Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 835: Cực hạn (Hạ)



- Bạch Tiểu Thuần!
Những người vừa thức tỉnh cảm thấy mờ mịt, sau khi quan sát tình hình chung quanh, toàn bộ nghẹn ngào kinh hô, tiếng xôn xao quanh quẩn nơi thí luyện.
Tấm bia đá rung động, cho dù nó đã chặt đứt thí luyện của nhiều người nhưng rung động càng ngày càng mạnh hơn, Bạch Tiểu Thuần đang điên cuồng, hắn không ngừng luyện linh.
Hai mươi ba lần!
Vào lúc ba đạo tử vân xuất hiện, tấm bia đá sinh ra tiếng nổ cực lớn, không thể không gián đoạn thí luyện của mấy trăm người, thậm chí còn cảm thấy chưa đủ, lại... Gián đoạn trừ Hồng Trần Nữ cùng Bạch Tiểu Thuần ra, nó chặt đứt thí luyện của tất cả mọi người!
Mặc kệ những người này đang thí luyện ở trình độ nào đều bị tấm bia đá chặt đứt ngay lập tức, kể từ đó hơn một ngàn người đồng thời bừng tỉnh, không ngừng có tiếng trách móc vang lên khắp nơi thí luyện.
Khi thí luyện của bọn họ bị chặt đứt, hào quang trên quang cầu của bọn họ ảm đạm, cả hư vô hiện tại chỉ còn lại hai quang cầu đang tỏa sáng, một là Bạch Tiểu Thuần, một là Hồng Trần Nữ!
Quang cầu Bạch Tiểu Thuần sáng chói mắt, Hồng Trần Nữ yếu hơn không ít nhưng vẫn sáng như nhật nguyệt, tâm thần mọi người run rẩy rất mạnh.
- Là Bạch Tiểu Thuần!
- Trời ạ, này Bạch ma đang tiến hành thí luyện, ngay cả Thiên Nhân cũng không bằng hắn!
Vào lúc người bên ngoài đang xôn xao, Bạch Tiểu Thuần tóc tai bù xù nhưng nội tâm rất phấn khởi, hắn hét lớn trong nơi thí luyện của mình.
- Hai mươi bốn lần!
Oanh, trên đại thụ xuất hiện tử vân thứ tư, gương mặt trên thân cây cơ trí hơn nhiều, dường như nó cúi đầu xuống nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Cùng lúc đó tấm bia đa bên ngoài lại xuất hiện một khe hở, tiếng răng rắc vang lên, khe hở xuất hiện tạo thành chấn động tâm thần mọi người rất mạnh.
Vẫn chưa kết thúc, Bạch Tiểu Thuần đã nổi giận gào thét lần nữa.
- Hai mươi lăm lần!
Hắn đã không nhìn màu sắc hỏa diễm, trực tiếp cầm lên và đặt vào trong Quy Văn Oa bên, Quy Văn Oa cũng rung động rất mạnh, trong giây lát xuất hiện ánh sáng tím sáng ngời sau đó rót vào trong đại thụ, trên thân cây xuất hiện năm đạo tử vân.
Lúc đạo tử vân thứ năm xuất hiện, gương mặt trên thân cây phát ra tiếng thở dài giống như từ viễn cổ vọng về, tiếng thở dài quanh quẩn thiên địa, trên người nó tồn tại vô số tính mạng, những tính mạng này không ngừng sinh sôi nảy nở và sinh trưởng trên người nó, Bạch Tiểu Thuần không thể tưởng tượng nổi nó sẽ tiến hóa theo hướng nào.
Dường như còn kém một chút, có lẽ... Có lẽ chỉ còn mấy lần luyện linh mà thôi.
- Thế giới sao... Chẳng lẽ sau ba mươi lần luyện linh, đại thụ sẽ biến thành một phương... Thế giới!
Đầu óc Bạch Tiểu Thuần như bị sét đánh, vào lúc này hắn hiểu ra, thân thể hắn không ngừng run rẩy, đang lấy hỏa diễm nhưng bệ đá không thể ngưng tụ ra nhị thập lục sắc hỏa, oanh, bệ đá sụp đổ thành tro bụi.
Hai bệ đá khác cũng sụp đổ theo, còn có... Gốc đại thụ!
Bạch Tiểu Thuần nhìn rõ tất cả, đầu óc hắn không ngừng bị thiên lôi đánh trúng, hắn biết rõ thí luyện lần này mang lại những cảm ngộ quan trọng trong luyện linh, này mặc dù không phải cơ duyên nhưng chính là đại tạo hóa chưa từng có!
Có thể nói nó đã đền bù những hiểu biết cơ sở về luyện linh cho hắn, hắn cũng hiểu phương hướng luyện linh của bản thân, chỉ sợ cả đại lục Thông Thiên, người có kiến thức như hắn hiếm như lông phượng sừng lân, vô cùng có khả năng... Không có người thứ hai!
Hắn càng rung động đến mức tận cùng, hắn ý thức được mình lúc trước quá xem nhẹ luyện linh, luyện linh... Có lực lượng hóa mục nát thành thần kỳ, có thể nói luyện linh là tạo hóa chi công lớn nhất trong thiên địa.
Nội tâm hắn kinh hoàng, hắn hô hấp ồ ồ, sâu trong lòng hắn, giờ khắc này càng chấp nhất với luyện linh, cũng giống năm xưa hắn chấp nhất với luyện dược, bởi vì hắn ý thức được, luyện linh... Cũng có thể trường sinh!
- Cũng có thể hóa thân thế giới, càng không cần nói trường sinh!
Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập thình thịch, hắn cảm thấy con đường này càng trực tiếp hơn luyện dược, bởi vì hắn có Quy Văn Oa!
- Quy Văn Oa của ta... Nó là chí bảo gì?
Luyện linh cường hãn, Bạch Tiểu Thuần lại cúi đầu nhìn Quy Văn Oa trong tay, Bạch Tiểu Thuần không biết lai lịch của nó thế nào.
Bạch Tiểu Thuần rung động không nhỏ, tấm bia đá bên ngoài không ngừng nổ mạnh, ngay cả vùng đất thí luyện cũng rung động theo bia đá.
- Ngươi, trở thành đệ nhất!
Giọng nói vang lên, Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, hắn muốn nói gì đó, đột nhiên có lực lượng kỳ lạ xuất hiện đánh tan thí luyện luyện linh, oanh, dường như triệt để chặt đứt phong ấn nào đó, không chờ Bạch Tiểu Thuần kịp phản ứng, một vòng xoáy khổng lồ hút hắn vào bên trong.
Thời điểm Bạch Tiểu Thuần bị vòng xoáy hút đi, thân thể Bạch Tiểu Thuần bên ngoài tấm bia đá mở mắt ra, ánh mắt của hắn hơi mờ mịt, không đợi hắn kịp phản ứng, trong chốc lát quang cầu hóa thành vòng xoáy kéo hắn vào bên trong.
Biến mất không thấy gì nữa.
Khi Bạch Tiểu Thuần biến mất, quang cầu của hắn biến mất vô tung vô ảnh, sau khi hào quang tiêu tán, cả tấm bia đá không ngừng run run và khôi phục như thường, trên đó lại xuất hiện khe hở.
Lúc này trong người tham gia thí luyện luyện dược và thí luyện luyện linh đều bị xóa bỏ.
Lúc này hơn ngàn người chung quanh ngẩn ngơ, bọn họ trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.
- Bạch Tiểu Thuần... Không thấy!
- Hắn... Hẳn là hắn là đệ nhất!! Hắn hiện tại đã đi tầng thứ ba, đi lấy Thiên Nhân Hồn!!"
- Tại sao có thể là hắn! Bạch ma đáng chết, tại sao lại là hắn?
- Hừ, là hắn rất tốt, nếu rơi vào trong tay Hồng Trần đại nhân, chúng ta sẽ không cơ hội, nếu trong tay Bạch ma, sau khi hắn lấy được, chính mình cũng không giữ được!
- Đúng vậy, kể từ đó giá trị của Bạch Tiểu Thuần càng lớn, giết hắn, chẳng những có thể đổi được năm phần Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Thiên Thú Hồn, gom góp thành nguyên vẹn Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, chúng ta còn có thể đạt được Thiên Nhân Hồn!
Mọi người không ngừng bàn luận với nhau, bọn họ phát hiện quang cầu Hồng Trần Nữ bên ngoài tấm bia đá vẫn tồn tại, thậm chí còn chói mắt hơn trước, chẳng những nàng không bị thủ tiêu tư cách, càng cách lúc hoàn thành quá gần.
Lúc này mọi người ý thức được chủ nhân cuối cùng của Thiên Nhân Hồn không nhất định là Bạch Tiểu Thuần, nếu Bạch Tiểu Thuần chậm chạp không cầm lấy Thiên Nhân Hồn trong tầng thứ ba, chỉ sợ chẳng những không có Thiên Nhân Hồn, thậm chí tánh mạng cũng khó giữ.
Dù sao hắn phải đối mặt với cao thủ Thiên Nhân, ở địa phương đó, kết cục hắn như thế nào, nội tâm mọi người biết rõ.
Huống hồ, rất hiển nhiên, nếu không có Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, đệ nhất chắc chắn thuộc về Hồng Trần Nữ.
Chu Nhất Tinh đang run rẩy, trong mắt hắn xuất hiện thần thái kích động, đáy lòng của hắn không ngừng vui sướng.
- Hồng Trần lão tổ cố gắng lên, nhanh đi tầng thứ ba làm thịt Bạch Tiểu Thuần đáng chết kia đi.
Chu Nhất Tinh chờ mong, trong tầng thứ ba cung điện dưới lòng đất... Đây là nơi đặt Thiên Nhân Hồn, nơi này là một táng cung cực lớn, bốn phía có hình bát giác, không nói đèn đuốc sáng trưng, mỗi góc của nó đều dựng một pho tượng cực lớn.
---------------
Chương trước Chương tiếp
Loading...