Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 758: Bạch ma (Hạ)
Hắn là người tạo ra tạc lô, hắn cũng là người luyện thành Tụ Hồn Đan, ngay cả mười lò đan khủng bố cũng là hắn luyện thành... Từng sự kiện và hình ảnh trùng kích năm đại quân đoàn, lúc này không ai không biết đến cái tên Bạch Tiểu Thuần.
Lúc tất cả ảnh hưởng lắng xuống, tu sĩ năm đại quân đoàn đều đưa mắt nhìn vào mặt đất vừa xảy ra vụ nổ, dưới đất có bốn hố sâu... Còn có sáu lò đan bị phong ấn không thể phát nổ.
Cả chiến trường an tĩnh khó có thể hình dung, trừ Thiên Nhân đang đánh nhau và đám người Bạch Lân chiến đấu với thần hồn Luyện Hồn Sư ra, tất cả tu sĩ khác đều giật mình, tâm thần bọn họ rung động khó nói thành lời.
Năm tế đàn màu đen tạo thành trận pháp phá tan bầu trời cũng bị ảnh hưởng, lão giả áo đen đang tụng niệm kinh văn phải mở mắt ra nhìn, ánh mắt nhìn chiến trường sau đó lại nhìn lên trời quan sát hai người Trần Hạ Thiên đang giao chiến, hắn trầm mặc một lát lại nhìn sang Bạch Tiểu Thuần đang đứng trên tường thành.
Cái nhìn này như muốn nhìn thấu Bạch Tiểu Thuần từ trong ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần ngơ ngác hít sâu vài hơi mới bình tĩnh lại, hắn phải hãi hùng khiếp vía khi phát hiện chiến công của mình tăng lên nhanh chóng tới mức không phát hiện cả con số.
- Nhiều điểm như vậy, ta có thể trở thành Thiên phu trưởng rồi.
Bạch Tiểu Thuần nhìn kỹ con số và nội tâm vô cùng kích động, đột nhiên mây máu trên bầu trời xuất hiện một con mắt.
Con mắt này rời khỏi mây máu và nhìn thẳng Bạch Tiểu Thuần, đó chính là ánh mắt của nữ Thiên Nhân áo đỏ, nàng muốn đánh chết Bạch Tiểu Thuần ngay lập tức.
Trần Hạ Thiên không đồng ý để nàng làm như vậy, hắn cười lớn ngăn cản, sau đó hai người đại chiến càng kịch liệt hơn trước..
Bạch Tiểu Thuần sợ tới mức trái tim như nhảy ra khỏi lồng ngực, lại thấy đối phương không tiếp tục làm gì hắn mới thở ra một hơi, mọi việc vẫn chưa chấm dứt, trong Man Hoang địch ý rất rõ ràng, các đại tù trưởng đứng sau đại quân thổ dân dùng ánh mắt oán độc thù hận nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Những ánh mắt kia vô cùng dữ tợn như sắp phát điên...
- Tại sao nhìn ta... Nơi này quá nguy hiểm, ta phải trở về.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng khẩn trương, hắn hạ quyết tâm rút lui ra phía sau, đột nhiên trên bầu trời có tiếng nổ tung vang lên.
Thân thể lão giả áo đen ngồi giữa năm tế đàn đã vỡ vụn không ít, trong ngôi sao năm cánh do trận pháp tạo thành sinh ra tiếng nổ lớn.
- Đói... Đói...
Đột nhiên có giọng nói từ trên trời vang vọng bốn phương, từng quỷ thủ vươn dài ra ngoài, chúng nắm lấy lão giả áo đen kéo vào trong cái khe..
Lão giả áo đen không phản kháng, tùy ý để những quỷ thủ kéo vào bên trong, sau đó trong cái khe có tiếng nhắm nuốt vang lên.
Tu sĩ năm đại quân đoàn cảm thấy quỷ dị khi phát hiện tình cảnh này, bọn họ ngơ ngác và hít thở không thông.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thẳng vào khe nứt trong trận pháp, hắn cảm thấy không ổn, vì vậy lập tức rời khỏi tường thành, không chờ hắn kịp rời đi, đột nhiên trong cái khe có tiếng nổ kinh thiên động địa, sau tiếng nổ cái khe nứt ra, bên trong xuất hiện cái miệng cự nhân.
Cự nhân quá lớn cho nên cái khe chỉ vừa cái miệng hắn lộ ra ngoài.
Cái miệng màu xanh nhưng hàm răng đen kịt, phía trên còn dính huyết nhục, cái miệng thò ra khỏi cái khe liền hét lớn.
- Đói... Đói ah...
Âm thanh quanh quẩn chấn động tâm thần mọi người, cái miệng đưa về phía tường thành và hấp mạnh.
Bầu trời tối tăm, hư vô vặn vẹo, mặt đất chấn động, trong cái miệng sinh ra hấp lực khó có thể hình dung, ngay cả màn sáng trận pháp cũng không thể ngăn cản, tu sĩ năm đại quân đoàn sợ hãi biến sắc, bọn họ sợ là vì thân thể không bị khống chế bay về phía cái miệng cự nhân!
Các tu sĩ gào thét thảm thiết, có rất nhiều tu sĩ đang đứng trên tường thành thoát ly màn sáng bay ra ngoài!
Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ, hắn không thể lui ra phía sau, hắn hét lớn và thân thể bay ra lên trời, trực tiếp thoát ly màn sáng xuất hiện trên chiến trường và bay thẳng đến cái miệng rộng trên cao.
- Không muốn!
Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết, thân thể bị hấp lực khủng khiếp kéo bay ra khỏi tường thành, sau khi bay lên giữa không trung cũng không có thứ gì túm lại, hắn bẩy khỏi trận pháp.
Trong đầu Bạch Tiểu Thuần sinh ra cảm giác nguy cơ, sắc mặt hắn tái nhợt và không ngừng kêu cứu.
Hắn trơ mắt nhìn chung quanh mình có không ít tu sĩ năm đại quân đoàn bay đi, bọn họ cũng bị lực hút kéo bay về phía cái miệng khổng lồ.
Thậm chí đã có không ít tu sĩ đã bay về phía cái miệng, bị cắn nuốt và huyết nhục mơ hồ rơi tung tóe, trong miệng không ngừng có người la hét và kêu cứu, cả chiến trường rung động, bên Trường thành tổn thất không nhỏ!
Cái miệng như quỷ đói, hấp lực mạnh hơn trước, thiên hôn địa ám, phong vân cuồn cuộn, tất cả tu sĩ bị lực hút kéo đi đều dùng mọi thủ đoạn ngăn cản.
Có thi triển bí thuật, có sử dụng trọng bảo, có một ít phối hợp với nhau dùng tất cả đòn sát thủ và thủ đoạn ẩn giấu của mình.
Có thành công, có thất bại, về phần Bạch Tiểu Thuần sợ tới mức sắp hồn phi phách tán, vào thời điểm nguy cơ mãnh liệt hắn không chờ chết.
- Ta không muốn chết!
Bạch Tiểu Thuần run rẩy la hét thật lớn, Thông Thiên Pháp Nhãn xuất hiện trên mi tâm, lúc con mắt mở ra linh lực chấn động thật mạnh bộc phát, theo linh lực hình thành cấm chế định trụ thân thể hắn.
Tác dụng không lớn lắm, hắn vẫn bị kéo đi, sau khi bay qua đỉnh đầu không ít thổ dân, hắn phát hiện mình cách cái miệng quỷ đói không xa, Bạch Tiểu Thuần sợ hãi gần chết.
Đôi mắt hắn đỏ thẫm, hai tay bấm niệm pháp quyết vỗ vào ngực mình, trong mắt đầy tơ máu sau đó gào lớn như người bệnh tâm thần.
- Nhân Sơn Quyết!
Trong lúc hắn gào thét, toàn thân Bạch Tiểu Thuần bành trướng, thân thể hơi mơ hồ và vô số đất đá xuất hiện khó hiểu, cho dù hắn sử dụng Nhân Sơn Quyết cũng bị kéo đi hơn trăm trượng mới biến thành người đá thật lớn.!
Người đá lớn trăm trượng, đứng từ xa quan sát không khác gì ngọn núi nỏ, sức nặng thân thể bạo tăng cho nên hấp lực càng nhỏ, Bạch Tiểu Thuần dần dần hạ xuống đất.
Oanh, Bạch Tiểu Thuần hóa thành người đá rơi xuống mặt đất, trải qua trùng kích nhiều lần, người đá vẫn bị kéo ra sau.
Gương mặt người đá không khác gì Bạch Tiểu Thuần, hắn ngửa mặt lên trời gào to, hai tay bấm vào mặt đất, tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai tay Bạch Tiểu Thuần đã khảm vào mặt đất.
Hắn vận dụng khí lực toàn thân để ngăn cản lực hút kéo đi, hắn không khác gì cây đinh đóng vào mặt đất, mặc cho lực hút mạnh hơn nữa vẫn không thể hút hắn bay đi.
Cũng may hấp lực không duy trì quá lâu, cả quá trình chỉ diễn ra hơn mười hô hấp, cái khe khổng lồ trên bầu trời dần khép lại, sau khi cái miệng khổng lồ thôn phệ nhiều huyết nhục tu sĩ cũng biến mất, khe hở hình ngũ giác cũng khép lại.
Toàn thân Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn hít thở dồn dập, hắn thu nhỏ thân thể thoát khỏi trạng thái Nhân Sơn Quyết, hắn đứng trên mặt đất nhưng trái tim đập rất mạnh, vào lúc cái miệng lớn biến mất hắn mới có cảm giác sống sót sau tai nạn.
---------------
Lúc tất cả ảnh hưởng lắng xuống, tu sĩ năm đại quân đoàn đều đưa mắt nhìn vào mặt đất vừa xảy ra vụ nổ, dưới đất có bốn hố sâu... Còn có sáu lò đan bị phong ấn không thể phát nổ.
Cả chiến trường an tĩnh khó có thể hình dung, trừ Thiên Nhân đang đánh nhau và đám người Bạch Lân chiến đấu với thần hồn Luyện Hồn Sư ra, tất cả tu sĩ khác đều giật mình, tâm thần bọn họ rung động khó nói thành lời.
Năm tế đàn màu đen tạo thành trận pháp phá tan bầu trời cũng bị ảnh hưởng, lão giả áo đen đang tụng niệm kinh văn phải mở mắt ra nhìn, ánh mắt nhìn chiến trường sau đó lại nhìn lên trời quan sát hai người Trần Hạ Thiên đang giao chiến, hắn trầm mặc một lát lại nhìn sang Bạch Tiểu Thuần đang đứng trên tường thành.
Cái nhìn này như muốn nhìn thấu Bạch Tiểu Thuần từ trong ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần ngơ ngác hít sâu vài hơi mới bình tĩnh lại, hắn phải hãi hùng khiếp vía khi phát hiện chiến công của mình tăng lên nhanh chóng tới mức không phát hiện cả con số.
- Nhiều điểm như vậy, ta có thể trở thành Thiên phu trưởng rồi.
Bạch Tiểu Thuần nhìn kỹ con số và nội tâm vô cùng kích động, đột nhiên mây máu trên bầu trời xuất hiện một con mắt.
Con mắt này rời khỏi mây máu và nhìn thẳng Bạch Tiểu Thuần, đó chính là ánh mắt của nữ Thiên Nhân áo đỏ, nàng muốn đánh chết Bạch Tiểu Thuần ngay lập tức.
Trần Hạ Thiên không đồng ý để nàng làm như vậy, hắn cười lớn ngăn cản, sau đó hai người đại chiến càng kịch liệt hơn trước..
Bạch Tiểu Thuần sợ tới mức trái tim như nhảy ra khỏi lồng ngực, lại thấy đối phương không tiếp tục làm gì hắn mới thở ra một hơi, mọi việc vẫn chưa chấm dứt, trong Man Hoang địch ý rất rõ ràng, các đại tù trưởng đứng sau đại quân thổ dân dùng ánh mắt oán độc thù hận nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Những ánh mắt kia vô cùng dữ tợn như sắp phát điên...
- Tại sao nhìn ta... Nơi này quá nguy hiểm, ta phải trở về.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng khẩn trương, hắn hạ quyết tâm rút lui ra phía sau, đột nhiên trên bầu trời có tiếng nổ tung vang lên.
Thân thể lão giả áo đen ngồi giữa năm tế đàn đã vỡ vụn không ít, trong ngôi sao năm cánh do trận pháp tạo thành sinh ra tiếng nổ lớn.
- Đói... Đói...
Đột nhiên có giọng nói từ trên trời vang vọng bốn phương, từng quỷ thủ vươn dài ra ngoài, chúng nắm lấy lão giả áo đen kéo vào trong cái khe..
Lão giả áo đen không phản kháng, tùy ý để những quỷ thủ kéo vào bên trong, sau đó trong cái khe có tiếng nhắm nuốt vang lên.
Tu sĩ năm đại quân đoàn cảm thấy quỷ dị khi phát hiện tình cảnh này, bọn họ ngơ ngác và hít thở không thông.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thẳng vào khe nứt trong trận pháp, hắn cảm thấy không ổn, vì vậy lập tức rời khỏi tường thành, không chờ hắn kịp rời đi, đột nhiên trong cái khe có tiếng nổ kinh thiên động địa, sau tiếng nổ cái khe nứt ra, bên trong xuất hiện cái miệng cự nhân.
Cự nhân quá lớn cho nên cái khe chỉ vừa cái miệng hắn lộ ra ngoài.
Cái miệng màu xanh nhưng hàm răng đen kịt, phía trên còn dính huyết nhục, cái miệng thò ra khỏi cái khe liền hét lớn.
- Đói... Đói ah...
Âm thanh quanh quẩn chấn động tâm thần mọi người, cái miệng đưa về phía tường thành và hấp mạnh.
Bầu trời tối tăm, hư vô vặn vẹo, mặt đất chấn động, trong cái miệng sinh ra hấp lực khó có thể hình dung, ngay cả màn sáng trận pháp cũng không thể ngăn cản, tu sĩ năm đại quân đoàn sợ hãi biến sắc, bọn họ sợ là vì thân thể không bị khống chế bay về phía cái miệng cự nhân!
Các tu sĩ gào thét thảm thiết, có rất nhiều tu sĩ đang đứng trên tường thành thoát ly màn sáng bay ra ngoài!
Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ, hắn không thể lui ra phía sau, hắn hét lớn và thân thể bay ra lên trời, trực tiếp thoát ly màn sáng xuất hiện trên chiến trường và bay thẳng đến cái miệng rộng trên cao.
- Không muốn!
Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết, thân thể bị hấp lực khủng khiếp kéo bay ra khỏi tường thành, sau khi bay lên giữa không trung cũng không có thứ gì túm lại, hắn bẩy khỏi trận pháp.
Trong đầu Bạch Tiểu Thuần sinh ra cảm giác nguy cơ, sắc mặt hắn tái nhợt và không ngừng kêu cứu.
Hắn trơ mắt nhìn chung quanh mình có không ít tu sĩ năm đại quân đoàn bay đi, bọn họ cũng bị lực hút kéo bay về phía cái miệng khổng lồ.
Thậm chí đã có không ít tu sĩ đã bay về phía cái miệng, bị cắn nuốt và huyết nhục mơ hồ rơi tung tóe, trong miệng không ngừng có người la hét và kêu cứu, cả chiến trường rung động, bên Trường thành tổn thất không nhỏ!
Cái miệng như quỷ đói, hấp lực mạnh hơn trước, thiên hôn địa ám, phong vân cuồn cuộn, tất cả tu sĩ bị lực hút kéo đi đều dùng mọi thủ đoạn ngăn cản.
Có thi triển bí thuật, có sử dụng trọng bảo, có một ít phối hợp với nhau dùng tất cả đòn sát thủ và thủ đoạn ẩn giấu của mình.
Có thành công, có thất bại, về phần Bạch Tiểu Thuần sợ tới mức sắp hồn phi phách tán, vào thời điểm nguy cơ mãnh liệt hắn không chờ chết.
- Ta không muốn chết!
Bạch Tiểu Thuần run rẩy la hét thật lớn, Thông Thiên Pháp Nhãn xuất hiện trên mi tâm, lúc con mắt mở ra linh lực chấn động thật mạnh bộc phát, theo linh lực hình thành cấm chế định trụ thân thể hắn.
Tác dụng không lớn lắm, hắn vẫn bị kéo đi, sau khi bay qua đỉnh đầu không ít thổ dân, hắn phát hiện mình cách cái miệng quỷ đói không xa, Bạch Tiểu Thuần sợ hãi gần chết.
Đôi mắt hắn đỏ thẫm, hai tay bấm niệm pháp quyết vỗ vào ngực mình, trong mắt đầy tơ máu sau đó gào lớn như người bệnh tâm thần.
- Nhân Sơn Quyết!
Trong lúc hắn gào thét, toàn thân Bạch Tiểu Thuần bành trướng, thân thể hơi mơ hồ và vô số đất đá xuất hiện khó hiểu, cho dù hắn sử dụng Nhân Sơn Quyết cũng bị kéo đi hơn trăm trượng mới biến thành người đá thật lớn.!
Người đá lớn trăm trượng, đứng từ xa quan sát không khác gì ngọn núi nỏ, sức nặng thân thể bạo tăng cho nên hấp lực càng nhỏ, Bạch Tiểu Thuần dần dần hạ xuống đất.
Oanh, Bạch Tiểu Thuần hóa thành người đá rơi xuống mặt đất, trải qua trùng kích nhiều lần, người đá vẫn bị kéo ra sau.
Gương mặt người đá không khác gì Bạch Tiểu Thuần, hắn ngửa mặt lên trời gào to, hai tay bấm vào mặt đất, tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai tay Bạch Tiểu Thuần đã khảm vào mặt đất.
Hắn vận dụng khí lực toàn thân để ngăn cản lực hút kéo đi, hắn không khác gì cây đinh đóng vào mặt đất, mặc cho lực hút mạnh hơn nữa vẫn không thể hút hắn bay đi.
Cũng may hấp lực không duy trì quá lâu, cả quá trình chỉ diễn ra hơn mười hô hấp, cái khe khổng lồ trên bầu trời dần khép lại, sau khi cái miệng khổng lồ thôn phệ nhiều huyết nhục tu sĩ cũng biến mất, khe hở hình ngũ giác cũng khép lại.
Toàn thân Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn hít thở dồn dập, hắn thu nhỏ thân thể thoát khỏi trạng thái Nhân Sơn Quyết, hắn đứng trên mặt đất nhưng trái tim đập rất mạnh, vào lúc cái miệng lớn biến mất hắn mới có cảm giác sống sót sau tai nạn.
---------------