Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 308: Đại triển thân thủ



Hàn Lập vừa thấy các pháp khí trở về bên người, đột nhiên đưa tay vào túi trữ vật, lấy ra ba cái tiểu xoa màu đỏ giống nhau như đúc.
Hắn nhẹ nhàng ném ra, nhất thời biến thành ba đạo hồng quang bắn thẳng về phía các hắc y tu sĩ.
Bộ "Hỏa diễm liên hoàn phi xoa" này do Hàn Lập thu được từ một kẻ xấu số trong những chiến lợi phẩm khi chiến đấu với Huyết tri chu (con nhện máu), uy lực cũng khá tốt. Hơn nữa bởi vì thành bộ, rất dễ điều khiển nên được Hàn Lập giữ lại.
Hàn Lập lại tiếp tục điều khiển các pháp khí của mình, hai đạo ô quang và sáu đạo kim quang cùng ngân lên, bắn ra các hướng.
Lúc này Đại Diễn quyết của Hàn Lập mới chân chính hiển lộ sự đáng sợ của mình, điều khiển nhiều pháp khí như vậy nhưng không hề có chút rối loạn. Điều này khiến tu sĩ thấy nhiều đỉnh cấp pháp khí như vậy lao về phía mình thì lộ vẻ kinh hãi, không dám có chút ý niệm đón đỡ nào trong đầu.
Hắn vội vàng ném cây cờ đen trong tay về phía ba đạo hồng quang, định ngự khí né tránh. Nhưng cây cờ đen lập tức bị ba đạo hồng quang chém gãy thành tưng đoạn, phát ra một đoàn hắc quang.
Tiếp đó, ba đạo hồng quang không hề có chút dừng lại, hung hăng kích thẳng vào vòng bảo hộ trước mặt gã đó.
Thật đáng thương, chỉ là vòng bảo hộ cấp thấp của một gã tu sĩ Luyện khí kỳ, sao có thể ngăn cản nổi một kích hợp lực của ba đỉnh cấp pháp khí. Vòng bảo hộ này vừa chống đỡ được một chút liền phát ra tiếng đổ vỡ thanh thúy, tan thành mây khói.
Trong ánh mắt tuyệt vọng của tu sĩ, ba đạo hồng quang nhẹ nhàng vây lấy hắn. Hắc y tu sĩ này liền "Xèo" một tiếng, biến thành một quả cầu lửa lớn, bị đốt thành tro bụi.
Cùng lúc đó, hai đạo ô quang và sáu đạo kim quang bay sau cũng tới đỉnh đầu hai gã tu sĩ khác, cũng không tốn chút khí lực phá tan vòng bảo hộ và pháp khí của chúng, chém chúng thành hai nửa.
Thấy vậy, những tu sĩ khác trở nên bối rối, làm sao còn lo bố trí đại trận gì nữa, đương nhiên giữ mạng phải quan trọng hơn.
Đại bộ phận mọi người lập tức bay lùi lên trên trời, một ít tu sĩ lớn gan hoặc đầu óc chậm chạp vội phóng ra pháp khí đắc ý nhất của mình, định liều mạng ngăn trở tiến công của Hàn Lập.
Nhưng đáng tiếc là Hàn Lập không có ý định dây dưa với bọn chúng, hoàn toàn không khách khí dùng hết toàn lực để đàn áp.
Mười đạo hào quang ba màu kim, hắc, hồng bất kể gặp loại pháp khí nào cũng đồng loạt phóng tới ào ạt. Pháp khí nào ngăn cản lập tức như lấy trứng chọi đá, bị đánh tan thành vô số mảnh nhỏ, biến mất khỏi thế gian. Còn chủ nhân của pháp khí đó thì Hàn Lập đương nhiên cũng không buông tha, thuận tay giết chết toàn bộ.
Lúc này, trừ những Hắc y tu sĩ đã chạy ra xa mấy trăm trượng. Lưu lại ở đó chỉ còn có tiểu vương gia và người bịt mặt giống Vương tổng quản đang giương ánh mắt vẻ không thể tin nổi. Hắc Phong trận có chút uy lực xem ra còn chưa kịp phát huy thì đã bị Hàn Lập phá tan.
Ánh mắt Hàn Lập lập tức chuyển tới hai người tiểu vương gia khiến bọn họ thầm kêu "không ổn", đồng thời thể hiện tư thế đề phòng, trên người phát ra hắc quang nhàn nhạt, che dấu thân hình bản thân. Trong khoảng khắc, âm khí trở nên dày đặc.
"Hừ, giả thần giả quỷ!" Hàn Lập cười lạnh một tiếng, nói.
Tuy không biết hai người này dùng công pháp gì nhưng rõ ràng là tương tự với ma công của đại hán đầu bóng lưỡng kia. Chỉ có điều không biết vì sao trên người chúng lại là hắc quang mà không phải là huyết quang như đại hán. Chẳng lẽ bởi vì cấp bậc tu luyện khác nhau? Hàn Lập có chút nghi hoặc thầm nghĩ.
Hàn Lập không biết rằng lúc này hai người tiểu vương gia đang âm thầm không ngừng kêu khổ.
Tu vi và pháp khí của Hàn Lập quá lợi hại, hơn xa dự tính của hai người trước đó.
Bọn họ không phải chưa gặp tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng thực lực của vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ Hàn Lập này thì căn bản các đàn chủ Trúc Cơ kỳ trong giáo không thể so sánh nổi. Đừng nói một chọi một, phỏng chừng kể cả hai, ba gã đàn chủ cùng lên một lượt cũng chưa chắc đã là đối thủ của người này.
Không kể đến thân pháp cực nhanh đến mức mắt thường gần như không thể nhìn thấy nổi, một người có thể cùng lúc điều khiển mười loại pháp khí quỷ dị như vậy, bọn họ chưa bao giờ nghe nói đến.
Hôm nay xem ra Huyết Thị đại nhân cũng không phải là đối thủ của người này, mặc dù vị này dường như cũng sử dụng một loại bí pháp nào đó.
Hai người bọn hắn mặc dù tự phụ là thực lực hơn xa các tu sĩ Luyện Khí kỳ khác, nhưng cũng không dám tự đại mà nghĩ rằng hai người có thể liên thủ đối chiến nổi với Hàn Lập. Bởi vậy, mặc dù phát động bí pháp trên người nhưng thân hình cả hai chẳng những không tiến lên mà ngược lại còn cẩn thận chậm rãi lùi lại phía sau.
Ngược lại với chúng, Mông Sơn tứ hữu bị Hàn Lập đại triển thần uy làm cho cả kinh, trợn mắt há hốc mồm.
Mấy người này mặc dù biết thực lực Hàn Lập cường đại, nhưng rút cuộc cường đại tới mức nào thì vì không có gì để so sánh nên tự nhiên không thể biết được.
Nhưng hôm nay chính mắt thấy một mình Hàn Lập đánh nhau với hơn mười tu tiên giả có tu vi tương tự bọn họ, chỉ trong khoảnh khắc giết chết hơn năm, sáu tên, những kẻ còn lại đều sợ hãi bỏ chạy không dám nhìn. Loại tu vi này, loại công pháp này khiến mấy người bọn họ hoàn toàn tâm phục, khẩu phục.
Hàn Lập hít sâu một hơi, đang định bắt lấy tiểu vương gia và Vương tổng quản, đột nhiên một tiếng thét tràn ngập thú tính điên cuồng vang lên. Một đoàn hào quang huyết sắc từ bên cạnh phóng ra, mang theo thanh âm tràn ngập điên cuồng.
Tiểu vương gia hai người nghe vậy không khỏi kinh hỉ liếc mắt nhìn nhau.
Còn vẻ mặt của Hàn Lập trở nên nghiêm trọng hẳn lên, cũng bất chấp hai người đối diện, vội vàng cho tay vào túi trữ vật. Một pháp khí nhỏ nhắn tinh xảo liền xuất hiện trong tay hắn.
Hàn Lập không do dự phóng vật đó về phía đám hào quang huyết sắc.
Chỉ thấy một cái chuông nhỏ màu vàng từ tay Hàn Lập đón gió bay ra, trong chớp mắt liền biến thành một cái chuông đồng lớn tới năm sáu trượng. Đây chính là "Già Thiên chung", chiến lợi phẩm của Hàn Lập thu được từ Tuyên Nhạc, tu sĩ Yểm Nguyệt tông. Lúc trước, chính pháp khí này đã vây khốn Huyết Tri chu vô cùng hung ác, có thể thấy được nó lợi hại thế nào.
"Ầm" một tiếng nổ, cái chuông lập tức chụp toàn bộ đám hào quang huyết sắc biến hình quỷ dị đó, không còn nghe thấy tiếng thét gào nữa.
Thấy chiêu này của Hàn Lập, hai người tiểu vương gia vừa lộ vẻ vui mừng liền không khỏi mặt mày ngẩn ngơ.
Chẳng lẽ vị Huyết Thị đại nhân lại bị bắt dễ dàng như vậy?
Hàn Lập quay đầu, bỗng nhiên cười quỷ dị với bọn hắn, tiếp đó hai tay cùng giơ lên.
Trong phút chốc, vô số quả cầu lửa lớn nhỏ từ trong tay dũng mãnh lao ra, giống như mưa tuôn gió lốc dày đặc bắn tới. Bầu trời xung quanh cũng bị biến thành màu đỏ lửa.
Thấy cảnh này, tiểu vương gia hai người vội vàng phóng ra một kiện phòng ngự pháp khí hình tròn chắn trước mặt.
Liên tiếp những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, chấn động không ngừng khiến cho tiểu vương gia phải choáng váng mặt mày.
Thậm chí bởi vì số lượng quả cầu lửa quá nhiều, có vài quả bị lọt lưới trực tiếp đánh thẳng lên người tiểu vương gia, khiến cho không ít hắc khí hộ thể bị tản mát ra bốn phía.
Tiểu vương gia cả người chật vật không chịu nổi, vừa sợ vừa giận. Hắn biết rõ ràng đây tuyệt đối phải là rất nhiều phù lục đồng loạt phát ra mới có thể tạo thành thanh thế lớn như vậy.
Hắn đang cắn răng chờ cho trận mưa cầu lửa này bớt đi thì chợt nghe bên cạnh bỗng nhiên truyền đến tiếng thét thảm thiết, làm thân hình run lên, vội vàng nhìn sang.
Kết quả liền hít một ngụm khí lạnh, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Chỉ thấy người gầy bịt mặt vốn đứng không xa hắn chẳng biết từ khi nào mà hắc khí đã tan biến, toàn thân vô lực, bị Hàn Lập tóm trong tay, một bên người máu chảy đầm đìa, chỉ còn lại một cánh tay.
Tình hình này khiến tiểu vương gia vừa kinh ngạc, vừa sinh ra ý sợ hãi không thể cản nổi đối với Hàn Lập, không khỏi thầm mắng tên Huyết Thị kia vô dụng.
Hàn Lập lạnh như băng liếc nhìn tiểu vương gia, liền không khách khí xé rách khăn bịt mặt của kẻ trong tay, đúng là vị Vương tổng quản của Hinh Vương phủ. Chỉ có điều khuôn mặt vốn gầy gò, bởi vì đau đớn do một cánh tay bị đứt lìa, giờ đã trở nên méo mó.
"Không thể nào, ngươi sao có thể bắt được hắn. Hộ thân sát khí của chúng ta căn bản không thể dễ dàng công phá như vậy được." Tiểu vương gia lắp bắp nói, nhưng trong giây lát đã giơ hai tay lên, mười tia màu đen chợt lóe, bắn nhanh về phía Hàn Lập.
Trên mặt Hàn Lập đột nhiên lộ ra vẻ cười cợt.
Một tay giơ lên, một thứ gì đó giống như "thuẫn bài" (lá chắn, cái khiên) chợt xuất hiện trước mặt.
Kết quả là toàn bộ những tia sáng màu đen đó bắn tới, ngoại trừ phát ra những âm thanh trầm muộn thì chẳng thấy có thêm hiệu quả nào.
Tiểu vương gia cả kinh nhìn kỹ, mới phát hiện ra thuẫn bài này là một cái mai rùa rất lớn, chỉ có điều là toàn bộ mai rùa này màu đen, không hề phát ra thứ ánh sáng gì, có lẽ là chưa hề được chuyên môn tế luyện qua.
Thấy cảnh đó, tiểu vương gia đảo đôi mắt, hắc quang trên người chợt bùng lên, toàn thân như tia chớp lao ra ngoài. Sau đó tiếp tục chuyển thân, định chạy trốn giống như nhưng tu sĩ khác.
Nhưng bản thân hắn là một trong những mục tiêu trọng yếu cần bắt sống nên Hàn Lập sao có thể để cho hắn dễ dàng chạy trốn. Thân hình nhoáng lên, Hàn Lập liền dễ dàng xuất hiện trước người tiểu vương gia, khoát tay một cái, một cự kiếm màu xanh lớn tới mấy trượng xuất hiện, không khách khí chém thẳng vào đầu tiểu vương gia.
Tiểu vương gia thấy thế, trong lòng mừng thầm.
Hộ thể sát khí của hắn chính là chuyên ăn mòn các loại pháp khí, căn bản không sợ thanh kiếm này làm mình bị thương, ngược lại còn định nhân cơ hội này toàn lực chạy trốn.
Nghĩ đến đây, thân hình tiểu vương gia vừa bị kích trúng, lập tức nương theo đà vượt qua đầu Hàn Lập.
Chương trước Chương tiếp
Loading...