Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1953: Chí bảo cát chảy
- Hiện tại!
Sinh Tử Hiện Tại Kinh!
Thần thông này ở thời điểm trước khi Bạch Tiểu Thuần chưa thăng cấp chúa tể, uy lực đã không tầm thường. Hiện tại sau khi hắn bước vào chúa tể, thi triển ra, tinh không lập tức lại nổ lớn. Phía sau lưng Bạch Tiểu Thuần thình lình lại xuất hiện một tòa cửa lớn cổ xưa tang thương!
Đó không phải là cánh cửa tử vong, mà là... cánh cửa của sinh cơ!
Cùng lúc đó, sau chín vòng xoáy này, chín cánh cửa lớn lớn lần lượt hạ xuống. Đó là cánh cửa tử vong!
Nghịch chuyển sinh tử, hình thành Sinh Tử Hiện Tại Kinh, không còn là từ sinh đi về phía tử, mà là từ chết đi về phía sinh, từ hắc ám đi về phía quang minh. Ở trong chớp mắt khi huyễn hóa ra, bản thân chín vòng xoáy lớn này lập tức ở dưới sự cắn trả của phù văn ký ức, lại giống như bị động tới căn bản, nhất thời chấn động. Khí tức tử vong vô cùng vô tận bên trong, thời điểm tự nhiên đang đến gần Bạch Tiểu Thuần, không ngừng tiêu tan.
Càng kinh người hơn, là bên trong chín vòng xoáy này, theo khí tức tử vong tiêu tan, theo tịch diệt tản đi, cuối cùng ở bên trong lại dường như có sức sống, muốn sinh ra.
Dường như muốn lần nữa ở chỗ này, trở về quá khứ, hóa thành chín giới lớn ban đầu!
Cảnh tượng như vậy, không chỉ khiến cho ánh mắt Nghịch Phàm chúa tể chớp động, mà là hai mắt bất chợt co lại. Hắn hừ lạnh một tiếng, giơ tay phải lên, bấm quyết chỉ một cái.
Trong miệng hắn hờ hững truyền ra một chữ.
- Vỡ!
Ở trong nháy mắt khi cái chữ này truyền ra, nhất thời chín vòng xoáy lớn này cuối cùng lại trở nên không ổn định, giống như muốn tan vỡ ra. Hiển nhiên là Nghịch Phàm cũng nhận thấy được nguy cơ, không muốn lưu lại nữa, muốn một lần hành động chém giết Bạch Tiểu Thuần!
Nhưng ngay khi chín vòng xoáy này muốn tan vỡ, trong chớp mắt, trong mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ ửng giống như muốn lộ ra ánh sáng màu đỏ, hét lớn một tiếng.
- Tương lai!
Những tiếng động ầm ầm vang vọng. Trong nháy mắt, một luồng linh hồn dẫn dắt, giống như khí tức liên quan tới nhân quả, lại trực tiếp bạo phát ra, xác định phong tỏa... Nghịch Phàm chúa tể!!
Gần như ở trong chớp mắt khi vừa xác định phong tỏa, chín vòng xoáy lớn ầm ầm tan vỡ. Lực lượng tịch diệt bên trong, dời núi lấp biển, giống như sóng lớn ngập trời, ầm ầm lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.
Giống như không thể ngăn cản. Đó là lực hủy diệt chín tinh không, đó là lực kinh thiên đủ để chém giết chúa tể. Thật tốt vì Quá Khứ Kinh của Bạch Tiểu Thuần lúc trước, đã tiêu hao không ít lực lượng hủy diệt của chín tinh không lớn này. Lại có sinh tử môn, khiến cho thời điểm lực lượng tịch diệt đang đến gần, lại bị hao phí rất nhiều.
Cuối cùng bạo phát ra, mặc dù đủ để hủy thiên diệt địa, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, chỉ cần không phải tử vong trong nháy mắt, hắn đều có thể khôi phục. Lúc này trong tiếng nổ lớn, đầu tiên là phù văn Quá Khứ Kinh vỡ nát diệt vong. Tiếp lại có sinh tử môn tan vỡ. Cuối cùng Bạch Tiểu Thuần phun ra máu tươi, thân thể cuốn ngược, lui về phía sau. Về phần trên thân thể thừa nhận tổn thương, lúc này thông qua Vị Lai Kinh, cũng đời thời "hồi quỹ" đến trên thân thể của Nghịch Phàm chúa tể.
Nghịch Phàm gầm khẽ. Thân thể cao lớn của hắn lại không có để ý những tổn thương do phản kích này mang đến. Hắn chợt lắc một cái, tay trái giơ lên, ở sau vòng xoáy gió bão này, chộp về phía Bạch Tiểu Thuần.
Nó đi qua nơi nào, hư vô vỡ nát diệt vong, tinh không xuất hiện vết nứt.
Nguy cơ trước mắt, thân thể Bạch Tiểu Thuần lùi về phía sau. Trong lúc đó, hai tay hắn nhanh chóng bấm quyết. Thời gian bản nguyên đột nhiên khuếch tán, nhất thời lại hình thành vòng xoáy dẫn giết ở bốn phía xung quanh hắn.
Đây là sau khi Bạch Tiểu Thuần thành tựu chúa tể, lần đầu triển khai dẫn sát. Theo đạo của hắn đang ngưng tụ ở năm phần khu vực tinh không đổ nát này, theo tu vi của hắn tăng lên, bước vào chúa tể, đối với nắm giữ thời gian bản nguyên, Bạch Tiểu Thuần dĩ nhiên đột phá. Lúc này ở trong nháy mắt hình thành dẫn sát, ánh mắt hắn lóe lên, giơ tay phải lên, hướng về phía một hướng khác, trong tinh không xôi, bỗng nhiên chộp một cái!
- Thời gian cát chảy!
Gần như ở trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần mở miệng, khu vực thời gian cát chảy năm đó Bạch Tiểu Thuần phát hiện ra, tồn tại trong tinh không, lúc này chấn động mạnh một cái. Trong khu vực này, tự nhiên cũng có một đạo thân Bạch Tiểu Thuần!
Hiển nhiên muốn vận dụng bảo này, là một trong những chuẩn bị của Bạch Tiểu Thuần từ sớm. Lúc này theo hắn triệu hoán, theo thời gian bản nguyên của Bạch Tiểu Thuần ngưng tụ bên trong, nhất thời trong khu vực này chấn động mạnh. Bên trong vốn có vô số cát chảy, lúc này cuối cùng lại trong nháy mắt lại từng cái một tiêu tan. Trong chớp mắt, ngay cả khu vực này, cũng biến mất không thấy bóng dáng.
Thời điểm xuất hiện, thình lình ở... chỗ tinh không Tiên Vực Vĩnh Hằng trước kia!
Một dòng cát chảy cực kỳ khổng lồ, đồ sộ chảy xuống!
Bạch Tiểu Thuần mặc dù nắm giữ thời gian bản nguyên, nhưng đối với dòng cát chảy này vẫn không có cách nào hoàn toàn điều khiển. Dù sao hắn không phải là chủ nhân của cát chảy này. Nếu cho Bạch Tiểu Thuần một ít thời gian, hắn bình tĩnh trở lại, có lẽ có thể mang đi luyện hóa nó. Nhưng bây giờ hắn không có thời gian làm việc nà. Hơn nữa Bạch Tiểu Thuần muốn, cũng không phải hoàn toàn khống chế nó. Hắn phải làm... chính là đi trấn áp!
Sử dụng pháp bảo của Nghịch Phàm sư tôn, đi trấn áp Nghịch Phàm!
Gần như ở trong nháy mắt khí cát chảy này xuất hiện, sắc mặt Nghịch Phàm cuối cùng thay đổi một chút. Dòng cát chảy này hắn nhận ra. Chính là chí bảo sư tôn hắn lưu lại năm đó. Năm đó theo hắn sư tôn ngã xuống, chí bảo này cũng biến mất.
Thậm chí Nghịch Phàm cũng từng tìm kiếm qua, nhưng lại không có tìm được. Điều này làm cho hắn ở thời điểm trước đây, trong lòng phát sinh một ít phán đoán. Cho đến hiện tại, hắn nhìn thấy được dòng cát chảy này tự nhiên bị Bạch Tiểu Thuần triệu hồi ra, trong lòng chấn động cực lớn.
Mắt thấy dòng cát chảy ầm ầm chảy xuống, còn ở trong quá trình đang rơi xuống, tự nhiên ở bốn phía xung quanh Nghịch Phàm, xuất hiện vô số cát chảy, cũng đang trôi qua, khiến cho nơi đây hình thành thời gian chảy loạn, hóa thành phong ấn. Điều này thình lình là Bạch Tiểu Thuần muốn... phong ấn Nghịch Phàm!
Hai mắt Nghịch Phàm nhắm nghiền lại. Thời điểm mở ra, hai tay hắn chợt giơ lên. Bên trong thân thể cao lớn của hắn, nhất thời lại bạo phát ra vô tận sương mù màu đen. Sương mù màu đen này giống như có thể cắn nuốt tất cả, khuếch tán tám phương, đồng thời tản ra sự tử vong cùng tịch diệt, lại bất chợt lan tràn về phía những dòng cát chảy ở xung quanh.
Sinh Tử Hiện Tại Kinh!
Thần thông này ở thời điểm trước khi Bạch Tiểu Thuần chưa thăng cấp chúa tể, uy lực đã không tầm thường. Hiện tại sau khi hắn bước vào chúa tể, thi triển ra, tinh không lập tức lại nổ lớn. Phía sau lưng Bạch Tiểu Thuần thình lình lại xuất hiện một tòa cửa lớn cổ xưa tang thương!
Đó không phải là cánh cửa tử vong, mà là... cánh cửa của sinh cơ!
Cùng lúc đó, sau chín vòng xoáy này, chín cánh cửa lớn lớn lần lượt hạ xuống. Đó là cánh cửa tử vong!
Nghịch chuyển sinh tử, hình thành Sinh Tử Hiện Tại Kinh, không còn là từ sinh đi về phía tử, mà là từ chết đi về phía sinh, từ hắc ám đi về phía quang minh. Ở trong chớp mắt khi huyễn hóa ra, bản thân chín vòng xoáy lớn này lập tức ở dưới sự cắn trả của phù văn ký ức, lại giống như bị động tới căn bản, nhất thời chấn động. Khí tức tử vong vô cùng vô tận bên trong, thời điểm tự nhiên đang đến gần Bạch Tiểu Thuần, không ngừng tiêu tan.
Càng kinh người hơn, là bên trong chín vòng xoáy này, theo khí tức tử vong tiêu tan, theo tịch diệt tản đi, cuối cùng ở bên trong lại dường như có sức sống, muốn sinh ra.
Dường như muốn lần nữa ở chỗ này, trở về quá khứ, hóa thành chín giới lớn ban đầu!
Cảnh tượng như vậy, không chỉ khiến cho ánh mắt Nghịch Phàm chúa tể chớp động, mà là hai mắt bất chợt co lại. Hắn hừ lạnh một tiếng, giơ tay phải lên, bấm quyết chỉ một cái.
Trong miệng hắn hờ hững truyền ra một chữ.
- Vỡ!
Ở trong nháy mắt khi cái chữ này truyền ra, nhất thời chín vòng xoáy lớn này cuối cùng lại trở nên không ổn định, giống như muốn tan vỡ ra. Hiển nhiên là Nghịch Phàm cũng nhận thấy được nguy cơ, không muốn lưu lại nữa, muốn một lần hành động chém giết Bạch Tiểu Thuần!
Nhưng ngay khi chín vòng xoáy này muốn tan vỡ, trong chớp mắt, trong mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ ửng giống như muốn lộ ra ánh sáng màu đỏ, hét lớn một tiếng.
- Tương lai!
Những tiếng động ầm ầm vang vọng. Trong nháy mắt, một luồng linh hồn dẫn dắt, giống như khí tức liên quan tới nhân quả, lại trực tiếp bạo phát ra, xác định phong tỏa... Nghịch Phàm chúa tể!!
Gần như ở trong chớp mắt khi vừa xác định phong tỏa, chín vòng xoáy lớn ầm ầm tan vỡ. Lực lượng tịch diệt bên trong, dời núi lấp biển, giống như sóng lớn ngập trời, ầm ầm lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.
Giống như không thể ngăn cản. Đó là lực hủy diệt chín tinh không, đó là lực kinh thiên đủ để chém giết chúa tể. Thật tốt vì Quá Khứ Kinh của Bạch Tiểu Thuần lúc trước, đã tiêu hao không ít lực lượng hủy diệt của chín tinh không lớn này. Lại có sinh tử môn, khiến cho thời điểm lực lượng tịch diệt đang đến gần, lại bị hao phí rất nhiều.
Cuối cùng bạo phát ra, mặc dù đủ để hủy thiên diệt địa, nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, chỉ cần không phải tử vong trong nháy mắt, hắn đều có thể khôi phục. Lúc này trong tiếng nổ lớn, đầu tiên là phù văn Quá Khứ Kinh vỡ nát diệt vong. Tiếp lại có sinh tử môn tan vỡ. Cuối cùng Bạch Tiểu Thuần phun ra máu tươi, thân thể cuốn ngược, lui về phía sau. Về phần trên thân thể thừa nhận tổn thương, lúc này thông qua Vị Lai Kinh, cũng đời thời "hồi quỹ" đến trên thân thể của Nghịch Phàm chúa tể.
Nghịch Phàm gầm khẽ. Thân thể cao lớn của hắn lại không có để ý những tổn thương do phản kích này mang đến. Hắn chợt lắc một cái, tay trái giơ lên, ở sau vòng xoáy gió bão này, chộp về phía Bạch Tiểu Thuần.
Nó đi qua nơi nào, hư vô vỡ nát diệt vong, tinh không xuất hiện vết nứt.
Nguy cơ trước mắt, thân thể Bạch Tiểu Thuần lùi về phía sau. Trong lúc đó, hai tay hắn nhanh chóng bấm quyết. Thời gian bản nguyên đột nhiên khuếch tán, nhất thời lại hình thành vòng xoáy dẫn giết ở bốn phía xung quanh hắn.
Đây là sau khi Bạch Tiểu Thuần thành tựu chúa tể, lần đầu triển khai dẫn sát. Theo đạo của hắn đang ngưng tụ ở năm phần khu vực tinh không đổ nát này, theo tu vi của hắn tăng lên, bước vào chúa tể, đối với nắm giữ thời gian bản nguyên, Bạch Tiểu Thuần dĩ nhiên đột phá. Lúc này ở trong nháy mắt hình thành dẫn sát, ánh mắt hắn lóe lên, giơ tay phải lên, hướng về phía một hướng khác, trong tinh không xôi, bỗng nhiên chộp một cái!
- Thời gian cát chảy!
Gần như ở trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần mở miệng, khu vực thời gian cát chảy năm đó Bạch Tiểu Thuần phát hiện ra, tồn tại trong tinh không, lúc này chấn động mạnh một cái. Trong khu vực này, tự nhiên cũng có một đạo thân Bạch Tiểu Thuần!
Hiển nhiên muốn vận dụng bảo này, là một trong những chuẩn bị của Bạch Tiểu Thuần từ sớm. Lúc này theo hắn triệu hoán, theo thời gian bản nguyên của Bạch Tiểu Thuần ngưng tụ bên trong, nhất thời trong khu vực này chấn động mạnh. Bên trong vốn có vô số cát chảy, lúc này cuối cùng lại trong nháy mắt lại từng cái một tiêu tan. Trong chớp mắt, ngay cả khu vực này, cũng biến mất không thấy bóng dáng.
Thời điểm xuất hiện, thình lình ở... chỗ tinh không Tiên Vực Vĩnh Hằng trước kia!
Một dòng cát chảy cực kỳ khổng lồ, đồ sộ chảy xuống!
Bạch Tiểu Thuần mặc dù nắm giữ thời gian bản nguyên, nhưng đối với dòng cát chảy này vẫn không có cách nào hoàn toàn điều khiển. Dù sao hắn không phải là chủ nhân của cát chảy này. Nếu cho Bạch Tiểu Thuần một ít thời gian, hắn bình tĩnh trở lại, có lẽ có thể mang đi luyện hóa nó. Nhưng bây giờ hắn không có thời gian làm việc nà. Hơn nữa Bạch Tiểu Thuần muốn, cũng không phải hoàn toàn khống chế nó. Hắn phải làm... chính là đi trấn áp!
Sử dụng pháp bảo của Nghịch Phàm sư tôn, đi trấn áp Nghịch Phàm!
Gần như ở trong nháy mắt khí cát chảy này xuất hiện, sắc mặt Nghịch Phàm cuối cùng thay đổi một chút. Dòng cát chảy này hắn nhận ra. Chính là chí bảo sư tôn hắn lưu lại năm đó. Năm đó theo hắn sư tôn ngã xuống, chí bảo này cũng biến mất.
Thậm chí Nghịch Phàm cũng từng tìm kiếm qua, nhưng lại không có tìm được. Điều này làm cho hắn ở thời điểm trước đây, trong lòng phát sinh một ít phán đoán. Cho đến hiện tại, hắn nhìn thấy được dòng cát chảy này tự nhiên bị Bạch Tiểu Thuần triệu hồi ra, trong lòng chấn động cực lớn.
Mắt thấy dòng cát chảy ầm ầm chảy xuống, còn ở trong quá trình đang rơi xuống, tự nhiên ở bốn phía xung quanh Nghịch Phàm, xuất hiện vô số cát chảy, cũng đang trôi qua, khiến cho nơi đây hình thành thời gian chảy loạn, hóa thành phong ấn. Điều này thình lình là Bạch Tiểu Thuần muốn... phong ấn Nghịch Phàm!
Hai mắt Nghịch Phàm nhắm nghiền lại. Thời điểm mở ra, hai tay hắn chợt giơ lên. Bên trong thân thể cao lớn của hắn, nhất thời lại bạo phát ra vô tận sương mù màu đen. Sương mù màu đen này giống như có thể cắn nuốt tất cả, khuếch tán tám phương, đồng thời tản ra sự tử vong cùng tịch diệt, lại bất chợt lan tràn về phía những dòng cát chảy ở xung quanh.