Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1604: Thánh Hoàng, có điều thân thể ta không mấy thoải mái...



Trong mắt Thánh Hoàng lộ ra sát cơ, cũng đồng thời lao ra. Rất nhanh, hai người này ở giữa không trung, từng người lại triển khai đạo pháp, ầm ầm chiến đấu. Cề phần khối đá màu đen kia, tốc độ cực nhanh, lúc này đã nhanh chóng tới gần mặt đất. Trên đó còn xuất hiện một ít vết nứt, có một chút chất lỏng chảy ra. Mơ hồ, hình như có tiếng gào thét vang vọng ở bên trong khối đá!
Rất nhanh, sau một tiếng nổ lớn vang lên, nó trực tiếp lại đập vào trên biển Vĩnh Hằng, dâng lên sóng lớn kinh thiên, rồi chìm vào đáy biển.
Cùng lúc đó, hai người Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng cũng không chậm trễ chút nào, đồng dạng nhảy vào đáy biển. Rất nhanh, bên trong toàn bộ biển Vĩnh Hằng, vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa, không ngừng bạo phát. Biển Vĩnh Hằng dâng lên từng đợt sóng lớn, kinh thiên động địa. Thậm chí Tiên Vực của Vĩnh Hằng cũng run rẩy.
Cũng may quá trình này không duy trì được bao lâu. Sau đó sắc mặt Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng đều cực kỳ khó coi xông ra khỏi mặt biển. Bọn họ nhìn nhau một cái, đều nhìn ra được trong mắt đối phương hoàn toàn không che giấu sát ý.
- Thánh Hoàng, chuyện này... ngươi phải cho bản hoàng một công đạo!
- Để nó chạy thoát, chuyện này chắc là ngươi phải giải thích cho ta mới phải!
Hai người lạnh lùng nhìn nhau. Sau vài hơi thở, bọn họ không nói gì. Từng người đều bước chân, rời khỏi biển Vĩnh Hằng, trở lại bên trong Tiên Vực ở trong triều của mình.
Vừa trở về, bất luận là Thánh Hoàng hay Tà Hoàng, đều lập tức ở bên trong chỗ Tiên Vực của mình, bắt đầu tìm kiếm.
Về phần tìm kiếm cái gì, trừ hai người bọn họ ra, không có người nào biết. Thậm chí ngay cả chuyện khối đá màu đen kia, người có thể quan tâm đến, cũng không nhiều. Thật ra bàn tay của người khổng lồ trên trời cao kia, quạt tàn lung lay sắp đổ, bên trong không ngừng tản ra khí tức, đã hấp dẫn tất cả Thiên Tôn cùng Bán Thần!
- Theo lời đồn đại, ở thời điểm Thánh Hoàng Triều bị Tà Hoàng Triều ép cho rơi vào tình cảnh khốn cùng, gần như bị diệt sạch, mặc dù Thánh Hoàng năm đó có thể đột phá, trở thành là một Thái Cổ đầu tiên, cũng là bởi vì phát hiện ra một tòa đại điện, không biết từ bao nhiêu năm trước, phiêu du ở từ bên trong tinh không đến!
- Không có ai biết hắn ở bên trong đại điện đó, đã phát hiện ra cái gì. Sau khi ra ngoài, hắn lại thăng cấp trở thành Thái Cổ!
- Ta xem qua sách cổ ghi lại, Tiên Vực của Vĩnh Hằng từ khi bắt đầu có lịch sử, cách khoảng vạn năm, đều sẽ có một vài vật phế tích ở khu vực thiên ngoại bay tới. Có không bị Tiên Vực của Vĩnh Hằng dẫn dắt xuống, có thể trở thành tạo hóa kinh thiên cho thế hệ tu sĩ ta!
Toàn bộ Tiên Vực của Vĩnh Hằng, hai đại hoàng triều ở trong vòng nửa tháng sau đó đều dâng lên từng tiếng nghị luận. Vô số tu sĩ trong lòng cuồng nhiệt, đối với quạt tàn trên trời cao này, dâng lên khát vọng vô hạn.
Bán Thần cũng tốt, Thiên Tôn cũng được, tất cả đều chứng minh, trên quạt tàn này có không một ít khí tức Thái Cổ, có thể... Ở phía trên này, tồn hạ cơ duyên thăng cấp Thái Cổ!
Bạch Tiểu Thuần ở trong nửa tháng này, nhiều lần quan tâm tới quạt tàn trên trời cao, cũng nghe được đến bàn luận tới từ mọi người. Hắn còn dựa vào tu vi Thiên Tôn của bản thân, tìm được một ít sách cổ trước đây hắn không nhìn thấy được.
- Trong truyền thuyết, người khổng lồ Chúa Tể bên ngoài tinh không này, hủy diệt toàn bộ vạn giới trong tinh không...
- Cũng chính là ở dưới sự hủy diệt của hắn, toàn bộ tinh không tối đen một mảnh, vạn giới diệt vong, không có bất kỳ sinh mạng nào tồn tại. Chỉ có khu vực hoang vu phế tích cùng mảnh nhỏ hài cốt vỡ nát trở thành bụi...
- Những khu phế tích này thỉnh thoảng sẽ bồng bềnh tới gần Tiên Vực của Vĩnh Hằng... Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mỗi lần đến, đều sẽ trở thành tạo hóa cho tu sĩ Tiên Vực của Vĩnh Hằng!
Bạch Tiểu Thuần buông ngọc giản trong tay ra. Sau khi kết hợp với tất cả những gì bản thân hắn biết được, hắn đã có phán đoán đối với cây quạt này. Lúc này trong mắt hắn cũng lộ ra vẻ kích động.
- Khí tức Thái Cổ... thế giới chí bảo không trọn vẹn!
Bạch Tiểu Thuần động tâm. Đồng thời, hắn cũng có chút sốt ruột. Thật ra cây quạt này không phải là cố định, nó đang lung lay sắp đổ. Ai cũng có thể nhìn ra, sợ là không bao lâu nữa, nó sẽ rời khỏi bàn tay của người khổng lồ, tiếp tục nhẹ nhàng bay về phía tinh không!
Cũng chẳng biết tại sao, Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng rốt cuộc không nghĩ tới sẽ giữ chiếc quạt này lại, cũng không có truyền đạt mệnh lệnh ý chỉ để cho người ta đi lên trên chiếc quạt tàn tìm kiếm tạo hóa. Không có bọn họ giúp đỡ, cho dù là Thiên Tôn, đều không bay được lên trên cây quạt này!
Điều này dần dần khiến cho mọi Thiên Tôn trong hai triều nghi ngờ. Trong nửa tháng này, bất luận là Thánh Hoàng hay Tà Hoàng, lại có thể đều không có xuất hiện qua.
Nhưng may là điều này không có duy trì quá lâu. Sau khi lại qua mấy ngày, Thánh Hoàng mất tích đột nhiên trở về. Trong chớp mắt khi vừa trở về, thần thức của hắn lại quét ngang toàn bộ Thánh Hoàng Thành, triệu tập quyền quý khắp trong triều, lập tức yết kiến.
Thông qua sắc mặt hắn, không thể nhìn ra được tâm tư của hắn. Chỉ là bên trong con mắt hắn mơ hồ lộ ra vẻ lo lắng, khiến cho các tu sĩ quyền quý vội vàng đi tới hoàng cung, tâm thần đều bất an.
Cho dù Bạch Tiểu Thuần cũng đều cẩn thận. Trong đầu hắn suy nghĩ trong khoảng thời gian này, mình không có làm ra chuyện gì khiến cho người người oán trách, lúc này mới yên tâm một ít.
Thật ra, giờ phút này Thánh Hoàng đứng ở trước long ỷ, lạnh lùng nhìn mọi người, trên người hắn lại không có vẻ ôn hòa thường ngày thể hiện ra. Hắn giống như kéo mặt nạ xuống, lộ ra dáng vẻ thật sự của hắn. Bên trong ánh mắt kia mang theo sự âm u lạnh lẽo. Toàn thân hắn từ trên xuống dưới tu vi mơ hồ tản ra, hình thành uy áp, khiến cho toàn bộ hoàng cung đều rơi vào trong áp lực.
Cho dù là ba người Cổ Thiên Quân, trong lòng đều lo lắng. Sau khi nhìn nhau một cái, bọn họ đứng ở nơi đó cúi đầu không nói.
Hoàng cung hoàn toàn yên tĩnh. Sau một hồi lâu, Thánh Hoàng nhìn mọi người phía dưới, trong đầu hiện lên là cảnh tượng trong nửa tháng này, hắn dùng hết thủ đoạn, cũng không có tìm được nửa điểm manh mối.
Về phần quạt tàn trên trời cao, nhìn như tạo hóa. Nhưng cùng lúc đối với hắn không đủ hấp dẫn. Về phương diện khác lại là bởi vì khối đá màu đen kia. Trong lòng hắn có loại cảm giác không lành. Bản năng hắn lại không muốn đi tới gần.
Chương trước Chương tiếp
Loading...