Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1104: Khôi lỗi khắc địch
Người này tất nhiên là Hàn Lập, sau khi sử dụng Lôi Độn Thuật lặng yên tới
phía sau nàng ta.
Hắn sử dụng hình nhân khôi lỗi hấp dẫn sự chú ý của Bạch Mộng Hinh, còn
chính mình yên lặng tiến sát tới chỗ này chờ cơ hội xuất thủ.
Bạch Mộng Hinh đã sớm chú ý động tĩnh ở bên cạnh, nên khi thân hình Hàn
Lập vừa hiện ra, nàng ta tức khắc cảm ứng được ngay, cũng không quay đầu
lại lập tức trở tay hư không một trảo.
Một cự trảo trong suốt như thủy tinh, băng lạnh hiện ra thẳng hướng Hàn
Lập chộp xuống.
Nàng ta không đặt hy vọng cú đánh này có thể đủ để khắc địch, chỉ nghĩ là
có thể tạm thời ngăn cản một chút không cho Hàn Lập tới gần.
Thế nhưng Hàn Lập đối với cự trảo này, không thèm liếc mắt một cái, mặt
không thay đổi tay áo phất lên, lập tức một đạo hoàng quang bắn nhanh mà
ra, lóe lên một cái cự trảo đã bị chém thành hai nửa.
Hàn Lập thân hình một chút chậm chễ cũng không có, thoáng cái vọt tới
trước mặt, trên người ngọn lửa tăng vọt lên.
Một cảnh khó có thể tưởng tượng xuất hiện!
Hàn Lập thân mình chỉ ngưng lại một chút, cả người tựa như vô hình, tiếng
sấm chớp động thoáng chốc nhập vào trong khối băng, sau mấy cái chớp động,
liền quỷ dị xuyên qua lớp băng lớn kia, rồi xuất hiện bên cạnh hai người
Bạch Mộng Hinh cùng Hàn Ly thượng nhân.
Mà chỗ xuyên qua đó lại xuất hiện một cái động băng đường kính vài trượng.
Xem ra Tử La Cực Hỏa mặc dù chưa từng được luyện chế qua, nhưng nói về uy
lực hàn diễm so với của Bạch Mộng Hinh còn cao hơn không chỉ một bậc, Hàn
Lập thúc dục toàn lực rốt cuộc dễ dàng xuyên qua màn phòng ngự quỷ dị này.
Trước mắt hắn trải ra một võng bạc hình tròn.
Bạch Mộng Hinh đã muốn quay lại để kiểm tra, thấy như vậy cả kinh, tay
bỗng nhiên bắt pháp quyết, miệng quát lớn một tiếng "Thu"!
Tơ võng hào quang đại phóng, một cái chỉ bạc hướng chính giữa co rút lại,
ngay tức khắc khe hở hoàn toàn biến mất, một cái võng lớn màu bạc mờ mờ
thình lình xuất hiện trước mặt Hàn Lập.
Hàn Lập sửng sốt nhưng lập tức cười lạnh một tiếng, Tam Diễm Phiến trong
tay nhoáng lên, bắn lên cuồng trướng, đồng thời nhằm ngay võng bạc trước
mặt nhẹ nhàng đánh tới.
"Vèo" một tiếng, một cột lửa ba màu phun ra, ba màu vàng bạc hồng ở bên
trong ngọn lửa chớp động không thôi, trực tiếp đánh lên trên võng bạc.
Cái võng bạc này không biết là loại dị bảo nào, đối mặt với Tam Diễm Phiến
loại phỏng chế linh bảo này, lại có thể phát ra tiếng " vù vù", phóng xuất
ngân mang chống đỡ ngọn lửa ba màu kia, ngọn lửa bị chắn ở bên ngoài.
Tuy bảo vật này tỏ ra chống đỡ không nổi, nhưng chưa lập tức bị đánh tan.
Hàn Lập lông mày nhíu lại, rồi chợt giãn ra.
Vừa mới một kích hướng giữa chiếc quạt rót vào một chút pháp lực, bởi Tam
Diễm Phiến chẳng qua chỉ phát huy bình thường uy lực, nên kết quả có chút
ngoài ý muốn, nhưng tuyệt không gây ra bao nhiêu kinh ngạc.
Ngay trong lúc này, một tay Hàn Lập lập tức chuyển động, đã sớm chuẩn bị
bình ngọc đưa lên miêng, đem một giọt vạn năm linh dịch nuốt vào.
Sau đó không hề tiếc kiệm linh lực, đưa pháp lực điên cuồng hướng cái
quạt.
Tam Diễm Phiến rung lên, phát ra một tiếng êm tai, một con Hỏa Điểu ba màu
từ cây quạt bay ra, nhằm thẳng võng bạc đối diện đánh tới.
Mà Hàn Lập phía sau cũng mở ra Phong Lôi Sí, ngay khi vầng sáng ba màu
bùng nổ, tiếng sấm vang lên theo đó cũng biến mất không thấy.
Sau một khắc, một đạo cầu vồng xuất hiện ở hơn ba mươi trượng bên ngoài,
Hàn Lập thân hình giữa ngân quang hiện ra.
Hắn ngẩng đầu hướng chỗ lúc đầu nhìn lại, chỉ thấy trong suốt băng kia
hoàn toàn bị vầng sáng ba màu bao chùm bên trong, cũng nhanh chóng tan
biến, phần viên cầu màu bạc ở trung tâm, nháy mắt bạo phát, lập tức biến
thành hư ảo.
Nhìn thấy cảnh này, Hàn Lập sắc mặt không có chút vui mừng, ngược lại đồng
tử co lại, tay cầm Tam Diễm Phiến, trong mắt có vài phần khẩn trương.
Bởi vì sau khi võng bạc tiêu tán, một con băng giao màu lam thân dài mấy
trượng xuất hiện ở nơi đó, băng giao này phần trước một nửa bộ vảy trong
suốt, đang giương nanh múa vuốt, phần sau lại hiện ra sền sện dịch xanh,
phần đuôi trực tiếp xuất hiện ở trong đỉnh nhỏ.Xem ra đỉnh này phóng xuất
ra linh vật băng giao.
Tiểu đỉnh này bay trước mặt Hàn Ly, chính là một cái Kiền Lam Đỉnh khác!
Băng giao thân hình xoay quanh co rút lại, đang đem Bạch Mộng Hinh cùng
Hàn Ly thượng nhân bảo hộ bên trong. Mặc dù tại trong vầng sáng ba màu,
lam giao thân thể đồng dạng tan biến, nháy mắt tan biến hơn một nửa, nhưng
lúc này vầng sáng ba màu rốt cuộc uy lực đã hao tổn hết, lóe lên rồi biến
mất không thấy đâu nữa.
Hàn Ly thượng nhân phóng xuất con băng giao này có độ lạnh vô cùng, dưới
uy lực của Tam Diễm Phiến, một chút cũng không tổn hại.
"Đây là hỏa thuộc tính linh phiến? Không hổ là vật phỏng chế linh bảo, quả
nhiên uy lực không nhỏ. Chỉ bằng uy năng mà nói, hẳn đã trên Kiền Lam Đỉnh
của ta.". Thanh âm nhàn nhạt từ miệng Hàn Ly thượng nhân truyền ra, rồi
đột nhiên một đoàn ngọn lửa sắc xanh trong miệng phun ra, thoáng chốc bám
trên mình lam giao.
Lam diễm trên thân giao lưu chuyển không ngừng, lam giao miệng phát ra âm
thanh vang dội, thân thể trong Băng Diễm chợt lóe trải rộng ra, nhanh
chóng khôi phục như lúc đầu, sau đó trừng đôi mắt xanh biếc, hung tợn về
phía Hàn Lập.
Hàn Lập thấy cảnh này, mặt lộ ra một tia biểu tình kì quái, như có chút
châm chọc, lại có chút cười lạnh.
Lòng Hàn Ly thượng nhân run lên, không hiểu sao lại như thế, bỗng nhiên
trong hư không một đạo thanh ảnh lờ mờ quỷ dị hiện ra, lập tức đánh tới.
Một bàn tay ngân quang long lánh, lưỡi dao sắc bén cắm thẳng vào sau lưng
Hàn Ly thượng nhân, tay kia tức khắc giương lên, một cái lá chắn màu bạc
xuất ra, nhưng lập tức hóa thành một màn bạc hướng Bạch Mộng Hinh chụp
xuống đầu.
Thanh ảnh hành động hoàn toàn vô thanh vô tức, giồng như cơn gió thổi qua,
làm cho bình thường tu sĩ không cảm giác được, chình là hình nhân khôi lỗi
của Hàn Lập.
Nó mượn đầy trời Hỏa Vân cùng Hàn Lập ra tay che dấu, thần không hay quỷ
không biết độn tới nơi đây.
Bạch Mộng Hinh hiển nhiên không có phát hiện dị biến ở sau lưng, trước mặt
ngân quang chợt lóe, bị màn ảnh bao vây hoàn toàn bên trong mới sợ hãi
phát hiện.
Nàng vội vàng bắt pháp quyết, một tầng Băng Diễm màu trắng hiện ra toàn
thân, lập tức hóa thành vô số hỏa cầu lớn, hướng bốn phía màn ảnh bắn
nhanh đi.
Nhất thời trong quầng sáng tiếng gầm rú nổi lên!
Mặt ngoài dày đặc, nhẵn bóng như gương, khi hỏa cầu màu trắng đánh vào
trên đó, không thể xuyên thủng được ngược lại còn bị bắn ngược trở về.
Nàng ta hiển nhiên khó mà có cách nào lập tức thoát khốn mà ra.
Hàn Ly thượng nhân là một đại tu sĩ chỉ cách một bước là tới Hóa Thần Kỳ,
tự nhiên Bạch Mộng Hinh khong thể sánh bằng. Cho nên hình nhân khôi lỗi
vừa mới xuất hiện trong nháy mắt vị đại trưởng lão Tiểu Cực Cung này bằng
thần thức cường đại đã phát hiện được sự thay đổi khác thường.
Trong lòng hắn cả kinh không kịp thúc dục lam giao chống địch, tâm miện
khẽ động trên người hiện ra một bộ chiến giáp màu vàng, kiểu dáng cổ kính
linh quang lấp lánh. Đồng thời thân hình hắn còn cố gắng di động muốn
tránh đi một kích như sét đánh này của hình nhân khôi lỗi.
Nhưng hình nhân khôi lỗi sớm bị Hàn Lập dụng tâm thúc dục uy lực toàn bộ
khai mở thân hình, lay động như cái bóng bám theo, mà Hàn Ly thượng nhân
vì phải phát động pháp quyết nên thân hình chậm lại một chút.
Hậu quả là "Phanh" một tiếng khó nghe, bàn tay mờ mờ ánh bạc liền đánh vào
đầu vai Hàn Ly thượng nhân toàn bộ quang mang đan xen vào nhau rồi lóe
lên.
Hình nhân khôi lỗi do cương ngân cộng thêm vài loại tài liệu quý hiếm khác
luyện chế mà ra, uy lực tương đối không so với bình thường phi kiếm kém
hơn. Nhưng khi
chém vào kim giáp lại chỉ hiện một tầng màu vàng gợn sóng rồi lập tức bắn
ngược ra.
Chẳng qua phản lựu của nói vẫn đem vị Nguyên Anh hậu kì đại tu sĩ này lay
động như sắp ngã.
Nhưng Hàn Ly thượng nhân lại ổn định đứng dậy, trong cơ thể linh lực lưu
động mãnh liệt.
Hai tay ngưng tụ pháp lực để vận khởi đại pháp quyết dùng để đối địch, tuy
rằng cũng không trọn vẹn nhưng cũng có thể lợi dụng huyền Vương và hơn
phân nửa hàn khí của Ngọc Huyền, cũng đủ để tiêu diệt đại địch trước mắt.
Nhưng Hàn Ly thượng nhân hai tay niệm pháp quyết chưa xong thì tay của
hình nhân khôi lỗi cũng như ánh chớp chém xuống đầu vai của hắn.
Bên trong chiến giáp màu vàng. Hàn Ly thượng nhân ngẩn ra đối với hành
động lạ lùng của khôi lỗi không hiểu cái gi.
Bàn tay vừa chộp xuống ngân mang đại phóng biến ảo thành hai thanh màu bạc
ngư câu sắc bén dị thường.
Hơi đung một chút rồi bám chặt vào hai vai Hàn Ly thượng nhân.
Tuy bị chiến giáp màu vàng chặn ở bên ngoài nhưng Hàn Ly thượng nhân nhất
thời không thể chuyển động tự nhiên.
Mà cùng lúc đo đó trên đỉnh đầu Hàn Ly thượng nhân linh quang chợt lóe một
thanh màu đen quỷ dị đoản đao hiện ra thoáng run lên, từ trên chém xuống
thiên linh cái của vị Tiểu Cực Cung đại trưởng lão này.
Độn tốc cực nhanh chừng nháy mắt tới ngay phía trên đỉnh đầu.
Mà lúc này hàn Ly thượng nhân bị hình nhân khôi lỗi dùng một đôi ngân câu
khóa cứng nằm trên chiến giáp. Cơ bản là không thể nhúc nhích được chút
nào.
Lần này Hàn Ly thượng nhân hồn vía lên mây.Rốt cuộc bất chấp mọi thứ từ
từ điều động linh lực trong người vội vàng đưa lên đầu, mặt không chút
huyết sắc há mồm phun ra một tia máu huyết.
Tia máu này cũng là hàn Ly thượng nhân một ngụm máu huyết biến thành ẩn ẩn
trong đó linh lực vô bì.
Màu đen đoản đao chạm vào nó gây ra âm thanh trầm đục, huyết quang và hắc
mang đan xen lóe lên làm cho Ma Tủy Phi Đao độn quang ngừng lại một chút.
Hình thể biến lớn thành vài thước, đồng thời hướng trước mặt đối phương
nhẹ nhàng chém tới.
Hàn Ly thượng nhân trên người chiến giáp màu vàng lóe lên rồi tán đi làm
thân mình cũng khôi phục tự do tránh thoát được một kiếp.
Cùng lúc đó ở bên cạnh màu xanh băng giao được pháp quyết thúc giục kêu
vang.
Bỗng nhiên hướng về phía Hàn Lập ở xa xa đánh tới, băng giao chưa đến gần
Hàn Lập đã ra tay. Một luồng màu xanh bắn nhanh mà đi.
Vị Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ này tin tưởng có thể trì hoãn công kích của
Hàn Lập trong chốc lát rồi bằng vào Huyền Ngọc bài thúc giục hàn khí trong
động đủ để xoay chuyển tình thế đem đối phương giết chết.
Nhưng đúng lúc này một đóa hoa sen bạc lớn chừng mấy thước quỷ dị hiện ra
cách chân Hàn Ly thượng nhân chỉ vài thước.
Rồi nhanh chóng biến đổi, ngân quang đại phóng. Tiếng Phạm âm Phật xướng
từ trong hoa sen truyền ra.
Hàn Ly thượng nhân trong lòng rung động, chỉ cảm thấy thân hình nặng tựa
ngàn cân không thể nhúc nhích.
Cùng với đó là pháp lực trong cơ thể không thể khống chế được một nữa,
đồng nghĩa với việc huyết mang đang đối đầu với đoản đao kia chỉ phát huy
được một nữa uy lực hiện giờ.
Chuôi ma tủy Phi Đao lóe lên chém xuống, huyết mang từng cái từng cái
không thể ngăn nỗi.
Bên dưới, Hàn Ly thượng nhân quá sợ hãi, trong miệng phát ra tiếng kêu
thảm thiết!
phía sau nàng ta.
Hắn sử dụng hình nhân khôi lỗi hấp dẫn sự chú ý của Bạch Mộng Hinh, còn
chính mình yên lặng tiến sát tới chỗ này chờ cơ hội xuất thủ.
Bạch Mộng Hinh đã sớm chú ý động tĩnh ở bên cạnh, nên khi thân hình Hàn
Lập vừa hiện ra, nàng ta tức khắc cảm ứng được ngay, cũng không quay đầu
lại lập tức trở tay hư không một trảo.
Một cự trảo trong suốt như thủy tinh, băng lạnh hiện ra thẳng hướng Hàn
Lập chộp xuống.
Nàng ta không đặt hy vọng cú đánh này có thể đủ để khắc địch, chỉ nghĩ là
có thể tạm thời ngăn cản một chút không cho Hàn Lập tới gần.
Thế nhưng Hàn Lập đối với cự trảo này, không thèm liếc mắt một cái, mặt
không thay đổi tay áo phất lên, lập tức một đạo hoàng quang bắn nhanh mà
ra, lóe lên một cái cự trảo đã bị chém thành hai nửa.
Hàn Lập thân hình một chút chậm chễ cũng không có, thoáng cái vọt tới
trước mặt, trên người ngọn lửa tăng vọt lên.
Một cảnh khó có thể tưởng tượng xuất hiện!
Hàn Lập thân mình chỉ ngưng lại một chút, cả người tựa như vô hình, tiếng
sấm chớp động thoáng chốc nhập vào trong khối băng, sau mấy cái chớp động,
liền quỷ dị xuyên qua lớp băng lớn kia, rồi xuất hiện bên cạnh hai người
Bạch Mộng Hinh cùng Hàn Ly thượng nhân.
Mà chỗ xuyên qua đó lại xuất hiện một cái động băng đường kính vài trượng.
Xem ra Tử La Cực Hỏa mặc dù chưa từng được luyện chế qua, nhưng nói về uy
lực hàn diễm so với của Bạch Mộng Hinh còn cao hơn không chỉ một bậc, Hàn
Lập thúc dục toàn lực rốt cuộc dễ dàng xuyên qua màn phòng ngự quỷ dị này.
Trước mắt hắn trải ra một võng bạc hình tròn.
Bạch Mộng Hinh đã muốn quay lại để kiểm tra, thấy như vậy cả kinh, tay
bỗng nhiên bắt pháp quyết, miệng quát lớn một tiếng "Thu"!
Tơ võng hào quang đại phóng, một cái chỉ bạc hướng chính giữa co rút lại,
ngay tức khắc khe hở hoàn toàn biến mất, một cái võng lớn màu bạc mờ mờ
thình lình xuất hiện trước mặt Hàn Lập.
Hàn Lập sửng sốt nhưng lập tức cười lạnh một tiếng, Tam Diễm Phiến trong
tay nhoáng lên, bắn lên cuồng trướng, đồng thời nhằm ngay võng bạc trước
mặt nhẹ nhàng đánh tới.
"Vèo" một tiếng, một cột lửa ba màu phun ra, ba màu vàng bạc hồng ở bên
trong ngọn lửa chớp động không thôi, trực tiếp đánh lên trên võng bạc.
Cái võng bạc này không biết là loại dị bảo nào, đối mặt với Tam Diễm Phiến
loại phỏng chế linh bảo này, lại có thể phát ra tiếng " vù vù", phóng xuất
ngân mang chống đỡ ngọn lửa ba màu kia, ngọn lửa bị chắn ở bên ngoài.
Tuy bảo vật này tỏ ra chống đỡ không nổi, nhưng chưa lập tức bị đánh tan.
Hàn Lập lông mày nhíu lại, rồi chợt giãn ra.
Vừa mới một kích hướng giữa chiếc quạt rót vào một chút pháp lực, bởi Tam
Diễm Phiến chẳng qua chỉ phát huy bình thường uy lực, nên kết quả có chút
ngoài ý muốn, nhưng tuyệt không gây ra bao nhiêu kinh ngạc.
Ngay trong lúc này, một tay Hàn Lập lập tức chuyển động, đã sớm chuẩn bị
bình ngọc đưa lên miêng, đem một giọt vạn năm linh dịch nuốt vào.
Sau đó không hề tiếc kiệm linh lực, đưa pháp lực điên cuồng hướng cái
quạt.
Tam Diễm Phiến rung lên, phát ra một tiếng êm tai, một con Hỏa Điểu ba màu
từ cây quạt bay ra, nhằm thẳng võng bạc đối diện đánh tới.
Mà Hàn Lập phía sau cũng mở ra Phong Lôi Sí, ngay khi vầng sáng ba màu
bùng nổ, tiếng sấm vang lên theo đó cũng biến mất không thấy.
Sau một khắc, một đạo cầu vồng xuất hiện ở hơn ba mươi trượng bên ngoài,
Hàn Lập thân hình giữa ngân quang hiện ra.
Hắn ngẩng đầu hướng chỗ lúc đầu nhìn lại, chỉ thấy trong suốt băng kia
hoàn toàn bị vầng sáng ba màu bao chùm bên trong, cũng nhanh chóng tan
biến, phần viên cầu màu bạc ở trung tâm, nháy mắt bạo phát, lập tức biến
thành hư ảo.
Nhìn thấy cảnh này, Hàn Lập sắc mặt không có chút vui mừng, ngược lại đồng
tử co lại, tay cầm Tam Diễm Phiến, trong mắt có vài phần khẩn trương.
Bởi vì sau khi võng bạc tiêu tán, một con băng giao màu lam thân dài mấy
trượng xuất hiện ở nơi đó, băng giao này phần trước một nửa bộ vảy trong
suốt, đang giương nanh múa vuốt, phần sau lại hiện ra sền sện dịch xanh,
phần đuôi trực tiếp xuất hiện ở trong đỉnh nhỏ.Xem ra đỉnh này phóng xuất
ra linh vật băng giao.
Tiểu đỉnh này bay trước mặt Hàn Ly, chính là một cái Kiền Lam Đỉnh khác!
Băng giao thân hình xoay quanh co rút lại, đang đem Bạch Mộng Hinh cùng
Hàn Ly thượng nhân bảo hộ bên trong. Mặc dù tại trong vầng sáng ba màu,
lam giao thân thể đồng dạng tan biến, nháy mắt tan biến hơn một nửa, nhưng
lúc này vầng sáng ba màu rốt cuộc uy lực đã hao tổn hết, lóe lên rồi biến
mất không thấy đâu nữa.
Hàn Ly thượng nhân phóng xuất con băng giao này có độ lạnh vô cùng, dưới
uy lực của Tam Diễm Phiến, một chút cũng không tổn hại.
"Đây là hỏa thuộc tính linh phiến? Không hổ là vật phỏng chế linh bảo, quả
nhiên uy lực không nhỏ. Chỉ bằng uy năng mà nói, hẳn đã trên Kiền Lam Đỉnh
của ta.". Thanh âm nhàn nhạt từ miệng Hàn Ly thượng nhân truyền ra, rồi
đột nhiên một đoàn ngọn lửa sắc xanh trong miệng phun ra, thoáng chốc bám
trên mình lam giao.
Lam diễm trên thân giao lưu chuyển không ngừng, lam giao miệng phát ra âm
thanh vang dội, thân thể trong Băng Diễm chợt lóe trải rộng ra, nhanh
chóng khôi phục như lúc đầu, sau đó trừng đôi mắt xanh biếc, hung tợn về
phía Hàn Lập.
Hàn Lập thấy cảnh này, mặt lộ ra một tia biểu tình kì quái, như có chút
châm chọc, lại có chút cười lạnh.
Lòng Hàn Ly thượng nhân run lên, không hiểu sao lại như thế, bỗng nhiên
trong hư không một đạo thanh ảnh lờ mờ quỷ dị hiện ra, lập tức đánh tới.
Một bàn tay ngân quang long lánh, lưỡi dao sắc bén cắm thẳng vào sau lưng
Hàn Ly thượng nhân, tay kia tức khắc giương lên, một cái lá chắn màu bạc
xuất ra, nhưng lập tức hóa thành một màn bạc hướng Bạch Mộng Hinh chụp
xuống đầu.
Thanh ảnh hành động hoàn toàn vô thanh vô tức, giồng như cơn gió thổi qua,
làm cho bình thường tu sĩ không cảm giác được, chình là hình nhân khôi lỗi
của Hàn Lập.
Nó mượn đầy trời Hỏa Vân cùng Hàn Lập ra tay che dấu, thần không hay quỷ
không biết độn tới nơi đây.
Bạch Mộng Hinh hiển nhiên không có phát hiện dị biến ở sau lưng, trước mặt
ngân quang chợt lóe, bị màn ảnh bao vây hoàn toàn bên trong mới sợ hãi
phát hiện.
Nàng vội vàng bắt pháp quyết, một tầng Băng Diễm màu trắng hiện ra toàn
thân, lập tức hóa thành vô số hỏa cầu lớn, hướng bốn phía màn ảnh bắn
nhanh đi.
Nhất thời trong quầng sáng tiếng gầm rú nổi lên!
Mặt ngoài dày đặc, nhẵn bóng như gương, khi hỏa cầu màu trắng đánh vào
trên đó, không thể xuyên thủng được ngược lại còn bị bắn ngược trở về.
Nàng ta hiển nhiên khó mà có cách nào lập tức thoát khốn mà ra.
Hàn Ly thượng nhân là một đại tu sĩ chỉ cách một bước là tới Hóa Thần Kỳ,
tự nhiên Bạch Mộng Hinh khong thể sánh bằng. Cho nên hình nhân khôi lỗi
vừa mới xuất hiện trong nháy mắt vị đại trưởng lão Tiểu Cực Cung này bằng
thần thức cường đại đã phát hiện được sự thay đổi khác thường.
Trong lòng hắn cả kinh không kịp thúc dục lam giao chống địch, tâm miện
khẽ động trên người hiện ra một bộ chiến giáp màu vàng, kiểu dáng cổ kính
linh quang lấp lánh. Đồng thời thân hình hắn còn cố gắng di động muốn
tránh đi một kích như sét đánh này của hình nhân khôi lỗi.
Nhưng hình nhân khôi lỗi sớm bị Hàn Lập dụng tâm thúc dục uy lực toàn bộ
khai mở thân hình, lay động như cái bóng bám theo, mà Hàn Ly thượng nhân
vì phải phát động pháp quyết nên thân hình chậm lại một chút.
Hậu quả là "Phanh" một tiếng khó nghe, bàn tay mờ mờ ánh bạc liền đánh vào
đầu vai Hàn Ly thượng nhân toàn bộ quang mang đan xen vào nhau rồi lóe
lên.
Hình nhân khôi lỗi do cương ngân cộng thêm vài loại tài liệu quý hiếm khác
luyện chế mà ra, uy lực tương đối không so với bình thường phi kiếm kém
hơn. Nhưng khi
chém vào kim giáp lại chỉ hiện một tầng màu vàng gợn sóng rồi lập tức bắn
ngược ra.
Chẳng qua phản lựu của nói vẫn đem vị Nguyên Anh hậu kì đại tu sĩ này lay
động như sắp ngã.
Nhưng Hàn Ly thượng nhân lại ổn định đứng dậy, trong cơ thể linh lực lưu
động mãnh liệt.
Hai tay ngưng tụ pháp lực để vận khởi đại pháp quyết dùng để đối địch, tuy
rằng cũng không trọn vẹn nhưng cũng có thể lợi dụng huyền Vương và hơn
phân nửa hàn khí của Ngọc Huyền, cũng đủ để tiêu diệt đại địch trước mắt.
Nhưng Hàn Ly thượng nhân hai tay niệm pháp quyết chưa xong thì tay của
hình nhân khôi lỗi cũng như ánh chớp chém xuống đầu vai của hắn.
Bên trong chiến giáp màu vàng. Hàn Ly thượng nhân ngẩn ra đối với hành
động lạ lùng của khôi lỗi không hiểu cái gi.
Bàn tay vừa chộp xuống ngân mang đại phóng biến ảo thành hai thanh màu bạc
ngư câu sắc bén dị thường.
Hơi đung một chút rồi bám chặt vào hai vai Hàn Ly thượng nhân.
Tuy bị chiến giáp màu vàng chặn ở bên ngoài nhưng Hàn Ly thượng nhân nhất
thời không thể chuyển động tự nhiên.
Mà cùng lúc đo đó trên đỉnh đầu Hàn Ly thượng nhân linh quang chợt lóe một
thanh màu đen quỷ dị đoản đao hiện ra thoáng run lên, từ trên chém xuống
thiên linh cái của vị Tiểu Cực Cung đại trưởng lão này.
Độn tốc cực nhanh chừng nháy mắt tới ngay phía trên đỉnh đầu.
Mà lúc này hàn Ly thượng nhân bị hình nhân khôi lỗi dùng một đôi ngân câu
khóa cứng nằm trên chiến giáp. Cơ bản là không thể nhúc nhích được chút
nào.
Lần này Hàn Ly thượng nhân hồn vía lên mây.Rốt cuộc bất chấp mọi thứ từ
từ điều động linh lực trong người vội vàng đưa lên đầu, mặt không chút
huyết sắc há mồm phun ra một tia máu huyết.
Tia máu này cũng là hàn Ly thượng nhân một ngụm máu huyết biến thành ẩn ẩn
trong đó linh lực vô bì.
Màu đen đoản đao chạm vào nó gây ra âm thanh trầm đục, huyết quang và hắc
mang đan xen lóe lên làm cho Ma Tủy Phi Đao độn quang ngừng lại một chút.
Hình thể biến lớn thành vài thước, đồng thời hướng trước mặt đối phương
nhẹ nhàng chém tới.
Hàn Ly thượng nhân trên người chiến giáp màu vàng lóe lên rồi tán đi làm
thân mình cũng khôi phục tự do tránh thoát được một kiếp.
Cùng lúc đó ở bên cạnh màu xanh băng giao được pháp quyết thúc giục kêu
vang.
Bỗng nhiên hướng về phía Hàn Lập ở xa xa đánh tới, băng giao chưa đến gần
Hàn Lập đã ra tay. Một luồng màu xanh bắn nhanh mà đi.
Vị Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ này tin tưởng có thể trì hoãn công kích của
Hàn Lập trong chốc lát rồi bằng vào Huyền Ngọc bài thúc giục hàn khí trong
động đủ để xoay chuyển tình thế đem đối phương giết chết.
Nhưng đúng lúc này một đóa hoa sen bạc lớn chừng mấy thước quỷ dị hiện ra
cách chân Hàn Ly thượng nhân chỉ vài thước.
Rồi nhanh chóng biến đổi, ngân quang đại phóng. Tiếng Phạm âm Phật xướng
từ trong hoa sen truyền ra.
Hàn Ly thượng nhân trong lòng rung động, chỉ cảm thấy thân hình nặng tựa
ngàn cân không thể nhúc nhích.
Cùng với đó là pháp lực trong cơ thể không thể khống chế được một nữa,
đồng nghĩa với việc huyết mang đang đối đầu với đoản đao kia chỉ phát huy
được một nữa uy lực hiện giờ.
Chuôi ma tủy Phi Đao lóe lên chém xuống, huyết mang từng cái từng cái
không thể ngăn nỗi.
Bên dưới, Hàn Ly thượng nhân quá sợ hãi, trong miệng phát ra tiếng kêu
thảm thiết!