Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1216: Ngươi dựa vào đâu mà không thừa nhận! (Thượng)
Đây chính bá chủ của Thông Thiên Hà, đứng đầu Thông Thiên Đảo... Thiên Tôn!
Đây là lần đầu tiên Bạch Tiểu Thuần được chứng kiến Thiên Tôn. Dù chỉ liếc qua, hắn liền cảm thấy đối phương dường như đang hợp làm một với thiên địa, thậm chí nhìn lâu một lúc, đôi mắt hắn bỗng đau đớn như bị kim đâm.
Ngay lúc này, thân ảnh tiểu cô nương lóe lên, xuất hiện ở một bên Thiên Tôn, duy trì khoảng cách nhất định, mở miệng nói, giọng đầy bén nhọn.
- Thông Thiên đạo nhân, ngươi đã tới chậm!
Thiên Tôn mỉm cười, cũng không nhìn tiểu cô nương, cũng không nhìn bất kì kẻ nào ở bốn phía, ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều hướng về Thủ Lăng Nhân, chậm rãi mở miệng.
- Lão già kia, sắp xếp này của bản tôn, ngươi hẳn là đã nhìn ra từ đàu.
- Dĩ nhiên là nhìn rất rõ.
Thủ Lăng Nhân thần sắc như thường, chỉ là ánh mắt thâm sâu, bình tĩnh nói. Sau khi mọi người ở bốn phía nghe được cuộc nói chuyện giữa bọn họ, đều có suy đoán của riêng mình.
Bạch Tiểu Thuần nội tâm cũng bắt đầu lo lắng, hắn hiểu được tiểu cô nương này cùng Thiên Tôn tất nhiên đã sớm có liên hệ, thậm chí là kết thành đồng minh. Trận chiến hôm nay, Thủ Lăng Nhân đã không phải chỉ đối phó có mình tiểu cô nương mà còn phải đấu với Thiên Tôn.
Về phần mục đích, thì như tiểu cô nương kia lúc trước đã nói, chính là mở ra thế giới chi môn!
- Đây chắc chắn là một đại bí mật...
Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, hắn cảm thấy tình cảnh lúc này không ổn, hắn rất muốn hô to một tiếng với Thiên Tôn, chúng ta là người một nhà... Thế nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị hắn bỏ đi, tiểu cô nương đi theo mình, dẫn Thủ Lăng Nhân ra, việc này Thiên Tôn nhất định đã biết rõ.
- Bọn họ rõ ràng là đang lợi dụng ta...
Bạch Tiểu Thuần lập tức phát sầu, tâm thần dao động, nhìn về phía ba người trên trời mà không ngừng thở dài.
Trong khi Bạch Tiểu Thuần đang mặt mày ủ rũ thì ở trên trời, Thiên Tôn đang nhìn Thủ Lăng Nhân, lạnh nhạt mở miệng.
- Nhìn ra thì sao, cách cục này là để dụ ngươi xuất hiện, cũng là ngươi câu ta tới, cuối cùng cũng chỉ là xem... chiến lực!
Vừa dứt lời, vô thượng bá ý từ trên người y liền bộc phát, trên trời dưới đất duy ngã độc tôn!
Ngay khi y vừa nói xong, tiểu cô nương bên cạnh liền phát ra tiếng cười quỷ dị, thân thể nhanh chóng mơ hồ, hóa thân thành hắc động, một lần nữa truyền ra cái giọng nói tập hợp âm thanh của chúng sinh kia.
- Hư phệ đại pháp!
Lập tức hắc động do tiểu cô nương hóa thành liền tỏa ra hào quang màu đen, trực tiếp bao phủ vạn trượng. Tất cả những gì trong phạm vi này, dù là cây cỏ, núi cũng đều bay ra lao thẳng về phía nàng!
Mà Thủ Lăng Nhân cũng ở trong phạm vi này, vị trí của lão lại chính là nơi tập trung lực thôn phệ. Lúc này ở dưới Hư Phệ Đại Pháp, thân thể lão đã bị trói buộc.
Cùng lúc đó, Thiên Tôn bước ra, y biết trận đấu này phải tốc chiến tốc thắng. Ngay khi bước chân kia đặt xuống, toàn bộ thiên địa đều rung lên, y nâng tay phải hướng về bầu trời trảo (kéo) một cái.
- Thông Thiên Hải!
Thiên Tôn lạnh lùng nói, dưới một trảo này trời xanh liền nổ vang, xuất hiện gợn sóng, màu sắc trở nên vàng kim, biển lớn nhanh chóng huyễn hóa ra!
Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há mồm, đầu óc trống rỗng, hắn liếc qua liền nhìn thấy biển lớn huyễn hóa ở trên trời chính là Thông Thiên Hải!
- Đây là pháp thuật gì? Đến Thông Thiên Hải cũng có thể thi pháp được sao?
Bạch Tiểu Thuần kinh hoàng, phát hiện ra thuật pháp của những người này mới thực sự là thần thông. Nghĩ lại những thuật pháp của bản thân hắn không khỏi thấy xấu hổ, có điều nhớ tới Thủy Trạch Quốc Độ cùng với Bất Diệt Đế Quyền, niềm tin lại khôi phục một chút, hắn tin tưởng chỉ cần tu vi bản thân cao hơn thì thi triển Thủy Trạch Quốc Độ sẽ dễ như trở bàn tay.
- Ài, tu vi của ta quá yếu.
Bạch Tiểu Thuần mặt mày ủ rũ, than thở, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Đám người Đại Thiên Sư ở bên, cả đám đều thần sắc ngưng trọng, bọn họ đều nhận ra, đây là Thiên Tôn sử dụng vô thượng pháp lực, thậm chí có thể cải thiên hoán địa (thay trời đổi đất), lấy hình chiếu của Thông Thiên Hải mà thế chỗ trời xanh!
Bầu trời biến thành biển rộng, sóng đánh cuồn cuộn, ngay lúc này nước biển hình thành một đại thủ, đánh về phía Thủ Lăng Nhân!
Khí thế mạnh mẽ, hóa trời xanh thành biển lớn, ngưng biển lớn thành đại thủ. Lại thêm Hư Phệ Đại Pháp của tiểu cô nương bao trùm vạn trượng hạn chế cử động của Thủ Lăng Nhân, làm đại thủ cách Thủ Lăng Nhân càng lúc càng gần.
Thấy vậy, trái tim Bạch Tiểu Thuần cũng đã nghẹn lên đến họng. Ngay lúc này, Thủ Lăng Nhân bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy, hai tay giơ lên vung một cái, âm thanh khàn khàn cũng từ trong miệng truyền ra.
- Minh Hà!
Lời vừa dứt, lập tức xung quanh lão liền xuất hiện tử khí nồng đậm, còn có nước sông màu đen xuất hiện trên không, càng lúc càng nhiều. Chỉ trong chớp mắt, lấy Thủ Lăng Nhân làm trung tâm, một con sông hiện ra, bao trùm mặt đất. Thân thể Thủ Lăng Nhân bước ra một bước, ngay lúc đó, phía sau lão, dòng sông cuồn cuộn, một cột nước trên đó bỗng phun ra, giống như Hắc Long phóng thẳng lên trời!
Đây chính là... Minh Hà chi thủy!
Mà Thủ Lăng Nhân lại giống như thượng nguồn của Minh Hà. Dần dần, cột nước kia càng lúc càng kinh thiên động địa, nước sông Minh Hà cũng theo đó mà nhiều lên, cuối cùng hội tụ thành một con sông lớn. Từ xa nhìn lại, con sông này rộng lớn vô tận, nước sông cuồn cuộn, theo sau Thủ Lăng Nhân thẳng đến trời xanh, trực tiếp đánh tới đại thủ do Thông Thiên Hải ngưng tụ thành.
Khoảng cách hai bên càng lúc càng gần, rất nhanh sau đó, Minh Hà liền đụng vào đại thủ kia, sơn băng địa liệt, trời đất sụp đổ. Đại thủ màu vàng kia rung lên những gợn sóng rồi truyền ra những âm thanh đinh tai nhức óc. Một kích này của Thủ Lăng Nhân cùng Thiên Tôn cũng là Minh Hà cùng Thông Thiên Hải đối kháng, là Hắc Long cùng đại thủ va chạm.
Đại thủ vàng kim kia không thể chống đỡ được mà tan vỡ, từng tầng nổ tung, ầm ầm tán loạn, lộ ra thân ảnh âm trầm của Thiên Tôn bên trong!
Mà Minh Hà thì vẫn mạnh mẽ như trước. Ở đằng sau Minh Hà, có thể chứng kiến thân ảnh Thủ Lăng Nhân, lúc này chợt hóa thành một tia chớp đen, lập tức lao tới ở phía trước Thiên Tôn, đụng thật mạnh!
Ầm một tiếng, Thiên Tôn nhanh chóng lui ra. Thế nhưng lúc này Thủ Lăng Nhân bỗng chuyển hướng, thân thể lóe lên một cái, không có truy kích Thiên Tôn mà mang theo Minh Hà đánh thẳng về phía tiểu cô nương!
Đây là lần đầu tiên Bạch Tiểu Thuần được chứng kiến Thiên Tôn. Dù chỉ liếc qua, hắn liền cảm thấy đối phương dường như đang hợp làm một với thiên địa, thậm chí nhìn lâu một lúc, đôi mắt hắn bỗng đau đớn như bị kim đâm.
Ngay lúc này, thân ảnh tiểu cô nương lóe lên, xuất hiện ở một bên Thiên Tôn, duy trì khoảng cách nhất định, mở miệng nói, giọng đầy bén nhọn.
- Thông Thiên đạo nhân, ngươi đã tới chậm!
Thiên Tôn mỉm cười, cũng không nhìn tiểu cô nương, cũng không nhìn bất kì kẻ nào ở bốn phía, ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều hướng về Thủ Lăng Nhân, chậm rãi mở miệng.
- Lão già kia, sắp xếp này của bản tôn, ngươi hẳn là đã nhìn ra từ đàu.
- Dĩ nhiên là nhìn rất rõ.
Thủ Lăng Nhân thần sắc như thường, chỉ là ánh mắt thâm sâu, bình tĩnh nói. Sau khi mọi người ở bốn phía nghe được cuộc nói chuyện giữa bọn họ, đều có suy đoán của riêng mình.
Bạch Tiểu Thuần nội tâm cũng bắt đầu lo lắng, hắn hiểu được tiểu cô nương này cùng Thiên Tôn tất nhiên đã sớm có liên hệ, thậm chí là kết thành đồng minh. Trận chiến hôm nay, Thủ Lăng Nhân đã không phải chỉ đối phó có mình tiểu cô nương mà còn phải đấu với Thiên Tôn.
Về phần mục đích, thì như tiểu cô nương kia lúc trước đã nói, chính là mở ra thế giới chi môn!
- Đây chắc chắn là một đại bí mật...
Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, hắn cảm thấy tình cảnh lúc này không ổn, hắn rất muốn hô to một tiếng với Thiên Tôn, chúng ta là người một nhà... Thế nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị hắn bỏ đi, tiểu cô nương đi theo mình, dẫn Thủ Lăng Nhân ra, việc này Thiên Tôn nhất định đã biết rõ.
- Bọn họ rõ ràng là đang lợi dụng ta...
Bạch Tiểu Thuần lập tức phát sầu, tâm thần dao động, nhìn về phía ba người trên trời mà không ngừng thở dài.
Trong khi Bạch Tiểu Thuần đang mặt mày ủ rũ thì ở trên trời, Thiên Tôn đang nhìn Thủ Lăng Nhân, lạnh nhạt mở miệng.
- Nhìn ra thì sao, cách cục này là để dụ ngươi xuất hiện, cũng là ngươi câu ta tới, cuối cùng cũng chỉ là xem... chiến lực!
Vừa dứt lời, vô thượng bá ý từ trên người y liền bộc phát, trên trời dưới đất duy ngã độc tôn!
Ngay khi y vừa nói xong, tiểu cô nương bên cạnh liền phát ra tiếng cười quỷ dị, thân thể nhanh chóng mơ hồ, hóa thân thành hắc động, một lần nữa truyền ra cái giọng nói tập hợp âm thanh của chúng sinh kia.
- Hư phệ đại pháp!
Lập tức hắc động do tiểu cô nương hóa thành liền tỏa ra hào quang màu đen, trực tiếp bao phủ vạn trượng. Tất cả những gì trong phạm vi này, dù là cây cỏ, núi cũng đều bay ra lao thẳng về phía nàng!
Mà Thủ Lăng Nhân cũng ở trong phạm vi này, vị trí của lão lại chính là nơi tập trung lực thôn phệ. Lúc này ở dưới Hư Phệ Đại Pháp, thân thể lão đã bị trói buộc.
Cùng lúc đó, Thiên Tôn bước ra, y biết trận đấu này phải tốc chiến tốc thắng. Ngay khi bước chân kia đặt xuống, toàn bộ thiên địa đều rung lên, y nâng tay phải hướng về bầu trời trảo (kéo) một cái.
- Thông Thiên Hải!
Thiên Tôn lạnh lùng nói, dưới một trảo này trời xanh liền nổ vang, xuất hiện gợn sóng, màu sắc trở nên vàng kim, biển lớn nhanh chóng huyễn hóa ra!
Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há mồm, đầu óc trống rỗng, hắn liếc qua liền nhìn thấy biển lớn huyễn hóa ở trên trời chính là Thông Thiên Hải!
- Đây là pháp thuật gì? Đến Thông Thiên Hải cũng có thể thi pháp được sao?
Bạch Tiểu Thuần kinh hoàng, phát hiện ra thuật pháp của những người này mới thực sự là thần thông. Nghĩ lại những thuật pháp của bản thân hắn không khỏi thấy xấu hổ, có điều nhớ tới Thủy Trạch Quốc Độ cùng với Bất Diệt Đế Quyền, niềm tin lại khôi phục một chút, hắn tin tưởng chỉ cần tu vi bản thân cao hơn thì thi triển Thủy Trạch Quốc Độ sẽ dễ như trở bàn tay.
- Ài, tu vi của ta quá yếu.
Bạch Tiểu Thuần mặt mày ủ rũ, than thở, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Đám người Đại Thiên Sư ở bên, cả đám đều thần sắc ngưng trọng, bọn họ đều nhận ra, đây là Thiên Tôn sử dụng vô thượng pháp lực, thậm chí có thể cải thiên hoán địa (thay trời đổi đất), lấy hình chiếu của Thông Thiên Hải mà thế chỗ trời xanh!
Bầu trời biến thành biển rộng, sóng đánh cuồn cuộn, ngay lúc này nước biển hình thành một đại thủ, đánh về phía Thủ Lăng Nhân!
Khí thế mạnh mẽ, hóa trời xanh thành biển lớn, ngưng biển lớn thành đại thủ. Lại thêm Hư Phệ Đại Pháp của tiểu cô nương bao trùm vạn trượng hạn chế cử động của Thủ Lăng Nhân, làm đại thủ cách Thủ Lăng Nhân càng lúc càng gần.
Thấy vậy, trái tim Bạch Tiểu Thuần cũng đã nghẹn lên đến họng. Ngay lúc này, Thủ Lăng Nhân bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy, hai tay giơ lên vung một cái, âm thanh khàn khàn cũng từ trong miệng truyền ra.
- Minh Hà!
Lời vừa dứt, lập tức xung quanh lão liền xuất hiện tử khí nồng đậm, còn có nước sông màu đen xuất hiện trên không, càng lúc càng nhiều. Chỉ trong chớp mắt, lấy Thủ Lăng Nhân làm trung tâm, một con sông hiện ra, bao trùm mặt đất. Thân thể Thủ Lăng Nhân bước ra một bước, ngay lúc đó, phía sau lão, dòng sông cuồn cuộn, một cột nước trên đó bỗng phun ra, giống như Hắc Long phóng thẳng lên trời!
Đây chính là... Minh Hà chi thủy!
Mà Thủ Lăng Nhân lại giống như thượng nguồn của Minh Hà. Dần dần, cột nước kia càng lúc càng kinh thiên động địa, nước sông Minh Hà cũng theo đó mà nhiều lên, cuối cùng hội tụ thành một con sông lớn. Từ xa nhìn lại, con sông này rộng lớn vô tận, nước sông cuồn cuộn, theo sau Thủ Lăng Nhân thẳng đến trời xanh, trực tiếp đánh tới đại thủ do Thông Thiên Hải ngưng tụ thành.
Khoảng cách hai bên càng lúc càng gần, rất nhanh sau đó, Minh Hà liền đụng vào đại thủ kia, sơn băng địa liệt, trời đất sụp đổ. Đại thủ màu vàng kia rung lên những gợn sóng rồi truyền ra những âm thanh đinh tai nhức óc. Một kích này của Thủ Lăng Nhân cùng Thiên Tôn cũng là Minh Hà cùng Thông Thiên Hải đối kháng, là Hắc Long cùng đại thủ va chạm.
Đại thủ vàng kim kia không thể chống đỡ được mà tan vỡ, từng tầng nổ tung, ầm ầm tán loạn, lộ ra thân ảnh âm trầm của Thiên Tôn bên trong!
Mà Minh Hà thì vẫn mạnh mẽ như trước. Ở đằng sau Minh Hà, có thể chứng kiến thân ảnh Thủ Lăng Nhân, lúc này chợt hóa thành một tia chớp đen, lập tức lao tới ở phía trước Thiên Tôn, đụng thật mạnh!
Ầm một tiếng, Thiên Tôn nhanh chóng lui ra. Thế nhưng lúc này Thủ Lăng Nhân bỗng chuyển hướng, thân thể lóe lên một cái, không có truy kích Thiên Tôn mà mang theo Minh Hà đánh thẳng về phía tiểu cô nương!