Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 900: Lão tổ đích thân tới (Thượng)
Người này chính là tọa hạ Khôi Hoàng, một trong tứ đại Thiên Vương Man Hoang, Cự Quỷ Vương!! Địa vị của hắn dưới một người trên ngàn vạn người, nhất là hôm nay hoàng quyền yếu ớt, bất cứ tồn tại nào trong bốn đại Thiên Vương dậm chân cũng làm Man Hoang rung chuyển, là đại nhân vật chính thức.
- Bạch Hạo... Thú vị...
Cự Quỷ Vương lên tiếng, trong mắt mang theo hào quang kỳ dị, sau khi suy nghĩ một lúc liền cười nhạt.
- Vô Thường Công, ngươi đi một chuyến tìm Bạch Hạo kia mang về Cự Quỷ thành, an bài thân phận cho hắn.
Lời nói của Cự Quỷ Vương lạnh như băng, khóe miệng mang theo nụ cười thâm ý.
Lời nói của hắn quanh quẩn bên tay trái của pho tượng, chỗ đó có một cung điện, có một lão giả bay nhanh ra khỏi cung điện.
Lão giả vô cùng tang thương, trong mắt và trên người của hắn mang theo khí tức năm tháng, mơ hồ dung nhập vào thiên địa, hắn... Chính là Thiên Nhân Cảnh!
- Tuân vương mệnh!
Lão giả ôm quyền cúi đầu thật sâu, hắn quay đầu biến mất trong hư vô.
- Bạch gia muốn hắn chết, ta càng muốn hắn sống! Ba đại gia tộc sao, có lẽ các ngươi đã chuẩn bị không kém bao nhiêu... Ta xem các ngươi ai dám nhảy ra!
Cự Quỷ Vương cười ngạo mạn, Bạch Hạo trong mắt hắn chỉ là tiểu tử không quan trọng mà thôi, cũng không thèm quan tâm sinh tử của Bạch Hạo, nếu đã có liên quan với Bạch gia, như vậy cứ dùng hắn làm con cờ thăm dò Bạch gia.
Cùng lúc đó trong thành Bạch gia, tất cả người Bạch gia đều lâm vào trầm mặc, mấy ngày qua, bởi vì việc của Bạch Hạo cho nên đẩy Bạch gia lên đầu sóng ngọn gió.
Bên ngoài có đủ nghị luận, cho nên người Bạch gia không chịu nổi, Bạch Hạo phản tộc, đánh giết Bạch Tề, cướp Thiên Nhân Hồn, sau đó bắt giữa tộc trưởng Bạch gia, dòng chính Bạch gia liên tục đuổi giết nhưng chết không ít.
Việc này làm lòng người Bạch gia bàng hoàng, nhất là trong Bạch gia lại xuất hiện âm thanh khác biệt, người của chi mạch nhao nhao, lấy chuyện Bạch Hạo ra làm cửa ải đột phá phản kích chủ mạch.
- Bạch Hạo chính là kỳ lân tử chân chính của Bạch gia nhưng bị đám chủ mạch các ngươi bức phải phản bội!
- Kỳ lân tử như thế, nếu hắn còn trong Bạch gia chúng ta, một khi hắn trở thành Nguyên Anh, nhất định sẽ tăng địa vị Bạch gia chúng ta lên độ cao mới!
Ngôn từ như thế càng ngày càng nhiều, dường như Bạch Hạo càng chói mắt thì chủ mạch càng bị động, mặc dù muốn giết tâm muốn giết Bạch Hạo mãnh liệt tới cực hạn, hết lần này tới lần khác bọn họ không có cách nào.
Ngay cả tộc trưởng Nguyên Anh trung kỳ cũng bị bắt giữ, những người khác không thể làm gì, mà hôm nay, tộc lão Nguyên Anh hậu kỳ duy nhất của chủ mạch cũng ra ngoài đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, nếu như hắn vẫn thất bại, như vậy tương đương chủ mạch bại.
Về phần tộc lão pháp đường và hình đường, bọn họ không thuộc về chủ mạch, mặc dù vì lệnh của lão tổ nên phải ra ngoài tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, nhưng rõ ràng tìm được là đại công, không tìm được chính là lỗi của chủ mạch.
Thái phu nhân im lặng nhìn đám người Bạch gia, đáy lòng thê thảm mà tuyệt vọng, trước kia, cho dù thế nào nàng cũng không ngờ chỉ một Bạch Hạo lại làm Bạch gia bị động như thế.
Vừa nghĩ tới ái tử bị giết, phu quân bị bắt giữ, nội tâm của nàng như tan vỡ, càng căm hận oán độc Bạch Hạo mãnh liệt tới mức không cách nào hình dung.
Có thể nói giờ Bạch gia lúc này không có lão tổ Thiên Nhân, sợ rằng đã xuất hiện nội đấu, cho dù là hiện tại cũng sinh ra sóng ngầm mãnh liệt, chủ yếu nhất chính là lão tổ Thiên Nhân không tỏ thái độ.
Những mạch này đang đợi... Đợi lão tổ Thiên Nhân tỏ thái độ, việc này tất nhiên sẽ có một câu trả lời hợp lý, chẳng qua hôm nay lão tổ Thiên Nhân Bạch gia không có tâm tư quản chuyện Bạch gia.
Cho dù tộc trưởng Bạch gia bị bắt giữ, hắn cũng không đặt trong lòng, chỉ cần cơ nghiệp Bạch gia tồn tại là đủ, chỉ là tộc trưởng mà thôi, cùng lắm đổi người là được.
Trước mắt hắn quan tâm nhất chính là Bạch Hạo.
- Một đám phế vật, một gia tộc lại không thể bắt giữa một Bạch Hạo!
Trong mật thất dưới lòng đất, lão tổ Thiên Nhân Bạch gia ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn mang theo quyết đoán.
- Đợi không được nữa rồi, chờ đợi lâu hơn nữa, một khi Cự Quỷ Vương can thiệp, lão phu cũng bỏ lỡ thời cơ... Phải đánh cược một lần.
Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia hạ quyết định, hắn hít sâu một hơi và đi ra ngoài.
Ánh mắt của hắn nhìn sáu ngọn nén đang cháy trong bảy chén nhỏ, sau khi im lặng một lúc liền bước đi.
Trong nháy mắt hắn vừa bước đi, trong mật thất sinh ra cuồng phong quét ngang bốn phương, sáu ngọn nén trong bảy chén nhỏ bị dập tắt một cây.
Bạch gia lão tổ không lưu lại, hắn bước đi sáu bước, sau khi bước ra bước thứ bảy, bảy chén nhỏ tạo thành một trận pháp dập tắt toàn bộ.
Khi chúng dập tắt, thân thể lão tổ Bạch gia sinh ra âm thanh ken két giống như xương cốt xung đột với nhau, thân thể của hắn từ trạng thái héo rũ trực tiếp khôi phục sức sống bình thường, dã biến thành nam tử trung niên.
Tu vi chấn động kinh người sinh ra trên người của hắn, ánh mắt hắn như tia chớp, hắn đứng ở đó không khác gì đại biểu thiên ý.
- Thất Chúc Tỏa Mệnh Thuật... Chúng khóa thọ nguyên của lão phu, giúp lão phu sống lâu thêm một ít năm tháng... Nhưng phương pháp này cả đời chỉ có thể thi triển một lần, Bạch Hạo... Ngươi đừng làm lão phu thất vọng.
Sắc mặt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia hung ác, lời hắn nói u ám nhưng ánh mắt sinh ra hàn quang, hắn bước về phía trước, trong chốc lát xuyên qua hư vô, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lúc lão tổ Thiên Nhân Bạch gia rời đi, trên âầu trời Bạch gia xuất hiện tiếng thiên lôi nổ vang.
Cùng luc đó trong thiên địa cách Bạch gia rất xa, Bạch Tiểu Thuần đang tiến lên phía trước, đoạn đường này hắn chém giết không ít người Bạch gia, những người này cũng không phải hắn chủ động ra tay, mà là bọn họ vây công hắn.
Bạch Tiểu Thuần phản kích chém giết bọn họ, hắn cũng giết chết ba tộc lão, trước mắt hắn đã bay tới biên giới phạm vi thế lực thành Cự Quỷ.
Giờ phút này sắc mặt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, hắn đang phi hành và bấm niệm pháp quyết vỗ lên người mình, hắn học bí pháp này trong Tinh Không Đạo Cực Tông, đó là biện pháp ngu ngốc để tiêu trừ ấn ký bám vào người mình.
Lấy khí huyết bản thân cọ rửa ấn ký trên người, mặc dù có tác dụng nhưng căn cứ ấn ký mạnh yếu mà thời gian duy trì dài hay ngắn, nếu như chậm, vài năm cũng có thể.
Cụ thể trừ xem ấn ký mạnh yếu ra, còn cần nhìn trình độ của huyết khí mạnh yếu thế nào.
---------------
- Bạch Hạo... Thú vị...
Cự Quỷ Vương lên tiếng, trong mắt mang theo hào quang kỳ dị, sau khi suy nghĩ một lúc liền cười nhạt.
- Vô Thường Công, ngươi đi một chuyến tìm Bạch Hạo kia mang về Cự Quỷ thành, an bài thân phận cho hắn.
Lời nói của Cự Quỷ Vương lạnh như băng, khóe miệng mang theo nụ cười thâm ý.
Lời nói của hắn quanh quẩn bên tay trái của pho tượng, chỗ đó có một cung điện, có một lão giả bay nhanh ra khỏi cung điện.
Lão giả vô cùng tang thương, trong mắt và trên người của hắn mang theo khí tức năm tháng, mơ hồ dung nhập vào thiên địa, hắn... Chính là Thiên Nhân Cảnh!
- Tuân vương mệnh!
Lão giả ôm quyền cúi đầu thật sâu, hắn quay đầu biến mất trong hư vô.
- Bạch gia muốn hắn chết, ta càng muốn hắn sống! Ba đại gia tộc sao, có lẽ các ngươi đã chuẩn bị không kém bao nhiêu... Ta xem các ngươi ai dám nhảy ra!
Cự Quỷ Vương cười ngạo mạn, Bạch Hạo trong mắt hắn chỉ là tiểu tử không quan trọng mà thôi, cũng không thèm quan tâm sinh tử của Bạch Hạo, nếu đã có liên quan với Bạch gia, như vậy cứ dùng hắn làm con cờ thăm dò Bạch gia.
Cùng lúc đó trong thành Bạch gia, tất cả người Bạch gia đều lâm vào trầm mặc, mấy ngày qua, bởi vì việc của Bạch Hạo cho nên đẩy Bạch gia lên đầu sóng ngọn gió.
Bên ngoài có đủ nghị luận, cho nên người Bạch gia không chịu nổi, Bạch Hạo phản tộc, đánh giết Bạch Tề, cướp Thiên Nhân Hồn, sau đó bắt giữa tộc trưởng Bạch gia, dòng chính Bạch gia liên tục đuổi giết nhưng chết không ít.
Việc này làm lòng người Bạch gia bàng hoàng, nhất là trong Bạch gia lại xuất hiện âm thanh khác biệt, người của chi mạch nhao nhao, lấy chuyện Bạch Hạo ra làm cửa ải đột phá phản kích chủ mạch.
- Bạch Hạo chính là kỳ lân tử chân chính của Bạch gia nhưng bị đám chủ mạch các ngươi bức phải phản bội!
- Kỳ lân tử như thế, nếu hắn còn trong Bạch gia chúng ta, một khi hắn trở thành Nguyên Anh, nhất định sẽ tăng địa vị Bạch gia chúng ta lên độ cao mới!
Ngôn từ như thế càng ngày càng nhiều, dường như Bạch Hạo càng chói mắt thì chủ mạch càng bị động, mặc dù muốn giết tâm muốn giết Bạch Hạo mãnh liệt tới cực hạn, hết lần này tới lần khác bọn họ không có cách nào.
Ngay cả tộc trưởng Nguyên Anh trung kỳ cũng bị bắt giữ, những người khác không thể làm gì, mà hôm nay, tộc lão Nguyên Anh hậu kỳ duy nhất của chủ mạch cũng ra ngoài đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, nếu như hắn vẫn thất bại, như vậy tương đương chủ mạch bại.
Về phần tộc lão pháp đường và hình đường, bọn họ không thuộc về chủ mạch, mặc dù vì lệnh của lão tổ nên phải ra ngoài tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, nhưng rõ ràng tìm được là đại công, không tìm được chính là lỗi của chủ mạch.
Thái phu nhân im lặng nhìn đám người Bạch gia, đáy lòng thê thảm mà tuyệt vọng, trước kia, cho dù thế nào nàng cũng không ngờ chỉ một Bạch Hạo lại làm Bạch gia bị động như thế.
Vừa nghĩ tới ái tử bị giết, phu quân bị bắt giữ, nội tâm của nàng như tan vỡ, càng căm hận oán độc Bạch Hạo mãnh liệt tới mức không cách nào hình dung.
Có thể nói giờ Bạch gia lúc này không có lão tổ Thiên Nhân, sợ rằng đã xuất hiện nội đấu, cho dù là hiện tại cũng sinh ra sóng ngầm mãnh liệt, chủ yếu nhất chính là lão tổ Thiên Nhân không tỏ thái độ.
Những mạch này đang đợi... Đợi lão tổ Thiên Nhân tỏ thái độ, việc này tất nhiên sẽ có một câu trả lời hợp lý, chẳng qua hôm nay lão tổ Thiên Nhân Bạch gia không có tâm tư quản chuyện Bạch gia.
Cho dù tộc trưởng Bạch gia bị bắt giữ, hắn cũng không đặt trong lòng, chỉ cần cơ nghiệp Bạch gia tồn tại là đủ, chỉ là tộc trưởng mà thôi, cùng lắm đổi người là được.
Trước mắt hắn quan tâm nhất chính là Bạch Hạo.
- Một đám phế vật, một gia tộc lại không thể bắt giữa một Bạch Hạo!
Trong mật thất dưới lòng đất, lão tổ Thiên Nhân Bạch gia ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn mang theo quyết đoán.
- Đợi không được nữa rồi, chờ đợi lâu hơn nữa, một khi Cự Quỷ Vương can thiệp, lão phu cũng bỏ lỡ thời cơ... Phải đánh cược một lần.
Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia hạ quyết định, hắn hít sâu một hơi và đi ra ngoài.
Ánh mắt của hắn nhìn sáu ngọn nén đang cháy trong bảy chén nhỏ, sau khi im lặng một lúc liền bước đi.
Trong nháy mắt hắn vừa bước đi, trong mật thất sinh ra cuồng phong quét ngang bốn phương, sáu ngọn nén trong bảy chén nhỏ bị dập tắt một cây.
Bạch gia lão tổ không lưu lại, hắn bước đi sáu bước, sau khi bước ra bước thứ bảy, bảy chén nhỏ tạo thành một trận pháp dập tắt toàn bộ.
Khi chúng dập tắt, thân thể lão tổ Bạch gia sinh ra âm thanh ken két giống như xương cốt xung đột với nhau, thân thể của hắn từ trạng thái héo rũ trực tiếp khôi phục sức sống bình thường, dã biến thành nam tử trung niên.
Tu vi chấn động kinh người sinh ra trên người của hắn, ánh mắt hắn như tia chớp, hắn đứng ở đó không khác gì đại biểu thiên ý.
- Thất Chúc Tỏa Mệnh Thuật... Chúng khóa thọ nguyên của lão phu, giúp lão phu sống lâu thêm một ít năm tháng... Nhưng phương pháp này cả đời chỉ có thể thi triển một lần, Bạch Hạo... Ngươi đừng làm lão phu thất vọng.
Sắc mặt lão tổ Thiên Nhân Bạch gia hung ác, lời hắn nói u ám nhưng ánh mắt sinh ra hàn quang, hắn bước về phía trước, trong chốc lát xuyên qua hư vô, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lúc lão tổ Thiên Nhân Bạch gia rời đi, trên âầu trời Bạch gia xuất hiện tiếng thiên lôi nổ vang.
Cùng luc đó trong thiên địa cách Bạch gia rất xa, Bạch Tiểu Thuần đang tiến lên phía trước, đoạn đường này hắn chém giết không ít người Bạch gia, những người này cũng không phải hắn chủ động ra tay, mà là bọn họ vây công hắn.
Bạch Tiểu Thuần phản kích chém giết bọn họ, hắn cũng giết chết ba tộc lão, trước mắt hắn đã bay tới biên giới phạm vi thế lực thành Cự Quỷ.
Giờ phút này sắc mặt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, hắn đang phi hành và bấm niệm pháp quyết vỗ lên người mình, hắn học bí pháp này trong Tinh Không Đạo Cực Tông, đó là biện pháp ngu ngốc để tiêu trừ ấn ký bám vào người mình.
Lấy khí huyết bản thân cọ rửa ấn ký trên người, mặc dù có tác dụng nhưng căn cứ ấn ký mạnh yếu mà thời gian duy trì dài hay ngắn, nếu như chậm, vài năm cũng có thể.
Cụ thể trừ xem ấn ký mạnh yếu ra, còn cần nhìn trình độ của huyết khí mạnh yếu thế nào.
---------------