Phi Thiên
Chương 1206: Chỉ là đòi lại lẽ phải (Hạ)
Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Trước kia tám người này từng đánh nhau với lục thánh lúc tranh bá thiên hạ, từng đánh với gia gia của nàng. Nhiều cao thủ Tinh Túc Hải đã chết trận nhưng tám người này có thể sống đến bây giờ không phải do may mắn, có thể tưởng tượng thực lực cỡ nào.
Lão Bản Nương hoàn toàn giật mình, tuy trên danh nghĩa đám người này là thuộc hạ của Yêu Thánh Cơ Hoan nhưng Cơ Hoan cũng khó sai khiến. Sao Miêu Nghị mời được đám lão quái vật Tinh Túc Hải đến đây? Tám Tả Hữu sứ giả cùng ra có ý nghĩa gì? Tức là ý của Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải.
Lúc Miêu Nghị chịu thiệt trong Sa bảo Lão Bản Nương còn tưởng Miêu Nghị nói mạnh miệng để lấy lại sĩ diện, cứ ngỡ hắn chịu thua không nổi. Giờ Lão Bản Nương mới hiểu Miêu Nghị không nói sướng miệng, đám lão quái vật cùng giá lâm, trừ lục thánh ra người bình thường không ngăn nổi.
Có câu vỏ quýt dày có móng tay nhọn, lục thánh xem trọng đại cục sẽ không tùy tiện đối phó với Song Hùng, nhưng Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải thì không kiêng dè gì. Lão Bản Nương sâu sắc cảm thấy lần này Hoàng Kình Thiên, Ngô Đa dính vào rắc rối to.
Lão Bản Nương chợt nhớ vụ gặp Bạch Cốt Đại Vương lúc đi Tinh Túc Hải, Bạch Cốt Đại Vương không nể mặt, Miêu Nghị nói vài câu đã bình ổn rắc rối, giờ ngẫm lại tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Nho Sinh, Trù Tử, Mộc Tượng, Thạch Tượng ở bên dưới trợn mắt há hốc mồm, quay sang nhìn nhau. Ngưu Nhị có thể mời ra tám lão yêu quái này?
An Chính Phong bay lên trời, biểu tình tức giận đông cứng trên mặt, ánh mắt nghi ngờ quét qua tám người. Tám sứ giả Tinh Túc Hải? Sao Miêu Nghị mời được mấy lão quái vật này?
Người đứng bên dưới có kẻ từng thấy mặt họ, ghé tai nhau xì xầm:
- Là tám Tả Hữu sứ giả thuộc hạ của Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải...
Bên dưới xôn xao.
Mười chín chưởng môn nghe tiếng lộ mặt đều xoe tròn mắt. Cứ tưởng Miêu Nghị kêu bọn họ chịu chết, hóa ra người ta có đại chiêu.
Bành Ngữ bàng hoàng lỡ văng tục:
- Đệt, tám sứ giả Tứ Tinh cung!
Người có tiếng, cây có bóng, Tả Hữu sứ giả thuộc hạ của mấy vị bá chủ trước khi lục thánh nổi lên đều có mặt. Toàn là nhân vật ngày xưa tung hoành thiên hạ không ngán ai, dẫn đến chấn động, làm toàn trường rung động. Người không biết nhanh chóng bắt lấy cơ hội nhìn kỹ, bình thường hiếm khi có cơ hội gặp tám sứ giả tập thể lộ mặt.
Đám người Hồng Tụ, Thiên Nhi nghe tiếng thảo luận bên dưới cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên, không ngờ rằng đại nhân mời tới cao nhân như vậy.
An Chính Phong vẫn bay đến gần quát hỏi:
- Miêu Nghị, ngươi muốn làm gì!
Nhưng tiếng nói hụt hơi.
- Làm gì sao?
Miêu Nghị chỉ vào thân thể chật vật của mình, chỉ vào vết máu, vào hai cổ tay rách toạc chưa khép miệng, vết thương hơi đáng sợ.
Miêu Nghị cười khẩy nói:
- Bây giờ xương hai tay của ta vẫn còn gãy, xương sườn cũng gãy. Cướp đồ của ta còn đánh ta ra nông nỗi này, mạng nhỏ của ta suýt mất, cấp dưới của ta đến nay còn bị bắt giữ không trả. Ngươi hỏi ta muốn làm gì? Chỉ là đòi lại công bằng!
Câu cuối Miêu Nghị hét lớn.
Lão Bản Nương nghe thế trái tim run rẩy, vừa đau lòng vừa áy náy. Đám người Thiên Nhi, Tuyết Nhi thì biểu tình tức giận.
An Chính Phong cố gắng khuyên nhủ:
- Miêu Nghị, ta khuyên ngươi đừng làm bậy, kêu người bên dưới giải tán ngay đi, đừng gây lớn chuyện.
Miêu Nghị lạnh nhạt nói:
- An chưởng quầy, tại hạ xin ghi nhớ nhân tình đã cứu trong Sa bảo, chuyện bây giờ không phải thương hội của ngươi có thể nhúng tay. Xin đừng nhiều chuyện xen vào, tránh cho mọi người khó nhìn.
An Chính Phong trầm giọng nói:
- Ngươi có suy xét hậu quả khi làm như vậy chưa?
Lệ Phong nhìn An Chính Phong chằm chằm, lạnh lùng nói:
- Là ai la ó tại đây? Còn không tránh ra ta sẽ lấy đầu ngươi xuống!
Lệ Tả Sứ không biết An Chính Phong nhưng An Chính Phong thì biết gã, lúc xưa tu vi của An Chính Phong chưa đến cảnh giới Kim Liên từng thấy qua Lệ Phong.
Đột nhiên bị Lệ Tả Sứ cảnh cáo làm mặt An Chính Phong cứng ngắc, biết mình không chọc nổi lão yêu quái này, đành nuốt xuống lời đến bên miệng, chậm rãi bay đi không thì rất có thể sẽ bị người ta làm thịt.
Bầy yêu Tinh Túc Hải hiện giờ nói sao cũng là người của Yêu Thánh Cơ Hoan, giết người Tiên quốc như An Chính Phong không cần ngượng tay.
An Chính Phong lui ra rồi Lệ Phong nói với Miêu Nghị:
- Đừng mất thời gian ở đây nữa, làm việc chính quan trọng hơn.
Lệ Phong không thèm để mắt đám người góp đủ số giữ thể diện.
Nhưng Miêu Nghị còn cần lợi dụng bọn họ, hắn trả lời:
- Chờ chút!
Miêu Nghị nhìn chằm chằm bên dưới, quát hỏi:
- Mười đại phái Thần Lộ có đến đông đủ?
Văn Lai Công, Gia Cát Thanh, Mã Vạn Trường, Bành Ngư lập tức bay lên, cùng hành lễ:
- Kính chào chấp sự đại nhân!
Miêu Nghị hỏi:
- Đều mang theo người đến?
Mười chưởng môn gật đầu.
Miêu Nghị nhướng chân mày, lạnh lùng hỏi:
- Có chịu nghe theo hiệu lệnh của bổn tọa?
Mười chưởng môn nhìn nhau, liếc trộm tám vị không thể trêu vào đứng sau lưng Miêu Nghị, cuối cùng lục tục chắp tay trả lời:
- Nguyện nghe theo chấp sự đại nhân sai khiến!
Ngoài miệng họ đồng ý nhưng trong bụng rất khó chịu. Lời hứa chỉ xem náo nhiệt không tham gia vào đã thành lời nói suông, tình thế mạnh hơn người. Người ta mang theo nhân vật mạnh mẽ như vậy đến trấn, thử hỏi ai dám không đồng ý?
Miêu Nghị nghiêng đầu đá lông nheo với Yến Bắc Hồng.
Yến Bắc Hồng quát:
- Mười đại phái Tử Lộ có đến đông đủ?
Chỉ có chưởng môn chín môn phái bay lên hành lễ:
- Kính chào cung chủ!
Yến Bắc Hồng quét mắt qua, lập tức phát hiện thiếu một người.
Yến Bắc Hồng lạnh lùng hỏi:
- Người của Vân Hoa tông không đến?
Chín chưởng môn trao đổi ánh mắt, thầm nghĩ Yến đại cung chủ nhà ngươi vì mở rộng địa bàn thanh trừ đệ tử quan phương của Vân Hoa tông, nào là giết nào là xua đuổi, người ta nghe lời ngươi mới kỳ.
Yến Bắc Hồng lạnh lùng cười:
- Tốt lắm, về sau bản cung sẽ tính sổ với Vân Hoa tông sau.
Yến Bắc Hồng lại hỏi:
- Các vị có chịu nghe theo hiệu lệnh của bản cung?
Giống như bên Thần Lộ, lời hứa trước kia đối diện áp lực siêu mạnh liền vỡ tan, chẳng có ý nghĩa gì. Không rõ ràng Yến Bắc Hồng và tám vị Tả Hữu sứ giả có quan hệ gì thì không ai dám chống đối.
Bọn họ chắp tay rối rít nói:
- Nguyện nghe cung chủ đại nhân sai khiến!
Những việc này đều nằm trong dự định của Miêu Nghị, nên ngay từ đầu hắn chỉ nói mời các đại phái đến chống thể diện chứ không bảo là làm gì, chờ đưa người Tinh Túc Hải đến rồi mới thẳng thắn lấy thế đè người!
Miêu Nghị quát to:
- Người Thần Đạo nghe lệnh, đi theo bổn tọa một chuyến!
Yến Bắc Hồng vung tay lên:
- Đi!
Tám vị Tả Hữu sứ giả không hứng thú trộn lẫn với mấy người này, Thanh Phong vung tay kéo Miêu Nghị đi nhanh, Yến Bắc Hồng vội đuổi theo.
Hồng Tụ, Hồng Phất kéo Thiên Nhi, Tuyết Nhi vội đuổi theo. Miêu Nghị luôn không để thị nữ của mình đi mạo hiểm nhưng bây giờ lôi Thiên Nhi, Tuyết Nhi ra luôn.
Người Thiên Hành cung bên Yến Bắc Hồng, người bên Miêu Nghị thì càng khỏi phải nói, lật đật bay theo.
Trước kia tám người này từng đánh nhau với lục thánh lúc tranh bá thiên hạ, từng đánh với gia gia của nàng. Nhiều cao thủ Tinh Túc Hải đã chết trận nhưng tám người này có thể sống đến bây giờ không phải do may mắn, có thể tưởng tượng thực lực cỡ nào.
Lão Bản Nương hoàn toàn giật mình, tuy trên danh nghĩa đám người này là thuộc hạ của Yêu Thánh Cơ Hoan nhưng Cơ Hoan cũng khó sai khiến. Sao Miêu Nghị mời được đám lão quái vật Tinh Túc Hải đến đây? Tám Tả Hữu sứ giả cùng ra có ý nghĩa gì? Tức là ý của Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải.
Lúc Miêu Nghị chịu thiệt trong Sa bảo Lão Bản Nương còn tưởng Miêu Nghị nói mạnh miệng để lấy lại sĩ diện, cứ ngỡ hắn chịu thua không nổi. Giờ Lão Bản Nương mới hiểu Miêu Nghị không nói sướng miệng, đám lão quái vật cùng giá lâm, trừ lục thánh ra người bình thường không ngăn nổi.
Có câu vỏ quýt dày có móng tay nhọn, lục thánh xem trọng đại cục sẽ không tùy tiện đối phó với Song Hùng, nhưng Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải thì không kiêng dè gì. Lão Bản Nương sâu sắc cảm thấy lần này Hoàng Kình Thiên, Ngô Đa dính vào rắc rối to.
Lão Bản Nương chợt nhớ vụ gặp Bạch Cốt Đại Vương lúc đi Tinh Túc Hải, Bạch Cốt Đại Vương không nể mặt, Miêu Nghị nói vài câu đã bình ổn rắc rối, giờ ngẫm lại tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Nho Sinh, Trù Tử, Mộc Tượng, Thạch Tượng ở bên dưới trợn mắt há hốc mồm, quay sang nhìn nhau. Ngưu Nhị có thể mời ra tám lão yêu quái này?
An Chính Phong bay lên trời, biểu tình tức giận đông cứng trên mặt, ánh mắt nghi ngờ quét qua tám người. Tám sứ giả Tinh Túc Hải? Sao Miêu Nghị mời được mấy lão quái vật này?
Người đứng bên dưới có kẻ từng thấy mặt họ, ghé tai nhau xì xầm:
- Là tám Tả Hữu sứ giả thuộc hạ của Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải...
Bên dưới xôn xao.
Mười chín chưởng môn nghe tiếng lộ mặt đều xoe tròn mắt. Cứ tưởng Miêu Nghị kêu bọn họ chịu chết, hóa ra người ta có đại chiêu.
Bành Ngữ bàng hoàng lỡ văng tục:
- Đệt, tám sứ giả Tứ Tinh cung!
Người có tiếng, cây có bóng, Tả Hữu sứ giả thuộc hạ của mấy vị bá chủ trước khi lục thánh nổi lên đều có mặt. Toàn là nhân vật ngày xưa tung hoành thiên hạ không ngán ai, dẫn đến chấn động, làm toàn trường rung động. Người không biết nhanh chóng bắt lấy cơ hội nhìn kỹ, bình thường hiếm khi có cơ hội gặp tám sứ giả tập thể lộ mặt.
Đám người Hồng Tụ, Thiên Nhi nghe tiếng thảo luận bên dưới cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên, không ngờ rằng đại nhân mời tới cao nhân như vậy.
An Chính Phong vẫn bay đến gần quát hỏi:
- Miêu Nghị, ngươi muốn làm gì!
Nhưng tiếng nói hụt hơi.
- Làm gì sao?
Miêu Nghị chỉ vào thân thể chật vật của mình, chỉ vào vết máu, vào hai cổ tay rách toạc chưa khép miệng, vết thương hơi đáng sợ.
Miêu Nghị cười khẩy nói:
- Bây giờ xương hai tay của ta vẫn còn gãy, xương sườn cũng gãy. Cướp đồ của ta còn đánh ta ra nông nỗi này, mạng nhỏ của ta suýt mất, cấp dưới của ta đến nay còn bị bắt giữ không trả. Ngươi hỏi ta muốn làm gì? Chỉ là đòi lại công bằng!
Câu cuối Miêu Nghị hét lớn.
Lão Bản Nương nghe thế trái tim run rẩy, vừa đau lòng vừa áy náy. Đám người Thiên Nhi, Tuyết Nhi thì biểu tình tức giận.
An Chính Phong cố gắng khuyên nhủ:
- Miêu Nghị, ta khuyên ngươi đừng làm bậy, kêu người bên dưới giải tán ngay đi, đừng gây lớn chuyện.
Miêu Nghị lạnh nhạt nói:
- An chưởng quầy, tại hạ xin ghi nhớ nhân tình đã cứu trong Sa bảo, chuyện bây giờ không phải thương hội của ngươi có thể nhúng tay. Xin đừng nhiều chuyện xen vào, tránh cho mọi người khó nhìn.
An Chính Phong trầm giọng nói:
- Ngươi có suy xét hậu quả khi làm như vậy chưa?
Lệ Phong nhìn An Chính Phong chằm chằm, lạnh lùng nói:
- Là ai la ó tại đây? Còn không tránh ra ta sẽ lấy đầu ngươi xuống!
Lệ Tả Sứ không biết An Chính Phong nhưng An Chính Phong thì biết gã, lúc xưa tu vi của An Chính Phong chưa đến cảnh giới Kim Liên từng thấy qua Lệ Phong.
Đột nhiên bị Lệ Tả Sứ cảnh cáo làm mặt An Chính Phong cứng ngắc, biết mình không chọc nổi lão yêu quái này, đành nuốt xuống lời đến bên miệng, chậm rãi bay đi không thì rất có thể sẽ bị người ta làm thịt.
Bầy yêu Tinh Túc Hải hiện giờ nói sao cũng là người của Yêu Thánh Cơ Hoan, giết người Tiên quốc như An Chính Phong không cần ngượng tay.
An Chính Phong lui ra rồi Lệ Phong nói với Miêu Nghị:
- Đừng mất thời gian ở đây nữa, làm việc chính quan trọng hơn.
Lệ Phong không thèm để mắt đám người góp đủ số giữ thể diện.
Nhưng Miêu Nghị còn cần lợi dụng bọn họ, hắn trả lời:
- Chờ chút!
Miêu Nghị nhìn chằm chằm bên dưới, quát hỏi:
- Mười đại phái Thần Lộ có đến đông đủ?
Văn Lai Công, Gia Cát Thanh, Mã Vạn Trường, Bành Ngư lập tức bay lên, cùng hành lễ:
- Kính chào chấp sự đại nhân!
Miêu Nghị hỏi:
- Đều mang theo người đến?
Mười chưởng môn gật đầu.
Miêu Nghị nhướng chân mày, lạnh lùng hỏi:
- Có chịu nghe theo hiệu lệnh của bổn tọa?
Mười chưởng môn nhìn nhau, liếc trộm tám vị không thể trêu vào đứng sau lưng Miêu Nghị, cuối cùng lục tục chắp tay trả lời:
- Nguyện nghe theo chấp sự đại nhân sai khiến!
Ngoài miệng họ đồng ý nhưng trong bụng rất khó chịu. Lời hứa chỉ xem náo nhiệt không tham gia vào đã thành lời nói suông, tình thế mạnh hơn người. Người ta mang theo nhân vật mạnh mẽ như vậy đến trấn, thử hỏi ai dám không đồng ý?
Miêu Nghị nghiêng đầu đá lông nheo với Yến Bắc Hồng.
Yến Bắc Hồng quát:
- Mười đại phái Tử Lộ có đến đông đủ?
Chỉ có chưởng môn chín môn phái bay lên hành lễ:
- Kính chào cung chủ!
Yến Bắc Hồng quét mắt qua, lập tức phát hiện thiếu một người.
Yến Bắc Hồng lạnh lùng hỏi:
- Người của Vân Hoa tông không đến?
Chín chưởng môn trao đổi ánh mắt, thầm nghĩ Yến đại cung chủ nhà ngươi vì mở rộng địa bàn thanh trừ đệ tử quan phương của Vân Hoa tông, nào là giết nào là xua đuổi, người ta nghe lời ngươi mới kỳ.
Yến Bắc Hồng lạnh lùng cười:
- Tốt lắm, về sau bản cung sẽ tính sổ với Vân Hoa tông sau.
Yến Bắc Hồng lại hỏi:
- Các vị có chịu nghe theo hiệu lệnh của bản cung?
Giống như bên Thần Lộ, lời hứa trước kia đối diện áp lực siêu mạnh liền vỡ tan, chẳng có ý nghĩa gì. Không rõ ràng Yến Bắc Hồng và tám vị Tả Hữu sứ giả có quan hệ gì thì không ai dám chống đối.
Bọn họ chắp tay rối rít nói:
- Nguyện nghe cung chủ đại nhân sai khiến!
Những việc này đều nằm trong dự định của Miêu Nghị, nên ngay từ đầu hắn chỉ nói mời các đại phái đến chống thể diện chứ không bảo là làm gì, chờ đưa người Tinh Túc Hải đến rồi mới thẳng thắn lấy thế đè người!
Miêu Nghị quát to:
- Người Thần Đạo nghe lệnh, đi theo bổn tọa một chuyến!
Yến Bắc Hồng vung tay lên:
- Đi!
Tám vị Tả Hữu sứ giả không hứng thú trộn lẫn với mấy người này, Thanh Phong vung tay kéo Miêu Nghị đi nhanh, Yến Bắc Hồng vội đuổi theo.
Hồng Tụ, Hồng Phất kéo Thiên Nhi, Tuyết Nhi vội đuổi theo. Miêu Nghị luôn không để thị nữ của mình đi mạo hiểm nhưng bây giờ lôi Thiên Nhi, Tuyết Nhi ra luôn.
Người Thiên Hành cung bên Yến Bắc Hồng, người bên Miêu Nghị thì càng khỏi phải nói, lật đật bay theo.