Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1141: Luyện chế mười tám màu lửa
- Tốt, lần tới hồn kia xuất hiện sẽ là lúc chúng ta động thủ!
Diệu Lâm Nhi lộ ra vẻ tươi cười sáng lạn, ôm quyền cúi đầu về phía mọi người, rồi lên tiếng một cách tự nhiên.
- Tổ phụ ta đã nói rõ, vì để phòng ngừa sự việc ngoài ý muốn nên sau khi thành công, gia tộc ta sẽ theo dự kiến xấu nhất để hành động, tộc nhân sẽ phân tán thành từng tốp nhỏ lẫn vào trong gia tộc của các vị tiền bối ở đây. Chỉ cần ba tháng là tổ phụ ta có thể luyện chế thành công hỏa chủng!
- Diệu Lâm Nhi xin cáo lui trước.
Nói xong, Diệu Lâm Nhi cúi đầu vái chào, thân thể mê người uốn éo đi ra khỏi mật thất. Trên thực tế nàng cảm thấy tổ phụ quá cẩn thận rồi. Ẩn mình vào trong các nhóm tộc nhân rồi phân tán vào trong các gia tộc liên minh, bản thân nàng còn không biết tổ phụ sẽ ẩn núp ở đâu, hơn nữa mười ba gia tộc này là gia tộc nào nàng cũng không rõ.
- Chẳng qua tổ phụ đã làm như vậy, chắc là đã có phương án đề phòng thủ đoạn của mười ba gia tộc này.
Diệu Lâm Nhi đoán không được ý tổ phụ, nhưng vẫn cảm thấy thời thế của Bạch Tiểu Thuần sắp hết, thật sự không cần phải đề phòng nhiều như vậy.
Nhoáng một cái, nửa tháng đã trôi qua, tốc độ luyện chế mười tám màu lửa của Bạch Tiểu Thuần tiến triển cực nhanh, hiện tại chỉ còn một chút nữa là có thể thành công!
Ngoại trừ việc có đầy đủ tài nguyên để bù đắp tiêu hao khổng lồ khi luyện lửa ra, Bạch Tiểu Thuần còn một mực đi theo cách điều chế do Bạch Hạo sáng tạo ra, có thể nói đã có sự tích lũy và kế thừa phương thức luyện chế từ mười lăm đến mười tám màu lửa, vì vậy việc nắm giữ nguyên lý đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Quan trọng nhất là khi tỷ thí với hai người Tôn Nhất Phàm, hắn đã tạo ra được một tia mười tám màu lửa. Tổng hợp tất cả các yếu tố khiến cho Bạch Tiểu Thuần có thể rút ngắn tối đa thời gian nghiên cứu và luyện chế mười tám màu lửa!
- Lần này ta tin chắc có thể thành công!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hưng phấn. Sau mấy tháng hầu như không ngủ không nghỉ liên tục luyện chế thử, tóc tai hắn đã trở nên tán loạn, thế nhưng hiện tại đôi mắt đầy tơ máu của Bạch Tiểu Thuần lại lộ vẻ kích động.
- Nhất định phải thành công! Luyện chế mười tám màu lửa hao phí thật sự quá lớn, toàn bộ của cải của ta bây giờ đều đã dùng hết... Tính ra chỉ còn tối đa hai lần luyện chế nữa...
Trong khoảng thời gian này, Bạch Hạo hồn và Chu Nhất Tinh cũng vô cùng bận rộn, bọn họ lấy rất nhiều vật phẩm của hắn như hồn dược đi đổi hồn. Hiện tại hai người tiếp tục ra ngoài thu mua hồn, số tài sản cuối cùng này quy đổi ra đủ cho một lần luyện chế nữa.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, nhắm mắt lại định khí ngưng thần, sau một lúc thì mở bừng hai mắt, giơ tay vỗ túi trữ vật phóng thích mười đoàn lửa mười bảy màu đã chuẩn bị từ trước.
Bạch Tiểu Thuần khua hai tay liên tục biến hóa ấn quyết, toàn bộ tinh thần đều đặt vào mười đoàn lửa mười bảy mày. Thời gian trôi qua, mười đám lửa này bắt đầu dung hợp với nhau.
Quá trình này, Bạch Tiểu Thuần đã làm nhiều lần lắm rồi đã quen tay quen việc. Theo thời gian, mười đoàn lửa chậm rãi dung hợp lại thành một biển lửa lớn.
Bên trong biển lửa chất chứa một nhiệt độ kinh người nhưng hình như bị cái gì đó giới hạn lại vây khốn lấy nên dù có khuếch tán ra cũng chỉ trong vòng trăm trượng mà thôi, không mở rộng thêm nữa.
Đó là nhờ Bạch Tiểu Thuần luyện tập bấy lâu, thục năng sinh xảo mà thành (quen tay nên xảo diệu), vừa ra tay là đã có thể dùng kỹ năng cực hạn.
- Bây giờ, cần phải áp súc lại...
Bạch Tiểu Thuần nhìn không chớp, hắn tản tu vi ra, vận chuyển thần thức tràn ngập. Lúc này, hắn quên hết xung quanh, tập trung toàn bộ tinh thần để áp súc biển lửa trước mặt.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh liên tiếp truyền ra cả khu vực hắn bế quan đều chấn động kịch liệt. Dưới nỗ lực của Bạch Tiểu Thuần, biển lửa mười bảy màu bắt đầu co rút lại một cách ổn định, trăm trượng, chín mươi trượng, tám mươi trượng, bảy mươi, sáu mươi...
Trên trán Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện mồ hôi, hơi thở hắn bắt đầu dồn dập tăng nhanh, nhưng hay tay hắn và chấn động thần thức của hắn vẫn không chút hỗn loạn vẫn vững vàng khống chế biển lửa.
Biển lửa tiếp tục co lại thành năm mươi trượng, bốn mươi trượng, ba mươi...
- Nhiều lần trước đây, khi đến chỗ này là thất bại...
Bạch Tiểu Thuần càng thêm tập trung tinh thần. Một cách chậm rãi, biển lửa lại tiếp tục co rút lại thành hai mươi trượng, rồi mười lăm trượng, mười trượng, năm trượng.
Khi toàn bộ biển lửa bị áp súc lại trong phạm vi năm trượng thì hỏa diễm đã trở thành cuồng bạo, không ngừng gào thét, tựa hồ như không cam lòng chịu trói buộc mà muốn xung phá ra.
Nhưng mặc cho biển lửa có bộc phát thế nào cũng không thể xung phá ra khỏi phạm vi năm trượng, chỉ có thể từ từ thu liễm khí thế trở vào năm trượng. Ngay khi đó, bên trong nội thể của biển lửa như phát sinh một biến hóa kinh người nào đó, nhiệt độ của hỏa diễm đột ngột tăng vọt, mười bảy loại màu sắc của hỏa diễm giao thoa với nhau, biến hóa liên tục. Dù Bạch Tiểu Thuần dùng thần thức để phân biệt cũng bị váng vất, căn bản là không thể nhìn rõ.
Tuy nhiên, hắn lại mơ hồ cảm nhận được, bên trong mười bảy màu sắc đang biến ảo kia đã sinh ra một tia... sắc màu khác!
- Thời khắc tối hậu đây!
Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn biết rõ đây là thời điểm quan trọng nhất.
Dựa theo cách điều chế, một khi áp súc đến năm trượng liền có khả năng ngưng tụ ra lửa mười tám màu. Tuy nhiên, cái khó là ở chỗ, hỏa diễm biến hóa cực nhanh, nhìn vào là hoa mắt không cách gì phân biệt được các màu sắc để tìm ra cái sắc màu mới kia. Chỉ cần tìm thấy tia màu sắc mới đó, hắn có thể vận dụng toàn bộ thần thức tập trung vào tia đó để thôi phát nó trở thành... màu thứ mười tám.
Kể từ đó, xem như đã hoàn thành hồn dược mười tám màu, chỉ cần nắm lại là có thể trở thành lửa mười tám màu. Nhưng, cơ hội này chỉ có một lần, một khi tìm nhầm thì sẽ thất bại hoàn toàn, hỏa diễm sẽ tiêu tán.
Khi ngọn lửa bị áp súc càng nhỏ thì tốc độ biến hóa của hỏa diễm càng chậm, nhưng do độ nén càng mạnh nên khả năng xuất hiện bất ổn càng lớn, cũng như khả năng thất bại sẽ càng cao. Trước đây, đã nhiều lần Bạch Tiểu Thuần bị thất bại ở bước cuối cùng này.
- Không thể thất bại thêm nữa!
Bạch Tiểu Thuần điều chỉnh lại hô hấp, nhìn chòng chọc vào năm trượng hỏa diễm trước mắt, nhưng cho dù hắn cố gắng thế nào cũng khó mà thấy rõ được. Tia sắc màu kia tuy là tồn tại nhưng trong chớp mắt liền biến mất khiến hắn không kịp vận thần thức dung nhập nó.
Diệu Lâm Nhi lộ ra vẻ tươi cười sáng lạn, ôm quyền cúi đầu về phía mọi người, rồi lên tiếng một cách tự nhiên.
- Tổ phụ ta đã nói rõ, vì để phòng ngừa sự việc ngoài ý muốn nên sau khi thành công, gia tộc ta sẽ theo dự kiến xấu nhất để hành động, tộc nhân sẽ phân tán thành từng tốp nhỏ lẫn vào trong gia tộc của các vị tiền bối ở đây. Chỉ cần ba tháng là tổ phụ ta có thể luyện chế thành công hỏa chủng!
- Diệu Lâm Nhi xin cáo lui trước.
Nói xong, Diệu Lâm Nhi cúi đầu vái chào, thân thể mê người uốn éo đi ra khỏi mật thất. Trên thực tế nàng cảm thấy tổ phụ quá cẩn thận rồi. Ẩn mình vào trong các nhóm tộc nhân rồi phân tán vào trong các gia tộc liên minh, bản thân nàng còn không biết tổ phụ sẽ ẩn núp ở đâu, hơn nữa mười ba gia tộc này là gia tộc nào nàng cũng không rõ.
- Chẳng qua tổ phụ đã làm như vậy, chắc là đã có phương án đề phòng thủ đoạn của mười ba gia tộc này.
Diệu Lâm Nhi đoán không được ý tổ phụ, nhưng vẫn cảm thấy thời thế của Bạch Tiểu Thuần sắp hết, thật sự không cần phải đề phòng nhiều như vậy.
Nhoáng một cái, nửa tháng đã trôi qua, tốc độ luyện chế mười tám màu lửa của Bạch Tiểu Thuần tiến triển cực nhanh, hiện tại chỉ còn một chút nữa là có thể thành công!
Ngoại trừ việc có đầy đủ tài nguyên để bù đắp tiêu hao khổng lồ khi luyện lửa ra, Bạch Tiểu Thuần còn một mực đi theo cách điều chế do Bạch Hạo sáng tạo ra, có thể nói đã có sự tích lũy và kế thừa phương thức luyện chế từ mười lăm đến mười tám màu lửa, vì vậy việc nắm giữ nguyên lý đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Quan trọng nhất là khi tỷ thí với hai người Tôn Nhất Phàm, hắn đã tạo ra được một tia mười tám màu lửa. Tổng hợp tất cả các yếu tố khiến cho Bạch Tiểu Thuần có thể rút ngắn tối đa thời gian nghiên cứu và luyện chế mười tám màu lửa!
- Lần này ta tin chắc có thể thành công!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hưng phấn. Sau mấy tháng hầu như không ngủ không nghỉ liên tục luyện chế thử, tóc tai hắn đã trở nên tán loạn, thế nhưng hiện tại đôi mắt đầy tơ máu của Bạch Tiểu Thuần lại lộ vẻ kích động.
- Nhất định phải thành công! Luyện chế mười tám màu lửa hao phí thật sự quá lớn, toàn bộ của cải của ta bây giờ đều đã dùng hết... Tính ra chỉ còn tối đa hai lần luyện chế nữa...
Trong khoảng thời gian này, Bạch Hạo hồn và Chu Nhất Tinh cũng vô cùng bận rộn, bọn họ lấy rất nhiều vật phẩm của hắn như hồn dược đi đổi hồn. Hiện tại hai người tiếp tục ra ngoài thu mua hồn, số tài sản cuối cùng này quy đổi ra đủ cho một lần luyện chế nữa.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, nhắm mắt lại định khí ngưng thần, sau một lúc thì mở bừng hai mắt, giơ tay vỗ túi trữ vật phóng thích mười đoàn lửa mười bảy màu đã chuẩn bị từ trước.
Bạch Tiểu Thuần khua hai tay liên tục biến hóa ấn quyết, toàn bộ tinh thần đều đặt vào mười đoàn lửa mười bảy mày. Thời gian trôi qua, mười đám lửa này bắt đầu dung hợp với nhau.
Quá trình này, Bạch Tiểu Thuần đã làm nhiều lần lắm rồi đã quen tay quen việc. Theo thời gian, mười đoàn lửa chậm rãi dung hợp lại thành một biển lửa lớn.
Bên trong biển lửa chất chứa một nhiệt độ kinh người nhưng hình như bị cái gì đó giới hạn lại vây khốn lấy nên dù có khuếch tán ra cũng chỉ trong vòng trăm trượng mà thôi, không mở rộng thêm nữa.
Đó là nhờ Bạch Tiểu Thuần luyện tập bấy lâu, thục năng sinh xảo mà thành (quen tay nên xảo diệu), vừa ra tay là đã có thể dùng kỹ năng cực hạn.
- Bây giờ, cần phải áp súc lại...
Bạch Tiểu Thuần nhìn không chớp, hắn tản tu vi ra, vận chuyển thần thức tràn ngập. Lúc này, hắn quên hết xung quanh, tập trung toàn bộ tinh thần để áp súc biển lửa trước mặt.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh liên tiếp truyền ra cả khu vực hắn bế quan đều chấn động kịch liệt. Dưới nỗ lực của Bạch Tiểu Thuần, biển lửa mười bảy màu bắt đầu co rút lại một cách ổn định, trăm trượng, chín mươi trượng, tám mươi trượng, bảy mươi, sáu mươi...
Trên trán Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện mồ hôi, hơi thở hắn bắt đầu dồn dập tăng nhanh, nhưng hay tay hắn và chấn động thần thức của hắn vẫn không chút hỗn loạn vẫn vững vàng khống chế biển lửa.
Biển lửa tiếp tục co lại thành năm mươi trượng, bốn mươi trượng, ba mươi...
- Nhiều lần trước đây, khi đến chỗ này là thất bại...
Bạch Tiểu Thuần càng thêm tập trung tinh thần. Một cách chậm rãi, biển lửa lại tiếp tục co rút lại thành hai mươi trượng, rồi mười lăm trượng, mười trượng, năm trượng.
Khi toàn bộ biển lửa bị áp súc lại trong phạm vi năm trượng thì hỏa diễm đã trở thành cuồng bạo, không ngừng gào thét, tựa hồ như không cam lòng chịu trói buộc mà muốn xung phá ra.
Nhưng mặc cho biển lửa có bộc phát thế nào cũng không thể xung phá ra khỏi phạm vi năm trượng, chỉ có thể từ từ thu liễm khí thế trở vào năm trượng. Ngay khi đó, bên trong nội thể của biển lửa như phát sinh một biến hóa kinh người nào đó, nhiệt độ của hỏa diễm đột ngột tăng vọt, mười bảy loại màu sắc của hỏa diễm giao thoa với nhau, biến hóa liên tục. Dù Bạch Tiểu Thuần dùng thần thức để phân biệt cũng bị váng vất, căn bản là không thể nhìn rõ.
Tuy nhiên, hắn lại mơ hồ cảm nhận được, bên trong mười bảy màu sắc đang biến ảo kia đã sinh ra một tia... sắc màu khác!
- Thời khắc tối hậu đây!
Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn biết rõ đây là thời điểm quan trọng nhất.
Dựa theo cách điều chế, một khi áp súc đến năm trượng liền có khả năng ngưng tụ ra lửa mười tám màu. Tuy nhiên, cái khó là ở chỗ, hỏa diễm biến hóa cực nhanh, nhìn vào là hoa mắt không cách gì phân biệt được các màu sắc để tìm ra cái sắc màu mới kia. Chỉ cần tìm thấy tia màu sắc mới đó, hắn có thể vận dụng toàn bộ thần thức tập trung vào tia đó để thôi phát nó trở thành... màu thứ mười tám.
Kể từ đó, xem như đã hoàn thành hồn dược mười tám màu, chỉ cần nắm lại là có thể trở thành lửa mười tám màu. Nhưng, cơ hội này chỉ có một lần, một khi tìm nhầm thì sẽ thất bại hoàn toàn, hỏa diễm sẽ tiêu tán.
Khi ngọn lửa bị áp súc càng nhỏ thì tốc độ biến hóa của hỏa diễm càng chậm, nhưng do độ nén càng mạnh nên khả năng xuất hiện bất ổn càng lớn, cũng như khả năng thất bại sẽ càng cao. Trước đây, đã nhiều lần Bạch Tiểu Thuần bị thất bại ở bước cuối cùng này.
- Không thể thất bại thêm nữa!
Bạch Tiểu Thuần điều chỉnh lại hô hấp, nhìn chòng chọc vào năm trượng hỏa diễm trước mắt, nhưng cho dù hắn cố gắng thế nào cũng khó mà thấy rõ được. Tia sắc màu kia tuy là tồn tại nhưng trong chớp mắt liền biến mất khiến hắn không kịp vận thần thức dung nhập nó.