Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 766: Tại sao lại như vậy?
Thổ dân Man Hoang khác với hồn tu, bọn họ chú trọng thân thể, thân là đại tù trưởng, mặc dù hắn am hiểu một ít pháp thuật nhưng thân thể mới là căn bản.
- Muốn giết ta?
Đại tù trưởng gào thét, hai tay nâng lên ngăn cản thế công của Nhân Sơn Quyết.
- Giết ngươi!
Bạch Tiểu Thuần cũng gào thét, lực lượng Nhân Sơn Quyết phối hợp Thủy Trạch Quốc Độ và hàn khí cùng bộc phát toàn diện.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, phong vân đảo ngược, thiên địa biến sắc, thậm chí cả chiến trường cũng rung chuyển theo, có không ít tu sĩ hai bên cùng ngưng chiến nhìn sang.
Mọi người đều khiếp sợ!
Các đại tù trưởng khác không hẹn mà cùng nhìn thấy cảnh này, tâm thần bọn họ sinh ra sóng to gió lớn, ngay cả đám Luyện Hồn Sư đang chém giết với cường giả năm đại quân đoàn cũng phải chú ý nhìn sang phía Bạch Tiểu Thuần.
Hiện tại trận chiến của Bạch Tiểu Thuần chính là trung tâm của cả chiến trường.
Dưới ánh mắt của mọi người, tiếng nổ kinh thiên động địa kèm theo hàn khí lan tỏa khắp bốn phía, gai nhọn trong Thủy Trạch Quốc Độ cũng từ từ biến mất.
Về phần Bạch Tiểu Thuần, thân thể của hắn chấn động rất mạnh, hắn lui ra sau nhưng trong người có tiếng ken két xuất hiện, thân thể do Nhân Sơn Quyết biến thành vỡ vụn, bản thể xuất hiện và phun máu tươi, hắn lấy một viên Thần Khư Đan cuối cùng ra phục dụng.
Hắn cũng không nhìn thành quả chiến đấu mà chú tâm bay về phía màn sáng.
So với hắn vị đại tù trưởng Nguyên Anh kia không tốt hơn chút nào, vị trí hắn đứng bị Nhân Sơn Quyết đánh nát, Thủy Trạch Quốc Độ và hàn khí biến mất, chỉ còn thân ảnh hắn đứng đó không nhúc nhích.
Đột nhiên cơn gió thổi qua và thân thể hắn rung động, vỡ vụn bắt đầu từ đầu xuống hai chân sau đó bị gió thổi tan.
Thân chết thần diệt, hồn phi phách tán!!
Cho dù chết hắn vẫn còn lưu giữ nét mặt sợ hãi và không cam lòng, thời gian dần qua cả thân thể hóa thành tro bụi.
Cả chiến trường yên tĩnh, lúc này tiếng hít thở dồn dập sinh ra khắp nơi!
- Không có khả năng!
- Trời ạ, Kết Đan hậu kỳ lại đánh chết Nguyên Anh!
- Đây... Đây... Cũng không phải là Nguyên Anh bình thường, đó là đại tù trưởng bộ lạc Man Hoang chúng ta, thân thể kinh người.
- Bạch ma... Đáng chết, hắn chẳng những không chết mà còn đánh ra thanh danh hiển hách.
Lúc này tiếng xôn xao vang vọng khắp nơi, hơn vạn tu sĩ chung quanh Bạch Tiểu Thuần kịp phản ứng, bọn họ gào thét, cùng theo Bạch Tiểu Thuần lao về phía màn sáng.
Đám thổ dân và hồn tu chung quanh không dám ngăn cản, tâm thần bọn chúng rung động rất mạnh, bọn chúng sợ thật rồi, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lao về phía mình, sắc mặt bọn chúng tái nhợt và phân tán ra chung quanh, hoàn toàn không dám ngăn cản!
Có quá nhiều thổ dân và hồn tu chết trong tay Bạch Tiểu Thuần, hiện tại ngay cả đại tù trưởng cũng vẫn lạc trong tay hắn, ai dám lên ngăn cản?
Cột sáng từ ánh mắt bắn ra càng ngày càng dày dặc, càng lúc càng nhanh, cột sáng ngăn cản các đại tù trưởng không cách nào tới gần, cùng lúc đó tiểu đội trăm người của Bạch Tiểu Thuần cũng xông tới tiếp ứng, lúc trước bọn họ chạy xung quanh tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, hiện tại liều sống liều chết cũng phải bảo vệ hắn bình an.
Dù sao Bạch Tiểu Thuần đối đãi với bọn họ không tệ, nhất là Bạch Tiểu Thuần dựa vào chiến tích hôm nay nhất định một bước lên trời, ánh mắt bọn họ mang theo cuồng nhiệt khó có thể hình dung.
Màn sáng trận pháp không ngừng tiến về phía Bạch Tiểu Thuần, hoàn toàn vươn dài tới nơi đây và rút ngắn phạm vi của nơi khác, cho nên đám thổ dân, hồn tu và đại tù trưởng Man Hoang chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần tiến vào màn sáng.
Vào lúc tiến vào trong màn sáng, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, nội tâm hắn vô cùng kích động, ngay trước đó hắn dũng mãnh không sợ chết bao nhiêu, hiện tại sợ hãi nhiều bấy nhiêu, sắc mặt tái nhợt và thở hồng hộc, hắn nghiến răng nghiến lợi quay người quát đám thổ dân Man Hoang.
- Các ngươi chờ Bạch gia gia!
Trong màn sáng, hơn trăm thần hồn Luyện Hồn Sư đang chiến đấu với Bạch Lân và các cường giả dùng sắc mặt cổ quái nhìn sang, bọn họ chết tổn thương không ít, sau khi nhìn nhau liền bay về phía Bạch Tiểu Thuần.
Cùng lúc đó đám người Bạch Lân sao đồng ý để bọn họ làm thế, năm quân trưởng và các Vạn phu trưởng và cường giả Nguyên Anh trong năm đại quân đoàn cùng xông lên ngăn cản, những Luyện Hồn Sư kia đã giải tán, mục tiêu của bọn họ không phải là Bạch Tiểu Thuần, mà là rời khỏi màn sáng.
Vừa phân tán đều từ các hướng rời khỏi màn sáng, trong đó có một ít cách Bạch Tiểu Thuần không xa, tuy có tâm ra tay nhưng chung quanh Bạch Tiểu Thuần có không ít tu sĩ, lại nhìn tình cảnh đại tù trưởng chết đi đã làm bọn họ sợ hãi, cũng không chần chờ liền bay ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần tận mắt nhìn thấy tất cả, cũng cực kỳ cảnh giác, cũng may đám Luyện Hồn Sư bay xa, lúc này hắn thở ra một hơi, tu sĩ chung quanh túm tụm bay về phía tường thành.
Trong nháy mắt về đến tường thành, toàn bộ khí tức của Bạch Tiểu Thuần biến mất, trái tim đập mạnh nhìn chiến trường, hồi tưởng hung hiểm trước đó, hắn cảm giác mình vừa nhặt lại một mạng.
Cho đến lúc hoàng hôn, khi đêm tối hàng lâm Trần Hạ Thiên và Hồng Trần Nữ đều dừng tay, đại chiến của hai bên chấm dứt một giai đoạn, sau khi rút về lưu lại thi thể trên mặt đất.
Trận chiến này Man Hoang tổn thất cực kỳ thảm trọng, dù là năm đại quân đoàn cũng như thế, sau khi nghỉ ngơi khôi phục một đêm, chiến tranh tiếp tục diễn ra, âm thanh giết chóc vang vọng thiên địa.
Ba tháng trôi qua, cuộc chiến diễn ra suốt ba tháng, đại quân thổ dân Man Hoang không ngừng gia tăng, đồng dạng quân đoàn Giới thành cũng tiến tới gia nhập chiến trường, không ngừng bổ sung quân cho Trường thành.
Thời gian ba tháng trong năm đại quân đoàn có nhiều người xông ra chiến tranh hiển hách cho nên nổi bật trong đám người, Bạch Tiểu Thuần là người có thanh danh hiển hách nhất.
Suốt ba tháng qua hắn không đi tiền tuyến, ba tháng trước hắn cường đại và thiết huyết cứu hơn vạn tu sĩ trở về Trường thành, những người này sùng bái Bạch Tiểu Thuần đến cực điểm.
Chiến tích của hắn lan truyền rất rộng, người năm đại quân đoàn không ai không biết.
Đồng thời trong Man Hoang có rất nhiều cường giả quật khởi, đại đa số trong đó đều là... Luyện Hồn Sư!
Nhất là một tháng trước, khi chiến tranh diễn ra tới khâu cuối cùng, những Luyện Hồn Sư kia không dùng thần hồn xuất khiếu mà là tự mình giết vào chiến trường, bọn họ vừa ra tay đã làm chiến trường chấn động.
Bởi vì pháp bảo bọn họ thi triển không tính là chí bảo nhưng bất cứ pháp bảo gì cũng có bảy tám ngân vân luyện linh trở lên!
Thậm chí có một ít pháp bảo đã luyện linh mười lần.
Có ba Luyện Hồn Sư kinh người nhất, bọn họ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, dựa vào pháp bảo bộc phát chiến lực cường đại chém giết Nguyên Anh, thậm chí có thể rung chuyển chuẩn Thiên Nhân như Bạch Lân.
Bởi vì pháp bảo của ba Luyện Hồn Sư có tới mười ba ngân vân, đây là tiêu chí luyện linh mười ba lần!
Rất nhiều tu sĩ năm đại quân đoàn rung động, nhất là Bạch Tiểu Thuần, thậm chí sau khi nghe xong cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, tự mình đi tường thành tận mắt quan sát, hắn cũng khiếp sợ không nhỏ.
---------------
- Muốn giết ta?
Đại tù trưởng gào thét, hai tay nâng lên ngăn cản thế công của Nhân Sơn Quyết.
- Giết ngươi!
Bạch Tiểu Thuần cũng gào thét, lực lượng Nhân Sơn Quyết phối hợp Thủy Trạch Quốc Độ và hàn khí cùng bộc phát toàn diện.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, phong vân đảo ngược, thiên địa biến sắc, thậm chí cả chiến trường cũng rung chuyển theo, có không ít tu sĩ hai bên cùng ngưng chiến nhìn sang.
Mọi người đều khiếp sợ!
Các đại tù trưởng khác không hẹn mà cùng nhìn thấy cảnh này, tâm thần bọn họ sinh ra sóng to gió lớn, ngay cả đám Luyện Hồn Sư đang chém giết với cường giả năm đại quân đoàn cũng phải chú ý nhìn sang phía Bạch Tiểu Thuần.
Hiện tại trận chiến của Bạch Tiểu Thuần chính là trung tâm của cả chiến trường.
Dưới ánh mắt của mọi người, tiếng nổ kinh thiên động địa kèm theo hàn khí lan tỏa khắp bốn phía, gai nhọn trong Thủy Trạch Quốc Độ cũng từ từ biến mất.
Về phần Bạch Tiểu Thuần, thân thể của hắn chấn động rất mạnh, hắn lui ra sau nhưng trong người có tiếng ken két xuất hiện, thân thể do Nhân Sơn Quyết biến thành vỡ vụn, bản thể xuất hiện và phun máu tươi, hắn lấy một viên Thần Khư Đan cuối cùng ra phục dụng.
Hắn cũng không nhìn thành quả chiến đấu mà chú tâm bay về phía màn sáng.
So với hắn vị đại tù trưởng Nguyên Anh kia không tốt hơn chút nào, vị trí hắn đứng bị Nhân Sơn Quyết đánh nát, Thủy Trạch Quốc Độ và hàn khí biến mất, chỉ còn thân ảnh hắn đứng đó không nhúc nhích.
Đột nhiên cơn gió thổi qua và thân thể hắn rung động, vỡ vụn bắt đầu từ đầu xuống hai chân sau đó bị gió thổi tan.
Thân chết thần diệt, hồn phi phách tán!!
Cho dù chết hắn vẫn còn lưu giữ nét mặt sợ hãi và không cam lòng, thời gian dần qua cả thân thể hóa thành tro bụi.
Cả chiến trường yên tĩnh, lúc này tiếng hít thở dồn dập sinh ra khắp nơi!
- Không có khả năng!
- Trời ạ, Kết Đan hậu kỳ lại đánh chết Nguyên Anh!
- Đây... Đây... Cũng không phải là Nguyên Anh bình thường, đó là đại tù trưởng bộ lạc Man Hoang chúng ta, thân thể kinh người.
- Bạch ma... Đáng chết, hắn chẳng những không chết mà còn đánh ra thanh danh hiển hách.
Lúc này tiếng xôn xao vang vọng khắp nơi, hơn vạn tu sĩ chung quanh Bạch Tiểu Thuần kịp phản ứng, bọn họ gào thét, cùng theo Bạch Tiểu Thuần lao về phía màn sáng.
Đám thổ dân và hồn tu chung quanh không dám ngăn cản, tâm thần bọn chúng rung động rất mạnh, bọn chúng sợ thật rồi, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lao về phía mình, sắc mặt bọn chúng tái nhợt và phân tán ra chung quanh, hoàn toàn không dám ngăn cản!
Có quá nhiều thổ dân và hồn tu chết trong tay Bạch Tiểu Thuần, hiện tại ngay cả đại tù trưởng cũng vẫn lạc trong tay hắn, ai dám lên ngăn cản?
Cột sáng từ ánh mắt bắn ra càng ngày càng dày dặc, càng lúc càng nhanh, cột sáng ngăn cản các đại tù trưởng không cách nào tới gần, cùng lúc đó tiểu đội trăm người của Bạch Tiểu Thuần cũng xông tới tiếp ứng, lúc trước bọn họ chạy xung quanh tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, hiện tại liều sống liều chết cũng phải bảo vệ hắn bình an.
Dù sao Bạch Tiểu Thuần đối đãi với bọn họ không tệ, nhất là Bạch Tiểu Thuần dựa vào chiến tích hôm nay nhất định một bước lên trời, ánh mắt bọn họ mang theo cuồng nhiệt khó có thể hình dung.
Màn sáng trận pháp không ngừng tiến về phía Bạch Tiểu Thuần, hoàn toàn vươn dài tới nơi đây và rút ngắn phạm vi của nơi khác, cho nên đám thổ dân, hồn tu và đại tù trưởng Man Hoang chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần tiến vào màn sáng.
Vào lúc tiến vào trong màn sáng, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, nội tâm hắn vô cùng kích động, ngay trước đó hắn dũng mãnh không sợ chết bao nhiêu, hiện tại sợ hãi nhiều bấy nhiêu, sắc mặt tái nhợt và thở hồng hộc, hắn nghiến răng nghiến lợi quay người quát đám thổ dân Man Hoang.
- Các ngươi chờ Bạch gia gia!
Trong màn sáng, hơn trăm thần hồn Luyện Hồn Sư đang chiến đấu với Bạch Lân và các cường giả dùng sắc mặt cổ quái nhìn sang, bọn họ chết tổn thương không ít, sau khi nhìn nhau liền bay về phía Bạch Tiểu Thuần.
Cùng lúc đó đám người Bạch Lân sao đồng ý để bọn họ làm thế, năm quân trưởng và các Vạn phu trưởng và cường giả Nguyên Anh trong năm đại quân đoàn cùng xông lên ngăn cản, những Luyện Hồn Sư kia đã giải tán, mục tiêu của bọn họ không phải là Bạch Tiểu Thuần, mà là rời khỏi màn sáng.
Vừa phân tán đều từ các hướng rời khỏi màn sáng, trong đó có một ít cách Bạch Tiểu Thuần không xa, tuy có tâm ra tay nhưng chung quanh Bạch Tiểu Thuần có không ít tu sĩ, lại nhìn tình cảnh đại tù trưởng chết đi đã làm bọn họ sợ hãi, cũng không chần chờ liền bay ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần tận mắt nhìn thấy tất cả, cũng cực kỳ cảnh giác, cũng may đám Luyện Hồn Sư bay xa, lúc này hắn thở ra một hơi, tu sĩ chung quanh túm tụm bay về phía tường thành.
Trong nháy mắt về đến tường thành, toàn bộ khí tức của Bạch Tiểu Thuần biến mất, trái tim đập mạnh nhìn chiến trường, hồi tưởng hung hiểm trước đó, hắn cảm giác mình vừa nhặt lại một mạng.
Cho đến lúc hoàng hôn, khi đêm tối hàng lâm Trần Hạ Thiên và Hồng Trần Nữ đều dừng tay, đại chiến của hai bên chấm dứt một giai đoạn, sau khi rút về lưu lại thi thể trên mặt đất.
Trận chiến này Man Hoang tổn thất cực kỳ thảm trọng, dù là năm đại quân đoàn cũng như thế, sau khi nghỉ ngơi khôi phục một đêm, chiến tranh tiếp tục diễn ra, âm thanh giết chóc vang vọng thiên địa.
Ba tháng trôi qua, cuộc chiến diễn ra suốt ba tháng, đại quân thổ dân Man Hoang không ngừng gia tăng, đồng dạng quân đoàn Giới thành cũng tiến tới gia nhập chiến trường, không ngừng bổ sung quân cho Trường thành.
Thời gian ba tháng trong năm đại quân đoàn có nhiều người xông ra chiến tranh hiển hách cho nên nổi bật trong đám người, Bạch Tiểu Thuần là người có thanh danh hiển hách nhất.
Suốt ba tháng qua hắn không đi tiền tuyến, ba tháng trước hắn cường đại và thiết huyết cứu hơn vạn tu sĩ trở về Trường thành, những người này sùng bái Bạch Tiểu Thuần đến cực điểm.
Chiến tích của hắn lan truyền rất rộng, người năm đại quân đoàn không ai không biết.
Đồng thời trong Man Hoang có rất nhiều cường giả quật khởi, đại đa số trong đó đều là... Luyện Hồn Sư!
Nhất là một tháng trước, khi chiến tranh diễn ra tới khâu cuối cùng, những Luyện Hồn Sư kia không dùng thần hồn xuất khiếu mà là tự mình giết vào chiến trường, bọn họ vừa ra tay đã làm chiến trường chấn động.
Bởi vì pháp bảo bọn họ thi triển không tính là chí bảo nhưng bất cứ pháp bảo gì cũng có bảy tám ngân vân luyện linh trở lên!
Thậm chí có một ít pháp bảo đã luyện linh mười lần.
Có ba Luyện Hồn Sư kinh người nhất, bọn họ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, dựa vào pháp bảo bộc phát chiến lực cường đại chém giết Nguyên Anh, thậm chí có thể rung chuyển chuẩn Thiên Nhân như Bạch Lân.
Bởi vì pháp bảo của ba Luyện Hồn Sư có tới mười ba ngân vân, đây là tiêu chí luyện linh mười ba lần!
Rất nhiều tu sĩ năm đại quân đoàn rung động, nhất là Bạch Tiểu Thuần, thậm chí sau khi nghe xong cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, tự mình đi tường thành tận mắt quan sát, hắn cũng khiếp sợ không nhỏ.
---------------