Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Phi Thiên

Chương 1114: Sẽ không làm như vậy nữa (2)



Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Hai mắt mở ra, cái mặt già với khuôn mặt bất đắc dĩ đó của Vu Hành Giả đang ở ngayy trước mắt, Miêu Nghị có chút trợn tròng, xem xét xem xét cửa sổ đóng chặt, vẫn là cái nghi vấnkia, vào bằng cách nào?
Thả hai chân xuống giường, đứng dậy, Miêu Nghị vẫn như cũ không cho là đối phương có thể nhìn thấu cái gì, vừa mới luyện hóa một hồi, xem ra nhìn không ra đầu mối gì cả a. Hắn song chưởng chụp lấy Nguyện Lực châu đưa ra cho đối phương nhìn:
- Đại sư, ngươi không phải là lại hiểu lầm nữa rồi hay sao?
Vu Hành Giả thở dài:
- Thí chủ, lão nạp khống chế thuyền rồng, trên thuyền rồng có bất kỳ chút biến hóa nào, dù rất nhỏ đều nằm trong sự phát hiện của lão nạp. Thí chủ, cũng không phải lão nạp không nỡ bỏ những nguyện lực này, mà đây là chỉnh thể của cả chiếc thuyền này, là một món pháp bảo, một khi bị hao tổn, có khả năng không có cách nào khống chế được những cương thi phía ngoài kia được nữa, đến lúc đó ta và ngươi chết như thế nào cũng không biết, vừa rồi lúc thí chủ luyện hóa nguyện lực, lão nạp đã cảm thấy những cương thi phía ngoài kia tại rục rịch ngóc đầu dậy rồi. Thí chủ, lão nạp rõ ràng không có lầm, cảm nhận được ngươi chính là đang trốn ở đây luyện hóa nguyện lực nơi này vào cho mình, nhớ lấy! Vạn lần không thể làm như vậy nữa, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Không có biện pháp, lão Bạch bên đó không làm chủ cho lão, lão lại không thể làm gì Miêu Nghị, vị này không thể làm gì khác hơn là nói láo để dọa Miêu Nghị.
Miêu Nghị giờ mới biết luyện hóa nguyện lực nơi này sẽ xuất hiện hậu quả nghiêm trọng, lập tức cái gương mặt lộ ngảy vẻ lúng túng, xem ra người ta đều biết a, trước đó sao không chịu nói sớm, hại ta đem Nguyện Lực châu ra làm dáng như vầy đâu có đẹp trai gì đâu a.
Miêu đại điện chủ lúng túng không thôi, liên tục gật đầu nói:
- Đại sư nói sớm một chút rõ ràng là tốt hơn rồi sao. Vãn bối biết rồi, sẽ không dám làm như vậy nữa.
- Ai!
Vu Hành Giả chỉ có thể là thở dài một tiếng ly khai mà thôi.
Miêu Nghị cũng thành thật không tiện tiếp tục làm tiếp nữa rồi, mấu chốt là đánh không thắng người ta, nếu như đánh thắng, không nói chi việc cướp bảo thuyền vào tay, chí ít cũng là người bắt gặp thì có phần, cắt một nửa đem cho đi thôi.
Hai người cùng quay trở lại trên hành lang ngoài thuyền lâu, tiếp tục nhìn vũ trụ mênh mông thần bí kia, ngẫu nhiên có thể gặp được từng viên vẫn thạch hình thù kỳ quái từ cạnh lướt qua, hay hoặc là gặp được hình cầu to lớn và chết chóc lồi lõm lổ chổ bay ngang qua U Minh Long Thuyền.
Có cầu thể so sánh với Tiểu thế giới không biết lớn hơn bbao nhiêu lần, đi ngang qua rất xa mà cũng có thể cảm giác được U Minh Long Thuyền nhỏ nhoi, cũng có cầu thể so sánh với Tiểu thế giới nhỏ hơn rất nhiều.
Các loại thiên thể và kỳ quan thần kỳ khiến cho người ta xem mà cảm thán.
Mấy ngày sau, Vu Hành Giả đột nhiên vung lên thiền trượng, nhóm cương thi chung quanh lôi kéo U Minh Long Thuyền đua nhau lên thuyền, trên boong thuyền của thuyền lâu trước sau lập tức đứng đầy người.
Cái tình huống gì vậy cà? Miêu Nghị đang muốn hỏi một chút, không phải là cần phải tốn hơn mười ngày mới có thể tới sao?
Đột nhiên lại thấy Vu Hành Giả vung thiền trượng lên chỉ về phía trước, trên thân thuyền của U Minh Long Thuyền đột nhiên bạo phát ra quang hoa trắng nõn, vạn trượng quang mang, đột nhiên ẩn hình đi, ngưng kết thành hình đám mây phía ngoài. Đám mây bắt đầu quay chung quanh U Minh Long Thuyền, thành hình xoáy trôn ốc xoay tròn. Mà U Minh Long Thuyền thì mượn nhờ quán tính tiếp tục hướng về phía trước, bay tới với tốc độ cực cao.
- Đại sư! Đây là đang làm gì?
Miêu Nghị hỏi.
Vu Hành Giả thiền trượng chống đất, nhìn về phía trước nói:
- Phải xuyên qua tinh môn rồi.
- Môn với tinh cái gì?
Miêu Nghị đang khoanh chân ngồi dưới đất, lập tức đứng thẳng lên.
Vu Hành Giả:
- Chính là một cánh cửa tồn tại ở trong hư không, từ cửa bên này đi vào tự nhiên sẽ từ cửa bên kia đi ra. Ngươi cũng có thể cho rằng đó là một cái động hay cái lổ gì đó, cái động này có thể sinh ra lực hút to lớn, hút đồ vật từ bên này vào, sau đó sẽ hộc ói ra từ bên kia. Nhưng mà cái động này sinh ra lực lượng to lớn dị thường, thường thường là một chỉnh thể đi vào, sau khi ra ngoài ở phía bên kia đã biến thành trần ai tro bụi trong vũ trụ.
Miêu Nghị nghe mà tỉnh tỉnh mê mê, nhìn chung quanh có một chút kỳ quái nói:
- Đại sư, nếu đã nguy hiểm như vậy, vũ trụ mênh mông, chúng ta tại sao phải xuyên qua tinh môn?
Vu Hành Giả giải thích:
- Vũ trụ quá mức mênh mông, cho dù là ngươi tu vi cao đến mức bay vượt qua tốc độ của quang mang chiếu xạ, cũng không biết năm nào tháng nào mới có thể đi đến tận cùng. Cũng không có ai biết tận cùng rốt cuộc ở tại đâu. Đây cũng là nguyên nhân Tiểu thế giới tại sao một mực không bị Đại thế giới phát hiện. Mà mười vạn thiên binh thiên tướng đó truy sát đại ma đầu trong vũ trụ mênh mông ước chừng truy sát hơn tám trăm năm mới đến Tiểu thế giới. Nếu như theo tốc độ này tính ra thì, chúng ta cũng ít nhất cần tám trăm năm mới có thể tới Đại thế giới. Mà trong vũ trụ lại tồn tại rất nhiều tinh môn, chỉ cần xuyên qua tinh môn, có thể rút ngắn cự ly thật nhiều lần, có thể trong nháy mắt từ phiến không phận nơi này nhảy tới một mảnh không phận ở mặt khác.
Không ngờ rằng vũ trụ này thần kỳ như vậy. Miêu Nghị vô cùng thở dài nói:
- Nhún nhảy vọt một lần có xa lắm không?
Vu Hành Giả:
- Điều này không nhất định. Xa có thể xa đến mức không có cách nào lường được.
Miêu Nghị:
- Đại sư nói Đại thế giới là do vô số Tiểu thế giới tương tự tồn tại hợp thành, chẳng lẽ lui tới giữa những Tiểu thế giới đều phải xuyên qua tinh môn?
Vu Hành Giả:
- Có một số thì cần, có một số thì tất không cần, bởi vì có những tiểu thế giới là ở cùng phiến không vực nội, không tính là xa, trực tiếp phi hành lui tới là được. Tóm lại cái gọi là Đại thế giới chính là trong phạm vi nắm giữ rõ ràng các con đường lớn nhỏ đi lại giữa Đại Tiểu thế giới một cách nhanh chóng và thuận tiện. Cũng chính vì là nắm giữ tinh môn mới nói vừa rồi là thứ có thể rút ngắn lui tới, có thể đi về gần gũi hơn, mới liên kết Đại thế giới thành một khối. Mà Tiểu thế giới của chúng ta chính vì con đường lui tới nhanh và tiện còn chưa bị nắm giữ, hoặc là nói tinh môn lui tới giữa hai khu vực còn không bị phát hiện, cho nên mới không bị thu nạp vào trong thế hệ của Đại thế giới.
- Thì ra là như vậy!
Miêu Nghị gật gật đầu, cuối cùng cũng nghe hiểu rõ một chút.
Đột nhiên, quang hoa hình thoi xoay tròn chung quanh U Minh Long Thuyền đột nhiên tăng tốc, nhanh đến gần như khiến cho người ta không cảm giác được quang hoa tồn tại. Miêu Nghị hai mắt đột nhiên trợn to, chỉ thấy đầu rồng phía trước đầu thuyền xuất hiện một lốc xoáy màu đen to lớn, lớn đến mức trước đó không phát hiện, một khi phát hiện ra thì dường như đã đến trước mắt rồi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...