Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1205: Nàng không phải Bạch Tiểu Thuần (Hạ)
Dường như cảm thấy năng lượng của Hắc Dương này còn chưa đủ, nên lúc này dù cho phải tự hao tổn bản thân thì lão cũng phải làm cho lực lượng Hắc Dương kia đạt tới đỉnh phong. Tiếng nổ vang lên, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn ngược, tất cả mọi người ở bốn phía, kể cả Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt đều trắng bệch, nhanh chóng lui lại.
Không một ai dám lại gần mà chỉ đứng từ rất xa nhìn lại. Lúc này thân thể Cự Quỷ Vương cũng đang không ngừng nhỏ lại, mà Hắc Dương kia cũng càng lúc càng lớn, chỉ trong nháy mắt liền đạt tới mấy ngàn trượng mà thân thể Cự Quỷ Vương cũng trở về trạng thái bình thường, đẩy thật mạnh Hắc Dương về phía Công Tôn Uyển Nhi!
Công Tôn Uyển Nhi chợt rít lên một tiếng thê thảm, thân thể nàng hiện tại đã tràn ngập lực lượng hủy diệt, không ngừng bành trướng. Thậm chí bởi vì phải tập trung chống đỡ nó nên không thể duy trì được bộ dáng của Bạch Tiểu Thuần nữa.
Dùng mắt thường có thể thấy được khuôn mặt nàng xuất hiện rất nhiều khe nứt, đồng thời chúng đang không ngừng khuếch tán ra toàn thân. Chỉ trong nháy mắt, thân thể của nàng đã chẳng khác nào một tấm gương nứt vỡ, cuối cùng rắc rắc một tiếng, khuôn mặt đã bắt đầu nát vụn ra.
Mà thân thể đang mang bộ dáng Bạch Tiểu Thuần kia cũng theo đó, triệt để nổ tung, rồi bất ngờ làm lộ ra trước mắt mọi người một cô gái xinh đẹp chứ không còn là tên nam tử kia nữa.
Vừa thấy như vậy, mọi người bốn phía lập tức trợn to mắt ra, tất cả đều hít một hơi thật sâu.
- Nàng không phải là Bạch Tiểu Thuần!
- Người này là ai?
Mà lúc này, Hồng Trần Nữ cũng đã tỉnh lại, chứng kiến những chuyện vừa xảy ra làm nàng sắc mặt đại biến. Công Tôn Uyển Nhi thật sự là quỷ dị ngoài sức tưởng tượng.
Chỉ Bạch Tiểu Thuần lúc này đang căng thẳng nhìn chằm chằm vào Công Tôn Uyển Nhi, bởi vì chỉ mình hắn biết... Kẻ đang đứng trước mọi người đây cũng không phải là chân thân của đối phương!
Đúng lúc này, tiếng nổ rung động thiên địa kia lại vang lên, Hắc Dương mấy ngàn trượng lúc này đang điên cuồng mà thu nhỏ lại. Đây đúng là do Cự Quỷ Vương chủ động đem lực lượng hủy diệt bên trong đó, toàn bộ đẩy vào cơ thể Công Tôn Uyển Nhi, làm cho nàng dù có muốn không hấp thu cũng không được!
Cho tới khi Hắc Dương kia đã thu nhỏ còn một ngàn ba trăm trượng thì Công Tôn Uyển Nhi như quả bóng được thổi đầy hơi vào, cơ thể nhanh chóng bành trướng ra. Rất nhanh sau đó, trên mặt, trên cổ, trên người nàng lại lần nữa xuất hiện vết nứt. Âm thanh vỡ vụn ken két vang lên, vết nứt không ngừng lan tràn, đến khi nó bao trùm toàn thân Công Tôn Uyển Nhi, nàng chợt gào lên một tiếng thê thảm, ầm một tiếng, thân thể của nàng, lần thứ hai tan vỡ!
Ngay khi nứt ra, có thể qua những khe hở trên thân hình mà nhìn thấy một tiểu cô nương sắc mặt trắng bệch không có chút máu, trên người mặc trường bào màu đỏ!
Tiểu cô nương này vừa xuất hiện, lập tức làm cho toàn bộ trời đất cùng thế giới nơi đây trở nên lạnh lẽo. Đặc biệt là phạm vi xung quanh nàng, mặt đất đều đóng băng, tất cả mọi người đều run rẩy, có điều cái lạnh giá này cũng không đủ để họ đè xuống sự sợ hãi.
- Vẫn còn thân thể nữa!
- Nàng rốt cuộc là ai?
Da đầu Bạch Tiểu Thuần như đang bị kim đâm vậy, hơi thở dồn dập, hắn vĩnh viễn cũng không thể nào quên được thân ảnh tiểu cô nương kia. Từng việc xảy ra trong Vẫn Kiếm Thâm Uyên đến nay hắn vẫn còn nhớ như in.
Đúng lúc này, đôi mắt Cự Quỷ Vương chợt lóe ra tinh mang, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, lập tức Hắc Dương chỉ còn lại có một nghìn hai trăm trượng kia nổ vang giữa không, bộc phát toàn bộ lực lượng, trút sạch vào trong thân thể tiểu cô nương kia.
Tiểu cô nương hơi thở nặng nhọc, ánh mắt lộ vẻ lạnh lẽo đến thấu xương, mở miệng kêu lên một tiếng đủ khiến cho hồn phách của tất cả mọi người đều run rẩy. Mà thân thể nàng cũng chỉ trong chốc lát lại xuất hiện khe hở, đây đã là lần thứ ba!
Hắc Dương càng nhỏ lại thì những khe hở lại càng lúc càng nhiều. Hắc Dương sau một thời gian cũng chỉ còn có năm trăm trượng, bốn trăm trượng, ba trăm trượng... Rồi một trăm trượng, năm mươi trượng, cho đến lúc chỉ còn mười trượng, Cự Quỷ Vương liền rống to một tiếng trực tiếp đẩy nốt phần Hắc Dương còn lại vào trong thân thể tiểu cô nương kia.
Toàn thân nàng chấn động, khe nứt chằng chịt, ngay tại lúc này liền vỡ vụn ra!
Ngay sau đó, một huyết ảnh từ trong thân thể vỡ vụn của tiểu cô nương bộc phá mà ra. Khi nó xuất hiện liền bùng phát ra khí tức tà ác kinh thiên động địa, chạm tới tận trời, không ngừng bành trướng ra ngoài, khiến nơi đây trở thành Huyết Hải!
Cự Quỷ Vương là người đứng mũi chịu sào, dù có tu vi Bán Thần cũng phải phun ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lui lại, lão gầm lên.
- Lập tức tản ra!
Thế nhưng tốc độ khuếch tán của Huyết Hải kia còn nhanh hơn cả tốc độ âm thanh của lão. Dù rằng lúc trước mọi người đã lui ra rất xa thế nhưng chỉ trong nháy mắt Huyết Hải này đã lan ra trùm khắp bát phương, không ít Hồn tu đã bị nó bao phủ toàn thân, mạnh mẽ hút lấy... Lập tức tất cả Hồn tu ở bên trong phạm vi Huyết Hải, bất kể là tu vi gì cũng thế, lúc này, thân thể mạnh mẽ chấn động, dùng mắt thường cũng thấy được bọn họ đang biến thành thây khô!
Sinh cơ, tu vi, hồn phách của bọn họ chỉ trong nháy mắt đã bị Huyết Hải kia rút sạch, mà nó vẫn còn đang cuồn cuộn không ngừng bành trướng ra. Bạch Tiểu Thuần lúc này như đã ngừng thở, hắn vốn cách nơi đó rất xa, hơn nữa lại luôn luôn cảnh giác, gần như ngay khi Huyết Hải xuất hiện, hắn liền bộc phát toàn lực bay thật nhanh về phía sau, ra khỏi phạm vi của Huyết Hải.
Thế nhưng lúc này tâm thần hắn lại càng run rẩy.
- Bán Thần còn không giết được nàng!
Bạch Tiểu Thuần lo lắng vô cùng, nội tâm rên rỉ. Hắn không biết con quỷ nữ này vì sao cứ đi theo bản thân, chuyện này đã diễn ra rất nhiều lần làm hắn thật sự khó hiểu. Mà theo Bạch Tiểu Thuần phân tích ra thì hắn còn có ân với tiểu cô nương này mới đúng.
- Lấy oán báo ơn!
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mọi người trong biển máu biến thành thây khô mà run rẩy. Còn có Bạch gia lão tổ vị Thiên Nhân kia cùng với những người xung quanh lão đều run rẩy mà lui lại, tất cả đều sợ hãi vô cùng.
Ngay khi bọn họ lui lại thì Huyết Hải đang cuồn cuộn bỗng nổi lên một gương mặt, chính là của tiểu cô nương kia. Nàng nhếch miệng cười, nhìn về phía Cự Quỷ Vương sắc mặt đang âm trầm ở giữa không trung.
- Ngươi... Thua!
Âm thanh này thật quỷ dị, dường như có rất nhiều người cùng nói một lúc, trong đó có âm thanh của cả nam nữ già trẻ vô số người!
Không một ai dám lại gần mà chỉ đứng từ rất xa nhìn lại. Lúc này thân thể Cự Quỷ Vương cũng đang không ngừng nhỏ lại, mà Hắc Dương kia cũng càng lúc càng lớn, chỉ trong nháy mắt liền đạt tới mấy ngàn trượng mà thân thể Cự Quỷ Vương cũng trở về trạng thái bình thường, đẩy thật mạnh Hắc Dương về phía Công Tôn Uyển Nhi!
Công Tôn Uyển Nhi chợt rít lên một tiếng thê thảm, thân thể nàng hiện tại đã tràn ngập lực lượng hủy diệt, không ngừng bành trướng. Thậm chí bởi vì phải tập trung chống đỡ nó nên không thể duy trì được bộ dáng của Bạch Tiểu Thuần nữa.
Dùng mắt thường có thể thấy được khuôn mặt nàng xuất hiện rất nhiều khe nứt, đồng thời chúng đang không ngừng khuếch tán ra toàn thân. Chỉ trong nháy mắt, thân thể của nàng đã chẳng khác nào một tấm gương nứt vỡ, cuối cùng rắc rắc một tiếng, khuôn mặt đã bắt đầu nát vụn ra.
Mà thân thể đang mang bộ dáng Bạch Tiểu Thuần kia cũng theo đó, triệt để nổ tung, rồi bất ngờ làm lộ ra trước mắt mọi người một cô gái xinh đẹp chứ không còn là tên nam tử kia nữa.
Vừa thấy như vậy, mọi người bốn phía lập tức trợn to mắt ra, tất cả đều hít một hơi thật sâu.
- Nàng không phải là Bạch Tiểu Thuần!
- Người này là ai?
Mà lúc này, Hồng Trần Nữ cũng đã tỉnh lại, chứng kiến những chuyện vừa xảy ra làm nàng sắc mặt đại biến. Công Tôn Uyển Nhi thật sự là quỷ dị ngoài sức tưởng tượng.
Chỉ Bạch Tiểu Thuần lúc này đang căng thẳng nhìn chằm chằm vào Công Tôn Uyển Nhi, bởi vì chỉ mình hắn biết... Kẻ đang đứng trước mọi người đây cũng không phải là chân thân của đối phương!
Đúng lúc này, tiếng nổ rung động thiên địa kia lại vang lên, Hắc Dương mấy ngàn trượng lúc này đang điên cuồng mà thu nhỏ lại. Đây đúng là do Cự Quỷ Vương chủ động đem lực lượng hủy diệt bên trong đó, toàn bộ đẩy vào cơ thể Công Tôn Uyển Nhi, làm cho nàng dù có muốn không hấp thu cũng không được!
Cho tới khi Hắc Dương kia đã thu nhỏ còn một ngàn ba trăm trượng thì Công Tôn Uyển Nhi như quả bóng được thổi đầy hơi vào, cơ thể nhanh chóng bành trướng ra. Rất nhanh sau đó, trên mặt, trên cổ, trên người nàng lại lần nữa xuất hiện vết nứt. Âm thanh vỡ vụn ken két vang lên, vết nứt không ngừng lan tràn, đến khi nó bao trùm toàn thân Công Tôn Uyển Nhi, nàng chợt gào lên một tiếng thê thảm, ầm một tiếng, thân thể của nàng, lần thứ hai tan vỡ!
Ngay khi nứt ra, có thể qua những khe hở trên thân hình mà nhìn thấy một tiểu cô nương sắc mặt trắng bệch không có chút máu, trên người mặc trường bào màu đỏ!
Tiểu cô nương này vừa xuất hiện, lập tức làm cho toàn bộ trời đất cùng thế giới nơi đây trở nên lạnh lẽo. Đặc biệt là phạm vi xung quanh nàng, mặt đất đều đóng băng, tất cả mọi người đều run rẩy, có điều cái lạnh giá này cũng không đủ để họ đè xuống sự sợ hãi.
- Vẫn còn thân thể nữa!
- Nàng rốt cuộc là ai?
Da đầu Bạch Tiểu Thuần như đang bị kim đâm vậy, hơi thở dồn dập, hắn vĩnh viễn cũng không thể nào quên được thân ảnh tiểu cô nương kia. Từng việc xảy ra trong Vẫn Kiếm Thâm Uyên đến nay hắn vẫn còn nhớ như in.
Đúng lúc này, đôi mắt Cự Quỷ Vương chợt lóe ra tinh mang, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, lập tức Hắc Dương chỉ còn lại có một nghìn hai trăm trượng kia nổ vang giữa không, bộc phát toàn bộ lực lượng, trút sạch vào trong thân thể tiểu cô nương kia.
Tiểu cô nương hơi thở nặng nhọc, ánh mắt lộ vẻ lạnh lẽo đến thấu xương, mở miệng kêu lên một tiếng đủ khiến cho hồn phách của tất cả mọi người đều run rẩy. Mà thân thể nàng cũng chỉ trong chốc lát lại xuất hiện khe hở, đây đã là lần thứ ba!
Hắc Dương càng nhỏ lại thì những khe hở lại càng lúc càng nhiều. Hắc Dương sau một thời gian cũng chỉ còn có năm trăm trượng, bốn trăm trượng, ba trăm trượng... Rồi một trăm trượng, năm mươi trượng, cho đến lúc chỉ còn mười trượng, Cự Quỷ Vương liền rống to một tiếng trực tiếp đẩy nốt phần Hắc Dương còn lại vào trong thân thể tiểu cô nương kia.
Toàn thân nàng chấn động, khe nứt chằng chịt, ngay tại lúc này liền vỡ vụn ra!
Ngay sau đó, một huyết ảnh từ trong thân thể vỡ vụn của tiểu cô nương bộc phá mà ra. Khi nó xuất hiện liền bùng phát ra khí tức tà ác kinh thiên động địa, chạm tới tận trời, không ngừng bành trướng ra ngoài, khiến nơi đây trở thành Huyết Hải!
Cự Quỷ Vương là người đứng mũi chịu sào, dù có tu vi Bán Thần cũng phải phun ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lui lại, lão gầm lên.
- Lập tức tản ra!
Thế nhưng tốc độ khuếch tán của Huyết Hải kia còn nhanh hơn cả tốc độ âm thanh của lão. Dù rằng lúc trước mọi người đã lui ra rất xa thế nhưng chỉ trong nháy mắt Huyết Hải này đã lan ra trùm khắp bát phương, không ít Hồn tu đã bị nó bao phủ toàn thân, mạnh mẽ hút lấy... Lập tức tất cả Hồn tu ở bên trong phạm vi Huyết Hải, bất kể là tu vi gì cũng thế, lúc này, thân thể mạnh mẽ chấn động, dùng mắt thường cũng thấy được bọn họ đang biến thành thây khô!
Sinh cơ, tu vi, hồn phách của bọn họ chỉ trong nháy mắt đã bị Huyết Hải kia rút sạch, mà nó vẫn còn đang cuồn cuộn không ngừng bành trướng ra. Bạch Tiểu Thuần lúc này như đã ngừng thở, hắn vốn cách nơi đó rất xa, hơn nữa lại luôn luôn cảnh giác, gần như ngay khi Huyết Hải xuất hiện, hắn liền bộc phát toàn lực bay thật nhanh về phía sau, ra khỏi phạm vi của Huyết Hải.
Thế nhưng lúc này tâm thần hắn lại càng run rẩy.
- Bán Thần còn không giết được nàng!
Bạch Tiểu Thuần lo lắng vô cùng, nội tâm rên rỉ. Hắn không biết con quỷ nữ này vì sao cứ đi theo bản thân, chuyện này đã diễn ra rất nhiều lần làm hắn thật sự khó hiểu. Mà theo Bạch Tiểu Thuần phân tích ra thì hắn còn có ân với tiểu cô nương này mới đúng.
- Lấy oán báo ơn!
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mọi người trong biển máu biến thành thây khô mà run rẩy. Còn có Bạch gia lão tổ vị Thiên Nhân kia cùng với những người xung quanh lão đều run rẩy mà lui lại, tất cả đều sợ hãi vô cùng.
Ngay khi bọn họ lui lại thì Huyết Hải đang cuồn cuộn bỗng nổi lên một gương mặt, chính là của tiểu cô nương kia. Nàng nhếch miệng cười, nhìn về phía Cự Quỷ Vương sắc mặt đang âm trầm ở giữa không trung.
- Ngươi... Thua!
Âm thanh này thật quỷ dị, dường như có rất nhiều người cùng nói một lúc, trong đó có âm thanh của cả nam nữ già trẻ vô số người!