Nữ Thần, Cầu Bao Nuôi - Trang 2
Chương 86
Editor: Cá Lớn
Khương Nhan nhìn ảnh chụp một lúc mới hài lòng buông điện thoại xuống, cảm thấy tên phóng viên này cũng có chút đầu óc, biết cái gì nên gửi, cái gì không nên gửi.
Ảnh được chụp khá tốt, mang vẻ đẹp huyền ảo, hơn nữa tên phóng viên này cũng không viết bất cứ điều gì mang tính chất tiếp thị khiến người ta phản cảm.
Cô thấy rất hài lòng.
Ảnh chụp được lan truyền trên mạng gây xôn xao dư luận, tất nhiên độ chú ý của Khương Nhan vẫn cao hơn Giang Dịch Hành rất nhiều, nhất thời vấn đề tình cảm của Khương Nhan trở thành đề tài nóng hổi được công chúng bàn tán.
Trong ảnh, cả người Khương Nhan ăn mặc thoải mái chỉnh tề, mỉm cười ngọt ngào, ngồi đối diện cô là tiểu thịt tươi (*) vừa giành giải thưởng người mới xuất sắc nhất cách đây không lâu.
(*) Tiểu thịt tươi là cụm từ mà giới giải trí Hoa ngữ dùng để gọi các chàng trai trẻ mới nổi, họ là những người bước ra từ các chương trình âm nhạc, phim truyền hình.
Mặc dù thời gian hai người lăn lộn trong giới giải trí là không giống nhau nhưng xét về tuổi tác, ngoại hình thì lại vô cùng xứng đôi.
Hiện tại, fan hâm mộ đã không còn cái kiểu minh tinh vừa công bố tình cảm đã gào khóc như trước, không ít fan của khương Nhan bày tỏ rằng nếu nữ thần nhà mình yêu đương thì họ nhất định sẽ ủng hộ.
Ở nhà, Khương Nhan thì hài lòng nhưng Giang Dịch Hành ở đoàn làm phim bên kia sau khi nhìn thấy tấm ảnh được lan truyền trên Weibo, trong lòng “lộp bộp” giật mình.
Thôi xong, thế mà vẫn bị người nào đó chụp được, anh không nói không rằng, lập tức đeo mũ và kính râm ra ngoài nhưng lại chợt thấy không ổn, nếu bây giờ lại để lan truyền thêm tin đồn nào nữa thì liệu Khương Nhan có bóp chết anh không?
Giang Dịch Hành sâu sắc cảm thấy giới này cái gì cũng tốt, chỉ có truyền thống nghe một thành hai từ xưa đến nay vẫn chẳng thay đổi, dù là chuyện gì cũng có thể liên tưởng xa xôi.
Giang Dịch Hành ngẩn người nhìn tấm ảnh kia, dường như cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng lại chẳng thể nghĩ ra.
Tình huống thế này làm anh không khỏi nhớ tới cái lần paparazzi tuỳ tiện sắp xếp scandal cho Khương Nhan, không ngờ cô trực tiếp đăng Weibo tuyên bố, tên phóng viên kia sợ quá nên xóa bài, còn công khai xin lỗi, đủ để thấy người phụ nữ này hung tàn cỡ nào.
Cho nên, cô tuyệt đối không phải người dễ chọc.
Lúc này, suy nghĩ đầu tiên của Giang Dịch Hành đó là chắc hẳn tên phóng viên này sẽ chết thảm cho xem.
Giang Dịch Hành cầm điện thoại nhìn hồi lâu, ngay cả đạo diễn bên kia gọi mà anh cũng không nghe thấy, đến khi phản ứng lại thì tiểu Trần đã đứng trước mặt anh, tay lắc lư qua lại.
“Anh Giang, đạo diễn gọi anh kìa.”
Lời của tiểu Trần kéo Giang Dịch Hành trở về hiện thực, mắt thấy bên kia đã chuẩn bị xong mọi thứ chỉ chờ mình ra sân, Giang Dịch Hành tiện tay đưa điện thoại cho trợ lý bên cạnh, trong lúc vội vàng lại quên không tắt màn hình.
Cảnh quay này rất nhanh, chỉ một lần là qua, đạo diễn càng thêm hài lòng với Giang Dịch Hành, nói thẳng giới giải trí lại có thêm nhân tài.
Nửa tiếng sau, Giang Dịch Hành quay xong cảnh cuối, lúc tìm tiểu Trần để lấy lại điện thoại thì thấy tiểu Trần ở xa xa cười cười với anh, cười một cách khó hiểu, trong lòng Giang Dịch Hành sợ hãi.
Bị chập cheng ở đâu à?
“Cậu cười cái gì?” Giang Dịch Hành cầm lấy điện thoại, hỏi một câu.
Tiểu Trần vẫn nhìn anh cười như trước, một lúc lâu cũng không nói câu gì, nhưng trong lòng lại thoáng tự hào, nhìn đi, đến nữ thần của giới giải trí mà anh Giang còn dễ dàng hái được, NG á? Chẳng là cái thá gì!
Tiểu Trần đã mặc định hai người này đang qua lại với nhau.
Giang Dịch Hành nhìn khuôn mặt tươi cười của Tiểu Trần, cả nửa ngày cũng không nhìn ra cậu có ý gì, dứt khoát không ngẫm nữa, cho cậu nghỉ nửa ngày.
“Buổi chiều không có việc gì, cậu không cần đi theo tôi, cho cậu nghỉ đấy.” Thật ra bình thường Giang Dịch Hành không thích có trợ lý đi theo, dù sao cũng không có nhiều việc để làm.
Tiểu Trần nghe vậy thì hoan hô rồi thu dọn đồ đạc rời khỏi trường quay, thẳng thắn hô hào cấp trên của mình thật sự là người tốt, khó trách có thể thu phục được nữ thần.
Sau khi tiểu Trần rời đi, Giang Dịch Hành trở lại phòng nghỉ do trường quay cung cấp, mở điện thoại ra thấy Weibo còn chưa tắt, có lẽ anh biết Tiểu Trần đang cười cái gì rồi, quả thật tấm ảnh này khó mà làm người ta không suy nghĩ nhiều.
Thật ra cũng không cần nhìn trên điện thoại của anh làm gì, nói không chừng bức ảnh này đã sớm bị lan truyền trên mạng.
Đột nhiên anh có hơi chờ mong phản ứng của Khương Nhan.
Chỉ là hiện tại bên Khương Nhan vẫn chưa biểu đạt gì khiến Giang Dịch Hành không khỏi thất vọng.
Dù là thái độ gì thì cũng nên có biểu hiện ra chứ.
Thế nhưng Giang Dịch Hành lại phát hiện, lần này hình như cô không truy tìm tên phóng viên đã đăng ảnh kia, đây có được xem như là thái độ của cô không?
……
Sau hai ngày, Khương Nhan chính thức gọi điện thoại cho Ngưu Lâm, nói cho chị ấy biết mình chọn trúng một kịch bản kia, cảm thấy không tệ, cô rất thích đề tài của nó, là cái loại khiến người ta hồi hộp suy luận.
Ngưu Lâm không có ý kiến gì, bộ phim này cũng không tệ, thật ra chọn cái nào chị cũng không có nhiều ý kiến, chỉ xem tâm trạng của Khương Nhan ra sao, hơn nữa, đạo diễn và nhà sản xuất của bộ phim kia cũng coi như có chút giao tình với chị, Khương Nhan ở trong đoàn làm phim cũng sẽ không bị ăp hiếp hay gì.
Tiếp tục suy nghĩ một lúc, Trâu Lâm ném những suy nghĩ này ra khỏi đầu, sao chị lại quên mất là hiện tại Khương Nhan đã sớm không còn là cô gái nhỏ mới ra mắt kia chứ.
“Chị giúp em liên lạc…” Trâu Lâm cầm điện thoại di động, nghe giọng nói đối diện làm chị đột nhiên nhớ tới cái gì đó, một câu còn chưa nói hết đã cúp máy.
“Sao vây?” Đợi hồi lâu không thấy ai nói chuyện, Khương Nhan nhẹ nhàng lên tiếng.
Trâu Lâm dẫn dắt Khương Nhan đã mấy năm, sao lại không nhìn ra đươc tâm tư bé nhỏ của cô chứ? Chỉ là phải làm đến mức đó sao? Tốn công tốn sức.
Tuy việc minh tinh yêu đương quả thật cần phải cẩn thận, thế nhưng thay vì một gậy đánh chết, sao lại không thuận tay thúc đẩy một mối nhân duyên.
Trâu Lâm nhẹ nhàng ho một tiếng, hỏi ngược lại: “Em cảm thấy ai diễn nam chính thì tốt? ”
Khương Nhan im lặng trong chốc lát rồi mới trả lời, “Cái này không phải trách nhiệm của em, em chỉ cần diễn tốt vai nữ chính là được.” Giọng điệu thờ ơ lạnh nhạt.
Ngưu Lâm cho rằng Khương Nhan sẽ không nói gì nữa, không ngờ dừng một chút rồi cô lại mở miệng: “Chọn diễn viên có kỹ năng dễn xuất là không sai nhưng cũng phải xem xem ai có thể mang lại lợi ích và độ nổi tiếng nhiều nhất cho bộ phim. ”
Chỉ là một câu nhắc nhở như có như không nhưng Khương Nhan nghĩ với sự thông minh của Ngưu Lâm thì hẳn là chị sẽ biết ngụ ý trong lời này của cô.
Gần đây, quan hệ giữa Khương Nhan và Giang Dịch Hành bị xôn xao bàn tán, nếu hai người thật sự cùng nhau đóng phim chắc chắn sẽ thu hút vô vàn sự chú ý.
Trong một số điều kiện nhất định, độ chú ý cao = rating tăng = phòng vé tăng.
……
Giang Dịch Hành nhận được tin nhắn của Ngưu Lâm đã là hai ngày sau, nội dung tin nhắn ngắn gọn muốn anh đến công ty để bàn bạc về việc quay phim tiếp theo.
Trong văn phòng, Ngưu Lâm nghiêm túc lên kế hoạch cho con đường diễn xuất trong tương lai của anh.
Lời Ngưu Lâm nói rất có lý nhưng không biết vì sao Giang Dịch Hành luôn có cảm giác chị ấy đang định bán anh.
“Không thể cứ mãi diễn phim truyền hình, đóng vai phụ trong phim điện ảnh được, dù thế nào cũng phải thử khiêu chiến giới hạn của bản thân, kịch bản này không tệ, hai ngày nữa nhân cơ hội đi thử vai rồi nắm lấy vai diễn này đi.”
Giang Dịch Hành bối rối nhìn kịch bản trên tay, cái kịch bản hai ngày trước Khương Nhan lấy cho anh xem này?
Giang Dịch Hành chưa kịp phản ứng thì Trâu Lâm lại mở miệng, “Cơ hội này rất khó có được, cậu nhất định phải nắm chắc nó. ”
Không biết có phải do ảo giác hay không mà Giang Doanh Hành luôn cảm thấy chị vẫn còn lời muốn nói.
……
Giang Dịch Hành vẫn chưa quyết định sẽ tham gia bộ phim này, nói chính xác là anh còn chưa thử vai mà các tin tức đã bay đầy trời.
Việc ngoài dự liệu của anh cũng là việc mà anh thầm mong đợi đó là nữ chính của bộ phim được xác định là Khương Nhan.
Vì chuyện này nên Giang Dịch Hành lại một lần nữa nghiêm túc xem xét kịch bản của bộ phim.
Đây là một bộ phim trinh thám hiện đại, nam chính là thám tử, nữ chính là một phóng viên. Loại phim này thường là nam chính thông minh tuấn tú, còn nữ chính thì toàn làm gánh nặng, so sánh với các bộ phim khác thì bộ phim này xem như không tệ, IQ của cả nam chính lẫn nữ chính đều online, không có những tình tiết đặc biệt làm trì hoãn cốt truyện.
Nam nữ chính quen nhau qua một vụ án, từ đó đến nay luôn duy trì trạng thái hợp tác xen lẫn ghét bỏ lẫn nhau. Nam chính tự cho chỉ số thông minh của bản thân là vượt trội nên không thèm để ý đến một phóng viên nho nhỏ như nữ chính, nữ chính thì lại cảm thấy nam chính là kẻ tự phụ, sớm muộn gì một ngày nào đó cũng sẽ bị đá văng khỏi ngôi vị thần thám.
Rõ ràng đã sớm xem qua các tình tiết nhưng lần này nhân vật trong phim cứ na ná bản thân và Khương Nhan, lại có một số tình tiết không giống.
Giang Dịch Hành cảm thấy bản thân nhất định phải nắm được vai diễn này, nguyên nhân ấy à, khó lắm anh mới được đóng một bộ phim có mối quan hệ nam nữ bình thương với Khương Nhan, chắc chắn phải cầm chắc cơ hội này.
Khương Nhan nhìn ảnh chụp một lúc mới hài lòng buông điện thoại xuống, cảm thấy tên phóng viên này cũng có chút đầu óc, biết cái gì nên gửi, cái gì không nên gửi.
Ảnh được chụp khá tốt, mang vẻ đẹp huyền ảo, hơn nữa tên phóng viên này cũng không viết bất cứ điều gì mang tính chất tiếp thị khiến người ta phản cảm.
Cô thấy rất hài lòng.
Ảnh chụp được lan truyền trên mạng gây xôn xao dư luận, tất nhiên độ chú ý của Khương Nhan vẫn cao hơn Giang Dịch Hành rất nhiều, nhất thời vấn đề tình cảm của Khương Nhan trở thành đề tài nóng hổi được công chúng bàn tán.
Trong ảnh, cả người Khương Nhan ăn mặc thoải mái chỉnh tề, mỉm cười ngọt ngào, ngồi đối diện cô là tiểu thịt tươi (*) vừa giành giải thưởng người mới xuất sắc nhất cách đây không lâu.
(*) Tiểu thịt tươi là cụm từ mà giới giải trí Hoa ngữ dùng để gọi các chàng trai trẻ mới nổi, họ là những người bước ra từ các chương trình âm nhạc, phim truyền hình.
Mặc dù thời gian hai người lăn lộn trong giới giải trí là không giống nhau nhưng xét về tuổi tác, ngoại hình thì lại vô cùng xứng đôi.
Hiện tại, fan hâm mộ đã không còn cái kiểu minh tinh vừa công bố tình cảm đã gào khóc như trước, không ít fan của khương Nhan bày tỏ rằng nếu nữ thần nhà mình yêu đương thì họ nhất định sẽ ủng hộ.
Ở nhà, Khương Nhan thì hài lòng nhưng Giang Dịch Hành ở đoàn làm phim bên kia sau khi nhìn thấy tấm ảnh được lan truyền trên Weibo, trong lòng “lộp bộp” giật mình.
Thôi xong, thế mà vẫn bị người nào đó chụp được, anh không nói không rằng, lập tức đeo mũ và kính râm ra ngoài nhưng lại chợt thấy không ổn, nếu bây giờ lại để lan truyền thêm tin đồn nào nữa thì liệu Khương Nhan có bóp chết anh không?
Giang Dịch Hành sâu sắc cảm thấy giới này cái gì cũng tốt, chỉ có truyền thống nghe một thành hai từ xưa đến nay vẫn chẳng thay đổi, dù là chuyện gì cũng có thể liên tưởng xa xôi.
Giang Dịch Hành ngẩn người nhìn tấm ảnh kia, dường như cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng lại chẳng thể nghĩ ra.
Tình huống thế này làm anh không khỏi nhớ tới cái lần paparazzi tuỳ tiện sắp xếp scandal cho Khương Nhan, không ngờ cô trực tiếp đăng Weibo tuyên bố, tên phóng viên kia sợ quá nên xóa bài, còn công khai xin lỗi, đủ để thấy người phụ nữ này hung tàn cỡ nào.
Cho nên, cô tuyệt đối không phải người dễ chọc.
Lúc này, suy nghĩ đầu tiên của Giang Dịch Hành đó là chắc hẳn tên phóng viên này sẽ chết thảm cho xem.
Giang Dịch Hành cầm điện thoại nhìn hồi lâu, ngay cả đạo diễn bên kia gọi mà anh cũng không nghe thấy, đến khi phản ứng lại thì tiểu Trần đã đứng trước mặt anh, tay lắc lư qua lại.
“Anh Giang, đạo diễn gọi anh kìa.”
Lời của tiểu Trần kéo Giang Dịch Hành trở về hiện thực, mắt thấy bên kia đã chuẩn bị xong mọi thứ chỉ chờ mình ra sân, Giang Dịch Hành tiện tay đưa điện thoại cho trợ lý bên cạnh, trong lúc vội vàng lại quên không tắt màn hình.
Cảnh quay này rất nhanh, chỉ một lần là qua, đạo diễn càng thêm hài lòng với Giang Dịch Hành, nói thẳng giới giải trí lại có thêm nhân tài.
Nửa tiếng sau, Giang Dịch Hành quay xong cảnh cuối, lúc tìm tiểu Trần để lấy lại điện thoại thì thấy tiểu Trần ở xa xa cười cười với anh, cười một cách khó hiểu, trong lòng Giang Dịch Hành sợ hãi.
Bị chập cheng ở đâu à?
“Cậu cười cái gì?” Giang Dịch Hành cầm lấy điện thoại, hỏi một câu.
Tiểu Trần vẫn nhìn anh cười như trước, một lúc lâu cũng không nói câu gì, nhưng trong lòng lại thoáng tự hào, nhìn đi, đến nữ thần của giới giải trí mà anh Giang còn dễ dàng hái được, NG á? Chẳng là cái thá gì!
Tiểu Trần đã mặc định hai người này đang qua lại với nhau.
Giang Dịch Hành nhìn khuôn mặt tươi cười của Tiểu Trần, cả nửa ngày cũng không nhìn ra cậu có ý gì, dứt khoát không ngẫm nữa, cho cậu nghỉ nửa ngày.
“Buổi chiều không có việc gì, cậu không cần đi theo tôi, cho cậu nghỉ đấy.” Thật ra bình thường Giang Dịch Hành không thích có trợ lý đi theo, dù sao cũng không có nhiều việc để làm.
Tiểu Trần nghe vậy thì hoan hô rồi thu dọn đồ đạc rời khỏi trường quay, thẳng thắn hô hào cấp trên của mình thật sự là người tốt, khó trách có thể thu phục được nữ thần.
Sau khi tiểu Trần rời đi, Giang Dịch Hành trở lại phòng nghỉ do trường quay cung cấp, mở điện thoại ra thấy Weibo còn chưa tắt, có lẽ anh biết Tiểu Trần đang cười cái gì rồi, quả thật tấm ảnh này khó mà làm người ta không suy nghĩ nhiều.
Thật ra cũng không cần nhìn trên điện thoại của anh làm gì, nói không chừng bức ảnh này đã sớm bị lan truyền trên mạng.
Đột nhiên anh có hơi chờ mong phản ứng của Khương Nhan.
Chỉ là hiện tại bên Khương Nhan vẫn chưa biểu đạt gì khiến Giang Dịch Hành không khỏi thất vọng.
Dù là thái độ gì thì cũng nên có biểu hiện ra chứ.
Thế nhưng Giang Dịch Hành lại phát hiện, lần này hình như cô không truy tìm tên phóng viên đã đăng ảnh kia, đây có được xem như là thái độ của cô không?
……
Sau hai ngày, Khương Nhan chính thức gọi điện thoại cho Ngưu Lâm, nói cho chị ấy biết mình chọn trúng một kịch bản kia, cảm thấy không tệ, cô rất thích đề tài của nó, là cái loại khiến người ta hồi hộp suy luận.
Ngưu Lâm không có ý kiến gì, bộ phim này cũng không tệ, thật ra chọn cái nào chị cũng không có nhiều ý kiến, chỉ xem tâm trạng của Khương Nhan ra sao, hơn nữa, đạo diễn và nhà sản xuất của bộ phim kia cũng coi như có chút giao tình với chị, Khương Nhan ở trong đoàn làm phim cũng sẽ không bị ăp hiếp hay gì.
Tiếp tục suy nghĩ một lúc, Trâu Lâm ném những suy nghĩ này ra khỏi đầu, sao chị lại quên mất là hiện tại Khương Nhan đã sớm không còn là cô gái nhỏ mới ra mắt kia chứ.
“Chị giúp em liên lạc…” Trâu Lâm cầm điện thoại di động, nghe giọng nói đối diện làm chị đột nhiên nhớ tới cái gì đó, một câu còn chưa nói hết đã cúp máy.
“Sao vây?” Đợi hồi lâu không thấy ai nói chuyện, Khương Nhan nhẹ nhàng lên tiếng.
Trâu Lâm dẫn dắt Khương Nhan đã mấy năm, sao lại không nhìn ra đươc tâm tư bé nhỏ của cô chứ? Chỉ là phải làm đến mức đó sao? Tốn công tốn sức.
Tuy việc minh tinh yêu đương quả thật cần phải cẩn thận, thế nhưng thay vì một gậy đánh chết, sao lại không thuận tay thúc đẩy một mối nhân duyên.
Trâu Lâm nhẹ nhàng ho một tiếng, hỏi ngược lại: “Em cảm thấy ai diễn nam chính thì tốt? ”
Khương Nhan im lặng trong chốc lát rồi mới trả lời, “Cái này không phải trách nhiệm của em, em chỉ cần diễn tốt vai nữ chính là được.” Giọng điệu thờ ơ lạnh nhạt.
Ngưu Lâm cho rằng Khương Nhan sẽ không nói gì nữa, không ngờ dừng một chút rồi cô lại mở miệng: “Chọn diễn viên có kỹ năng dễn xuất là không sai nhưng cũng phải xem xem ai có thể mang lại lợi ích và độ nổi tiếng nhiều nhất cho bộ phim. ”
Chỉ là một câu nhắc nhở như có như không nhưng Khương Nhan nghĩ với sự thông minh của Ngưu Lâm thì hẳn là chị sẽ biết ngụ ý trong lời này của cô.
Gần đây, quan hệ giữa Khương Nhan và Giang Dịch Hành bị xôn xao bàn tán, nếu hai người thật sự cùng nhau đóng phim chắc chắn sẽ thu hút vô vàn sự chú ý.
Trong một số điều kiện nhất định, độ chú ý cao = rating tăng = phòng vé tăng.
……
Giang Dịch Hành nhận được tin nhắn của Ngưu Lâm đã là hai ngày sau, nội dung tin nhắn ngắn gọn muốn anh đến công ty để bàn bạc về việc quay phim tiếp theo.
Trong văn phòng, Ngưu Lâm nghiêm túc lên kế hoạch cho con đường diễn xuất trong tương lai của anh.
Lời Ngưu Lâm nói rất có lý nhưng không biết vì sao Giang Dịch Hành luôn có cảm giác chị ấy đang định bán anh.
“Không thể cứ mãi diễn phim truyền hình, đóng vai phụ trong phim điện ảnh được, dù thế nào cũng phải thử khiêu chiến giới hạn của bản thân, kịch bản này không tệ, hai ngày nữa nhân cơ hội đi thử vai rồi nắm lấy vai diễn này đi.”
Giang Dịch Hành bối rối nhìn kịch bản trên tay, cái kịch bản hai ngày trước Khương Nhan lấy cho anh xem này?
Giang Dịch Hành chưa kịp phản ứng thì Trâu Lâm lại mở miệng, “Cơ hội này rất khó có được, cậu nhất định phải nắm chắc nó. ”
Không biết có phải do ảo giác hay không mà Giang Doanh Hành luôn cảm thấy chị vẫn còn lời muốn nói.
……
Giang Dịch Hành vẫn chưa quyết định sẽ tham gia bộ phim này, nói chính xác là anh còn chưa thử vai mà các tin tức đã bay đầy trời.
Việc ngoài dự liệu của anh cũng là việc mà anh thầm mong đợi đó là nữ chính của bộ phim được xác định là Khương Nhan.
Vì chuyện này nên Giang Dịch Hành lại một lần nữa nghiêm túc xem xét kịch bản của bộ phim.
Đây là một bộ phim trinh thám hiện đại, nam chính là thám tử, nữ chính là một phóng viên. Loại phim này thường là nam chính thông minh tuấn tú, còn nữ chính thì toàn làm gánh nặng, so sánh với các bộ phim khác thì bộ phim này xem như không tệ, IQ của cả nam chính lẫn nữ chính đều online, không có những tình tiết đặc biệt làm trì hoãn cốt truyện.
Nam nữ chính quen nhau qua một vụ án, từ đó đến nay luôn duy trì trạng thái hợp tác xen lẫn ghét bỏ lẫn nhau. Nam chính tự cho chỉ số thông minh của bản thân là vượt trội nên không thèm để ý đến một phóng viên nho nhỏ như nữ chính, nữ chính thì lại cảm thấy nam chính là kẻ tự phụ, sớm muộn gì một ngày nào đó cũng sẽ bị đá văng khỏi ngôi vị thần thám.
Rõ ràng đã sớm xem qua các tình tiết nhưng lần này nhân vật trong phim cứ na ná bản thân và Khương Nhan, lại có một số tình tiết không giống.
Giang Dịch Hành cảm thấy bản thân nhất định phải nắm được vai diễn này, nguyên nhân ấy à, khó lắm anh mới được đóng một bộ phim có mối quan hệ nam nữ bình thương với Khương Nhan, chắc chắn phải cầm chắc cơ hội này.