Phi Thiên
Chương 1269: Kí Chủ trung cư (Hạ)
Hiển nhiên bốn lão yêu quái này không phải thấy hắn hợp ý nên muốn kết bái, vậy chỉ có một mục đích, kết bái với Miêu Nghị có lợi cho họ. Hắn đem đến ích lợi gì cho bọn họ? Chẳng qua là luyện chế Tiên Nguyên đan và Miêu Nghị có thể dẫn bọn họ đi đại thế giới...
Miêu Nghị nghĩ đến đây đã lờ mờ đoán ra, tám chín phần mười là vì điều này.
Nghĩ đến đây Miêu Nghị dở khóc dở cười, thì ra người ta muốn kết bái với hắn không phải thật lòng. Lúc trước Hoắc Lăng Tiêu là vì chơi vui, không xem Miêu Nghị như huynh đệ, còn đưa hắn đi Tinh Túc Hải làm hắn suýt chết. Bốn lão yêu quái này đơn thuần muốn lợi dụng hắn.
Tổ cha nó!
Miêu Nghị chửi thầm.
Miêu Nghị đoán đúng, là vì Tiên Nguyên đan. Quan trọng hơn Miêu Nghị nắm giữ con đường đi đại thế giới, điều này hết sức quan trọng với Kí Chủ tứ phương. Bốn người nhìn thấy hy vọng lật đổ lục thánh. Bốn đại yêu đầu trước kia cảm thấy mình không có hy vọng, khoảng cách với lục thánh sẽ càng ngày càng xa. Bây giờ hy vọng ngay trước mắt, sao bốn người chịu bỏ qua? Bọn họ tìm cách lôi kéo Miêu Nghị.
Hùng Uy cười nói:
- Lão đệ sợ không hoàn thành công tác bên Tiên quốc sao? Không phải lo, bốn huynh đệ có thể đi tìm Mục Phàm Quân bàn bạc. Mục Phàm Quân sớm muốn lôi kéo bốn chúng ta, trong tối ngoài sáng ám thị bao nhiêu lần, chúng ta có cách khiến Mục Phàm Quân gật đầu thả người.
Ngươi nói chính xác, Mục Phàm Quân kêu ta lôi kéo các ngươi đây! Miêu Nghị thầm buồn cười, hắn không sợ không hoàn thành côg ntác được. Nhưng nói đi phải nói lại, kết bái với bốn người là Miêu Nghị trèo cao, bốn người muốn lợi dụng hắn nhưng hắn cũng muốn lợi dụng họ, kết bái với bốn người không có chỗ hỏng, hắn không có lý do gì từ chối.
- Đương nhiên ta muốn kết bái với bốn vị, nhưng ít nhất nên có thành ý đi? Ta chỉ muốn biết một việc!
Miêu Nghị chậm rãi nhìn Kim Quang chằm chằm:
- Kim Tả Sứ, nếu ta không đoán sai thì Song Hùng đại mạc đã nói cho ngươi biết đông gia sau lưng tổ chức sát thủ Mẫu Đơn là ai, không biết có thể báo cho biết không?
Kim Quang ngây người:
- ...
Kim Quang khó xử, vì đông gia sau lưng Mẫu Đơn có quan hệ khá thân với bốn vị đại nhân. Kim Quang nhìn hướng Hùng Uy.
Hùng Uy nghe vậy nhíu mày, trầm ngâm nói:
- Nói cho ngươi biết cũng được nhưng... Chắc ngươi không phải muốn tìm đông gia sau lưng Mẫu Đơn báo thù đi? Ta khuyên ngươi hãy dừng tay, ngươi không phải đối thủ của đông gia Mẫu Đơn.
Miêu Nghị cười nói:
- Có báo thù hay không thì tính sau, ta chỉ muốn biết là ai. Hai lần suýt gục ngã trong tay Mẫu Đơn, nếu ta không tìm hiểu rõ việc này thì như nghẹn trong cổ họng.
- Nói cho ngươi cũng được, hy vọng ngươi đừng nói với người khác.
- Được!
Hùng Uy không tin vào lời hứa gió bay, bổ sung thêm một câu:
- Ngoài ra chúng ta sẽ không cuốn vào chuyện giữa ngươi và Mẫu Đơn, bốn chúng ta nợ đối phương một nhân tình.
- Biết, là ai?
Hùng Uy than thở lắc đầu nói:
- Mẫu Đơn là Nam Cực Lão Tổ, Bắc Cực Lão Tổ hợp tác tạo ra, Mẫu Đơn chỉ là một chỗ kinh doanh bí mật của bọn họ.
Miêu Nghị khá bất ngờ:
- Thì ra là bọn họ!
Miêu Nghị mơ ước Băng Diễm trong tay hai lão giàn ày lâu rồi.
Không có gì để nói, hai bên đều có lợi, lợi dụng lẫn nhau, rất là ăn ý, kết bái!
Trăng sáng sao thưa, trên quảng trường bên ngoài cung điện cổ xưa đặt cái bàn, đốt nhang, năm người uống máu ăn thề, tay cầm rượu máu chỉ lên trời, quỳ dưới đất một hàng dài. Lời thề dõng dạc, trời đất làm chứng, hôm nay kết bái làm huynh đệ khác họ, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!
Phương thức kết bái hiện tại còn chính thức hơn lúc Miêu Nghị kết bái Hoắc Lăng Tiêu nhiều.
Sau khi làm đủ các lễ, mọi người cùng đứng lên, Miêu Nghị ôm quyền chào hỏi Hùng Uy đầu tiên rồi mới đến những người khác.
- Đại ca, nhị ca, tam ca, tứ ca!
Bốn người Hùng Uy cùng chắp tay cười nói:
- Ngũ đệ!
Đám người Kim Quang đứng bên cạnh cũng chào hỏi:
- Ngũ gia!
Nội tâm bọn họ hơi chán nản, gia hỏa lúc trước không lọt vào mắt nhưng bây giờ lại có thể đè lên đầu bọn họ. Nội tâm bọn họ cũng biết rõ, tứ phương túc chủ làm thế đơn giản là vừa ý giá trị lợi dụng cực lớn của Miêu Nghị, từ thu hoạch chuyến đi Đại Thế Giới đã thấy rõ điểm này.
Miêu Nghị nghe xong liền cười cười, tả hữu sứ giả danh chấn Tinh Túc Hải gặp mình còn phải cung kính gọi một tiếng ‘ gia ’. Nơi đây không có người ngu, trong lòng hắn cũng biết rõ nội tâm người ta không muốn, quan hệ giữa hắn và tứ phương túc chủ không bình thường, tứ phương túc chủ là thân huynh đệ, mà hắn thuộc loại huynh đệ có giá trị lợi dụng.
- Ha ha, không cần đa lễ!
Miêu Nghị tươi cười nâng đám người Kim Quang lên.
- Lão ngũ! Ngươi không cần lo lắng bên phía Tiên quốc làm gì, bốn người chúng ta sẽ bàn bạc với Mục Phàm Quân, nhất định bảo nàng trả tự do cho ngươi, ngươi cũng nên bảo người xây dựng cung điện trong Tinh Túc Hải là vừa.
Hùng Uy nói với Miêu Nghị.
Lời này không phải lừa gạt, mà thật nghĩ biện pháp bảo Mục Phàm Quân thả người. Đến lúc đó mặc kệ Mục Phàm Quân đưa ra điều kiện gì, bốn người bọn họ cũng có thể đáp ứng. Lý do rất đơn giản, chỉ cần âm thầm tăng tu vi lên, một khi đến thời điểm trở mặt, điều ước gì cũng có thể xé bỏ, chỉ cần có thể xoay người, tạm thời nhẫn nhịn không phải việc mất mặt gì.
Không chịu nhục không được, bọn họ không phải Ma Thánh Vân Ngạo Thiên dùng thực lực áp Mục Phàm Quân một đầu, Yến Bắc Hồng phản bội Tiên quốc tìm đến Ma quốc nương tựa, Mục Phàm Quân cũng không có biện pháp làm gì Yến Bắc Hồng. Tinh Túc Hải không có thực lực đó, dùng sức mạnh không được nhưng có tư cách đàm phán với Mục Phàm Quân.
Miêu Nghị khoát tay nói:
- Ta thật không lo lắng bên phía Tiên quốc. Không dối gạt bốn vị lão ca, sau lần náo loạn Lưu Vân Sa Hải, Thiên Ngoại Thiên biết ta có quan hệ không tệ với các ngươi, lúc giáng chức ta thành động chủ động Đông Lai cũng âm thầm hạ pháp bảo ta khuyên các ngươi quy thuận Thiên Ngoại Thiên.
Bốn lão yêu quái nhìn nhau, bọn họ cùng nói:
- Nói như thế chỉ cần bốn người chúng ta đáp ứng Thiên Ngoại Thiên. Mục Phàm Quân sẽ trả tự do cho ngươi?
Miêu Nghị khoát tay, nói.
- Không thể quy thuận! Cho dù có thể quy thuận cũng phải kéo dài thời gian, có thể kéo bao lâu thì kéo bao lâu, bằng không chúng ta sẽ không có thân tự do chạy tới chạy lui, chúng ta không thể chạy tới chạy lui thì làm sao đi Đại Thế Giới?
- Chúng ta vừa đi Đại Thế Giới đoạt một vố, tạm thời nên nghỉ ngơi dưỡng sức, cứ tiêu hóa dần tài nguyên đạt được, chờ tai tiếng trong Đại Thế Giới lắng xuống, chúng ta lại nghĩ biện pháp đi Đại Thế Giới làm vài lần. Tạm thời Đại Thế Giới không tìm thấy Tiểu Thế Giới. Cho nên Tiểu Thế Giới mới là nơi tị nạn của chúng ta, bởi vậy thế cục Tiểu Thế Giới không thể loạn. Phải lưu đủ thời gian chờ chúng ta tăng tu vi lên! Nếu hiện tại các ngươi quy thuận Thiên Ngoại Thiên, chẳng những làm Cơ Hoan thẹn quá hoá giận, thực lực Thiên Ngoại Thiên sẽ bành trướng, Mục Phàm Quân sẽ có hành động, cho nên chỉ có thể kéo mà không thể hàng!
Miêu Nghị nghĩ đến đây đã lờ mờ đoán ra, tám chín phần mười là vì điều này.
Nghĩ đến đây Miêu Nghị dở khóc dở cười, thì ra người ta muốn kết bái với hắn không phải thật lòng. Lúc trước Hoắc Lăng Tiêu là vì chơi vui, không xem Miêu Nghị như huynh đệ, còn đưa hắn đi Tinh Túc Hải làm hắn suýt chết. Bốn lão yêu quái này đơn thuần muốn lợi dụng hắn.
Tổ cha nó!
Miêu Nghị chửi thầm.
Miêu Nghị đoán đúng, là vì Tiên Nguyên đan. Quan trọng hơn Miêu Nghị nắm giữ con đường đi đại thế giới, điều này hết sức quan trọng với Kí Chủ tứ phương. Bốn người nhìn thấy hy vọng lật đổ lục thánh. Bốn đại yêu đầu trước kia cảm thấy mình không có hy vọng, khoảng cách với lục thánh sẽ càng ngày càng xa. Bây giờ hy vọng ngay trước mắt, sao bốn người chịu bỏ qua? Bọn họ tìm cách lôi kéo Miêu Nghị.
Hùng Uy cười nói:
- Lão đệ sợ không hoàn thành công tác bên Tiên quốc sao? Không phải lo, bốn huynh đệ có thể đi tìm Mục Phàm Quân bàn bạc. Mục Phàm Quân sớm muốn lôi kéo bốn chúng ta, trong tối ngoài sáng ám thị bao nhiêu lần, chúng ta có cách khiến Mục Phàm Quân gật đầu thả người.
Ngươi nói chính xác, Mục Phàm Quân kêu ta lôi kéo các ngươi đây! Miêu Nghị thầm buồn cười, hắn không sợ không hoàn thành côg ntác được. Nhưng nói đi phải nói lại, kết bái với bốn người là Miêu Nghị trèo cao, bốn người muốn lợi dụng hắn nhưng hắn cũng muốn lợi dụng họ, kết bái với bốn người không có chỗ hỏng, hắn không có lý do gì từ chối.
- Đương nhiên ta muốn kết bái với bốn vị, nhưng ít nhất nên có thành ý đi? Ta chỉ muốn biết một việc!
Miêu Nghị chậm rãi nhìn Kim Quang chằm chằm:
- Kim Tả Sứ, nếu ta không đoán sai thì Song Hùng đại mạc đã nói cho ngươi biết đông gia sau lưng tổ chức sát thủ Mẫu Đơn là ai, không biết có thể báo cho biết không?
Kim Quang ngây người:
- ...
Kim Quang khó xử, vì đông gia sau lưng Mẫu Đơn có quan hệ khá thân với bốn vị đại nhân. Kim Quang nhìn hướng Hùng Uy.
Hùng Uy nghe vậy nhíu mày, trầm ngâm nói:
- Nói cho ngươi biết cũng được nhưng... Chắc ngươi không phải muốn tìm đông gia sau lưng Mẫu Đơn báo thù đi? Ta khuyên ngươi hãy dừng tay, ngươi không phải đối thủ của đông gia Mẫu Đơn.
Miêu Nghị cười nói:
- Có báo thù hay không thì tính sau, ta chỉ muốn biết là ai. Hai lần suýt gục ngã trong tay Mẫu Đơn, nếu ta không tìm hiểu rõ việc này thì như nghẹn trong cổ họng.
- Nói cho ngươi cũng được, hy vọng ngươi đừng nói với người khác.
- Được!
Hùng Uy không tin vào lời hứa gió bay, bổ sung thêm một câu:
- Ngoài ra chúng ta sẽ không cuốn vào chuyện giữa ngươi và Mẫu Đơn, bốn chúng ta nợ đối phương một nhân tình.
- Biết, là ai?
Hùng Uy than thở lắc đầu nói:
- Mẫu Đơn là Nam Cực Lão Tổ, Bắc Cực Lão Tổ hợp tác tạo ra, Mẫu Đơn chỉ là một chỗ kinh doanh bí mật của bọn họ.
Miêu Nghị khá bất ngờ:
- Thì ra là bọn họ!
Miêu Nghị mơ ước Băng Diễm trong tay hai lão giàn ày lâu rồi.
Không có gì để nói, hai bên đều có lợi, lợi dụng lẫn nhau, rất là ăn ý, kết bái!
Trăng sáng sao thưa, trên quảng trường bên ngoài cung điện cổ xưa đặt cái bàn, đốt nhang, năm người uống máu ăn thề, tay cầm rượu máu chỉ lên trời, quỳ dưới đất một hàng dài. Lời thề dõng dạc, trời đất làm chứng, hôm nay kết bái làm huynh đệ khác họ, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!
Phương thức kết bái hiện tại còn chính thức hơn lúc Miêu Nghị kết bái Hoắc Lăng Tiêu nhiều.
Sau khi làm đủ các lễ, mọi người cùng đứng lên, Miêu Nghị ôm quyền chào hỏi Hùng Uy đầu tiên rồi mới đến những người khác.
- Đại ca, nhị ca, tam ca, tứ ca!
Bốn người Hùng Uy cùng chắp tay cười nói:
- Ngũ đệ!
Đám người Kim Quang đứng bên cạnh cũng chào hỏi:
- Ngũ gia!
Nội tâm bọn họ hơi chán nản, gia hỏa lúc trước không lọt vào mắt nhưng bây giờ lại có thể đè lên đầu bọn họ. Nội tâm bọn họ cũng biết rõ, tứ phương túc chủ làm thế đơn giản là vừa ý giá trị lợi dụng cực lớn của Miêu Nghị, từ thu hoạch chuyến đi Đại Thế Giới đã thấy rõ điểm này.
Miêu Nghị nghe xong liền cười cười, tả hữu sứ giả danh chấn Tinh Túc Hải gặp mình còn phải cung kính gọi một tiếng ‘ gia ’. Nơi đây không có người ngu, trong lòng hắn cũng biết rõ nội tâm người ta không muốn, quan hệ giữa hắn và tứ phương túc chủ không bình thường, tứ phương túc chủ là thân huynh đệ, mà hắn thuộc loại huynh đệ có giá trị lợi dụng.
- Ha ha, không cần đa lễ!
Miêu Nghị tươi cười nâng đám người Kim Quang lên.
- Lão ngũ! Ngươi không cần lo lắng bên phía Tiên quốc làm gì, bốn người chúng ta sẽ bàn bạc với Mục Phàm Quân, nhất định bảo nàng trả tự do cho ngươi, ngươi cũng nên bảo người xây dựng cung điện trong Tinh Túc Hải là vừa.
Hùng Uy nói với Miêu Nghị.
Lời này không phải lừa gạt, mà thật nghĩ biện pháp bảo Mục Phàm Quân thả người. Đến lúc đó mặc kệ Mục Phàm Quân đưa ra điều kiện gì, bốn người bọn họ cũng có thể đáp ứng. Lý do rất đơn giản, chỉ cần âm thầm tăng tu vi lên, một khi đến thời điểm trở mặt, điều ước gì cũng có thể xé bỏ, chỉ cần có thể xoay người, tạm thời nhẫn nhịn không phải việc mất mặt gì.
Không chịu nhục không được, bọn họ không phải Ma Thánh Vân Ngạo Thiên dùng thực lực áp Mục Phàm Quân một đầu, Yến Bắc Hồng phản bội Tiên quốc tìm đến Ma quốc nương tựa, Mục Phàm Quân cũng không có biện pháp làm gì Yến Bắc Hồng. Tinh Túc Hải không có thực lực đó, dùng sức mạnh không được nhưng có tư cách đàm phán với Mục Phàm Quân.
Miêu Nghị khoát tay nói:
- Ta thật không lo lắng bên phía Tiên quốc. Không dối gạt bốn vị lão ca, sau lần náo loạn Lưu Vân Sa Hải, Thiên Ngoại Thiên biết ta có quan hệ không tệ với các ngươi, lúc giáng chức ta thành động chủ động Đông Lai cũng âm thầm hạ pháp bảo ta khuyên các ngươi quy thuận Thiên Ngoại Thiên.
Bốn lão yêu quái nhìn nhau, bọn họ cùng nói:
- Nói như thế chỉ cần bốn người chúng ta đáp ứng Thiên Ngoại Thiên. Mục Phàm Quân sẽ trả tự do cho ngươi?
Miêu Nghị khoát tay, nói.
- Không thể quy thuận! Cho dù có thể quy thuận cũng phải kéo dài thời gian, có thể kéo bao lâu thì kéo bao lâu, bằng không chúng ta sẽ không có thân tự do chạy tới chạy lui, chúng ta không thể chạy tới chạy lui thì làm sao đi Đại Thế Giới?
- Chúng ta vừa đi Đại Thế Giới đoạt một vố, tạm thời nên nghỉ ngơi dưỡng sức, cứ tiêu hóa dần tài nguyên đạt được, chờ tai tiếng trong Đại Thế Giới lắng xuống, chúng ta lại nghĩ biện pháp đi Đại Thế Giới làm vài lần. Tạm thời Đại Thế Giới không tìm thấy Tiểu Thế Giới. Cho nên Tiểu Thế Giới mới là nơi tị nạn của chúng ta, bởi vậy thế cục Tiểu Thế Giới không thể loạn. Phải lưu đủ thời gian chờ chúng ta tăng tu vi lên! Nếu hiện tại các ngươi quy thuận Thiên Ngoại Thiên, chẳng những làm Cơ Hoan thẹn quá hoá giận, thực lực Thiên Ngoại Thiên sẽ bành trướng, Mục Phàm Quân sẽ có hành động, cho nên chỉ có thể kéo mà không thể hàng!