Nyx Ở Chợ Đêm
Chương 22
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Việc chỉnh đốn và cải cách cửa Bắc chợ đêm là chuyện Lăng Sấm đã nghĩ đến từ lâu, dù sao với đà phát triển của khu vực này thì các quầy hàng ven đường nhất định sẽ bị cấm rồi cải tạo thành chợ đêm có nề nếp, điều này không chỉ nâng cấp mỹ quan mà cũng dễ quản lý hơn.
Dẫu sao hoàn cảnh của mỗi người mỗi khác, anh có thể hiểu đây là con đường duy nhất để phát triển đô thị nhưng những chủ quầy khác thì chưa chắc.
Anh nghĩ hồi lâu thì quyết định gửi tin nhắn cho Điền Miêu Miêu trước.
Giờ Điền Miêu Miêu vẫn đang nói chuyện điện thoại với mẹ, việc hôm nay chợ đêm lên hot search mẹ cô cũng nhìn thấy, nhất là khi phát hiện trong đó còn có ảnh của Điền Miêu Miêu thì lại càng hưng phấn hơn.
"Nếu ánh mắt của mẹ tốt đã làm một cái standee của con đặt bên ngoài khách sạn của chúng ta rồi, mỗi lần có khách du lịch đến đều sẽ hỏi đó là nữ minh tinh nào." Mẹ Điền cười híp cả mắt khi nói đến đây, “Hay là con dựng một cái standee của con ở cửa Bắc chợ đêm đi, chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn nhiều, ảnh mẹ đã làm sẵn rồi này!”
"...May là không có ai ở cửa Bắc chợ đêm nghĩ như vậy!" Điền Miêu Miêu thật sự phục mẹ mình mất, nếu ở cửa Bắc chợ đêm có standee của cô thật thì cô đã ngại không dám bày quầy hàng ở đây rồi! “Chẳng phải lần trước cha đã đồng ý gỡ cái standee bên ngoài khách sạn rồi sao!”
"Ổng đồng ý thì sao? Nhà này là do ông ấy quyết định à?”
Điền Miêu Miêu: "..."
"Con đừng có xấu hổ, mẹ thấy standee của những minh tinh kia cũng bày đầy đường đấy thôi? Cũng có thấy người ta xấu hổ đâu.”
"...Mẹ cũng nói là đó là mình tinh đấy! Người ta lấy phí đại diện thương hiệu!”
Mẹ Điền trầm mặc một lúc rồi nói: “Ồ, mẹ hiểu rồi, con nói nhiều như vậy là trách mẹ không đưa tiền đại diện thương hiệu cho con hả?”
"..." Điền Miêu Miêu mím môi, cười nói: "Nếu mẹ đồng ý gỡ standee thì con bằng lòng cho mẹ tiền được không?”
"Không được đâu, cái standee này đã thành nét đặc trưng của khách sạn chúng ta rồi, sau này còn có bộ phim tình cảm lãng mạn đến quay ở chỗ chúng ta đấy, biết đâu con có thể lên TV thì sao.”
Điền Miêu Miêu: "..."
Nói tóm là không thể không lên TV đúng không?
"Không nói với mẹ nữa, mấy ngày nay bọn con bận bịu muốn chết với cái triển lãm bia.” Điền Miêu Miêu vội vàng nói xong liền cúp điện thoại. Vừa rồi khi cô đang nói chuyện điện thoại với mẹ thì nghe thấy âm thanh thông báo, Điền Miêu Miêu mở WeChat ra xem, là Lăng Sấm nói với cô có thể cửa Bắc chợ đêm sẽ được chỉnh đốn và cải cách.
Điền Miêu Miêu sửng sốt, hỏi anh: "Sao anh biết?"
Lăng Sấm: Mới bổ sung thêm một người phụ trách, người đó nói cho anh biết, bảo anh thông báo với mọi người trước để chuẩn bị tâm lý.
Điền Miêu Miêu cũng biết cửa Bắc chợ đêm không được chính quy lắm nhưng không ngờ lại chỉnh đốn và cải cách nhanh như vậy, chẳng lẽ là do hôm nay lên hotsearch nên được chú ý quá nhiều?
Điền Miêu Miêu: Vậy chỉnh đốn và cải cách thế nào? Có phương án cụ thể không?
Lăng Sấm: Vẫn chưa, có thể phải đợi sau khi công văn được gửi xuống, anh chỉ lo mọi người sẽ phản đối
Điền Miêu Miêu: Quả thật…có phải trong thời gian chỉnh đốn và cải cách không thể bày quầy hàng đúng không? Không bày quầy hàng thì không có thu nhập, em thì không sao nhưng hoàn cảnh như chị Trương thì phải làm sao?
Trong nhà chị Trương còn có một đứa bé đang bệnh, Lương Tinh Tinh cũng cần tiền để đi học, giờ một mình chị làm hai công việc mới đủ sống, nếu không thể bày quầy hàng thì chị sẽ càng khó khăn hơn.
Lăng Sấm: Anh cũng lo lắng về vấn đề này, mà sau khi chợ đêm được chỉnh đốn và cải cách còn phải trả tiền thuê tiền quản lý các thứ nữa, chắc chắn sẽ có người không đồng ý
Lăng Sấm: Để anh thêm em vào nhóm đã, chúng ta tổng hợp vấn đề lại để sau này có thể trả lời một cách thống nhất.
Điền Miêu Miêu: Σ(⊙▽⊙) Cửa Bắc chợ đêm của chúng ta có nhóm sao? Giờ em mới biết!
Lăng Sấm: Có một nhóm do Tôn Húc Xuyên lập ra, thường thì không có ai nói chuyện
Điền Miêu Miêu: Vậy anh thêm em vào đi, sau khi vào em sẽ thêm ông chủ Giang
Ánh mắt Lăng Sấm khẽ động, soạn một tin nhắn gửi đi: "Em còn có WeChat của ông chủ Giang nữa?”
Điền Miêu Miêu: Vâng, ngày đầu tiên đến anh ấy đã thêm em rồi, anh ấy cũng ở trong nhóm đồ nướng của em
Lăng Sấm cười thầm trong lòng, ngày đầu tiên đã thêm, ông chủ Giang hành động khá nhanh.
Sau khi thêm Điền Miêu Miêu vào nhóm, Giang Thận cũng nhanh chóng tham gia. Lăng Sấm đợi tất cả vào nhóm rồi mới nói về việc chỉnh đốn và cải cách chợ đêm.
Phản ứng của mọi người cũng giống như những gì anh dự đoán, họ không sẵn lòng chỉnh đốn và cải cách lắm, những người có hoàn cảnh đặc biệt như chị Trương lại càng kích động hơn.
AAA Miêu Miêu BBQ: Chị Trương chị yên tâm, muốn chấn chỉnh nhất định sẽ liên lạc với chủ quầy chúng ta trước, nếu có khó khăn gì chị có thể phản hồi ngay
Giang Thận: Miêu Miêu nói đúng, tôi cũng đã từng thực hiện một dự án cải tạo một con phố thương mại cũ và phải thảo luận kỹ với chủ cửa hàng, đến lúc đó chắc là sẽ để chúng ta cử người đại diện, mọi người có yêu cầu gì có thể nói ra.
Giang Thận: Và việc chấn chỉnh không nhất thiết là chuyện xấu, hoạt động kinh doanh sau khi khu phố thương mại kia được cải tạo quả thật tốt hơn rất nhiều, bây giờ nhiều bạn trẻ chú ý đến cảnh vật xung quanh khi đi ăn, thích check in, chụp ảnh nữa. Nếu không sao xe đồ ăn của Miêu Miêu lại được yêu thích như vậy chứ?
Có thể nói cửa Bắc chợ đêm là một dự án phát triển tốt, có vị trí địa lý thuận lợi lại còn nổi tiếng sẵn, nếu không phải bây giờ Giang Thận không có tiền thì anh cũng muốn tự đầu tư vào dự án này.
Mặc dù tin chợ đêm bị chấn chỉnh đã tạo thành đả kích lớn với từng chủ quầy, nhưng mấy ngày nay là triển lãm bia nên mọi người cũng tranh thủ cơ hội này kiếm tiền nhiều hơn nên vẫn bày quầy đúng sáu giờ tối như cũ.
Trong lòng Điền Miêu Miêu không khỏi cảm thán thế giới của người lớn thật không dễ dàng khi nhìn mấy chủ quầy mở quầy hàng đúng giờ!
Không biết có phải do hotsearch hay không mà khách hôm nay nhiều hơn hôm trước, rất nhiều người trong số họ đến đây vì Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu.
Có lẽ vì cửa Bắc chợ đêm quá nổi tiếng nên các chợ đêm khác cũng học theo, gào to rằng chỗ bọn họ cũng có chủ quán đẹp trai xinh gái, ai muốn đu CP thì cũng có vợ chồng thật để đu!
Điền Miêu Miêu: "..."
Thế giới người lớn thật không dễ dàng.
Đến ngày thứ tư của triển lãm bia, Điền Đậu Đậu gần như kiệt sức, mọi người đều tranh thủ lúc người đông, mãi đến hai giờ sáng cũng chưa chịu dọn quầy như thể không cần mạng vậy.
Điền Miêu Miêu cũng rất mệt mỏi nhưng ngày ngày nhìn vào thu nhập trong ngày lại cảm thấy mình vẫn có thể làm được.
“Chàng trai trẻ, kiên trì nữa kiên trì mãi đi, ngày kia là lễ bế mạc rồi!” Điền Miêu Miêu vỗ vai Điền Đậu Đậu khích lệ, “Chờ triển lãm kết thúc chúng ta sẽ nghỉ một ngày!”
"...Chị hào phóng ghê, ít nhất cũng phải hai ngày chứ!”
Điền Miêu Miêu nghiến răng: “Hai ngày thì hai ngày, chị đây cho nghỉ dài ngày!”
Điền Đậu Đậu: "..."
Đúng là chị mình, đến tư bản cũng không dám định nghĩa như này là nghỉ dài ngày đâu.
Một vị khách bất ngờ đã đến Cửa Bắc chợ đêm vào một ngày trước khi kết thúc triển lãm bia. Người đó ngồi trong một chiếc ô tô sang trọng, mùa hè mà cũng mặc vest, lúc tới sau lưng người đó còn có mấy người, trông như đến thị sát vậy.
Mọi người kinh ngạc nhìn về phía bọn họ, Tôn Húc Xuyên lập tức cầm điện thoại di động gửi một tin nhắn vào nhóm: "Vị sếp lớn tới đây không phải là nhà đầu tư đúng không?"
Vì chuyện chỉnh đốn và cải cách mà cái nhóm vắng tanh mấy ngày nay sôi động hẳn lên. Tin nhắn của Tôn Húc Xuyên vừa gửi đi đã có không ít người trả lời lại.
Lăng Sấm: Vẫn chưa quyết định nhà đầu tư nên hẳn là người có ý định đầu tư.
Giang Thận: Tôi biết người này, Trần Bách Thái của Tập đoàn Hoành Thái đang được chú ý trong hai năm này
Giang Thận: Tập đoàn Hoành Thái là một công ty đã niêm yết, hoạt động trên thị trường chứng khoán có thể nói là vô cùng xuất sắc, nếu bên đấy muốn dành được dự án này cũng là việc dễ như ăn cháo.
Lăng Sấm nhìn tin nhắn Giang Thận gửi đến rồi nhìn người đàn ông đã dừng trước xe đồ nướng của Điền Miêu Miêu. Thành tích của Tập đoàn Hoành Thái trên thị trường chứng khoán năm nay quả thực rất bắt mắt, thậm chí có thể nói là có phần quá xuất sắc.
Từ quan điểm của một nhà đầu tư thì cửa Bắc chợ đêm là một dự án tốt và việc Trần Bách Thái muốn đầu tư cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng hiển nhiên người đến không được chào đón, nhóm chủ quầy vốn đang tươi cười chào hỏi khách hàng vừa nhìn thấy người đến đã lạnh mặt ngay như thể người đến là ôn dịch vậy.
Chỉ là lúc này Điền Miêu Miêu vẫn có thể mỉm cười với anh ta vì sự dày công tu dưỡng của một nhân viên khách sạn năm sao.
Sau khi rời khỏi quầy đồ nướng của Điền Miêu Miêu, anh ta lại đi đến chỗ Lăng Sấm, thư ký đi theo bên cạnh đã đưa cho Lăng Sấm một tấm danh thiếp.
Lăng Sấm cầm lấy danh thiếp nhìn thoáng qua, quả thật là Trần Bách Thái của Tập đoàn Hoành Thái.
"Tôi nghe nói lời nói của ông chủ Lăng ở cửa Bắc chợ đêm rất có trọng lượng, công việc phát triển sau này còn mời ông chủ Lăng hợp tác nhiều hơn.” Sau khi Trần Bách Thái nói xong cũng không đợi câu trả lời của Lăng Sấm đã dẫn mọi người rời đi.
Tôn Húc Xuyên không có tâm trạng buôn bán nên không ngừng gõ chữ: “Anh ta nói gì với anh vậy? Em thấy anh ta còn đưa danh thiếp cho anh nữa?”
Lăng Sấm: Ừm, đúng là Trần Bách Thái đến từ Hoành Thái.
Tôn Húc Xuyên: Anh ta còn chòng ghẹo chị Miêu Miêu nữa!
AAA Miêu Miêu BBQ:...Thế thì không đâu, người ta nói thấy ảnh chị trên mạng, nói muốn chị làm làm người phát ngôn sau khi chợ đêm được cải tạo xong…
Thật là đáng sợ khi có người có cùng suy nghĩ với mẹ cô!
Tôn Húc Xuyên: Chắc chắn anh ta đang cố lấy lòng hai người! Hai người phải đứng vững và không đầu hàng trước kẻ thù!
Lăng Sấm: Cậu suy nghĩ nhiều quá...
AAA Miêu Miêu BBQ: Tôi nhất định đứng về phía mọi người!
Tôn Húc Xuyên: Vậy thì tốt rồi! Thế hôm nay vị sếp đến là để thu mua chúng ta thật à!
Lăng Sấm: Đầu tiên cái này không gọi là thu mua; thứ hai, nếu người ta thật sự muốn phát triển dự án cửa Bắc chợ đêm thì cũng phải đưa ra một phương án cụ thể, sau đó xem xét trình độ công ty của mình, không nhanh như vậy đâu.
Giang Thận: Hơn nữa bây giờ cửa Bắc chợ đêm của chúng ta rất nổi tiếng, đấy cũng không phải là người duy nhất muốn phát triển, mặc dù người ta mạnh nhưng cũng sẽ có người còn mạnh hơn thì sao?
Tôn Húc Xuyên: Em thích xem cái này! Đánh nhau đi đánh nhau!
Tốt nhất là bọn họ có thể xoèn xoẹt lẫn nhau, còn cửa Bắc chợ đêm sẽ tự giữ thân mình.
AAA Miêu Miêu BBQ: Vẫn chưa có thông báo nên mọi người ổn định trước đã!
Điền Miêu Miêu vừa gửi tin nhắn này xong đã nghe thấy Điền Đậu Đậu ở phía sau gọi mình: "Chị xem thử Chúc Tinh sao vậy!”
Điền Miêu Miêu vội vàng cất điện thoại di động, đỡ Chúc Tinh từ trong xe đồ ăn đi ra: "Em sao vậy? Khó chịu gì hả?"
“Hình như là bị say nắng, đầu óc choáng váng buồn nôn.” Sắc mặt Chúc Tinh không tốt lắm, trông thật sự không thoải mái. Điền Miêu Miêu vội đỡ cô đến một cái ghế ngồi xuống rồi nói: “Vậy em nghỉ ngơi trước đi, trên xe có Hoắc hương chính khí dạng lỏng*, để chị lấy cho em một chai.”
*Hoắc hương chính khí dạng lỏng (藿香正气水) Trong y học cổ truyền hoắc hương vị ngọt đắng, hơi cay, tính ấm mùi thơm đặc trưng vào 3 kinh Phế, Tỳ, Vị; có tác dụng giải cảm, sát khuẩn, chống nôn, giảm đau. Chủ trị chứng cảm thử thấp, hàn nhiệt, đau đầu, tức ngực, kiết lỵ, hơi thở hôi.
Điền Miêu Miêu sợ thời tiết nóng quá sẽ dễ bị say nắng nên cô đã đặc biệt chuẩn bị Hoắc hương chính khí dạng lỏng, cô vào trong xe lấy một chai ra cắm ống hút rồi đưa cho Chúc Tinh: “Uống cái này rồi nghỉ ngơi một lát đi.”
Điền Đậu Đậu nghiêng nửa người ra khỏi xe đồ ăn, lo lắng hỏi: "Sao rồi?"
Điền Miêu Miêu nói: "Hơi say nắng thôi, uống thuốc xong chắc sẽ ổn hơn.”
Điền Đậu Đậu lập tức trừng mắt nhìn Điền Miêu Miêu: "Em đã nói thức đêm mãi cơ thể không chịu được đâu, hơn nữa thời tiết bây giờ còn nóng như vậy nữa, giờ Chúc Tinh đã xỉu rồi đó!”
Chúc Tinh nghe cậu nói vậy đành vội vàng xua tay nói: "Tôi chỉ bị say nắng thôi, nghỉ ngơi một chút là được, Chị Miêu Miêu cũng đâu nghỉ ngơi.”
"Cơ thể chị ấy như làm bằng sắt ấy…”
Điền Đậu Đậu đang nói nửa chừng đã bị Điền Miêu Miêu trừng tới mức vào lại xe đồ ăn. Điền Miêu Miêu rót cho Chúc Tinh một ly nước rồi nói, "Em nghỉ ngơi trước đi, nếu ngày mai còn không khỏe thì cứ ở nhà nghỉ ngơi.”
“Không sao đâu, em ngồi một lát là được.” Thấy người chờ thịt nướng nhiều như vậy, Chúc Tinh hơi áy náy, “Đừng để ý tới em, chị cứ bận việc trước đi.”
“Được rồi, em ngồi một lát đi.” Điền Miêu Miêu lại nói với cô ấy vài câu rồi tiếp tục làm việc. Sau khi ngồi được nửa tiếng, Chúc Tinh cảm thấy ổn hơn nên đến xe đồ ăn chuẩn bị đồ nướng. Điền Đậu thấy cô vào vội la lên: “Sao cậu lại vào đây, không phải đã để cậu nghỉ ngơi rồi à?”
Chúc Tinh đeo khẩu trang lên nói với cậu: “Tôi đỡ hơn rồi, chỉ có hai người thì bận bịu quá.”
Điền Đậu Đậu mím môi, nhìn cô ấy rồi nói: "Chị tôi phải tăng lương cho cậu, tôi sẽ nói với chị ấy sau."
Chúc Tinh chớp mắt: “Tháng trước chị Miêu Miêu đã cho tôi một bao lì xì rồi.”
Tiền lương trước kia cô học việc trong bếp còn không cao như vậy đâu.
Điền Đậu Đậu nào để ý cô nói gì, cái chớp mắt vừa rồi của Chúc Tinh đã đi thẳng vào trái tim cậu rồi.
Cậu cảm thấy mình cũng hơi say nắng.
Cân nhắc đến sức khỏe của Chúc Tinh nên Điền Miêu Miêu dọn quầy lúc mười hai giờ. Sau khi tắm xong, cô cầm điện thoại ngồi trên giường xem tin nhắn trong nhóm chợ đêm.
Chuyện hôm nay sếp lớn của Tập đoàn Hoành Thái đến chợ đêm được mọi người thảo luận sôi nổi, Điền Miêu Miêu không biết Trần Bách Thái nên đã lên mạng tra thử mới phát hiện Tập đoàn Hoành Thái quả là nơi tuyệt vời.
Cô suy nghĩ một lúc rồi gửi tin nhắn cho Lăng Sấm: "Ông chủ Lăng đã ngủ chưa?"
Lăng Sấm trả lời tin nhắn của cô ngay lập tức: "Chưa, anh đang xem cổ phiếu của Hoành Thái."
Điền Miêu Miêu: Em thấy ông chủ Giang nói họ hoạt động rất tốt trên thị trường chứng khoán.
Lăng Sấm: Ừm, vậy nên mới khó hiểu, việc kinh doanh của họ không được cải thiện đáng kể và cũng không thu được nhiều lợi nhuận nhưng cổ phiếu của họ lại tăng chóng mặt, anh nghi ngờ công ty của họ có thể đã gian lận tài chính.
Điền Miêu Miêu:!!! [sốc.jpg]
Điền Miêu Miêu: Đây chính là sói già phố Wall à!!!
Lăng Sấm bên ngoài màn hình khẽ cười một tiếng nhưng vẫn rất rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh: "Có lẽ hiện tại có những người bán khống* ở Phố Wall đang nhắm đến bọn họ."
* Bán khống trong tài chính có nghĩa là một cách kiếm lợi nhuận từ sự tụt giảm giá của một loại chứng khoán như cổ phiếu hay trái phiếu. Phần lớn các nhà đầu tư theo một khoản đầu tư dài hạn, hy vọng rằng giá của loại chứng khoán đó sẽ lên.
Điền Miêu Miêu:!!! Thú vị thế á!
Lăng Sấm: Ừm, ở phố Wall có những người chuyên tập trung vào các công ty có vấn đề về tài chính để thu lợi nhuận khổng lồ bằng cách bán khống những công ty này
Điền Miêu Miêu:! Trước kia anh cũng làm ở bộ phận bán khống hả?
Lăng Sấm: Không, anh là quản lý đầu tư*
* Quản lý đầu tư (fund manager - 基金经理) là việc quản lý tài sản chuyên nghiệp của nhiều loại tài sản khác nhau, bao gồm cổ phần, trái phiếu, bất động sản.... nhằm đáp ứng các mục tiêu đầu tư cụ thể vì lợi ích của nhà đầu tư. Các nhà đầu tư có thể là các tổ chức, chẳng hạn như công ty bảo hiểm, quỹ hưu trí, tập đoàn, tổ chức từ thiện, cơ sở giáo dục hoặc nhà đầu tư tư nhân, trực tiếp thông qua hợp đồng đầu tư hoặc phổ biến hơn, thông qua các chương trình đầu tư tập thể như quỹ tương hỗ, quỹ trao đổi hoặc REIT.
Điền Miêu Miêu:...À, là kiểu quản lý chuyên chịu trách nhiệm giúp em mất tiền?
Lần này Lăng Sấm cười thành tiếng, trong mắt mang theo ý cười, nhắn vào khung chat: "Em mua quỹ* bị lỗ à?”
* Quỹ (基金) nói chung là một số tiền nhất định được thành lập cho một mục đích nhất định. Nó chủ yếu bao gồm các quỹ tiết kiệm, quỹ đầu tư ủy thác, quỹ bảo hiểm, quỹ hưu trí và quỹ của các quỹ khác nhau. Theo quan điểm kế toán, quỹ là một khái niệm hẹp, có nghĩa là các quỹ có mục đích và mục đích sử dụng cụ thể, còn các quỹ được đề cập ở trên chủ yếu là các quỹ đầu tư chứng khoán.
Điền Miêu Miêu: Vâng Em không hiểu tại sao em lại trả tiền mời người giúp mình mất tiền nữa
Lăng Sấm: [Nén cười.jpg]
Điền Miêu Miêu:? [Làm vậy có hợp lý không.jpg]
Lăng Sấm: [Xin lỗi.jpg]
Lăng Sấm: Để bày tỏ lời xin lỗi hãy để anh tìm một quỹ tốt cho em
Điền Miêu Miêu: Em từ chối, em đã thề không bao giờ bước vào thị trường này nữa [cười]
Lăng Sấm: Vậy anh đưa cho em, lỗ về phần anh, lời về phần em
Điền Miêu Miêu:??
Trên thế giới còn có chuyện tốt nhường này???
Điền Miêu Miêu: Chụp màn hình [hình ảnh]
Khóe miệng Lăng Sấm lại cong lên: "Khi nào tìm được cái tốt anh sẽ gửi cho em."
Điền Miêu Miêu chỉ coi đây là lời nói đùa chứ không coi là nghiêm túc, nhưng Lăng Sấm lại ghi nhớ trong lòng. Nhưng mà anh cần giải quyết vấn đề của Tập đoàn Hoành Thái trước khi tìm được một quỹ tốt cho Điền Miêu.
Theo như phân tích hiện tại của anh, Trần Bách Thái và Tập đoàn Hoành Thái có vấn đề rất lớn, nhưng muốn đưa ra một báo cáo nghiên cứu chi tiết thì thông tin trên tay anh còn chưa đủ.
Sau khi suy nghĩ, anh tìm một dãy số đã lâu không liên lạc trên điện thoại, bấm gọi.
Việc chỉnh đốn và cải cách cửa Bắc chợ đêm là chuyện Lăng Sấm đã nghĩ đến từ lâu, dù sao với đà phát triển của khu vực này thì các quầy hàng ven đường nhất định sẽ bị cấm rồi cải tạo thành chợ đêm có nề nếp, điều này không chỉ nâng cấp mỹ quan mà cũng dễ quản lý hơn.
Dẫu sao hoàn cảnh của mỗi người mỗi khác, anh có thể hiểu đây là con đường duy nhất để phát triển đô thị nhưng những chủ quầy khác thì chưa chắc.
Anh nghĩ hồi lâu thì quyết định gửi tin nhắn cho Điền Miêu Miêu trước.
Giờ Điền Miêu Miêu vẫn đang nói chuyện điện thoại với mẹ, việc hôm nay chợ đêm lên hot search mẹ cô cũng nhìn thấy, nhất là khi phát hiện trong đó còn có ảnh của Điền Miêu Miêu thì lại càng hưng phấn hơn.
"Nếu ánh mắt của mẹ tốt đã làm một cái standee của con đặt bên ngoài khách sạn của chúng ta rồi, mỗi lần có khách du lịch đến đều sẽ hỏi đó là nữ minh tinh nào." Mẹ Điền cười híp cả mắt khi nói đến đây, “Hay là con dựng một cái standee của con ở cửa Bắc chợ đêm đi, chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn nhiều, ảnh mẹ đã làm sẵn rồi này!”
"...May là không có ai ở cửa Bắc chợ đêm nghĩ như vậy!" Điền Miêu Miêu thật sự phục mẹ mình mất, nếu ở cửa Bắc chợ đêm có standee của cô thật thì cô đã ngại không dám bày quầy hàng ở đây rồi! “Chẳng phải lần trước cha đã đồng ý gỡ cái standee bên ngoài khách sạn rồi sao!”
"Ổng đồng ý thì sao? Nhà này là do ông ấy quyết định à?”
Điền Miêu Miêu: "..."
"Con đừng có xấu hổ, mẹ thấy standee của những minh tinh kia cũng bày đầy đường đấy thôi? Cũng có thấy người ta xấu hổ đâu.”
"...Mẹ cũng nói là đó là mình tinh đấy! Người ta lấy phí đại diện thương hiệu!”
Mẹ Điền trầm mặc một lúc rồi nói: “Ồ, mẹ hiểu rồi, con nói nhiều như vậy là trách mẹ không đưa tiền đại diện thương hiệu cho con hả?”
"..." Điền Miêu Miêu mím môi, cười nói: "Nếu mẹ đồng ý gỡ standee thì con bằng lòng cho mẹ tiền được không?”
"Không được đâu, cái standee này đã thành nét đặc trưng của khách sạn chúng ta rồi, sau này còn có bộ phim tình cảm lãng mạn đến quay ở chỗ chúng ta đấy, biết đâu con có thể lên TV thì sao.”
Điền Miêu Miêu: "..."
Nói tóm là không thể không lên TV đúng không?
"Không nói với mẹ nữa, mấy ngày nay bọn con bận bịu muốn chết với cái triển lãm bia.” Điền Miêu Miêu vội vàng nói xong liền cúp điện thoại. Vừa rồi khi cô đang nói chuyện điện thoại với mẹ thì nghe thấy âm thanh thông báo, Điền Miêu Miêu mở WeChat ra xem, là Lăng Sấm nói với cô có thể cửa Bắc chợ đêm sẽ được chỉnh đốn và cải cách.
Điền Miêu Miêu sửng sốt, hỏi anh: "Sao anh biết?"
Lăng Sấm: Mới bổ sung thêm một người phụ trách, người đó nói cho anh biết, bảo anh thông báo với mọi người trước để chuẩn bị tâm lý.
Điền Miêu Miêu cũng biết cửa Bắc chợ đêm không được chính quy lắm nhưng không ngờ lại chỉnh đốn và cải cách nhanh như vậy, chẳng lẽ là do hôm nay lên hotsearch nên được chú ý quá nhiều?
Điền Miêu Miêu: Vậy chỉnh đốn và cải cách thế nào? Có phương án cụ thể không?
Lăng Sấm: Vẫn chưa, có thể phải đợi sau khi công văn được gửi xuống, anh chỉ lo mọi người sẽ phản đối
Điền Miêu Miêu: Quả thật…có phải trong thời gian chỉnh đốn và cải cách không thể bày quầy hàng đúng không? Không bày quầy hàng thì không có thu nhập, em thì không sao nhưng hoàn cảnh như chị Trương thì phải làm sao?
Trong nhà chị Trương còn có một đứa bé đang bệnh, Lương Tinh Tinh cũng cần tiền để đi học, giờ một mình chị làm hai công việc mới đủ sống, nếu không thể bày quầy hàng thì chị sẽ càng khó khăn hơn.
Lăng Sấm: Anh cũng lo lắng về vấn đề này, mà sau khi chợ đêm được chỉnh đốn và cải cách còn phải trả tiền thuê tiền quản lý các thứ nữa, chắc chắn sẽ có người không đồng ý
Lăng Sấm: Để anh thêm em vào nhóm đã, chúng ta tổng hợp vấn đề lại để sau này có thể trả lời một cách thống nhất.
Điền Miêu Miêu: Σ(⊙▽⊙) Cửa Bắc chợ đêm của chúng ta có nhóm sao? Giờ em mới biết!
Lăng Sấm: Có một nhóm do Tôn Húc Xuyên lập ra, thường thì không có ai nói chuyện
Điền Miêu Miêu: Vậy anh thêm em vào đi, sau khi vào em sẽ thêm ông chủ Giang
Ánh mắt Lăng Sấm khẽ động, soạn một tin nhắn gửi đi: "Em còn có WeChat của ông chủ Giang nữa?”
Điền Miêu Miêu: Vâng, ngày đầu tiên đến anh ấy đã thêm em rồi, anh ấy cũng ở trong nhóm đồ nướng của em
Lăng Sấm cười thầm trong lòng, ngày đầu tiên đã thêm, ông chủ Giang hành động khá nhanh.
Sau khi thêm Điền Miêu Miêu vào nhóm, Giang Thận cũng nhanh chóng tham gia. Lăng Sấm đợi tất cả vào nhóm rồi mới nói về việc chỉnh đốn và cải cách chợ đêm.
Phản ứng của mọi người cũng giống như những gì anh dự đoán, họ không sẵn lòng chỉnh đốn và cải cách lắm, những người có hoàn cảnh đặc biệt như chị Trương lại càng kích động hơn.
AAA Miêu Miêu BBQ: Chị Trương chị yên tâm, muốn chấn chỉnh nhất định sẽ liên lạc với chủ quầy chúng ta trước, nếu có khó khăn gì chị có thể phản hồi ngay
Giang Thận: Miêu Miêu nói đúng, tôi cũng đã từng thực hiện một dự án cải tạo một con phố thương mại cũ và phải thảo luận kỹ với chủ cửa hàng, đến lúc đó chắc là sẽ để chúng ta cử người đại diện, mọi người có yêu cầu gì có thể nói ra.
Giang Thận: Và việc chấn chỉnh không nhất thiết là chuyện xấu, hoạt động kinh doanh sau khi khu phố thương mại kia được cải tạo quả thật tốt hơn rất nhiều, bây giờ nhiều bạn trẻ chú ý đến cảnh vật xung quanh khi đi ăn, thích check in, chụp ảnh nữa. Nếu không sao xe đồ ăn của Miêu Miêu lại được yêu thích như vậy chứ?
Có thể nói cửa Bắc chợ đêm là một dự án phát triển tốt, có vị trí địa lý thuận lợi lại còn nổi tiếng sẵn, nếu không phải bây giờ Giang Thận không có tiền thì anh cũng muốn tự đầu tư vào dự án này.
Mặc dù tin chợ đêm bị chấn chỉnh đã tạo thành đả kích lớn với từng chủ quầy, nhưng mấy ngày nay là triển lãm bia nên mọi người cũng tranh thủ cơ hội này kiếm tiền nhiều hơn nên vẫn bày quầy đúng sáu giờ tối như cũ.
Trong lòng Điền Miêu Miêu không khỏi cảm thán thế giới của người lớn thật không dễ dàng khi nhìn mấy chủ quầy mở quầy hàng đúng giờ!
Không biết có phải do hotsearch hay không mà khách hôm nay nhiều hơn hôm trước, rất nhiều người trong số họ đến đây vì Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu.
Có lẽ vì cửa Bắc chợ đêm quá nổi tiếng nên các chợ đêm khác cũng học theo, gào to rằng chỗ bọn họ cũng có chủ quán đẹp trai xinh gái, ai muốn đu CP thì cũng có vợ chồng thật để đu!
Điền Miêu Miêu: "..."
Thế giới người lớn thật không dễ dàng.
Đến ngày thứ tư của triển lãm bia, Điền Đậu Đậu gần như kiệt sức, mọi người đều tranh thủ lúc người đông, mãi đến hai giờ sáng cũng chưa chịu dọn quầy như thể không cần mạng vậy.
Điền Miêu Miêu cũng rất mệt mỏi nhưng ngày ngày nhìn vào thu nhập trong ngày lại cảm thấy mình vẫn có thể làm được.
“Chàng trai trẻ, kiên trì nữa kiên trì mãi đi, ngày kia là lễ bế mạc rồi!” Điền Miêu Miêu vỗ vai Điền Đậu Đậu khích lệ, “Chờ triển lãm kết thúc chúng ta sẽ nghỉ một ngày!”
"...Chị hào phóng ghê, ít nhất cũng phải hai ngày chứ!”
Điền Miêu Miêu nghiến răng: “Hai ngày thì hai ngày, chị đây cho nghỉ dài ngày!”
Điền Đậu Đậu: "..."
Đúng là chị mình, đến tư bản cũng không dám định nghĩa như này là nghỉ dài ngày đâu.
Một vị khách bất ngờ đã đến Cửa Bắc chợ đêm vào một ngày trước khi kết thúc triển lãm bia. Người đó ngồi trong một chiếc ô tô sang trọng, mùa hè mà cũng mặc vest, lúc tới sau lưng người đó còn có mấy người, trông như đến thị sát vậy.
Mọi người kinh ngạc nhìn về phía bọn họ, Tôn Húc Xuyên lập tức cầm điện thoại di động gửi một tin nhắn vào nhóm: "Vị sếp lớn tới đây không phải là nhà đầu tư đúng không?"
Vì chuyện chỉnh đốn và cải cách mà cái nhóm vắng tanh mấy ngày nay sôi động hẳn lên. Tin nhắn của Tôn Húc Xuyên vừa gửi đi đã có không ít người trả lời lại.
Lăng Sấm: Vẫn chưa quyết định nhà đầu tư nên hẳn là người có ý định đầu tư.
Giang Thận: Tôi biết người này, Trần Bách Thái của Tập đoàn Hoành Thái đang được chú ý trong hai năm này
Giang Thận: Tập đoàn Hoành Thái là một công ty đã niêm yết, hoạt động trên thị trường chứng khoán có thể nói là vô cùng xuất sắc, nếu bên đấy muốn dành được dự án này cũng là việc dễ như ăn cháo.
Lăng Sấm nhìn tin nhắn Giang Thận gửi đến rồi nhìn người đàn ông đã dừng trước xe đồ nướng của Điền Miêu Miêu. Thành tích của Tập đoàn Hoành Thái trên thị trường chứng khoán năm nay quả thực rất bắt mắt, thậm chí có thể nói là có phần quá xuất sắc.
Từ quan điểm của một nhà đầu tư thì cửa Bắc chợ đêm là một dự án tốt và việc Trần Bách Thái muốn đầu tư cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng hiển nhiên người đến không được chào đón, nhóm chủ quầy vốn đang tươi cười chào hỏi khách hàng vừa nhìn thấy người đến đã lạnh mặt ngay như thể người đến là ôn dịch vậy.
Chỉ là lúc này Điền Miêu Miêu vẫn có thể mỉm cười với anh ta vì sự dày công tu dưỡng của một nhân viên khách sạn năm sao.
Sau khi rời khỏi quầy đồ nướng của Điền Miêu Miêu, anh ta lại đi đến chỗ Lăng Sấm, thư ký đi theo bên cạnh đã đưa cho Lăng Sấm một tấm danh thiếp.
Lăng Sấm cầm lấy danh thiếp nhìn thoáng qua, quả thật là Trần Bách Thái của Tập đoàn Hoành Thái.
"Tôi nghe nói lời nói của ông chủ Lăng ở cửa Bắc chợ đêm rất có trọng lượng, công việc phát triển sau này còn mời ông chủ Lăng hợp tác nhiều hơn.” Sau khi Trần Bách Thái nói xong cũng không đợi câu trả lời của Lăng Sấm đã dẫn mọi người rời đi.
Tôn Húc Xuyên không có tâm trạng buôn bán nên không ngừng gõ chữ: “Anh ta nói gì với anh vậy? Em thấy anh ta còn đưa danh thiếp cho anh nữa?”
Lăng Sấm: Ừm, đúng là Trần Bách Thái đến từ Hoành Thái.
Tôn Húc Xuyên: Anh ta còn chòng ghẹo chị Miêu Miêu nữa!
AAA Miêu Miêu BBQ:...Thế thì không đâu, người ta nói thấy ảnh chị trên mạng, nói muốn chị làm làm người phát ngôn sau khi chợ đêm được cải tạo xong…
Thật là đáng sợ khi có người có cùng suy nghĩ với mẹ cô!
Tôn Húc Xuyên: Chắc chắn anh ta đang cố lấy lòng hai người! Hai người phải đứng vững và không đầu hàng trước kẻ thù!
Lăng Sấm: Cậu suy nghĩ nhiều quá...
AAA Miêu Miêu BBQ: Tôi nhất định đứng về phía mọi người!
Tôn Húc Xuyên: Vậy thì tốt rồi! Thế hôm nay vị sếp đến là để thu mua chúng ta thật à!
Lăng Sấm: Đầu tiên cái này không gọi là thu mua; thứ hai, nếu người ta thật sự muốn phát triển dự án cửa Bắc chợ đêm thì cũng phải đưa ra một phương án cụ thể, sau đó xem xét trình độ công ty của mình, không nhanh như vậy đâu.
Giang Thận: Hơn nữa bây giờ cửa Bắc chợ đêm của chúng ta rất nổi tiếng, đấy cũng không phải là người duy nhất muốn phát triển, mặc dù người ta mạnh nhưng cũng sẽ có người còn mạnh hơn thì sao?
Tôn Húc Xuyên: Em thích xem cái này! Đánh nhau đi đánh nhau!
Tốt nhất là bọn họ có thể xoèn xoẹt lẫn nhau, còn cửa Bắc chợ đêm sẽ tự giữ thân mình.
AAA Miêu Miêu BBQ: Vẫn chưa có thông báo nên mọi người ổn định trước đã!
Điền Miêu Miêu vừa gửi tin nhắn này xong đã nghe thấy Điền Đậu Đậu ở phía sau gọi mình: "Chị xem thử Chúc Tinh sao vậy!”
Điền Miêu Miêu vội vàng cất điện thoại di động, đỡ Chúc Tinh từ trong xe đồ ăn đi ra: "Em sao vậy? Khó chịu gì hả?"
“Hình như là bị say nắng, đầu óc choáng váng buồn nôn.” Sắc mặt Chúc Tinh không tốt lắm, trông thật sự không thoải mái. Điền Miêu Miêu vội đỡ cô đến một cái ghế ngồi xuống rồi nói: “Vậy em nghỉ ngơi trước đi, trên xe có Hoắc hương chính khí dạng lỏng*, để chị lấy cho em một chai.”
*Hoắc hương chính khí dạng lỏng (藿香正气水) Trong y học cổ truyền hoắc hương vị ngọt đắng, hơi cay, tính ấm mùi thơm đặc trưng vào 3 kinh Phế, Tỳ, Vị; có tác dụng giải cảm, sát khuẩn, chống nôn, giảm đau. Chủ trị chứng cảm thử thấp, hàn nhiệt, đau đầu, tức ngực, kiết lỵ, hơi thở hôi.
Điền Miêu Miêu sợ thời tiết nóng quá sẽ dễ bị say nắng nên cô đã đặc biệt chuẩn bị Hoắc hương chính khí dạng lỏng, cô vào trong xe lấy một chai ra cắm ống hút rồi đưa cho Chúc Tinh: “Uống cái này rồi nghỉ ngơi một lát đi.”
Điền Đậu Đậu nghiêng nửa người ra khỏi xe đồ ăn, lo lắng hỏi: "Sao rồi?"
Điền Miêu Miêu nói: "Hơi say nắng thôi, uống thuốc xong chắc sẽ ổn hơn.”
Điền Đậu Đậu lập tức trừng mắt nhìn Điền Miêu Miêu: "Em đã nói thức đêm mãi cơ thể không chịu được đâu, hơn nữa thời tiết bây giờ còn nóng như vậy nữa, giờ Chúc Tinh đã xỉu rồi đó!”
Chúc Tinh nghe cậu nói vậy đành vội vàng xua tay nói: "Tôi chỉ bị say nắng thôi, nghỉ ngơi một chút là được, Chị Miêu Miêu cũng đâu nghỉ ngơi.”
"Cơ thể chị ấy như làm bằng sắt ấy…”
Điền Đậu Đậu đang nói nửa chừng đã bị Điền Miêu Miêu trừng tới mức vào lại xe đồ ăn. Điền Miêu Miêu rót cho Chúc Tinh một ly nước rồi nói, "Em nghỉ ngơi trước đi, nếu ngày mai còn không khỏe thì cứ ở nhà nghỉ ngơi.”
“Không sao đâu, em ngồi một lát là được.” Thấy người chờ thịt nướng nhiều như vậy, Chúc Tinh hơi áy náy, “Đừng để ý tới em, chị cứ bận việc trước đi.”
“Được rồi, em ngồi một lát đi.” Điền Miêu Miêu lại nói với cô ấy vài câu rồi tiếp tục làm việc. Sau khi ngồi được nửa tiếng, Chúc Tinh cảm thấy ổn hơn nên đến xe đồ ăn chuẩn bị đồ nướng. Điền Đậu thấy cô vào vội la lên: “Sao cậu lại vào đây, không phải đã để cậu nghỉ ngơi rồi à?”
Chúc Tinh đeo khẩu trang lên nói với cậu: “Tôi đỡ hơn rồi, chỉ có hai người thì bận bịu quá.”
Điền Đậu Đậu mím môi, nhìn cô ấy rồi nói: "Chị tôi phải tăng lương cho cậu, tôi sẽ nói với chị ấy sau."
Chúc Tinh chớp mắt: “Tháng trước chị Miêu Miêu đã cho tôi một bao lì xì rồi.”
Tiền lương trước kia cô học việc trong bếp còn không cao như vậy đâu.
Điền Đậu Đậu nào để ý cô nói gì, cái chớp mắt vừa rồi của Chúc Tinh đã đi thẳng vào trái tim cậu rồi.
Cậu cảm thấy mình cũng hơi say nắng.
Cân nhắc đến sức khỏe của Chúc Tinh nên Điền Miêu Miêu dọn quầy lúc mười hai giờ. Sau khi tắm xong, cô cầm điện thoại ngồi trên giường xem tin nhắn trong nhóm chợ đêm.
Chuyện hôm nay sếp lớn của Tập đoàn Hoành Thái đến chợ đêm được mọi người thảo luận sôi nổi, Điền Miêu Miêu không biết Trần Bách Thái nên đã lên mạng tra thử mới phát hiện Tập đoàn Hoành Thái quả là nơi tuyệt vời.
Cô suy nghĩ một lúc rồi gửi tin nhắn cho Lăng Sấm: "Ông chủ Lăng đã ngủ chưa?"
Lăng Sấm trả lời tin nhắn của cô ngay lập tức: "Chưa, anh đang xem cổ phiếu của Hoành Thái."
Điền Miêu Miêu: Em thấy ông chủ Giang nói họ hoạt động rất tốt trên thị trường chứng khoán.
Lăng Sấm: Ừm, vậy nên mới khó hiểu, việc kinh doanh của họ không được cải thiện đáng kể và cũng không thu được nhiều lợi nhuận nhưng cổ phiếu của họ lại tăng chóng mặt, anh nghi ngờ công ty của họ có thể đã gian lận tài chính.
Điền Miêu Miêu:!!! [sốc.jpg]
Điền Miêu Miêu: Đây chính là sói già phố Wall à!!!
Lăng Sấm bên ngoài màn hình khẽ cười một tiếng nhưng vẫn rất rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh: "Có lẽ hiện tại có những người bán khống* ở Phố Wall đang nhắm đến bọn họ."
* Bán khống trong tài chính có nghĩa là một cách kiếm lợi nhuận từ sự tụt giảm giá của một loại chứng khoán như cổ phiếu hay trái phiếu. Phần lớn các nhà đầu tư theo một khoản đầu tư dài hạn, hy vọng rằng giá của loại chứng khoán đó sẽ lên.
Điền Miêu Miêu:!!! Thú vị thế á!
Lăng Sấm: Ừm, ở phố Wall có những người chuyên tập trung vào các công ty có vấn đề về tài chính để thu lợi nhuận khổng lồ bằng cách bán khống những công ty này
Điền Miêu Miêu:! Trước kia anh cũng làm ở bộ phận bán khống hả?
Lăng Sấm: Không, anh là quản lý đầu tư*
* Quản lý đầu tư (fund manager - 基金经理) là việc quản lý tài sản chuyên nghiệp của nhiều loại tài sản khác nhau, bao gồm cổ phần, trái phiếu, bất động sản.... nhằm đáp ứng các mục tiêu đầu tư cụ thể vì lợi ích của nhà đầu tư. Các nhà đầu tư có thể là các tổ chức, chẳng hạn như công ty bảo hiểm, quỹ hưu trí, tập đoàn, tổ chức từ thiện, cơ sở giáo dục hoặc nhà đầu tư tư nhân, trực tiếp thông qua hợp đồng đầu tư hoặc phổ biến hơn, thông qua các chương trình đầu tư tập thể như quỹ tương hỗ, quỹ trao đổi hoặc REIT.
Điền Miêu Miêu:...À, là kiểu quản lý chuyên chịu trách nhiệm giúp em mất tiền?
Lần này Lăng Sấm cười thành tiếng, trong mắt mang theo ý cười, nhắn vào khung chat: "Em mua quỹ* bị lỗ à?”
* Quỹ (基金) nói chung là một số tiền nhất định được thành lập cho một mục đích nhất định. Nó chủ yếu bao gồm các quỹ tiết kiệm, quỹ đầu tư ủy thác, quỹ bảo hiểm, quỹ hưu trí và quỹ của các quỹ khác nhau. Theo quan điểm kế toán, quỹ là một khái niệm hẹp, có nghĩa là các quỹ có mục đích và mục đích sử dụng cụ thể, còn các quỹ được đề cập ở trên chủ yếu là các quỹ đầu tư chứng khoán.
Điền Miêu Miêu: Vâng Em không hiểu tại sao em lại trả tiền mời người giúp mình mất tiền nữa
Lăng Sấm: [Nén cười.jpg]
Điền Miêu Miêu:? [Làm vậy có hợp lý không.jpg]
Lăng Sấm: [Xin lỗi.jpg]
Lăng Sấm: Để bày tỏ lời xin lỗi hãy để anh tìm một quỹ tốt cho em
Điền Miêu Miêu: Em từ chối, em đã thề không bao giờ bước vào thị trường này nữa [cười]
Lăng Sấm: Vậy anh đưa cho em, lỗ về phần anh, lời về phần em
Điền Miêu Miêu:??
Trên thế giới còn có chuyện tốt nhường này???
Điền Miêu Miêu: Chụp màn hình [hình ảnh]
Khóe miệng Lăng Sấm lại cong lên: "Khi nào tìm được cái tốt anh sẽ gửi cho em."
Điền Miêu Miêu chỉ coi đây là lời nói đùa chứ không coi là nghiêm túc, nhưng Lăng Sấm lại ghi nhớ trong lòng. Nhưng mà anh cần giải quyết vấn đề của Tập đoàn Hoành Thái trước khi tìm được một quỹ tốt cho Điền Miêu.
Theo như phân tích hiện tại của anh, Trần Bách Thái và Tập đoàn Hoành Thái có vấn đề rất lớn, nhưng muốn đưa ra một báo cáo nghiên cứu chi tiết thì thông tin trên tay anh còn chưa đủ.
Sau khi suy nghĩ, anh tìm một dãy số đã lâu không liên lạc trên điện thoại, bấm gọi.