Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 595
CHƯƠNG 595
Mặc dù Trình Thu Uyển không trả lời nhưng ánh mắt cô ta đã hướng đến Cố Mặc Ngôn vô cùng rõ ràng, có lẽ ngày mai sẽ tràn ngập những bài báo về mối quan hệ yêu đương của Trình Thu Uyển và Cố Mặc Ngôn thôi.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, Cố Mặc Ngôn trở lại sau cánh gà với vẻ mặt thiếu kiên nhãn. Những phóng viên này thực sự quá nhàm chán, rõ ràng là buổi họp báo về trang sức nhưng tất cả những gì họ hỏi toàn là những câu hỏi buôn dưa tâm phào.
Cố Mặc Ngôn lấy điện thoại ra thấy có mấy cuộc gọi nhỡ, mở ra thì thấy đều là của Tô Thư Nghi. Sợ rằng Tô Thư Nghi có việc gấp cần tìm mình nên Cố Mặc Ngôn đã lập tức gọi lại cho cô ngay.
Sau khi xem buổi họp báo xong, tâm trạng Tô Thư Nghỉ vô cùng suy sụp đặt điện thoại xuống. Những người đó rõ ràng biết Cố Mặc Ngôn đã kết hôn nhưng vẫn cưỡng ép ghép đôi Cố Mặc Ngôn với Trình Thu Uyển, bọn họ không cân nhắc xem khi cô nhìn thấy sẽ cảm thấy thế nào sao? Hay trong mắt công chúng, chênh lệch giữa cô và Trình Thu Uyển lớn đến vậy?
Cùng lúc đó, Tô Thư Nghỉ cũng có hơi oán trách Cố Mặc Ngôn. Trước đó chờ đợi kết – quả giám định, cô đã rất cần anh ở bên cạnh, nhưng anh lại ở bên Trình Thu Uyển.
Khi Tô Thư Nghi còn đang suy nghĩ về cuộc họp báo vừa rồi, điện thoại trong tay cô đột nhiên rung lên, khi cầm lên thì thấy người gọi đến là Cố Mặc Ngôn.
Bây giờ cô thực sự không muốn trả lời cuộc gọi của anh, sau khi Tô Thư Nghỉ chuyển điện thoại sang chế độ im lặng bèn ném nó sang một bên và phớt lờ nó.
“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không nghe máy, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. Sorry, you… Nghe thấy âm thanh thông báo từ điện thoại, Cố Mặc Ngôn hơi nhíu mày, chẳng lẽ cô không mang điện thoại theo sao?
Cố Mặc Ngôn có phần lo lắng cho Tô Thư Nghi nên lại gọi lại lần nữa. Có lẽ cô vẫn còn giận anh, nếu không có chuyện gì thì sẽ không gọi điện cho anh nhiều cuộc như thế.
Tô Thư Nghỉ thấy màn hình điện thoại lại r sáng lên thì hơi do dự, sau đó cầm điện thoại đi ra hành lang bên ngoài phòng bệnh.
‘A lô, có chuyện gì vậy?” Sau khi cuộc gọi được kết nối, Tô Thư Nghi hỏi với tâm trạng không vui.
“Vừa rồi sao em không bắt máy?” Bởi vì lo lắng nên giọng điệu của Cố Mặc Ngôn có phần nghiêm nghị, Tô Thư Nghi nghe xong càng thêm tủi thân.
“Vừa rồi điện thoại để chế độ im lặng, cho nên em không nghe thấy.”
“Ừm, vậy sao?” Cố Mặc Ngôn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cô không sao là được: “Vừa rồi em gọi cho anh có chuyện gì không?”
“Không có chuyện gì.’ Đột nhiên Tô Thư Nghỉ không muốn nói với Cố Mặc Ngôn về chuyện của cô và Lâm Kim Minh nữa: ‘Em chỉ muốn hỏi thử anh đang ở đâu thôi, thấy anh không bắt máy nên em mới gọi mấy cuộc.”
“Ừm, anh mới vừa xong buổi họp báo, bây giờ anh đang chuẩn bị quay lại công ty.”
Cố Mặc Ngôn giải thích lý do tại sao anh không nghe điện thoại của cô.
“Được, anh cứ bận việc của anh đi, em không quấy rầy anh nữa.’ Tô Thư Nghi nói xong, không đợi Cố Mặc Ngôn phản ứng đã vội vàng cúp điện thoại.
Sau khi cúp máy, Tô Thư Nghỉ yếu ớt dựa vào tường, cảm thấy không ngờ bây giờ cô ở cùng Cố Mặc Ngôn lại mệt mỏi như thế.
Cố Mặc Ngôn nói rằng anh vừa rời khỏi buổi họp báo, vì vậy có lẽ anh vẫn đang ở bên cạnh Trình Thu Uyển.
Môi trường xung quanh anh vừa rồi rất ồn ào, dường như cô thực sự đã nghe thấy giọng nói của Trình Thu Uyển. Cô dùng sức lắc đầu thật mạnh, Tô Thư Nghi cảnh cáo chính mình không nên suy nghĩ nhiều.