Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1657: Ba kế sách của Thiên Sư (2)
- Nhưng chỉ cần Thiên Tôn ngươi có chút biểu lộ ra một ít tâm tư muốn tự lập, nhất định khó thoát khỏi tai họa lớn! Nhưng hết lần này tới lần khác, càng tự lập muộn một ngày, lại chúng ta lại càng bị động!
- Mà lại trở về nỗi lo đầu tiên. Nếu như Thiên Tôn có thể thuận lợi giải quyết nỗi lo đầu tiên, đạt được mục tiêu, như vậy lão phu ở đây cũng lập được quân lệnh trạng, nhất định có thể giải quyết được chuyện tự lập!
- Thậm chí cũng không lo lắng khiến cho Thánh Hoàng kiêng kỵ. Bởi vì điều lão phu muốn làm, không phải là tự lập ở trên phương diện vũ trang, mà là... tự lập ở trên phương diện lợi ích!
- Thánh Hoàng Triều sẽ không chú ý trong khoảng thời gian ngắn, tồn tại một châu luyện linh!
Đại Thiên Sư mỉm cười, trong thần sắc mang theo sự tự tin mãnh liệt, giống như lại trở về hắn năm đó khi còn ở Khôi Hoàng Triều, dựa vào sức một mình, quấy đảo phong vân.
- Về phần nỗi lo thứ ba, chỗ thế giới chúng ta, người mạnh là vua. Nếu có một ngày, Thiên Tôn thăng cấp Thái Cổ, tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng. Hiện tại điều lão phu làm, chỉ là khiến cho Thiên Tôn ngươi sau khi trở thành Thái Cổ, có thể thuận lý thành chương, nâng núi lên trời, trong nháy mắt đứng lên!
Đại Thiên Sư nói xong, lui ra phía sau vài bước, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền, lại cúi đầu.
- Thiên Tôn, nếu tán thành lời lão phu nói, vẫn mong cho ta ở bên trong Tử Lan Châu, an bài một thân phận phó tôn! Tử Lan Châu này là do lão phu lựa chọn ra từ trong mười một châu, ở gần sát biên giới bắc bộ. Đồng thời, cũng châu tồn tại giáp giới thích hợp nhất!
- Giống như lô cốt đầu cầu. Nắm giữ châu này, liền có thể thuận tiện chiến sự với bắc bộ! Thậm chí liên quan tới đại tôn của châu này. Thiên Nhân dưới trướng của hắn, lão phu cũng đã có nghiên cứu. Lão phu có lòng tin, chỉ cần trong thời gian ba tháng, châu này... xem như thuộc về Thánh Hoàng Triều, nhưng trên thực tế đã là của chúng ta!
Đại Thiên Sư nói ra những lời này, càng tự tin hơn.
Bạch Tiểu Thuần lộ ra thần sắc cổ quái. Những lời Đại Thiên Sư nói trước đó, mặc dù có đạo lý, nhưng hắn vẫn cảm thấy, một câu cuối cùng này mới có sức thuyết phục nhất. Nếu như thật sự bàn về bản lĩnh người mất quyền lực, theo Bạch Tiểu Thuần, Đại Thiên Sư đây chính là trải qua gần như cả đời. Nếu như hắn tự xưng đứng thứ hai, sợ rằng Tiên Vực của Vĩnh Hằng lớn như vậy, cũng không có ai dám nói mình là người đứng đầu tiên.
- Được!
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu. Sau khi Đại Thiên Sư mỉm cười đứng dậy, Bạch Tiểu Thuần lập tức sử dụng thân phận của mình, an bài cho Đại Thiên Sư làm việc. Chuyện này vốn sẽ không dễ dàng như vậy. Nhưng hôm nay Bạch Tiểu Thuần ở bên trong thành Kinh Châu, những Bán Thần đó cũng không dám trêu chọc. Đối với yêu cầu của hắn, tất nhiên sẽ nhanh chóng thông qua.
Mà Linh Cửu Thiên Tôn lại cũng quỷ dị, không có ngăn cản. Hình như hắn trước sau đang chờ cơ hội nào đó xuất hiện, sau đó sẽ chuẩn bị một đòn tuyệt mệnh.
Mấy ngày sau, khi Đại Thiên Sư giống như nguyện thu được phong thưởng, hắn rời khỏi thành Kinh Châu, lao thẳng đến Tử Lan Châu. Trước khi đi, hắn cũng nhắc nhở Bạch Tiểu Thuần suy đoán của hắn liên quan tới Linh Cửu Thiên Tôn.
Bạch Tiểu Thuần dĩ nhiên cũng ý thức được điểm này. Sau khi Đại Thiên Sư đi rồi, hắn càng nghĩ càng thấy rằng không thể bị động như vậy. Vì vậy hắn nắm chặt nắm đấm.
- Không thể để cho Linh Cửu Thiên Tôn này tiếp tục chờ đợi. Ta phải buộc hắn tới thỏa hiệp cùng ta!
Bạch Tiểu Thuần có quyết đoán, lập tức liền bắt đầu thực hiệ. Hắn nghĩ tới trước hết, chính là thời điểm lúc Đại Thiên Sư nêu ví dụ, từng nói qua độc kế kia.
Thân là Thiên Tôn, Bạch Tiểu Thuần cho dù không có người thuộc hạ nào, có thể tưởng tượng muốn phát động chuyện này, muốn làm cho cả Tiên Vực thứ hai đều biết tới chuyện này, cũng không phải chuyện gì quá khó khăn. Chỉ mấy ngày, ở bên trong Tiên Vực thứ hai này liền bắt đầu có một lời đồn như thế, bắt đầu khuếch tán.
- Nghe nói gì chưa? Thông Thiên Vương đề nghị, cấp cho tất cả tu sĩ Tiên Vực thứ hai, bổng lộc đều tăng lên gấp đôi!
- Trời ạ, nếu như vậy, hàng năm Tiên Vực thứ hai chi ra cũng sẽ gấp đôi. Con số này quá lớn. Linh Cửu Thiên Tôn có thể đồng ý sao?
- Loại chuyện tốt này, nếu như có thể thật sự thành công, ta sẽ lập tức đi bái kiến Thông Thiên Vương biểu thị cảm ơn!
Ở trong những tiếng bàn luận này, chuyện này càng truyền càng mãnh liệt. Cho tới cuối cùng, bên trong toàn bộ Tiên Vực thứ hai, chuyện này giống như gió bão, cho dù là áp chế cũng không thể áp chế xuống nổi.
Ai đi áp chế, ai sẽ bị nghi vấn... Dù sao loại chuyện này, đối với tất cả mọi người mà nói, đều là chuyện tốt!
Những Bán Thần bên trong thành Kinh Châu đó đều luống cuống. Nhưng chuyện này so với chuyện của Tử Lâm Hầu còn muốn vướng tay chân hơn. Bọn họ cũng không thể ở trong chuyện này, nói ra quá nhiều ngôn từ.
Về phần Linh Cửu Thiên Tôn, sau khi hắn nghe được chuyện này, toàn thân hắn lập tức phát ra lửa giận ngập trời. Hắn thiếu chút nữa đã hoàn toàn bạo phát. Chuyện này quả thật là ứng với phán đoán của Đại Thiên Sư. Linh Cửu ở đây đồng ý cũng không đúng, từ chối lại càng không đúng!
- Bạch Tiểu Thuần đáng chết!
Mà cũng vào thời khắc này, Bạch Tiểu Thuần lần thứ hai tham dự hội nghị thường kỳ của thành Kinh Châu. Ở trên hội nghị thường kỳ này, hắn bình tĩnh, nói ra chuyện này!
Trong đại điện, mười người Bán Thần bên trong thành Kinh Châu, mỗi một người đều cúi đầu, thần sắc nghiêm nghị, nhìn mũi chân của mình, hình như muốn tìm ra bí mật tuyệt thế nào đó ở trên đầu ngón chân của mình vậy. Tất cả đều cực kỳ nghiêm túc.
Đối với lời nói của Bạch Tiểu Thuần lúc này đang vang vọng ở trong đại điện, đối với tức giận của Linh Cửu Thiên Tôn bên kia đang tăng lên, mười người Bán Thần này, mỗi người đều giống như đi vào cõi thần tiên, hoàn toàn không dám tham dự.
Loại cuộc chiến thần tiên này, bọn họ thật sự tự nhận là có mười lá gan, cũng không dám tham dự. Trên thực tế nếu có thể lựa chọn rời đi, lúc này trong nháy mắt bọn họ đều sẽ chạy trốn.
Lúc này, Linh Cửu Thiên Tôn trong đại điện đang nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Thời khắc này tức giận trong lòng hắn đã không thể nào khống chế nổi nữa. Hắn thật sự cảm thấy Bạch Tiểu Thuần trước mắt này, cách làm việc hành sự thật khiến cho người ta chán ghét.
- Mà lại trở về nỗi lo đầu tiên. Nếu như Thiên Tôn có thể thuận lợi giải quyết nỗi lo đầu tiên, đạt được mục tiêu, như vậy lão phu ở đây cũng lập được quân lệnh trạng, nhất định có thể giải quyết được chuyện tự lập!
- Thậm chí cũng không lo lắng khiến cho Thánh Hoàng kiêng kỵ. Bởi vì điều lão phu muốn làm, không phải là tự lập ở trên phương diện vũ trang, mà là... tự lập ở trên phương diện lợi ích!
- Thánh Hoàng Triều sẽ không chú ý trong khoảng thời gian ngắn, tồn tại một châu luyện linh!
Đại Thiên Sư mỉm cười, trong thần sắc mang theo sự tự tin mãnh liệt, giống như lại trở về hắn năm đó khi còn ở Khôi Hoàng Triều, dựa vào sức một mình, quấy đảo phong vân.
- Về phần nỗi lo thứ ba, chỗ thế giới chúng ta, người mạnh là vua. Nếu có một ngày, Thiên Tôn thăng cấp Thái Cổ, tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng. Hiện tại điều lão phu làm, chỉ là khiến cho Thiên Tôn ngươi sau khi trở thành Thái Cổ, có thể thuận lý thành chương, nâng núi lên trời, trong nháy mắt đứng lên!
Đại Thiên Sư nói xong, lui ra phía sau vài bước, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền, lại cúi đầu.
- Thiên Tôn, nếu tán thành lời lão phu nói, vẫn mong cho ta ở bên trong Tử Lan Châu, an bài một thân phận phó tôn! Tử Lan Châu này là do lão phu lựa chọn ra từ trong mười một châu, ở gần sát biên giới bắc bộ. Đồng thời, cũng châu tồn tại giáp giới thích hợp nhất!
- Giống như lô cốt đầu cầu. Nắm giữ châu này, liền có thể thuận tiện chiến sự với bắc bộ! Thậm chí liên quan tới đại tôn của châu này. Thiên Nhân dưới trướng của hắn, lão phu cũng đã có nghiên cứu. Lão phu có lòng tin, chỉ cần trong thời gian ba tháng, châu này... xem như thuộc về Thánh Hoàng Triều, nhưng trên thực tế đã là của chúng ta!
Đại Thiên Sư nói ra những lời này, càng tự tin hơn.
Bạch Tiểu Thuần lộ ra thần sắc cổ quái. Những lời Đại Thiên Sư nói trước đó, mặc dù có đạo lý, nhưng hắn vẫn cảm thấy, một câu cuối cùng này mới có sức thuyết phục nhất. Nếu như thật sự bàn về bản lĩnh người mất quyền lực, theo Bạch Tiểu Thuần, Đại Thiên Sư đây chính là trải qua gần như cả đời. Nếu như hắn tự xưng đứng thứ hai, sợ rằng Tiên Vực của Vĩnh Hằng lớn như vậy, cũng không có ai dám nói mình là người đứng đầu tiên.
- Được!
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu. Sau khi Đại Thiên Sư mỉm cười đứng dậy, Bạch Tiểu Thuần lập tức sử dụng thân phận của mình, an bài cho Đại Thiên Sư làm việc. Chuyện này vốn sẽ không dễ dàng như vậy. Nhưng hôm nay Bạch Tiểu Thuần ở bên trong thành Kinh Châu, những Bán Thần đó cũng không dám trêu chọc. Đối với yêu cầu của hắn, tất nhiên sẽ nhanh chóng thông qua.
Mà Linh Cửu Thiên Tôn lại cũng quỷ dị, không có ngăn cản. Hình như hắn trước sau đang chờ cơ hội nào đó xuất hiện, sau đó sẽ chuẩn bị một đòn tuyệt mệnh.
Mấy ngày sau, khi Đại Thiên Sư giống như nguyện thu được phong thưởng, hắn rời khỏi thành Kinh Châu, lao thẳng đến Tử Lan Châu. Trước khi đi, hắn cũng nhắc nhở Bạch Tiểu Thuần suy đoán của hắn liên quan tới Linh Cửu Thiên Tôn.
Bạch Tiểu Thuần dĩ nhiên cũng ý thức được điểm này. Sau khi Đại Thiên Sư đi rồi, hắn càng nghĩ càng thấy rằng không thể bị động như vậy. Vì vậy hắn nắm chặt nắm đấm.
- Không thể để cho Linh Cửu Thiên Tôn này tiếp tục chờ đợi. Ta phải buộc hắn tới thỏa hiệp cùng ta!
Bạch Tiểu Thuần có quyết đoán, lập tức liền bắt đầu thực hiệ. Hắn nghĩ tới trước hết, chính là thời điểm lúc Đại Thiên Sư nêu ví dụ, từng nói qua độc kế kia.
Thân là Thiên Tôn, Bạch Tiểu Thuần cho dù không có người thuộc hạ nào, có thể tưởng tượng muốn phát động chuyện này, muốn làm cho cả Tiên Vực thứ hai đều biết tới chuyện này, cũng không phải chuyện gì quá khó khăn. Chỉ mấy ngày, ở bên trong Tiên Vực thứ hai này liền bắt đầu có một lời đồn như thế, bắt đầu khuếch tán.
- Nghe nói gì chưa? Thông Thiên Vương đề nghị, cấp cho tất cả tu sĩ Tiên Vực thứ hai, bổng lộc đều tăng lên gấp đôi!
- Trời ạ, nếu như vậy, hàng năm Tiên Vực thứ hai chi ra cũng sẽ gấp đôi. Con số này quá lớn. Linh Cửu Thiên Tôn có thể đồng ý sao?
- Loại chuyện tốt này, nếu như có thể thật sự thành công, ta sẽ lập tức đi bái kiến Thông Thiên Vương biểu thị cảm ơn!
Ở trong những tiếng bàn luận này, chuyện này càng truyền càng mãnh liệt. Cho tới cuối cùng, bên trong toàn bộ Tiên Vực thứ hai, chuyện này giống như gió bão, cho dù là áp chế cũng không thể áp chế xuống nổi.
Ai đi áp chế, ai sẽ bị nghi vấn... Dù sao loại chuyện này, đối với tất cả mọi người mà nói, đều là chuyện tốt!
Những Bán Thần bên trong thành Kinh Châu đó đều luống cuống. Nhưng chuyện này so với chuyện của Tử Lâm Hầu còn muốn vướng tay chân hơn. Bọn họ cũng không thể ở trong chuyện này, nói ra quá nhiều ngôn từ.
Về phần Linh Cửu Thiên Tôn, sau khi hắn nghe được chuyện này, toàn thân hắn lập tức phát ra lửa giận ngập trời. Hắn thiếu chút nữa đã hoàn toàn bạo phát. Chuyện này quả thật là ứng với phán đoán của Đại Thiên Sư. Linh Cửu ở đây đồng ý cũng không đúng, từ chối lại càng không đúng!
- Bạch Tiểu Thuần đáng chết!
Mà cũng vào thời khắc này, Bạch Tiểu Thuần lần thứ hai tham dự hội nghị thường kỳ của thành Kinh Châu. Ở trên hội nghị thường kỳ này, hắn bình tĩnh, nói ra chuyện này!
Trong đại điện, mười người Bán Thần bên trong thành Kinh Châu, mỗi một người đều cúi đầu, thần sắc nghiêm nghị, nhìn mũi chân của mình, hình như muốn tìm ra bí mật tuyệt thế nào đó ở trên đầu ngón chân của mình vậy. Tất cả đều cực kỳ nghiêm túc.
Đối với lời nói của Bạch Tiểu Thuần lúc này đang vang vọng ở trong đại điện, đối với tức giận của Linh Cửu Thiên Tôn bên kia đang tăng lên, mười người Bán Thần này, mỗi người đều giống như đi vào cõi thần tiên, hoàn toàn không dám tham dự.
Loại cuộc chiến thần tiên này, bọn họ thật sự tự nhận là có mười lá gan, cũng không dám tham dự. Trên thực tế nếu có thể lựa chọn rời đi, lúc này trong nháy mắt bọn họ đều sẽ chạy trốn.
Lúc này, Linh Cửu Thiên Tôn trong đại điện đang nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Thời khắc này tức giận trong lòng hắn đã không thể nào khống chế nổi nữa. Hắn thật sự cảm thấy Bạch Tiểu Thuần trước mắt này, cách làm việc hành sự thật khiến cho người ta chán ghét.