Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1269: Về nhà (Hạ)
Đồng thời sơn môn Nghịch Hà Tông cũng sụp đổ hơn phân nửa, bốn sơn mạch bị phân thành hai nữa, đã sụp đổ, cần các lão tổ dùng pháp lực ngưng tụ lại lần nữa.
Bạch Tiểu Thuần và Lý Thanh Hậu trở về nhìn thấy Nghịch Hà Tông đang chữa trị, nhìn thấy Lý Thanh Hậu bình an trở lại, Trịnh Viễn Đông và Linh Khê lão tổ, còn có nhiều bằng hữu của Lý Thanh Hậu, nhất là Hứa Mị Hương càng kích động không thôi, nàng vốn tuyệt vọng, hôm nay lại nhìn thấy Lý Thanh Hậu cho nên nước mắt chảy dài.
Lý Thanh Hậu nhìn thấy Hứa Mị Hương cũng rung động, hồi tưởng nửa năm qua như xa cách một thế hệ, ánh mắt của hắn cũng nhu hòa hơn trước, Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn nhìn hai người và mỉm cười, trên đường hai người quay về, Bạch Tiểu Thuần đã cho Lý Thanh Hậu một Thiên Nhân Hồn, hắn kiểm tra thương thế của Lý Thanh Hậu và xác định không ngại hắn mới yên lòng, cũng không đi quấy rầy, cũng mang theo Thiết Đản ra khỏi tông môn.
Nhìn chung quanh tổn hại, nhìn các đệ tử bị thương, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cũng bi ai.
Trên thực tế một trận chiến này đệ tử Nghịch Hà Tông thương vong thảm trọng nhưng cũng có thu hoạch cực lớn, về phần tù binh, Nghịch Hà Tông đã bắt được mấy vạn người, hơn nữa cũng đạt được pháp bảo và tài nguyên trên người của bọn họ cũng rất khả quan.
Đây chỉ là tiếp theo, có không ít chí bảo nội tình của ba tông, bởi vì ba lão tổ Thiên Nhân đột nhiên thất bại, bởi vì tu sĩ ba tông chạy trốn chật vật nên không mang đi, từ đó Nghịch Hà Tông thu hoạch càng lớn.
Qua trận chiến hôm nay, Bạch Tiểu Thuần giúp nghịch chuyển càn khôn, trước đó có Thiết Đản tồn tại càng giúp Bạch Tiểu Thuần trở thành linh hồn của mọi người.
Tu vi Thiết Đản đã đến Nguyên Anh Đại viên mãn, thậm chí dựa vào thiên phú vương thú nó có thể miễn cưỡng đánh với Thiên Nhân một trận, mặc dù nhất định sẽ suy tàn nhưng chiến lực này rất kinh người.
Nhất là bản thân vương thú theo thời gian trôi qua nhất định sẽ trở thành Thiên Nhân Cảnh, tác dụng của nó to lớn với tông môn.
Trừ Thiết Đản ra, Tống Quân Uyển cũng bộc phát hào quang chói mắt, mặc dù nàng không phải Nguyên Anh, chỉ có tu vi Kết Đan Đại viên mãn nhưng do nàng điều khiển Trung Phong huyết kiếm trổ hết tài năng, cũng vượt qua ba phong khác, trở thành một cửa ải giúp Huyết Khê nhất mạch ngăn cản quân địch.
Linh Khê nhất mạch cũng có thiên kiêu bộc lộ tài năng, càng phát ra hào quang chói mắt như Thượng Quan Thiên Hữu, chính bởi vì như thế hắn phát triển ưực nhanh, hôm nay hắn đạt tới nửa bước Nguyên Anh Giả Anh cảnh, trong cùng thế hệ, không tính Bạch Tiểu Thuần thì hắn là đệ tử mạnh nhất.
Thậm chí hắn trước đây có danh khí không nhỏ trong Nghịch Hà Tông, quả thật tính cách của hắn đã cải biến, trầm ổn không ít, hơn nữa có không ít đệ tử ủng hộ.
Còn có Bắc Hàn Liệt, hắn trong hàng ngũ thiên kiêu không tính là mạnh nhất, bởi vì năm đó quật khởi trong vẫn kiếm thâm uyên, Địa Phẩm Trúc Cơ, hôm nay có tu vi Kết Đan hậu kỳ, cho dù kém Thượng Quan Thiên Hữu nhưng cũng vượt xa cùng thế hệ.
Dù sao Thượng Quan Thiên Hữu, năm đó có lão tổ từng nói hắn chính là kiếm tiên chuyển thế, mặc dù Trúc Cơ không bằng Bạch Tiểu Thuần nhưng về sau hắn sẽ có tiến triển cực nhanh.
Hai mạch khác cũng có thiên kiêu thể hiện tài năng của mình, nghĩ đến dùng không bao lâu tông môn sẽ có phần thưởng, tương lai bọn họ sẽ thể hiện thiên phú của mình.
Đi lại trong tông môn, Bạch Tiểu Thuần nhìn những gương mặt quen thuộc, nhìn mỗi người lúc nhìn mình mang theo cuồng nhiệt, hắn cũng cảm thấy ấm áp, hắn có cảm giác trở về nhà.
Lúc hắn ở Man Hoang không cảm nhận được, dù sao cho dù đi nơi nào cũng không bằng ở nhà của mình.
Lúc cả tông môn bắt đầu chữa trị, Bạch Tiểu Thuần cũng tham dự vào trong đó, hắn nhìn thấy Thiên Giác Mặc Long, lão Long lúc trước bị thương rất nặng trong chiến đấu, hôm nay đã hấp hối, cho dù được cứu trợ cũng có bộ dáng như sắp chết, Bạch Tiểu Thuần lập tức ra tay, dùng lực lượng Thiên Đạo Nguyên Anh của hắn cũng cứu lão Long một mạng, thương thế cũng chầm chậm khôi phục.
Về phần Thiết Đản đã không thấy đâu, khi Bạch Tiểu Thuần cứu lão Long, lúc chuẩn bị rời đi thì Thiết Đản trở lại, vào lúc nhìn thấy Thiết Đản thì Bạch Tiểu Thuần trực tiếp há hốc mồm, hắn nhìn thấy sau lưng Thiết Đản là rất nhiều linh thú hình dạng khác nhau, hơn phân nửa những linh thú này là giống cái...
- Ngươi nói chúng là lão bà của ngươi?
Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc nhìn Thiết Đản, nghe nó kêu ô ô, hắn cảm thấy trái tim co rút vài cái.
- Vậy chúng nó là...
Bạch Tiểu Thuần chỉ đám linh thú theo sau, cũng có hơn một ngàn... Chúng là đám thú con, hắn ngạc nhiên nhìn Thiết Đản.
Thiết Đản nghe vậy càng tự hào, hắn rống mấy tiếng với Bạch Tiểu Thuần, tiếng rống của nó không ít người trong Nghịch Hà Tông có thể miễn cưỡng đoán hiểu, hiểu nó nhất lại là Bạch Tiểu Thuần.
- Con em ngươi... Chúng đều là hài tử của ngươi?
Bạch Tiểu Thuần nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn đám mẫu thú kia, lại nhìn đám thú con, hắn triệt để phục năng lực này của Thiết Đản.
Thiết Đản nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần như thế càng đắc ý hơn, quay đầu rống với đám thú con vài cái, lập tức những linh thú này phủ phục trước Bạch Tiểu Thuần sau đó cùng rống lên.
Không có khí thế hung ác, chỉ có kính sợ với trưởng bối.
Bạch Tiểu Thuần cười khổ, hắn hiểu dụng ý của Thiết Đản, sau khi vỗ đầu Thiết Đản thì hắn thở dài, Thiết Đản là con của hắn, như vậy những con linh thú này là dâu và là cháu của hắn.
Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một chút liền lấy hồn dược của Man Hoang xem như lễ gặp mặt, hồn dược có tác dụng như linh thạch với hồn tu, hồn dược cũng hữu hiệu với linh thú, bởi vì khu vực Thông Thiên Hà hiếm thấy cho nên có giá trị xa xỉ.
Cầm hồn dược của Bạch Tiểu Thuần xong, những con linh thú này rất vui vẻ, chúng kêu lên vui sướng, Thiết Đản cũng rất đắc ý, cũng có cảm giác mình rất có mặt mũi.
Nhìn thấy Thiết Đản vui vẻ, Bạch Tiểu Thuần cũng tươi cười cảm khía.
- Đây mới là nhà của ta...
Cả tông môn đang trùng kiến với khí thết ngất trời, tiếng oanh minh vang vọng các nơi, đó là đám Linh Khê lão tổ dùng pháp thuật di sơn đảo hải chữa trị bốn đầu sơn mạch.
Không Dong Thụ được Đan Khê nhất mạch toàn lực cứu chữa cho nên đã có sinh cư, cũng có rất nhiều đệ tử Đan Khê nhất mạch khai lò luyện đan, luyện chế đan dược chữa thương.
Về phần Huyền Khê nhất mạch cũng như thế, bọn họ toàn diện phối hợp với Đan Khê nhất mạch đi cứu trợ, một phương diện thì tu bổ tất cả trận pháp tông môn, hơn nữa cũng phân một ít đệ tử tông môn chữa trị pháp bảo.
Bạch Tiểu Thuần và Lý Thanh Hậu trở về nhìn thấy Nghịch Hà Tông đang chữa trị, nhìn thấy Lý Thanh Hậu bình an trở lại, Trịnh Viễn Đông và Linh Khê lão tổ, còn có nhiều bằng hữu của Lý Thanh Hậu, nhất là Hứa Mị Hương càng kích động không thôi, nàng vốn tuyệt vọng, hôm nay lại nhìn thấy Lý Thanh Hậu cho nên nước mắt chảy dài.
Lý Thanh Hậu nhìn thấy Hứa Mị Hương cũng rung động, hồi tưởng nửa năm qua như xa cách một thế hệ, ánh mắt của hắn cũng nhu hòa hơn trước, Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn nhìn hai người và mỉm cười, trên đường hai người quay về, Bạch Tiểu Thuần đã cho Lý Thanh Hậu một Thiên Nhân Hồn, hắn kiểm tra thương thế của Lý Thanh Hậu và xác định không ngại hắn mới yên lòng, cũng không đi quấy rầy, cũng mang theo Thiết Đản ra khỏi tông môn.
Nhìn chung quanh tổn hại, nhìn các đệ tử bị thương, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cũng bi ai.
Trên thực tế một trận chiến này đệ tử Nghịch Hà Tông thương vong thảm trọng nhưng cũng có thu hoạch cực lớn, về phần tù binh, Nghịch Hà Tông đã bắt được mấy vạn người, hơn nữa cũng đạt được pháp bảo và tài nguyên trên người của bọn họ cũng rất khả quan.
Đây chỉ là tiếp theo, có không ít chí bảo nội tình của ba tông, bởi vì ba lão tổ Thiên Nhân đột nhiên thất bại, bởi vì tu sĩ ba tông chạy trốn chật vật nên không mang đi, từ đó Nghịch Hà Tông thu hoạch càng lớn.
Qua trận chiến hôm nay, Bạch Tiểu Thuần giúp nghịch chuyển càn khôn, trước đó có Thiết Đản tồn tại càng giúp Bạch Tiểu Thuần trở thành linh hồn của mọi người.
Tu vi Thiết Đản đã đến Nguyên Anh Đại viên mãn, thậm chí dựa vào thiên phú vương thú nó có thể miễn cưỡng đánh với Thiên Nhân một trận, mặc dù nhất định sẽ suy tàn nhưng chiến lực này rất kinh người.
Nhất là bản thân vương thú theo thời gian trôi qua nhất định sẽ trở thành Thiên Nhân Cảnh, tác dụng của nó to lớn với tông môn.
Trừ Thiết Đản ra, Tống Quân Uyển cũng bộc phát hào quang chói mắt, mặc dù nàng không phải Nguyên Anh, chỉ có tu vi Kết Đan Đại viên mãn nhưng do nàng điều khiển Trung Phong huyết kiếm trổ hết tài năng, cũng vượt qua ba phong khác, trở thành một cửa ải giúp Huyết Khê nhất mạch ngăn cản quân địch.
Linh Khê nhất mạch cũng có thiên kiêu bộc lộ tài năng, càng phát ra hào quang chói mắt như Thượng Quan Thiên Hữu, chính bởi vì như thế hắn phát triển ưực nhanh, hôm nay hắn đạt tới nửa bước Nguyên Anh Giả Anh cảnh, trong cùng thế hệ, không tính Bạch Tiểu Thuần thì hắn là đệ tử mạnh nhất.
Thậm chí hắn trước đây có danh khí không nhỏ trong Nghịch Hà Tông, quả thật tính cách của hắn đã cải biến, trầm ổn không ít, hơn nữa có không ít đệ tử ủng hộ.
Còn có Bắc Hàn Liệt, hắn trong hàng ngũ thiên kiêu không tính là mạnh nhất, bởi vì năm đó quật khởi trong vẫn kiếm thâm uyên, Địa Phẩm Trúc Cơ, hôm nay có tu vi Kết Đan hậu kỳ, cho dù kém Thượng Quan Thiên Hữu nhưng cũng vượt xa cùng thế hệ.
Dù sao Thượng Quan Thiên Hữu, năm đó có lão tổ từng nói hắn chính là kiếm tiên chuyển thế, mặc dù Trúc Cơ không bằng Bạch Tiểu Thuần nhưng về sau hắn sẽ có tiến triển cực nhanh.
Hai mạch khác cũng có thiên kiêu thể hiện tài năng của mình, nghĩ đến dùng không bao lâu tông môn sẽ có phần thưởng, tương lai bọn họ sẽ thể hiện thiên phú của mình.
Đi lại trong tông môn, Bạch Tiểu Thuần nhìn những gương mặt quen thuộc, nhìn mỗi người lúc nhìn mình mang theo cuồng nhiệt, hắn cũng cảm thấy ấm áp, hắn có cảm giác trở về nhà.
Lúc hắn ở Man Hoang không cảm nhận được, dù sao cho dù đi nơi nào cũng không bằng ở nhà của mình.
Lúc cả tông môn bắt đầu chữa trị, Bạch Tiểu Thuần cũng tham dự vào trong đó, hắn nhìn thấy Thiên Giác Mặc Long, lão Long lúc trước bị thương rất nặng trong chiến đấu, hôm nay đã hấp hối, cho dù được cứu trợ cũng có bộ dáng như sắp chết, Bạch Tiểu Thuần lập tức ra tay, dùng lực lượng Thiên Đạo Nguyên Anh của hắn cũng cứu lão Long một mạng, thương thế cũng chầm chậm khôi phục.
Về phần Thiết Đản đã không thấy đâu, khi Bạch Tiểu Thuần cứu lão Long, lúc chuẩn bị rời đi thì Thiết Đản trở lại, vào lúc nhìn thấy Thiết Đản thì Bạch Tiểu Thuần trực tiếp há hốc mồm, hắn nhìn thấy sau lưng Thiết Đản là rất nhiều linh thú hình dạng khác nhau, hơn phân nửa những linh thú này là giống cái...
- Ngươi nói chúng là lão bà của ngươi?
Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc nhìn Thiết Đản, nghe nó kêu ô ô, hắn cảm thấy trái tim co rút vài cái.
- Vậy chúng nó là...
Bạch Tiểu Thuần chỉ đám linh thú theo sau, cũng có hơn một ngàn... Chúng là đám thú con, hắn ngạc nhiên nhìn Thiết Đản.
Thiết Đản nghe vậy càng tự hào, hắn rống mấy tiếng với Bạch Tiểu Thuần, tiếng rống của nó không ít người trong Nghịch Hà Tông có thể miễn cưỡng đoán hiểu, hiểu nó nhất lại là Bạch Tiểu Thuần.
- Con em ngươi... Chúng đều là hài tử của ngươi?
Bạch Tiểu Thuần nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn đám mẫu thú kia, lại nhìn đám thú con, hắn triệt để phục năng lực này của Thiết Đản.
Thiết Đản nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần như thế càng đắc ý hơn, quay đầu rống với đám thú con vài cái, lập tức những linh thú này phủ phục trước Bạch Tiểu Thuần sau đó cùng rống lên.
Không có khí thế hung ác, chỉ có kính sợ với trưởng bối.
Bạch Tiểu Thuần cười khổ, hắn hiểu dụng ý của Thiết Đản, sau khi vỗ đầu Thiết Đản thì hắn thở dài, Thiết Đản là con của hắn, như vậy những con linh thú này là dâu và là cháu của hắn.
Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một chút liền lấy hồn dược của Man Hoang xem như lễ gặp mặt, hồn dược có tác dụng như linh thạch với hồn tu, hồn dược cũng hữu hiệu với linh thú, bởi vì khu vực Thông Thiên Hà hiếm thấy cho nên có giá trị xa xỉ.
Cầm hồn dược của Bạch Tiểu Thuần xong, những con linh thú này rất vui vẻ, chúng kêu lên vui sướng, Thiết Đản cũng rất đắc ý, cũng có cảm giác mình rất có mặt mũi.
Nhìn thấy Thiết Đản vui vẻ, Bạch Tiểu Thuần cũng tươi cười cảm khía.
- Đây mới là nhà của ta...
Cả tông môn đang trùng kiến với khí thết ngất trời, tiếng oanh minh vang vọng các nơi, đó là đám Linh Khê lão tổ dùng pháp thuật di sơn đảo hải chữa trị bốn đầu sơn mạch.
Không Dong Thụ được Đan Khê nhất mạch toàn lực cứu chữa cho nên đã có sinh cư, cũng có rất nhiều đệ tử Đan Khê nhất mạch khai lò luyện đan, luyện chế đan dược chữa thương.
Về phần Huyền Khê nhất mạch cũng như thế, bọn họ toàn diện phối hợp với Đan Khê nhất mạch đi cứu trợ, một phương diện thì tu bổ tất cả trận pháp tông môn, hơn nữa cũng phân một ít đệ tử tông môn chữa trị pháp bảo.