Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1971: Lão Ảnh
"Vâng tổ phụ."
Ngân Nguyệt hé miệng định nói gi đó, nhưng cuối cùng vẫn do dự không nói.
Ngao Khiếu lão tổ còn muốn cùng chất nhi của mình nói thêm vài chuyện nữa nhưng thần sắc vừa động, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía cửa. Kết quả một lát sau, tiếng bước chân vang lên, một thị nữ trẻ tuổi xuất hiện ngoài cửa, cung kính nói:
"Hồi bẩm đại nhân, bên ngoài có hai vị trưởng lão đến đây cầu kiến."
"Ồ, bọn họ cũng không chậm, để bọn họ vào đi."
Thần sắc Ngao Khiếu lão tổ hòa hoãn, gật đầu ra lệnh.
Thị nữ kia hiển nhiên đáp ứng dạ một tiếng rồi nhận lệnh đi ra ngoài. Một lát sau, nam tử họ Tư và bạch phát lão giả từ bên ngoài đi vào, vừa thấy Ngao Khiếu lão tổ liền tiến lên chào.
"Bái kiến tiền bối, không biết lần này tiền bối gọi vãn bối đến là có chuyện gì muốn vãn bối đi làm?"
Nam tử trắng trẻo nghiêm nghị hỏi một câu.
"Không cần vội, hai người các ngươi trước tiên ngồi xuống rồi nói."
Ngao Khiếu lão tổ sau khi cười liền chỉ vào ghế bên cạnh.
Hai tồn tại Hợp Thể kỳ một nhân một yêu này hiển nhiên không dám làm trái ý Ngao Khiếu, sau khi cám ơn liền đàng hoàng ngồi xuống hai bên.
"Nói ra, hai người các ngươi cũng có chút quan hệ sâu xa với lão phu, một người là hậu nhân của bằng hữu năm xưa, một người là đệ tử ký danh của Mạc đạo hữu. Lúc này ta có một đại sự cần người đi làm, cũng chỉ có thể giao cho hai người các ngươi ta mới thật sự yên tâm."
Ngao Khiếu lão tổ đánh giá hai người, vẻ mặt ôn hòa nói.
"Tiền bối cứ việc phân phó."
Đối mặt với tồn tại Đại Thừa kỳ trước mắt, hai người nam tử họ Tư hơi có chút khép nép.
"Ta nghe Mạc đạo hữu nói, lúc hắn không có ở đây chủ sự Thánh đảo chính là Lạc đạo hữu vậy thì ta muốn ngươi giúp ta sưu tầm vài món đồ trong này. Có cả tài liệu lẫn pháp khí nhưng dù là gì đi nữa thì ngươi cũng phải tự mình tìm kiếm, tất cả phải âm thầm tiến hành, hơn nữa càng nhanh càng tốt."
Ngao Khiếu lão tổ sau khi hơi trầm ngâm liền đi thẳng vào vấn đề.
"Vâng, vãn bối lập tức phái người tin cậy chia nhau đi làm việc này, tuyệt đối không để người ngoài biết."
Bạch phát lão giả đầu tiên ngẩn ra liền lập tức đáp ứng một câu.
"Tốt lắm, nơi nàỵ ta có danh sách, ngươi nhận lấy rồi đi làm."
Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, phất tay lên, một khối ngọc giản bay qua.
Bạch phát lão giả lập tức đứng dậy ngọc giản vào tay, không thèm nhìn tới liền cất vào tay áo. Hắn hiểu rằng, bất luận là thứ nào bên trong thì cũng phải cố hết sức mà đi làm.
Ngao Khiếu lão tổ thấy vậy trên mặt lộ ra vẻ hài lòng rồi quay đầu lại ra lệnh cho nam tử họ Tư:
"Tư hiền chất, ta muốn ngươi đi Man Hoang thế giới gặp mấy vị đại năng chi sĩ dị tộc một chuyến. Về phần thứ muốn họ làm thì ta đều ghi lại trong ngọc giản. Ngươi cũng đừng để ai khác trên đảo biết việc này."
"Vãn bối sẽ cẩn thận làm việc."
Nam tử họ Tư đồng dạng đứng dậy cung kính trả lòi.
"Uh, hai chuyện này có liên quan đến ba đại Thủy tổ Ma tộc. Mạc đạo hữu sớm đã nói với lão phu rằng nhiều lắm chỉ có thể cho các ngươi thời gian năm năm để hoàn thành, nếu chậm trễ đại sự thì các ngươi cũng biết kết quả rồi đấy..."
Gương mặt Ngao Khiếu lão tổ thoáng cái liền trở nên nghiêm nghị, nói.
"Tiền bối yên tâm, đám người vãn bối cho dù bỏ cái mạng nhỏ cũng chắc chắn hoàn thành."
Bạch phát lão giả và nam tử họ Tư vừa nghe dùng để đối phó Thủy tổ Ma tộc, sau khi nhìn nhau một cái trên mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi, cơ hồ lập tức thề thốt ra.
"Lão phu tìm các ngươi đến đây tự nhiên là do tin tưởng các ngươi, nếu không có việc gì nữa thì các ngươi lập tức đi làm đi, không nên chậm trễ."
Ngao Khiếu lão tổ khoát tay, sau khi vứt một khối ngọc giản khác cho nam tử họ Tư liền nói ra lời tiễn khách.
Hai người bạch phát lão giả không dám nói thêm gì, lúc này sau khi thi lễ liền rời khỏi lầu các.
"Tổ phụ, hai người này không có vấn đề gì chứ? Trên Thánh đảo không phải đã có gian tế Ma tộc trà trộn sao?"
Chờ sau khi hai người rời đi Ngân Nguyệt mới nhíu mày hỏi một câu.
"Hắc hắc, nếu hai người này cũng không đáng tin thì những kẻ khác lại càng không thể tin. Hai người này là do Mạc Giản Ly tự mình đề cử với ta, cả hai đều ở trên Thánh đảo ngàn năm chưa từng rời đi nửa bước. Vả lại, chất nhi cảm thấy gian tế Ma tộc có thể thoát được hai mắt tổ phụ sao? Ít nhất tại đại điện trước đó, trong đám trưởng lão Thánh đảo không hề có tên nào là gian tế, điều này cũng xem như là tin tốt."
Trên khuôn mặt tré tuổi của Ngao Khiếu lão tổ hiện lên ý cười thản nhiên.
"Tổ phụ đại nhân nếu hiểu rõ thì Linh Lung đã yên tâm, chất nhi xin phép lên lầu nghi ngơi một lát."
Thần sắc Linh Lung* buông lỏng, thi lễ nói với Ngao Khiếu lão tổ.
(Chú: *khi còn ở Nhân giới, một phân hồn của Linh Lung vốn được Hàn Lập thu được thông qua khí linh của một phiến ngọc lưu ly, khi ấy phân hồn đó có nói xuất thân của mình là Ngân Nguyệt lang tộc cho nên Hàn Lập lấy tên của tộc ấy mà gọi nàng là Ngân Nguyệt. Do đó, từ nay về tại sau hạ mạn phép biên nhân vật nữ chính tại Linh giới này sẽ có tên là Ngân Nguyệt, thay thế cho Linh Lung.)
"Chất nhi đã vất vả mấy tháng, đích xác nên nghỉ ngơi cho khỏe, vậy chất nhi lui xuống trước đi." Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, có chút trìu mến, nói.
"Tổ phụ đại nhân cũng sớm đi nghỉ, dù sao lão nhân gia người vừa mới khôi phục nguyên khí không bao lâu, không nên lo lắng quá nhiều."
Ngân phát nữ tử cũng lo lắng dặn dò một câu.
"Ha ha, chất nhi cho rằng tổ phụ của ngươi thật sự đã già sao!"
Ngao Khiếu lão tổ nhếch miệng, ra vẻ bất cần nói.
"Lấy bộ dáng tổ phụ đại nhân, chu dù có nói là huynh trưởng của chất nhi thì hơn phân nửa cũng không có người hoài nghi, như thế nào lại nhắc đến chữ "già" chứ."
Ngân Nguyệt khẽ cười một tiếng, liền thi lễ đi lên lầu. Cước bộ nhẹ nhàng, phảng phất tâm tình đã tốt hơn rất nhiều.
"Nha đầu này thật là. Hy vọng nó không cần tu luyện Vong Tình quyết."
Ngao Khiếu lão tổ nhìn theo bóng lưng ngân phát nữ tử dần biến mất trên cầu thang, trên mặt hiện lên vẻ quan tâm, khẽ thở dài một hơi.
Nhưng kỳ quái chính là, sau khi nam tử tóc dài nói xong liền nhắm mắt ngồi ngay ngắn trên ghế không động đậy, bộ dáng như không định đứng dậy đi lên lầu. Qua thời gian một bữa cơm đột nhiên hắn mở hai mắt thản nhiên nói một câu:
"Nếu đã tới thì sao không hiện thân."
"Thuộc hạ bái kiến Ngao Khiếu đại nhân."
Lời còn chưa dứt, hư không phụ cận liền ba động một chút, một đạo hư ảnh trong suốt chợt lóe hiện ra cách Ngao Khiếu lão tổ không quá mấy trượng.
Hư ảnh này vừa hiện thân, thân hình liền dần dần ngưng tụ rõ ràng, cuối cùng hóa thành một nữ tử thướt tha mặc hắc bào. Nữ tử đeo mặt nạ sói màu xanh, hai tay mang găng đen nhánh, một chút da thịt cũng không lộ ra.
"Lão Ảnh, nhiều năm trôi qua như vậy mà lối trang phục này của ngươi vẫn không thay đổi chút nào a."
Mí mắt Ngao Khiếu lão tổ vừa động, lộ ra một chút hứng thú nói.
"Phong thái đại nhân cũng vẫn như xưa, lúc trước nghe nói đại nhân độ kiếp mà hao tổn nguyên khí, thuộc hạ quả thực lo lắng rất lâu, hiện tại thấy đại nhân vô sự, thuộc hạ đã yên tâm."
Nữ tử đeo mặt nạ không dám chậm trễ, sau khi thi lễ liền cung kính trả lời.
"Hắc hắc, chỉ là một lần thiên kiếp thì sao lấy được cái mạng của lão phu. Được rồi, không nói nhảm nữa, nhiều năm trước ta ra lệnh cho ngươi tới ẩn náu tại Thánh đảo phòng ngừa vạn nhất. Hiện tại ngươi đem tình hình Thánh đảo kể lại tỷ mỷ cho ta một lượt. Lão phu muốn trấn thủ ở Thánh đảo một thời gian, nhất định cần phải hiểu rõ tình hình trên đảo mới được."
Ngao Khiếu lão tổ ngưng trọng nói.
"Vâng, hiện tại tình hình Thánh đảo kỳ thật không được tốt, chủ yếu là vì Ma tộc bên kia...."
Nữ tử đeo mặt nạ nghe vậy không chút do dự kể lại.
Ngao Khiếu lão tổ chăm chú lắng nghe, gặp chỗ nào không rõ thì mở miệng cắt lời nữ tử hỏi lại cho rõ ràng. Về phía nữ tử thì cũng chỉ có thể trả lời những thứ mình biết, còn những thứ không biết thì chỉ có thể lắc đầu. Sau khi nữ tử kể xong câu cuối cùng liền lập tức im lặng không nói gì nữa, mà vẻ mặt của Ngao Khiếu lão tổ lại lâm vào trầm ngâm, bắt đầu tự định giá.
"Lão Ảnh, ngươi làm không tệ, xem bộ dáng thì mấy năm này ngươi cũng không nhàn rỗi. Bất quá, chuyện lần trước lão phu đưa tin cho ngươi điều tra đã có kết quả chưa?"
Ngao Khiếu lão tổ cuối cùng lộ ra vẻ hài lòng, tinh thần phục hồi lại nhưng đột nhiên hỏi đến một việc khác.
"Ngao Khiếu đại nhân có lệnh thì Lão Ảnh sao lại không chuyên tâm đi làm. Nhưng người mà đại nhân muốn ta điều tra căn bản chưa từng tới Thánh đảo. Lời đồn đãi có liên quan tới hắn mặc dù không ít, nhưng tin tức cụ thể thì không có bao nhiêu. Hơn nữa người này dường như là khổ tu chi sĩ, ngoại trừ tu luyện thì dường như rất ít quan hệ với người khác. Đây chắc cũng là nguyẻn nhân khiến người này chỉ trong khoảng thời gian ngắn liền tiến giai lên mấy cảnh giới. Thuộc hạ đã sửa sang lại tư liệu về người này một chút, đại nhân xem thì sẽ rõ. Bên trong phần lớn cũng chỉ là một số lời đồn đãi, không nhất định là thật."
Lần đầu tiên trong giọng nói nữ tử lộ ra vẻ khó xử, nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì vẫn thành thật trả lời.
"Là thật hay giả thì lão phu phải xem mới biết được bản lãnh hắn lớn cỡ nào. Từ hạ giới phi thăng lên Linh giới bất quá chỉ hơn ngàn năm liền tạo ra danh tiếng lớn như vậy, hơn nữa còn là vướng mắc tâm cảnh chủ yếu của Ngân Nguyệt."
Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ trầm xuống, có chút âm lệ, nói.
"Vâng, đại nhân."
Hắc bào nữ tử phất tay, một đoàn thanh quang liền bay qua.
Ngao Khiếu lão tổ giơ tay bắt lấy thanh quang, sau đó năm ngón tay khép lại bắt đầu đem thần niệm dò xét bên trong.
"Tin tức sao lại ít như vậy? Hơn nữa đều là tin tức không hoàn chỉnh. Dựa theo mấy lời đồn này thì hắn vừa mới tiến giai Hợp Thể sơ kỳ liền có thể liều mạng với tu sĩ hậu kỳ đại thành, ngươi cảm thấy chuyện này có mấy phần là thật?"
Sau một lát, Ngao Khiếu lão tổ xem hết tư liệu trong tay, sau khi lạnh giọng một tiếng liền có chút không hài lòng hỏi một câu.
"Thuộc hạ chỉ làm theo lệnh đại nhân sưu tầm tư liệu có liên quan, còn đúng hay sai thì còn cần đại nhân tự mình phán đoán. Dù sao lúc trước đại nhân không ra lệnh cho ta tự mình ra ngoài điều tra nội dung liên quan. Bất quá, hiện tại đại nhân có hạ lệnh thì cũng đã muộn, nghe nói trước đó người này gặp Ma tộc đuổi giết, đã sớm không rõ tung tích."
Hắc bào nữ tử cực kỳ chăm chú nói.
"Tung tích không rõ? Có thật vậy không? Nếu đúng như thế thì thật ra cũng tốt cho tiểu tử Nhân tộc Hàn Lập này, chỉ là một gã tu sĩ phi thăng mà cũng dám quấy rối tâm cảnh của Ngân Nguyệt, khiến nó thủy chung không thể thuận lợi tiến giai, cho dù chết trăm ngàn lần cũng không hết tội."
Hai mắt Ngao Khiếu lão tổ chợt lóe hung quang, chậm rãi nói.
Ngân Nguyệt hé miệng định nói gi đó, nhưng cuối cùng vẫn do dự không nói.
Ngao Khiếu lão tổ còn muốn cùng chất nhi của mình nói thêm vài chuyện nữa nhưng thần sắc vừa động, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía cửa. Kết quả một lát sau, tiếng bước chân vang lên, một thị nữ trẻ tuổi xuất hiện ngoài cửa, cung kính nói:
"Hồi bẩm đại nhân, bên ngoài có hai vị trưởng lão đến đây cầu kiến."
"Ồ, bọn họ cũng không chậm, để bọn họ vào đi."
Thần sắc Ngao Khiếu lão tổ hòa hoãn, gật đầu ra lệnh.
Thị nữ kia hiển nhiên đáp ứng dạ một tiếng rồi nhận lệnh đi ra ngoài. Một lát sau, nam tử họ Tư và bạch phát lão giả từ bên ngoài đi vào, vừa thấy Ngao Khiếu lão tổ liền tiến lên chào.
"Bái kiến tiền bối, không biết lần này tiền bối gọi vãn bối đến là có chuyện gì muốn vãn bối đi làm?"
Nam tử trắng trẻo nghiêm nghị hỏi một câu.
"Không cần vội, hai người các ngươi trước tiên ngồi xuống rồi nói."
Ngao Khiếu lão tổ sau khi cười liền chỉ vào ghế bên cạnh.
Hai tồn tại Hợp Thể kỳ một nhân một yêu này hiển nhiên không dám làm trái ý Ngao Khiếu, sau khi cám ơn liền đàng hoàng ngồi xuống hai bên.
"Nói ra, hai người các ngươi cũng có chút quan hệ sâu xa với lão phu, một người là hậu nhân của bằng hữu năm xưa, một người là đệ tử ký danh của Mạc đạo hữu. Lúc này ta có một đại sự cần người đi làm, cũng chỉ có thể giao cho hai người các ngươi ta mới thật sự yên tâm."
Ngao Khiếu lão tổ đánh giá hai người, vẻ mặt ôn hòa nói.
"Tiền bối cứ việc phân phó."
Đối mặt với tồn tại Đại Thừa kỳ trước mắt, hai người nam tử họ Tư hơi có chút khép nép.
"Ta nghe Mạc đạo hữu nói, lúc hắn không có ở đây chủ sự Thánh đảo chính là Lạc đạo hữu vậy thì ta muốn ngươi giúp ta sưu tầm vài món đồ trong này. Có cả tài liệu lẫn pháp khí nhưng dù là gì đi nữa thì ngươi cũng phải tự mình tìm kiếm, tất cả phải âm thầm tiến hành, hơn nữa càng nhanh càng tốt."
Ngao Khiếu lão tổ sau khi hơi trầm ngâm liền đi thẳng vào vấn đề.
"Vâng, vãn bối lập tức phái người tin cậy chia nhau đi làm việc này, tuyệt đối không để người ngoài biết."
Bạch phát lão giả đầu tiên ngẩn ra liền lập tức đáp ứng một câu.
"Tốt lắm, nơi nàỵ ta có danh sách, ngươi nhận lấy rồi đi làm."
Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, phất tay lên, một khối ngọc giản bay qua.
Bạch phát lão giả lập tức đứng dậy ngọc giản vào tay, không thèm nhìn tới liền cất vào tay áo. Hắn hiểu rằng, bất luận là thứ nào bên trong thì cũng phải cố hết sức mà đi làm.
Ngao Khiếu lão tổ thấy vậy trên mặt lộ ra vẻ hài lòng rồi quay đầu lại ra lệnh cho nam tử họ Tư:
"Tư hiền chất, ta muốn ngươi đi Man Hoang thế giới gặp mấy vị đại năng chi sĩ dị tộc một chuyến. Về phần thứ muốn họ làm thì ta đều ghi lại trong ngọc giản. Ngươi cũng đừng để ai khác trên đảo biết việc này."
"Vãn bối sẽ cẩn thận làm việc."
Nam tử họ Tư đồng dạng đứng dậy cung kính trả lòi.
"Uh, hai chuyện này có liên quan đến ba đại Thủy tổ Ma tộc. Mạc đạo hữu sớm đã nói với lão phu rằng nhiều lắm chỉ có thể cho các ngươi thời gian năm năm để hoàn thành, nếu chậm trễ đại sự thì các ngươi cũng biết kết quả rồi đấy..."
Gương mặt Ngao Khiếu lão tổ thoáng cái liền trở nên nghiêm nghị, nói.
"Tiền bối yên tâm, đám người vãn bối cho dù bỏ cái mạng nhỏ cũng chắc chắn hoàn thành."
Bạch phát lão giả và nam tử họ Tư vừa nghe dùng để đối phó Thủy tổ Ma tộc, sau khi nhìn nhau một cái trên mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi, cơ hồ lập tức thề thốt ra.
"Lão phu tìm các ngươi đến đây tự nhiên là do tin tưởng các ngươi, nếu không có việc gì nữa thì các ngươi lập tức đi làm đi, không nên chậm trễ."
Ngao Khiếu lão tổ khoát tay, sau khi vứt một khối ngọc giản khác cho nam tử họ Tư liền nói ra lời tiễn khách.
Hai người bạch phát lão giả không dám nói thêm gì, lúc này sau khi thi lễ liền rời khỏi lầu các.
"Tổ phụ, hai người này không có vấn đề gì chứ? Trên Thánh đảo không phải đã có gian tế Ma tộc trà trộn sao?"
Chờ sau khi hai người rời đi Ngân Nguyệt mới nhíu mày hỏi một câu.
"Hắc hắc, nếu hai người này cũng không đáng tin thì những kẻ khác lại càng không thể tin. Hai người này là do Mạc Giản Ly tự mình đề cử với ta, cả hai đều ở trên Thánh đảo ngàn năm chưa từng rời đi nửa bước. Vả lại, chất nhi cảm thấy gian tế Ma tộc có thể thoát được hai mắt tổ phụ sao? Ít nhất tại đại điện trước đó, trong đám trưởng lão Thánh đảo không hề có tên nào là gian tế, điều này cũng xem như là tin tốt."
Trên khuôn mặt tré tuổi của Ngao Khiếu lão tổ hiện lên ý cười thản nhiên.
"Tổ phụ đại nhân nếu hiểu rõ thì Linh Lung đã yên tâm, chất nhi xin phép lên lầu nghi ngơi một lát."
Thần sắc Linh Lung* buông lỏng, thi lễ nói với Ngao Khiếu lão tổ.
(Chú: *khi còn ở Nhân giới, một phân hồn của Linh Lung vốn được Hàn Lập thu được thông qua khí linh của một phiến ngọc lưu ly, khi ấy phân hồn đó có nói xuất thân của mình là Ngân Nguyệt lang tộc cho nên Hàn Lập lấy tên của tộc ấy mà gọi nàng là Ngân Nguyệt. Do đó, từ nay về tại sau hạ mạn phép biên nhân vật nữ chính tại Linh giới này sẽ có tên là Ngân Nguyệt, thay thế cho Linh Lung.)
"Chất nhi đã vất vả mấy tháng, đích xác nên nghỉ ngơi cho khỏe, vậy chất nhi lui xuống trước đi." Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, có chút trìu mến, nói.
"Tổ phụ đại nhân cũng sớm đi nghỉ, dù sao lão nhân gia người vừa mới khôi phục nguyên khí không bao lâu, không nên lo lắng quá nhiều."
Ngân phát nữ tử cũng lo lắng dặn dò một câu.
"Ha ha, chất nhi cho rằng tổ phụ của ngươi thật sự đã già sao!"
Ngao Khiếu lão tổ nhếch miệng, ra vẻ bất cần nói.
"Lấy bộ dáng tổ phụ đại nhân, chu dù có nói là huynh trưởng của chất nhi thì hơn phân nửa cũng không có người hoài nghi, như thế nào lại nhắc đến chữ "già" chứ."
Ngân Nguyệt khẽ cười một tiếng, liền thi lễ đi lên lầu. Cước bộ nhẹ nhàng, phảng phất tâm tình đã tốt hơn rất nhiều.
"Nha đầu này thật là. Hy vọng nó không cần tu luyện Vong Tình quyết."
Ngao Khiếu lão tổ nhìn theo bóng lưng ngân phát nữ tử dần biến mất trên cầu thang, trên mặt hiện lên vẻ quan tâm, khẽ thở dài một hơi.
Nhưng kỳ quái chính là, sau khi nam tử tóc dài nói xong liền nhắm mắt ngồi ngay ngắn trên ghế không động đậy, bộ dáng như không định đứng dậy đi lên lầu. Qua thời gian một bữa cơm đột nhiên hắn mở hai mắt thản nhiên nói một câu:
"Nếu đã tới thì sao không hiện thân."
"Thuộc hạ bái kiến Ngao Khiếu đại nhân."
Lời còn chưa dứt, hư không phụ cận liền ba động một chút, một đạo hư ảnh trong suốt chợt lóe hiện ra cách Ngao Khiếu lão tổ không quá mấy trượng.
Hư ảnh này vừa hiện thân, thân hình liền dần dần ngưng tụ rõ ràng, cuối cùng hóa thành một nữ tử thướt tha mặc hắc bào. Nữ tử đeo mặt nạ sói màu xanh, hai tay mang găng đen nhánh, một chút da thịt cũng không lộ ra.
"Lão Ảnh, nhiều năm trôi qua như vậy mà lối trang phục này của ngươi vẫn không thay đổi chút nào a."
Mí mắt Ngao Khiếu lão tổ vừa động, lộ ra một chút hứng thú nói.
"Phong thái đại nhân cũng vẫn như xưa, lúc trước nghe nói đại nhân độ kiếp mà hao tổn nguyên khí, thuộc hạ quả thực lo lắng rất lâu, hiện tại thấy đại nhân vô sự, thuộc hạ đã yên tâm."
Nữ tử đeo mặt nạ không dám chậm trễ, sau khi thi lễ liền cung kính trả lời.
"Hắc hắc, chỉ là một lần thiên kiếp thì sao lấy được cái mạng của lão phu. Được rồi, không nói nhảm nữa, nhiều năm trước ta ra lệnh cho ngươi tới ẩn náu tại Thánh đảo phòng ngừa vạn nhất. Hiện tại ngươi đem tình hình Thánh đảo kể lại tỷ mỷ cho ta một lượt. Lão phu muốn trấn thủ ở Thánh đảo một thời gian, nhất định cần phải hiểu rõ tình hình trên đảo mới được."
Ngao Khiếu lão tổ ngưng trọng nói.
"Vâng, hiện tại tình hình Thánh đảo kỳ thật không được tốt, chủ yếu là vì Ma tộc bên kia...."
Nữ tử đeo mặt nạ nghe vậy không chút do dự kể lại.
Ngao Khiếu lão tổ chăm chú lắng nghe, gặp chỗ nào không rõ thì mở miệng cắt lời nữ tử hỏi lại cho rõ ràng. Về phía nữ tử thì cũng chỉ có thể trả lời những thứ mình biết, còn những thứ không biết thì chỉ có thể lắc đầu. Sau khi nữ tử kể xong câu cuối cùng liền lập tức im lặng không nói gì nữa, mà vẻ mặt của Ngao Khiếu lão tổ lại lâm vào trầm ngâm, bắt đầu tự định giá.
"Lão Ảnh, ngươi làm không tệ, xem bộ dáng thì mấy năm này ngươi cũng không nhàn rỗi. Bất quá, chuyện lần trước lão phu đưa tin cho ngươi điều tra đã có kết quả chưa?"
Ngao Khiếu lão tổ cuối cùng lộ ra vẻ hài lòng, tinh thần phục hồi lại nhưng đột nhiên hỏi đến một việc khác.
"Ngao Khiếu đại nhân có lệnh thì Lão Ảnh sao lại không chuyên tâm đi làm. Nhưng người mà đại nhân muốn ta điều tra căn bản chưa từng tới Thánh đảo. Lời đồn đãi có liên quan tới hắn mặc dù không ít, nhưng tin tức cụ thể thì không có bao nhiêu. Hơn nữa người này dường như là khổ tu chi sĩ, ngoại trừ tu luyện thì dường như rất ít quan hệ với người khác. Đây chắc cũng là nguyẻn nhân khiến người này chỉ trong khoảng thời gian ngắn liền tiến giai lên mấy cảnh giới. Thuộc hạ đã sửa sang lại tư liệu về người này một chút, đại nhân xem thì sẽ rõ. Bên trong phần lớn cũng chỉ là một số lời đồn đãi, không nhất định là thật."
Lần đầu tiên trong giọng nói nữ tử lộ ra vẻ khó xử, nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì vẫn thành thật trả lời.
"Là thật hay giả thì lão phu phải xem mới biết được bản lãnh hắn lớn cỡ nào. Từ hạ giới phi thăng lên Linh giới bất quá chỉ hơn ngàn năm liền tạo ra danh tiếng lớn như vậy, hơn nữa còn là vướng mắc tâm cảnh chủ yếu của Ngân Nguyệt."
Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ trầm xuống, có chút âm lệ, nói.
"Vâng, đại nhân."
Hắc bào nữ tử phất tay, một đoàn thanh quang liền bay qua.
Ngao Khiếu lão tổ giơ tay bắt lấy thanh quang, sau đó năm ngón tay khép lại bắt đầu đem thần niệm dò xét bên trong.
"Tin tức sao lại ít như vậy? Hơn nữa đều là tin tức không hoàn chỉnh. Dựa theo mấy lời đồn này thì hắn vừa mới tiến giai Hợp Thể sơ kỳ liền có thể liều mạng với tu sĩ hậu kỳ đại thành, ngươi cảm thấy chuyện này có mấy phần là thật?"
Sau một lát, Ngao Khiếu lão tổ xem hết tư liệu trong tay, sau khi lạnh giọng một tiếng liền có chút không hài lòng hỏi một câu.
"Thuộc hạ chỉ làm theo lệnh đại nhân sưu tầm tư liệu có liên quan, còn đúng hay sai thì còn cần đại nhân tự mình phán đoán. Dù sao lúc trước đại nhân không ra lệnh cho ta tự mình ra ngoài điều tra nội dung liên quan. Bất quá, hiện tại đại nhân có hạ lệnh thì cũng đã muộn, nghe nói trước đó người này gặp Ma tộc đuổi giết, đã sớm không rõ tung tích."
Hắc bào nữ tử cực kỳ chăm chú nói.
"Tung tích không rõ? Có thật vậy không? Nếu đúng như thế thì thật ra cũng tốt cho tiểu tử Nhân tộc Hàn Lập này, chỉ là một gã tu sĩ phi thăng mà cũng dám quấy rối tâm cảnh của Ngân Nguyệt, khiến nó thủy chung không thể thuận lợi tiến giai, cho dù chết trăm ngàn lần cũng không hết tội."
Hai mắt Ngao Khiếu lão tổ chợt lóe hung quang, chậm rãi nói.