Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 2156: Tám Vị Mộc Linh
Sau khi mắt trận đã được bố trí đâu vào đó, ba người nhóm Hàn Lập lo sợ tu sĩ cao cấp của Ma tộc đánh lén nên không dám ở lại trên đám mây. Vì vậy cả bọn liền ngồi canh bên gốc cây lớn.
Dù sao thì gốc thánh thụ dự phòng này được dùng làm cơ sở của mắt trận, chỉ cần nó còn nguyên vẹn thì tất nhiên là mắt trận sẽ bình yên vô sự rồi.
Còn đội tu sĩ gồm mấy ngàn người đi theo cũng được phân chia đến các đỉnh núi hay thung lũng xung quanh đó ẩn náu để bảo vệ pháp trận.
Riêng Giải Đạo Nhân vẫn được Hàn Lập cho ẩn nấp trong mấy tòa nhà trên đám mây.
Với tu vi của Hoàng Kim Giải, việc giả dạng làm một gã tu sĩ Nhân tộc tầm thường thực sự quá dễ dàng. Ngoại trừ những ai có tu vi cỡ Đại Thừa trở lên, còn như những tu sĩ bình thường ở nơi đây chắc chắn không thể phát hiện ra được.
Bởi vậy nên lúc trước Thảo Tật cùng Phi Tiểu Tịch có nhìn thấy Giải Đạo Nhân bên cạnh Hàn Lập vài lần nhưng không mấy để ý, có lẽ họ chỉ xem hắn như là người hầu bênh cạnh Hàn Lập thôi.
Từ khi đại trận được bố trí hoàn thành đến nay, ngày nào cũng có tin tức từ phía tiền tuyến của liên quân được truyền về.
Tuy nhóm người của Hàn Lập phải có thủ nơi mắt trận nhưng vẫn có thể nắm được tình hình ở tiền phương.
Dựa theo những tín tức không mấy đầy đủ, lực lượng của liên quân và Ma tộc đã triển khai trận đánh vô cung thảm thiết tại ngay biên giới của hai phe. Mãi đến khi cả hai bên đều tổn thất đến một phần năm lực lượng, lúc này quân của liên minh các tộc mới dần dần rút lui về phía sau.
Hiện giờ bên phía Ma tộc có đến ba Thánh Tổ đem bản thể tới, còn hóa thân thì có đến hơn hai mươi cái. Mà những tên có tu vi ngang ngửa với cấp bậc Ma tôn cũng lên đến mấy trăm, tất cả bọn chúng hợp lại tạo thành một lực lượng vững vàng chặn đứng mũi tiến công của liên quân.
Hơn nữa bên phía liên quân liên tục vận dụng các thủ đoạn dụ dỗ cho nên dù có liên tiếp rút lui nhưng Ma tộc vẫn chưa hoài nghi chút nào. Bọn chúng vừa thấy bên này có đấu hiệu thua là đã hùng hổ lao lên đe đồn ép. Mà bên liên quân không có chút ưu thế nào được lộ ra, chỉ vừa đánh vừa lui, vừa củng có lực lượng tiếp tục giằng có với quân của Ma tộc. Cứ thế chiến trường càng lúc càng được kéo gần về khu vực đã được bố trí trận pháp.
Thời gian trôi qua từng giờ từng khắc, ban đầu mỗi ngày chỉ có một tin tức được truyền, về, nhưng giờ đây mỗi ngày đã thanh hai lần, rồi ba lần,. Lúc này đại quân của Ma tộc đã rất gần với khu vực được Mộc tộc bố trí tuyệt trận rồi.
Ở trên đỉnh núi to lớn nằm trong phạm vi bao phủ của tuyệt trận được dựng lên một cái đài tạm bợ. Đại trưởng lão tạm thời của Mộc tộc cũng đang đứng ở trên đó.
Không xa trước mặt hắn có một pháp trận lớn tầm bốn đến năm trượng. Xung quang đó có tám ông lão người Mộc tộc da dẻ già nua ngồi. Hai mắt của bọn họ nhắm nghiền, một tay cầm cái mộc bàn màu trắng tinh, còn tay kia lại điểm tới liên tục.
Cứ như vậy, từ trên tám chiếc mộc bàn thỉnh thoảng lại phun ra từng chùm tia sáng màu trắng. Những tia sáng này ngưng tụ thành một quần sáng khá lớn lơ lửng ngay trên pháp trận. Hiện giờ vị đại trưởng lão tạm thời của Mộc tộc đang nhìn chằm chằm vào quáng sáng đó.
Mà ở trong quầng sáng lại có vô số điểm hào quang rất nhỏ trải đầy khắp nơi.
Các điểm hào quang này gồm hai loại, một màu trắng, một là màu tím. Lúc thì chúng đan xen vào nhau, khi lại tách nhau ra rất nhanh. Chúng cứ biến đổi vị trí liên tục, giống y như đang mô phỏng hai đội quân đánh nhau vậy. Nhưng cho dù có biến đổi the nào đi nữa, cả hai loại đốm sáng này đều theo một hướng nhất định mà lui về đần. Cuối cùng tất cả di chuyển vào một hình vẽ hoa văn rồi lóe lên, rồi lại biến mất sạch.
Đến tận lúc này tám ông lão Mộc tộc mới mở trừng hai mắt ra, cái mộc bàn trong tay mỗi người ảm đạm tắt đi, còn quầng sáng bên trong pháp trận cũng tán loạn mất.
"Phải thế chứ, tình hình diễn ra vẫn đang hết sức thuận lợi. Lại làm vất vả cho các vị đại sư rồi." Trưởng lão tạm thời của Mộc tộc thấy cảnh này liền trở nên tươi cười. Nhưng hắn đối với tám ông lão Mộc tộc kia cũng hết sức lễ độ.
"Không có gì. Trận chiến này có liên quan đến sự tồn vong của Mộc tộc chúng ta. Tám người bọn ta là Mộc Linh nên sẽ dốc hết sức lực. Nhưng kết quả vừa rồi chỉ dựa trên cơ sở những điều kiện đã có để tính toán ra. Nếu sau này bên phía đại quân của Ma tộc có biến đổi gì, khi đó mọi chuyện lại có thể sẽ khác đi." Một ông lão ho nhẹ rồi trả lời.
"Tất nhiên lão phu hiểu điều này. Vi vậy trong mấy ngày mấu chốt này còn phải lam phiền tám vị suy tính cho một lần nữa, làm như vậy mới mong phong ngừa được diễn biến của trận chiến vượt khỏi tầm kiểm soát của chúng ta." VỊ trưởng lão tạm thời chắp tay nghiêm nghị nói.
"Tám người bọn ta có một ít khả năng thiêm bẩm về bói toán, lúc bình thường cũng đoán được một vài sự việc trong tương lai. Nhưng trong trận chiến lúc này có sự góp mặt của vô số kẻ mạnh, chính vì thế mà các nhân tố bất ngờ xảy ra cũng không ít. Vì thế tám người bọn ta chỉ làm được đến đâu hay đến đó, những kết quả này chỉ nên dành cho hội đồng trưởng lão tham khảo thôi." Một ông lão Mộc tộc lắc đầu rồi nói.
"Việc này ta hiểu rất rõ. Dù sao có được sự trợ giúp của các vị như thế này, cũng khiến cho tại hạ lấy thêm rất nhiều kiên định." Trưởng lão tạm thời cười gượng gạo.
Trong trận chiến có đến mấy trăm vạn người tham gia thế này thì bói toán không thể phán đoán được kết quả thắng thua một cách chuẩn xác. Nhưng dựa vào những sự việc được tính toán ra từ trong đó để phán đoán ra chiều hướng của trận chiến cũng là việc có thể làm được.
Mà tám ông lão này chính là tám người rất nổi tiếng về khả năng bói toán ở Mộc tộc. Họ được hội đồng trưởng lão phong là tám vị Mộc Linh, cũng đã lập rất nhiều công lao cho Mộc tộc.
Tám vị Mộc Linh này trước kia đã vận dụng thuật bói toán quá nhiều nên tuổi thọ cũng giảm đi rất lớn. Nhìn bề ngoài họ giống như những lão ông già nua không chịu nổi nữa rồi.
Cũng chính bởi vậy, từ khi xảy ra chiến tranh với Ma tộc đến nay, Mộc tộc cũng không dám dùng đến tám người bọn họ.
Nhưng cũng vì lý đó này mà vị đại trưởng lão lúc trước của Mộc tộc bị rơi vào cạm bẫy của Ma tộc. Chẳng những đại trưởng lão bị đánh cho trọng thương mà Mộc tộc còn mất đi hơn nửa lãnh thổ.
Cho nên trong trận chiến liên quan đến sự tồn vong của cả tộc này. Ban trưởng lão bất chấp tất cả mời tám vị Mộc Linh này đến để dự đoán những diễn biến trên chiến trường, nhằm phòng ngừa những vấn đề phát sinh không kiểm soát được.
Tám lão Mộc Linh nhanh chóng từ trên đài cao đi xuống. Mấy tên trưởng lão khác của Mộc tộc đang ở gần đó cũng bước lại gần phía vị đại trưởng lão tạm thời kia. Sau đó cả đám bắt đầu thương lượng mọi việc.
Cũng trong lúc này, trên bầu trời cao giữa hai khu vực của Mộc tộc và Ma tộc chiếm lĩnh. Mạc Giản Ly đang biến thành một bóng ảnh màu bạc khổng lồ. Bốn phía thân thể là một đám mây lôi điện rộng khoảng một mẫu đang phập phòng không ngừng. Nó liên tục phun ra những tia chớp điện, rồi hóa thành những mũi tên nhắm về hướng đối diện bắn đi.
Trong khoảnh khắc, không trung đấy lên vô số tiếng sấm vang rền, từng đạo chớp giật lên liên miên.
Mà phía trước cách đó trăm trượng có một lưỡi kiếm tối đen lớn hơn trăm trượng cắm ngập vào một đỉnh núi.
Đứng trên chuôi kiếm là một tên nam tử của Ma tộc khổ gầy da dẻ đen xì. Hắn mặc một bộ áo choàng màu lục, hai tay giơ lên trôi thả ra từng đạo kiếm khí lạnh thấu xương.
Mỗi thanh kiếm khí đều đài đến hơn mười trượng, chúng tràn ngập khắp không trung nơi đó, đem các tia chớp màu bạc đang phóng tới đánh cho tan tành.
Còn ở trên không trung một hồ nước có hai bóng ảnh của hai con chó sói to như tòa núi đang điên cuồng cắn xé lẫn nhau.
Một con có lông màu trắng bạc, thân dài đến ba trăm trượng. Bốn nó chân phun gió, miệng cũng phun ra từng làn khí trắng nhè nhẹ.
Một con thì toàn thân đen thui, hai mắt bốc lửa lập lòe, miệng nó lại phun ra từng trận sát khí.
Hai con sói dương móng cào ra làm dấy lên từng âm thanh véo véo. Không gian phía trước liền biến thành từng lằn trắng bạc như bị mạnh mẽ xé toạc ra.
Chúng lại há miệng ra táp, lập tức phía trước truyền tới một tiếng nổ long trời. Một lan sóng khí mạnh mẽ tuôn ra, tạo thành những cơn lốc trắng xóa cuốn đi.
Bóng của hai con sói khổng lồ cắn nhau vô cùng thảm thiết. Nhưng cho dù là vết thương mà chúng gầy ra có khủng khiếp đến mức nào, chỉ cần một trận hào quang leo lên trên thân là vết thương đó lại khôi phục lại như thường.
Trận đấu điên cuồng này lan ra một phạm vi rất rộng. Hầu như tất cả rừng núi ở bán kính trăm dặm quanh đó đều bị san thành một vùng bằng phẳng.
Ở một ngọn núi gần đó, Ngao Khiếu đang ngồi xếp bằng trong một tòa pháp trận. Hai tay lão đang bấm niệm thần chú, cặp mắt nhắm nghiền, toàn thân cũng tỏa ra từng đạo hào quang màu bạc.
Các đó vài chục dặm tại ven bờ của một đầm lầy rộng đến ngàn trượng, Nguyên sát cũng đang ngồi im lặng trong một cái hang động mới được mở ra. Bốn phía ả đều đen hun hút, chỉ có thân thể ả hiện ra từng đốm văn tự màu đen của Ma tộc, chúng vẫn chớp nháy liên tục không ngừng.
Lại ở một không gian thần bí khác có hai gã khổng lồ cao lớn đang đứng đối mặt với nhau từ xa vài dặm.
Một tên có thân hình cao đến mười trượng, làn da đỏ thẫm, đỉnh đầu mọc thêm đôi sừng cong vút màu đen, hai mắt màu vàng, sau lưng là một đôi cánh bằng thịt đỏ như tiết gà. Hắn đang ôm hai tay trước ngực nhìn người đối diện.
Mà tên đối diện thì có làn da đen thui, thân thể như con dã nhân được khảm lên từng đạo ma văn cả màu vàng lẫn bạc. Toàn thân hắn trần trụi, duy nhất chỉ có một mảnh đã thú che ngang eo, ngoài ra không còn thêm thứ gì khác.
Mà tên đã nhân này nắm chặt hai tay, hắn trừng cặp mắt to như mắt trâu nhìn đối thủ phía trước.
Cả hai tên đều gườm gườm nhau trong không trung, tên nào tên nấy tỏa ra khí thế kinh người.
Ở không gian giữa bọn chúng có một quái vật đỏ lòm nửa giống như vượn nửa giống như sói. Nó đang quần nhau với một con hổ màu vàng có ba đầu.
Một bên tỏa ra huyết khí cuồn cuộn, thân hình con thú ở trong yêu khí giống như quỷ biến hóa không ngừng. Một bên lại có tiếng hổ gầm long trời, móng vuốt màu vàng nhọn hoắt bắn ra liên miên. Cả hai con đang giằng co nhưng không thể phân cao thấp được.
Dường như liên quân đã có quy định trước. Hễ bản thể của ba tên Thánh Tổ bên Ma tộc xuất hiện thì sẽ được ba vị Đại Thừa nhóm Mạc Giản Ly quấn lấy.
Bọn họ kiêng kị lẫn nhau nên không ai dám chia tay chia chân ra mà đi trợ giúp đại quân.
Điều hiển nhiên đang xảy ra lúc này là hàng trăm ngàn tên Ma tộc đang bị liên quân dần dần đưa vào đại trận.
Nếu không có bản thể của Thánh Tổ ở nơi đó, một khi đại trận được kích hoạt phát ra toàn bộ uy lực. Những Ma tộc đã bị hãm mình vào trong đó sẽ chết thảm là điều chắc chắn. Dường như mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng có lợi cho bên liên quân.
Nhưng cũng trong lúc này, dọc theo chiến trường của quân liên mình có hơn một ngàn chiếc phi xa của Ma tộc tạo thành một đội ngũ. Bọn chúng đang bí ẩn bay tiến nhập vào bên trong.
Những chiếc phi xa đó đều có hình tam giác, toàn bộ một màu xám trắng. Mặt ngoài còn được khắc lên một loại văn tự nào đó của Ma tộc giống như đám mây mù quỷ quái.
Phía trên những chiếc phi xa chở theo gần vạn tên Ma tộc. Bọn chúng đều mặc áo choàng che mặt, hai tay cũng được bịt kín, một mẫu đã cũng không để lộ ra ngoài. Chỉ duy nhất trên khuôn mặt hé ra hai con mắt đỏ au như máu.
Càng đáng kinh ngạc hơn là, mặc dù nhiều tên Ma tộc như vậy nhưng không hề có tiếng động nào được phát ra. Tất cả chỉ là một màn im phăng phắc, bọn chúng thật giống như những âm hồn đang di chuyển vậy.
Dù sao thì gốc thánh thụ dự phòng này được dùng làm cơ sở của mắt trận, chỉ cần nó còn nguyên vẹn thì tất nhiên là mắt trận sẽ bình yên vô sự rồi.
Còn đội tu sĩ gồm mấy ngàn người đi theo cũng được phân chia đến các đỉnh núi hay thung lũng xung quanh đó ẩn náu để bảo vệ pháp trận.
Riêng Giải Đạo Nhân vẫn được Hàn Lập cho ẩn nấp trong mấy tòa nhà trên đám mây.
Với tu vi của Hoàng Kim Giải, việc giả dạng làm một gã tu sĩ Nhân tộc tầm thường thực sự quá dễ dàng. Ngoại trừ những ai có tu vi cỡ Đại Thừa trở lên, còn như những tu sĩ bình thường ở nơi đây chắc chắn không thể phát hiện ra được.
Bởi vậy nên lúc trước Thảo Tật cùng Phi Tiểu Tịch có nhìn thấy Giải Đạo Nhân bên cạnh Hàn Lập vài lần nhưng không mấy để ý, có lẽ họ chỉ xem hắn như là người hầu bênh cạnh Hàn Lập thôi.
Từ khi đại trận được bố trí hoàn thành đến nay, ngày nào cũng có tin tức từ phía tiền tuyến của liên quân được truyền về.
Tuy nhóm người của Hàn Lập phải có thủ nơi mắt trận nhưng vẫn có thể nắm được tình hình ở tiền phương.
Dựa theo những tín tức không mấy đầy đủ, lực lượng của liên quân và Ma tộc đã triển khai trận đánh vô cung thảm thiết tại ngay biên giới của hai phe. Mãi đến khi cả hai bên đều tổn thất đến một phần năm lực lượng, lúc này quân của liên minh các tộc mới dần dần rút lui về phía sau.
Hiện giờ bên phía Ma tộc có đến ba Thánh Tổ đem bản thể tới, còn hóa thân thì có đến hơn hai mươi cái. Mà những tên có tu vi ngang ngửa với cấp bậc Ma tôn cũng lên đến mấy trăm, tất cả bọn chúng hợp lại tạo thành một lực lượng vững vàng chặn đứng mũi tiến công của liên quân.
Hơn nữa bên phía liên quân liên tục vận dụng các thủ đoạn dụ dỗ cho nên dù có liên tiếp rút lui nhưng Ma tộc vẫn chưa hoài nghi chút nào. Bọn chúng vừa thấy bên này có đấu hiệu thua là đã hùng hổ lao lên đe đồn ép. Mà bên liên quân không có chút ưu thế nào được lộ ra, chỉ vừa đánh vừa lui, vừa củng có lực lượng tiếp tục giằng có với quân của Ma tộc. Cứ thế chiến trường càng lúc càng được kéo gần về khu vực đã được bố trí trận pháp.
Thời gian trôi qua từng giờ từng khắc, ban đầu mỗi ngày chỉ có một tin tức được truyền, về, nhưng giờ đây mỗi ngày đã thanh hai lần, rồi ba lần,. Lúc này đại quân của Ma tộc đã rất gần với khu vực được Mộc tộc bố trí tuyệt trận rồi.
Ở trên đỉnh núi to lớn nằm trong phạm vi bao phủ của tuyệt trận được dựng lên một cái đài tạm bợ. Đại trưởng lão tạm thời của Mộc tộc cũng đang đứng ở trên đó.
Không xa trước mặt hắn có một pháp trận lớn tầm bốn đến năm trượng. Xung quang đó có tám ông lão người Mộc tộc da dẻ già nua ngồi. Hai mắt của bọn họ nhắm nghiền, một tay cầm cái mộc bàn màu trắng tinh, còn tay kia lại điểm tới liên tục.
Cứ như vậy, từ trên tám chiếc mộc bàn thỉnh thoảng lại phun ra từng chùm tia sáng màu trắng. Những tia sáng này ngưng tụ thành một quần sáng khá lớn lơ lửng ngay trên pháp trận. Hiện giờ vị đại trưởng lão tạm thời của Mộc tộc đang nhìn chằm chằm vào quáng sáng đó.
Mà ở trong quầng sáng lại có vô số điểm hào quang rất nhỏ trải đầy khắp nơi.
Các điểm hào quang này gồm hai loại, một màu trắng, một là màu tím. Lúc thì chúng đan xen vào nhau, khi lại tách nhau ra rất nhanh. Chúng cứ biến đổi vị trí liên tục, giống y như đang mô phỏng hai đội quân đánh nhau vậy. Nhưng cho dù có biến đổi the nào đi nữa, cả hai loại đốm sáng này đều theo một hướng nhất định mà lui về đần. Cuối cùng tất cả di chuyển vào một hình vẽ hoa văn rồi lóe lên, rồi lại biến mất sạch.
Đến tận lúc này tám ông lão Mộc tộc mới mở trừng hai mắt ra, cái mộc bàn trong tay mỗi người ảm đạm tắt đi, còn quầng sáng bên trong pháp trận cũng tán loạn mất.
"Phải thế chứ, tình hình diễn ra vẫn đang hết sức thuận lợi. Lại làm vất vả cho các vị đại sư rồi." Trưởng lão tạm thời của Mộc tộc thấy cảnh này liền trở nên tươi cười. Nhưng hắn đối với tám ông lão Mộc tộc kia cũng hết sức lễ độ.
"Không có gì. Trận chiến này có liên quan đến sự tồn vong của Mộc tộc chúng ta. Tám người bọn ta là Mộc Linh nên sẽ dốc hết sức lực. Nhưng kết quả vừa rồi chỉ dựa trên cơ sở những điều kiện đã có để tính toán ra. Nếu sau này bên phía đại quân của Ma tộc có biến đổi gì, khi đó mọi chuyện lại có thể sẽ khác đi." Một ông lão ho nhẹ rồi trả lời.
"Tất nhiên lão phu hiểu điều này. Vi vậy trong mấy ngày mấu chốt này còn phải lam phiền tám vị suy tính cho một lần nữa, làm như vậy mới mong phong ngừa được diễn biến của trận chiến vượt khỏi tầm kiểm soát của chúng ta." VỊ trưởng lão tạm thời chắp tay nghiêm nghị nói.
"Tám người bọn ta có một ít khả năng thiêm bẩm về bói toán, lúc bình thường cũng đoán được một vài sự việc trong tương lai. Nhưng trong trận chiến lúc này có sự góp mặt của vô số kẻ mạnh, chính vì thế mà các nhân tố bất ngờ xảy ra cũng không ít. Vì thế tám người bọn ta chỉ làm được đến đâu hay đến đó, những kết quả này chỉ nên dành cho hội đồng trưởng lão tham khảo thôi." Một ông lão Mộc tộc lắc đầu rồi nói.
"Việc này ta hiểu rất rõ. Dù sao có được sự trợ giúp của các vị như thế này, cũng khiến cho tại hạ lấy thêm rất nhiều kiên định." Trưởng lão tạm thời cười gượng gạo.
Trong trận chiến có đến mấy trăm vạn người tham gia thế này thì bói toán không thể phán đoán được kết quả thắng thua một cách chuẩn xác. Nhưng dựa vào những sự việc được tính toán ra từ trong đó để phán đoán ra chiều hướng của trận chiến cũng là việc có thể làm được.
Mà tám ông lão này chính là tám người rất nổi tiếng về khả năng bói toán ở Mộc tộc. Họ được hội đồng trưởng lão phong là tám vị Mộc Linh, cũng đã lập rất nhiều công lao cho Mộc tộc.
Tám vị Mộc Linh này trước kia đã vận dụng thuật bói toán quá nhiều nên tuổi thọ cũng giảm đi rất lớn. Nhìn bề ngoài họ giống như những lão ông già nua không chịu nổi nữa rồi.
Cũng chính bởi vậy, từ khi xảy ra chiến tranh với Ma tộc đến nay, Mộc tộc cũng không dám dùng đến tám người bọn họ.
Nhưng cũng vì lý đó này mà vị đại trưởng lão lúc trước của Mộc tộc bị rơi vào cạm bẫy của Ma tộc. Chẳng những đại trưởng lão bị đánh cho trọng thương mà Mộc tộc còn mất đi hơn nửa lãnh thổ.
Cho nên trong trận chiến liên quan đến sự tồn vong của cả tộc này. Ban trưởng lão bất chấp tất cả mời tám vị Mộc Linh này đến để dự đoán những diễn biến trên chiến trường, nhằm phòng ngừa những vấn đề phát sinh không kiểm soát được.
Tám lão Mộc Linh nhanh chóng từ trên đài cao đi xuống. Mấy tên trưởng lão khác của Mộc tộc đang ở gần đó cũng bước lại gần phía vị đại trưởng lão tạm thời kia. Sau đó cả đám bắt đầu thương lượng mọi việc.
Cũng trong lúc này, trên bầu trời cao giữa hai khu vực của Mộc tộc và Ma tộc chiếm lĩnh. Mạc Giản Ly đang biến thành một bóng ảnh màu bạc khổng lồ. Bốn phía thân thể là một đám mây lôi điện rộng khoảng một mẫu đang phập phòng không ngừng. Nó liên tục phun ra những tia chớp điện, rồi hóa thành những mũi tên nhắm về hướng đối diện bắn đi.
Trong khoảnh khắc, không trung đấy lên vô số tiếng sấm vang rền, từng đạo chớp giật lên liên miên.
Mà phía trước cách đó trăm trượng có một lưỡi kiếm tối đen lớn hơn trăm trượng cắm ngập vào một đỉnh núi.
Đứng trên chuôi kiếm là một tên nam tử của Ma tộc khổ gầy da dẻ đen xì. Hắn mặc một bộ áo choàng màu lục, hai tay giơ lên trôi thả ra từng đạo kiếm khí lạnh thấu xương.
Mỗi thanh kiếm khí đều đài đến hơn mười trượng, chúng tràn ngập khắp không trung nơi đó, đem các tia chớp màu bạc đang phóng tới đánh cho tan tành.
Còn ở trên không trung một hồ nước có hai bóng ảnh của hai con chó sói to như tòa núi đang điên cuồng cắn xé lẫn nhau.
Một con có lông màu trắng bạc, thân dài đến ba trăm trượng. Bốn nó chân phun gió, miệng cũng phun ra từng làn khí trắng nhè nhẹ.
Một con thì toàn thân đen thui, hai mắt bốc lửa lập lòe, miệng nó lại phun ra từng trận sát khí.
Hai con sói dương móng cào ra làm dấy lên từng âm thanh véo véo. Không gian phía trước liền biến thành từng lằn trắng bạc như bị mạnh mẽ xé toạc ra.
Chúng lại há miệng ra táp, lập tức phía trước truyền tới một tiếng nổ long trời. Một lan sóng khí mạnh mẽ tuôn ra, tạo thành những cơn lốc trắng xóa cuốn đi.
Bóng của hai con sói khổng lồ cắn nhau vô cùng thảm thiết. Nhưng cho dù là vết thương mà chúng gầy ra có khủng khiếp đến mức nào, chỉ cần một trận hào quang leo lên trên thân là vết thương đó lại khôi phục lại như thường.
Trận đấu điên cuồng này lan ra một phạm vi rất rộng. Hầu như tất cả rừng núi ở bán kính trăm dặm quanh đó đều bị san thành một vùng bằng phẳng.
Ở một ngọn núi gần đó, Ngao Khiếu đang ngồi xếp bằng trong một tòa pháp trận. Hai tay lão đang bấm niệm thần chú, cặp mắt nhắm nghiền, toàn thân cũng tỏa ra từng đạo hào quang màu bạc.
Các đó vài chục dặm tại ven bờ của một đầm lầy rộng đến ngàn trượng, Nguyên sát cũng đang ngồi im lặng trong một cái hang động mới được mở ra. Bốn phía ả đều đen hun hút, chỉ có thân thể ả hiện ra từng đốm văn tự màu đen của Ma tộc, chúng vẫn chớp nháy liên tục không ngừng.
Lại ở một không gian thần bí khác có hai gã khổng lồ cao lớn đang đứng đối mặt với nhau từ xa vài dặm.
Một tên có thân hình cao đến mười trượng, làn da đỏ thẫm, đỉnh đầu mọc thêm đôi sừng cong vút màu đen, hai mắt màu vàng, sau lưng là một đôi cánh bằng thịt đỏ như tiết gà. Hắn đang ôm hai tay trước ngực nhìn người đối diện.
Mà tên đối diện thì có làn da đen thui, thân thể như con dã nhân được khảm lên từng đạo ma văn cả màu vàng lẫn bạc. Toàn thân hắn trần trụi, duy nhất chỉ có một mảnh đã thú che ngang eo, ngoài ra không còn thêm thứ gì khác.
Mà tên đã nhân này nắm chặt hai tay, hắn trừng cặp mắt to như mắt trâu nhìn đối thủ phía trước.
Cả hai tên đều gườm gườm nhau trong không trung, tên nào tên nấy tỏa ra khí thế kinh người.
Ở không gian giữa bọn chúng có một quái vật đỏ lòm nửa giống như vượn nửa giống như sói. Nó đang quần nhau với một con hổ màu vàng có ba đầu.
Một bên tỏa ra huyết khí cuồn cuộn, thân hình con thú ở trong yêu khí giống như quỷ biến hóa không ngừng. Một bên lại có tiếng hổ gầm long trời, móng vuốt màu vàng nhọn hoắt bắn ra liên miên. Cả hai con đang giằng co nhưng không thể phân cao thấp được.
Dường như liên quân đã có quy định trước. Hễ bản thể của ba tên Thánh Tổ bên Ma tộc xuất hiện thì sẽ được ba vị Đại Thừa nhóm Mạc Giản Ly quấn lấy.
Bọn họ kiêng kị lẫn nhau nên không ai dám chia tay chia chân ra mà đi trợ giúp đại quân.
Điều hiển nhiên đang xảy ra lúc này là hàng trăm ngàn tên Ma tộc đang bị liên quân dần dần đưa vào đại trận.
Nếu không có bản thể của Thánh Tổ ở nơi đó, một khi đại trận được kích hoạt phát ra toàn bộ uy lực. Những Ma tộc đã bị hãm mình vào trong đó sẽ chết thảm là điều chắc chắn. Dường như mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng có lợi cho bên liên quân.
Nhưng cũng trong lúc này, dọc theo chiến trường của quân liên mình có hơn một ngàn chiếc phi xa của Ma tộc tạo thành một đội ngũ. Bọn chúng đang bí ẩn bay tiến nhập vào bên trong.
Những chiếc phi xa đó đều có hình tam giác, toàn bộ một màu xám trắng. Mặt ngoài còn được khắc lên một loại văn tự nào đó của Ma tộc giống như đám mây mù quỷ quái.
Phía trên những chiếc phi xa chở theo gần vạn tên Ma tộc. Bọn chúng đều mặc áo choàng che mặt, hai tay cũng được bịt kín, một mẫu đã cũng không để lộ ra ngoài. Chỉ duy nhất trên khuôn mặt hé ra hai con mắt đỏ au như máu.
Càng đáng kinh ngạc hơn là, mặc dù nhiều tên Ma tộc như vậy nhưng không hề có tiếng động nào được phát ra. Tất cả chỉ là một màn im phăng phắc, bọn chúng thật giống như những âm hồn đang di chuyển vậy.