Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 724: Trường thành uy nghiêm
Trường thành cao hai ngàn trượng đột ngột mọc lên giữa mặt đất giống như kết nối với bầu trời, lại giống như phong ấn vạn vật trong thiên địa.
Nhìn từ xa có thể phát hiện màn sáng màu đen kết nối với trường thành.
Tường thành không phải màu đen, mà là màu tím... Thậm chí Bạch Tiểu Thuần đứng từ xa cũng có thể ngửi thấy mùi huyết tinh trên tường thành... Có thể tưởng tượng nơi đây vốn là màu đen, bởi vì nhiễm máu tươi nên mặt đất hay tường thành đều biến thành màu tím.
Nhìn chung quanh vô cùng hoang vu không có ngọn cỏ, khí tức khắc nghiệt bao phủ tâm thần, khí tức này không ngừng hội tụ vào tường thành, trên bầu trời có một vòng xoáy màu tím ngưng tụ vô số năm tháng không tiêu tan, vòng xoáy không ngừng xoay tròn và phát ra âm thanh ầm ầm.
Từng tia chớp màu đỏ trong vòng xoáy xẹt qua bầu trời.
Trường thành màu tím, màn sáng màu đen, mỗi một viên gạch trên tường thành đều tỏa ra uy áp kinh người, đây chính là vách tường phòng ngự Man Hoang xâm nhập.
Thậm chí ở chỗ này cũng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, Trường thành lớn hơn Giới thành cả trăm lần... Vô số pháp khí cực lớn đang lơ lửng, những pháp khí kia vô cùng dữ tợn và tràn ngập lực sát thương, một khi mở ra đủ để hủy thiên diệt địa.
Trong Trường thành có một thành trì, thành trì này lớn hơn thành Đông Hải, Giới thành gấp mười lần, sừng sững trên vùng đất và nó là một cánh cửa.
Vô số khí tức hội tụ tại cánh cửa này, mỗi một đạo khí tức đều trải qua vô số lần huyết chiến, vô số lần chém giết sinh tử mới ngưng tụ thành, cảm nhận sơ lược cũng nhiều hơn trăm vạn.
Bên trong có không ít Nguyên Anh, thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn cảm nhận được một đạo khí tức quen thuộc, khí tức này mang theo uy áp chấn nhiếp thiên địa.
Đó là... Thiên Nhân!!
Cả đại lục Thông Thiên không có bao nhiêu Thiên Nhân, nơi này tồn tại một người, Bạch Tiểu Thuần không xa lạ gì, Triệu Thiên Kiêu càng không xa lạ gì, bởi vì hắn là phụ thân Trần Nguyệt San, chính là lão giả ba mắt.
Hắn đã sớm tới nơi này, hắn sẽ tọa trấn nơi đây chấn nhiếp Man Hoang trong trăm năm!
Tòa thành có một ngọn tháp hình ngôi sao năm cánh, ngọn tháp cao vạn trượng sừng sững trong thành trì, trong và ngoài Trường thành đều nhìn thấy rõ ràng, trong tháp tỏa hào quang sáng ngời, mỗi lần hào quang lưu chuyển đều làm hư không chấn động.
Trên đỉnh tháp có một hạt châu lớn chừng trăm trượng, bên trong có một đám sương mù đục ngầu, sau khi ngưng tụ liền hóa thành một con mắt cực lớn!
Phàm là người bị nó nhìn thẳng, nội tâm rung động rất mạnh, dường như bị ý chí cả thiên địa nghiền ép.
- Tinh Không Tháp!
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần rung động, Triệu Thiên Kiêu giảng giải cho hắn hiểu.
Triệu Thiên Kiêu nhìn ngọn tháp với ánh mắt sùng kính và cuồng nhiệt.
- Đây chính là thánh vật trong Tinh Không Đạo Cực Tông chúng ta, Tinh Không Tháp, hạt châu bị phong ấn bên trong... Nghe nói là Chân Linh!
- Chân Linh!
Bạch Tiểu Thuần sững sờ.
- Ta cũng không biết Chân Linh là cái gì, chỉ nghe sư phó nói có Chân Linh tọa trấn mới làm Trường thành không phải là tử vật và có được tính mạng.
- Tòa tháp này không chỉ có tác dụng phòng ngự và đủ loại lực lương kỳ diệu, nó là hạch tâm của Trường thành, quân công và phân phối tài nguyên đều dựa vào nó thao tác.
Triệu Thiên Kiêu nâng tay phải chỉ về ngọn tháp.
- Tiểu Thuần, ngươi nhìn năm quân kỳ chung quanh Tinh Không Tháp kìa.
Chung quanh tòa tháp cao có năm quân kỳ, chúng đều treo trên cao, đón gió phất phơ, mỗi một mặt quân kỳ đều tỏa ra hào quang chói mắt, cho dù người đứng ở nơi xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Năm quân kỳ có màu sắc khác nhau, đồ đằng khác nhau, bất cứ đồ đằng nào cũng độc nhất vô nhị, Bạch Tiểu Thuần quan sát năm quân kỳ, ấn tượng khắc sâu nhất chính là đồ đằng lột da thổ dân.
Hình tượng của đồ đằng không ngừng biến hóa, thổ dân bị lột da kêu gào thống khổ, Bạch Tiểu Thuần chỉ nhìn sơ qua đã có ảo giác như vậy.
- Năm quân kỳ đại biểu năm quân đoàn trong Thiết Huyết Đường, năm quân đoàn đều lập quân công hiển hách, Bác Bì Kỳ, Hắc Yêu Kỳ, Thất Sát Kỳ, Đồ Man Kỳ và Diệt Hồn Kỳ!
- Bác Bì Kỳ!
Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, cờ xí bốn quân đoàn khác còn khá tốt nhưng Bác Bì Kỳ lại gây chấn động mạnh với Bạch Tiểu Thuần.
- Mỗi một quân đoàn đều có một quân kỳ riêng, đại biểu chiến pháp của mình, cũng đại biểu uy nghiêm bản thân, ngươi nhìn Bác Bì Kỳ, nghe nói quân đoàn này vô cùng khát máu, mỗi lần xuất chiến đều lột da quân địch, cho nên thổ dân ngoài trường thành nghe tên đã sợ mất mật!
Trong mắt Triệu Thiên Kiêu mang theo thần thái sùng bái, hắn khát vọng được gia nhập năm đại quân đoàn.
Bạch Tiểu Thuần nuốt nước bọt, hắn cảm thấy mình nên rời xa năm quân đoàn này.
- Tiểu Thuần, ngươi biết không, thế lực thổ dân ngoài Trường thành tồn tại một Tất Sát Bảng, chỉ cần người nổi danh sẽ bị thế lực Man Hoang truy sát!
- Tướng quân của năm quân đoàn kia đều nằm trong top mười, nhất là tướng quân Bạch Lân quân đoàn Bác Bì cùng họ với ngươi, bài danh của hắn gần với Thiên Nhân, nằm ở vị trí thứ sáu!
Triệu Thiên Kiêu hô hấp dồn dập kể những gì mình biết.
Bạch Tiểu Thuần nghe xong cũng hiểu một ít về Trường thành, cũng cảm nhận được mức độ nguy hiểm khi ở đây, hắn bất an đến cực điểm.
Theo thời gian trôi qua, đoàn người Bạch Tiểu Thuần đã tiến vào phạm vi Trường thành, vừa đi vào nơi này đã đi ngang qua gợn sóng vô hình, một lực lượng vô hình tập trung đám người Bạch Tiểu Thuần..
Gợn sóng chấn động mắt thường có thể thấy được, cả thế giới như biến thành mặt nước, rung động vô số lần, trong nháy mắt đã bao phủ đoàn người Bạch Tiểu Thuần vào trong, lực lượng cấm chế cực mạnh bộc phát.
Lực lượng cấm chế không cho phép đoàn người Bạch Tiểu Thuần cự tuyệt và giãy dụa, cho dù Triệu Thiên Kiêu cũng phải đứng lại, mặc cho cấm chế dò xét bản thân!
Hắn cũng tốt, Trần Nguyệt San cũng được, mấy tùy tùng và cả Bạch Tiểu Thuần đều không thể di động, thân thể cứng đờ không thể phản kháng..
Dường như xét duyệt thân phận mọi người, mặc dù Trần Nguyệt San là con gái của lão giả ba mắt cũng không thoát khỏi, không biết gợn sóng dùng phương thức gì đã lấy lệnh bài nghiệm chứng thân phận trong người bọn họ, cũng kiểm tra tính xác thực của lệnh bài.
Sau đó có một gợn sóng khác bao trùm thân thể bọn họ, dung nhập vào thân thể và kiểm tra thần hồn!
Cũng may đối phương chỉ cảm nhận và thu hồi ngay sau đó, mặc dù vậy đám người Bạch Tiểu Thuần và Triệu Thiên Kiêu vẫn sợ hãi, cảm giác như rơi vào nguy cơ sinh tử.
Dù sao thân thể bị cố định, thần thức và hồn phách bị kiểm tra, chỉ cần đối phương hơi ác ý, bọn họ sẽ hồn phi phách tán ngay lập tức.
Sau khi trải qua xét duyệt vừa rồi, cấm chế bao phủ bọn họ biến mất, đám người Bạch Tiểu Thuần khôi phục quyền khống chế thân thể, sắc mặt bọn họ biến hóa nhìn về hướng Trường thành, không biết có nên tiếp tục tiến về phía trước hay không
Vào lúc bọn họ do dự, một cửa nhổ trong Trường thành mở ra, có tu sĩ trung niên bay ra bên ngoài, trên người tỏa ra khí tức Kết Đan Đại viên mãn, khí tức này ẩn chứa sát khí kinh người, khi tới gần sát khí càng ngày càng mãnh liệt, hắn chỉ đi bốn bước đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
---------------
Nhìn từ xa có thể phát hiện màn sáng màu đen kết nối với trường thành.
Tường thành không phải màu đen, mà là màu tím... Thậm chí Bạch Tiểu Thuần đứng từ xa cũng có thể ngửi thấy mùi huyết tinh trên tường thành... Có thể tưởng tượng nơi đây vốn là màu đen, bởi vì nhiễm máu tươi nên mặt đất hay tường thành đều biến thành màu tím.
Nhìn chung quanh vô cùng hoang vu không có ngọn cỏ, khí tức khắc nghiệt bao phủ tâm thần, khí tức này không ngừng hội tụ vào tường thành, trên bầu trời có một vòng xoáy màu tím ngưng tụ vô số năm tháng không tiêu tan, vòng xoáy không ngừng xoay tròn và phát ra âm thanh ầm ầm.
Từng tia chớp màu đỏ trong vòng xoáy xẹt qua bầu trời.
Trường thành màu tím, màn sáng màu đen, mỗi một viên gạch trên tường thành đều tỏa ra uy áp kinh người, đây chính là vách tường phòng ngự Man Hoang xâm nhập.
Thậm chí ở chỗ này cũng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, Trường thành lớn hơn Giới thành cả trăm lần... Vô số pháp khí cực lớn đang lơ lửng, những pháp khí kia vô cùng dữ tợn và tràn ngập lực sát thương, một khi mở ra đủ để hủy thiên diệt địa.
Trong Trường thành có một thành trì, thành trì này lớn hơn thành Đông Hải, Giới thành gấp mười lần, sừng sững trên vùng đất và nó là một cánh cửa.
Vô số khí tức hội tụ tại cánh cửa này, mỗi một đạo khí tức đều trải qua vô số lần huyết chiến, vô số lần chém giết sinh tử mới ngưng tụ thành, cảm nhận sơ lược cũng nhiều hơn trăm vạn.
Bên trong có không ít Nguyên Anh, thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn cảm nhận được một đạo khí tức quen thuộc, khí tức này mang theo uy áp chấn nhiếp thiên địa.
Đó là... Thiên Nhân!!
Cả đại lục Thông Thiên không có bao nhiêu Thiên Nhân, nơi này tồn tại một người, Bạch Tiểu Thuần không xa lạ gì, Triệu Thiên Kiêu càng không xa lạ gì, bởi vì hắn là phụ thân Trần Nguyệt San, chính là lão giả ba mắt.
Hắn đã sớm tới nơi này, hắn sẽ tọa trấn nơi đây chấn nhiếp Man Hoang trong trăm năm!
Tòa thành có một ngọn tháp hình ngôi sao năm cánh, ngọn tháp cao vạn trượng sừng sững trong thành trì, trong và ngoài Trường thành đều nhìn thấy rõ ràng, trong tháp tỏa hào quang sáng ngời, mỗi lần hào quang lưu chuyển đều làm hư không chấn động.
Trên đỉnh tháp có một hạt châu lớn chừng trăm trượng, bên trong có một đám sương mù đục ngầu, sau khi ngưng tụ liền hóa thành một con mắt cực lớn!
Phàm là người bị nó nhìn thẳng, nội tâm rung động rất mạnh, dường như bị ý chí cả thiên địa nghiền ép.
- Tinh Không Tháp!
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần rung động, Triệu Thiên Kiêu giảng giải cho hắn hiểu.
Triệu Thiên Kiêu nhìn ngọn tháp với ánh mắt sùng kính và cuồng nhiệt.
- Đây chính là thánh vật trong Tinh Không Đạo Cực Tông chúng ta, Tinh Không Tháp, hạt châu bị phong ấn bên trong... Nghe nói là Chân Linh!
- Chân Linh!
Bạch Tiểu Thuần sững sờ.
- Ta cũng không biết Chân Linh là cái gì, chỉ nghe sư phó nói có Chân Linh tọa trấn mới làm Trường thành không phải là tử vật và có được tính mạng.
- Tòa tháp này không chỉ có tác dụng phòng ngự và đủ loại lực lương kỳ diệu, nó là hạch tâm của Trường thành, quân công và phân phối tài nguyên đều dựa vào nó thao tác.
Triệu Thiên Kiêu nâng tay phải chỉ về ngọn tháp.
- Tiểu Thuần, ngươi nhìn năm quân kỳ chung quanh Tinh Không Tháp kìa.
Chung quanh tòa tháp cao có năm quân kỳ, chúng đều treo trên cao, đón gió phất phơ, mỗi một mặt quân kỳ đều tỏa ra hào quang chói mắt, cho dù người đứng ở nơi xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Năm quân kỳ có màu sắc khác nhau, đồ đằng khác nhau, bất cứ đồ đằng nào cũng độc nhất vô nhị, Bạch Tiểu Thuần quan sát năm quân kỳ, ấn tượng khắc sâu nhất chính là đồ đằng lột da thổ dân.
Hình tượng của đồ đằng không ngừng biến hóa, thổ dân bị lột da kêu gào thống khổ, Bạch Tiểu Thuần chỉ nhìn sơ qua đã có ảo giác như vậy.
- Năm quân kỳ đại biểu năm quân đoàn trong Thiết Huyết Đường, năm quân đoàn đều lập quân công hiển hách, Bác Bì Kỳ, Hắc Yêu Kỳ, Thất Sát Kỳ, Đồ Man Kỳ và Diệt Hồn Kỳ!
- Bác Bì Kỳ!
Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, cờ xí bốn quân đoàn khác còn khá tốt nhưng Bác Bì Kỳ lại gây chấn động mạnh với Bạch Tiểu Thuần.
- Mỗi một quân đoàn đều có một quân kỳ riêng, đại biểu chiến pháp của mình, cũng đại biểu uy nghiêm bản thân, ngươi nhìn Bác Bì Kỳ, nghe nói quân đoàn này vô cùng khát máu, mỗi lần xuất chiến đều lột da quân địch, cho nên thổ dân ngoài trường thành nghe tên đã sợ mất mật!
Trong mắt Triệu Thiên Kiêu mang theo thần thái sùng bái, hắn khát vọng được gia nhập năm đại quân đoàn.
Bạch Tiểu Thuần nuốt nước bọt, hắn cảm thấy mình nên rời xa năm quân đoàn này.
- Tiểu Thuần, ngươi biết không, thế lực thổ dân ngoài Trường thành tồn tại một Tất Sát Bảng, chỉ cần người nổi danh sẽ bị thế lực Man Hoang truy sát!
- Tướng quân của năm quân đoàn kia đều nằm trong top mười, nhất là tướng quân Bạch Lân quân đoàn Bác Bì cùng họ với ngươi, bài danh của hắn gần với Thiên Nhân, nằm ở vị trí thứ sáu!
Triệu Thiên Kiêu hô hấp dồn dập kể những gì mình biết.
Bạch Tiểu Thuần nghe xong cũng hiểu một ít về Trường thành, cũng cảm nhận được mức độ nguy hiểm khi ở đây, hắn bất an đến cực điểm.
Theo thời gian trôi qua, đoàn người Bạch Tiểu Thuần đã tiến vào phạm vi Trường thành, vừa đi vào nơi này đã đi ngang qua gợn sóng vô hình, một lực lượng vô hình tập trung đám người Bạch Tiểu Thuần..
Gợn sóng chấn động mắt thường có thể thấy được, cả thế giới như biến thành mặt nước, rung động vô số lần, trong nháy mắt đã bao phủ đoàn người Bạch Tiểu Thuần vào trong, lực lượng cấm chế cực mạnh bộc phát.
Lực lượng cấm chế không cho phép đoàn người Bạch Tiểu Thuần cự tuyệt và giãy dụa, cho dù Triệu Thiên Kiêu cũng phải đứng lại, mặc cho cấm chế dò xét bản thân!
Hắn cũng tốt, Trần Nguyệt San cũng được, mấy tùy tùng và cả Bạch Tiểu Thuần đều không thể di động, thân thể cứng đờ không thể phản kháng..
Dường như xét duyệt thân phận mọi người, mặc dù Trần Nguyệt San là con gái của lão giả ba mắt cũng không thoát khỏi, không biết gợn sóng dùng phương thức gì đã lấy lệnh bài nghiệm chứng thân phận trong người bọn họ, cũng kiểm tra tính xác thực của lệnh bài.
Sau đó có một gợn sóng khác bao trùm thân thể bọn họ, dung nhập vào thân thể và kiểm tra thần hồn!
Cũng may đối phương chỉ cảm nhận và thu hồi ngay sau đó, mặc dù vậy đám người Bạch Tiểu Thuần và Triệu Thiên Kiêu vẫn sợ hãi, cảm giác như rơi vào nguy cơ sinh tử.
Dù sao thân thể bị cố định, thần thức và hồn phách bị kiểm tra, chỉ cần đối phương hơi ác ý, bọn họ sẽ hồn phi phách tán ngay lập tức.
Sau khi trải qua xét duyệt vừa rồi, cấm chế bao phủ bọn họ biến mất, đám người Bạch Tiểu Thuần khôi phục quyền khống chế thân thể, sắc mặt bọn họ biến hóa nhìn về hướng Trường thành, không biết có nên tiếp tục tiến về phía trước hay không
Vào lúc bọn họ do dự, một cửa nhổ trong Trường thành mở ra, có tu sĩ trung niên bay ra bên ngoài, trên người tỏa ra khí tức Kết Đan Đại viên mãn, khí tức này ẩn chứa sát khí kinh người, khi tới gần sát khí càng ngày càng mãnh liệt, hắn chỉ đi bốn bước đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
---------------