Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 842: Thiên Nhân Hồn, dung!
Tiếng nổ ngập trời, Hỏa Hồn Tiễn nổ tung hình thành trùng kích lan tỏa ra chung quanh, trường thương màu đỏ hơi dừng lại một chút, cho dù chỉ hơi dừng một chút, sau đó nó lại xuyên thấu qua Hỏa Hồn Tiễn, dễ dàng tấn công Bạch Tiểu Thuần.
Trong chớp mắt Bạch Tiểu Thuần sắp phải đôi mặt với trường thương màu đỏ, đột nhiên có tiếng nổ oanh động táng cung, vách tường, mặt đất chung quanh chia năm xẻ bảy, Bạch Tiểu Thuần hóa thành cự nhân mười trượng vỡ vụn từng khúc, một tiếng nổ ầm vang lên, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trên không trung.
Trước mặt hắn chính là Quy Văn Oa, vào lúc Quy Văn Oa ngăn cản trường thương, hắn phun máu tươi bay ngược ra sau, mặc dù không tử vong nhưng ngũ tạng lục phủ trong cơ thể sắp chia năm xẻ bảy, xương cốt cũng tốt, huyết nhục cũng được, chúng đều vỡ nát, bản thân hắn cũng hấp hối.
Thân thể bị lực công kích đánh bay ra xa, Bạch Tiểu Thuần cười khổ, ánh mắt hắn tuyệt vọng, hắn biết rõ nếu trong nháy mắt vừa rồi không có Quy Văn Oa, chính mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, dù sao đây chính là Thiên Nhân...
Sinh cơ của Thần Khư Đan trong người hắn sắp khô cạn, hắn giãy dụa, Bạch Tiểu Thuần lại lấy ra một viên Thần Khư Đan sau đó nuốt vào.
Đây chính là viên cuối cùng trong túi trữ vật.
Sau khi ăn viên cuối cùng, thương thế nặng như vậy, hắn suýt nữa chết đi, nếu không có Thần Khư Đan, hắn chắc chắn mất mạng trong tay Hồng Trần Nữ.
Trận chiến này, tất cả thủ đoạn có thể sử dụng hắn đều sử dụng dưới lực lượng Thiên Nhân bao phủ, hắn căn bản quá nhỏ bé, hoàn toàn không có lực hoàn thủ, Hồng Trần Nữ càng có tâm tư và lý do giết hắn mạnh hơn trước.
Cho dù nàng vì Thiên Nhân Hồn, bí mật phương pháp sử dụng Thiên Nhân Hồn hay thù hận giữa hắn và Man Hoang, Hồng Trần Nữ có đủ lý do chém giết mình.
Đồng thời lực lượng truyền tống trong nội cung đã khuếch tán rất nhanh, trong cảm nhận của Bạch Tiểu Thuần, sợ rằng hắn không thể sống sót tới khi lực lượng truyền tống hoàn thành.
- Còn chưa chết?
Hồng Trần Nữ sắp nổi điên, nàng thân là Thiên Nhân, đánh chết một tu sĩ Kim Đan Đại viên mã, cho dù bản thân bị hào quang quấy nhiễu nhưng sau ba phen mấy bận vẫn không giết được đối thủ, nếu việc này truyền đi sẽ oanh động thế giới, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ cười nhạo mình.
Nhất là cái nồi kia có thể ngăn cản trường thương màu đỏ của mình, ánh mắt Hồng Trần Nữ tỏa sáng, nàng bước một bước tới gần Bạch Tiểu Thuần, lúc nàng đã tức giận không nhẹ, thậm chí sau lưng nàng còn xuất hiện pháp tướng.
Đó là một đầu lâu khổng lồ, đầu lâu của chính Hồng Trần Nữ, Thiên Nhân có pháp tướng hay không, chiến lực hoàn toàn khác nhau, tuy thi triển pháp tướng hao phí tu vi rất lớn, chỉ khi Thiên Nhân đấu pháp với nhau mới sử dụng, trước mắt vì giết Bạch Tiểu Thuần, Hồng Trần Nữ sốt ruột nên không quan tâm.
Lúc pháp tướng xuất hiện sau lưng Hồng Trần Nữ, Bạch Tiểu Thuần cười thảm, đôi mắt hắn đỏ rực và cười lên đầy điên cuồng.
- Không còn biện pháp!
- Đúng rồi, chỉ có một biện pháp có thể kéo dài chút ít thời gian, có lẽ có thể chờ tới tới lúc truyền tống hoàn thành, tránh được sát kiếp sinh tử.
- Mặc dù là biện pháp này, nếu đã bức ta vào tuyệt cảh, vì bảo vệ cái mạng nhỏ của mình! Liều!
Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, trong đầu hắn xuất hiện ý niệm cực nhanh, hắn không còn lựa chọn khác.
Trong nháy mắt Hồng Trần Nữ sắp diệt sát, Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hắn nâng túi trữ vật lên, trong tay xuất hiện vòng ngọc màu xanh.
Trong vòng ngọc có Thiên Nhân Hồn tỏa ra hào quang chói mắt.
Lúc Bachj Tiểu Thuần lấy vòng ngọc ra ngoài, sắc mặt Hồng Trần Nữ biến hóa dữ dội, nàng nghĩ tới cái gì đó, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi dám!
Chưa dứt lời, tốc độ Hồng Trần Nữ nhanh hơn, nàng nâng tay phải chưởng vào người Bạch Tiểu Thuần, một chưởng này hấp thu tất cả khí cơ trong táng công, Hồng Trần Nữ muốn dùng một kích trấn áp thiên địa nghiền nát Bạch Tiểu Thuần.
Pháp tướng sau lưng nàng trợn mắt, khi Hồng Trần Nữ tấn công, pháp tướng trở nên mơ hồ lao về phía Bạch Tiểu Thuần!
- Hồng Trần tiện nhân, đây là ngươi bức ta!
Bạch Tiểu Thuần oán hận quát lớn, lúc Hồng Trần Nữ tiến tới gần, hắn không do dự bóp nát vòng ngọc.
Vào lúc vòng ngọc vỡ nát, Thiên Nhân Hồn bên trong bay ra ngoài, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo quyết ý, hai tay bấm niệm pháp quyết sau đó gầm lên một tiếng.
- Thiên Nhân Hồn, dung!
Lúc Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, Thiên Nhân Hồn bay thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần, sau đó dung nhập vào ngực hắn, trong nháy mắt chưởng của Hồng Trần Nữ đánh xuống, vỗ vào người Bạch Tiểu Thuần, hư vô sụp đổ, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, tóc và quần áo cuồng loạn, gương mặt vặn vẹo, thậm chí có thể nhìn thấy huyết nhục của hắn bong tróc ra ngoài.
Lúc này chấn động cực kỳ kinh người xuất hiện, trong người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tiếng nổ, một hư ảnh trọng điệp với thân thể hắn, sau khi hư ảnh này xuất hiện liền tróc ra ngoài.
Dường như có một người bước ra khỏi thân thể Bạch Tiểu Thuần, bộ dáng người này giống Bạch Tiểu Thuần như đúc!!
- Thiên Nhân Hồn phân thân!
Ánh mắt Hồng Trần Nữ đầy sát ý.
Thân ảnh kia chính là Thiên Nhân Hồn phân thân của Bạch Tiểu Thuần, phân thân vừa xuất hiện đã có tu vi giống hệt Bạch Tiểu Thuần, hoàn toàn không khác nhau quá lớn, sau khi xuất hiện liền nâng bản tôn Bạch Tiểu Thuần dậy, cũng đứng ngăn cản trước người Bạch Tiểu Thuần, dùng lực lượng bản thân chống cự lửa giận Hồng Trần Nữ.
Phân thân của Bạch Tiểu Thuần cũng bộ dang huyết nhục mơ hồ nhưng cắn răng bảo hộ bản tôn Bạch Tiểu Thuần lui ra phía sau.
Cùng lúc đó bản tôn Bạch Tiểu Thuần không dừng lại, thời điểm nguy cơ trước mắt, sinh tử lâm đầu, đối mặt với Hồng Trần Nữ đang tức giận, hắn lập tức vỗ túi trữ vật.
- Nãi nãi của ngươi, lão tử đã hấp Thiên Nhân Hồn, một cũng là hấp, hai cũng là hấp, chơi với ta, Bạch gia gia sẽ đùa chết ngươi!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng, ánh mắt ngoan độc, hắn cầm Thiên Nhân Hồn mà Đỗ Lăng Phỉ đưa tặng, hắn vỗ vào ngực mình, dựa theo phương pháp sử dụng Thiên Nhân Hồn sau đó hấp một cái.
- Ngươi! Không có khả năng!
Hồng Trần Nữ tận mắt nhìn thấy tất cả, đầu óc của nàng chấn động rất mạnh, nàng không cách nào tin nổi, cho dù thế nào cũng không nghĩ ra Bạch Tiểu Thuần lại có Thiên Nhân Hồn!!
- Đáng chết!
Quả thật Hồng Trần Nữ giận điên người, phất tay, chưởng ấn của nàng phá hủy tất cả nghiền ép xuống, nàng muốn triệt để hủy diệt bản tôn và phân thân của Bạch Tiểu Thuần.
Vào lúc này thân thể bản tôn Bạch Tiểu Thuần trọng điệp lần nữa, ngay sau đó bản tôn và thủy phân thân đã huyết nhục mơ hồ, thậm chí tánh mạng chi hỏa sắp dập tắt, bản tôn Bạch Tiểu Thuần lại xuất hiện phân thân thứ hai!
Chính là hỏa phân thân!
Phân thân vừa xuất hiện liền đứng cạnh thủy phân thân thân, dựa vào tu vi và chiến lực bản thân hét lớn một tiếng và toàn lực ngăn cản.
Chỉ trong nháy mắt hỏa phân thân phun máu tươi, thân thể lập tức bị xóa đi, huyết nhục tróc bong, xương cốt lộ ra ngoài, thậm chí còn có xương cốt vỡ vụn.
---------------
Trong chớp mắt Bạch Tiểu Thuần sắp phải đôi mặt với trường thương màu đỏ, đột nhiên có tiếng nổ oanh động táng cung, vách tường, mặt đất chung quanh chia năm xẻ bảy, Bạch Tiểu Thuần hóa thành cự nhân mười trượng vỡ vụn từng khúc, một tiếng nổ ầm vang lên, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trên không trung.
Trước mặt hắn chính là Quy Văn Oa, vào lúc Quy Văn Oa ngăn cản trường thương, hắn phun máu tươi bay ngược ra sau, mặc dù không tử vong nhưng ngũ tạng lục phủ trong cơ thể sắp chia năm xẻ bảy, xương cốt cũng tốt, huyết nhục cũng được, chúng đều vỡ nát, bản thân hắn cũng hấp hối.
Thân thể bị lực công kích đánh bay ra xa, Bạch Tiểu Thuần cười khổ, ánh mắt hắn tuyệt vọng, hắn biết rõ nếu trong nháy mắt vừa rồi không có Quy Văn Oa, chính mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, dù sao đây chính là Thiên Nhân...
Sinh cơ của Thần Khư Đan trong người hắn sắp khô cạn, hắn giãy dụa, Bạch Tiểu Thuần lại lấy ra một viên Thần Khư Đan sau đó nuốt vào.
Đây chính là viên cuối cùng trong túi trữ vật.
Sau khi ăn viên cuối cùng, thương thế nặng như vậy, hắn suýt nữa chết đi, nếu không có Thần Khư Đan, hắn chắc chắn mất mạng trong tay Hồng Trần Nữ.
Trận chiến này, tất cả thủ đoạn có thể sử dụng hắn đều sử dụng dưới lực lượng Thiên Nhân bao phủ, hắn căn bản quá nhỏ bé, hoàn toàn không có lực hoàn thủ, Hồng Trần Nữ càng có tâm tư và lý do giết hắn mạnh hơn trước.
Cho dù nàng vì Thiên Nhân Hồn, bí mật phương pháp sử dụng Thiên Nhân Hồn hay thù hận giữa hắn và Man Hoang, Hồng Trần Nữ có đủ lý do chém giết mình.
Đồng thời lực lượng truyền tống trong nội cung đã khuếch tán rất nhanh, trong cảm nhận của Bạch Tiểu Thuần, sợ rằng hắn không thể sống sót tới khi lực lượng truyền tống hoàn thành.
- Còn chưa chết?
Hồng Trần Nữ sắp nổi điên, nàng thân là Thiên Nhân, đánh chết một tu sĩ Kim Đan Đại viên mã, cho dù bản thân bị hào quang quấy nhiễu nhưng sau ba phen mấy bận vẫn không giết được đối thủ, nếu việc này truyền đi sẽ oanh động thế giới, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ cười nhạo mình.
Nhất là cái nồi kia có thể ngăn cản trường thương màu đỏ của mình, ánh mắt Hồng Trần Nữ tỏa sáng, nàng bước một bước tới gần Bạch Tiểu Thuần, lúc nàng đã tức giận không nhẹ, thậm chí sau lưng nàng còn xuất hiện pháp tướng.
Đó là một đầu lâu khổng lồ, đầu lâu của chính Hồng Trần Nữ, Thiên Nhân có pháp tướng hay không, chiến lực hoàn toàn khác nhau, tuy thi triển pháp tướng hao phí tu vi rất lớn, chỉ khi Thiên Nhân đấu pháp với nhau mới sử dụng, trước mắt vì giết Bạch Tiểu Thuần, Hồng Trần Nữ sốt ruột nên không quan tâm.
Lúc pháp tướng xuất hiện sau lưng Hồng Trần Nữ, Bạch Tiểu Thuần cười thảm, đôi mắt hắn đỏ rực và cười lên đầy điên cuồng.
- Không còn biện pháp!
- Đúng rồi, chỉ có một biện pháp có thể kéo dài chút ít thời gian, có lẽ có thể chờ tới tới lúc truyền tống hoàn thành, tránh được sát kiếp sinh tử.
- Mặc dù là biện pháp này, nếu đã bức ta vào tuyệt cảh, vì bảo vệ cái mạng nhỏ của mình! Liều!
Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, trong đầu hắn xuất hiện ý niệm cực nhanh, hắn không còn lựa chọn khác.
Trong nháy mắt Hồng Trần Nữ sắp diệt sát, Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hắn nâng túi trữ vật lên, trong tay xuất hiện vòng ngọc màu xanh.
Trong vòng ngọc có Thiên Nhân Hồn tỏa ra hào quang chói mắt.
Lúc Bachj Tiểu Thuần lấy vòng ngọc ra ngoài, sắc mặt Hồng Trần Nữ biến hóa dữ dội, nàng nghĩ tới cái gì đó, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi dám!
Chưa dứt lời, tốc độ Hồng Trần Nữ nhanh hơn, nàng nâng tay phải chưởng vào người Bạch Tiểu Thuần, một chưởng này hấp thu tất cả khí cơ trong táng công, Hồng Trần Nữ muốn dùng một kích trấn áp thiên địa nghiền nát Bạch Tiểu Thuần.
Pháp tướng sau lưng nàng trợn mắt, khi Hồng Trần Nữ tấn công, pháp tướng trở nên mơ hồ lao về phía Bạch Tiểu Thuần!
- Hồng Trần tiện nhân, đây là ngươi bức ta!
Bạch Tiểu Thuần oán hận quát lớn, lúc Hồng Trần Nữ tiến tới gần, hắn không do dự bóp nát vòng ngọc.
Vào lúc vòng ngọc vỡ nát, Thiên Nhân Hồn bên trong bay ra ngoài, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo quyết ý, hai tay bấm niệm pháp quyết sau đó gầm lên một tiếng.
- Thiên Nhân Hồn, dung!
Lúc Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, Thiên Nhân Hồn bay thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần, sau đó dung nhập vào ngực hắn, trong nháy mắt chưởng của Hồng Trần Nữ đánh xuống, vỗ vào người Bạch Tiểu Thuần, hư vô sụp đổ, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, tóc và quần áo cuồng loạn, gương mặt vặn vẹo, thậm chí có thể nhìn thấy huyết nhục của hắn bong tróc ra ngoài.
Lúc này chấn động cực kỳ kinh người xuất hiện, trong người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tiếng nổ, một hư ảnh trọng điệp với thân thể hắn, sau khi hư ảnh này xuất hiện liền tróc ra ngoài.
Dường như có một người bước ra khỏi thân thể Bạch Tiểu Thuần, bộ dáng người này giống Bạch Tiểu Thuần như đúc!!
- Thiên Nhân Hồn phân thân!
Ánh mắt Hồng Trần Nữ đầy sát ý.
Thân ảnh kia chính là Thiên Nhân Hồn phân thân của Bạch Tiểu Thuần, phân thân vừa xuất hiện đã có tu vi giống hệt Bạch Tiểu Thuần, hoàn toàn không khác nhau quá lớn, sau khi xuất hiện liền nâng bản tôn Bạch Tiểu Thuần dậy, cũng đứng ngăn cản trước người Bạch Tiểu Thuần, dùng lực lượng bản thân chống cự lửa giận Hồng Trần Nữ.
Phân thân của Bạch Tiểu Thuần cũng bộ dang huyết nhục mơ hồ nhưng cắn răng bảo hộ bản tôn Bạch Tiểu Thuần lui ra phía sau.
Cùng lúc đó bản tôn Bạch Tiểu Thuần không dừng lại, thời điểm nguy cơ trước mắt, sinh tử lâm đầu, đối mặt với Hồng Trần Nữ đang tức giận, hắn lập tức vỗ túi trữ vật.
- Nãi nãi của ngươi, lão tử đã hấp Thiên Nhân Hồn, một cũng là hấp, hai cũng là hấp, chơi với ta, Bạch gia gia sẽ đùa chết ngươi!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng, ánh mắt ngoan độc, hắn cầm Thiên Nhân Hồn mà Đỗ Lăng Phỉ đưa tặng, hắn vỗ vào ngực mình, dựa theo phương pháp sử dụng Thiên Nhân Hồn sau đó hấp một cái.
- Ngươi! Không có khả năng!
Hồng Trần Nữ tận mắt nhìn thấy tất cả, đầu óc của nàng chấn động rất mạnh, nàng không cách nào tin nổi, cho dù thế nào cũng không nghĩ ra Bạch Tiểu Thuần lại có Thiên Nhân Hồn!!
- Đáng chết!
Quả thật Hồng Trần Nữ giận điên người, phất tay, chưởng ấn của nàng phá hủy tất cả nghiền ép xuống, nàng muốn triệt để hủy diệt bản tôn và phân thân của Bạch Tiểu Thuần.
Vào lúc này thân thể bản tôn Bạch Tiểu Thuần trọng điệp lần nữa, ngay sau đó bản tôn và thủy phân thân đã huyết nhục mơ hồ, thậm chí tánh mạng chi hỏa sắp dập tắt, bản tôn Bạch Tiểu Thuần lại xuất hiện phân thân thứ hai!
Chính là hỏa phân thân!
Phân thân vừa xuất hiện liền đứng cạnh thủy phân thân thân, dựa vào tu vi và chiến lực bản thân hét lớn một tiếng và toàn lực ngăn cản.
Chỉ trong nháy mắt hỏa phân thân phun máu tươi, thân thể lập tức bị xóa đi, huyết nhục tróc bong, xương cốt lộ ra ngoài, thậm chí còn có xương cốt vỡ vụn.
---------------