Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 742: Phá trận đại chiến (phần 7)



Thanh sắc đăng hoa từ ngọc thủ nữ tử phát ra thanh mang chói mắt.
Tiếp theo sau khi quay tròn trên đỉnh đầu một trận thì một màn kinh người xuất hiện.
Bên ngoài Bạch Liên nguyên bổn thanh bạch hỏa diễm đang hung hung thiêu đốt nhưng vừa thấy đăng hoa xuất hiện, lập tức hóa thành lũ lũ hỏa ti như vạn xuyên quy hải chảy vào trong đó.
Trong nháy mắt, Ngọc Dương Chân Hỏa trên Tử Vân Đấu đã bị hấp thu không còn một mảnh, trong khi đăng hoa vẫn bình tĩnh phiêu phù ở trên không chỉ là thanh quang bên ngoài càng thêm chói mắt.
Áo lục nữ tử không chút hoang mang nhằm đăng hoa điểm một chỉ, nhất thời đăng hoa nhộn nhạo rồi đột nhiên hướng Ngân Nguyệt khinh phiêu bay tới.
Ngân Nguyệt sắc mặt đại biến, không kịp suy nghĩ nhiều nhằm Tử Vân Đấu điểm một chỉ, nhất thời tử võng quang mang đại phóng tạo thành một cái võng ti che ở trước người. Đồng thời bàn tay vừa lộn, Hoa Lam Cổ Bảo cũng xuất hiện ở trong tay.
Lúc này, thanh sắc cự kiếm mang theo tiếng sấm tiếng xé gió bay tới trên đầu nữ tử, theo sự thúc dục của pháp quyết lúc này từ trên không hạ xuống.
Mà Ngân Nguyệt tự nhiên cực kỳ phối hợp, cái giỏ hoa mới vừa cầm trong tay hóa thành một đoàn bạch khí bảo vệ thân rồi hai tay bắt quyết, tử quang tráo bao phủ Bạch Liên đột nhiên ở trên khoảng không mở ra một cái phá khẩu thật lớn.
Cự kiếm mang theo kim hồ cùng lam diễm thuận thế hướng xuống Bạch Liên phía dưới hung hăng chém xuống.
Vừa thấy cự kiếm thanh thế kinh người như thế, áo lục nữ tử thần sắc khẽ biến. Trên mặt lần đầu lộ ra vẻ ngưng trọng.
Nàng do dự một chút rồi bất chấp công kích của Ngân Nguyệt, linh lực toàn thân đột nhiên lưu chuyển, thông qua hai chân hơn phân nửa chảy vào Bạch Liên. Nhất thời cánh liên hoa vốn chỉ có một tầng này một chút tăng vọt gấp mấy lần, tầng tầng liên ảnh hướng thượng mở rộng ra, hóa thành quang mạc ngưng tụ cực dày.
Lúc này nàng lại đột nhiên nhìn đăng diễm đang bay bên ngoài điểm chỉ khiến chúng lập tức bay trở về trên đỉnh đầu nữ tử. Sau đó nữ nhân này cầm đồng đăng trong tay giơ lên cao huy động.
Một trận thanh quang huyễn ảnh xuất hiện, hai đóa đăng diễm chi hoa lớn nhỏ khác nhau cùng đóa ban đầu song song di động trên đầu nữ tử trong nháy mắt gom lại cùng nhau, hóa thành một khỏa đầu lâu thanh sắc hỏa cầu.
Lúc này cự kiếm rốt cục trạm đến quang mạc do cánh liên hoa biến thành.
"Ầm ù ù " một trận nổ.
Âm thanh lôi minh, bạo liệt phát ra, bạch quang kim hồ, lam diễm mấy loại quang mang bất đồng đan vào cùng một chỗ.
Mười mấy phiến cánh hoa sen cố nhiên cực kỳ thần diệu nhưng Ích Tà Thần Lôi cùng Kiềm Lam Băng Diễm càng không phải là chuyện đùa.
Có lẽ đơn độc một loại không có cách nào chế ngự được cánh liên hoa nhưng hai người đồng thời ra tay, lam diễm phụ gia mặt ngoài cự kiếm, mượn thần thông của bảy mươi hai đạo Thanh Trúc Phong Vân Kiếm. Kết quả dưới một trảm, liên ảnh mặc dù đau khổ cố gắng chi trì nhưng chỉ được một lúc là băng hội tản ra. Hóa thành muôn vạn ánh tinh quang.
Cự kiếm không còn gặp trở ngại lập tức cường mãnh đè xuống nhưng lúc này Thanh sắc hỏa cầu nọ lại chậm rãi nghênh đón.
Hàn Lập trong mắt hàn quang hiện lên.
Mặc dù trong lòng có chút sợ hãi đối với thanh diễm quỷ dị của đối phương nhưng hắn vẫn muốn thử một lần xem Kiềm Lam Băng Diễm cùng Đăng diễm uy lực lớn nhỏ ra sao.
Nhất thời cự kiếm không chút chần chờ hạ xuống.
Va chạm lần này lại vô thanh vô tức, vô luận đạm kim sắc điện hồ hay là chí hàn Kiềm Lam Băng Diễm, trong nháy mắt đều bị thanh sắc Đăng diễm thôn phệ. Tiếp theo toàn bộ cự kiếm cũng bị cuốn vào.
Thanh Trúc Phong Vân Kiếm là bổn mạng pháp bảo của Hàn Lập tự nhiên cảm ứng cực kỳ linh mẫn.
Toàn bộ cự kiếm bị thanh sắc Đăng diễm bao vây trong nháy mắt. Nhất thời trong lòng hắn chấn động, một cảm giác cực kỳ khó chịu, cực nóng từ trong lòng bỗng nhiên dâng lên. Theo sau nhiệt độ toàn thân độ tăng lên nhanh chóng, ngay cả máu cũng phảng phất sôi lên.
Hàn Lập hoảng hốt, không kịp suy nghĩ nhiều vội vàng hai tay bắt quyết, nhìn cự kiếm điểm một chỉ.
Cự kiếm phát ra một tiếng ông minh rồi lập tức thanh quang chợt cuồng hiện, hóa thành hơn mười khẩu thanh sắc tiểu kiếm tứ tán bay vụt ra.
Nguyên tưởng rằng bằng chiêu này là hẳn là có thể thoát khỏi đăng diễm cổ quái nọ, nhưng kết quả Hàn Lập tập trung nhìn lại thì sắc mặt đại biến.
Phi kiếm đồng dạng lại bị thanh diễm điểm một cái, lập tức mỗi khẩu phi kiếm lần nữa bị đăng diễm bao ở trong đó.
Hàn Lập sắc mặt âm trầm bất định. Cảm giác thân thể không khỏe càng tăng lên, toàn thân cũng bắt đầu toát ra mồ hôi. Hắn trong lòng kinh hãi cắn răng một cái. Mười ngón tay như xa luân múa nhanh bắt quyết, thần thức hóa thành hơn mười luồng trong nháy mắt thao túng phi kiếm, hoặc phóng lên cao, hoặc xoay quanh cố gắng thoát khỏi đăng diễm bao vây.
Hắn chính mắt nhìn thấy ngân chung Cổ Bảo bị luyện hóa thành nước nên nói gì cũng không dám để cho bổn mạng pháp bảo bị hủy diệt.
Nếu để xảy ra như thế mà nói, thì nguyên khí thần thức thế nào cũng bị tổn hao rất lớn.
Lúc này, Bạch Liên cánh hoa nguyên bổn đã bị hủy lại một lần nữa từ liên bàn dưới chân áo lục nữ tử sinh ra, lần nữa đem nàng bảo hộ ở trong đó.
Nữ nhân này vẫn lạnh lùng nhìn phi kiếm của Hàn Lập bị đăng diễm bao lại cùng bộ dáng giãy dụa chật vật của chúng, khóe miệng nổi lên một tia cười.
Sau đó nàng cũng không cấp bách động thủ, bình tĩnh chờ bổn mạng pháp bảo của đối phương bị hủy, tình cảnh tu vi tổn hao lớn xuất hiện.
Nhưng một lát sau, vẻ nhếch mép cùng tiếu dạng của nữ tử này ngưng trệ, trong mắt lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Trản đồng đăng trong tay nàng không phải là phổ thông Cổ Bảo, nghiêm khắc mà nói thậm chí không thuộc về nữ nhân này. Đây chính là một trong hai đại truyền thừa chi bảo của Mộ Lan tộc.
Nữ tử họ Nhạc sở dĩ có thể giữ bảo vật này vì ngoài tu vi cao thâm ra thì nàng còn là Mộ Lan tộc đệ nhất nữ pháp sĩ. Trọng yếu nhất là nàng cùng Đột Ngột nhân "Thiên lan thánh nữ" không sai biệt lắm sùng có thân phận rất cao, được các cao giai pháp sĩ khác tôn trọng.
Là một trong tam đại thần sư, ai thấy nàng cũng muốn lấy lễ đối xử, cũng không có dũng khí có ý chậm trễ.
Mà cái Cổ Bảo này từ sau khi đến tay nàng, bởi vì một ít đặc thù nguyên nhân nên khả năng sử dụng ngọn đăng này cũng có hạn chế. Số lần nàng có thể sử dụng kể ra cũng không nhiều, sẽ không dễ dàng vận dụng bảo vật này.
Một khi vượt qua số lần quy định, bảo vật này nhất định phải lập tức bị thu hồi chờ giao phó cho vị chủ nhân có thân phận phù hợp hơn.
Bởi vậy có thể thấy được, Mộ Lan nhân đối với bảo vật này coi trọng thế nào.
Bất quá tác dụng trọng yếu nhất của đồng đăng cũng không phải là dùng để cùng người đấu pháp mà là một loại tác dụng đặc thù khác đối với tất cả Mộ Lan nhân vô cùng trọng yếu.
Đương nhiên nếu dùng bảo vật này cùng người đánh nhau chết sống cũng không có gì bất lợi. Lịch đại chủ nhân cầm bảo vật này trong tay kích giết cường địch luyện hóa qua vô số bảo vật.
Vô luận Cổ Bảo hay là pháp bảo cũng bị ngọn đèn này sinh ra địa thanh sắc đăng diễm bao lại. Tuyệt đối không có cách nào chống đỡ được.
Về phần mộc thuộc tính bảo vật, tự nhiên thì bị hỏa diễm này khắc chế nên trong chớp mắt sẽ bị hóa thành tro bụi.
Nhưng rõ ràng nguyên bộ pháp bảo mộc thuộc tính phi kiếm của Hàn Lập đã bị đăng diễm bao lấy lâu như thế mà ngay cả một tia dấu hiệu hóa thành tro bụi cũng không có.
Điều nầy không khỏi làm cho nữ tử ngạc nhiên một hồi lâu.
Ngay lúc nữ tử này đang chấn kinh thì trên đỉnh đầu tử quang chợt lóe. Một mảnh tử vân không chút dấu hiệu hiện ra.
Nữ tử trong lòng cả kinh, quay lại nhìn thì đúng là Ngân Nguyệt nhân cơ hội này phát động Tử Vân Đấu cấm chế nhằm phá khẩu một lần nữa đánh tới.
Sau đó xoay tấm thân mảnh mai, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên một cổ phấn hồng sắc hương vụ từ trong miệng phun ra, trong nháy mắt đem Bạch Liên bao phủ bên trong.
Áo lục nữ tử hừ lạnh một tiếng, xem đồng đăng trong tay một chút rồi chần trừ một lúc nghĩ xem có nên tái vận dụng bảo vật này hay không.
Mà tay kia giương lên. Một mặt đạm hoàng sắc ngọc bội hiện lên ở trong tay.
Nàng đang muốn kích phát bảo vật này đánh cho Ngân Nguyệt một đòn lợi hại thì đám phấn hồng sắc hương vụ đột nhiên chớp động một trận, dị hương đại khởi huyễn hóa ra vô số tuấn nam mỹ nữ, mỗi người ôm ôm nhau, làm ra những cử động cực kỳ thân thiết, làm cho nữ nhân này đầu tiên là ngẩn ra rồi mặt đỏ tới mang tai.
"Yêu nữ, muốn chết." Nữ tử tiếp theo sắc mặt xanh mét, hoàng mang từ ngọc bội trong tay chợt lóe, nhất phiến hoàng hà nhi xuất. Một chút đem phấn vụ thổi bay phá thành từng mảnh nhỏ không còn thấy bóng dáng.
Nhưng là chỗ nguyên bổn Ngân Nguyệt đang đứng sớm đã không thấy người đâu.
Nữ tử họ Nhạc cười lạnh một tiếng đang muốn phát động thần thức tìm đối phương thì lại dường như đột nhiên nhớ tới cái gì, biến sắc mặt vội vàng nhìn lại Hàn Lập.
Chỉ cần một chút công phu Ngân Nguyệt quấy rầy, Hàn Lập sớm đã đem chúng phi kiếm ngưng kết thành cự kiếm triệu hồi trở lại trước người. Sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm không chớp mắt một chút.
Nhìn thấy phi kiếm vẫn đang không có bị luyện hóa, nữ tử họ Nhạc trong lòng hoảng sợ một trận nhưng tự nhiên sẽ không tiếp tục chờ đợi.
Lúc này hắn cầm trong tay đồng đăng, nàng không để hắn có cơ hội liều mạng tiếp theo nên muốn trực tiếp dùng đăng diễm đem Hàn Lập luyện hóa.
Nhưng Hàn Lập lại đột nhiên hai tay hướng trước ngực hợp lại, một bàn tay úp bịt kín một tầng bạch sắc hàn quang, một bàn tay hiện lên ánh lam diễm chớp động, sau đó hé miệng phun ra một đoàn thanh khí bao hai tay lại.
"Phốc xuy" một tiếng, một đoàn tử sắc hỏa diễm to cỡ trứng gà bập bùng cháy trên hai tay Hàn Lập, tiếp theo hắn giơ ngón tay điểm một cái.
Tử diễm vốn đang rất nhỏ thì bạo liệt hóa thành một con tử diễm tiếu điểu trông rất sống động, giương một cánh nhằm thanh sắc cự kiếm đang bị đăng diễm bao vây trên không trung.
"Bịch" sau một tiếng vang nhỏ, một màn quỷ dị xuất hiện. Tử diễm cùng thanh diễm đồng thời tại mặt ngoài cự kiếm bùng cháy lên, hai loại quang diễm sau khi chớp lên trên thân kiếm, không ai nhường ai đan vào nhau cùng liều mạng cắn nuốt nhau.
Trong lúc nhất thời vô pháp xem loại hỏa diễm nào chiếm thượng phong.
Hàn Lập cố nhiên cau mày, sắc mặt âm trầm bất định mà nữ tử họ Nhạc càng lại trợn mắt há hốc mồm!
Tử hỏa này có lai lịch gì mà có thể dĩ nhiên có thể không sợ Cổ đăng bảo vật diễm. Nếu không tận mắt nhìn thấy nàng thật sự khó mà tin được hết thảy.
Nhưng nữ tử này lập tức tỉnh táo lại.
Trong lòng ý niệm diệt sát Hàn Lập càng thêm mãnh liệt ba phần.
Người này mới chỉ là Nguyên Anh Sơ Kỳ mà đã có nhiều nghịch thiên thần thông như vậy. Nếu để hắn tiến giai đến trung kỳ thậm chí hậu kỳ thì chẳng phải là hoành tảo Mộ Lan thảo nguyên vô đối thủ ư.
Nghĩ tới đây, ngọc dung trầm xuống cầm đồng đăng trong tay hướng lên trên ném đi, bảo vật này vững vàng dừng lại cách trên đỉnh đầu mấy trượng. Tiếp theo sắc mặt trịnh trọng khoanh chân ngồi xuống, hai tay bắt quyết, mắt nhắm lại trong miệng lẩm bẩm.
Dưới thân Bạch Liên lập tức phát ra bạch quang chói mắt, trên đầu đồng đăng tỏa ra thanh quang lập lòe, hai cái như cảm ứng trên hô dưới ứng.
Nữ tử họ Nhạc lần này thực sự sinh ngoan tâm, cho dù một lần sử dụng tất cả số lần có thể sử dụng đồng đăng sau này cũng nhất định phải đem Hàn Lập xóa sổ khỏi giới Thiên Nam tu sĩ.
Hàn Lập đồng dạng chú ý tới cử động của áo lục nữ tử, lúc này trong lòng trầm xuống, âm thầm kêu khổ, rốt cục sinh thối ý.
Hắn mặc dù còn có chiêu sát thủ Tử la cực hỏa và Huyết ma kiếm nhưng cũng không có chút ý tứ cùng nữ nhân này liều mạng ở đây.
Áo lục nữ tử trước mắt cũng không phải là phổ thông Nguyên Anh Trung Kỳ tu sĩ, hắn cũng không nguyện thực sự cùng đối phương đồng quy vu tận.
Ngay lúc Hàn Lập mới nảy sinh ý niệm này trong đầu thì đột nhiên trong hải vụ đột nhiên có một nhân ảnh lóe lên rồi một người xông ra.
Hàn Lập cùng nữ tử vừa thấy người này cũng không khỏi ngẩn ra.
Khi hai người vừa phân thần thì trên đỉnh đầu Tử Vân Đấu biến thành tử vân đột nhiên tả hữu chia ra, một đạo bạch quang như sét đánh không kịp bưng tai nhằm đồng đăng bay đi, bạch hà chợt lóe thoáng một cái đem đồng đăng cuốn vào trong quang nội.
Sau khi xoay quanh một cái thì bạch quang gào thét một tiếng rồi hướng tử vân bắn nhanh quay về.
Chương trước Chương tiếp
Loading...