Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 361
Chương 361
Bây giờ trái tim của Tô Thư Nghỉ đã vọt lên tận cổ họng rồi!
Cô vừa định giải thích, nói chỉ là cái tên rất hay thấy, trùng hợp mà thôi, nhưng không ngờ cô còn chưa nói lời phủ nhận thì đã nghe thấy Cố Mặc Ngôn nói rằng.
“Quỹ Thư Nghi, nó sẽ phát triển mãi mãi. Vì vợ của cô tôi, Tô Thư Nghi.”
Tô Thư Nghi lập tức không nói nổi lời phủ nhận nữal Mà tất cả mọi người ở đây lại càng bùng nổ hơn!
Tô Thư Nghi!
Đây chính là tên của mợ Gố!
Trong sự kích động của mọi người tại đây, chỉ có một người là sắc mặt vô cùng khó coi.
Cố Gia Huy cắn chặt răng, mãi vân không giãn lông mày.
Anh ta đố ky với Cố Mặc Ngôn, đố kị Cố Mặc Ngôn có thể tỏ tình thoải mái với Tô Thư Nghỉ, còn giữa anh ta và Tô Thư Nghị, bây giờ không những cách một Cố Mặc Ngôn, mà còn có một Lâm Bảo Châu đang mang thai.
Cố Gia Huy nhìn bóng lưng của Tô Thư Nghỉ đang ngồi trước mặt mình, không biết bây giờ trong lòng cô đang nghĩ gì.
Bây giờ Tô Thư Nghỉ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cũng không biết thứ cảm xúc nào mãnh liệt hơn.
Còn người của tạp chí Phong Thượng ở bên cạnh nghe thấy Cố Mặc Ngôn ở trên sân khấu nói như vậy thì đều nổ tung, điên hết cả rồi!
Mợ Cố lại là Tô Thư Nghi, đồng nghiệp của bọn họI Không phải chứ! Chồng của Tô Thư Nghị, là Cố Mặc Ngôn! Mợ Cố của Cố Mặc Ngôn, là Tô Thư Nghi sao? Có phải bọn họ đang có chung một giấc mơ không…
Hiểu Khiết nhìn chäm chằm Cố Mặc Ngôn trên sân khấu, lắc lắc nhiếp ảnh gia Lý Nam, ngây dại nói: ‘Cậu có nghe thấy không, lẽ nào tôi nghe nhầm sao? Chồng của Tô Thư Nghi vậy mà là…”
Lý Nam trả lời: ‘Điên rồi, điên rồi, thật sự điên rồi… tôi sắp điên rồi!”
Vậy mà cậu ta lại là đồng nghiệp của vợ tổng giám đốc tập đoàn Ngôn Diệu, ban nãy mình còn trêu ghẹo cô trên đường tới đây…
Cố Gia Huy không thể không nể phục Cố Mặc Ngôn, đúng là lớn lối thế nào thì thể hiện tình cảm như thế, tùy hứng như vậy, thế mà lại công khai quan hệ của anh và Tô Thư Nghi ở đây.
Xem ra, anh ta sắp thua rồi. Nghĩ đến đây, Cố Gia Huy càng bất an và cáu kỉnh.
Mà vào lúc này, Cố Mặc Ngôn đã chuyển động xe lăn đi xuống bên dưới sân khấu.
Anh đi tới trước mặt Tô Thư Nghi trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người, lịch thiệp đưa tay về phía cô.
Lúc này trái tim Tô Thư Nghi rất hoảng, rất loạn.
“Cố Mặc Ngôn, em, em…” Cô hơi lắp bắp.
Cố Mặc Ngôn đang muốn mình lên sân khấu sao?
Cố Mặc Ngôn biết Tô Thư Nghi chưa từng ở trong trường hợp như thế này, đứng ở đây như một nhân vật chính.
Anh chu đáo nói: “Đừng căng thẳng, cứ năm tay anh là được rồi.”
Tô Thư Nghi vẫn còn do dự.
Lên sân khấu?
Cô vẫn luôn là người làm việc dưới sân khấu, chưa từng tiếp xúc với ánh đèn trên sân khấu bao giờ cả, đột nhiên trở thành nhân vật chính, trong lòng cô có thể không bồn chồn sao?
Nhưng Cố Mặc Ngôn đã không cho cô cơ hội lùi bước, anh nắm tay cô dẫn cô đi lên sân khấu.
Ánh mắt của mọi người ở đây đều đồng loạt nhìn về phía Tô Thư Nghi, cùng nhìn hai người này.