đâu được. Giống như nàng chính là Bách Hoa tiên tử, làm cho mọi người tai nghe mắt thấy, si mê, say sưa không thôi.
Miêu Nghị ở trong tiểu thế giới cũng coi như là nắm quyền thế. Ca múa nào mà hắn chưa từng được thưởng thức qua chứ? Nhưng mà so với Tuyết Linh Lung quả thực không đáng nhắc tới.
Tuyết Linh Lung quả thực rất đẹp, trước kia Miêu Nghị lại cảm thấy nữ nhân này xinh đẹp mang theo chút ngây thơ, khiến cho người ta có cảm giác ngây ngốc. Đêm nay Miêu Nghị mới chính thức chứng kiến được cảnh tượng quang mang chung quanh Tuyết Linh Lung bắn ra tứ phía. Không hổ là hoa khôi Thiên Hương lâu, Tuyết Linh Lung vừa ra bách hoa tàn lụi. Căn bản không có ai dám tranh phong với nàng.
Mà dưới trướng thống lĩnh khu Đông thành, trừ Khấu Văn Lam là kim giáp ngũ tiết ra, chỉ có hai vị phó thống lĩnh dưới trướng hắn là kim giáp tứ tiết. Thêm phía dưới còn có sáu gã kim giáp tam tiết. Tăng thêm hiện tại Miêu Nghị, tổng cộng có bảy người. Đương nhiên, những người khác đều có chức vụ của mình, duy chỉ có Miêu Nghị là người nhàn nhã.
Có cấp bậc này, tiến vào Chấp Sự điện trong phủ thống lĩnh khu Đông thành tự nhiên không có ai ngăn cản.
Người phụ trách Thiên Nhai khu Đông thành tên là Từ Đường Nhiên, là một trong bảy tên tiểu tướng kim giáp tam tiết trong phủ thống lĩnh khu Đông thành. Một ít cửa hàng khi đăng ký còn không làm kinh động được tới hắn, đều có người phía dưới đi xử lý. Nhưng mà người phía dưới trước đó có người thức thời đi thông báo cho hắn một tiếng. Từ Đường Nhiên lập tức chạy tới, không phải là cho Miêu Nghị mặt mũi, mà là hắn nghe nói Miêu Nghị là một tay Khấu Văn Lam nâng đỡ. Hắn không rõ quan hệ giữa Miêu Nghị và Khấu Văn Lam như thế nào cho nên không dám đắc tội.
Có Miêu Nghị ra mặt chào hỏi, người làm việc phía dưới cũng chỉ tùy tiện hỏi Vân Tri Thu hai ba câu, hỏi lai lịch của nàng, chuẩn bị mở cửa hàng gì. Sau đó sảng khoái phê duyệt. Sai người mang đi cho chấp sự là Từ Đường Nhiên ký tên.
Còn chưa đem giấy cho Từ Đường Nhiên ký thì đối phương đã trực tiếp đi tới. Người phía dưới cung nghênh, Miêu Nghị thì đứng lên ôm quyền nói:
- Đã nghe đại danh chấp sự từ lâu, Ngưu Hữu Đức mới tới, kính xin Từ huynh chiếu cố nhiều hơn.
Từ Đường Nhiên cười ha hả, chắp tay nói:
- Ngưu huynh không nên nói vậy. Chư vị huynh đệ luôn chờ huynh tới làm khách, nhưng mà huynh lại không có chút động tĩnh nào.
- Nhất định, nhất định. Sau đó sẽ tới.
Miêu Nghị cam đoan với đối phương một câu.
- Không biết Ngưu huynh tới đây là vì chuyện gì?
Từ Đường Nhiên mở miệng, phía dưới lập tức có người tiến lên bẩm báo.
Sau khi biết Miêu Nghị cùng tới với người đăng ký cửa hàng, ánh mắt Từ Đường Nhiên nhìn vào trên người Vân Tri Thu, hai mắt lập tức sáng ngời, vô thức nhìn thêm vài lần. Sau đó cười nói với Miêu Nghị:
- Vị này không biết là người như thế nào với Ngưu huynh?
Miêu Nghị nói:
- Bằng hữu.
Sau khi xem qua khối ngọc trong tay, Từ Đường Nhiên không hỏi nhiều, trực tiếp đánh pháp ấn xuống, giao cho Vân Tri Thu. Dường như cố ý trò chuyện với Vân Tri Thu một phen.
Miêu Nghị trực tiếp lên tiếng, bảo Vân Tri Thu đi ra ngoài chờ một lát.
Nào ngờ khi Vân Tri Thu quay người lại, Từ Đường Nhiên lập tức truyền âm nói với Miêu Nghị:
- Nữ nhân này dáng người trước sau lồi lõm, khí chất thượng thừa, đoan trang mà vũ mị, có tướng nội mị, nhìn qua là vưu vật trong nữ nhân? Ngưu huynh? Nếu như tiện, không ngại tác hợp cho huynh đệ ta một phen a?
Tác hợp con bà ngươi. Sắc mặt Miêu Nghị trầm xuống, nói:
- Từ huynh đang đánh vào mặt mũi ta sao? Ta cũng đang theo đuổi nàng ta.
- Ách... Thật có lỗi, thật có lỗi.
Từ Đường Nhiên lập tức xấu hổ chắp tay.
Miêu Nghị nghĩ thầm may mà mình cùng tới, nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tư sắc của Vân Tri Thu thế nào hắn hiểu rõ nhất. Sở dĩ hắn vừa ý nàng tự nhiên là có liên quan tới tư sắc của nàng. Nếu như là người quái dị, Miêu Nghị có thể liều mạng lấy nàng mới là lạ. Tự nhiên chứng minh nàng có chỗ hấp dẫn hắn, mà đã hấp dẫn được hắn tự nhiên cũng hấp dẫn được nam nhân khác.
Đứng ở góc độ của một nam nhân mà nói, tuy rằng có chút ích kỷ, nhưng mà Miêu Nghị không muốn Vân Tri Thu xuất đầu lộ diện. Trong tiểu thế giới dựa vào bối cảnh không ai dám động vào nàng. Tại Đại thế giới này thì không giống. Chỉ là nếu như coi Vân Tri Thu như chim hoàng yến nuôi trong lồng thì không được, không giam được nàng. Chuyện này khiến cho hắn có chút đau đầu.
Hai người nói chuyện một phen, ước định thời gian Miêu Nghị mời khách, Từ Đường Nhiên là người tổ chức, hai người cáo biệt lẫn nhau.
Đi ra ngoài gặp Vân Tri Thu, cùng trở lại cửa tiệm. Vân Tri Thu vội vàng trở lại Tiểu thế giới, giao cho Miêu Nghị một cái nhẫn trữ vật.
Nàng tới đây cũng không phải là tới thăm Miêu Nghị, cũng là mang đồ tới. Nuôi đám đường lang kia sản xuất ra nhóm hồng tinh độ tinh khiết cao đã ra, thấy Miêu Nghị chậm chạp không tới lấy, nàng lo lắng tới an nguy của Miêu Nghị, cho nên tự mình đưa tới. Mang những hồng tinh này đưa cho Miêu Nghị làm đồ phòng thân.
Vân Tri Thu vừa mới tới được một ngày, còn chưa ở lâu, thoáng cái nói đi là đi. Nàng vội kéo người tới cửa hàng này, Miêu Nghị muốn giữ nàng lại cũng không được, cũng không tiện tiễn nàng.
Đêm đó Miêu Nghị ở trong Đông Hoa viên làm ông chủ, mở tiệc chiêu đãi một đám đồng liêu, còn cố ý mời ca múa từ Thiên Hương lâu tới.
Toàn bộ phí tổn mời người ca múa đều được miễn, Từ mụ mụ hào phóng một hồi. Tuyết Lung Linh cũng xuất hiện miễn phí, coi như là giao tình một phen, chúc mừng Miêu Nghị thăng chức, bợ đít Miêu Nghị.
Trong cái đình cỡ lớn ven hồ, đèn đuốc sáng trưng, ca múa nhẹ nhàng.
Bảy vị tiểu tướng khu Đông thành kể cả Miêu Nghị bên trong đều tới đông đủ, trừ Miêu Nghị không có thủ hạ ra, những người khác đều mang theo hơn mười thủ hạ tới. Gần trăm người ăn uống náo nhiệt.
Ca múa say sưa, đợi tới lúc bầu không khí náo nhiệt nhất, Tuyết Lung Linh xuất hiên, lập tức nhận được tiếng trầm trồ khen ngợi của mọi người.
Từ Đường Nhiên dùng sức vỗ vỗ bả vai Miêu Nghị, dường như muốn nói Miêu Nghị đạt tới một trình độ nào đó, ngay cả Tuyết Lung Linh cũng mời tới được.
- Phong Hoa tuyết nguyệt say đêm nay, say đêm nay...
Thanh âm giống như thanh âm của thiên nhiên vừa vang lên, toàn trường tức thì yên tĩnh.
Chén rượu đưa tới môi, tay Miêu Nghị cứng đờ. Trong mắt hắn hiện lên vẻ kinh diễm, nhìn Tuyết Linh Lung ôn nhu nhảy múa, miệng hát không ngừng, ít nhiều hắn cũng có chút kinh ngạc.
Hắn không chỉ một lần tiếp xúc gần gũi với Tuyết Linh Lung. Nhưng mà đêm nay Tuyết Linh Lung vừa hát vừa múa, trong nháy mắt khiến cho người ta giật nảy mình. Nhất là trên mặt đất có hoa rơi theo nàng nhảy múa, phối hợp không chê vào đâu được. Giống như nàng chính là Bách Hoa tiên tử, làm cho mọi người tai nghe mắt thấy, si mê, say sưa không thôi.
Miêu Nghị ở trong tiểu thế giới cũng coi như là nắm quyền thế. Ca múa nào mà hắn chưa từng được thưởng thức qua chứ? Nhưng mà so với Tuyết Linh Lung quả thực không đáng nhắc tới.
Tuyết Linh Lung quả thực rất đẹp, trước kia Miêu Nghị lại cảm thấy nữ nhân này xinh đẹp mang theo chút ngây thơ, khiến cho người ta có cảm giác ngây ngốc. Đêm nay Miêu Nghị mới chính thức chứng kiến được cảnh tượng quang mang chung quanh Tuyết Linh Lung bắn ra tứ phía. Không hổ là hoa khôi Thiên Hương lâu, Tuyết Linh Lung vừa ra bách hoa tàn lụi. Căn bản không có ai dám tranh phong với nàng.