Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 480
Chương 480
Dương Tùng Đức đẩy Cố Mặc Ngôn đến trước màn hình lớn. Cố Mặc Ngôn cầm chiếc bút hồng ngoại trên bàn rồi xoay người và dùng bút khoanh tròn vài cụm từ lên trên đó.
“Ở đây… Ở đây… Còn ở đây nữa..”
“Những phương án này trông có vẻ rất hoàn hảo. Mọi thứ đều có tác dụng chèn ép đối thủ và ra sức đề cao mình.”
“Nhưng tôi không biết có phải là do gấp rút lập ra và suy nghĩ vội vàng hay không, những phương án này hoàn toàn không cân nhắc đến sự phản kháng hay suy xét về việc lập ra chính sách tạm thời để đối phó với sự phản kích của đối phương.”
“Theo tôi, thay vì nói phương án này là một kế hoạch khẩn cấp và tạm thời thì nên nói răng nó là một trò đùa theo chủ nghĩa lý tưởng hóa.”
“Nếu những phương án của tổng giám đốc Gố đều giống như vậy thì tôi nghĩ rằng công ty của ông không cần chúng cũng được.”
Cố Mặc Ngôn hùng hổ dọa người từng bước một khiến Cố Thành Vũ vô cùng tức giận nhưng lại chẳng biết làm thế nào.
Nhưng hình như Cố Mặc Ngôn vẫn chưa chịu buông tha cho ông ta.
“ồ, không đúng” Cố Mặc Ngôn cười như không cười, câu nói tiếp theo lại gần như khiến Cố Thành Vũ sụp đổ thêm lần nữa.
“Nếu như tôi nhớ không lầm thì gần đây, hình như công ty của ông thật sự là “không có cũng được”.
“Cậu…
Không hề băn khoăn hay do dự, Cố Mặc Ngôn nói tiếp: “Gần đây, lợi nhuận và giá cổ phiếu của các công ty của tổng giám đốc Cố nói chung đều trong tình hình sụt giảm nhanh chóng, thậm chí có một số công ty đã bị mất giá đến mức tôi có thể mua lại chúng một cách dễ dàng như trở bàn tay.”
Khi Cố Mặc Ngôn nói điều này thì vài người vốn dĩ muốn bác bỏ anh cũng hoàn toàn im lặng.
Quả thật từng câu từng chữ đều là sự thật nên bọn họ không thể phản bác.
Giá như Cố Mặc Ngôn có thể dễ dàng kiểm soát như Cố Thành Vũ thì tốt rồi…
Các thành viên hội đồng quản trị thở dài trong lòng.
Nếu đúng như vậy thì với đầu óc nhạy bén và thận trọng của Cố Mặc Ngôn, chắc chăn tập đoàn Cố Thị sẽ có thể đạt đến một tâm cao khác.
Đáng tiếc anh lại là đại diện của Ngôn Diệu, điều này đã định trước là mọi người phải đối địch với nhau.
Khi Cố Mặc Ngôn rời đi, không ai dám nói gì. Cho dù mọi người rất tức giận thì cũng không dám nói một lời nào bởi vì họ bị ảnh hưởng bởi khí thế mạnh mẽ của Cố Mặc Ngôn.
Mà lần này, nhất định sẽ có người vui mừng và có kẻ lo âu.
Sau cuộc họp hội đồng quản trị, Cố Thành Vũ trở lại văn phòng.
Nhìn đống tài liệu đang chờ ký tên trên bàn, ông ta thở không ra hơi.
Ông ta vung tay lên khiến số tài liệu và cái ly trên bàn rơi vãi đầy đất. Thư ký đang ở ngoài cửa nghe thấy thì vô cùng hoảng hốt.
Mà lúc này, Lâm Bảo Châu đã tới nơi.
Sau khi được thả về, Lâm Bảo Châu không có nơi nào để đi nên đã tạm thời ở chỗ Cố Gia Huy.
Ngay khi nghe tin Cố Mặc Ngôn đến công ty của nhà họ Cố, cô ta lo lắng sẽ có tai họa gì đó nên vội vàng chạy đến công ty.
“Cháu tới đây làm gì?” Cố Thành Vũ tức giận hỏi.