Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1389: Lời thề của Bạch Tiểu Thuần! (2)
Ầm một tiếng. Thiên địa hình như cũng muốn tan vỡ ở dưới âm thanh này, giống như cũng bị đánh ra một lỗ thủng cực lớn. Phong ấn ảnh thu nhỏ của thế giới này căn bản là không có cách nào ngăn cản được trùng kích có thể so sanh với Thiên Tôn này, trực tiếp lại xuất hiện vết nứt, cuối cùng tan vỡ, chia năm xẻ bảy...
Điều càng làm cho Bạch Tiểu Thuần ở đây kinh tâm, là sau khi phong ấn ảnh thế giới thu nhỏ tan vỡ, trong mắt mặt quỷ khóc cười này lại lộ ra ánh sáng tham lam, lại có thể mở cái miệng lớn, không ngừng cắn nuốt từng mảnh nhỏ của ảnh thế giới thu nhỏ.
Mỗi khi cắn nuốt một khối, trong mắt nó lại càng phát ra sự kích động.
- Mỹ vị như vậy... Ha ha, đã lâu rất lâu rồi không nhấm nháp thứ mùi này... Ta ngửi thấy được, mảnh thế giới này có quá nhiều vật ngon miệng. Ta muốn ăn tất cả!
- Nghiệt súc ngươi dám!
Mắt thấy thuật pháp phong ấn của mình, lại có thể bị mặt quỷ này cắn nuốt, Thiên Tôn gầm khẽ. Thời điểm hắn đang muốn lao ra, mặt quỷ khóc cười này chợt quay đầu lại, trong mắt lộ ra u quang, nhìn về phía Thiên Tôn.
- Lại có thể còn có một chuẩn Thiên Tôn... Ăn ngươi!
Trong tiếng cười to, nó bỏ qua mảnh nhỏ ảnh thu nhỏ ở bốn phía xung quanh, lao thẳng đến chỗ Thiên Tôn. Về phần hai mặt quỷ khác, lúc này mắt thấy mặt quỷ khóc cười tới gần, đều lạnh run, giống như rất sợ hãi, rất phối hợp với nhau, cùng xông về phía Thiên Tôn.
Tất cả những điều này nghịch chuyển quá nhanh. Trên chiếc thuyền xương, sức sống của mỗi một người không ngừng bị hút ra, sắc mặt tái nhợt, trong mắt đều có sự hoảng sợ cùng tuyệt vọng. Bạch Tiểu Thuần và mấy Thiên Nhân còn có thể chống đỡ. Nhưng so với đám người Vân Lôi Song Tử, trên người Bạch Tiểu Thuần không có chút sinh cơ nào bị hút đi.
Chỉ là lúc này mắt hắn đã đỏ ngầu, nhìn Quỷ Mẫu, thân thể run rẩy, toàn thân giống như sắp bạo phát!
Thật ra, hiện tại sau khi phong ấn ảnh thế giới thu nhỏ tan vỡ, ba mặt quỷ lớn kiềm chế Thiên Tôn, thân thể Quỷ Mẫu lại trở nên mơ hồ. Toàn thân nàng cuối cùng hóa thành một cái miệng lớn tối tăm, lao về phía Hầu Tiểu Muội đang bị Công Tôn Uyển Nhi bám trên thân, lại chợt cắn nuốt qua.
Dưới một cái nuốt này, thân thể Hầu Tiểu Muội run rẩy kịch liệt. Trong thất khiếu của nàng có khí đen nhanh chóng tản ra, hóa thành dáng vẻ tiểu nữ hài. Nàng giống như lưu luyến liếc nhìn thế giới, lại nhìn Hầu Tiểu Muội phía sau, nhẹ giọng thì thào.
- Không nên thương tổn nàng...
Nàng nói xong, hai mắt nhắm nghiền. Hồn thể trong nháy mắt đã bị Quỷ Mẫu trực tiếp hút vào trong miệng!
Cũng chính là vào lúc này, bên trong thất khiếu của Hầu Tiểu Muội, tiếp sau tiểu nữ hài, lại có thể xuất hiện một hồn thể khác. Đó chính là hồn của Hầu Tiểu Muội. Lúc này không ngờ hồn nàng cũng bị hút ra, mắt thấy sẽ bị Quỷ Mẫu cắn nuốt...
Cảnh tượng như vậy, khiến cho thân thể Bạch Tiểu Thuần giống như bị xé rách, trán của hắn nổi gân xanh. Tơ máu trong mắt của hắn khiến cho hai mắt vô cùng đỏ. Trong miệng hắn phát ra một tiếng kêu thê lương kinh thiên. Thậm chí trong khi Thiên Tôn cùng ba mặt quỷ kia giao chiến, cũng phải chú ý tới tiếng hét lớn chấn động bầu trời này!
- Quỷ Mẫu!
- Ngươi cắn nuốt Công Tôn Uyển Nhi đó là chuyện của ngươi. Nhưng nếu ngươi làm thương tổn tới Hầu Tiểu Muội, ngày hôm nay Bạch Tiểu Thuần ta xin thề, lên Cùng Bích Lạc xuống Hoàng Tuyền, cuộc đời này ta nhất định giết ngươi!
Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần khàn khàn, trong sự thê lương lộ ra một sự kiên định không có cách nào hình dung. Trong nháy mắt khi vừa truyền ra, dường như dẫn động tồn tại quy tắc thiên địa trong u minh, lại có thể hình thành gió bão, ở bốn phía xung quanh ầm ầm ầm vang vọng ra.
Thời khắc này, Quỷ Mẫu cắn nuốt Công Tôn Uyển Nhi xong. Mặt của nàng vốn không có ngũ quan, lại đang nhanh chóng thay đổi, xuất hiện hai mắt, mũi, miệng. Rất nhanh, cuối cùng hóa thành một nữ tử uyển chuyển!
Thoạt nhìn tuổi tác của nàng cũng không lớn, màu da sáng động lòng người, trong sóng mắt còn có tia sáng kỳ dị mê người, có thể nói là tuyệt sắc!
Về phần cánh tay trái trước đó bị gãy, lúc này mắt thường cũng có thể thấy được nó đang nhanh chóng sinh trưởng. Trong phút chốc nó đã khôi phục lại giống như bình thường. Một khí tức vô cùng quỷ dị, thậm chí khiến cho thế giới này cũng giống như bị no quá mà nổ tung, từ trên người nàng cuồn cuộn bạo phát xông lên trời!
- Ngươi uy hiếp ta?
Quỷ Mẫu chậm rãi mở miệng. Lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong mắt nàng sâu tối, giống như tinh không, đủ để cho người bị lạc mất phương hướng ở bên trong.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần không bị lạc mất phương hướng. Trong mắt của hắn chỉ có huyết sắc, toàn thân giống như điên cuồng, nhìn chằm chằm vào Quỷ Mẫu, gằn lên từng chữ.
- Ta không phải đang uy hiếp ngươi, mà là đang... cảnh cáo ngươi!
Bạch Tiểu Thuần nói những lời này, căn bản là không có suy nghĩ kỹ càng. Nếu không dựa theo tính cách của hắn, tuyệt đối không dám nói với Quỷ Mẫu những lời này. Nhưng... trong tính cách của Bạch Tiểu Thuần có chỗ mâu thuẫn.
Hắn mặc dù sợ chết, nhưng nếu nhìn thấy được người thân bằng hữu của mình gặp phải nguy cơ, hắn sẽ không vì khiếp sợ mà chạy đi, lại càng không biết tới khiếp sợ nhu nhược!
Giờ phút này, Bạch Tiểu Thuần đã không biết cái gì là sợ. Hắn chỉ biết là, sinh tử của Hầu Tiểu Muội lại chỉ còn một đường. Hắn cũng nghĩ xong. Cho dù hô hoán đồ nhi của mình, cho dù triệu hoán người canh giữ lăng mộ, cũng phải sử dụng toàn lực, ngăn cản Quỷ Mẫu!
Suy nghĩ của hắn kiên định, từ trong mắt hắn hoàn toàn lộ ra sự điên cuồng... Sau khi Quỷ Mẫu nhìn thấy, tâm thần đều chấn động. Nàng lập tức lại cảm nhận được, trong một chớp mắt này, một chút ý chí của mảnh thế giới này hình như rơi về phía chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Mơ hồ, dường như đang chứng kiến lời thề phát ra trong miệng Bạch Tiểu Thuần giờ phút này!
Không biết tại sao, tim Quỷ Mẫu đập rõ ràng lại tăng nhanh một ít. Cho dù ở trong mắt của nàng, Bạch Tiểu Thuần chính là tu vi Thiên Nhân. Nếu không có ngọc bội của người canh giữ lăng mộ, nàng muốn bóp chết hắn dễ như trở bàn tay. Nhưng về phương diện khác, trực giác của nàng tự nói với nàng... Một khi nàng thật sự cắn nuốt hồn của Hầu Tiểu Muội, sau này một ngày nào đó... Nhất định sẽ tạo cho mình một cường địch không cần thiết!
Cảm giác này tới đột nhiên. Hai mắt Quỷ Mẫu lóe lên, cái miệng lớn đang cắn nuốt hồn phách Hầu Tiểu Muội, vào giờ phút này bỗng nhiên biến mất. Nàng bỏ qua ý nghĩ thuận tiện cắn nuốt hồn của Hầu Tiểu Muội, vung tay phải lên, trực tiếp đánh hồn của Hầu Tiểu Muội quay về thân thể của nàng.
Điều càng làm cho Bạch Tiểu Thuần ở đây kinh tâm, là sau khi phong ấn ảnh thế giới thu nhỏ tan vỡ, trong mắt mặt quỷ khóc cười này lại lộ ra ánh sáng tham lam, lại có thể mở cái miệng lớn, không ngừng cắn nuốt từng mảnh nhỏ của ảnh thế giới thu nhỏ.
Mỗi khi cắn nuốt một khối, trong mắt nó lại càng phát ra sự kích động.
- Mỹ vị như vậy... Ha ha, đã lâu rất lâu rồi không nhấm nháp thứ mùi này... Ta ngửi thấy được, mảnh thế giới này có quá nhiều vật ngon miệng. Ta muốn ăn tất cả!
- Nghiệt súc ngươi dám!
Mắt thấy thuật pháp phong ấn của mình, lại có thể bị mặt quỷ này cắn nuốt, Thiên Tôn gầm khẽ. Thời điểm hắn đang muốn lao ra, mặt quỷ khóc cười này chợt quay đầu lại, trong mắt lộ ra u quang, nhìn về phía Thiên Tôn.
- Lại có thể còn có một chuẩn Thiên Tôn... Ăn ngươi!
Trong tiếng cười to, nó bỏ qua mảnh nhỏ ảnh thu nhỏ ở bốn phía xung quanh, lao thẳng đến chỗ Thiên Tôn. Về phần hai mặt quỷ khác, lúc này mắt thấy mặt quỷ khóc cười tới gần, đều lạnh run, giống như rất sợ hãi, rất phối hợp với nhau, cùng xông về phía Thiên Tôn.
Tất cả những điều này nghịch chuyển quá nhanh. Trên chiếc thuyền xương, sức sống của mỗi một người không ngừng bị hút ra, sắc mặt tái nhợt, trong mắt đều có sự hoảng sợ cùng tuyệt vọng. Bạch Tiểu Thuần và mấy Thiên Nhân còn có thể chống đỡ. Nhưng so với đám người Vân Lôi Song Tử, trên người Bạch Tiểu Thuần không có chút sinh cơ nào bị hút đi.
Chỉ là lúc này mắt hắn đã đỏ ngầu, nhìn Quỷ Mẫu, thân thể run rẩy, toàn thân giống như sắp bạo phát!
Thật ra, hiện tại sau khi phong ấn ảnh thế giới thu nhỏ tan vỡ, ba mặt quỷ lớn kiềm chế Thiên Tôn, thân thể Quỷ Mẫu lại trở nên mơ hồ. Toàn thân nàng cuối cùng hóa thành một cái miệng lớn tối tăm, lao về phía Hầu Tiểu Muội đang bị Công Tôn Uyển Nhi bám trên thân, lại chợt cắn nuốt qua.
Dưới một cái nuốt này, thân thể Hầu Tiểu Muội run rẩy kịch liệt. Trong thất khiếu của nàng có khí đen nhanh chóng tản ra, hóa thành dáng vẻ tiểu nữ hài. Nàng giống như lưu luyến liếc nhìn thế giới, lại nhìn Hầu Tiểu Muội phía sau, nhẹ giọng thì thào.
- Không nên thương tổn nàng...
Nàng nói xong, hai mắt nhắm nghiền. Hồn thể trong nháy mắt đã bị Quỷ Mẫu trực tiếp hút vào trong miệng!
Cũng chính là vào lúc này, bên trong thất khiếu của Hầu Tiểu Muội, tiếp sau tiểu nữ hài, lại có thể xuất hiện một hồn thể khác. Đó chính là hồn của Hầu Tiểu Muội. Lúc này không ngờ hồn nàng cũng bị hút ra, mắt thấy sẽ bị Quỷ Mẫu cắn nuốt...
Cảnh tượng như vậy, khiến cho thân thể Bạch Tiểu Thuần giống như bị xé rách, trán của hắn nổi gân xanh. Tơ máu trong mắt của hắn khiến cho hai mắt vô cùng đỏ. Trong miệng hắn phát ra một tiếng kêu thê lương kinh thiên. Thậm chí trong khi Thiên Tôn cùng ba mặt quỷ kia giao chiến, cũng phải chú ý tới tiếng hét lớn chấn động bầu trời này!
- Quỷ Mẫu!
- Ngươi cắn nuốt Công Tôn Uyển Nhi đó là chuyện của ngươi. Nhưng nếu ngươi làm thương tổn tới Hầu Tiểu Muội, ngày hôm nay Bạch Tiểu Thuần ta xin thề, lên Cùng Bích Lạc xuống Hoàng Tuyền, cuộc đời này ta nhất định giết ngươi!
Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần khàn khàn, trong sự thê lương lộ ra một sự kiên định không có cách nào hình dung. Trong nháy mắt khi vừa truyền ra, dường như dẫn động tồn tại quy tắc thiên địa trong u minh, lại có thể hình thành gió bão, ở bốn phía xung quanh ầm ầm ầm vang vọng ra.
Thời khắc này, Quỷ Mẫu cắn nuốt Công Tôn Uyển Nhi xong. Mặt của nàng vốn không có ngũ quan, lại đang nhanh chóng thay đổi, xuất hiện hai mắt, mũi, miệng. Rất nhanh, cuối cùng hóa thành một nữ tử uyển chuyển!
Thoạt nhìn tuổi tác của nàng cũng không lớn, màu da sáng động lòng người, trong sóng mắt còn có tia sáng kỳ dị mê người, có thể nói là tuyệt sắc!
Về phần cánh tay trái trước đó bị gãy, lúc này mắt thường cũng có thể thấy được nó đang nhanh chóng sinh trưởng. Trong phút chốc nó đã khôi phục lại giống như bình thường. Một khí tức vô cùng quỷ dị, thậm chí khiến cho thế giới này cũng giống như bị no quá mà nổ tung, từ trên người nàng cuồn cuộn bạo phát xông lên trời!
- Ngươi uy hiếp ta?
Quỷ Mẫu chậm rãi mở miệng. Lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong mắt nàng sâu tối, giống như tinh không, đủ để cho người bị lạc mất phương hướng ở bên trong.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần không bị lạc mất phương hướng. Trong mắt của hắn chỉ có huyết sắc, toàn thân giống như điên cuồng, nhìn chằm chằm vào Quỷ Mẫu, gằn lên từng chữ.
- Ta không phải đang uy hiếp ngươi, mà là đang... cảnh cáo ngươi!
Bạch Tiểu Thuần nói những lời này, căn bản là không có suy nghĩ kỹ càng. Nếu không dựa theo tính cách của hắn, tuyệt đối không dám nói với Quỷ Mẫu những lời này. Nhưng... trong tính cách của Bạch Tiểu Thuần có chỗ mâu thuẫn.
Hắn mặc dù sợ chết, nhưng nếu nhìn thấy được người thân bằng hữu của mình gặp phải nguy cơ, hắn sẽ không vì khiếp sợ mà chạy đi, lại càng không biết tới khiếp sợ nhu nhược!
Giờ phút này, Bạch Tiểu Thuần đã không biết cái gì là sợ. Hắn chỉ biết là, sinh tử của Hầu Tiểu Muội lại chỉ còn một đường. Hắn cũng nghĩ xong. Cho dù hô hoán đồ nhi của mình, cho dù triệu hoán người canh giữ lăng mộ, cũng phải sử dụng toàn lực, ngăn cản Quỷ Mẫu!
Suy nghĩ của hắn kiên định, từ trong mắt hắn hoàn toàn lộ ra sự điên cuồng... Sau khi Quỷ Mẫu nhìn thấy, tâm thần đều chấn động. Nàng lập tức lại cảm nhận được, trong một chớp mắt này, một chút ý chí của mảnh thế giới này hình như rơi về phía chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Mơ hồ, dường như đang chứng kiến lời thề phát ra trong miệng Bạch Tiểu Thuần giờ phút này!
Không biết tại sao, tim Quỷ Mẫu đập rõ ràng lại tăng nhanh một ít. Cho dù ở trong mắt của nàng, Bạch Tiểu Thuần chính là tu vi Thiên Nhân. Nếu không có ngọc bội của người canh giữ lăng mộ, nàng muốn bóp chết hắn dễ như trở bàn tay. Nhưng về phương diện khác, trực giác của nàng tự nói với nàng... Một khi nàng thật sự cắn nuốt hồn của Hầu Tiểu Muội, sau này một ngày nào đó... Nhất định sẽ tạo cho mình một cường địch không cần thiết!
Cảm giác này tới đột nhiên. Hai mắt Quỷ Mẫu lóe lên, cái miệng lớn đang cắn nuốt hồn phách Hầu Tiểu Muội, vào giờ phút này bỗng nhiên biến mất. Nàng bỏ qua ý nghĩ thuận tiện cắn nuốt hồn của Hầu Tiểu Muội, vung tay phải lên, trực tiếp đánh hồn của Hầu Tiểu Muội quay về thân thể của nàng.