Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 967: Mục tiêu: Thiên Đạo Nguyên Anh (Hạ)



Còn có bốn đại hắc tiên của bốn khu đều chen chúc sau lưng Bạch Tiểu Thuần, bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần, nội tâm vô cùng hoảng hốt, nhất là nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần trước đó đầu tiên là lính canh ngục, sau đó phạm nhân, bây giờ lại trở thành Bạch tổng quản...
Nhất là Tôn Bằng khu Đinh, hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, tuy Bạch Tiểu Thuần nhớ tình bạn cũ, lần này tới khu Đinh thị sát rất tán thưởng, Tôn Bằng kích động rất lớn.
Đặc biệt là tiểu đội thứ chín, Bạch Tiểu Thuần càng nhớ tình bạn cũ, thậm chí điểm danh bảo đội trưởng thứ chín gặp mình, phần vinh quang này làm đội trưởng thứ chín hưng phấn.
- Bạch mỗ có cảm tình với ma lao, nơi này từng là nhà của ta, ta có tình cảm sâu nhất với nơi đây...
Bạch Tiểu Thuần cảm khái than thở một tiếng.
Đám người phía sau không tự chủ cảm động, nhao nhao hưởng ứng, nhất là khi Bạch Tiểu Thuần trở lại khi Đinh, hắn nhìn nơi ở cũ của mình mà nhớ lại.
- Chính tạichỗ này, Bạch mỗ muốn từ bỏ tất cả, một lần nữa về nơi đây làm lính canh ngục.
Hắn nói lời này làm đám người chung quanh động cung, nhao nhao khuyên bảo.
- Tổng quản đại nhân tuyệt đối không thể như vậy, lão nhân gia trăm công ngàn việc, thân ở chức nặng, gánh vác hưng suy của thành Cự Quỷ.
- Đúng vậy, tổng quản đại nhân, thành Cự Quỷ có thể không có lính canh ngục, tuyệt đối không thể thiếu tổng quản.
Nhìn thấy đám người lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ và thở dài.
- Thôi thôi, nếu tất cả mọi người nó vây, ta cũng chỉ có thể từ bỏ lý tưởng của ta, tất cả cũng vì Vương gia, vì thành Cự Quỷ.
Đám người đứng nghiêm, ánh mắt cảm động nhìn Bạch Tiểu Thuần, có không ít người đang khóc.
Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, cảm thấy mình nói hơi quá, thật sự là quá say mê... Thế là kết thúc lần thị sát này, lúc chuẩn bị rời đi, hắn nhìn Lý Húc đi theo bên người, từ đầu đến cuối sắc mặt mất tự nhiên thậm chí có chút khó coi.
- Lý Húc, bản tổng quản muốn phê bình ngươi, ngày đó lúc Vương gia nguy hiểm, chỉ có một mình ta đang bảo vệ, ngươi đi nơi nào?
Bạch Tiểu Thuần không vui, hắn đi một vòng lớn như thế, Lý Húc không có chút biểu thị nào, thế thì cũng thôi, từ đầu tới cuối đều nghiêm mặt, việc này làm hắn bất mãn.
- Ngày đó... Ti chức đi tới chỗ Vô Thường Công...
Lý Húc trầm mặc một lát sau, cắn răng mở miệng.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hàn mang nhìn chằm chằm Lý Húc, sau nửa ngày hắn nói một câu.
- Vương gia nguy cơ, ngươi lại đi tới chỗ Vô Thường Công, Lý Húc, ngươi thật sự tận trung với cương vị công tác.
Sắc mặt Lý Húc đại biến, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sau khi phát giác hàn quang trong mắt Bạch Tiểu Thuần, hắn hô hấp dồn dập, biết mình trạng thái không đúng, sắc mặt từ đầu đến cuối khó coi, đây không phải vấn đề của Bạch Tiểu Thuần, mà là tâm tính của mình không thay đổi, thậm chí câu nói vừa rồi đã đắc tội với đối phương, vừa nghĩ tới thân phận của Bạch Hạo hiện tại, Lý Húc lập tức hối hận, hắn lập tức ôm quyền cung kính.
Bạch Tiểu Thuần cũng không phải loại người tính toán chi li, hắn không có thù hận với Lý Húc, bởi thái độ của đối phương trước mặt nhiều người làm Bạch Tiểu Thuần không nhịn được, hiện tại thấy đối phương hạ thấp tư thái, hắn cũng gật đầu buông tha, tùy ý nói một câu liền rời đi.
Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần không có yên tĩnh, tiếp tục diễu võ giương oai đi khắp thành, cùng lúc đó hắn tự nhiên không quên thù hận ba đại gia tộc đuổi giết mình.
Tính cách của hắn không nói có thù tất báo, chỉ khi nào nắm giữ quyền thế, mỗi lần nhớ tới ba đại gia tộc đều tức giận, hết lần này tới lần khác Cự Quỷ Vương có an bài khác, ngoại trừ diệt sát lão tổ Thái gia ra, lão tổ Bạch gia và Trần gia chỉ bị bắt giữ, cũng tạm thời chưa xử lý ba đại gia tộc.
Bạch Tiểu Thuần nhịn mấy ngày, hắn không nhịn được ám chỉ thế lực khắp nơi lấy lòng mình, thế là rất nhanh, trong thành Cự Quỷ xuất thủ trong bóng tối áp chế ba đại gia tộc.
Lại qua mấy ngày, đến lúc Cự Quỷ Vương thấy Bạch Tiểu Thuần những ngày qua không có việc gì đắc chí đi khắp nơi cũng không nhịn được, sau khi gọi Bạch Tiểu Thuần tới răn dạy một phen, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới ủy khuất trở về nhà, hắn ở trong mật thất bế quan cầm Thiên Nhân Hồn tu hành.
Hắn không phải quên tu luyện, sau khi trở thành Bạch tổng quản, hắn nhịn không được muốn đi khoe khoang, dù sao trước đó trong thành Cự Quỷ này, thân phận của hắn quá thấp, bây giờ biến hóa phải đi rêu rao một phen.
Lúc hắn tu hành, Cự Quỷ Vương cũng bất đắc dĩ, những ngày qua Bạch Tiểu Thuần cáo mượn oai hùm, hắn thấy rõ ràng, cũng hiểu sâu hơn về tính cách của Bạch Tiểu Thuần.
- Tên tiểu hoạt đầu này, có đôi khi nhìn tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, có thời điểm lại như đứa bé...
Cự Quỷ Vương lắc đầu, nhưng sâu trong lòng càng yên tâm về Bạch Tiểu Thuần không ít, Bạch Tiểu Thuần như vậy, mặc dù làm người ta bất đắc dĩ nhưng cẩn thận suy nghĩ cũng có điểm đáng yêu, trọng yếu nhất... Ưa thích khoe khoang nói rõ người này không có khả năng phản bội, dù sao tất cả của hắn đang có đều là do mình thi ân.
Về phần Bạch Tiểu Thuần âm thầm ra tay đối phó ba đại gia tộc, Cự Quỷ Vương cũng nhìn vào trong mắt, không có để ý, chỉ là việc nhỏ mà thôi.
- Tuy Bạch Hạo quá lười biếng tu hành, không cho hắn áp lực, Bạch Hạo sẽ không đi tu luyện, rõ ràng là ưa thích hưởng thụ.
Ánh mắt Cự Quỷ Vương nhìn về căn nhà của Bạch Tiểu Thuần, trong miệng nói nhỏ, lúc này ngay cả hắn cũng không phát giác, từ sau khi mang theo Bạch Tiểu Thuần về tới thành Cự Quỷ, thái độ của hắn đối đãi Bạch Tiểu Thuần đã khác với những người khác...
Lúc này trong mật thất bế quan, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, giữ vững tinh thần, hắn áp chế đắc ý khi thân phận biến hóa, trong mắt bình tĩnh trở lại, nhìn Thiên Nhân Hồn trong tay, ánh mắt của hắn do dự và chờ mong.
- Đây là Thiên Nhân Hồn cuối cùng ta cần... Sau khi dung nhập nó vào trong người, Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn đã đầy đủ... Ta chờ đột phá lâu như thế cũng sắp tới rồi.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo kích động và ước mơ, cầm Thiên Nhân Hồn, hắn đặt vào ngực của mình.
Oanh!
Khi dung nhập Thiên Nhân Kim hồn, khí tức của Bạch Tiểu Thuần nặng nề, vận chuyển tu vi trong cơ thể, cảm giác quen thuộc xuất hiện trong lòng, loại cảm giác thân thể sắp bị phân liệt cũng bao phủ khắp toàn thân.
Hắn khoanh chân ngồi đó, thân thể xuất hiện trùng điệp, nhìn kỹ, bao quát bản tôn có thể nhìn thấy năm Bạch Tiểu Thuần đang chồng lên nhau, theo thời gian trôi qua, dần dần cái bóng thứ năm cũng từ từ rõ ràng.
---------------
Chương trước Chương tiếp
Loading...