Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 2296: Trở lại
Huyết Nhiên, Hắc Lân cùng với Mạc Giản Ly nhao nhao tiếp nhận Tinh hạch, sau khi kiểm tra không có vấn đề gì tự nhiên quá đỗi vui mừng thu lại.
“Nếu thù lao đã thanh toán đầy đủ, giao dịch giữa bản tộc cùng chư vị đạo hữu cũng xem như mọi người đều vui rồi. Nhưng không biết chư vị định khi nào mới ly khai giới này, dù sao giới này cũng hơi nhỏ một chút, không cách nào có thể dung nạp được quá nhiều tồn tại Đại Thừa như chúng ta.” Tộc Mẫu Tu La Thù bỗng nhiên chớp chớp mắt hỏi.
“ La đạo hữu yên tâm, nhiều lắm là vài ngày nữa chúng ta sẽ tự động rời khỏi, tuy nhiên những sản vật ở Tiểu Tu La giới này có chút khác biệt so với Linh Giới chúng ta cho nên bọn ta có ý muốn thu thập thêm một ít, đạo hữu sẽ không ngăn cản việc này chứ.” Hàn Lập nhẹ nhàng cười lơ đễnh nói.
“Khanh khách, chỉ là thu thập tài nguyên mà nói, bổn tộc đương nhiên tuyệt đối sẽ không quấy nhiễu chư vị, Tuy nhiên giới này ngoài nhất tộc chúng ta vẫn còn hai ba tồn tại khó chơi đấy, chư vị cũng đừng nên sơ suất quá.” Phu Nhân xinh đẹp cười cười, thâm ý sâu sắc nói.
“Ah, một trong số những tên mà đạo hữu nói hẳn là có Xa Khấp Tử chăng!” Mạc Giản Ly nghe vậy, thần sắc khẽ động.
“ Mạc đạo hữu cũng biết sự tồn tại của hung thú này, chẳng lẽ đã gặp nó rồi.” trong long Phụ Nhân hơi thất kinh, buột miệng hỏi.
“Chính xác là ta đã gặp phải một lần, tên này không hổ là Thượng Cổ hung thú trong truyền thuyết, lão phu thiếu chút nữa đã rơi vào tay nó đấy.” Sắc mặt Mạc Giản Ly biến hóa vài lần mới thở dài một hơi nói.
“Giới này còn có loại hung thú ấy sao, La đạo hữu có thể cho biết sào huyệt của nó hay không?” Huyết Nhiên nghe được đối thoại giữa Phu Nhân và Mạc Giản Ly, chợt trở nên vui vẻ, khuôn mặt hiện lên một tia kích động vội vã hỏi.
“Sào huyệt của Xa Khấp Tử, thiếp thân đương nhiên biết rõ, chỉ là..” ánh mắt Tộc Mẫu Tu La Thù lóe lên, bỗng nhiên tỏ ra hơi trầm ngâm.
“Yên tâm, huynh đệ chúng ta sẽ không yêu cầu tin tức không công đâu, chỉ cần La đạo hữu cho biết sẽ cảm tạ trọng hậu.” Huyết Nhiên vừa thấy biểu hiện của Phu Nhân lập tức phát giác ra thần sắc của mình có vẻ không ổn, liền thu lại vẻ kích động tỉnh táo nói.
Tiếp đó, bàn tay vị Đại Thừa dị tộc này phất lên, lấy ra một cái túi da nhỏ, rung lên ném đi.
Bàn tay ngọc của Phu Nhân khẽ vẫy, liền đem áo da bắt lấy, sau đó thần niệm quét qua bên trong lập tức lộ ra vẻ ngoài ý muốn, ngẩng đầu liếc nhìn thật sâu Huyết Nhiên mới từ từ nói.
“Ở đây ta có một cái địa đồ, trên đó có ghi rõ vị trí sào huyệt của Xa Khấp Tử, đạo hữu có thể xem qua một chút.”
Vừa dứt lời, phu nhân khoát tay, một khối ngọc giản màu trắng từ trong tay áo bay ra.
Tay áo Huyết Nhiên cuốn lên liền bắt lấy ngọc giản trên tay, tiếp đó lập tức đưa lên trán ngưng trọng xem xét.
Hắc Lân ở một bên, thần sắc cũng có chút khác thường, ánh mắt nhìn về phía ngọc giản mơ hồ có một tia kích động.
Lúc này thiếu nữ mặc váy đỏ bỗng nhiên hướng tới Hàn Lập cười nói:
“Mấy vị đạo hữu ở bên ngoài chắc cũng là những nhân vật danh chấn một phương, chắc hẳn cũng mang theo không ít bảo vật quý hiếm bên mình. Như vậy đi, tộc của chúng ta mấy năm nay cũng cất giấu một số tài nguyên mà bên ngoài giới này không có, không bằng các vị hãy cùng bản tộc trao đổi một chút, sau đó lại tự mình đi sưu tầm tài liệu, như thế có thể tiết kiệm cho chư vị rất nhiều thời gian đấy.”
“Ý của Anh đạo hữu là muốn tạm thời mở một hội giao dịch nhỏ tại chỗ này hay sao?” Hàn Lập khẽ giật mình, nhưng lập tức cười nói.
“Đúng vậy. Nói thật ra, những tài nguyên tài liệu của giới này, bổn tộc đều có cất trữ không nhiều thì ít đấy, chỉ cần chư vị có thể trả một cái giá hợp lý, bổn tộc tuyệt đối sẽ làm các vị thỏa mãn.” Thiếu nữ mặt không đổi sắc nói.
Tộc Mẫu Tu La Thù nghe được lời nói lần này của thiếu nữ, không hề mở miệng ngăn cản, thái độ mặc nhiên hoàn toàn đồng ý với đề nghị này.
Mà bọn người Mạc Giản Ly nghe được lời ấy đều rất đồng tình.
Với thời gian còn lại của bọn hắn ở Tiểu Tu La giới, muốn thu thập số lượng lớn tài liệu hoàn toàn là không có khả năng, nếu có thể từ tay tộc Tu La Thù đổi được một ít thì cũng là một biện pháp tốt không ảnh hưởng gì.
“Được, trên người lão phu cũng có một số thứ muốn trao đổi cùng quý tộc đấy.” Mạc Giản Ly suy nghĩ một chút liền là người đầu tiên một lời đáp ứng.
“Huynh đệ ta cũng có chút thân gia, cùng trao đổi một chút đi.” Huyết Nhiên cùng với Hắc Lân truyền âm trò truyện với nhau vài câu, đồng dạng đồng ý.
“Mấy vị đạo hữu đều đã tham gia, Hàn mỗ tự nhiên sẽ không ngoại lệ rồi.” Hàn Lập thần sắc không đổi nói một câu.
Đối với loại chuyện có lợi không hại này, hắn tự nhiên không có lý gì mà không tham gia cả.
“Tốt, chúng ta hãy bắt đầu giao dịch chính thức trên mặt đất gần đây đi.” Thiếu nữ mặc váy đỏ tự nhiên cười nói, thần thái cực kỳ vũ mị.
Lúc này, Bọn người Huyết Nhiên đều đồng ý, Hàn Lập cũng nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ánh mắt lại như có như không nhìn lướt qua phía Hàn Đàm kia vài lần.
Cử đông này che dấu vô cùng kỹ càng, không hề khiến những người khác chú ý một chút nào.
Mấy canh giờ sau, tại phía trên một hòn đảo nhỏ khác cách hòn đảo có Hàn Đàm kia không xa, những người của Tộc Tu La Thù dưới sự dẫn dắt của thiếu nữ mặc váy đỏ và Phu Nhân, cưỡi đầu Cự Uưng lúc trước rời đi, trên mặt ai nấy đều hiện ra vẻ hài lòng mà dần dần đi xa.
Phía trên hòn đảo nhỏ, trong chốc lát chỉ còn lại bọn Hàn Lập, mấy gã đại thừa tới từ bên ngoài lẳng lặng đứng đó.
Sau một hồi trao đổi, dù là Hàn Lập, Mạc Giản Ly hay là bọn Huyết Nhiên, Hắc Lân đều có thu hoạch lớn, đã nhận được rất nhiều tài liệu quý hiếm mà chỉ có Tu La giới mới có.
Tuy rằng phải bỏ ra một cái giá lớn xa xỉ nhưng tóm lại là tất cả đều vui vẻ.
“Hàn huynh, thật sự để cho mấy tên Tu La Thù này cứ như vậy mà trở về sao? Nếu hiện tại thay đổi chủ ý vẫn còn chưa muộn đâu.” Huyết Nhiên nhìn qua đám tộc nhân Tu La Thù, bỗng nhiên mở miệng nói.
“Vì sao phải thay đổi chủ ý? Nếu nhất tộc này dễ dàng lưu giữ như vậy thì chúng ta cần gì phải cùng đối phương giao dịch gì đó, sớm đã trực tiếp giết chết ngay tại hang ổ của chúng rồi.” Hàn Lập thần sắc không đổi trả lời.
“Lúc trước là không biết thân gia của những tên Tu La Thù này lại phong phú như vậy, vừa rồi nói không chừng chúng chỉ lấy ra trao đổi một hai phần mười mà thôi. Chủ yếu hơn là đạo hữu chẳng lẽ không động tâm với hòn đá ẩn chứa Không Gian Pháp Tắc hay sao? Vật ấy ẩn chưa Không Gian Pháp Tắc vô cùng mạnh mẽ, dù là Huyết mỗ cũng là cả đời hiếm thấy, nếu có thể đoạt được nó, chúng ta chỉ cần thay phiên nhau tìm hiểu, đảm bảo trong thời gian ngắn nói không chừng có thể khống chế được Không Gian Pháp Tắc chân chính đấy.” lông mày Huyết Nhiên nhảy lên, lời nói chứa đầy sự hấp dẫn.
Ngay cả Mạc Giản Ly ở bên nghe được, thần sắc cũng không khỏi hiện lên một tia khác thường.
“Hắc hắc, thật đáng tiếc! Hàn mỗ đối với Không Gian Lực không có chút hứng thú, cho nên cũng không có ý mạo hiểm. Hai vị đạo hữu nếu thật sự cảm thấy hứng thú với vật này, hoàn toàn có thể cùng Tu La Thù nhất tộc thương lượng một chút, nói không chừng chỉ cần ra một cái giá lớn, đối phương có thể trực tiếp đem vật ấy trao đổi với hai vị đấy, Tuy nhiên việc này cũng không dễ đâu.!” Hàn Lập cười hắc hắc, từ chối cho ý kiến nói.
Huyết Nhiên nghe xong lời này, sắc mặt hơi đổi, nhưng lập tức ngáp một cái nói:
“ Đạo hữu nói đùa! Nhìn những tên Tu La Thù xem trọng vật này như thế, chỉ sợ cho dù lấy hết toàn bộ tài sản của hai người bọn ta, đối phương cũng sẽ không có chút nào ý muốn trao đổi. Nếu Hàn huynh đã không muốn xuất thủ,xem như trước đó huyết mỗ chưa từng nói gì đi. Huynh đệ tại hạ có chuyện trong người, đành phải từ biệt hai vị đạo hữu tại đây rồi.”
Vị Đại Thừa dị tộc này vừa nói vừa tay ôm quyền phân biệt hướng tới Hàn Lập cùng Mạc Giản Ly ở bên từ biệt.
Hắc Lân bên cạnh thấy vậy, cũng khẽ chắp tay một cái.
“Hai vị đạo hữu đi đường bình an!” Hàn Lập cười khẽ một tiếng, đồng dạng đáp lễ lại một chút.
Trên mặt Mạc Giản Ly cũng thoáng hiện ra vẻ tươi cười nói vài câu bảo trọng.
Tiếp đó, hai người Huyết Nhiên và Hắc Lân đều cùng nhau độn quang, phân biệt hóa thành hai đạo cầu vồng phá không rời đi, chốc lát đã biến mất vô ảnh vô tung phía cuối chân trời.
“Hàn huynh tiếp theo có tính toán gì không, chuẩn bị đi tìm một ít tài liệu trân quý khác hay sao?” Mạc Giản Ly một đường nhìn thẳng độn quang cho tới khi không thấy đâu nữa mới mỉm cười hỏi Hàn Lập một câu.
“Đúng là như thế, còn vài ngày nữa mới phải rời khỏi giới này, tại hạ có ý định muốn xem xem có thể tìm được cơ duyên nào đó hay không?” Hàn Lập mỉm cười trả lời một câu.
“Lần này Mạc mỗ có thể lấy được ba cái Tinh hạch đã xem như cực kỳ may mắn rồi, cho nên không có ý định mạo hiểm nữa. Tiếp đây ta sẽ tìm một chỗ bí ẩn ngồi xuống nghỉ ngơi, yên lặng chờ tới ngày ly khai, Hàn đạo hữu tuy rằng thần thông kinh người, nhưng vài ngày này cũng nên cẩn thận Tu La Thù nhất tộc phản công mới được.” Mạc Giản Ly thần sắc nghiêm nghị nói.
“Ân, Mạc huynh làm thế cũng xem như cực kỳ thỏa đáng đấy, về phần những tên Tu La Thù kia, một mình ta có lẽ không đánh chết được các nàng, nhưng các nàng muốn đối phó ta lại càng là chuyện không thể nào.” Hàn Lập cười haha, cực kỳ tự tin trả lời.
“Hàn huynh đã tính toán hết thảy mọi việc, ta cũng yêm tâm rồi. Việc này không nên chậm trễ nữa, Mạc mỗ đi trước một bước vậy, ta và ngươi đành tạm biệt tại đây, mấy ngày nữa chúng ta hẹn gặp lại ở Linh giới.” thần sắc Mạc Giản Ly buông lỏng, một lần nữa hiện ra dáng vẻ tươi cười hướng tới Hàn Lập cáo từ.
Hàn Lập không có nhiều lời giữ lại đối phương, nói vài câu cung kính. sau đó chỉ thấy Mạc Giản Ly đưa tay thả ra một cái Thuyền nhỏ, lắc lư phía trên rồi cũng hóa thành một đạo cầu vồng phá không rời đi.
Hàn Lập lẳng lặng đứng tại chỗ một hồi lâu mới đem ánh mắt từ đằng xa thu lại, quay đầu đảo qua hướng Cự đảo chỗ Hàn Đàm trước kia nhìn một cái, trên mặt bỗng hiện lên vẻ khác thường.
Tay áo hắn run lên, lập tức cả người hóa thành một tia sáng màu xanh phá không mà đi, bay vụt theo hướng Cự đảo.
Chỉ sau khoảng thời gian ăn xong một bữa cơm, Hàn Lập lại một lần nữa xuất hiện ở trên không sơn cốc chỗ ngọn núi trước kia.
Hắn lơ lửng trên hư không, nhàn nhạt hướng xuống nhìn lướt qua chỗ Hàn Đàm.
Chỉ thấy hàn khí ở cả quả núi, so với trước kia dường như yếu hơn một chút.
Nhưng bốn phía hư không của Hàn Đàm, bởi vì nguyên nhân pháp trận gần đó bị triệt hồi nên lại bị đông lạnh trở thành một tầng huyền băng óng ánh, một lần nữa đem toàn bộ cửa vào Hàn Đàm đóng băng lại phía trong.
Ánh mắt Hàn Lập yên lặng nhìn chăm chú vào khối băng cực lớn phái dưới trong chốc lát, mới bỗng nhiên há miệng bắn ra một đoàn lửa màu bạc, lắc lư một cái liền biến thành một con Hỏa Điểu màu bạc.
Hàn Lập lẩm bẩm trong miệng, một tay bấm niệm pháp quyết điểm về phía Hỏa Điểu trong hư không một cái.
Lập tức một tiếng “Phốc” vang lên, Hỏa Điểu màu bạc ngửa đầu kêu một tiếng thánh thót, bên ngoài thân lửa bạc thiêu đốt, thân hình nhanh chóng lớn lên.
Chỉ trong thời gian chốc lát, Hỏa Điểu màu bạc đã biến thành lớn tới vài chục trượng, bên ngoài thân là tầng lửa bạc lưu chuyển rào rạt bất định, chỉ là bộ dáng thần thái rõ ràng có chút uể oải.
Hiển nhiên là sau trận chiến với Tử Sắc Khổng Tước được triệu hồi ra từ ngọn cổ đăng cũng bị tổn thương không nhỏ.
Hàn Lập thấy vậy nhướng mày, nhưng lập tức mặt không biểu tình há miệng ra, mấy đoàn Tinh khí màu xanh nhạt bắn ra, chớp động mấy cái đã chui toàn bộ vào thân hình cực lớn của Hỏa Điểu không thấy bóng dáng.
“Nếu thù lao đã thanh toán đầy đủ, giao dịch giữa bản tộc cùng chư vị đạo hữu cũng xem như mọi người đều vui rồi. Nhưng không biết chư vị định khi nào mới ly khai giới này, dù sao giới này cũng hơi nhỏ một chút, không cách nào có thể dung nạp được quá nhiều tồn tại Đại Thừa như chúng ta.” Tộc Mẫu Tu La Thù bỗng nhiên chớp chớp mắt hỏi.
“ La đạo hữu yên tâm, nhiều lắm là vài ngày nữa chúng ta sẽ tự động rời khỏi, tuy nhiên những sản vật ở Tiểu Tu La giới này có chút khác biệt so với Linh Giới chúng ta cho nên bọn ta có ý muốn thu thập thêm một ít, đạo hữu sẽ không ngăn cản việc này chứ.” Hàn Lập nhẹ nhàng cười lơ đễnh nói.
“Khanh khách, chỉ là thu thập tài nguyên mà nói, bổn tộc đương nhiên tuyệt đối sẽ không quấy nhiễu chư vị, Tuy nhiên giới này ngoài nhất tộc chúng ta vẫn còn hai ba tồn tại khó chơi đấy, chư vị cũng đừng nên sơ suất quá.” Phu Nhân xinh đẹp cười cười, thâm ý sâu sắc nói.
“Ah, một trong số những tên mà đạo hữu nói hẳn là có Xa Khấp Tử chăng!” Mạc Giản Ly nghe vậy, thần sắc khẽ động.
“ Mạc đạo hữu cũng biết sự tồn tại của hung thú này, chẳng lẽ đã gặp nó rồi.” trong long Phụ Nhân hơi thất kinh, buột miệng hỏi.
“Chính xác là ta đã gặp phải một lần, tên này không hổ là Thượng Cổ hung thú trong truyền thuyết, lão phu thiếu chút nữa đã rơi vào tay nó đấy.” Sắc mặt Mạc Giản Ly biến hóa vài lần mới thở dài một hơi nói.
“Giới này còn có loại hung thú ấy sao, La đạo hữu có thể cho biết sào huyệt của nó hay không?” Huyết Nhiên nghe được đối thoại giữa Phu Nhân và Mạc Giản Ly, chợt trở nên vui vẻ, khuôn mặt hiện lên một tia kích động vội vã hỏi.
“Sào huyệt của Xa Khấp Tử, thiếp thân đương nhiên biết rõ, chỉ là..” ánh mắt Tộc Mẫu Tu La Thù lóe lên, bỗng nhiên tỏ ra hơi trầm ngâm.
“Yên tâm, huynh đệ chúng ta sẽ không yêu cầu tin tức không công đâu, chỉ cần La đạo hữu cho biết sẽ cảm tạ trọng hậu.” Huyết Nhiên vừa thấy biểu hiện của Phu Nhân lập tức phát giác ra thần sắc của mình có vẻ không ổn, liền thu lại vẻ kích động tỉnh táo nói.
Tiếp đó, bàn tay vị Đại Thừa dị tộc này phất lên, lấy ra một cái túi da nhỏ, rung lên ném đi.
Bàn tay ngọc của Phu Nhân khẽ vẫy, liền đem áo da bắt lấy, sau đó thần niệm quét qua bên trong lập tức lộ ra vẻ ngoài ý muốn, ngẩng đầu liếc nhìn thật sâu Huyết Nhiên mới từ từ nói.
“Ở đây ta có một cái địa đồ, trên đó có ghi rõ vị trí sào huyệt của Xa Khấp Tử, đạo hữu có thể xem qua một chút.”
Vừa dứt lời, phu nhân khoát tay, một khối ngọc giản màu trắng từ trong tay áo bay ra.
Tay áo Huyết Nhiên cuốn lên liền bắt lấy ngọc giản trên tay, tiếp đó lập tức đưa lên trán ngưng trọng xem xét.
Hắc Lân ở một bên, thần sắc cũng có chút khác thường, ánh mắt nhìn về phía ngọc giản mơ hồ có một tia kích động.
Lúc này thiếu nữ mặc váy đỏ bỗng nhiên hướng tới Hàn Lập cười nói:
“Mấy vị đạo hữu ở bên ngoài chắc cũng là những nhân vật danh chấn một phương, chắc hẳn cũng mang theo không ít bảo vật quý hiếm bên mình. Như vậy đi, tộc của chúng ta mấy năm nay cũng cất giấu một số tài nguyên mà bên ngoài giới này không có, không bằng các vị hãy cùng bản tộc trao đổi một chút, sau đó lại tự mình đi sưu tầm tài liệu, như thế có thể tiết kiệm cho chư vị rất nhiều thời gian đấy.”
“Ý của Anh đạo hữu là muốn tạm thời mở một hội giao dịch nhỏ tại chỗ này hay sao?” Hàn Lập khẽ giật mình, nhưng lập tức cười nói.
“Đúng vậy. Nói thật ra, những tài nguyên tài liệu của giới này, bổn tộc đều có cất trữ không nhiều thì ít đấy, chỉ cần chư vị có thể trả một cái giá hợp lý, bổn tộc tuyệt đối sẽ làm các vị thỏa mãn.” Thiếu nữ mặt không đổi sắc nói.
Tộc Mẫu Tu La Thù nghe được lời nói lần này của thiếu nữ, không hề mở miệng ngăn cản, thái độ mặc nhiên hoàn toàn đồng ý với đề nghị này.
Mà bọn người Mạc Giản Ly nghe được lời ấy đều rất đồng tình.
Với thời gian còn lại của bọn hắn ở Tiểu Tu La giới, muốn thu thập số lượng lớn tài liệu hoàn toàn là không có khả năng, nếu có thể từ tay tộc Tu La Thù đổi được một ít thì cũng là một biện pháp tốt không ảnh hưởng gì.
“Được, trên người lão phu cũng có một số thứ muốn trao đổi cùng quý tộc đấy.” Mạc Giản Ly suy nghĩ một chút liền là người đầu tiên một lời đáp ứng.
“Huynh đệ ta cũng có chút thân gia, cùng trao đổi một chút đi.” Huyết Nhiên cùng với Hắc Lân truyền âm trò truyện với nhau vài câu, đồng dạng đồng ý.
“Mấy vị đạo hữu đều đã tham gia, Hàn mỗ tự nhiên sẽ không ngoại lệ rồi.” Hàn Lập thần sắc không đổi nói một câu.
Đối với loại chuyện có lợi không hại này, hắn tự nhiên không có lý gì mà không tham gia cả.
“Tốt, chúng ta hãy bắt đầu giao dịch chính thức trên mặt đất gần đây đi.” Thiếu nữ mặc váy đỏ tự nhiên cười nói, thần thái cực kỳ vũ mị.
Lúc này, Bọn người Huyết Nhiên đều đồng ý, Hàn Lập cũng nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ánh mắt lại như có như không nhìn lướt qua phía Hàn Đàm kia vài lần.
Cử đông này che dấu vô cùng kỹ càng, không hề khiến những người khác chú ý một chút nào.
Mấy canh giờ sau, tại phía trên một hòn đảo nhỏ khác cách hòn đảo có Hàn Đàm kia không xa, những người của Tộc Tu La Thù dưới sự dẫn dắt của thiếu nữ mặc váy đỏ và Phu Nhân, cưỡi đầu Cự Uưng lúc trước rời đi, trên mặt ai nấy đều hiện ra vẻ hài lòng mà dần dần đi xa.
Phía trên hòn đảo nhỏ, trong chốc lát chỉ còn lại bọn Hàn Lập, mấy gã đại thừa tới từ bên ngoài lẳng lặng đứng đó.
Sau một hồi trao đổi, dù là Hàn Lập, Mạc Giản Ly hay là bọn Huyết Nhiên, Hắc Lân đều có thu hoạch lớn, đã nhận được rất nhiều tài liệu quý hiếm mà chỉ có Tu La giới mới có.
Tuy rằng phải bỏ ra một cái giá lớn xa xỉ nhưng tóm lại là tất cả đều vui vẻ.
“Hàn huynh, thật sự để cho mấy tên Tu La Thù này cứ như vậy mà trở về sao? Nếu hiện tại thay đổi chủ ý vẫn còn chưa muộn đâu.” Huyết Nhiên nhìn qua đám tộc nhân Tu La Thù, bỗng nhiên mở miệng nói.
“Vì sao phải thay đổi chủ ý? Nếu nhất tộc này dễ dàng lưu giữ như vậy thì chúng ta cần gì phải cùng đối phương giao dịch gì đó, sớm đã trực tiếp giết chết ngay tại hang ổ của chúng rồi.” Hàn Lập thần sắc không đổi trả lời.
“Lúc trước là không biết thân gia của những tên Tu La Thù này lại phong phú như vậy, vừa rồi nói không chừng chúng chỉ lấy ra trao đổi một hai phần mười mà thôi. Chủ yếu hơn là đạo hữu chẳng lẽ không động tâm với hòn đá ẩn chứa Không Gian Pháp Tắc hay sao? Vật ấy ẩn chưa Không Gian Pháp Tắc vô cùng mạnh mẽ, dù là Huyết mỗ cũng là cả đời hiếm thấy, nếu có thể đoạt được nó, chúng ta chỉ cần thay phiên nhau tìm hiểu, đảm bảo trong thời gian ngắn nói không chừng có thể khống chế được Không Gian Pháp Tắc chân chính đấy.” lông mày Huyết Nhiên nhảy lên, lời nói chứa đầy sự hấp dẫn.
Ngay cả Mạc Giản Ly ở bên nghe được, thần sắc cũng không khỏi hiện lên một tia khác thường.
“Hắc hắc, thật đáng tiếc! Hàn mỗ đối với Không Gian Lực không có chút hứng thú, cho nên cũng không có ý mạo hiểm. Hai vị đạo hữu nếu thật sự cảm thấy hứng thú với vật này, hoàn toàn có thể cùng Tu La Thù nhất tộc thương lượng một chút, nói không chừng chỉ cần ra một cái giá lớn, đối phương có thể trực tiếp đem vật ấy trao đổi với hai vị đấy, Tuy nhiên việc này cũng không dễ đâu.!” Hàn Lập cười hắc hắc, từ chối cho ý kiến nói.
Huyết Nhiên nghe xong lời này, sắc mặt hơi đổi, nhưng lập tức ngáp một cái nói:
“ Đạo hữu nói đùa! Nhìn những tên Tu La Thù xem trọng vật này như thế, chỉ sợ cho dù lấy hết toàn bộ tài sản của hai người bọn ta, đối phương cũng sẽ không có chút nào ý muốn trao đổi. Nếu Hàn huynh đã không muốn xuất thủ,xem như trước đó huyết mỗ chưa từng nói gì đi. Huynh đệ tại hạ có chuyện trong người, đành phải từ biệt hai vị đạo hữu tại đây rồi.”
Vị Đại Thừa dị tộc này vừa nói vừa tay ôm quyền phân biệt hướng tới Hàn Lập cùng Mạc Giản Ly ở bên từ biệt.
Hắc Lân bên cạnh thấy vậy, cũng khẽ chắp tay một cái.
“Hai vị đạo hữu đi đường bình an!” Hàn Lập cười khẽ một tiếng, đồng dạng đáp lễ lại một chút.
Trên mặt Mạc Giản Ly cũng thoáng hiện ra vẻ tươi cười nói vài câu bảo trọng.
Tiếp đó, hai người Huyết Nhiên và Hắc Lân đều cùng nhau độn quang, phân biệt hóa thành hai đạo cầu vồng phá không rời đi, chốc lát đã biến mất vô ảnh vô tung phía cuối chân trời.
“Hàn huynh tiếp theo có tính toán gì không, chuẩn bị đi tìm một ít tài liệu trân quý khác hay sao?” Mạc Giản Ly một đường nhìn thẳng độn quang cho tới khi không thấy đâu nữa mới mỉm cười hỏi Hàn Lập một câu.
“Đúng là như thế, còn vài ngày nữa mới phải rời khỏi giới này, tại hạ có ý định muốn xem xem có thể tìm được cơ duyên nào đó hay không?” Hàn Lập mỉm cười trả lời một câu.
“Lần này Mạc mỗ có thể lấy được ba cái Tinh hạch đã xem như cực kỳ may mắn rồi, cho nên không có ý định mạo hiểm nữa. Tiếp đây ta sẽ tìm một chỗ bí ẩn ngồi xuống nghỉ ngơi, yên lặng chờ tới ngày ly khai, Hàn đạo hữu tuy rằng thần thông kinh người, nhưng vài ngày này cũng nên cẩn thận Tu La Thù nhất tộc phản công mới được.” Mạc Giản Ly thần sắc nghiêm nghị nói.
“Ân, Mạc huynh làm thế cũng xem như cực kỳ thỏa đáng đấy, về phần những tên Tu La Thù kia, một mình ta có lẽ không đánh chết được các nàng, nhưng các nàng muốn đối phó ta lại càng là chuyện không thể nào.” Hàn Lập cười haha, cực kỳ tự tin trả lời.
“Hàn huynh đã tính toán hết thảy mọi việc, ta cũng yêm tâm rồi. Việc này không nên chậm trễ nữa, Mạc mỗ đi trước một bước vậy, ta và ngươi đành tạm biệt tại đây, mấy ngày nữa chúng ta hẹn gặp lại ở Linh giới.” thần sắc Mạc Giản Ly buông lỏng, một lần nữa hiện ra dáng vẻ tươi cười hướng tới Hàn Lập cáo từ.
Hàn Lập không có nhiều lời giữ lại đối phương, nói vài câu cung kính. sau đó chỉ thấy Mạc Giản Ly đưa tay thả ra một cái Thuyền nhỏ, lắc lư phía trên rồi cũng hóa thành một đạo cầu vồng phá không rời đi.
Hàn Lập lẳng lặng đứng tại chỗ một hồi lâu mới đem ánh mắt từ đằng xa thu lại, quay đầu đảo qua hướng Cự đảo chỗ Hàn Đàm trước kia nhìn một cái, trên mặt bỗng hiện lên vẻ khác thường.
Tay áo hắn run lên, lập tức cả người hóa thành một tia sáng màu xanh phá không mà đi, bay vụt theo hướng Cự đảo.
Chỉ sau khoảng thời gian ăn xong một bữa cơm, Hàn Lập lại một lần nữa xuất hiện ở trên không sơn cốc chỗ ngọn núi trước kia.
Hắn lơ lửng trên hư không, nhàn nhạt hướng xuống nhìn lướt qua chỗ Hàn Đàm.
Chỉ thấy hàn khí ở cả quả núi, so với trước kia dường như yếu hơn một chút.
Nhưng bốn phía hư không của Hàn Đàm, bởi vì nguyên nhân pháp trận gần đó bị triệt hồi nên lại bị đông lạnh trở thành một tầng huyền băng óng ánh, một lần nữa đem toàn bộ cửa vào Hàn Đàm đóng băng lại phía trong.
Ánh mắt Hàn Lập yên lặng nhìn chăm chú vào khối băng cực lớn phái dưới trong chốc lát, mới bỗng nhiên há miệng bắn ra một đoàn lửa màu bạc, lắc lư một cái liền biến thành một con Hỏa Điểu màu bạc.
Hàn Lập lẩm bẩm trong miệng, một tay bấm niệm pháp quyết điểm về phía Hỏa Điểu trong hư không một cái.
Lập tức một tiếng “Phốc” vang lên, Hỏa Điểu màu bạc ngửa đầu kêu một tiếng thánh thót, bên ngoài thân lửa bạc thiêu đốt, thân hình nhanh chóng lớn lên.
Chỉ trong thời gian chốc lát, Hỏa Điểu màu bạc đã biến thành lớn tới vài chục trượng, bên ngoài thân là tầng lửa bạc lưu chuyển rào rạt bất định, chỉ là bộ dáng thần thái rõ ràng có chút uể oải.
Hiển nhiên là sau trận chiến với Tử Sắc Khổng Tước được triệu hồi ra từ ngọn cổ đăng cũng bị tổn thương không nhỏ.
Hàn Lập thấy vậy nhướng mày, nhưng lập tức mặt không biểu tình há miệng ra, mấy đoàn Tinh khí màu xanh nhạt bắn ra, chớp động mấy cái đã chui toàn bộ vào thân hình cực lớn của Hỏa Điểu không thấy bóng dáng.