Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhóm Thú Phu Của Ta - Tiểu Cố

Chương 9



Editor: Salad days
Câu trả lời của Thời Dĩ Thiên kích thích Quý Ngạn Hi đến không nhẫn nại được nữa, hắn gầm nhẹ một tiếng, quy đầu chặn ngay trước cửa tử cung mà bắn tinh vào. Quý Ngạn Hi đến răng nanh cũng xuất hiện rồi, một hơi cắn lên hầu kết của Thời Dĩ Thiên.
Hắn lại lần nữa không khống chế được mà biến hình, con sói lớn dùng chân trước ôm lấy Thời Dĩ Thiên, sung sướng mà phát ra âm thanh - “Dĩ Thiên, anh rất rất thích em”
Tất nhiên là kích thước dương v*t của bản thể sói rất lớn lại chôn trong tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên, Thời Dĩ Thiên theo bản năng mà co rút bụng nhỏ của mình.
“Ah….” - Con sói lớn phát ra âm thanh thoải mái, thiếu niên lại còn ủy khuất mà nói - “Em lại cắn anh rồi…”
Quý Quân thực sự là nhịn không được nữa, đánh một cái lên đầu Quý Ngạn Hi - “Em đủ rồi đó, mau rút ra rồi biến trở lại đi”
Con sói lớn ôm Thời Dĩ Thiên vào lòng - “Không, em không rút ra, em muốn cắm trong tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên, ở trong thoải mái muốn chết”
Quý Quân tức giận - “Em tốt xấu gì cũng phải biến trở lại hình người trước chứ! Em muốn làm Dĩ Thiên căng hỏng luôn sao?”
“...À….” - Quý Ngạn Hi không tình nguyện mà than thở, rồi biến lại thành hình người, vẫn đem Thời Dĩ Thiên ôm vào ngực, cúi đầu không ngừng hôn môi.
Thời Dĩ Thiên hoài nghi nếu lúc này Quý Ngạn Hi chưa vẫn còn là hình dạng sói chắc đã liếm đến mặt mình đầy nước miếng. Kỳ thật lúc nãy, dương v*t Quý Ngạn Hi đã có chút mềm xuống, kích cỡ kia thì Thời Dĩ Thiên vẫn còn chịu được nhưng nếu thực sự dùng hình dạng sói làm thì chắc chắn là không được. Nhưng thật ra, Thời Dĩ Thiên rất thích ôm lấy hình dạng sói của Quý Ngạn Hi, chỉ là không có mặt mũi mà nói ra thôi.
Quý Ngạn Hi dùng một tay che trên bụng nhỏ của Thời Dĩ Thiên vui vẻ mà nói - “Noi này nhất định sẽ có bé sói con của anh”
Quý Quân lại tức giận nói - “Nếu thực sự có sói con thì cũng là của anh. Nếu không phải của anh thì cũng sẽ là trứng trùng hoặc sư tử con thôi”
Ngụ ý rõ ràng là theo thứ tự, Quý Ngạn Hi vừa mới cùng Thời Dĩ Thiên làm có 2 lần, nếu không tính đến lần đầu tiên mới vài giây đã bắn thì chỉ mới có 1 lần. Quý Quân bọn họ đã cùng với Thời Dĩ Thiên ở cùng đến tận 7 ngày 7 đêm, nếu có thì cũng phải là của bọn họ.
“Cũng không nhất định là vậy….” - Quý Ngạn Hi không phục, lại nhìn Dĩ Thiên - “Dĩ Thiên, chúng ta lại đến một lần đi! Nhanh một chút thì liền có thể có bé sói con rồi. Tốt nhất cũng là giống cái đi, nhất định là cũng xinh đẹp như em vậy”
Thời Dĩ Thiên dở khóc dở cười - “Chính anh cũng còn một tiểu lang, nếu thực sự mang thai thì chẳng phải là tiểu tiểu lang sao”
Hơn nữa, làm gì có thể dễ mang thai như vậy, tuổi thọ người trên Lam Tinh có thể dài đến 500 năm, khả năng sinh dục của giống cái cũng dài đến 400 năm, 100 năm cuối cùng mới dần mất khả năng sinh sản. Còn không với tần xuất sinh dụng như hiện tại, tinh hệ đã sớm bùng nổ dân cư.
dương v*t Quý Ngạn Hi đã cứng rồi lại bắt đầu cọ xát trước tiểu huyệt - “Chính là vì không dễ có thai, nên chúng ta cần giao phối nhiều hơn nữa, còn nữa, không được gọi anh là tiểu lang nữa”
Hắn nhấp eo một cái, căn dương v*t thô to liền đâm vào sâu trong tiểu huyệt.
“Ah...sâu quá….”
Thời Dĩ Thiên thở một hơi, hai chân tự động quấn quanh eo Quý Ngạn Hi. Một vòng chinh chiến mới lại bắt đầu.
Lúc này, Quý Ngạn Hi đã có thể nhịn lâu hơn trước rồi, Thời Dĩ Thiên cao trào nhiều lần rồi hắn mới bắn ra, toàn bộ một lần có thể giằng co đến 2 giờ. Quý Quân đã kiên trì không được với tin tức tố của Thời Dĩ Thiên rồi nên phải đi ra ngoài. Nhưng Quý Ngạn Hi ước mơ muốn ở mãi bên trong Thời Dĩ Thiên đã sớm không thực hiện được rồi. Hắn một mình làm bạn bên Thời Dĩ Thiên đã 3 ngày 3 đêm, lúc bắt đầu suy yếu cũng là lúc cữu cữu của Chris tới.
Thời điểm hắn đến là lúc trời đã khuya, Thời Dĩ Thiên đã ngủ, ngoại trừ Thời Dĩ Thiên, vẫn còn Thụy Nặc đang hôn mê, thì các giống đực khác đều đến gặp.
Chris cũng bất ngờ mà kêu tất cả nhân viên y tế tránh mặt, bây giờ trong phòng khách nho nhỏ, Quý Quân cùng Quý Ngạn Hi hơi ngạc nhiên mà đánh giá giống đực trước mặt.
Đối phương là một giống đực với mái tóc dài màu bạc, khuôn mặt tuấn mỹ, đôi mắt màu xanh biển sâu thẳm, mặt một bộ lễ phục màu trắng, trên vai là một chiếc áo choàng tinh xảo, chân đi một đôi giày bó vừa vặn.
“Chào mọi người” - Nam nhân hơi gật đầu, lại tràn ngập hơi thở vương vị - “Mọi người có thể gọi tôi là Ôn Trạch”
Quý Quân cùng Quý Ngạn Hi nhìn nhau, rất rõ ràng “Ôn Trạch” chỉ là một cái tên giả mà thôi. 
Ôn Trạch cũng không để ý đến bọn họ, hắn chỉ ưu nhã mà ngồi trên ghế sô pha, hai chân thon dài đan chéo, trên tay cũng mang đôi găng tay trắng, bình tĩnh mà bưng ly hồng trà đến bên môi. Phía sau, có hai người đứng thẳng như tượng đang mặc bộ trang phục dành riêng cho vệ quan tùy thời cảnh giác. Quý Quân không khỏi mà nhìn qua Chris - “Bạch kim….Long tộc?”
Cái mái tóc dài màu bạc kia là một đặc điểm nhận biết quá rõ ràng rồi. Giống đực trước mặt này chính là giống đực đến từ chủng tộc mạnh nhất Lam Tinh. Đó còn là hoàng tộc. Một hoàng tộc trăm ngàn năm mới có một. Quý Quân cùng Quý Ngạn Hi từ trong mắt đối phương đều nhìn thấy được sự uy hiếp.
Mỗi giống cái sẽ có 5 người trượng phu chính thức cũng chính là chính phu, nhưng chính phu cũng có xếp hạng, Quý Ngạn Hi còn tự tin mình có thể xếp hạng nhất, nhưng khi Ôn Trạch gia nhập, lấy thân phận hoàng tộc thì hắn nhất định sẽ đứng nhất rồi. Hơn nữa còn có thể chiếm phần lớn thời gian bên cạnh Thời Dĩ Thiên. Tất cả đều này đều là sự uy hiếp với giống đực của Thời Dĩ Thiên.
Quý Quân trước giờ không hề biết là Chris có huyết thống hay quan hệ với hoàng tộc. Chris làm như vậy thật không công bằng. Lúc Ôn Trạch ở đây, Quý Quân cũng không nói gì, chỉ dùng ánh mắt không đồng ý nhìn Chris. Chris không trả lời.
Ôn Trạch buông tách trà trong tay, ngồi trên sô pha, mười ngón tay đan vào nhau, đôi mắt xanh thẳm nhìn qua Quý Quân cùng Quý Ngạn Hi. Sau đó, hắn đứng lên và đi ra ngoài, tay phải đang mang bao tay trắng tinh đưa lên tùy ý cởi bỏ cúc áo ở cổ, nhìn nhóm giống đực và cả Chris nói -”Thời gian kế tiếp cứ giao cho tôi, không có tình huống gì đặc biệt thì đừng làm phiền”
Sau khi Ôn Trạch đi rồi, Quý Ngạn Hi vô cùng khó chịu. Quý Quân liền chất vấn Chris - “Vì sao lại kêu hoàng tộc tới? Cậu còn không thương lượng trước với chúng tôi nữa”
Chris nói - “Tôi chỉ muốn bảo bảo không chịu khổ sở nữa, có thể nhẹ nhàng mà vượt qua kỳ động dục”
“Hơn nữa, các cậu không cần lo lắng, tôi chỉ nhờ cữu cữu đến trợ giúp thôi, chờ kỳ động dục của bảo bảo qua rồi thì cữu cữu sẽ đi”
Chris nhìn Quý Quân cũng Quý Ngạn Hi nghiêm túc nói - “Cữu cữu của tôi đã từng có 1 giống cái, nhưng sau khi giống cái qua đời, thì hắn luôn độc thân và cũng không muốn kết hôn lần nữa. Lần này là tôi năn nỉ rất nhiều, nếu không thì hắn cũng không tới đây. Yên tâm, hắn không làm trượng phu của bảo bảo đâu, hắn đã hứa với tôi rồi, thậm chí hắn còn không cho bảo bảo thấy gương mặt của mình”
Nói trắng ra thì Ôn Trạch đến đây hoàn toàn như là một công cụ trợ giúp kỳ động dục của Thời Dĩ Thiên mà thôi.
“Này….” - Quý Quân cảm thấy hơi phức tạp.
Quý Ngạn Hi lại la lên - “Nhưng như vậy anh cũng không công bằng với Dĩ Thiên”
Việc khó khăn thì có thể giải quyết nhưng Quý Ngạn Hi cảm thấy rất không công bằng với Thời Dĩ Thiên. Bất kỳ ai đi nữa thì chắc chắn đều không thích việc mình không biết giống đực giao phối với mình là ai.
“Nhưng đây chính là biện pháp tốt nhất rồi” - Chris bình tĩnh nói.
Thời Dĩ Thiên có thể an toàn vượt qua kỳ động dục, trong thời gian ngắn hắn cũng sẽ không có thêm giống đực nào mới. Tuy rằng sớm muộn gì Thời Dĩ Thiên cũng phải có thêm giống đực nhưng trước mắt thì bọn họ vẫn còn có thời gian để bên cạnh Thời Dĩ Thiên.
Quý Quân cũng Quý Ngạn Hi tự nhiên cũng sẽ hiểu đạo lý này, hai người cuối cùng cũng giải trừ được tý khúc mắc này, sửa sang lại tâm tình mà cũng chờ Thời Dĩ Thiên vượt qua kỳ động dục.
Phòng ngủ Thời Dĩ Thiên rất lớn, nằm ở lầu 3 của biệt thự, còn có một cái cửa sổ sát đất nữa. Giờ phút này đang là đêm khuya, hắn bị Quý Ngạn Hi làm đến mệt mỏi mà đang ngủ. Nhưng trong mơ đều là mộng xuân. Có người đang vuốt ve cơ thể hắn, giống như là đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật vậy, ngón tay còn mang theo vết chai mà vuốt qua cằm hắn, kéo xuống hầu kết rồi chậm rãi vuốt ve xương quai xanh xinh đẹp. Nhưng Thời Dĩ Thiên cũng không biết lúc này hai mắt mình đang bị bịt lại, ánh đèn trong phòng sáng trưng, chủ nhân của ngón tay mang đôi mắt xanh thẳm mà thu hết hình dáng của Thời Dĩ Thiên vào. Thân thể của Thời Dĩ Thiên tất nhiên là rất xinh đẹp. Hắn cũng giống như hầu hết giống cái khác, đều mềm mại, bên dưới cũng có ẩn ẩn chút cơ bắp nhưng là rất mỏng và cũng không khoa trương, nhìn qua vô cùng mềm dẻo có lực, bàn tay lại tiếp tục lướt qua da thịt ấm áp cảm giác như đang chạm vào khối ngọc tinh xảo.
Ngón tay Ôn Trạch lướt đến trước ngực Thời Dĩ Thiên và chơi đùa với hai vú phấn hồng. Thời Dĩ Thiên trong lúc mơ ngủ vẫn nỉ non rên rỉ 
Không đủ….Nơi đó không đủ….muốn hắn xoa đầu v*….hút nó...cắn nó
Thời Dĩ Thiên cũng vô thức mà ưỡn ngực lên. Giống như trong lòng hắn biết là giây tiếp theo sẽ có người dùng đôi môi ấm nóng mà ngậm lấy núm vú của mình vậy.
Hàm răng nhẹ nhàng đụng chạm, lại dùng sức mút vào, đầu lưỡi thì đùa giỡn hạt đậu nhỏ đó.
Ah….Thật thoải mái…..
Thời Dĩ Thiên kẹp chặt hai chân, tiểu huyệt lại vì thèm muốn mà chảy ra dâm dịch. Trong không khí nháy mắt lại tràn ngập mùi hương hoa thơm ngào ngạt.
Ôn Trạch ngừng động tác trong giây lát, hô hấp trầm xuống. Sau một lát, hắn lại tiếp tục đùa giỡn đầu v* Thời Dĩ Thiên, giống như là không biết mệt mỏi vậy, hạt đậu nhỏ bên trái đang được liếm mút không ngừng, thậm chí còn có tý đau nhói. Còn hạt đậu bên kia không được chắm sóc làm Thời Dĩ Thiên bất mãn, cau mày chủ động đưa bên phải lên.
“...Thụy Nặc….Bên này cũng muốn….”
Trong tâm trí Thời Dĩ Thiên thì trong 3 giống đực cộng sinh của mình chỉ có Thụy Nặc là yêu thích núm vú nhất, hơn nữa đầu lưỡi cũng linh hoạt nhất. 
Nghe Thời Dĩ Thiên kêu tên Thụy Nặc, Ôn Trạch hơi nhíu mày, cúi xuống bên lỗ tai Thời Dĩ Thiên cố ý nói - “Bé yêu, tôi không phải Thụy Nặc”
Hả…?
Thời Dĩ Thiên liền tỉnh táo, hắn mở to mắt liền phát hiện trước mắt một màu đen tối. liền nói - “Bật đèn”
Trí tuệ trong phòng đều nghe theo và chấp hành nhưng Thời Dĩ Thiên vẫn không nhìn thấy gì. Cuối cùng cũng hiểu rõ, chính mình bị bịt mắt, hai tay hắn sờ một chút cũng không cởi ra được.
“A Quân? Là A Quân sao? Hay là Chris?” - Thời Dĩ Thiên có chút sợ hãi, hắn không dám động đậy, gọi tên hai giống đực cộng sinh cũng không ai trả lời.
Hắn lại nghe một âm thanh từ tình nói - “Không cần gọi bọn họ, mấy ngày kế tiếp chỉ có tôi và em”
Thời Dĩ Thiên cảnh giác hỏi - “Anh là ai? Tôi muốn cùng với A Quân và Chris”
Ôn Trạch đáp - “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là kỳ động dục của em cần có tôi”

Chương trước Chương tiếp
Loading...